CHÚA NHẬT I MC năm B

CAN ĐẢM GIỮA RỪNG CẠM

Có câu chuyện về hai thiền sư đang trên đuờng trở về thiền viện. Đến một khúc sông vắng thì trời đã về chiều, cả hai tình cờ găp một thiếu phụ ngại ngùng không dám lội qua dòng sông đang đến cơn chảy xiết. Nhìn đôi mắt thiết tha cầu khẩn van lơn của nguời con gái trẻ đẹp kia, một thiền sư lẳng lặng cõng nàng qua sông truớc đôi mắt quá đỗi kinh ngạc của người bạn đồng hành.

Đến bờ bên kia, thiền sư nhẹ nhàng đặt người thiếu phụ xuống rồi tiếp tục cuộc hành trình. Nhưng khi gần vào cửa thiền viện, người bạn đồng hành không còn có thể che giấu sự khó chịu day dứt trong lòng, liền buột miệng: “Tại sao thiền sư lại có thể làm một việc nhớp nhua như thế? Thiền sư há đã quên luật cấm chúng ta đụng đến xác thịt nguời khác phái ư?” Nghe thế, thiền sư kia ngước mắt nhìn thẳng vào đôi mắt người bạn đồng hành rồi ôn tồn nói: “Này bạn! Tôi đã đặt nguời thiếu phụ tội nghiệp kia ngay tại bờ sông vắng. Còn bạn, bạn vẫn còn cõng nàng đến trước thiền môn!!!”

Có một ai đó đã nói rằng một chỗ duy nhất trên thế giới này mà không bị vây quanh bởi hàng muôn cám dỗ đó là.. . nghĩa địa. Còn sống là còn bị cám dỗ. Và nếu ai đó nghĩ rằng mình đã siêu thoát và không có thể sa vào chước cám dỗ thì hãy thử xem nhịp tim người ấy còn đập hay không đã! Có nhiều người vẫn còn nghĩ rằng đời sống tu trì là một đời sống không còn bị ‘xác thịt thế gian’ cám dỗ nữa. Mới nghe qua, có vẻ đúng, nhưng nếu đã là con nguời muốn sống thực sự đời sống con người thì không một ai có thể nào thoát khỏi đuợc những cám dỗ miên viễn vây quanh. Càng nơi thanh cao, sự cám dỗ lại càng nhiêu khê, đòi buộc đêm ngày. Càng hoang vắng, sự cám dỗ lại càng đau thương nhức nhối. Và vấn đề không phải là chạy trốn sự cám dỗ, nhưng là diện đối diện để có thể vượt thắng và sống một đời sống tinh khiết trọn vẹn con người.Nghe có vẻ tột cùng mâu thuẫn nhưng một đời sống công giáo chân chính là phải luôn luôn dám sống trong những biện chứng rất nghịch lý kia, như lời Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận: “Ở giữa trần gian, nhưng không do trần gian mà cho trần gian với những phương tiện của trần gian.” Đối diện với sự cám dỗ không phải là tội. Tội chỉ là khi buông lơi xuôi tay chọn sự cám dỗ thay vì chọn Đường, Sự Thật và Sự Sáng.

Câu chuyện về Chúa Giêsu chịu qủy ma cám dỗ cũng chính là câu chuyện của đời sống mỗi nguời chúng ta. Nơi hoang địa là chỗ thử thách đầu tiên trước khi Nguời thi hành sứ vụ cứu chuộc nhân loại. Thật thế, ngay sau khi Người chịu phép rửa từ chính tay ngôn sứ Gioan Tẩy Giả trên sông Giođan, Thánh Thần Chúa đã đem Người vào ngay hoang địa. Nhưng nếu như hai thánh sử Matthêô và Luca mô tả rất chi tiết về bốn mươi ngày ròng rã vật lộn với muôn vàn cám dỗ kia, thì thánh Marcô chỉ viết vỏn vẹn một hàng: “Người ở đó chịu Satan cám dỗ, sống chung với dã thú rồi các thiên thần hầu hạ Người.”

Khi Chúa Giêsu thắng hết mọi cám dỗ, ma quỷ liền bỏ đi và các thiên thần đến hầu hạ Người. Chỉ có thể đòi buộc qủy ma cút xéo khi chúng ta vượt qua cơn thử thách vật chất xác thịt thế trần. Sẽ còn muôn ngàn cám dỗ vây quanh, nhưng cũng sẽ có ngàn muôn thiên thần đến hộ phù, khi Thiên Chúa là trọng tâm đời sống mỗi một chúng ta.


Lm Nguyễn Khoa Toàn