Lời tâm sự của Mẹ Maria về ngày Chúa Giáng Sinh


Thời gian thấm thoát thoi đưa, thế là chín tháng mười ngày đã trôi qua nhanh và giờ Mẹ sinh Con Mẹ đã điểm, giờ Mẹ phải đem đặt Kho Tàng vô giá vào trong lòng đời đã tới, Kho Tàng mà qua trung gian của Thiên sứ Gabriel, Thiên Chúa đã giao phó cho Mẹ gìn giữ cưu mang trong suốt thời gian qua bởi quyền năng Chúa Thánh Thần, bởi ánh sáng siêu phàm của Gia-vê bao phủ xuống trên Mẹ trong ngày Truyền Tin.



Vâng, Mẹ sinh hạ Con Một duy nhất của Mẹ vào trong thế gian, vào trong một thế gian mà Mẹ đã cảm nhận được một cách rõ ràng khi Mẹ cùng với thánh Giuse đi tìm chỗ trọ nghỉ chân, là họ không hề dành cho Con Mẹ một chỗ bé nhỏ nhất nào trong lòng họ, trong cuộc sống hằng ngày của họ. Lòng ham hố sự đời đã chiếm hết chỗ trong tâm trí họ, đến nỗi không một ai thực sự còn nghĩ tới và mong chờ Con Mẹ một cách đúng đắn nữa.

Vì thế, ngày Sinh Nhật Con Mẹ, ngày Thiên Chúa Giáng Sinh vào đêm đông năm ấy thật là buồn vui lẫn lộn. Và mặc dù, nhìn bên ngoài, Con Mẹ hoàn toàn giống như bao trẻ sơ sinh khác, không một chút khác biệt, nếu không muốn nói là còn bất hạnh hơn mọi trẻ sơ sinh khác, vì Con Mẹ đã phải sinh ra trong một hoàn cảnh cực kỳ khốn cùng, trăm bề thiếu thốn. Nhưng đối với Mẹ, Con Mẹ là tất cả, là một Kho Tàng tuyệt đối vô giá, nên Mẹ âu yếm ôm chặt Con vào lòng. Nhất là Mẹ luôn xác tín rằng Hài Nhi của Mẹ chính là Con Thiên Chúa, là Đấng Thiên Sai, vì Mẹ tin vào lời Thiên Chúa phán với Mẹ qua miệng vị Thiên sứ

Tuy nhiên, con có thể hình dung được rằng chính trong đêm Giáng Sinh năm ấy, đức tin của Mẹ đã phải đối mặt với những thử thách to lớn như thế không? Điều may là mọi sự xảy ra trong ban đêm, trong một đêm đông giá lạnh. Trời đất đều yên lặng trước Mầu Nhiệm vô cùng trọng đại nhưng lại vô hình, Mầu Nhiệm mà các Thiên thần cũng không thể hiểu được, chỉ biết sấp mình thờ lạy kính tôn mà thôi, và Mầu Nhiệm vô cùng cao cả đó lại được cụ thể hóa trong Hài Nhi đang nằm an giấc trong máng ăn của chiên bò khó nghèo trước mặt Mẹ đây.

Con hãy xem, nếu ở bất cứ nơi đâu có một vị hoàng tử của một vị vua thế gian được sinh ra, nhưng em lại được đặt nằm chung với các trẻ sơ sinh khác, thì chắc chắn không một ai thèm để ý hỏi xem em là ai. Huống hồ là khi em được sinh ra nơi chuồng gia súc trong cảnh khốn cùng và nghèo hèn như Con Mẹ, vị Hoàng Tử của Vua trời đất.

Đúng vậy, kẻ qua người lại, chẳng một ai thèm để ý đưa mắt nhìn xem Con Mẹ và thử hỏi Hài Nhi kia là ai, Em đã được thụ thai như thế nào và rồi sau này sứ mệnh cứu đời của Em sẽ ra sao, v.v…!

Bởi vậy, nếu con muốn hiểu được một cách sâu xa Mầu Nhiệm Đêm Thánh Chúa giáng sinh, thì con phải mở rộng tâm hồn con để đón nhận thánh ý và chương trình huyền nhiệm của Thiên Chúa muốn thực hiện trên đời con, với tất cả lòng tin yêu và phó thác như Mẹ xưa.

Tuy không được may mắn như bao trẻ khác là được sinh ra trong một nơi tươm tất xứng đáng, nhưng trong Hài Nhi, Con Mẹ, trời và đất giao hòa với nhau, Thiên Chúa toàn năng gặp gỡ phàm nhân và cư ngụ giữa họ. Vâng, Thiên Chúa đã đổ chan hòa Thánh Linh của Người trên Con Mẹ để trở thành một sự hiệp nhất bất khả phân ly, đến nỗi ai nhìn thấy Con Mẹ là nhìn thấy Thiên Chúa thực sự. Giêsu Con Mẹ sống bởi Thánh Linh Thiên Chúa, nên những gì Người làm đều thừa lệnh của Chúa Cha.

Con biết không, vào giữa giây phút Thiên Chúa kén chọn Mẹ làm Mẹ Con Một của Người qua quyền năng Chúa Thánh Thần và giây phút thiên thần hiện ra với thánh Giuse trong giấc ngủ để cắt nghĩa cho thánh nhân hiểu chương trình mầu nhiệm của Thiên Chúa hầu thánh nhân đón nhận Mẹ như là hiền thê của ngài, đã có bao nhiêu bóng tối và bao nhiêu đau khổ buồn phiền từng phủ xuống trên tâm tư Mẹ và thánh Giuse, một người công chính hoàn toàn. Ngoài ra còn biết bao nhiêu điều hoàn toàn vượt khỏi sự hiểu biết của trí năng con người đã xảy ra:

· Bắt đầu là Mẹ và thánh Giuse phải tuân theo lệnh hoàng đế trở về quê quán cũ xa xôi để khai danh với bao ngày đêm mệt nhọc đói khát và lăn lóc cuốc bộ suốt chặng đường hằng trăm cây số đầy sỏi đá, gồ ghề, nắng nôi.

· Bị dân cư Bê-lem xua đuổi, không cho cư trú trong nhà họ, đi đến đâu cũng bị mọi chủ nhà lắc đầu từ chối. Thật ra, khi nói vậy, Mẹ không muốn hoàn toàn trách móc dân cư Bê-lem vào lúc bấy giờ, vì Mẹ biết rằng nguyên chính gây ra thảm trạng đó chính là sự nghèo nàn của gia đình Mẹ mà thôi. Mẹ chỉ thương cho thánh Giuse, ngài luôn âm thầm chịu đựng và hoàn toàn vâng theo thánh ý Chúa, chứ không một lời phàn nàn trách móc bất cứ ai.

· Việc Mẹ và thánh Giuse đành lòng phải chấp nhận ra nghỉ chân qua đêm trong nơi chuồng chiên bò hôi hám.

· Việc Mẹ phải sinh con trong cảnh vô cùng thiếu thốn nghèo nàn.

· Hiện tượng giữa đêm thâu các chú mục đồng đơn sơ nghèo hèn đã kéo nhau đến chào đón Hài Nhi Con Mẹ. Nhưng điều làm Mẹ hết sức vui mừng và đầy sửng sốt là Thiên Chúa lại mặc khải biến cố Giáng Sinh của Con Một Người cho những kẻ nghèo hèn bé mọn như thế. Qua đó Mẹ hiểu ra rằng Thiên Chúa luôn luôn đứng về phía những người có tâm hồn nghèo khó thực sự.

· Nhưng một điều làm Mẹ đau lòng nhất là các vị lãnh đạo Dân Chúa đã không không một chút quan tâm đến Con Mẹ, Đấng Cứu Thế của toàn dân và của cả nhân loại. Vâng, mọi người từng mong chờ sự cứu độ Ít-ra-en đã không hề có một chút hiểu biết gì về sự cứu độ đã được xảy ra ngay giữa họ. Đúng như lời thánh Gioan tông đồ sau này đã viết: «Người đã đến nhà Người, nhưng thân nhân người đã không muốn tiếp nhận Người.»

Con mến, tuy nhiên, trong tất cả những điều khó hiểu đó Mẹ và thánh Giuse đều tín thác vào Gia-vê và luôn xác tín rằng Hài Nhi Con Mẹ được sinh ra là để khởi đầu chương trình cứu rỗi nhân loại của Người, để đối đầu với bao thách đố khủng khiếp của một thế gián chỉ ham thích bóng tối hơn ánh sáng và để hoàn thành chương trình đó trong một sự khải hoàn bất diệt.

Bởi vậy, Mẹ và thánh Giuse đã không đặt tên cho Hài Nhi là Giuse như thói quen thông thường lúc bấy giờ ở Ít-ra-en, nhưng là Giêsu. Vì thánh Danh Giêsu luôn nhắc nhở cho chúng ta biết rằng Con Mẹ là một Đứa Con của Lời Hứa.

Mẹ chúc cho con hiểu và yêu mến Mầu Nhiệm cao cả Đêm Thánh vô cùng, để đời con được tràn đầy niềm vui khi thực hiện thánh ý Thiên Chúa.

(Phóng tác)
LM. Nguyễn Hữu Thy