THƯ VIẾT THAY CHO CÁC THAI NHI VÔ TỘI

Bệnh viện…ngày…tháng năm 2008

Kính gửi:
Những người lương thiện, rất thương mến và tôn trọng sự sống của các thai nhi nhưng chưa có cơ hội hay dịp để nói thay và bênh vực sự sống cho các cháu.
Ba Mẹ các cháu là những người đã tạo nên tấm hình hài các cháu, đang có ý định loại bỏ hao quả của tình yêu một thời !!!
Những người đang được hưởng quyền sống mà Thượng Đế ban tặng.
Những người đang và sẽ dùng áp lực, quyền hành và lợi ích của mình hay nhân danh tập thể đã trực tiếp hay gián tiếp đưa đẩy cha mẹ các cháu đến chỗ từ bỏ các cháu.
Những Bác Sỹ, Y Sỹ, là những người trực tiếp trên sự sống – chết của các cháu!


Kính Thưa Qúy Vị!

Tôi là người đã nhiều tháng trời bước chân đến các nơi “tử thần” (khoa sản các bệnh viện) của các thai nhi. Tôi đã chứng kiến các bà mẹ đã xếp hàng để chờ đến lượt phá bỏ đứa con trong bụng mình. Tôi cũng đã chứng kiến những nỗi đau xé lòng của những bà mẹ sau khi phá bỏ đứa con bé bỏng của mình mà lòng ray rứt.

Hơn nữa, tôi đã tận mắt chứng kiến cảnh vật vã đớn đau của các thai nhi đỏ hỏn vừa ra khỏi lòng mẹ đang thở thoi thóp. Nhưng tiếng nấc oan ức, những cái co giật rợn người như con ếch đang bị lột da…Những khi đó các cháu đang gánh chịu nỗi đau tột cùng của một sinh linh, nhưng không thể gào thét và thốt lên lời van vĩ cho nhẹ đi nỗi đau.

Ngoài ra, tôi cũng tận mắt chứng kiến những thai nhi bị người ta vất vào thùng rác các bệnh viện, đổ vào hầm cầu, hoặc là chở đi một bãi tha ma nào đó. Ở nơi ấy các cháu lại biến thành mồi ngon cho chó hoang, ròi bọ, kiến lửa…Tôi đã tự tay đi lượm lặt được một số các cháu đó và chôn cất vào lòng đất lạnh, nơi mà thân xác các cháu vĩnh viễn đi vào giấc ngủ triền miên…

Tất cả những điều đó làm cho tôi cảm thấy chất chứa trong lòng một niềm đau như thúc dục tôi viết thay các cháu lá thư này gởi tới quý, để kêu cứu thay cho các cháu là những sinh linh bé nhỏ không thể tự vệ cho chính mình. Đề rồi, chúng ta cùng nhau yêu thương, tôn trọng và bảo vệ sự sống bé bỏng của những thai nhi khác khi chưa quá trễ, và lo lắng cho các cháu xấu số có được chỗ yên nghỉ xứng đáng một con người.

Quý vị quý mến!

Thượng Đế đã dệt nên tấm hình hài của các cháu trong lòng mẫu thân các cháu. Người những muốn cho các cháu được hiện hữu trên thế giới này, được sinh ra lớn lên và hưởng những quyền căn bản của một con người và sau cùng đi vào trong vĩnh cửu “được hiện hữu để đi vào vĩnh cửu”. Nhưng cha mẹ các cháu lại cướp mấp cái quyền được sống của các cháu. Đúng vậy, các thai nhi bé bỏng đâu có tội tình gì mà bị chết tức tưởi, thê thảm như thế? Có lẽ trong một nơi nào đó, những trẻ thơ này vẫn ngày đêm ôm một nỗi đau và thầm van lơn cha mẹ các cháu:

“Hãy sinh con ra, nghe theo tiếng gọi,
Của chính con, của nhân loại lương tri
Cho con thành NGƯỜI – con mong mỏi quá đi”.


Rồi trong tột cùng của nỗi đau xé lòng, các cháu cũng đang thầm trách cha mẹ các cháu đã thiếu trách nhiệm với các cháu:

“Con kết tinh của tình yêu tha thiết,
Của mẹ, cha - của linh khí anh hoa
Của yêu thương – của tình ái chan hoà
Của son sắt, của tơ duyên vĩnh cửu
Sao giờ đây mẹ cha lại dè bỉu
Chính đứa con giọt máu của mẹ cha?
Chính đứa con đã kết nụ đơm hoa
Từ ân ái, từ tình yêu trân quí?”(St)


Ôi! Thương qúa là thương !!! Những hài nhi bé bỏng và vô tội…Xin các con đừng trách móc cha mẹ chúng con nữa cho lòng họ thêm nặng gánh đau và trái tim bao người thêm tan nát. Ở nơi suối vàng các con nhớ tìm cách giúp đỡ những thai nhi khác có nguy cơ chung số phân với các con.

Thưa quý vị, trước những hình hài bầm giập và tan nát của các thai nhi đã từng có nhiều người nhỏ lệ khóc than cho các cháu:

“Con đã sinh ra từ đâu
Phút giây nào trăng hoa
Để con bị sinh ra???
Liệu con có kịp thở
Như giun dế vào đời

Hỡi con ơi…
tấm thân nằm cong queo lạc lõng,
Đây –(Tôi xấu hổ lắm)
Vì chỉ có tấm lòng !!!
Xót xa trào lệ nóng
Có ấm hồn con…một chút nào không?” (St)).


Còn chúng ta thì sao, chúng ta phải làm một gì gì để giúp các cháu phải không quý vị? Chúng ta hãy gõ một tiếng chuông cảnh tỉnh bao người nhất là những bà mẹ trẻ hãy biết quý trọng sự sống của đứa con bé bỏng mà họ đang cưu mang hay sẽ cưu mang, hãy dẹp bỏ 1001 lý do biện minh để nói không với hành động phá thai…

Phần mỗi người chúng ta, vì sự sống của các thai nhi, vì tương lai của nhân loại và nhất là vì tiếng nói của lương tri, chúng ta hãy lên tiếng bênh vực sự sống cho các thai nhi, khi thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện…

Đối với các cháu đang ngày đêm mong mỏi một nấm mồ để có chỗ trú ngụ bình an: “Sao không cho chúng con một nấm mồ - nhỏ thôi – để chúng con được ấm cúng phần nào!? Sao không viếng thăm? Không cắm cho chúng con một nén nhang? Sao không cho chúng con một bia mộ?”. Chúng ta hãy đáp lại sự mong mỏi nhỏ bé của các cháu bằng một chút hy sinh của chúng ta.

Nguyện xin Thượng Đế chúc lành cho quý vị và mở rộng trái tim quý vị để chúng ta cùng nhau cưu mang những trẻ thơ vô tội và những thai nhi bị loại bỏ bằng tình thương yêu sâu thẳm của mình.

Kính mến,

Quang Huyền