TÍNH CÁCH CỦA NGƯỜI NGOẠI QUỐC



Bên ngoài thị trấn nhỏ có một cụ già, ông ta ở trong một căn phòng đã năm mươi năm rồi.

Một hôm, không ngờ ông ta dọn nhà đến ở bên một nhà láng giềng. Các ký giả thu thập tin tức nghe nói, liền ào ào đến phỏng vấn ông ta lý do tại sao lại chuyển chỗ ở.

Cụ già đắc chí cười nói: “Đại khái đó là tính cách người ngoại quốc của tôi mà.”

(Trích: Bài ca của loài ếch, phần tu đức)

Suy tư:

Tính cách của người ngoại quốc thì khác với người địa phương, tính cách của người Mỹ thì khác với người Việt, tính cách của người Tây người Tàu cũng khác với người Việt, không một tính cách của người ngoại quốc nào giống với người bản địa, dù cho nền văn hóa có gần gủi nhau, bởi vì “phong thổ và văn hóa” không giống nhau.

Có một vài người chẳng có “máu” ngoại quốc gì cả, nhưng hể gặp nhau thì “ôm hôn thắm thiết” dù đối tượng là nam hay nữ, già hay trẻ, họ đang biểu diễn tính cách người ngoại quốc trên con người của họ, làm chướng mắt người khác.

Có những điều giống nhau ở người ngoại quốc và bản địa, đó là lương tâm và hướng thiện; có những tính cách khác nhau giữa người ngoại quốc và người bản địa, đó là văn hóa và phong tục tập quán, nhưng điều đó không làm cho người Ki-tô hữu ngoại quốc và người Ki-tô hữu bản địa trở nên xa lạ với nhau, bởi vì họ chỉ có một người thầy duy nhất là Chúa Giê-su Ki-tô.

Tính cách người ngoại quốc không phải là xấu hay kỳ quặc gì cả, chỉ có những người bản địa bắt chước tính cách của người ngoại quốc không đúng nơi đúng lúc, nên trở thành lố bịch mà thôi.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.