XƯƠNG NGƯỜI CHẾT KHÓ TÌM



Một hôm Alexandre đại đế nhìn thấy triết gia Hêl-lên-kê Dâ-mon-kra-tia đang chăm chú nhìn một đống xương người chết.

Đại đế hỏi ông ta:

- “Nhà người đang tìm gì vậy ?”

- “Tìm một chút đồ cũng không thấy.”

- “Đó là thứ gì vậy ?”

- “Xương của phụ thân ngài, và xương của tên nô lệ cho phụ thân ngài giống nhau quá.”


(Bài ca của loài ếch)

Suy tư:

Khi còn sống ở đời này thì ông vua, ông tổng thống ông chủ tịch khác với người thường dân, vì các ông ấy đi đâu cũng có xe trước xe sau hộ tống, tiền hô hậu ủng; người giàu có khác với người nghèo khổ, vì người giàu có ăn sung mặc sướng, không lo nghĩ nhiều đến ngày mai; người có học khác với người không có học, vì người có học thì thường được người khác trọng vọng...

Nhưng khi con người ta chết đi thì tất cả mọi người đều giống nhau, bởi vì tất cả chỉ còn lại nắm tro tàn, cũng chỉ là một bộ xương ghê gớm giống nhau khiến cho người yếu bóng vía khiếp sợ...

Nhưng người có đức tin và người không có đức tin thì khác nhau xa chừng chừng, người có đức tin khi sống ở thế gian này họ tin vào Thiên Chúa, và tin có đời sau, biết thực thi Lời Chúa dạy, cho nên họ biết đem cuộc sống của mình phó thác trong tay Chúa quan phòng.

Con người ta khi chết thì ai cũng giống nhau, cũng chỉ một nấm mồ lạnh lẽo.

Nhưng nếu có Thiên Chúa và có đời sau, thì những người không tin có Thiên Chúa và có đời sau thì sao nhỉ ?

Thật tội nghiệp cho họ.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.