Page 8 of 40 FirstFirst ... 456789101112182838 ... LastLast
Results 141 to 160 of 785

Thread: ✿ SÁCH KHAI THỊ - Các bài thuyết giảng của Thanh Hải Vô Thượng Sư

  1. #141
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Khái Quát Trong Tam Giới


    Ngày xưa có một vị vua mời một người ra làm quốc sư , nghe xong người ấy lập tức đi đến bờ sông rửa tai , quý vị có biết là ai không ? Sư Phụ quên mất tên rồi , đây là câu chuyện cổ của Trung Quốc (Ghi chú : Hứa Do). Khi vị ấy nghe quốc vương kêu ông đi làm đại quan , lập tức đi đến bờ sông rửa tai , bởi vì đã lỡ nghe rồi , cho nên phải đi rửa tai thôi .

    Ông ấy có một người bạn là mục đồng , lúc ấy cũng đang thả bò ở bờ sông , thấy ông ta đang rửa tai , người bạn mục đồng mới hỏi ông : "Tại sao ông lại rửa tai lâu như vậy ?" Ông ấy nói : "Bởi vì vừa rồi quốc vương kêu tôi đi làm đại quan , cho nên tôi mới đem tai rửa cho sạch sẽ , không để cho nó nhiễm vào đầu óc của tôi". Người bạn mục đồng nghe xong lập tức kéo bò lên bờ trên uống nước . Vị đang rửa tai này mới hỏi : "Tại sao anh lại kéo bò lên bờ trên uống nước ?" Vị mục đồng mới trả lời : "Anh rửa tai của anh trong nước này , tôi không muốn con bò của tôi uống nhằm nước đó". Vị mục đồng còn chửi thêm : "Tại sao anh còn đi ngao du mọi nơi , để cho người ta biết anh là người có trí huệ , coi lại lòng của anh vẫn còn dính dấp tới vấn đề danh lợi".

    Hôm nay Sư Phụ giảng nhiều quá , nhiều người như vậy đã biết Sư Phụ biết dạy Pháp Môn Quán Âm , còn biết nếu học Pháp môn Quán Âm , không ăn cũng không sao . Quý vị không nên ra ngoài nói cho nhiều người nghe , nếu mọi người đều vì việc ăn này mà đến kiếm Sư Phụ , như vậy thì không tốt lắm (Mọi người cười).

    Vấn : Trong kinh Phật có nói , Thiên Đế là hóa thân của Phật Bồ Tát , nếu chúng ta tu hành , họ cũng có thể đến giúp chúng ta , tại sao Sư Phụ lại nói họ là ma ?

    Đáp : Sư Phụ vừa mới nói qua , họ cũng không phải là ma , đó chỉ là công việc của họ , cho nên nói ma mà cũng không phải là ma . Có một ngày Sư Phụ ở nơi nào đó giảng kinh , Sư Phụ có nói rằng chúng sinh là Phật , ma cũng là Phật . Mấy ngày trước Sư Phụ cũng có nói qua , mỗi một thế giới đều có giáo chủ của thế giới ấy , nếu chúng ta biết họ , họ sẽ giúp chúng ta mở cửa để chúng ta qua .

    Thí dụ nói rằng Phật A Di Đà ở cảnh giới cao nhất , bởi vì quý vị chỉ niệm danh hiệu Phật A di Đà mà thôi , không biết giáo chủ ở những cảnh giới thấp hơn , đương nhiên họ sẽ không để cho quý vị qua để lên đến những cảnh giới cao hơn . Cho nên Sư Phụ dạy người ta niệm Phật khác với người khác dạy . Sư Phụ không phải chỉ niệm Phật A Di Đà mà thôi , mà dạy người ta niệm từ những cảnh giới dưới niệm lên , hôm ấy đã giảng rất rõ , có lẽ ngày hôm ấy quý vị không có ở đó , cần phải niệm từ dưới lên mới hữu ích . Vì trong kinh điển không có nói đến , nên quý vị không biết . Điều này cần phải có vị thừa kế truyền xuống , từ Sư Phụ truyền xuống mới có thể biết được , trong kinh điển không có những danh từ này .


  2. #142
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Hành Thiện Và Bố Thí Không Thể Giải Thoát


    Hành Thiện Và Bố Thí Không Thể Giải Thoát

    Ngày 26-10-1986
    Taipei


    Muốn cầu đạo thì đừng nên nghĩ rằng chỉ làm người lương thiện , làm việc nhiều công ích cho xã hội , bố thí tài vật , hay là đi nhiều nơi vái lạy , cúng dường chùa chiền ... là có thể đắc "đạo". Thực tế khác hẳn , bởi vì đạo là đạo , đạo nghĩa là gì ? Là "con đường", cho nên không thể dùng ngôn ngữ mà có thể nói ra , cũng không thể dùng bất cứ vật gì để đổi lấy hay là trang hoàng để có thể biến thành "đạo"; cái "đạo" này , vốn đã có sẵn , đã tồn tại , nếu như chúng ta muốn đến con đường này , thì phải mở cửa ra ngoài , rồi mới có thể lên "đường", không phải ngồi trong nhà là có thể tìm được con đường .

    Thí dụ bây giờ chúng ta muốn đến một ngôi chùa nào đó , thì trước hết phải đi ra khỏi cửa nhà này , có phải không ? Con đường đến chùa đã có sẵn rồi , bây giờ muốn đến đó , điều thứ nhất là tìm đường , nếu chúng ta không biết đường thì nên hỏi hay là tìm người đã đến chùa đó , họ có thể dẫn chúng ta đến đó , có phải vậy không ? Nếu như chúng ta không rành đường , cũng không đi tìm đường , mỗi ngày chỉ làm người tốt , đến chùa lễ bái , bố thí tiền cho người nghèo , quyên tiền để cất chùa , làm như vậy có thể tìm được cái mục tiêu không ? Không tìm ra được , bởi vì nó cũng như con đường mà chúng ta đi đến chùa , con đường và việc làm của chúng ta hoàn toàn không có quan hệ .

    Cũng như vậy , chúng ta muốn "cầu đạo", muốn thành "Phật", trước tiên phải tìm được đạo , cho nên Lão Tử nói "Đạo khả đạo phi thường đạo", bởi vì cái "đạo" này , hồi giờ đã có rồi , đã trọn vẹn đẹp đẽ rồi , không cần chúng ta cố ý đi trang điểm nó , bởi vì nó là một con đường tự nhiên . Muốn trở về con đường đó , không cần phải làm những gì đặc biệt , thông thường chúng ta làm con người đạo đức là lẽ dĩ nhiên , chứ không phải vì cầu đạo , mới làm người tốt , làm việc đạo đức , đó chỉ là cái trách nhiệm căn bản làm người mà chúng ta cần phải và nên làm . Bắt đầu từ tiểu học , chúng ta đã học qua rất nhiều qui phạm đạo đức , thí dụ nên giúp kẻ nghèo , phải hòa thuận với láng giềng , phải có hiếu với cha mẹ ...

    Sư Phụ còn nhớ hồi còn học tiểu học đã học qua , nếu như thấy một người mù hay một người già băng qua đường , liền tức khắc dẫn họ băng qua đường , điều đó có nghĩa là gì ? Tức là dạy chúng ta nên có lòng từ bi bác ái . Việt Nam có câu "Viễn thân bất như lân cận". Câu đó ý nói chúng ta đối với người lân cận nên hiền hòa , phải giúp đỡ lẫn nhau , họ cần gì , chúng ta giúp đó , sau này ta có cần gì , họ cũng đến giúp mình ; đây là chuyện rất tự nhiên , nó không có liên quan gì đến "đắc đạo". Nếu như chúng ta thấy có người rất nghèo , rất đói , tự nhiên chúng ta sẽ cho họ thức ăn , phần đông người đều làm như vậy .

    Bởi vì đó là cái quan hệ căn bản giữa con người , thấy người ta gặp hoạn nạn , đau khổ hơn chúng ta , tự nhiên chúng ta sinh ra tâm từ bi , sẽ đi giúp đỡ , nhiều người không có tu hành cũng làm như vậy , không biết chừng người ta còn làm tốt hơn mình làm , họ không dùng "tâm ngã chấp" đi làm việc thiện , họ không có nghĩ mình đang làm việc tốt , họ chỉ làm với một phản ứng tự nhiên . Cũng như tay của ta bị phỏng , bị cắt , thì tự nhiên phải thoa thuốc lên , băng vết thương , bởi vì chúng ta phải giữ gìn hai cánh tay , ngày mai mới có thể tiếp tục làm việc , cho nên tay chúng ta đau , tự nhiên chúng ta sẽ chăm lo kỹ lưỡng .

    Cũng như vậy , thấy người lân cận hay là đồng bào của mình có khó khăn , chúng ta cũng tự nhiên đến giúp họ , đó vốn là chuyện rất tự nhiên , không thể cho rằng mình làm như vậy sau này Thượng Đế thấy ta làm người tốt sẽ đem ta lên trời , trở về cái quê cũ của linh hồn , không có đâu , không có việc đó . Thượng Đế hay là cái "đạo" này , hay là cái "Phật tâm" này , nó rất trung lập , nó không màng mình làm tốt hay xấu , nó là nó , nếu như mình muốn tìm nó , thì phải đi con đường "chính", có thể đến chỗ của nó , con đường này không biết đến người tốt , người xấu , ai muốn đi thì cứ đi .


  3. #143
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Hành Thiện Và Bố Thí Không Thể Giải Thoát


    Thí dụ như ngoài đường , ai cũng đi được phải không ? Người uống rượu , người ăn trộm cũng có thể đi được , người tốt người xấu cũng có thể đi trên con đường đó , con đường nó không cần biết ai tốt , ai xấu ; nhưng nếu muốn lên núi thì phải đi đúng đường . Cho nên chúng ta không thể ỷ vào những công đức nhỏ này rồi nghĩ rằng mình có thể thành đạo , không có chuyện đó .

    Những người có lòng thành muốn "tìm đạo", thường là những người tốt , thí dụ chúng ta đọc chuyện của người tu hành , có thể biết được rằng họ đều là những người có đạo đức .

    Mấy trăm năm trước , ở Việt Nam có một vị vua rất nhân từ và thương dân ; đối với người dân , ngài là một vị vua tốt nhất , ngài đối đãi với người nào cũng có lòng thương , bởi vì ngài là một con người như vậy . Ngài thường ra thành để coi xét nước nhà của mình .

    Có một ngày ngài đang đi , thấy bên đường có một người rất nghèo mới qua đời , toàn thân không có y phục , nằm trần truồng bên lề đường , vị quốc vương thấy vậy , đau lòng đến rơi lệ , ngài liền cởi y phục của mình đắp lên thân người nghèo đó . Y phục của quốc vương vốn rất quý báu , nhưng bởi vì lúc đó ngài không nghĩ đến mình là quốc vương , và cũng không có nghĩ đến người này đã chết rồi , nếu như đem áo quí này mà đắp lên người chết uổng phí biết bao ? Ngài không có nghĩ nhiều như vậy , mà hoàn toàn bộc phát từ trong tâm hồn , thấy người ta quá khổ , mình có gì liền cho họ , đó mới đúng là bố thí Bát Nhã Ba La Mật .

    Quý vị có biết bố thí Bát Nhã Ba La Mật là gì không ? Vì sao cái thái độ đó mới đúng là bố thí ? Bởi vì bố thí mà không nghĩ đến "ta" đang bố thí , và cũng không nghĩ đến bố thí , như vậy có đúng hay không ? Hay là có ích lợi gì với chúng ta không ? Hay là nó bộc phát từ nội tâm của con người ? Cho nên bố thí Bát Nhã Ba La Mật , đúng mới là cái bố thí hoàn mỹ . Còn không một mặt mình cho đồ người ta , một mặt chờ đợi phước báu đến , bố thí như vậy không có ích gì , phước báu của nó rất nhỏ không đủ dinh dưỡng .

    Lúc Sư Phụ còn nhỏ , Sư Phụ phạm rất nhiều tội , Sư Phụ ăn cắp tiền của cha mẹ và đồ ăn cho người nghèo , bởi vì lúc đó còn nhỏ , không biết làm như vậy đúng hay sai . Thật ra nếu như có tiền , chúng ta có thể bố thí , nhưng không nên đi ăn cắp tiền , hay là đồ của người ta mà đi bố thí , nhưng bởi vì còn nhỏ không biết chuyện , thấy người ăn xin đến nhà rất tội . Đôi khi vì người ăn xin quá nhiều , cha mẹ của Sư Phụ cũng làm lơ , hay là cha mẹ của Sư Phụ quá bận , không còn thì giờ để lo , lúc đó Sư Phụ lén lén ăn cắp một ít tiền , hay là thức ăn để cho họ .

    Một đứa bé thấy người ta nghèo khổ liền nghĩ đến giúp đỡ họ , nó không có nghĩ đến nếu như cha mẹ nó không đồng ý , không được lấy tiền . Thời đó những nhà hàng xóm bên cạnh , cũng có nhiều người nghèo không có tiền , Sư Phụ thường ăn cắp cơm và thức ăn đem cho họ ăn , lúc đó Sư Phụ cũng không có nghĩ đến cái gì , nhưng bây giờ nghĩ lại , hình như không nên làm như vậy . Nhưng mà nếu như cha mẹ của Sư Phụ bây giờ biết được , họ cũng không có nghĩ Sư Phụ là một đứa bé xấu .


  4. #144
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Hành Thiện Và Bố Thí Không Thể Giải Thoát


    Sư Phụ chỉ thuận tiện kể chuyện thời bé thơ của Sư Phụ . Bây giờ nói trở lại câu chuyện của vị quốc vương này . Vị quốc vương này rất có lòng từ bi , sau này ngài đi xuất gia , lúc ngài còn trẻ , khoảng hai mươi mấy tuổi , đã nghĩ đến chuyện xuất gia , muốn học Phật lý , muốn tu hành thành Phật . Có một ngày , ngài lén bỏ đi , khi đó ngài đã là quốc vương rồi , có người ép ngài kết hôn , ngài vốn không muốn kết hôn , nhưng trong triều có một vị quan lớn , ông ta là khai quốc công thần , là một vị nguyên lão của vua cha còn lại , ông ta nhận lệnh của vua trước , phải lo cho vị quốc vương trẻ này , cho nên thái độ cũng hơi ngạo mạng một chút , ông ta ép vị quốc vương này làm nhiều việc trái lòng .

    Có một ngày ông ta lại ép vị quốc vương có lòng tốt này kết hôn với đứa con gái một người thân của ông , quốc vương không chịu , lúc đó Ngài đã quyết lòng xuất gia , ngài không muốn ngôi vàng nữa , lén trốn khỏi vương cung đến một cái núi , bái một vị thiền sư nổi tiếng để xuất gia , nhưng mới xuất gia có vài tháng các quan thần trong triều đều chạy lên núi , tìm đến chỗ ngài xuất gia mời ngài về cung . Nhưng Ngài không chịu , lúc đó vị nguyên lão nói : "Được rồi , nếu như quốc vương không muốn về cung thì quốc vương ở đâu , triều đình sẽ dời đến nơi đó".

    Lúc đó sư phụ của vị quốc vương cũng không còn cách nào hơn , còn vị quốc vương cũng không biết đối xử như thế nào ? Vị sư phụ mới bảo Ngài : "Thôi được rồi , con về đi , ở nhà cũng có thể tu hành , chỉ cần đừng quên là đủ rồi , nếu muốn hỏi đạo thì đến gặp thầy , từ từ tu hành , có thì giờ thì đến thăm , nếu như có nhiều thì giờ có thể bỏ chánh sự qua một bên , đến bế quan một thời gian , như vậy cũng có thể tu hành , đợi khi nào truyền ngôi cho con rồi , mới trở về đây thường trú". Sau này vị quốc vương già rồi , truyền ngôi cho hoàng tử , rồi xuất gia , trở thành một vị đại tu hành , trí huệ và cấp bực rất cao , và sau cùng ngộ đạo .

    Vị quốc vương này ở Việt Nam , là một vị quốc vương được dân ưa thích nhất , lúc ngài còn làm vua , bất cứ làm việc gì cũng rất minh bạch rõ ràng , cho nên quốc thái dân an , ngài một bên tu hành một bên lo quốc sự . Tu hành sẽ đủ trí huệ , ngài dùng trí huệ đó để thống lãnh quốc gia , cho nên không có làm điều gì sai lầm . Khi ngài còn làm vua , lúc đó là thời đại vàng son của Việt Nam , bất luận văn học , chính trị , nông nghiệp , đều phát triễn rất tốt , Phật Giáo trong thời kỳ đó cũng rất huy hoàng , còn những tôn giáo khác cũng rất tự do , không có bị áp bức .

    Trong thời kỳ ngài còn làm vua , số dân phạm tội rất ít , giàu và nghèo cũng không có cách xa gì lắm , bởi vì ngài thường đi tuần khắp nơi , xem xét coi dân chúng cần những gì , ngài đúng là một vị minh quân . Nhưng cha của ngài không phải là một người tin Phật , cũng không có lòng từ bi , bác ái như ngài . Cha của ngài có là Phật tử hay không điều đó không có gì quan trọng , chỉ cần ngài thành tâm tu hành , cũng trở thành người đại tu hành như thường .

    Cha mẹ của Sư Phụ là tín đồ của Thiên Chúa Giáo , không có liên quan gì đến Phật Giáo , nhưng đối với cha mẹ Sư Phụ , Giê Su Ki Tô chỉ là đại diện cho một cái tên mà thôi . Họ không có lo đến chuyện của tôn giáo , cha của Sư Phụ là một người tốt , thuộc về thứ người tầm thường lương thiện mà thôi , chứ không nhất định phải tin cái gì , hay là con người muốn theo đuổi chân lý ; mẹ của Sư Phụ cũng không có lòng bố thí gì , cho dù vậy Sư Phụ cũng có thể trở thành tỳ kheo ni của Phật Giáo , cũng rất thích đi cầu đạo .

    Cho nên Sư Phụ nói cho quý vị hay , cái bối cảnh của cá nhân nó không có liên quan gì đến cái cấp bậc của chúng ta , chủ yếu là đời trước có tu hành , cho nên bây giờ mới có thể tìm được "đạo", có thể gặp thầy giỏi , có pháp môn tốt , việc này nó không có quan hệ gì với cái phước báu của cha mẹ . Nếu như chúng ta có đủ lòng thương , lòng từ bi , lòng bác ái , đó là riêng của chúng ta , nó không có quan hệ gì đến cha mẹ . Sư Phụ nói cho quý vị những đạo lý này , là để cho quý vị đừng có nghĩ rằng mình sinh trưởng trong gia đình không có phước báu , hay là trog cái gia đình không tin Phật , hay là trong cái gia đình hoàn toàn không có tín ngưỡng tôn giáo mà không có lòng tin .


  5. #145
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Hành Thiện Và Bố Thí Không Thể Giải Thoát


    Có người hỏi Sư Phụ trước kia họ chưa từng biết đến Phật Giáo , cũng chẳng biết gì về sự tu hành , như vậy có thể tu hành được không ? Có thể đạt được quả vị hay không ? Sư Phụ đáp được , bởi vì nó không có quan hệ gì đến quá khứ , hiện tại , vị lai , chỉ cần bây giờ quyết định muốn học Phật , muốn tu hành , muốn thành đạo , thì có thể tức khắc tu hành , không có quan hệ gì đến bối cảnh của chúng ta .

    Cho nên hồi nãy Sư Phụ đã nói , chúng ta cầu đạo , chuyện đó nó không có quan hệ gì đến bố thí , hay là đạo đức của chúng ta , nhưng mà cũng không thể nói nó hoàn toàn không có quan hệ gì , bởi vì con người có tâm đạo , nhất định là con người lương thiện . Hồi nãy Sư Phụ kể chuyện của vị quốc vương đó , ngài từ bi bác ái như vậy , sau đó lại cố gắng tu hành , cho nên cũng tu hành thành đạo , chuyện đó nó có quan hệ đến sự tu hành của đời trước . Nhưng nếu như trong quá khứ chúng ta không có đạo đức tốt hay là không có làm việc đạo đức , chúng ta cũng có thể bắt đầu từ đây tránh dữ làm lành , nhưng mà làm như vậy vẫn chưa đủ cho việc tu hành .

    Trên thế giới này , chúng ta vốn nên làm một người tốt , bởi vì làm người tốt , thì cha mẹ , bạn bè và người hành xóm đều ưa thích , nếu như họ vui mừng , chúng ta cũng vui theo , có phải không ? Chúng ta không cách nào ở chỗ tràn đầy hờn giận , người ngoài phản đối mình , như vậy chúng ta rất khó tu hành . Cho nên chúng ta phải hành thiện , tận lực bố thí , trì giới , nhẫn nhục , những thứ đó đều giúp ích cho sự tu hành của chúng ta , nhưng không phải chỉ nhờ vào sự bố thí , trì giới , nhẫn nhục ... là đủ rồi ; còn chưa đủ đâu , bởi vì trong Kinh Kim Cang nói rất rõ ràng , phải tu cả lục độ : bố thí , trì giới , nhẫn nhục , tinh tấn , thiền định và trí huệ . Ý nói , nếu chúng ta chỉ tu ngũ độ kia vẫn còn chưa đủ , còn phải có thiền định .

    Thiền định là gì ? Khi chúng ta tọa thiền , tâm lặng , đầu óc chúng ta không nghĩ bậy bạ , chúng ta có một chỗ , có thể an định cái tâm của chúng ta , cột nó lại thì nó không chạy bậy , cái ảnh hưởng bên ngoài cũng không có thể quấy nhiễu chúng ta , như vậy là "thiền định", chúng ta giao thông với cái bản lai diện mục của chúng ta , chúng ta giao thông với cái Phật tâm của chúng ta , cái bản lai diện mục này , hay là Phật tâm , hay là Thiên Quốc , lực lượng của Thượng Đế , của "Đạo", bản thân nó có cái lực lượng rất lớn , bất cứ cái gì cũng đều có thể giải quyết , phước báu gì cũng có .

    Cho nên chúng ta giao thông với cái lực lượng này rồi , chúng ta không cần làm phước báu , cũng có phước báu , chúng ta không cần miễn cưỡng đi làm việc thiện , cũng tự nhiên biến thành con người có đạo đức , bởi vì đó là cái lực lượng của tự nhiên , nó sẽ cải biến chúng ta , tịnh hóa cái bên trong của chúng ta , để cho chúng ta trở thành một con người tốt . Ngoài sự biến chuyển ở bên trong của chúng ta , nó còn chăm lo cái tình trạng bên ngoài của chúng ta . Thí dụ chúng ta gặp khó khăn nào đó , nó sẽ giúp đỡ chúng ta . Vì sao ? Bởi vì cái trí huệ này là "Bát Nhã Ba La Mật", cái Phật tâm này là đại trí huệ , đại lực lượng , chúng ta nhờ cậy vào cái sức lực lớn này , thì sẽ không còn khó khăn nữa .

    Ngược lại , nếu chúng ta nhờ cậy vào cái tình trạng bên ngoài , theo đuổi danh lợi , sắc tài ... những thứ này vốn rất vô thường , hôm nay có tiền , ngày mai không biết chừng không còn một xu , hôm nay có danh vọng , rất có thể ngày mai bị người phỉ báng , hãm hại , mất đi địa vị . Chúng ta đều biết thời quá khứ , trong một ngày nước nhà bị xâm chiếm , những người giàu có , thông thường cũng sống trong cái dối trá , thì cái địa vị và tài sản đã có ngày nay , ngày mai nhất định sẽ còn tồn tại không ?

    Nhưng mà nếu như chúng ta giao thông với Bát Nhã Ba La Mật , giao thông với cái đại trí huệ , đại lực lượng , chúng ta vĩnh viễn không còn sợ sẽ bị mất đi cái gì , bởi vì cái lực lượng lớn này không có cải biến , vĩnh viễn tồn tại , ngày ngày như nhau , đều rất từ bi bác ái , rất nhu hòa , đều giúp đỡ chúng ta , nó cũng như người bạn tốt nhất trên thế gian này , còn tin cậy hơn là người bạn tốt nhất trên thế gian này , bạn bè không chừng ngày mai sẽ phản bội ta , chống đối chúng ta , nhưng cái lực lượng này , cái Phật lực này , hay còn gọi là cái Bát Nhã Ba La Mật này , nó không bao giờ phản bội lại chúng ta , nó vĩnh viễn là bạn tốt nhất của chúng ta .


  6. #146
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Hành Thiện Và Bố Thí Không Thể Giải Thoát


    Cho nên Chúa Giê Su Ki Tô có nói : "Trước tiên nên đi tìm cái Thiên Quốc trong mình , rồi sau đó vật gì cũng đến với chúng ta ". Phật Thích Ca Mâu Ni cũng từng nói : "Phật tại tâm". Nếu như Phật ở tại chùa , Ngài sẽ nói Phật ở trong chùa , nếu như chúng ta đến chùa bái lạy , hay nên làm những gì thuộc bên ngoài , Ngài sẽ nói nên bố thí cho nhiều mới có thể tìm Phật tại tâm , hay là nên đến chùa bái lạy mới có thể tìm Phật tại tâm , có phải như vậy không ? Nhưng Ngài không có nói như vậy , Ngài chỉ nói "Phật ở trong tâm".

    Phật ở trong tâm là ý nghĩa gì ? Tức là nên tìm Phật ở trong tâm của chúng ta . Tâm là gì ? Là một chỗ thuộc về cá nhân của chúng ta , tâm của chúng ta rất là bí ẩn , người ngoài không sao biết được , cũng không hiểu được , đây là một chỗ rất thần bí , rất cá nhân , cái chỗ này tức là chỗ của Phật ở . Cho nên Chúa Giê Su Ki Tô cũng nói cái đạo lý giống như vậy : "Thiên Quốc không phải từ trong đạo đức mà tìm ra được , không phải từ đạo đức mà ra , nhưng mà Thiên Quốc đã ở trong đó ".

    Hai vị đại sư đều nói cái đạo lý như nhau , Phật Thích Ca Mâu Ni nói : "Phật tâm" , Chúa Giê Su Ki Tô nói "Thiên Quốc" , đâu có gì khác nhau ? Chỉ có văn tự không như nhau mà thôi , nhưng ý của nó hoàn toàn như nhau . Cái tranh luận nổi lên giữa tôn giáo , đều tại vì chúng ta không hiểu cái nghĩa của các vị đại sư , chúng ta đem cái giáo lý vô cùng khoan dung , vô hạn của họ , biến thành cái tư kiến chật hẹp có hạn , cho nên chúng ta đem Phật Giáo , Thiên Chúa Giáo biến thành cái tôn giáo rất có hạn , giữa tôn giáo sanh khởi tranh chấp , đó là bởi vì hoàn toàn không hiểu cái giáo lý của các vị đại sư mà ra .

    Bởi như vậy Phật Thích Ca Mâu Ni đã từng cảnh cáo chúng ta : "Tin Phật mà không hiểu Phật là phỉ báng Phật ". Ngài đã đánh thức chúng ta nên chú ý , nhưng chúng ta vẫn không hiểu biết . Chúa Giê Su Ki Tô cũng đã cảnh cáo chúng ta , Ngài nói : "Không phải các ngươi mỗi ngày nói con đảnh lễ Ngài , con tôn kính Ngài , con tôn kính Thiên Chúa , như vậy sẽ được đắc đạo , sẽ tìm được Thiên Đường ". Ý nghĩa của Ngài nói và ý của Phật nói , hoàn toàn như nhau .

    "Hiểu biết Phật" là chỉ cái gì ? Hiểu biết Phật tức là phải tìm cái Phật tánh này , tìm coi Phật tánh này ở đâu . Phật là Buddha , theo ý nghĩa của Phạn ngữ là khai ngộ hay là hào quang , cho nên chúng ta thấy Phật Thích Ca Mâu Ni có hào quang , trong hình vẽ nào có Ngài cũng đều có hào quang ; Chúa Giê Su Ki Tô và rất nhiều vị đại tu hành cũng đều phát ra hào quang , cái hào quang này không phải người nào cũng thấy được , chỉ có người tu hành cao đẳng mới có thể thấy được . Cho nên nếu chúng ta muốn tìm cái Phật này , muốn hiểu biết cái Phật này , thì trước hết phải thành Phật , tìm Phật trước , học Phật , rồi sau này biến thành Phật , nếu như không thành Phật , làm sao hiểu Phật ?

    Cho nên chúng ta nói , lúc còn chưa nuôi trẻ thơ , không thể biết lòng của cha mẹ . Hiểu biết Phật cái ý của nó cũng gần như vậy , chưa có thành Phật , không thể hiểu biết Phật . Cho nên ý của Phật Thích Ca Mâu Ni là chúng ta nên tự thành Phật , không nên chỉ thành Phật bằng cách lễ bái Phật mà thôi , bởi vì tin Phật mà không hiểu biết Phật , như vậy làm sao mà tin Phật ? Với cái tình trạng không hiểu Phật , bất cứ tin gì cũng là mê tín , bởi vì không hiểu biết thì biến thành mê tín . "Mê" cũng tại vì không hiểu biết mà ra , cho nên muốn hiểu biết Phật , trước hết cần phải thành Phật , phải cầu đạo , cần phải đắc "đạo" , ngoài ra không còn phương pháp nào khác .

    Lão Tử nói : "Khi mà có đạo , thì cái gì cũng có , bởi vì dần dần mất đi cái "Đạo" này , cho nên mới lần lần biến thành đức , rồi sau đó lại sinh ra nhân , nghĩa , lễ , trí , tín , các thứ đạo đức của xã hội . "Đạo" vốn là cao siêu hơn tất cả phạm vi của đạo đức , cho nên phải tìm cái đạo này , sau đó đạo đức gì chúng ta cũng đều có . Bởi vì mất cái "đạo" , cho nên mới cần cái "nhân tạo" để chế ra nhiều cái đạo đức xã hội ; nếu như có thể hiểu thật sự cái "đạo" , đắc thật cái "đạo" , thì không cần cái đạo đức nhân tạo này . (Chương thứ 18 : "Hữu đạo phế , hữu nhân nghĩa , trí huệ xuất , hữu đai ngụy ").


  7. #147
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Hành Thiện Và Bố Thí Không Thể Giải Thoát


    Cũng như chúng ta tìm được Phật tánh , thành Phật rồi không phải cố ý đi hành lục độ (Lục độ gồm có : bố thí , trì giới , nhẫn nhục , tinh tấn , thiền định , trí huệ), tự nhiên biết làm , bởi vì lúc đó tự chúng ta biến thành đại lực lượng , chúng ta muốn bố thí cái gì , liền làm được ngay , không phải một hai chén cơm , hay là một hai bộ quần áo , mà là bố thí đại phước báu , con người nếu như có phước báu , tự nhiên sẽ có cơm ăn , có quần áo mặc , cho nên chúng ta nói , người giàu có rất nhiều phước báu , nếu như chúng ta thành Phật rồi , chúng ta có thể bố thí phước báu vô tận , như vậy còn hơn bố thí cơm , áo quần , các loại vật chất , cái lực lượng càng lớn thì càng có ích , cho nên cần phải thành Phật .

    Bởi vì có thứ tôn giáo hay là tông phái , cứ khuyến khích người ta bố thí , bố thí rồi về nhà lạy Phật , tưởng rằng như vậy là đủ rồi , làm sao đủ được ? Lạy Phật đâu có thể thành Phật . Lạy Phật cũng được , nhưng cần phải biết rõ , tại sao lạy Phật . Lạy Phật là để biểu thị chúng ta tôn kính giáo chủ , không có Phật Thích Ca Mâu Ni thì không có Phật Giáo , chúng ta cũng không có cái cơ hội để hiểu biết một chút "Vô Thượng Thậm Thâm Vi Diệu Pháp", để phát tâm tu hành , cho nên chúng ta muốn đảnh lễ Ngài , cảm tạ Ngài .

    Chứ không phải đảnh lễ Ngài rồi muốn cầu một trăm cái nguyện vọng , nhiều người khi lạy Phật thì trong miệng niệm Nam Mô A Di Đà Phật , Nam Mô Thích Ca Mâu Ni Phật , Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát , xin cho con cái này , cho con được cái nọ , lạy Phật như vậy không có được , Phật không có cho những thứ đó , bởi vì Ngài có cho chúng ta cái gì cũng không có ích . Nếu Ngài cho tiền , ngày mai lại hết , nếu như Ngài cho chúng ta giàu có , không biết chừng đời sống sung túc lại hại cho chúng ta biến thành kiêu ngạo , làm càng nhiều chuyện xấu , tạo nghiệp chướng càng lớn , nhiều người giàu có , nhưng họ lại sống một cuộc sống không có ý nghĩa gì cả , có tiền cũng có rất nhiều phiền phức .

    Cho nên tuy rằng Ấn Độ là quốc gia nghèo , nhưng cũng là chỗ đẳng cấp cao , tất cả các vị đại sư , đều từ Ấn Độ đến , hay là đến Ấn Độ học pháp , hay là có quan hệ với cách tu hành của Ấn Độ . Bởi vì đời đời kiếp kiếp Ấn Độ là thánh địa . Chúa Giê Su Ki Tô trong thời gian từ mười ba tuổi đến ba mươi tuổi cũng ẩn dật tại Hy Mã Lạp Sơn ở Ấn Độ để tu hành , cùng tu học với nhiều vị đại sư . Phật Thích Ca Mâu Ni là người Ấn Độ , một trong những người thầy của Sư Phụ cũng là người Ấn Độ , nhiều vị pháp sư có danh tiếng đều là người Ấn Độ hay người Đông Phương .

    Ấn Độ là nơi có rất nhiều chỗ tu hành , thánh địa nổi tiếng đời đời kiếp kiếp , nhưng Ấn Độ lại là một nước nghèo , không có giàu như các nước khác ; những nước giàu như nước Mỹ , Đức , Pháp ... chưa có nghe là có vị minh sư chân chính vĩ đại nào , cho dù có đi nữa , cũng chỉ là đẳng cấp thấp , không có cao như Phật Thích Ca Mâu Ni , cũng không có hay như Chúa Giê Su . Phật Thích Ca Mâu Ni và Chúa Giê Su đều là người Đông Phương , Đông Phương vốn nghèo hơn Tây Phương , nhưng Đông Phương có xuất hiện nhiều đại tư tưởng gia , người đại khai ngộ , như Phật Thích Ca Mâu Ni , Chúa Giê Su , Bồ Đề Đạt Ma , Huệ Năng , Bách Trượng , Khổng , Lão ... người Tây Phương chỉ lo kiếm tiền mà thôi , nhưng có nhiều tiền có ích gì ?

    Nếu như bố thí là phương pháp cứu cánh giải thoát , Phật Thích Ca Mâu Ni đã không khuyên con là La Hầu La xuất gia . Lúc đó La Hầu La chỉ có chín tuổi , chuẩn bị kế vị vua , bởi vì Phật Thích Ca Mâu Ni bỏ ngôi vua rồi , con của Ngài trở thành quốc vương , nhưng khi con của Phật Thích Ca Mâu Ni đến hỏi Ngài cái di sản của nó ở đâu , La Hầu La hỏi Phật : "Ngài là cha của con , cái di sản mà con sẽ được thừa kế nằm ở đâu ? Bây giờ con muốn cái di sản đó . Vì theo thường lệ là người cha sẽ để lại một mớ tài sản cho con , có phải không ?" Lúc đó Phật Thích Ca Mâu Ni nói : "Được rồi , con đi theo ta , sau này sẽ tìm được cái di sản của con". Chúa Giê Su cũng có nói qua những lời tương tự , có người hỏi Ngài : "Đại Sư Phụ , có người nói Ngài là quốc vương , vậy vương quốc của Ngài ở đâu ?" Giê Su đáp : "Đất nước của tôi không phải ở đây , đất nước của tôi là ở tại Thiên Quốc".


  8. #148
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Re: Các Bài KHAI THỊ


    Bởi vì tất cả những gì trên cõi Ta Bà này đều là vô thường không có ích gì , cho nên Phật Thích Ca Mâu Ni và Chúa Giê Su Ki Tô không có khuyến khích người ta phải giữ lấy cái tài sản trên thế giới này . Các Ngài chỉ khuyến khích chúng ta tìm cái bảo tàng của Thiên Quốc , của Niết Bàn ở bên trong mình , cái đó mới là cái tài phú vĩnh viễn . Cho nên Phật Thích Ca Mâu Ni khuyên con của Ngài xuất gia làm hòa thượng , bởi vì Ngài biết xuất gia rồi con của Ngài sẽ tìm được cái tài phú lớn nhất , sống cuộc đời vui sướng nhất . Nếu không Phật Thích Ca Mâu Ni , một con người đại giác ngộ như vậy , sao lại khuyên một đứa nhỏ xuất gia ? Chẳng lẽ Ngài muốn hại nó sao ?

    La Hầu La vốn là con của một vị vua , ở trong cung có thể hưởng tận cái vinh hoa phú quý của thế gian , muốn gì có đó , Phật cần gì phải khuyên nó xuất gia khổ tu ? Bởi vì thời đó sinh hoạt của người xuất gia không có thoải mái như bây giờ , ngày ngày cuốc bộ , Thích Ca Mâu Ni và đệ tử của Ngài , đi rất nhiều chỗ thuyết pháp , đều là cuốc bộ , chỉ có hai ba bộ đồ để thay mà thôi , có lẽ ngủ bên đường , hay là tùy chỗ nào cũng được , không có một chỗ ấn định êm ấm nào hết . Xuất gia đã khổ như vậy tại sao còn khuyên La Hầu La xuất gia ? Chẳng lẽ Ngài không thương đứa con này , có ý muốn để cho nó nếm mùi đau khổ của đời sống ? Không phải đâu , bởi vì muốn để cho nó sau này có thể tìm được cái phú lớn nhất , tìm được chỗ tối cao , vui sướng nhất , cho nên Phật Thích Ca Mâu Ni mới khuyên nó xuất gia .

    Nếu như bố thí là pháp môn tối cao , phương pháp tối cao , có thể tìm được Phật tâm , có thể thành Phật , Phật Thích Ca Mâu Ni sẽ bảo nó , nên về nhà làm một vị quốc vương , lấy cái tài phú của nước nhà , dùng cái địa vị và quyền lợi tối cao để đem lại lợi ích cho chúng sinh , dùng tiền của vua đi bố thí kẻ nghèo , lo cho trăm họ . Nhưng Phật Thích Ca Mâu Ni không có nói như vậy , mà còn bảo đứa con duy nhất của Ngài làm hòa thượng , biến thành một vị khất sĩ , không khác gì hơn một vị ăn xin , cầm bát đi khắp nơi . Cho nên từ trong kinh điển chúng ta có thể hiểu biết , chỉ có bố thí chưa có đủ , cũng không có thể tìm được Niết Bàn .

    Lạy Phật có phước báu gì ? Khi Phật Thích Ca Mâu Ni còn tại thế , lúc đó lạy Phật có phước báu , bởi vì lạy "Phật tại thế", Ngài là một vị Thiên nhân Đại sư khai ngộ , lạy Ngài , Ngài sẽ chia cho chúng ta một chút phước báu của Ngài , cho nên lúc đó lạy Phật có phước báu . Nhưng Sư Phụ phải nói thật cho quý vị rõ , lạy Phật gỗ không có phước báu , Phật gỗ làm sao ban phước báu cho chúng ta ? Có người mới nghe Sư Phụ nói đừng bố thí , đừng có lạy Phật , liền cho là ngoại đạo , ngoại đạo là cái gì ? Hoàn toàn không hiểu biết "đạo" là gì , làm sao có thể quá dễ dàng buộc cáo người ta là ngoại đạo hay nội đạo ?

    Bởi vì không rành kinh điển , không hiểu rõ ý nghĩa , không hiểu biết cái "Thậm thâm vị diệu pháp" của Phật Thích Ca Mâu Ni , cho nên người ta mới mở miệng nói là đã sai rồi , thì còn nói gì đến cái ngoại đạo , hay nội đạo ? Thật ra không có ngoại đạo , cũng không có nội đạo , tất cả đều là "đạo", nếu như tìm được cái "đạo" này rồi , bất cứ người nào , Thiên Chúa Giáo , Phật Giáo , Nho Giáo , Đạo Giáo ... đều là nội đạo . Bởi vì cái "đạo" này chỉ có một cái mà thôi , cho nên bất luận tín ngưỡng tôn giáo nào , nếu tìm được cái "đạo" thì chúng ta là nội đạo , tìm không được thì chúng ta là ngoại đạo .

    Cho nên Sư Phụ đã nói , muốn tìm ra cái "đạo" này , nó không có quan hệ gì đến hành thiện bố thí của chúng ta , cũng không quan hệ gì đến lạy Phật , khi chưa tìm được cái "đạo" này , chúng ta có lạy gì , làm cái gì đều không có giúp ích nhiều , sau khi tìm được đạo rồi , lúc đó chúng ta lạy Phật sẽ có nhiều thêm một chút phước báu , bởi vì lúc đó hiểu biết lạy Phật là gì , lạy Phật ở đâu , làm sao lạy Phật mới có phước báu .


  9. #149
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Hành Thiện Và Bố Thí Không Thể Giải Thoát


    Lúc Phật Thích Ca Mâu Ni còn tại thế , chúng ta lạy Ngài sẽ có rất nhiều phước báu , nhưng sau khi Phật lìa thế gian này rồi , chúng ta nên tìm những Phật khác để lạy , nếu chúng ta muốn lạy Phật , thấy được những vị Phật đúng thật là người đại khai ngộ , chúng ta có thể lạy , còn không thì có thể lạy Phật tâm của chúng ta , nhưng mà cần phải tìm được cái Phật tâm này rồi mới có thể lạy , nếu còn chưa tìm được cái Phật tâm mà nói rằng , tôi lạy Phật tâm của tôi , đó cũng là nói dối , Phật tâm ở đâu cũng không hiểu , còn lạy cái gì đây ?

    Ở Ấn Độ có cái truyền thống , nếu như chúng ta tôn kính người nào , chúng ta có thể đảnh lễ họ , cái truyền thống đó truyền đến Trung Hoa , biến thành lạy Phật , vốn là lễ bái "con người tại thế" này , chứ không phải lạy cái tượng điêu khắc , hình dáng của họ . Nên trong Kinh Kim Cang Phật nói rất rõ ràng : "Nhược dĩ sắc kiến ngã , dĩ âm thanh cầu ngã , thị nhân hành tà đạo , bất năng kiến Như Lai".

    Chúng ta đừng có dựa vào những chuyện bên ngoài , phải nhờ tự mình , nhưng trước nhất cần phải tìm được cái "Bản Lai Diện Mục" của mình , sau đó mới nương vào cái đại lực lượng của "Phật tâm", cái đại lực lượng của "Bản Lai Diện Mục", hay là "A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề" của vũ trụ này , tìm được cái "Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác" rồi , chúng ta có thể lạy . Lúc đó chúng ta làm cái gì cũng là nội đạo , nếu như còn chưa tìm được cái "đạo này", chúng ta đều là ngoại đạo , hay là làm cái công đức gì , trở thành pháp sư nào đều vẫn còn là ngoại đạo .

    Cái chân lý này , cái A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề này , nếu như có nói cho đến ngày mai đi nữa cũng nói không hết , nếu như Sư Phụ không giúp cho quý vị cái A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề mà chỉ dùng ngôn ngữ để giải thích thì không cách nào nói cho hết được , cho nên nói đến đây có thể kết thúc rồi , nếu như quý vị muốn tìm được cái bản lai diện mục , Sư Phụ sẽ bày cho quý vị làm sao đi tìm . Sư Phụ không phải là A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề , nhưng Sư Phụ có thể bày cho quý vị ở đâu có cài này , quý vị có thể tự mình đi tìm , rất đơn giản và mau , cho nên chúng ta có thể tự xưng nó là "Pháp Môn Đốn Ngộ".

    Nhưng mà tìm được rồi , cần phải cẩn thận , bởi vì đời đời kiếp kiếp chúng ta bị thành kiến của chính chúng ta bó buộc , cho nên sau khi khai ngộ , không biết chừng còn chưa biết . Sư Phụ đã nói qua mấy lần , có người sau khi vãng sanh rồi , vẫn chưa biết mình đã vãng sanh , vẫn còn ở nhà chạy đi chạy lại làm phiền cho người nhà , muốn nói chuyện với người nhà , nhưng không có người nào nghe được , cũng không có người nào thấy được , người chết thất vọng , bực bội , cũng rất đau khổ , bởi vì người chết không biết mình đã biến thành ma , người thường không thể thấy được . Có người khi chết , không có cái cảm giác mãnh liệt , chỉ giống như ngủ một giấc tỉnh dậy , hay là nó tự nhiên như từ dưới lầu đi lên lầu , họ không biết mình đã chết , còn đi làm phiền người khác .

    Cho nên chúng ta từng nghe nói có nhiều ma quỉ , chọc ghẹo người ta , bởi vì nó rất tức giận , sao vợ mình không nghe lời mình , rờ đầu vợ , vợ không có cảm ứng , còn đem đàn ông về muốn làm bậy , cho nên nó rất tức giận . Chúng ta cũng biết , có nhiều gia đình thường có ma xuất hiện , nửa đêm có tiếng ồn ào , tiếng giận hờn , đa số người đều nói , chỗ đó có ma chướng , thật như vậy , không phải không có , bởi vì có nhiều linh hồn nó không biết được nó đã chết rồi .

    Tình trạng khai ngộ cũng như vậy , nó rất nhu hòa , không phải như bị điện giật hay cảm giác toàn thân chấn động . Cho nên khai ngộ rồi , rất có thể vẫn còn chưa biết , cho nên chúng ta nghe nói thời xưa có người khai ngộ rồi , còn đi tìm đại sư ấn chứng , là ý đó . Nhưng mà khi khai ngộ , ít nhiều cũng có chút ấn tượng , nhất định có thể thấy được một chút ít cái gì , có một chút ấn chứng , nhưng đó là chuyện rất nhu hòa . Cho nên nếu như quý vị kỳ vọng cái đại khai ngộ như điện giật vậy thì không có . Sau khi khai ngộ , cũng nên cẩn thận , phải tiếp tục tu hành , càng tu hành càng hiểu biết chúng ta đã khai ngộ .


  10. #150
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Hành Thiện Và Bố Thí Không Thể Giải Thoát


    Cũng như cái tình trạng của người chết đã đề cập từ trước , người chết đó lần lần hiểu biết mình đã lìa cái thế giới này , đã trở thành một vong hồn , không còn quan hệ gì với vợ nữa , cho dù cái vong hồn đó nó rất bực bội , không có chịu như vậy , nhưng nó vẫn phải từ từ xa lìa , chờ thời gian đến , nó sẽ tái luân hồi , tìm cái thân khác để đầu thai .

    Người khai ngộ cũng như vậy , dù cho có tin hay không , khai ngộ rồi tức là khai ngộ , không còn cách nào không khai ngộ nữa , cho nên phải từ từ tu hành đến khi nào chúng ta có thể tiêu hóa cái tình trạng "khai ngộ" này , và phát triển cái trí huệ của chúng ta , cho đến hoàn toàn khai ngộ . Đến lúc đó tự nhiên sẽ hiểu biết , lời nói của Sư Phụ là đúng , "Ta chính thật đã khai ngộ rồi".

    Cái khai ngộ chính , không phải để cho người ta coi , hay là bán cho người khác , cho nên không có cách nào dùng ngôn ngữ để nói ra , nhưng có thể hiểu biết , đó là bởi vì cảm giác được cái biến đổi bên trong của chúng ta , trí huệ của chúng ta mở rồi , nội tâm an định hơn , càng lúc càng an định , càng lúc càng vui tươi , bất cứ làm việc gì , đều nhẹ nhàng không có chấp trước lắm , nếu như vậy chúng ta có thể biết được mình đã khai ngộ rồi .

    Khai ngộ rồi , cái linh thể của chúng ta có thể chạy đến cõi Phật , gặp Phật , lúc đó có thể đảnh lễ Phật . Lạy Phật tại cõi Phật , mới đúng thật là lạy Phật , đến lúc đó quý vị có muốn lạy Phật bao nhiêu lạy , Sư Phụ cũng không có ngăn cản quý vị . Nhưng không phải lạy ở đây , ở đây không có thấy được Phật thật , lạy cái gì chứ ? Nhưng mà sao khi khai ngộ , cũng không phải nói rằng có thể hiểu biết toàn cái vũ trụ , hay là toàn cái trí huệ đều hiện ra hết , trí huệ vốn đã có rồi , không phải đợi đến khai ngộ rồi mới có trí huệ , nhưng chúng ta cần phải từ từ đi phát giác nó , phát triển nó .

    Ví dụ như hiện giờ trên mình Sư Phụ mặc rất nhiều áo quần , lúc đi tắm cần phải cởi từng bộ áo ra , rồi mới có thể tắm được . Cũng như vậy , khai ngộ rồi cũng không phải lập tức có thể hiểu biết toàn diện của chân lý , cho dù là Phật Thích Ca Mâu Ni cũng phải tu hành mấy năm , Chúa Giê Su Ki Tô cũng vậy .

    "Khai ngộ" với "đắc đạo" khác nhau , "khai ngộ" nó còn cách rất xa với "chứng ngộ", Sư Phụ chỉ giúp cho quý vị khai ngộ , nếu như quý vị muốn "chứng ngộ đắc đạo", vẫn còn thời gian rất dài , phải tiếp tục tu hành không ngừng , thường lại nghe Sư Phụ giảng kinh , chỗ nào không hiểu , nên lại hỏi Sư Phụ một lần nữa , rồi sau đó tự mình tu hành , tự mình giải quyết , trải qua khoảng thời gian từ ba tháng tới sáu tháng tự mình có thể cảm giác , sẽ có rất nhiều cải biến , có rất nhiều kết quả tốt . Muốn cải biến bên trong không nhất định phải chờ rất lâu .

    Hôm nay sau khi truyền tâm ấn , quý vị sẽ có thể nghiệm liền , có một chút ấn chứng , chứng minh tự chúng ta đã có bước đầu của khai ngộ , nếu không chúng ta không thể biết được . Nếu như không có ấn chứng , làm sao tin rằng pháp môn này là thật hay là giả ? Có ảnh hưởng không ? Cho nên mới nói , truyền tâm ấn , nên có ấn chứng liền , ấn chứng một chút rồi , mới tiếp tục tu phát triển từ từ , càng phát triển càng nhiều , càng phát triển càng lớn , như vậy là "tâm ấn". Truyền tâm ấn là lấy tâm truyền tâm , không có thể dùng ngôn ngữ (Lúc truyền tâm ấn không có dùng ngôn ngữ), mà là dùng lực lượng để truyền . Cho nên quý vị có thể cảm giác được , có thể biết được , thấy được , nghe được , ngửi được , nếu như dùng ngôn ngữ để truyền thì cũng như dùng "miệng" mô tả miếng bánh vậy , miếng bánh được nói bằng miệng , sẽ không phải là miếng bánh thật để ăn .

    Ý nghĩa của đốn ngộ , là lập tức chặt đứt , chặt đứt cái gì ? Không phải chặt đứt cái thân thể của chúng ta , mà là chặt đứt cái sợi dây luân hồi sanh tử , cho nên sau khi được truyền tâm ấn rồi , không còn luân hồi sanh tử nữa , không còn kiếp sau , kiếp này là kiếp cuối cùng , bởi đó mà gọi là "đốn ngộ", đốn ngộ là tức khắc khai ngộ , tức khắc chặt đứt giây chuyền luân hồi sanh tử . Nhưng quý vị nghe Sư Phụ nói đốn ngộ , cũng đừng kỳ vọng cái cảm giác khai ngộ mãnh liệt , ngộ vốn đã có sẵn , nhưng bởi vì châm dứt cái luân hồi sinh tử , cho nên mới xưng là "khai ngộ".


  11. #151
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Lạy Phật Không Thể Thành Phật


    Lạy Phật Không Thể Thành Phật

    Ngày 14-9-1987
    Trung Tâm Tịnh Tọa Vô Lượng Quang


    Tu hành thật ra có pháp truyền , nhưng sau khi truyền pháp quý vị có thể tiếp thụ được không ? Có thể nuôi dưỡng cho nó lớn không ? Có thể xử dụng cái kho tàng của quý vị không ? Đó mới thật là cái vấn đề . Từ xưa , các vị đại sư truyền pháp rất thận trọng , phải quan sát trước , xem xét thử người này có thể tiếp nhận được pháp môn không ? Nếu tiếp được họ mới truyền cho , nếu không sẽ bị đuổi đi .

    Tuy nhiên đời này được gọi là thời mạt pháp , cho nên các đại sư có phần dễ dãi , khoan dung hơn , nên bất cứ người nào đến cầu xin , họ cũng đều truyền cho . Riêng Sư Phụ nhận thấy điều này , truyền pháp cho một người không có gì sai cả , người ấy cũng nhận được phước báu , tuy nhiên có những người không thành tâm họ chịu không nổi , ra ngoài nói điều càn quấy , pháp môn chưa học được gì , đã ra ngoài nói với người khác , cùng với họ bàn về pháp môn của Sư Phụ , nói pháp môn này là ngoại đạo hay là nội đạo , cái thể nghiệm này có thật không hay là giả ?

    Thật hay giả , chính họ cũng không biết , các pháp sư khác cũng không biết trả lời sao . Bởi vì cái thể nghiệm của mỗi pháp môn khác nhau , mỗi đẳng cấp cũng không giống nhau , thể nghiệm của cá nhân cũng khác nhau , những pháp sư chưa đạt được khai ngộ , nói cho họ nghe họ cũng không hiểu , còn những người gọi là pháp sư đã khai ngộ , bởi vì học những pháp môn khác cũng không thể nào giải quyết được vấn đề của những kẻ loạn ngôn này . Thật ra mà nói chúng sanh rất khó độ , không phải là các đại sư không muốn truyền pháp cho chúng sinh , nhưng vì truyền pháp cho họ cũng không có công dụng nhiều , cũng như đem châu báu cho trẻ nhỏ , chúng nó sẽ đem châu báu này đánh đổi lấy bánh kẹo thôi .

    Lúc Sư Phụ còn nhỏ , được mẹ cho rất nhiều đồ quý giá , Sư Phụ đem những thứ này bán đi , trẻ con khi đem đồ quý bán đi thì rất rẻ , rồi lấy tiền để mua thức ăn cho các bạn ăn . Đối với Sư Phụ , đem thức ăn cho người ta ăn còn tốt hơn là giữ châu báu , nhưng đối với mẹ của Sư Phụ , châu báu rất quan trọng và rất có giá trị . Lúc ấy Việt Nam đang có chiến tranh , nên giữ một ít để phòng thân , để lỡ khi xẩy ra chuyện gì , tìm không được cha mẹ thì đem những đồ vật này bán đi để tự cứu lấy mình . Nhưng lúc ấy Sư Phụ chẳng cần chú ý đến điều này , hầu hết những trẻ con khác cũng vậy , nếu cho chúng những đồ vật quý giá , chúng sẽ đem đi bán và mua bánh kẹo .

    Tất cả các chúng sinh đều là Phật , tuy nhiên nói cho họ nghe điều này , họ cũng không tin . Một số lớn người ta thích đi lạy những ông Phật gỗ , cầu Phật vị lai , hoặc Đức Phật Di Lặc hay những vị Phật quá khứ . Phật Thích Ca Mâu Ni đã nhập niết bàn hơn hai ngàn năm về trước , nhưng chúng sinh thích cầu khẩn , còn các vị Phật chưa thành họ cũng thích chờ đợi , còn những vị Phật hiện tại họ không muốn tưởng đến , Phật của chính mình họ cũng chẳng muốn tin , cho nên rất kà phiền .

    Bởi vì cái ngã chấp của chúng sinh rất lớn , học được điều gì cũng ghi lại vào đầu , nghĩ rằng điều gì mình nghĩ cũng là đúng nhất , khi một người nói không giống đạo lý của họ , họ liền không tin . Đại đa số người đều cho rằng niệm Phật , niệm Phật , niệm Phật là tốt nhất . Nếu như có một người nào bảo rằng niệm Phật là không đúng , làm sao họ có thể tin được . Họ sẽ nghi ngờ và sẽ hạch hỏi rằng tại sao người ấy không nói cùng một giáo lý của đại chúng .


  12. #152
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Lạy Phật Không Thể Thành Phật


    Còn như Sư Phụ muốn quý vị được thành Phật , làm sao mà chỉ nói những điều chúng sinh muốn nghe thôi . Một số lớn các tu sĩ muốn quý vị lạy Phật , còn Sư Phụ bảo quý vị phải thành Phật , làm sao mà giống nhau được . Nếu như phải nói cùng một thứ , Sư Phụ có thể lên núi đóng cửa , một mình tu hành , giữ gìn sức khoẻ và phát triển cái nguyên khí của mình hoặc là đi du lịch khắp thế giới , khỏi phải hao tốn lực lượng của Sư Phụ .

    Cổ võ quý vị niệm Phật là lãng phí đi thời giờ của chính Sư Phụ và cũng lãng phí đi thời giờ quý giá của chúng sinh . Thân thể con người của chúng sinh rất là quý báu , Sư Phụ không muốn phí phạm thêm thời giờ của chúng sinh , kêu quý vị đi lạy các vị Phật bên ngoài , các vị Phật vị lai , các vị Phật quá khứ , thì các vị Phật này đối với chúng ta chẳng có quan hệ gì . Các Ngài thành Phật , chúng ta cũng có thể thành Phật , lạy các vị Phật ấy có ích lợi gì không ? Nếu như đời đời kiếp kiếp chúng ta chỉ muốn là những bệnh nhân , thì chúng ta có thể ngày ngày đi tìm bác sĩ . Còn như chúng ta muốn trở thành bác sĩ , thì chúng ta đi đến các y học viện để học y khoa ; ta không thể đi lạy các vị ấy hoặc ngày ngày đi thăm các vị ấy , nghĩ rằng một ngày nào đó chúng ta sẽ trở thành bác sĩ .

    Chúng ta đi tìm bác sĩ , bởi vì chúng ta có bịnh ; nhưng khi chúng ta không có bịnh , chúng ta muốn trở thành bác sĩ . Nếu như Sư Phụ là thầy dạy người ta thành bác sĩ , thì tại sao Sư Phụ lại bảo họ đi tìm bác sĩ để coi bệnh cho họ ? Sư Phụ phải dạy họ thành bác sĩ , sau đó có thể săn sóc cho chính mình , cho gia đình mình và cho người khác .

    Nguyên do niệm Phật là không muốn thành Phật , nguyên do của lạy Phật là không tin vị Phật của mình . Tự mình nghĩ rằng ta là kẻ phàm phu , nghiệp chướng của ta rất nặng nề , ta rất là yếu đuối , không phải như Phật Thích Ca Mâu Ni có thiện căn hoàn mỹ đến thế , không phải như Đức Phật Di Lặc có nhiều phước báu như vậy , ta không thể tu hành , tất cả điều ấy đều do cái "ta" mà ra , ta là ai ?

    Đức Phật Thích Ca Mâu Ni là một người rất bình thường , từ lúc Ngài sinh ra cho đến năm ba mươi tuổi , trong khoảng thời gian này Ngài chẳng làm gì đặc biệt cả . Ngài hưởng những lạc thú của thế gian : ăn , uống , nô đùa , vui chơi . Sau đó Ngài đi ra ngoài nhìn thấy được những thống khổ của chúng sinh Ngài mới thức tỉnh và quyết tâm tu hành , muốn thoát khỏi vòng , sinh , lão , bệnh , tử . Trong khoảng thời gian ba mươi năm đó , Ngài chẳng khác nào là một người vô dụng . So với Ngài chúng ta còn cố gắng hơn nhiều , buổi sáng chúng ta đi làm hoặc đi học , buổi tối chúng ta còn phụ giúp cho gia đình . Phật Thích Ca Mâu ni chẳng làm gì cả , Ngài cũng thành Phật , chúng ta tốt đến thế sao không thể thành Phật được ? Đức Phật Thích Ca Mâu Ni , Ngài là cổ Phật , Ngài không có gì đặc biệt lắm .

    Bây giờ nói đến các vị Phật vị lai , Phật Di Lặc tiếng Phạn gọi là MAITREIYA , ý nói "tấm lòng thương" (loving buddha). Trong kinh điển , chính Đức Phật Thích Ca Mâu Ni có nói , Ngài là Phật Di Lặc tu hành với nhau rất lâu , như Di Lặc Bồ Tát rất thích hưởng thụ những thức ăn ngon , thích những nơi giàu có và cùng những người này làm bạn , ngày ngày cùng với những người bạn giàu có này ăn những thức ăn ngon , mặc những quần áo đẹp , tu hành không chịu gian khổ , nên Phật Thích Ca Mâu Ni mới thành Phật sớm hơn .

    Quý vị cũng thấy , hai vị Phật này có gì đặc biệt đâu . Phật Thích Ca Mâu Ni trước năm ba mươi tuổi chẳng làm một điều gì ích nước lợi dân cả , chỉ biết hưởng thụ thế gian mà thôi . Phụ vương Ngài rất thích thấy Ngài được hưởng thụ , Ngài có rất nhiều vương phi , cung tần , mỹ nữ , Ngài chẳng làm điều gì tốt cả , chẳng biết bố thí , trì giới , cũng chẳng biết ngồi thiền . Giới , định , huệ Ngài chẳng có gì cả , nhưng rồi cũng thành Phật . Đó là vì Ngài đã là Phật rồi .


  13. #153
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Lạy Phật Không Thể Thành Phật


    Phật Di Lặc cũng chẳng làm điều gì hay , sau khi xuất gia Ngài chỉ thích những nơi giàu có , chỉ muốn hưởng thụ thế giới , nhưng Ngài cũng có thể thành Phật , mỗi ngày đều được chúng ta tôn kính . Các Ngài như vậy đều trở thành Phật , còn chúng ta sao lại cho mình là phàm phu ? Phàm phu cái gì ? Tại sao không thể thành Phật ? Cho nên Sư Phụ nói , các vị nên thành Phật ...

    Sư Phụ nói như vậy không phải là hủy báng Phật . Phật không thể tệ như vậy . Hóa thân của các Ngài hiện ra để sinh sống như vậy , để cổ võ chúng sinh tu hành , các Ngài thật ra đã là Phật , giống như chúng ta vậy , nhưng vì họ cần phải hóa thân ra như thế thôi . Bởi vì nếu như các Ngài sinh ra đã vô cùng hoàn mỹ , tức khắc thành Phật , thần thông tự tại , thì chúng ta sẽ không còn lòng tin này nữa để kỳ vọng tu hành trở thành Phật .

    Bởi vì chúng ta sợ hãi , thoạt nhìn các Ngài đã thấy rất xuất chúng , vừa mới sinh ra thì các Ngài đã vô cùng vĩ đại . Từ nhỏ đến lớn đã vô cùng xuất chúng , làm sao chúng ta có thể so sánh với các Ngài , làm sao thành Phật ? Chướng ngại của chúng ta nhiều quá , cũng không giỏi như họ . Nhưng Sư Phụ đã giảng rất rõ ràng , quý vị cần phải thông suốt . Phật Thích Ca Mâu Ni cũng không hơn gì chúng ta . Phật Di Lặc cũng không có gì đặc biệt . Các Ngài đã thành Phật , đương nhiên chúng ta cũng có thể thành Phật .

    Vì vậy Sư Phụ không muốn nói điều gì lạ , cũng không muốn nói nhiều điều như ý của đại chúng , Sư Phụ chỉ muốn nói với quý vị nên thành Phật , phải kỳ vọng vào cái mục đích cao cả này , không nên chỉ khẩn cầu những ước mơ nhỏ bé như : "Tôi xin lạy Phật để cầu phước báu , lạy Phật để lúc về nơi Tây Phương , Phật giúp cho tôi tu hành". Tự họ lúc tại thế không muốn tu hành , thử hỏi đi Tây Phương làm sao mà tu hành ? Nơi ấy vô cùng sảng khoái , có cần gì mà phải tu hành . Nơi thế giới chúng ta đây mới có nhiều đau khổ , chúng sinh có rất nhiều khổ đau , phiền não . Chính chúng ta cũng có nhiều phiền não , đau khổ , nếu không phát tâm tu hành , nhìn chúng sinh thống khổ cũng không động chút từ bi tâm , không muốn cứu độ họ thì làm sao đến Tây Phương tu hành được .

    Một người nếu họ khổ cực làm việc , họ sẽ kiếm được nhiều tiền , gửi ở ngân hàng , cất một căn nhà đồ sộ . Cho nên chúng ta cũng nên một mình đi kiếm tiền , lạy Phật để làm gì ? Chỉ làm tiêu hao niềm tin của chúng ta . Chúng ta cũng như họ vậy , cũng có mắt , mũi , đôi tay , đôi chân . Chúng ta cũng như họ vậy , cũng có thể kiếm tiền . Không nên ngày ngày đi sùng bái người ấy mà quên đi chính mình phải kiếm tiền ...

    Sư Phụ không muốn truyền những pháp môn yếu kém đến chúng sinh . Người là cao quý nhất ; so với Thiên Sứ , Phạm Thiên càng cao quý hơn , tại sao lại kêu người đi lễ bái thần quỉ . Tự mình là Phật Bồ Tát , nếu không hiểu được đạo lý này thì nên đi tìm một vị thầy giáo , một vị pháp sư , hoặc là một vị thiện trí thức , xin họ nói cho ta biết , Phật của ta ở đâu ? Hỏi thử các vị ấy có biết không ? Nếu họ không biết thì đi hỏi các vị pháp sư khác , nếu các vị này còn chưa biết , thì đi hỏi các vị pháp sư thứ ba , thứ tư ... thứ một trăm ... cho đến một ngày quý vị gặp được một người bảo rằng tôi biết Phật của quý vị ở đâu , tôi có thể giúp quý vị tìm ra .

    Đối với các vị Phật hiện tại cũng không nên lễ bái , họ chẳng qua là một người hướng đạo , chúng ta chỉ cầu pháp thôi , không đảnh lễ hoặc sùng bái họ . Phật tánh của chúng ta và của họ hoàn toàn giống nhau , chỉ có một điều không giống là họ đã tìm ra , còn chúng ta thì đang tìm kiếm . Vì vậy chúng ta đến hỏi họ để nhờ chỉ cho chúng ta làm thế nào để tìm ra Phật tánh của chính mình , chỉ có vậy thôi . Đảnh lễ họ cũng chẳng có ích gì , cũng không nên đảnh lễ với bất cứ ai , ngay cả Phật hiện tại cũng không nên . Vậy thì tại sao phải đảnh lễ ... tại sao yếu ớt quá vậy , tại sao mà không có chút tự tin nào ?


  14. #154
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Lạy Phật Không Thể Thành Phật


    Cho nên Sự Phụ mới nói Sư Phụ không thích những pháp môn làm cho người ta yếu đuối , cũng không thích những pháp môn "nhị nguyên", cái pháp môn phân biệt giữa chúng sinh và Phật .

    Ta là Phật , Phật là ta , truy nguyên không có gì khác biệt . Nếu chưa biết được lý lẽ này thì nên tiếp tục tìm , tiếp tục học , nên suy nghĩ , ngồi thiền , bất luận làm điều gì cũng cần phải hiểu rõ rằng "Ta là Phật". Những pháp môn khác đều là ở bên ngoài , ở ngoài cửa , nếu như ngày ngày chúng ta chỉ đứng trước cửa mà kêu thì không cách nào vào được . Sư Phụ không thể nói dối quý vị , cũng không thể nói chuyện hoang đường , quý vị đã lãng phí thời gian để niệm Phật , quý vị chính là Phật , điều này mới thật là đứng đắn .

    Sư Phụ không thể kêu quý vị lạy bất cứ một vị Phật nào , các vị Phật ấy đâu có liên hệ gì với chúng ta ? Nếu như lạy Phật có được quan hệ với Phật thì người ta đã lạy rất nhiều Phật rồi mà sao chúng sinh vẫn còn gặp nhiều thống khổ vậy ? Tại sao chúng ta vẫn còn phải luân hồi sanh tử ? Khi Phật Thích Ca Mâu ni còn tại thế , có rất nhiều người lạy Ngài , nhưng cũng có người rơi xuống địa ngục ngay trước mặt Ngài và sống ở dưới địa ngục ấy . Quý vị đã nghe qua câu chuyện này chưa ? Kinh điển có ghi chép chuyện này gặp đức Phật tại thế còn rơi xuống địa ngục , chỉ vì mình không chịu tu hành .

    Chúng ta không thể chỉ dựa vào lực lượng của Phật , nơi địa ngục cũng có Địa Tạng Vương Bồ Tát , ngày ngày dạy dỗ chúng sanh nơi địa ngục , mỗi ngày "gặp" được Địa Tạng Vương Bồ Tát , nhưng vẫn phải ở nơi ấy thụ cực hình . Vậy khi chúng ta lạy các vị Bồ Tát gỗ thì làm sao mà thoát được . Giả thử nếu lạy Quán Thế Âm Bồ Tát , niệm Quán Thế Âm Bồ Tát thì các nỗi thống khổ được tiêu trừ , sao vẫn còn nhiều người khổ đau đến thế ? Thế giới vẫn còn nhiều hỗn loạn vậy ? Bởi vì đó không phải là pháp môn cứu cánh , chỉ vì phước báu của trời và người , phước báu này chỉ là thoáng chốc , về sau không còn nữa . Chúng ta phải tự mình tu hành , tự mình thành Phật , nếu không sanh lão bệnh tử sẽ mãi mãi tồn tại trong chúng ta , không được giải thoát hoàn toàn , không được thoát ly sinh tử .

    Nếu chúng ta chỉ khẩn cầu Phật , hoặc đảnh lễ Mười Phương Tam Thế Phật , hoặc chỉ đảnh lễ trước mặt đức Phật , cũng chẳng có ích lợi gì lắm , vẫn không được giải thoát sau cùng . Thậm chí khi cùng chung sống với Phật cũng chẳng khá hơn . Tôn giả A Nan ngày ngày ở bên Phật , ở gần Phật nhất , nghe Phật giảng kinh nhiều nhất , tuy vậy vẫn không khai ngộ , đến khi Phật Thích Ca Mâu Ni nhập Niết Bàn , không còn ai bảo vệ , săn sóc , nâng niu . A Nan bị Ma Ha Ca Diếp đuổi đi , đến lúc ấy mới nghĩ đến chuyện tu hành và ngồi thiền , Ngài chỉ ngồi thiền một đêm thì khai ngộ .

    Ngày trước thì ỷ lại vào Phật , ngày ngày ở bên Phật , không chịu tu hành . Tôn giả A Nan ở gần Phật nhất , thông minh nhất , nhớ và biết nhiều chuyện nhất , tuy vậy Ngài vẫn không được Đức Phật Thích Ca Mâu Ni truyền y bát để kế nghiệp Ngài . Bởi vì lúc ấy Ngài chưa đủ lực lượng , chưa đủ khai ngộ , cho nên đức Phật đã truyền cho Ma Ha Ca Diếp kế tục pháp thống . Vì vậy quý vị nên nhớ rằng , lạy Phật không có ích lợi nhiều , ngay cả sống cùng với Phật cũng không thể thành Phật . Huống chi lạy một vị Phật gỗ thì làm sao có ích lợi gì ?

    Nếu Sư Phụ đi đến các chùa chiền nói về đạo lý này , họ sẽ bảo rằng Sư Phụ là ngoại đạo , không được nói những điều như vậy . Vì vậy không phải ở nơi nào cũng giảng được điều này . Thật ra cũng không nên nói gì , nói ra sẽ gây ra phiền hà . Nhưng chân lý và sự thật không thể không nói . Nói ra thì phải nói sự thật , không được dối người , không được lãng phí thời giờ của chúng sinh . Dù cho chúng sinh không tiếp nhận được cái giáo lý này thì đó là một chuyện khác , đại đa số chúng sinh không chấp nhận được cái sự thật này .


  15. #155
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Lạy Phật Không Thể Thành Phật


    Vì vậy Đức Phật Thích Ca Mâu Ni xuất hiện , cũng không cứu độ được bao nhiêu chúng sinh . Dân số nước Ân Độ rất đông , mà chỉ cứu được có mấy vạn người . Khi Chúa Giê Su Ki Tô xuất hiện , chỉ hoằng pháp được hơn ba năm thì bị người ta giết chết . Lão Tử đến cũng không cứu được bao nhiêu , không còn ai nghe lời Ngài nói nữa , trước khi bế quan Ngài viết quyển "Đạo Đức Kinh".

    Hình dáng bên ngoài của chúng sinh tuy không giống nhau nhưng lực lượng nội tại lại tương đồng . Lực lượng này là lực lượng của vũ trụ , một thứ lực lượng vĩnh viễn được tồn tại . Đó là Phật tính của chúng ta , cái "Bản lai diện mục" của chúng ta , cái "lực lượng" của tạo hóa , hay cũng được gọi là "đạo". Cái "đạo" vĩnh viễn tồn tại này nếu chúng ta được thông kết với nó , nghiệp chướng của chúng ta sẽ được tiêu trừ và chúng ta sẽ được hồi hướng về nhất nguyên . Đó là lý do vì sao mà sau khi được truyền Tâm Ấn , nghiệp chướng được tiêu trừ . Ví dụ cái ly này chỉ có một ít nước , nếu như bỏ thuốc độc vào chúng ta sẽ không uống được . Nếu đem ly nước độc này đổ vô giòng sông lớn , như sông Hằng chẳng hạn , thì một chút thuốc độc này chẳng có tác dụng gì , mọi người vẫn uống được như thường . Nước trong ly này được biến thành nước của dòng sông cái , nước này không còn chất độc nữa . Vì nước trong giòng sông mênh mông này sẽ rửa được mọi thứ và biến nó thành tinh khiết .

    Có thể nói ra quý vị không tin , tại Ấn Độ giòng sông Hằng vô cùng linh cảm . Đối với người Ấn Độ , đó là giòng sông thánh , tại vì sao ? Vì bất cứ một vật gì khi rơi vào cũng không ảnh hưởng gì đến sông Hằng nầy , đời đời kiếp kiếp vẫn sạch trong . Rất nhiều rác rưới , và nước tiểu cũng đều đổ vào đó , tính chất của nước vẫn thuần khiết . Khoa học cũng chẳng biết giải thích làm sao , tại sao mà nó trong sạch như vậy ? Họ cho rằng có lẽ vì nước sông mạnh quá cho nên vi khuẩn không thể nào sống nổi . Nhưng Sư Phụ cư ngụ tại nước Đức đã bảy năm , nước sông thường hay đóng băng , nhiệt độ so với sông Hằng còn lạnh hơn , nhưng nước vẫn rất dơ phải dùng đến rất nhiều hóa chất để làm cho nước trong sạch trở lại .

    Sư Phụ khi ở Mỹ cũng thấy như vậy , nước cũng rất lạnh , nhưng cũng phải dùng rất nhiều hóa chất để khử trùng và lọc nước , nếu không thì nước không thể nào dùng được . Sư Phụ ngụ tại Anh quốc , nước Pháp tình trạng cũng giống như vậy . Tại các nước Áo , ý , Tây Ban Nha có rất nhiều sông ngòi , có những giòng sông lạnh như cắt da , nhưng không thể nào sạch như nước sông Hằng , nếu so với nước của các giòng sông trên thế giới , rất là khác xa nhau . Sư Phụ sẽ nói cho quý vị nghe tại sao không giống .

    Ấn Độ là thánh địa , bao nhiêu đời kiếp qua có rất nhiều vị tu hành , các Ngài ở nơi sông Hằng tắm rửa , tuy thân thể của họ không được sạch sẽ nhưng lực lượng của họ rất tinh khiết , lực lượng của họ rất là vĩ đại , cho nên khi họ tắm giặt cũng như họ đã gia trì vào nước của nơi này , các vi khuẩn độc không thể sống nổi , cho nên nước ở nơi đây mới mãi mãi trong sạch như vậy . Điều này do chính thân Sư Phụ thể nghiệm . Nếu như chúng ta nhìn thấy các vị tu hành , hay những người dân thường tắm giặt ở miền thượng du sông Hằng , chúng ta lại uống nước ở hạ du , thì chúng ta cảm thấy rất mất vệ sinh . Nhưng nếu chúng ta đem nước này phân tích bằng những dụng cụ y khoa , quý vị sẽ thấy một chút ô uế cũng không có .

    Sư Phụ có trú ngụ tại Ấn Độ , nơi đây nhiều kiếp qua có rất nhiều vị tu hành rất nổi danh . Hai bên bờ của giòng sông Hằng mỗi ngày đều có người ngồi thiền trên bãi cát . Nơi đó rất nổi tiếng , Phật Thích Ca Mâu Ni đã có đến nơi này , người tu hành nên đến nơi này . Sư Phụ lưu lại nơi này hai tháng , ở gần vùng hạ lưu . Ở trên khúc thượng lưu , có một thôn xóm dành cho những người bệnh phong cùi ở , dĩ nhiên những đồ phế thải đều đổ vào sông Hằng , tuy nhiên nước vẫn rất trong sạch .


  16. #156
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Lạy Phật Không Thể Thành Phật


    Người dân Ấn Độ không phải là người rất vệ sinh ; nước của họ không giống như Mỹ Quốc , có những phòng vệ sinh hiện đại , các đại tiểu tiện đều đổ ra ngoài , tuy nhiên dòng sông Hằng vẫn rất trong xanh , không có một chút vi khuẩn . Nếu chúng ta đựng vào bình những loại nước thường thì một hai tháng sẽ biến chất , có mùi hôi , thậm chí có khi sinh ra vi trùng . Nhưng nếu đựng nước sông Hằng vào bình ấy , mười năm nước cũng không thay đổi , tính chất của nước vẫn sạch sẽ như mới ngày đầu tiên đựng nước trong bình . Điều này rất là huyền diệu , chúng ta không thể dùng trí thức của khoa học để giải thích hiện tượng này . Sư Phụ ngày ngày uống nước ấy , vừa tắm rửa vừa uống , đến bây giờ vẫn còn sống mà cũng chẳng có bệnh hoạn gì .

    Mới đây có người đệ tử ép Sư Phụ đi khám sức khoẻ , các bác sĩ kiếm không ra một thứ bệnh nào , bởi vì Sư Phụ đâu có bệnh gì đâu . Người tu hành rất ít sanh bệnh , hơn nữa pháp môn của Sư Phụ trị được bá bệnh . Tuy nhiên rất ít người tin , vì không tu hành nên không có những thể nghiệm này .

    Có một thứ lực lượng cũng như nước của sông Hằng vậy , chúng ta gọi đó là Phật lực , lực lượng của Thượng Đế , Tạo Hóa , hay là "Đạo" đều được cả . Cái lực lượng ấy nếu chúng ta thông kết được với nó , chúng ta sẽ biến thành cái lực lượng đó , sẽ trở nên vĩ đại , không bị những ngoại lực ảnh hưởng . Nghiệp chướng của đời đời kiếp kiếp đều được tiêu trừ . Chúng ta không thể vì chưa tìm được cái lực lượng đó mà phủ nhận đi sự tồn tại của nó .

    Không phải nơi nào cxung có nước của sông Hằng . Ở nơi đây chúng ta phri uống nước không được sạch , nước sông ở đây rất dơ , muốn uống phải lược và khử độc , cho nên chúng ta rất khó mà tin nước sông Hằng sạch như vậy . Bất cứ thứ gì đổ vào trong dòng sông ấy đều được nó rửa sạch cả .

    Sự tồn tại của sông Hằng không thể chối cãi , cũng không thể nghi ngờ cái lực lượng rửa sạch của nó , vì Sư Phụ đã từng đi qua cho nên mới biết . Nếu như ở đây có một trăm người bảo Sư Phụ rằng điều đó là bịa đặt , Sư Phụ sẽ không tin , bởi vì đích thân Sư Phụ thể nghiệm được điều này . Sư Phụ đã biết qua sông Hằng , đã uống nước sông Hằng , Sư Phụ tin tưởng hoàn toàn vào lực lượng của nó . Bởi vì Sư Phụ đã cùng với nó thông kết qua .

    Khi chúng ta chưa tìm được một thứ lực lượng có thể đốt được nghiệp chướng đời đời kiếp kiếp , có lẽ chúng ta khó mà tin cái lực lượng này có thật . Khi chúng ta chưa tìm được một vị minh sư có thể giúp chúng ta đốt sạch những nghiệp chướng đời đời kiếp kiếp , có lẽ chúng ta khó mà tin có vị minh sư ấy . Hoặc giả như chúng ta chưa biết được có một thứ pháp môn có thể tức khắc khai ngộ , chúng ta khó mà tin có loại pháp môn này .

    Tuy tìm chưa được , chúng ta không nên cho rằng không có pháp môn đó , cũng không có vị minh sư như vậy . Bởi vì tất cả các pháp môn khác đều là "nội đạo", cho nên đạo của Sư Phụ rất là "ngoại". Phải ở bên ngoài cái đạo của họ , mới tìm được cái "đạo" này . Bởi vì nếu đi cùng với họ một đường , ta có thể đi về đâu ? Sư Phụ cũng không biết . Sư Phụ không thích đi con đường nội đạo của họ (Mọi người cười). Nếu họ cho rằng Sư Phụ là ngoại đạo cũng không sao . Sư Phụ đi đường ngoài cho nó rõ ràng (Mọi người cười).


  17. #157
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Lạy Phật Không Thể Thành Phật


    VẤN : Vừa rồi Sư Phụ có nói niệm Phật là đem cái lòng của chúng ta ỷ dựa vào thân của Phật , mà không dựa vào bản thân của mình , nhưng theo tôi hiểu biết về niệm Phật là một thứ khắc tâm , niệm và chỉ niệm mà thôi , để làm giảm đi cái tạp loạn trong "tâm" của mình và làm cho "tâm" được thống nhất , rồi từ cái "nhất" để đi đến cái cảnh giới không còn niệm nữa . còn một điểm nữa là Sư Phụ cho rằng chúng sinh có thể đốn ngộ đến tự tánh , một niệm là có thể thấy được tánh , nhưng đầu óc của một số chúng sinh rất tạp loạn , cho nên định lực và trí huệ không thể nhất thời có đầy đủ được . Pháp môn của Sư Phụ rất tốt , nhưng có vài điều lúc này không tiếp nhận được , xin Sư Phụ chỉ giúp .

    ĐÁP : Câu hỏi thứ nhất đúng mà không đúng , vấn đề là sẽ làm gì sau khi khống chế được cái tâm của mình . Sau khi tâm đã định vẫn phải đi tìm Phật tánh . Khi tâm đã được khống chế , ý niệm không còn nữa , điều này cũng có thể cho rằng đã được thành Phật . Lúc ý niệm không còn , chẳng khác nào như một cục đá , đó chẳng qua là giai đoạn sơ bộ A B C mà thôi . Tâm đã định rồi vẫn phải tiếp tục tu hành . Cho nên trong Kinh A Di Đà , Phật Thích Ca Mâu Ni có nói , đến Tây Phương rồi có thể từ từ học thành Phật , không phải đến được nơi ấy thì đã là Phật .

    Còn câu hỏi thứ hai , Sư Phụ có biện pháp để giúp họ , không phải Sư Phụ bảo họ đi tìm , mà chính Sư Phụ dẫn họ đi , Sư Phụ láy xe , đường xa xôi lắm , nếu như dựa vào lực lượng của , nếu như dựa vào lực lượng của chính họ mà đi thì không thể nào đi được . Vì vậy cho nên mới cần thầy dạy , vị thầy sẽ dùng lực lượng của mình mà truyền cho họ , giúp cho cái tâm của họ được định lại . Tâm mỗi ngày mỗi định , một bên định tâm một bên tu hành . Nếu không có thầy cũng chỉ là vô dụng mà thôi .

    Tại sao cần phải có thầy ? Pháp môn của Sư Phụ không phải chỉ nói lên kiến tánh thành Phật , kiến tánh đơn giản như vậy sao ? Phải dùng lực lượng gì để giúp cho họ ổn định được cái đầu óc đầy hỗn tạp của họ , rồi phải rửa sạch đi cái nghiệp chướng đời đời của họ . Sau đó họ mới có thể kiến tánh thành Phật được . Lúc này chỉ cần một khoảnh khắc thì có thể làm được . Làm tất cả cùng một lúc , không phải kéo dài thời gian , phương pháp ngộ từ từ thì chậm quá , dùng một cái khắn nhỏ để mà lau thì chậm lắm , Sư Phụ trực tiếp bỏ vào sông rửa cho mau hơn .

    Cho nên trước cần phải có lực lượng của thầy giúp đỡ , sau đó họ có thể tự mình mà đi , không phải ngày ngày dựa vào cái lực lượng của Sư Phụ , mà khi họ đã trưởng thành rắn chắc , thì họ có thể tự mình mà đi . Cũng như những đứa bé vừa mới tập đi , làm sao một mình có thể đi được . Trước dẫn nó đi , huấn luyện nó , nắm lấy tay dạy nó đi từng bước , từng bước một , khi lớn lên thì tự nó có thể đi một mình . Pháp Môn của Sư Phụ bao gồm rất nhiều phương diện , một bên rửa sạch nghiệp chướng , một bên định tạp niệm , một bên khai trí huệ , một bên giúp cho đệ tử được tiến bộ , ngày ngày đều chiếu cố , không phải dùng cái thân thể này mà là dùng cái hóa thân .

    Sau khi được truyền tâm ấn , mỗi đệ tử đều có hóa thân của Sư Phụ chăm sóc , coi chúng trở thành bao lớn ? Có những nghiệp chướng gì ? Ngày ngày giúp mở đường . Chúng sinh không thể nào tự mình đi được , cho nên cần phải có pháp sư chỉ dạy , một pháp sư chân chánh . Một minh sư khi chưa khai ngộ thì cũng chằng giúp đỡ gì được nhiều . Không phải ngươi nào cạo đầu cũng đều là minh sư . Một vị minh sư chân chánh cần phải có hóa thân , có thể dùng hóa thân đi khắp mọi nơi , chăm sóc đệ tử của họ . Nếu không có hóa thân , người ấy không thể chiếu cố được nhiều người .


  18. #158
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Lạy Phật Không Thể Thành Phật


    VẤN : Cái pháp thân mà Sư Phụ vừa mới nói , trong kinh Phật có ghi rằng tất cả chúng sinh đều có pháp thân , báo thân và hóa thân . Những người tu hành chân chánh có thể diện kiến được bản tính của pháp thân . Tuy chúng sinh không phải không có pháp thân , nhưng vì nghiệp lực trói buộc không thể tự tại , có phải thế không ?

    ĐÁP : Pháp thân có thể ngàn ức hóa thân , có thể dùng hóa thân của Phật . Cho nên mới nói Phật Thích Ca Mâu Ni có ngàn vạn ức hóa thân . Mỗi người đều có thể có pháp thân , tuy nhiên họ không thể dùng cái pháp thân này để biến thành nhiều hóa thân nên cũng không làm được gì . Cũng như chúng ta nói mỗi người đều là Phật , nhưng họ không dùng được Phật của họ . Dùng pháp thân sẽ biến hóa được nhiều sự việc , dùng pháp thân sẽ biến được nhiều hình dáng , biến thành ngàn vạn ức hóa thân . Những người bình thường chúng ta đều có pháp thân , nhưng không biến hóa được gì , bởi vì không biết làm thế nào để xử dụng nó .


  19. #159
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Lạy Phật Không Thể Thành Phật


    VẤN : Lạy Phật , niệm Phật mục đích cũng là những phương tiện của pháp môn để cứu độ chúng sinh . Như vậy , lạy Phật , niệm Phật có được giúp đỡ gì không ? Có phải niệm Phật chỉ có thể định tâm mà không phải thành Phật ?

    ĐÁP : Lạy Phật , niệm Phật đều được giúp đỡ , niệm A B C cũng được giúp đỡ . Nhưng đó mới chỉ là ý của quý vị mà thôi , còn có một cảnh giới là không mắt , tai , mũi , lưỡi , thân , ý ; nơi ấy quý vị chưa có đến được . Nếu quý vị niệm Phật , niệm đến nhất tâm bất loạn , thì "ý" của quý vị được định , "tâm" của quý vị được định . Tâm tức là ý , ý tức là tâm , ý và tâm giống nhau . Cho nên chúng ta nói , tâm của tôi rất loạn , điều này muốn nói ý của tôi rất loạn , rất nhiều tạp niệm . Sau khi niệm Phật , quý vị chỉ có thể định được ý của quý vị mà thôi . Nhưng còn có cảnh giới không mắt , tai , mũi , lưỡi , thân , ý nữa , ngay cả ý cũng không có . Nơi này nếu chỉ dựa vào khắc tâm niệm Phật thì không thể nào đến được , cần phải có pháp môn cao hơn . Quý vị muốn đến nơi ấy , mà chỉ niệm Phật thì sẽ không đủ lực lượng . Học với Sư Phụ sẽ đến được nơi ấy . Bởi vì nơi ấy là không mắt , tai , mũi , lưỡi , thân , ý , cho nên không thể dùng ý mà tu được . Nơi ấy phải không có ý mới tu được .


  20. #160
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Re: Các Bài KHAI THỊ


    VẤN : Mục đích của đời người là gì ?

    ĐÁP : Là mưu tìm sự an lạc tự tại , nghĩa là tìm sự giải thoát , không phải trở lại cái vòng luân hồi sanh lão bệnh tử , để tâm linh được tịnh hóa , lúc nào cũng được an vui tự tại . Chỉ có dựa vào sự tu hành và cùng với minh sư học hỏi mới là cách duy nhất để được giải thoát sự luân hồi . Nếu một mình tu tập lấy , sẽ không có nguồn năng lực ấy , hoặc không đủ năng lực , sẽ lãng phí rất nhiều thời giờ , cũng vô phương đạt một thành tựu nào , hoặc là thành tựu cũng chỉ rất nhỏ . Có được một vị minh sư ở một bên chỉ dạy , hướng dẫn chúng ta lên đường thì rất mau chóng .


Page 8 of 40 FirstFirst ... 456789101112182838 ... LastLast

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts