Đức Phật cũng nói : "Có một pháp Đà La Ni tên là Kim Cang Tâm hay khiến cho chúng sanh một phen Thấy (ánh sáng), một phen Nghe (Diệu Âm) liền đặng đạo quả . Kim Cang Tâm nầy người người vẫn có , không kẻ nào không , cái tâm bình đẳng của chúng sanh nầy tự biết lấy , tự hỏi lấy". Pháp Đà Ra Ni tên là Kim Cang Tâm tức là pháp môn Quán Âm , bởi vì khi truyền Tâm Ấn , vị Minh Sư tại thế nối kết Kim Cang Tâm (Phật tánh) của chúng ta với Diệu Âm (đà ra) và ánh sáng bên trong .
Đức Phật còn nói rằng tụng kinh Kim Cang không thể thành Phật , chúng ta phải thực hành pháp môn Kim Cang mới thấy được tánh Phật của mình : "Hết thảy chúng sanh đều có Phật tánh , xưa nay chẳng sanh chẳng diệt , bởi vì mê ngộ nên có thăng trầm . Nếu có thiện nam tín nữ muốn cầu đạo , mà không rõ được tâm mình thì không thể thành Phật được . Nếu có người rõ được tâm , thấy được tánh , y theo Phật dạy tu hành , quyết định thành Phật , còn hơn công đức tụng ba mươi muôn biến kinh Kim Cang cũng không sánh kịp . Tại sao ? Hết thảy các đức Phật và các pháp A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề của chư Phật đều tự nơi tâm mình phát sinh ra vô cùng vô tận , không hư không lộn , nên gọi là ngộ Phật Tâm cho nên Phật cùng chúng sanh tâm tánh như nhau , tại người tu người không tu , tin cùng chẳng tin , nên có người làm Phật có người làm chúng sinh".
Đức Phật nói rõ thêm về ý nghĩa của việc thọ trì kinh Kim Cang : "Người nào thường nghe Tâm Phật của mình , thường nói pháp , thường độ sanh , thường làm việc Phật mới gọi là thọ trì kinh Kim Cang". Cho nên thọ trì kinh Kim Cang là phải "nghe tâm Phật của mình", chứ không phải là tụng niệm kinh như chúng ta thường làm .
Cái Tâm Phật nầy cũng chính là Thanh Tịnh Pháp Thân đức Phật đã nói với Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát : "Thanh tịnh Pháp thân ấy là chơn chánh thanh tịnh , vọng tánh của chúng sanh chỉ thấy nhục thân mà không thấy Pháp thân xưa nay thanh tịnh , không sinh không diệt , không hoại không thành . Tại chỗ phàm phu gọi là tâm tánh , tại chỗ thánh hiền gọi là thánh tánh , trong trời đất thì gọi là thiên tánh , tại chỗ Bồ tát thì gọi là Phật tánh , tại chỗ chư Phật gọi là Thanh Tịnh Pháp thân .
Nếu không tu hành thì không thể ngộ được bản lai diện mục . Nếu người muốn đạt được giác ngộ mà không cầu thầy (Minh sư) chứng minh cho , lâu ngày sẽ thành tà ma ngoại đạo , thành yêu quái phỉnh gạt chúng sinh , hiện đời sẽ bị pháp luật nhà nước hình phạt , chết rồi sẽ bị đoạ vào ác đạo , một khi mất thân người muôn kiếp khó phục hồi được".
Đức Phật khuyên chúng ta hãy tìm Minh sư để học đạo chân chính , vì nếu không có sự khai mở và hướng dẫn của Minh sư , chúng ta sẽ rơi vào tà đạo .
Pháp môn Quán Âm là pháp môn của đấng Tối Cao chứ không phải do con người hay các Minh sư đặt ra . Vì vậy pháp môn nầy trước sau như một không bao giờ thay đổi , và ai cũng có thể thành Phật nếu nhận ra vị Minh sư tại thế và thọ pháp với Ngài . Đức Phật nói : "Bằng có thiện nam tín nữ đặng nghe , tin theo giáo pháp của người nầy chỉ dạy đều là chính nhân , đều đặng chánh quả . Cho nên bất luận tuổi tác , nam nữ , giàu sang , nghèo hèn , có chức tước trong xã hội hay không , nếu tu hành chánh pháp đều cũng thành Phật đạo".
Ngài nói bài kệ như vầy :
"Bằng có nam có nữ ,
Đặng gặp Chơn Minh sư .
Tu hành đặng chánh pháp ,
Không ai chẳng thành Phật".
Đức Phật đã dùng chữ "gặp" để nói đến vị Minh Sư tại thế . Nếu vị Minh sư đã qua đời rồi làm sao chúng ta có thể gặp được Ngài ?