Page 22 of 40 FirstFirst ... 21218192021222324252632 ... LastLast
Results 421 to 440 of 785

Thread: ✿ SÁCH KHAI THỊ - Các bài thuyết giảng của Thanh Hải Vô Thượng Sư

  1. #421
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default PHẬT VÀ CON NGƯỜI





    Tuy rằng như vậy đó , nhưng cũng khó lắm ! Theo Sư Phụ học cũng chưa chắc thành Phật liền đâu , nhưng mà đời này có thể thành . Kêu bằng có thể chứ không phải người nào cũng thành Phật được , tùy theo trình độ tin tưởng của họ , và lòng tự tin của họ hoặc sự tự tin vào thầy của họ , và tùy theo trình độ buông bỏ của họ . Cũng như một người muốn bơi lội , tin ông thầy nhiều thì ông thầy biểu thả là họ thả liền , biểu bơi là họ bơi liền , họ biết có thầy đứng một bên , họ không chìm được , rủi họ không bơi được , họ biết có thầy đứng một bên . Thường thường ông thầy đi theo để đỡ mình . Có một vị nào kêu bằng Minh Sư dạy mình phép thành Phật , mình cứ tu rủi có rớt cũng đâu có hại gì , đâu có lỗ gì đâu ! Hồi nào tới giờ mình là phàm phu , bây giờ mình rớt thì mình đi về đâu ? Thì cũng thành phu phàm thôi ! Đâu có lỗ , rủi thành Phật thì khoẻ ! (Mọi người vỗ tay). Nhất là không có tốn tiền , tốn bạc , cũng không cần cúng dường , cúng diếc gì hết . Bông với trái là tại quý vị muốn mua , chứ không phải Sư Phụ biểu nghe ! Sư Phụ đã lạy lục bao nhiêu lần là đừng có mua bông mua trái , tốn tiền , để tiền giúp người tị nạn , mà người ta vẫn mua như thường . Do lòng thành của họ , Sư Phụ cũng đâu có thể nào viết trên thông cáo để tất cả mọi người đừng mua bông đâu ! Biểu người này đừng mua , thì người kia mua , biểu người kia thì người nọ mua , nên thôi kệ , bây giờ Sư Phụ đầu hàng rồi , ai muốn mua gì đó thì mua . Nhưng một lát nữa , phát ra để quý vị mang về , quý vị cúng Phật gỗ của quý vị .

    Những người nào thành Phật là những người hơn người thường một điểm là sự can đảm thôi . Tại sao ? Họ không cần gì hết , họ bỏ hết , biểu bỏ gì là bỏ nấy , không sợ địa ngục mà cũng không ham thiên đàng , những người đó mới thành Phật được . Còn bám víu vào một điều gì , niết bàn , thiên đàng , một sự sung sướng đời đời , một sự khai ngộ hoặc một lợi tức nào đó , không thể thành Phật được . Khổ như vậy đó , mặc dù bám víu là một điều tốt ! (Mọi người vỗ tay). Nhưng ít người có dũng cảm như vậy , chứ không phải thành Phật là khó ! Quý vị có hiểu không ? Một cái ly của mình dùng đã cũ kỹ rồi , mà bỏ đi mình còn tiếc hùi hụi , ở đó mà biểu bỏ hết tất cả làm sao mà bỏ được , khó quá đi !

    Không phải Sư Phụ nói theo Sư Phụ là lập tức về nhà , quần áo liệng hết , đồ đạc đập bể hết , hoặc tiền bạc đem thảy hết xuống biển , không phải như vậy . Tâm của mình khó xả bỏ được lắm . Muốn biết mình xả bỏ được hay không , đợi lúc mình thi thì biết . Trường hợp bắt buộc mình bỏ , chừng đó ôi cha ! Cho nên vị Ajuna mà nãy Sư Phụ nói đó , vị đại tướng của Ấn Độ , khi mà nghe thầy của ông biểu rằng con phải giết mấy người này , đó là thiên ý , ông còn nghe chưa được thay . Đã tu lên tới mức độ vậy , đã thấy thầy mình bất cứ lúc nào mình muốn , vậy mà còn nhút nhát tới độ đó . Cho nên phải biết trí óc của con người hạn hẹp , dũng khí của con người quá sức nhỏ nhen . Trình độ nhìn của mình quá thấp , thấy việc gì cũng là theo thành kiến của mình mà thôi , theo kinh nghiệm mình đã học mà thôi , mình không thấy được cả tạo hóa , mình không thấy được toàn vẹn kế hoạch của vũ trụ , quý vị hiểu không ? Thành ra mình làm chuyện gì mà mình nghĩ đó là tội của mình , chuyện này là mình làm , ý mình muốn , thật ra là do tạo hóa an bài hết . Nhưng nói như vậy không có nghĩa là bây giờ quý vị nghe Sư Phụ nói rồi quý vị về làm gì cũng không có tội đâu . Có như thường . Tại sao ? Tại quý vị chưa thấy ! (Mọi người vỗ tay). Tại quý vị chưa thấy như Sư Phụ thấy , thành ra lương tâm của quý vị không bao giờ cho phép quý vị làm những điều mà mình nghĩ là không đúng theo trình độ của mình hiểu biết , hoặc là theo luân thường đạo lý mà mình đã bị nhồi sọ , đã bị học bao nhiêu năm hoặc là bao nhiêu ngàn năm rồi .


  2. #422
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default PHẬT VÀ CON NGƯỜI


    Cho nên bây giờ nói quẩn nói quanh rồi cũng phải tu thôi , tu Pháp Quán Âm cho mở thiên nhãn ra , cho mình biết thiên ý , mình biết kế hoạch của vũ trụ , để biết rằng mình chỉ là một trong những nhân viên làm việc trong vũ trụ này mà thôi , tổng đài là ở trên kia , mệnh lệnh ở trên đó , không phải mình chịu trách nhiệm những điều mình làm . Thật ra mình không có tội gì hết , nói cho quý vị biết một cách rõ ràng minh bạch . Giáo điều tối thượng mà Sư Phụ muốn nói cho quý vị biết là quý vị hoàn toàn vô tội , hoàn toàn trong sạch , hoàn toàn cao đẹp , không có ai có một lỗi lầm gì ở trong trời đất này cả . Lỗi lầm duy nhất của quý vị là quý vị không hiểu rằng quý vị không có lỗi lầm mà thôi (Mọi người vỗ tay).

    Muốn biết mình không có lỗi lầm thì theo Sư Phụ học Pháp Quán Âm , đặng khai mở trí huệ của mình , đặng mình biết tất cả những bí mật của trời đất rồi mình mới biết là : "À , không phải tại tui . Ổng làm , ổng chịu". Mà không phải ông Trời có tội , vì luật tuần hoàn của tạo hóa đã khiến xui đủ thứ như vậy , vì luật đào thải của tạo hóa , quý vị biết không ? Cũng như cây vào mùa đông thì khô , mùa hè thì sống lại . Không phải ông Trời ác , nhưng mà luật như vậy cho cây cối được nghỉ ngơi .

    Trong trái đất , vật chất thì như vậy , còn trong những thế giới khác có những định luật khác . Bây giờ quý vị muốn thoát khỏi định luật mùa đông khô , mùa hè tươi thì phải đi chỗ khác ở , có luật pháp khác thì không bị như vậy . Cho nên muốn thoát sanh tử luân hồi phải tìm đường mà tu . Con đường để thoát khỏi sanh tử luân hồi , thoát khỏi định luật vật chất ở đây là con đường Quán Âm . Mình đi khỏi từng lớp này cũng như có những chiếc phi cơ phản lực vượt bức tường âm thanh , hoặc thí dụ nước Việt Nam bây giờ không có tự do , có chế độ cộng sản kềm kẹp dân chúng , nghe nói vậy đó , người ta chịu không nổi , rồi người ta trốn đi . Người ta trốn đi thì sao ? Cũng ở trong thế giới này , nhưng mà nước Mỹ tự do , thoát khỏi chế độ cộng sản , thì có luật pháp khác . Ở bên này luật pháp tự do , cho mình làm việc bao nhiêu giờ thì làm , không ai kiểm soát mình hết , miễn là mình làm những điều hợp với luật pháp của nước này , không hại hàng xóm , không làm cho chính phủ điên đầu , thì mình làm bao nhiêu tiền mình xài bấy nhiêu , không bị kềm kẹp , không bị dòm ngó , không bị kiểm soát như thế giới cộng sản .

    Điều này Sư Phụ không biết , Sư Phụ chỉ nghe nói mà thôi nhưng mà ta tin . Tại sao ? Tại vì 5000 năm nay không có ai chạy trốn , bây giờ trốn đâu hết . Chắc có chuyện gì , chắc cộng sản không tốt . Nếu tốt người ta chạy làm chi ? Có nhiều người nghèo cũng chạy , già cũng chạy , trẻ cũng chạy , người đẹp cũng chạy , người có quyền chức cao cũng chạy , giàu cũng chạy , đâu phải chỉ mấy người nghèo chạy không đâu mà nói chính trị kinh tế . Nói tầm bậy . Cho nên Sư Phụ biết chắc cộng sản không tốt (Mọi người vỗ tay). Ở đây có người nào cộng sản đừng giận nghe . Người tu hành nói thiệt , nói gì nói thiệt ! (Mọi người vỗ tay). Nếu quý vị có tốt , quý vị làm cho nước giàu dân mạnh , người ta trở về chứ có gì đâu , quảng cáo làm chi cho mất công . "Hữu xạ tự nhiên hương" - bông thơm người ta đến ngửi , chứ đứng quảng cáo hoài cũng vô ích . Tại sao nước Mỹ không quảng cáo gì hết mà mình ở tuốt Việt Nam đâu có nghe , có nhiều người nhà quê đâu có biết nước Mỹ là gì mà cũng chạy sang , chứ đâu phải mấy người thông minh biết nước Mỹ mới chạy qua đâu ! Nhà quê , đánh cá , nông phu , không biết gì hết mà cũng chạy qua , chạy đại vì chịu không nổi , đại khái là như vậy . Khi mình qua nước Mỹ rồi , có phải luật pháp của nước Mỹ khác không ? Ờ , thành ra mình dễ thở , mình mới thích .


  3. #423
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default PHẬT VÀ CON NGƯỜI


    Cũng giống như vậy , thế giới này là thế giới đau khổ , thế giới để huấn luyện , một trường có đau có khổ , có ngọt có bùi , có sanh có tử . Bây giờ mình không muốn chế độ này , mình không thích luật pháp này , mình phải tìm đường di dân , hiểu chưa ? Mình di dân lên những cảnh giới khác , có những luật pháp khác , không có sanh có tử , không có mùa đông mùa hạ , không có những biến đổi bất thường của thời tiết hoặc trong đời sống hàng ngày , chỉ có bấy nhiêu đó thôi ! Nếu quý vị thấy rằng đời này đẹp , hay thì quý vị cứ việc ở lại , đừng chửi bới gì Sư Phụ cả . Sư Phụ chỉ cống hiến cho quý vị một con đường đi nơi khác nếu quý vị không thích mà thôi , còn nếu quý vị thích thì OK , OK , OK (Mọi người vỗ tay). Cũng như những người thích cộng sản , làm việc cho chế độ cộng sản người ta có lợi , người ta no thân phì da gì đó thì người ta đâu có đi . Người ta nhận thấy cộng sản OK thì thôi , anh ở lại anh làm , tôi đâu có ép gì đâu ; còn tôi muốn đi thì tôi đi , đừng có cản chứ ! Nhưng cũng phải bị cản , những người vượt biên là bị chính phủ cộng sản cản , phải không ?

    Cũng y như vậy , những người nào muốn theo Sư Phụ tu hành thế nào cũng bị ma vương phá rối ! Tại vì thế giới này là thế giới của ma vương . Ma vương là ai ? Là những sự hoán tưởng , những sự giả dối tạm bợ , không đúng sự thật , kêu bằng ma vương . Mình đừng có tưởng ma là lưỡi lè ra thật dài , răng dài như vầy , có hai cái sừng . Không phải , không phải như vậy ! Ma có nghĩa là những giáo điều không đúng sự thật , hoán tưởng như giấc mơ vậy . Trong giấc mơ cũng có đủ thứ buồn vui giận ghét nhưng chỉ là giấc mơ mà thôi : còn sự thực ngoài đời thì khác . Thế giới của ma vương cũng hơi giống thế giới trên kia , nhưng khác ở chỗ nó rất là ngắn ngủi , vô thường , biến đổi bất thường làm cho con người đau khổ nhiều . Còn thế giới trên kia không bao giờ biến đổi , vĩnh cửu trường tồn , con người vô cùng tự do , vô cùng khoái lạc .

    Cho nên theo Pháp Quán Âm là những người không muốn ở thế giới này nữa , xả bỏ , thấy không có gì để cho mình ham thích . Cũng như những người không thích cộng sản , dầu cho cộng sản có ở bên đó nói ngọt , nói ngon cái chi , tôi cũng vượt biên như thường . Tại tôi chán quá , chịu không nổi rồi , bây giờ có nói cái chi đi nữa tôi nghe cũng không vô , hiểu chưa ? Đó là trường hợp của những người vượt biên , hết chịu nổi rồi bây giờ nói gì cũng không ăn nhằm gì hết , biết mặt thật rồi . Những người tu theo Sư Phụ cũng vậy , biết mặt thật của đời này rồi , chán nản tới mức không còn lưu luyến gì hết . Bây giờ không phải mình bỏ hết lên núi , vẫn tiếp tục ở đây nhưng không còn lưu luyến nữa , biết rằng chỗ này không phải là chỗ vĩnh cửu , mình phải đi những nơi khác mới an ổn hoàn toàn , mình tự do . Cũng như qua Mỹ , mình biết ngày nào mình muốn ngủ bao lâu thì ngủ , muốn ăn bao nhiêu thì ăn , muốn đi làm thì đi làm , không có ai mà tới gõ cửa nửa đêm gà gáy , mà xét hộ tịch hoặc là coi hộ khẩu của mình , rồi bất thình lình bắt đi , bắt đi đâu về tội gì cũng không biết nữa ; bên này không có vụ này , mình biết rồi . Những cảnh giới trên kia còn tự do gấp trăm ngàn vạn ức lần hơn cảnh giới nước Mỹ nữa . Có những người tuy ở nước Mỹ cũng chưa đủ thích vì họ biết còn có những cảnh giới cao hơn . Làm sao mình biết ? Nhiều khi mình có ấn tượng vì mình đã tu đời đời kiếp kiếp trước , có nhiều khi mình nghe người nào tu hành rồi người ta nói có , mình tin theo . Có nhiều khi mình tự tu , mình tự thấy được .

    Từ Việt Nam qua Mỹ phải dùng máy bay , nhưng từ thế giới của mình đi lên thế giới trên kia , mình tự bay . Bay là dùng trí huệ của mình đi quan sát . Trí huệ của mình không cần cánh mà bay lên được , không cần chân mà cũng bay được , không cần tai mà nghe được , không cần bất cứ một công cụ gì mà đều biết được tất cả , đó kêu bằng Phật tánh của mình (Mọi người vỗ tay).


  4. #424
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Re: Các Bài KHAI THỊ


    Vấn : Có bao nhiêu giai đoạn từ lúc bắt đầu đến khi giải thoát khỏi luân hồi phải tu luyện ? Và tu luyện bằng cách nào ?

    Đáp : Từ lúc mà mình còn phàm phu , mình nghĩ mình còn phàm phu đó , cho đến khi mình lên tới cõi Phật hoặc lên tới trình độ hiểu biết của Phật , chứ không phải là cảnh nào - cảnh thì cũng có , nhưng mà trình độ hiểu biết tương đương tới đó mới thấy được cảnh đó , cũng như những người giàu có mới ở được trong những tòa villa lộng lẫy , hoặc khi làm tổng thống rồi thì mới được ở trong tòa Bạch Cung , chủ của tòa Bạch Cung một thời gian , đại khái là như vậy . Từ cảnh này mà mình muốn đi lên trình độ học vấn của Phật thì phải đi qua năm từng . Nhưng nhiều khi kiếp trước mình đã tu tới từng thứ ba rồi , lúc mình được truyền Tâm Ấn là biết liền . Khi Sư Phụ truyền Tâm Ấn , quý vị biết kiếp trước quý vị tu tới lớp nào liền , rồi từ đó tiếp tục tu lên . Còn có người đã tới từng thứ tư rồi thì chỉ còn một bực thôi là thành Phật . Thành Phật rồi phải ra học , phải ra dạy dỗ chúng sanh , mới càng ngày càng rõ ràng Phật tánh của mình , không phải thành Phật rồi về nhà ngủ . Cũng được nữa , có hai loại Phật : một loại Phật làm việc , một loại Phật ngủ . Loại Phật ngủ kêu bằng Phật làm biếng . Thành Phật rồi ở nhà hưởng thụ Niết Bàn , ai đau khổ mặc ai , nói : "Thiên hạ vốn vô sự , có chuyện gì đâu mà làm , tất cả chúng sanh đều có Phật tánh , khoẻ , ta đi nghỉ". Nhưng mà ta quên rằng lúc ta chưa thành Phật , ta cũng đau khổ quá chời , ta cũng la lối um xùm , ta cũng khấn thiên khấn địa cho gặp minh sư đặng ta khai ngộ , cho ta bớt đau khổ . Đến khi bớt đau khổ rồi quên hết , nói rằng tất cả chúng sanh đều có Phật tánh , đâu có chuyện gì ta phải lo , quên đi rằng trước kia ta cũng đau khổ như vậy . Cho nên những người đó kêu bằng Phật ngủ .

    Còn những người đi ra làm việc , họ cũng biết rằng " thiên hạ vốn vô sự", họ cũng biết rằng tất cả chúng sanh đều có Phật tánh , đều là Phật hết , nhưng cũng biết rằng những chúng sanh đó chưa biết họ là Phật , cho nên họ còn đau khổ , lặn lội cần những người chỉ đường một chút rồi họ mới nhớ lại bản tánh của họ , họ mới biết đường họ đi , những người đó kêu bằng Phật sống , còn Phật kia thì kêu bằng Phật ngủ . Phật sống là đi ra ngoài đời sống , sống động làm việc , lăn lộn với cõi trần , lấm lem đặng kéo những người muốn đi lên , mà không có ai chỉ đường . Có hai loại Phật như vậy .


  5. #425
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI




    11
    MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI

    Sư Phụ Thanh Hải giảng tại UCI , California , U.S.A.
    Ngày 17 tháng 3 năm 1991


    Xin quý vị hãy cùng chúng tôi cầu nguyện trong một vài giây , cho những người đau khổ nhất ở thế giới này và ở những cảnh giới khác . Cám ơn quý vị .

    Kính thưa quý vị , trước hết xin cám ơn những đồng tu ở Los Angeles đã bỏ công , bỏ thì giờ , cùng tâm trí ra tổ chức buổi thuyết pháp ngày hôm nay . Cám ơn quý vị . Chủ nhật thời giờ quý báu , quý vị không quản ngại đường xá xa xôi , xe cộ khó khăn , đến đây tham dự . Nếu không có quý vị thì buổi thuyết pháp sẽ không thành công . Sư Phụ thay mặt những người tổ chức hôm nay , xin cám ơn quý vị .

    Muốn nghe pháp cho được thành công , thì như anh Hùng hồi nãy nói , chúng ta phải bỏ hết tất cả những thành kiến mà chúng ta nghĩ là đúng hay sai . Trên thế gian này , trừ trí huệ của Phật , không có người nào có thể quả quyết việc gì là đúng , việc gì là sai . Điều này quý vị đã hiểu rồi . Đúng và sai , nhiều khi chỉ là sự tương đối , không thể tuyệt đối được . Ngoại trừ chân lý tối thượng của Phật , Chúa , không có gì tuyệt đối trên vũ trụ này cả . Quý vị đã biết , có những chứng minh khoa học nhiều khi đúng 100%, rồi sau này có người khác chứng minh một lập luận khác , làm thí nghiệm khác , lại thấy là sai , phải không ?

    Cách đây mấy trăm năm , lúc trước mình còn chế độ quân chủ , thời vua Tự Đức , có một vị học cao hiểu rộng là Nguyễn Trường Tộ , được Vua phái qua Pháp du học . Quý vị đã biết điều này rồi , nhưng Sư Phụ kể lại thêm . Ông Nguyễn Trường Tộ , sau đó về nói rằng Âu Mỹ họ văn minh lắm , đèn treo ngược trên trần nhà , xe không người kéo và nước ở trong tường chảy ra . Nhưng cả vua lẫn quan đều không tin , cho rằng đèn phải hướng lên trời mới đỏ chứ làm sao chúc xuống đất được . Họ không biết đèn đây là đèn điện . Rốt cuộc Nguyễn Trường Tộ bị đem ra chém đầu vì tội khi quân , ý nói Vua ngu quá . Tội khi quân là một tội lớn nhất phải tru di tam tộc . Một người nói sự thực mà còn bị tru di tam tộc , hay ít nhất cũng mất mạng , quý vị thấy thế giới này nguy hiểm tới mức nào ? Đó là những sự thực có thể thấy được , đừng nói chi những chuyện Sư Phụ kể trên thiên đàng , dưới địa ngục . Thành ra từ cổ chí kim người ta nói mạng sống của một vị minh sư như chỉ mành treo chuông . Tuy nhiên , thời buổi này pháp luật nghiêm minh , tín ngưỡng được bảo vệ tới mức tối đa , thành ra mình mới có những phương tiện hoằng pháp một cách công khai như thế này .

    Lúc Đức Chúa Jésus đi hoằng pháp rất là khó khăn , phải trốn lén , tập họp những đệ tử một cách kín đáo , không để người khác thấy . Bên Trung Quốc bây giờ cũng vậy . Lúc Sư Phụ qua Trung Quốc , những người ái mộ phải chờ nửa đêm mới lại gặp Sư Phụ . Họ không dám tới ban ngày thọ pháp , thành ra Sư Phụ phải thức trọn đêm truyền pháp cho họ ; cửa nẻo đóng kín . Vậy mà còn có người biết và làm khó dễ những người thọ tâm ấn đó .

    Đại khái thời buổi nào cũng có những nơi mà chân lý không thể tiết lộ được (mình gọi là "thiên cơ bất khả lậu"). Nhưng may là chúng ta sống trên nước Mỹ , tự do tín ngưỡng được bảo vệ tối đa , quyền làm người được tôn trọng , nhân cách con người được quý trọng . Chúng ta ngồi đây , trong hội trường này , một cách yên ổn êm thắm , như vậy chúng ta là những người rất có phước báu . Còn những người sống trong những chế độ kìm hãm như chế độ Cộng Sản , nghe nói chế độ cộng sản không được tự do tín ngưỡng . Sư Phụ qua bên Tàu thấy đúng thực là không có tự do tín ngưỡng gì cả . Điều này quả là kém may mắn . Sư Phụ qua những nơi đó cũng kém may mắn nữa , vì cộng nghiệp của chúng sinh ở nơi đó , họ không được tự do nghe những điều họ cần được nghe trước công chúng .

    Nhưng bây giờ những nước đó hình như cũng bớt rồi , tự do tín ngưỡng cũng được nới lỏng chút ít . Mỗi ngày mỗi khác , tại sao vậy ? Tại có nhiều người tu hành nên thế giới mới sáng sủa thêm . Sư Phụ thấy càng đi hoằng pháp bao nhiêu , bầu không khí của thế giới càng rạng rỡ hơn . Vì lý do đó , nhiều khi Sư Phụ được nơi nầy nơi kia mời , tuy mệt và muốn từ chối , nhưng thấy rằng lợi ích của quần chúng là bất khả tư nghị , nên mình phải hy sinh chút sức khoẻ , tinh thần hoặc thì giờ cá nhân .

    Thân thể này được dùng tới đâu hay tới đó ; khi cần tận dụng hết (kêu là hết ga hết xăng rồi) thì liệng bỏ đi . Thế giới thì đông đảo , mà chỉ có một người với thân xác hữu hạn thì thế nào cũng bị hư hao . Cũng như một chiếc xe có tốt đến đâu mà mình chạy nhiều , không ngừng nghỉ thì có ngày cũng bị lỏng "bù loong". "Bù loong" của Sư Phụ bây giờ chưa lỏng đâu , nhưng có hơi mệt một chút . Thành ra đôi khi quý vị đòi hỏi những việc mà Sư Phụ đáp ứng không được , quý vị đừng buồn nha . Thí dụ giảng pháp hoặc truyền tâm ấn xong , Sư Phụ thấm mệt , lại có nhiều người muốn xin gặp riêng , tâm tình , nắm tay nắm chân ; Sư Phụ từ chối ; Sư Phụ từ chối thì họ buồn , còn Sư Phụ mệt , chỉ muốn nằm nghỉ để bữa sau mới làm việc tiếp được . Do đó nhiều khi không thể làm vừa lòng tất cả mọi người được .



  6. #426
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI


    Trở lại vấn đề trên thế giới này không có gì là tuyệt đối cả . Bởi mắt nhìn của người thế gian không hoàn mỹ ,chỉ nhìn được vài góc cạnh của sự việc mà thôi . Ví dụ , cặp mắt tốt nhất cũng chỉ nhìn được một vật cách xa 100m là cùng , mà hễ nhìn đàng trước thì mất đàng sau ; nhìn bên trái thì mất bên phải . Cặp mắt của thế gian có giới hạn , quá nhỏ bé . Mình có dùng viễn vọng kính cũng chỉ nhìn được một ít trên giải Ngân Hà , không nhìn được hết những hành tinh trong vũ trụ , nói chi những bí ẩn của đất trời , là những việc không hiện rõ trong vật chất . Những bí ẩn này hiện hữu nhưng ở một tần số khác mà mắt thường của mình không thể tiếp nhận được . Cũng như có những vi khuẩn quá nhỏ , những ngôi sao quá xa mà viễn vọng kính nhìn cũng không đến , quý vị hiểu không ?

    Bây giờ chỉ có cách nhìn bằng mắt Phật hay còn gọi là Thiên Nhãn . Làm sao nhìn bằng mắt này được ? Đó là bổn phận của một vị Minh Sư . Họ chỉ cho mình thấy con mắt đó ở đâu , làm sao dùng mắt ấy để nhìn . Đó là người biết cách chỉ mình điều chỉnh viễn vọng kính để nhìn cho xa . Quý vị không biết là mình đã có cái viễn vọng kính này rồi , giờ chỉ cần biết cách điều chỉnh : muốn nhìn xa thì phải làm sao , nhìn gần thì điều chỉnh thế nào ? Đại khái Thiên Nhãn của mình cũng như một cái viễn vọng kính , có thể nhìn thấy trăm nghìn vạn ức kiếp trong quá khứ và trăm vạn ức vô số kiếp ở tương lai , trăm ngàn vạn ức vô số hành tinh trong vũ trụ . Khi đó mình biết hết những bí mật của đất trời . Khi mình biết rồi , coi như nhà mình thôi , không có gì lạ nữa .

    Mấy hôm trước , có mấy người em họ của Sư Phụ phát hiện ra Sư Phụ , gọi điện thoại lại hỏi : "Trời ơi , chị thành Phật rồi sao không nói cho em hay ? Chị thành Phật rồi có thấy gì lạ không ?" Sư Phụ trả lời : "Đâu có gì lạ đâu , quen rồi !" Cũng như mình nuôi em bé , mỗi ngày bồng ắm trên tay , em bé có lớn thêm mình cũng không cảm thấy nặng . Nhưng nếu có người khác lại bồng sẽ thấy ngay là em nhỏ này nặng lắm .

    Thành Phật không phải là một chuyện xa lạ đối với chúng ta . Mỗi người chúng ta phải biết mình là Phật mới đúng nghĩa là con người , nếu không , quý vị có nghĩ rằng trời đất vô lý không ? Một con người đẹp đẽ , nuôi một đứa con vô cùng cực khổ , chín tháng mười ngày cưu mang , mang nặng đẻ đau không ai giúp được , sinh ra rồi , nuôi rất cực . Con ho , mẹ ngủ không yên . Hai vợ chồng cùng "rung rinh", tinh thần cũng không được vui vẻ thoải mái . Nuôi mấy chục năm trời , rồi bù đầu trong nhà trường mấy chục năm ; rồi vùi đầu làm việc thêm mấy chục năm nữa ; sau đó vùi đầu xuống đất . Như vậy có phải vô lý không ? Không còn gì nữa sao ? Mình sinh ra để chịu cực khổ như vậy sao ?

    Không phải , không phải . Cuộc sống của mình lẽ ra rất sung sướng , phải vô cùng hạnh phúc , giàu có , vô cùng lộng lẫy . Tại mình không biết cách tìm ra mà thôi . Những người nào còn chê người nọ là ham giàu , ham chơi , ham vui , cũng không nên chê . Lẽ ra họ phải giàu , phải vui để họ không còn ham vui nữa . Lẽ ra họ phải có những người đẹp đẽ vô cùng sống chung với họ , để họ cảm thấy an ổn , cảm thấy tươi sáng và để họ khỏi ham người đẹp nữa . Tại mình không biết cách nhìn , không biết cách tổ chức nếp sống của mình nên mới u ám cực khổ , nghèo nàn và không thoải mái .


  7. #427
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI


    Ngày xưa , gia đình Sư Phụ cũng không nghèo lắm . Tuy bên ngoài nhìn thấy đơn sơ , nhưng Ba Má Sư Phụ có tiền . Sư Phụ nhớ hồi xưa còn nhỏ , Má Sư Phụ chỉ hũ vàng để đề phòng nếu Ba Má có chết đi thì sư Phụ biết chỗ lấy mà dùng . Trong nhà có vàng , nhưng bên ngoài trông cũng tầm thường thôi . Bây giờ thì không có đâu , đừng lại tìm nha . Có bao nhiều vàng cũng lấy ra bán hết , xài không đủ . Nhà Sư Phụ bây giờ thanh bần lắm . Sau khi chế độ cộng sản vô , gia đình hình như bị tịch thu tài sản nhiều lắm , cha mẹ cũng phải đi làm lao động . Sư Phụ cũng không gởi tiền về bao nhiêu . Ba Má Sư Phụ bệnh , gởi thơ sang thì Sư Phụ gởi ít thuốc men về , vậy thôi . Sư Phụ không lấy tiền mà cung cấp cho gia đình mình giàu sang . Gia đình Sư Phụ rất nghèo , bây giờ vẫn còn nghèo . Một cái máy truyền hình cũng không có ; trong nhà chắc cũng chưa có điện . Tết này Sư Phụ có gởi về chút đỉnh vì Ba Má cần quá . Già rồi , không làm lụng gì được . Nhưng Sư Phụ lấy tiền mình kiếm được , chứ không phải tiền của bá tánh , gởi về .

    Tại mình không biết chọn cho mình đời sống nên nghèo . Ba Má Sư Phụ cũng vậy thôi , không biết chọn . Bụt nhà không thiên , cho nên Sư Phụ không về bên đó nói gì cả . Những người em của Sư Phụ mới gặp lại Sư Phụ đây , sau hai mươi mấy năm . Sư Phụ không bao giờ về nói mình là Phật , "tôi thành Phật rồi , các người phải theo tôi , học cái này cái kia". Việc gì cũng để tự nhiên , khi nào duyên đến họ sẽ tìm đến với mình , Sư Phụ không quảng cáo .

    Có nhiều người hiểu lầm cho rằng Sư Phụ lôi kéo đệ tử . Người nhà Sư Phụ mà Sư Phụ còn không kéo , hơn 20 năm mà không nói năng gì . Đây là lần đầu tiên họ gặp Sư Phụ , quý vị không tin hỏi họ . Một đám người ngồi giữa kia là bà con của Sư Phụ đó . Không ai biết Sư Phụ là ai , nói chi đến chuyện lôi kéo người ngoài , lại là những người tỵ nạn , nghèo xác xơ rồi , lôi kéo làm gì , hiểu chưa ? Người ta hiểu lầm Sư Phụ một cách quá đáng , nói những chuyện vô lý mà những người thông minh một chút không tin nổi và mới đến đầy hội trường như hôm nay .

    Thật ra trí óc của con người cũng có thông minh , không phải ai gạt cũng được . Sự Phụ không dùng thần thông hoặc những việc làm phi phàm để tạo ảnh hưởng , "câu" đệ tử . Sư Phụ dùng sự sáng suốt , lý luận hợp lý rồi quý vị tự chấp nhận và nghĩ rằng : "À , bà đó nói đúng , hồi đó đến giờ tôi cũng nghĩ vậy mà không biết là đúng hay không , bây giờ nghe bả nói tôi biết liền". Mình tự nhận biết sự thông minh của mình . Sư Phụ chỉ ấn chứng hiểu biết của quý vị mà thôi , không dạy dỗ quý vị điều gì . Tất cả những gì Sư Phụ nói ra , quý vị đã biết rồi , nên nghe mới hiểu . Nếu Sư Phụ nói với con chó , nó có hiểu không ? Nói với đứa con nít , nó có hiểu không ?


  8. #428
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI


    Cho nên Sư Phụ dạy mà cũng như không dạy . Sư Phụ không thấy kiêu hãnh vì mình là Phật , là minh sư , hay bất cứ vai trò gì . Sư Phụ hiểu một cách rõ ràng rằng tất cả chúng sanh đều có trí huệ sáng suốt . Có người đã thấp lên ngọn đuốc thì những ngọn đuốc khác nếu châm vô sẽ cháy sáng . Vì những ngọn đuốc khác có năng lực để cháy y hệt như ngọn đuốc đã cháy , không phải chỉ ngọn đuốc này làm cho những ngọn đuốc kia cháy sáng .

    Có người đến học với Sư Phụ , gọi Sư Phụ là Thầy . Sư Phụ lỡ chấp nhận chứ thật ra đâu có ai là thầy của ai . Sư Phụ chỉ nhắc quý vị những gì quý vị quên hoặc còn mơ hồ , chưa có thì giờ kiểm thảo lại , để ấn chứng sự hiểu biềt của mình . Chỉ vậy thôi . Ngồi thiền là vậy đó . Quý vị vì bận rộn sinh kế , quên mất sự sáng suốt . Sư Phụ là Minh Sư mà không là Minh Sư , độ chúng sanh như không độ . Cho nên Sư Phụ không cho ai lễ bái Sư Phụ . Hoa quả quanh đây là do người thành tâm mừng Sư Phụ từ xa đến . Lẽ ra Sư Phụ không muốn sự rườm rà này , nhưng không dặn tất cả mọi người được . Và người ta có quyền tự do muốn tặng người đẹp , người yêu , thầy tu của họ , có khi tặng mộ bia cũng đâu có sao . Tặng Sư Phụ cũng như tặng mộ bia tại vì đối với thế giới này , Sư Phụ đã chết rồi .

    Sao không dám cười , cắn môi làm chi vậy ? Muốn cười thì cười , chết chóc gì đâu ? Sống trên thế giới này sao lại mất tự do tới mức vậy ? Qua tới Mỹ rồi , không phải còn ở bên nhà với cộng sản đâu mà cười cũng không dám cười , khóc không dám khóc , nói không dám nói .

    Tại sao cuộc đời mình đau khổ , quý vị biết không ? Tại mình tự làm mình đau khổ , cười không dám cười , khóc không dám khóc , thương không dám thương . Cứ thương lén , không để cho người ta biết , rồi mai mốt người ta lấy chồng , ngồi đó khóc , hoặc người ta lấy vợ rồi mình tự vận . Dại quá , tại sao không nói ? Có gì xấu đâu ? Mình thương thì nói là thương . Người ta có thương mình không là mình biết trắng đen rõ rệt , để còn liệu kiếm người khác . Sao lại tự tử ?

    Tu hành cũng vậy . Tu không phải là chỉ đạt được quả vị Phật , mà còn phải đối diện với cuộc sống hàng ngày để tự do khai mở tâm hồn , cho cuộc sống tươi vui phong phú . Chứ mỗi ngày đi làm về , nấu cơm , đi ngủ rồi thức dậy đi làm , mệt quá . Con người mình đâu phải sinh ra để làm nô lệ như vậy . Mỗi tháng lãnh hơn ngàn bạc , mỗi ngày giam mình hơn 10 tiếng trong căn phòng xi măng , vậy mà ngồi được . Còn ngồi thiền hai tiếng rưỡi rồi đi dạo khắp càn khôn thì không chịu , còn than thở sao cuộc sống cực quá , tối tăm quá . Tại mình hết .

    Lẽ ra cuộc sống mình phải huy hoàng , tráng lệ , nguy nga , sung sướng lắm . Sư Phụ chỉ cho quý vị biết : Bắt đầu từ hôm nay , dù có được truyền tâm ấn hay không , quý vị phải sống hùng sống mạnh , sống vui vẻ . Những gì không hại đến người khác , mà hoàn cảnh và tinh thần mình cho phép thì mình làm , hiểu chưa ? Đừng do dự hoài rồi ngày lụn tháng qua , ôm một bầu tâm sự , rồi đau khổ . Mình thương yêu người nào thì cứ mang một bông hồng đến gặp thẳng người đó nói : "Tôi thương em (hay thương anh gì đó), giờ em có thương tôi không ? Không thương thì nói , thôi Au revoir , tôi còn đi kiếm người khác". Trên đời này thiếu gì , mình đi kiếm người khác , nhiều khi còn đẹp hơn người đó , còn hay hơn , giỏi hơn nữa . Tại sao mình mê mờ tưởng đâu chỉ có người đó mình mới sống được thôi . Không phải vậy đâu .

    Việc này Sư Phụ có thử qua rồi . Hồi xưa Sư Phụ có gia đình , hai người yêu nhau , sư Phụ cũng thương ông xã lắm . Nói thiệt đừng cười nha . Lúc Sư Phụ đi cũng buồn lắm , sợ đi rồi buồn nhớ chịu không nổi . Nhưng Sư Phụ nghĩ thầm nếu cứ bám víu vào tình cảm cá nhân , mình không thể hoàn thành lý tưởng của mình được . Cùng lắm là giặt giũ áo quần , ôm tay ôm chân nói chuyện tâm tình , rồi sanh hai , ba đứa con ; cuộc sống cũng hạnh phúc tràn trề . Rồi mai mốt mỗi người cũng đầu bạc răng long , da nhăn mắt kém , nhìn nhau lặng lẽ rồi cũng đi xuống mồ . Do đó Sư Phụ mới nghĩ : "Thôi đi đại xem cuộc đời có đổi khác chút gì không ? Tại sao mình phải làm một người đàn bà tầm thường , đã có biết bao nhiêu người làm rồi , tại sao mình lại chen vô cái "job" này nữa ? Cũng như căn nhà đã chật rồi , mình còn chen vô làm gì . Biết bao nhiêu người đã làm mẹ , làm vợ . Thôi mình nhường cho họ làm , mình kiếm chuyện khác".


  9. #429
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI


    Trên đời này cũng vậy , quý vị muốn làm chuyện gì thì bỏ hết tâm trí , tình cảm của mình mà làm , thế nào cũng thành công . Thành công rồi , mình vui vẻ thỏa mãn . Nếu cứ dụ dự , làm không làm , không làm cũng không ra là không làm , rồi ngày lụn tháng qua , trách mình trách người , rồi khóc lóc , lãng phí cả cuộc đời . Tự mình làm mình đau khổ . Bắt đầu từ hôm nay , quý vị muốn gì cứ làm , miễn không hại người khác , không khiến lương tâm bị cắn rứt vì mình làm sai luật thiên nhiên , sẽ bị nghiệp chướng . Nghiệp chướng là cục đá trên đường đi , như mình bơi mà có bức tường ngăn lại không cho bơi , nên có vẻ không thông suốt . Tất cả những gì quý vị muốn , lẽ ra quý vị phải có , không bị tội lỗi gì cả . Muốn giàu có , vợ đẹp con ngoan không phải là điều tội lỗi , lẽ ra quý vị phải có , có bà con đông đảo , nhà lầu xe hơi , đời sống sang trọng , làm việc không mệt mỏi .

    Sư Phụ đi chỗ này chỗ kia , nhiều khi nói chuyện tới năm , sáu giờ sáng rồi ngày mai tiếp tục giảng pháp tới năm , sáu giờ chiều , truyền pháp tới bảy , tám giờ tối ; rồi lên máy bay đi qua chỗ khác . Bữa sau làm tiếp như vậy , ngủ không bao nhiêu giờ , ăn uống rất ít . Như vậy mà chưa thấy mệt lắm . Lâu lâu mới uống thuốc bổ . Có khi nói nhiều bị khan giọng , uống chút thuốc . Quý vị có một "job" thôi , hai , ba người con , một người chồng , mà mệt chết luôn . Không có giờ đi thăm ai , không có giờ nghe pháp , không có thời giờ tu . Còn Sư Phụ làm đủ việc , đi hết nước này tới nước nọ , lo cho người tỵ nạn , mà không thấy mệt . Và Sư Phụ có tiền nha . Ta có tiền nha . Tu mà nghèo thì ai thèm tu , phải không ? Tu làm ăn mày thì tu làm gì ? Có tiền đâu phải là xấu . Mình không dùng riêng tư , nhưng dùng vào việc khác , để hoằng pháp , để cứu trợ người thiếu thốn . Dùng tiền để hút cần sa ma túy thì tiền là thuốc độc . Nếu dùng để giúp người khác hạnh phúc thì tiền là thuốc bổ . Trong y học , có những loại thuốc khiến người ta say sưa , nhưng nếu dùng nhiều lại trở thành thuốc độc .

    Quý vị biết tại sao Sư Phụ làm những việc này và còn giàu hơn quý vị không ? Vì làm đúng cách . Trong Kinh Thánh có nói : "Các con nên tìm Thiên Quốc của mình , rồi tất cả những việc khác đều được an bài cho con hết". Có nghĩa là những việc thế gian đều thuận lợi . Trong Kinh Lăng Nghiêm cũng có nói y như vậy : "Những người tu Pháp Môn Quán Âm , thấy Phật tánh rồi thì việc thế gian cũng thông suốt". Vậy mà không ai nghe , cứ than thân trách phận là mệt , là khổ : "Tại sao mấy cái nợ credit card trả hoài không hết ?" Mua nhà mà phải trả góp tới 30 năm . Sư Phụ nghe mà muốn xỉu . Ngồi trong cái nhà đó 30 năm mà trả . Trời ơi ! Có biết 30 năm là một kiếp người không ? Một kiếp người sống đâu bao lâu , quý vị nghĩ coi . Từ nhỏ tới lớn đâu có bao nhiêu thì giờ để lo cho mình . Lúc nhỏ thì bù đầu học , lớn lên đi làm lu bù . Rồi lớn lên chút nữa là bệnh lu bù , rồi chết . Quý vị thấy thì giờ dành cho mình có được bao nhiêu đâu mà lãng phí như vậy ? Uổng quá . Làm một ngày 8 tiếng , 10 tiếng , nhốt mình trong bốn bức tường xi măng , lãnh mấy chục bạc hay mấy trăm bạc một ngày , cũng chưa đủ xứng với giá trị của mình . Thôi , quý vị muốn làm thì cũng được , nhưng phải ngồi thiền để biết cách không cần nhấc một ngón tay lên cũng có tiền xài , đủ điều khiển cả càn khôn vũ trụ . Lão Tử gọi là vô vi đó , làm mà không làm . Mình phải đạt đến trình độ đó , phải nhờ đến trí óc sáng suốt vô cùng của mình , phải dùng sự sáng suốt này để làm việc . Như vậy mới hữu ích cho mình , cho tổ quốc , cho thế giới và cho càn khôn . Còn cứ dùng đầu óc nhỏ xíu , cái máy "computer" nhỏ của mình đây , làm tối ngày , làm tới chết đi sống lại , thì một trăm ngàn , một triệu , một ức năm đi nữa , thế giới vẫn không đủ xài . Bằng chứng là tất cả mọi người làm việc quần quật từ sáng tới tối , 8 tiếng , 16 , 18 tiếng một ngày ; hai , ba , bốn việc cùng một lúc mà vẫn thiếu thốn . Rồi thế giới không đi về đâu cả , chỉ văn minh một chút thôi .


  10. #430
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI


    Càng văn minh , trình độ tâm linh càng sa sút , hiếu đạo cũng bớt , vợ chồng con cái cũng lạnh nhạt . Việc làm thế gian của quý vị có lợi ích gì đâu ? Cả thế giới rộng lớn như vậy , giàu đến nỗi một người nuôi 5 , 7 con chó , cả đàn mèo , mà không cứu nỗi mấy chục ngàn người tỵ nạn thiếu cơm ăn áo mặc , thiếu nhân phẩm làm người . Nhân phẩm con người là quan trọng nhất , hiểu chưa ? Hội này hội kia bàn tới bàn lui mà không làm gì được . Họ cứu đó , nhưng mà bỏ người ta vô tù ; mấy chục ngàn người cùng chung một trại . Rồi sinh đủ thứ bực bội , người tốt cũng biến thành người xấu ; rồi nói người tỵ nạn xấu .

    Quý vị biết tại sao đệ tử của Sư Phụ chạy theo Sư Phụ rầm rầm vậy ? Tại Sư Phụ nói gì có nấy , làm gì đúng nấy . Họ biết Sư Phụ nói thật 100%. Đa số những người này là bác sĩ , kỹ sư , trí thức chứ không phải Sư Phụ dụ dỗ con nít vị thành niên đâu . Có nhiều bà già tóc bạc phơ , đầu đã có "sạn" rồi . Làm sao dụ dỗ mấy bà này được ? Họ dụ dỗ Sư Phụ thì có : Đi đâu cũng bắt Sư Phụ kè kè theo , dứt không ra . Nhiều khi Sư Phụ mệt lắm chớ ; một người chăm sóc cho bao nhiêu người , đi đâu cũng có người đòi . Minh tinh cũng có người ái mộ , nhưng họ hát xong cũng "dọt" mất . Vì họ sợ , họ biết rồi , hiểu chưa ? Còn Sư Phụ hát xong , phải ở lại nắm tay nắm chân , , tâm tình đến ba , bốn , năm , sáu , bảy giờ sáng . Ai mà không sợ . Sợ nhưng vẫn làm vì tinh thần vị tha . Khi có tinh thần vị tha thì lực lượng trí huệ tự nhiên mở rộng ra .

    Quý vị đừng nghĩ rằng mình bé nhỏ , trí huệ mình giới hạn . Không phải vậy . Trí huệ quý vị không thể nào đo lường được , lực lượng của quý vị không thể nào ngăn chặn được . Tại quý vị không biết mà thôi . Quý vị cứ nghĩ rằng "tôi chỉ làm việc ngày 8 tiếng thôi , tôi chỉ biết công thức này thôi". Không phải vậy , quý vị làm gì cũng được . Nhưng vì quá bận rộn , tối ngày chỉ biết làm tiền , cứ khư khư bấy nhiêu công việc nên không biết những khía canh khác của mình . Suốt một ngày 24 tiếng , quý vị chỉ dành cho một khía cạnh của cuộc sống mà thôi , một công việc nhàm chán hàng ngày , thật uổng quá . Vì không dành thì giờ cho những môi trường rộng lớn khác cho nên quý vị không biết sự khác biệt giữa một người khai ngộ và một người phàm phu . Chỉ có bấy nhiêu thôi .

    Mỗi ngày quý vị làm rất nhiều giờ , có tiền thì xài hết , ăn mặc se xua rồi cũng hết . Còn Sư Phụ làm rất nhiều tiền mà tiêu rất ít . Một ngày ăn nửa chén cháo , quần áo tự may cắt lấy . Thấy quần áo Sư Phụ đẹp không ? Không tốn bao nhiêu tiền , tại mình tự vẽ kiểu lấy . Còn quý vị mặc quần áo mắc tiền mà đâu có đẹp bằng . Thôi , nói giỡn đừng tưởng thật nha . Không ai thèm , mình tự khen lấy cho vui .

    Đại khái là mình biết cách làm việc thì mọi sự sẽ đều thuận tiện ; làm ít mà kết quả nhiều . Quý vị nghĩ một người bình thường làm việc như Sư Phụ nổi không ? Vừa kiếm tiền , vừa dạy người xuất gia , vừa truyền tâm ấn , vừa hoằng pháp khắp nơi trên thế giới , vừa lo cho đồng hương nữa (vấn đề này còn phức tạp hơn sự tu hành). Vậy mà Sư Phụ không thấy gì mệt lắm . Tại sao ? Tại không dùng sức phàm phu mà dùng lực lượng trí huệ có trong càn khôn vũ trụ , tức là Phật tánh hoặc Thiên Quốc . Dùng lực lượng này thì không bao giờ hết và làm gì cũng không thấy mệt . Không phải chỉ vấn đề tỵ nạn , cộng tu , hay xuất gia , tại gia , mà đưa Sư Phụ 100,000 việc khác , Sư Phụ cũng làm răm rắp . Nhưng không có ai yêu cầu , không có chuyện gì nữa để làm . Chính trị thì có tổng thống , có quốc hội rồi . Đánh nhau thì có mấy ông đại tướng ; bắt người làm bậy thì có mấy ông cảnh sát ; dạy học thì có giáo sư , cho nên Sư Phụ khoẻ , khỏi phải làm .



  11. #431
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI


    Thực ra ai học pháp Quán Âm thì tự nhiên có trí huệ . Hồi xưa Sư Phụ đâu có học vẽ mà bây giờ vẽ đẹp quá . Người ta khen đẹp và Sư Phụ cũng thấy đẹp thiệt . Chắc cũng có đẹp nên mới có người khen , nếu không sao có người trả giá mấy chục ngàn dollar cho một bức tranh ? Bộ ngu sao mà bỏ ra cả trăm ngàn dollar để mua một tấm tranh của Sư Phụ . Trên thế giới này thiếu gì người vẽ , mà hoạ sĩ thì thường nghèo lắm .

    Thời buổi văn minh tiến bộ này , mình không nên nghĩ rằng tu hành là phải chịu khổ hạnh , ép xác , ăn không đủ , ngủ không ngon ; phải cực khổ ốm yếu thì mới thành được . Phật nào mà tàn nhẫn , Chúa nào mà ác tâm đầy đọa con người vậy ? Chúa thì phải từ bi hỷ xả , Phật thì phải độ lượng bao la chứ . Giúp người không hết , sao lại đầy đọa người ? Người ta đã cực khổ , lăn lên lộn xuống trong đời sống hàng ngày , làm ma làm quỷ làm người đã lâu rồi , đã mệt mỏi , đói khát , kiệt sức rồi , mới lạy lục van xin một món thuốc cứu độ người , mà mình còn phạt người ta nữa sao ? Như vậy là Phật gì ? Như vậy là Chúa gì ? Quý vị có hiểu không ?

    Cho nên quý vị đừng hỏi tại sao Sư Phụ có nhiều tiền hoặc phải đi làm để có tiền . Sư Phụ phải chứng minh rằng tu hành là một sự quang minh chính đại , là một việc làm rất lợi ích cho Thiên Đàng và Địa Ngục , thế gian hữu hình và vô hình nữa . Tất cả đều lợi ích mới được . Nếu quý vị đói bụng , ngồi thiền nổi không ? Ngồi nhưng sẽ nghĩ tới bánh bao , bánh mì , gạo tám thơm phải không ? Làm sao chuyên tâm nghĩ đến Thiên đàng được ? Người Việt mình không lắm mới nói "có thực mới vực được đạo". Ai cũng nói được , mà khi tu lại bắt người ta ép xác . Thời này bắt người ta ăn một bữa , mặc quần áo rách rưới , đi chân đất lang thang nhà này qua nhà khác ăn mày , người ta đâu chịu được .

    Thời buổi này khác . Nếu tu hành là một việc cao thượng thì phải làm người tu tiến bộ toàn diện , từ thể xác đến tinh thần , từ lời nói đến việc làm , từ vật chất đến tâm linh . Nếu một người có địa vị thấp kém , đời sống vật chất càng ngày càng lụn bại , phải ăn bám xã hội , làm gánh nặng cho quốc gia thì làm sao nói người ta nghe được ? Làm sao chứng minh được giáo lý của mình là đúng , là lợi ích cho quần chúng được ? Chính bản thân mình còn nuôi không nổi , mong gì cứu được ai ? Chính đời sống mình còn không rạng rỡ , làm sao dám hứa hẹn một tương lai tươi sáng cho người nào tu theo đạo lý của mình ? Quý vị nghĩ như vậy có phải không ?

    Thí dụ bây giờ có bao nhiêu người đói bên Phi châu , bao nhiêu người tỵ nạn trên thế giới , thế giới thiếu thốn nhiều phương tiện . Rồi những người tu hành theo Sư Phụ , có mấy vạn người bỏ đời , đi tu hết , cầm bình bát ra ngoài kia ăn mày , có phải thế giới càng khổ thêm không ? Đã nuôi người tỵ nạn , cứu vớt người Phi châu , còn phải nuôi thêm mấy vạn đồ đệ của Sư Phụ nữa , quý vị nghĩ coi điều này có thực tế không ? Cho nên Sư Phụ khuyến cáo quý vị rằng đời sống mình không phải để chịu cực chịu khổ , tại mình không biết cách làm cho mình sung sướng mà thôi .


  12. #432
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI


    Đời sống con người đáng được hạnh phúc , cầu gì được nấy . Tại mình không biết hay mình nghĩ rằng cầu xin những điều ấy là tội lỗi , tu hành không được . Đâu phải vậy . Đây là sự hiểu lầm vô cùng sai lạc . Có những người tu hành không ra gì , cứ ép xác rồi bắt người khác theo . Tại họ không hiểu chân lý cao một chút , tu hành rồi tự nhiên tinh thần trở nên giản dị , không đòi hỏi nữa . Nghĩa là mình được mãn túc . Nếu mình cảm thấy thiếu thốn một thứ gì , tự nhiên thấy bứt rứt , thế nào cũng có đòi hỏi , bao nhiêu cũng không đủ .

    Thí dụ ở California năm năm qua không mưa . Hôm trước Sư Phụ đi coi miếng đất mới , thấy cằn cỗi quá , cây cỏ chết hết , không có hoa (Sư Phụ thích hoa lá , cây xanh); nhìn xuống mấy hồ đựng nước thấy cạn hết , cạn tới đáy , chỉ còn chút xíu nước dưới đó thôi . Ông bán đất mới nói với Sư Phụ : "Thôi , Cô làm mưa đi ; cây cối chết hết rồi . Nhiều người thất nghiệp nữa . Cô làm mưa đi". Sư Phụ cười nói : "Ta đâu phải thần gió , thần mưa mà biểu làm mưa". Nhưng ông ta nói : "Cô làm được mà , làm được mà". Rồi cứ theo kèo nào cả một buổi sáng . Sư Phụ cười nói : "Thôi , để ta đi kiếm mấy ông thần mưa thương lượng coi sao . Chắc mấy ông này đi uống rượu bồ đào của Tây Vương Mẫu , say sưa 2,3 ngày rồi trốn đâu ngủ rồi !" Trên đó 2,3 ngày là dưới này 5,6 năm . Sư Phụ nói giỡn rằng : "Để coi mấy ông ấy trốn đâu !" Vậy mà hắn tin thiệt , về nhà đợi mưa . Mưa xong rồi , hắn lại cám ơn Sư Phụ rối rít , cho là Sư Phụ làm mưa .

    Sư Phụ đi một vòng rồi về San José , chỗ ông ta mua bán đất . Gặp Sư Phụ , ông ấy mừng quá , cám ơn Sư Phụ ngàn vạn lần và nói : "Mưa nhiều quá , mưa một tuần mà bằng cả mấy tháng . Mười mấy năm nay không bao giờ mưa lớn như vậy , đầy hồ hết . Rồi ông ta dẫn Sư Phụ ra coi mấy hồ đầy nước . Sư Phụ nói mừng cho ông , chắc mấy ông thần tỉnh rồi đi làm việc . Lúc trước không tròn trách nhiệm , bây giờ thì mưa rồi . Ông ta còn nói : "Cô làm mưa thêm đi !" Sư Phụ nói : "Đủ xài rồi còn thêm gì nữa . Bấy nhiêu là nhiều lắm rồi . Mà ông nhớ là không phải chỉ đầy mấy hồ này thôi đâu ; tất cả California lan tới Oregon đều đầy hồ hết . Ông biết số lượng nước như vậy là bao nhiêu không ? Tứ hải thổi gió mạnh lắm mới đem về một số nước nhiều như vậy trong 3,4 ngày . Bây giờ ông còn đòi thêm nữa làm gì ? Bấy nhiêu là đủ xài cho cả năm". Ông ta còn nói : "Thêm đi mà !" Tại lâu quá không thấy nước , bây giờ bao nhiêu cũng không biết đủ , quý vị hiểu không ?"

    Thường Cali năm nào cũng mưa , nếu mưa gió thuận hòa thì ông này đâu có thèm khát đến mức vậy . Hồ đã đầy rồi mà còn muốn mưa thêm nữa . Càng nhiều càng tốt , càng nhiều càng tốt . Ông ta cứ niệm câu đó hoài như niệm chú vậy . Ổng đi gần bên Sư Phụ , không hỏi thăm Sư Phụ sức khoẻ ra sao , đi hoằng pháp có thành công không mà chỉ niệm có mỗi câu : "Thêm đi , thêm nhiều , càng nhiều càng tốt". Tại sao vậy ? Khát vọng quá . Năm , sáu năm không mưa một giọt nào , cây cỏ chết hết . Bây giờ quý vị đi qua mấy ngọn đồi , thấy có màu xanh đẹp mắt không ? Vì không đủ nên mình mới khát vọng . Các xứ mưa nhiều họ có bao giờ đi kè kè theo ai mà năn nỉ như vậy đâu ? Đại khái là như vậy .


  13. #433
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI


    Trong đời sống của mình , tại sao mình tham lam , giận ghét , si mê ? Bởi vì mình thiếu thốn , nên sinh ra thèm khát . Mình từ nơi rực rỡ huy hoàng , xuống cõi này thiếu thốn quá , nên mình mới đòi hỏi điều này điều kia ; chớ không phải con người vốn tham lam , sân si , giận ghét . Tham mà không được thoả mãn nên mới giận , sinh ra bực bội trong người . Sự bực bội che mờ sự sáng suốt , cho nên biến thành si mê . Quý vị thấy không ?

    Sự vô minh là không hiểu nguồn gốc của sự việc , không hiểu sự sáng suốt của mình . Đó là nguồn tội duy nhất mà thôi . Từ đó sinh ra đủ thứ tham sân si giận ghét , tranh giành lẫn nhau , gây chiến tranh hoặc xâm chiếm đất đai của người khác . Tất cả đều do vô minh mà ra . Vì vậy , bây giờ khỏi cần đánh giặc , khỏi cần đánh cộng sản , tranh nhau bàn luận điều chi , tất cả mọi người tu phép Quán Âm là thế giới hòa bình ngay .

    Nhưng Sư Phụ cũng phải kiên nhẫn . Sư Phụ hiểu rõ ràng , nói rành mạch như thế , nhưng vì chúng sinh vô minh đã từ lâu , nên họ vẫn không hiểu . Khổ là như vậy . Tuy vậy , có được một số người tu vẫn còn hơn không . Cũng như có ít ngọn đèn còn hơn không có đèn . Nếu quý vị muốn ích nước lợi dân , muốn báo hiếu cha mẹ , muốn tỏ ra là một người yêu nước , một người có lòng từ bi bác ái , thì Sư Phụ mời quý vị tìm lại trí huệ của mình . Chỉ có bấy nhiêu đó thôi .

    Pháp Quán Âm giúp mình tìm lại sự sáng suốt , tìm được bản năng tiềm tàng của mình , rồi lấy ra xài không hết .

    Hôm trước có người đệ tử hỏi Sư Phụ : "Ồ , Sư Phụ không học hội họa bao giờ mà sao vẽ đẹp quá vậy ? Sư Phụ có học với ai không mà sao không nghe nói tới bao giờ ?" Sư Phụ nói : "Đâu có , từ xưa tới giờ chưa học một cuốn sách hội họa nào !" Sau này Sư Phụ họa rồi , đệ tử mới mua sách về Sư Phụ đọc . Sư Phụ không dám đọc nhiều , sợ ảnh hưởng mình . Sư Phụ muốn tự mình hoạ ra chứ không muốn bị ảnh hưởng bởi Van Gogh hay của những hoạ sĩ nổi tiếng khác . Tự ta biết , cần gì phải học . Họ mua cả chồng sách mà Sư Phụ lật hai ba trang rồi không dám coi nữa . Có những chỉ dẫn không thích hợp với Sư Phụ . Hội họa là phải tự nhiên , xuất phát từ linh cảm của mình , không cần người nào dạy . Nhiều khi học 4 , 5 năm mà không họa được , không bức nào ra hồn . Đời đời kiếp kiếp mình học đã bao nhiêu rồi , cần gì thì lấy ra xài , thì giờ đâu mà học nữa .

    Quý vị nên nhớ rằng không có việc gì không làm được , chỉ không biết chỗ lấy ra xài mà thôi . Quý vị muốn dùng khả năng bất khả tư nghị này thì chỉ có một con đường là tu pháp Quán Âm . Sư Phụ đã thể nghiệm qua rồi , đã thử rồi , đã dùng bản thân mình , tâm huyết của mình , tiền bạc của mình đem ra thí nghiệm , mà đánh một ván bài này . Sư Phụ đã thắng và Sư Phụ muốn chia xẻ với quý vị niềm vui đó , vậy thôi (Mọi người vỗ tay).

    Quý vị đừng tưởng là Sư Phụ muốn câu quý vị làm đồ đệ cho Sư Phụ . Không phải vậy . Mình là người của thế giới này , là một công dân của thế giới này , của vũ trụ này . Mình khám phá ra điều gì , cũng giống như một khoa học gia khi khám phá , phát minh ra một điều gì mới lạ , đều phải cho mọi người cùng hưởng . Có bấy nhiêu thôi . Đừng nên đứng đó bình phẩm , phỉ báng Sư Phụ làm gì . Người ta có lòng tốt muốn cúng dường mình những gì người ta khám phá ra , mình không chịu thì thôi , không nhận thì thôi , việc gì phải chửi hoài vậy ? Vừa mất mặt mình , vừa mất mặt cho những người Việt Nam tỵ nạn . Mình muốn nói gì , cứ đến trước mặt mà nói . Người quân tử không làm việc nặc danh , không làm việc trong bóng tối (Mọi người vỗ tay).


  14. #434
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI


    Bữa nay Sư Phụ chưa đến hoằng pháp mà đã có 2,3 người viết thư khủng bố , nói Sư Phụ đến sẽ giết liền . Đâu ? Mấy người đó đâu , ra đây cho coi mặt coi . Sư Phụ có tội gì thì kể ra rồi giết liền tại chỗ . Sư Phụ có lưu luyến cõi đời này đâu ! Sống thêm là làm việc mệt thêm chứ được gì đâu ! Đâu , có người nào ngồi ở đây không ? Ra hạch tội đi rồi làm liền trước công chúng . Sư Phụ sẽ viết một giấy để lại nói là : "Tôi có tội , tôi tự nguyện chết", đặng giúp người bắn Sư Phụ khỏi mang tội . Quý vị bắn lén , cảnh sát chụp được , quý vị còn mang tội nữa . Muốn bắn thì tới trước mặt , Sư Phụ viết di chúc đàng hoàng đặng quý vị khỏi bị cảnh sát chụp . Có ai không ? Có đây không ? Không có hả ? Không có thì thôi .

    Bây giờ quý vị muốn đời sống vui vẻ hạnh phúc , sung sướng , phong phú thêm thì phải tu hành , tìm lại sự sáng suốt , năng lực của mình . Không có ông Phật nào độ mình được cả . Không có ông Trời nào cứu mình được hết . Nếu làm được , họ đã cứu lâu rồi . Tại sao vậy ? Tại sao Trời Phật cũng không cứu nổi mình , quý vị có hiểu không ? Tại vì con người là một chúng sinh cao quý nhất trong vũ trụ . Chúng sanh không muốn Trời đến thì Trời cũng không dám đến . Chúng sanh không cầu là Phật cũng không độ được . Quý vị có hiểu không ? Quý vị rất cao quý , rất to lớn vĩ đại . Nếu quý vị không cho phép , không có ông Phật nào độ quý vị được hết . Thấy chưa ?

    Cho nên đừng nói là Sư Phụ dụ dỗ , dùng bùa dùng ngải . Dùng sao được ? Nếu bùa ngải thì bùa cả thế giới chứ bùa gì mấy người tỵ nạn ? Con người có một trí huệ vô cùng rộng lớn , có một ý chí vô cùng mãnh liệt mà không ai , không ma quỷ , bụt thần nào có thể xâm phạm được . Chỉ khi nào mình không nhận biết được sự vĩ đại của mình , mình mềm yếu , tin tưởng những điều dị đoan mê tín , nghĩ rằng ma quỷ hơn mình , lúc đó ma quỷ mới có quyền xâm phạm mình mà thôi . Nếu mình không cho phép và nói trong tâm : "Tôi không chấp nhận . Tôi là một người cao quý nhất trong vũ trụ . Tôi có Phật tánh". Phật tánh là cao quý nhất trong vũ trụ . Không có ma quỷ nào xâm phạm quý vị được . Phật còn không xâm phạm được huống chi là ma .

    Cho nên những đau khổ của quý vị , những tẩu hỏa nhập ma , những tư tưởng bậy bạ , những đau khổ , trầm luân của quý vị đều là tự quý vị làm ra mà thôi . Đừng trách ai hết . Đừng ngồi đó nói ông Trời bất công , ông Phật không từ bi . Tự mình bất công với mình , tự mình không từ bi với mình , không hiểu mình là ai thôi .

    Bây giờ Sư Phụ chỉ mời quý vị đến để hiểu mình là ai , nếu quý vị muốn . Vài ba miếng thịt trong tô phở thay thế bằng mấy miếng đậu hũ , chứ có gì khó khăn đâu ? Ăn chi xương máu của chúng sanh rồi mai mốt vay nợ máu phải trả bằng máu . Ai cũng biết luật ân oán gian hồ . Mình không muốn người ta cắt thịt lóc da mình , tại sao mình lại cắt da lóc thịt người ta ? Mình biết rằng nó cũng đau đớn . Nếu quý vị không biết con vật cũng đau đớn thì Sư Phụ còn tạm chấp nhận , đằng này quý vị biết chứ . Biết không ?

    Sau này , khi quý vị thọ tâm ấn xong , tâm hồn lắng dịu xuống , quên mất những thành kiến , những bài học đã học được từ thế gian , quý vị sẽ thấy mình làm được những việc phi thường . Quý vị đừng nghĩ rằng Sư Phụ cứu vớt quý vị ; quý vị tự cứu vớt quý vị đó . Thí dụ gặp tai nạn hay gặp những chuyện rắc rối , quý vị gọi : "Sư Phụ ơi ! Cứu con !", rồi quý vị được cứu hả ? Rồi Sư Phụ chạy tới cứu quý vị sao ? Chính quý vị cứu mình đó . Quý vị kêu trí huệ sáng suốt vô cùng của mình dậy làm việc . Vì lúc này Sư Phụ có thể liên lạc với trí huệ rộng lớn của quý vị , nên khi quý vị nhìn Sư Phụ , cầu Sư Phụ thì động tới trí huệ sáng suốt của quý vị liền . Hiện giờ quý vị ở trong thế giới vật chất , nếu không có một cái cầu nối liền giữa thế giới vật chất và trí huệ sáng suốt của quý vị , quý vị sẽ không làm được gì , cho nên phải cần một người bằng da bằng thịt , gọi là Phật sống .


  15. #435
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default MỤC ĐÍCH CỦA CON NGƯỜI


    Chứ không phải một mình Sư Phụ làm hết chuyện này , quý vị hiểu không ? Tất cả chúng ta cùng làm chung với nhau , vì vạn vật đồng nhất thể . Quý vị kêu cứu với Sư Phụ là quý vị tự kêu trí huệ của mình , tự kêu ông Phật của mình ra làm việc cho mình ; không phải kêu bàn chân bàn tay của mình hoặc kêu những định kiến mà mình đã học từ thế gian ra làm việc cho mình . Do đó trí huệ sáng suốt này linh cảm liền tại chỗ . Nó vô cùng huyền diệu và bất khả tư nghị .

    Sư Phụ có đứng ngược đầu xuống đất một tỷ kiếp để tán thán trí huệ này cũng không ăn nhằm gì , cũng không đủ lời . Quý vị nên hiểu như vậy . Sự thất vọng của Sư Phụ khi phải diễn tả trí huệ của quý vị là như vậy đó , nói bao nhiêu cũng không đủ hết . Nhiều khi không biết nói gì để quý vị hiểu là có chuyện đó , có trí huệ vô cùng rộng lớn mà mình gọi là Phật Bồ Tát hoặc Thiên Đàng , Thượng Đế đó , đang ngự trong quý vị . Bất cứ lúc nào quý vị cũng có thể lấy ra xài được . Chỉ cần biết cách mà thôi . Việc này Sư Phụ sẽ chỉ dạy quý vị trong lúc truyền tâm ấn , không phải bằng lời nói mà bằng sự vô hình . Lúc đó , dù Sư Phụ nói chuyện , quý vị cũng được truyền tâm ấn . Nhưng quý vị phải lắng nghe , do đó phải tập trung để nhận được tâm ấn . Cho nên lúc truyền tâm ấn , Sư Phụ không nói chuyện . Chỉ bấy nhiêu đó thôi .

    Nói gần nói xa , không qua nói thật . Nếu quý vị nghĩ rằng đời sống này rất cực khổ , thế giới này là một địa ngục thì hãy biến nó thành thiên đàng một cách nhanh chóng . Nếu mình nghĩ rằng mình không thể biến toàn thế giới thành thiên đàng được , ít ra mình cũng biến thế giới chung quanh mình , nhà mình , thế giới liên hệ với mình thành thiên đàng , để mình đở khổ , để mình biết rằng đời sống con người có giá trị vô cùng ; không phải sanh ra chỉ đi học , đi làm rồi nuôi con , cõng con cõng vợ cõng chồng như mấy người cõng ách cõng gông vậy . Sau đó nằm xuống với một thân xác mệt mõi , rã rời , tinh thần lụn bại . Như vậy không phải là đúng nghĩa một con người .

    Một con người theo đúng nghĩa là phải như một vị Phật sống . Quý vị đều là Phật sống , tại sao quý vị không biết ? Quý vị không khác gì Sư Phụ . Những gì Sư Phụ làm được , quý vị đều làm được , nếu quý vị tu theo pháp của Sư Phụ . Cũng như một môn khoa học , người nào học thuộc cũng đậu hết ; không ưu thì bình , không bình thì bình thứ , còn hơn những người không đậu . Hoặc nếu không đậu thứ thì ít nhất cũng có một kiến thức hơn những người không học . Quý vị hiểu không ? (Mọi người vỗ tay).

    Thôi Sư Phụ kính mời đó , Sư Phụ năn nỉ đó . Hồi xưa nghe nói tầm đạo thì phải trèo đèo lội suối , năn nỉ ông thầy , làm việc cho ông thầy 3,4 năm trời , cực khổ lắm ông thầy mới truyền cho . Nhiều khi ông ta còn coi mình có xứng đáng không mới chịu truyền . Thôi bây giờ Sư Phụ năn nỉ đó , năn nỉ rồi có chịu học không ? Thôi học dùm đi cho đời bớt khổ , đừng nói chuyện thành Phật chi cho cao xa !

    Bây giờ có thắc mắc gì thì viết ra giấy đó hỏi Sư Phụ , có gì bất mãn cũng cứ viết lên . Nhưng nên viết cho đứng đắn , cho có phong độ quân tử của một người Việt Nam hoặc của một con người , chứ đừng viết nhăng nhăng cuội cuội . Chủ Nhật , người ta không có thì giờ rảnh đến đây nghe quý vị nói bậy nói càn , hiểu chưa ? Mấy ngàn người đến đây không phải để coi quý vị biểu diễn máu anh hùng rơm hoặc nói những chuyện xằng bậy , không ăn nhậu gì tới chuyện tu hành và đạo pháp . Quý vị hiểu không ? Còn người nào muốn chưởi Sư Phụ , lát nữa sẽ gặp riêng , vô trong kia chưởi , không sao . Không nên làm mất thì giờ của đại chúng , hiểu chưa ?


  16. #436
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default LẤY TÌNH THƯƠNG XÓA HẬN THÙ


    12

    LẤY TÌNH THƯƠNG
    XÓA HẬN THÙ


    Sư Phụ Thanh Hải giảng tại
    San Diego , California , U.S.A.
    Ngày 23 tháng 3 , năm 1991


    Trước khi bắt đầu buổi thuyết pháp , xin quý vị cùng Sư Phụ nhắm mắt lại và lắng tâm hồn mình một đôi phút giây , để cầu nguyện cho thế giới của chúng ta và những người bất hạnh nhất trên cõi đời này , bao gồm những người Việt Nam tỵ nạn .

    Cám ơn quý vị .

    Cám ơn sự hiện diện đầy đủ của quý vị . Quý vị là những vị Phật sống , những vị Phật tương lai . Mặc dầu quý vị hiện nay đã là Phật , nhưng nói Phật tương lai bởi vì có nhiều vị chưa biết mình là Phật . Sư Phụ đã nói qua trong rất nhiều buổi thuyết giảng khác là tất cả mọi người đều bình đẳng như Đức Phật Thích Ca , đều bình đẳng như Sư Phụ . Nhưng vì mình mãi bận rộn trong việc sinh nhai , trong những kiến thức của trần gian , trong cách suy nghĩ , cách làm việc của thế tục , cho nên mình quên mất sự vĩ đại của chính mình . Pháp Môn Quán Âm không có gì khác hơn là dùng sức lực nhiệm mầu của mười phương chư Phật để làm cho quý vị , trong một phút giây nhận thức được trí huệ vô cùng sáng suốt mà đời đời sẵn có trong chúng ta .

    Mấy hôm gần đây , sau khi Sư Phụ đi thuyết pháp nhiều nơi , lúc này ở Mỹ hơi lâu , cả một tháng hay hơn một tháng , cho nên rất nhiều người tìm đến Sư Phụ . Có người tìm đến hợp tác , có người tìm đến để tỏ tình thân hữu , có những tôn phái Việt Nam đã nổi tiếng từ bao chục năm nay , có những vị thầy khả kính , có những vị đại đức hòa thượng cao tuổi đạo , kinh điển thông suốt và đạo cao đức trọng , đến với Sư Phụ để chứng tỏ sự hợp nhất của những người tu hành , để chứng tỏ rằng "đồng thanh tương ứng , đồng khí tương cầu", để chứng tỏ rằng những người tri kỷ thì hiểu nhau . Và có những đoàn thể chính trị hoặc đoàn thể xã hội , tôn giáo của những tôn giáo bạn - kêu là tôn giáo bạn , đối với Sư Phụ thì là một , nhưng đối với cuộc đời thì là tôn giáo bạn - cũng đến với Sư Phụ . Sư Phụ rất mừng vui , rất hoan hỷ , cảm thấy rằng ít ra sự hòa hảo , hòa hợp giữa những người tu hành , hoặc những người trong cộng đồng Việt Nam đã mọc mầm , đã nẩy mầm lên một chút . Rồi sau này , nhờ sự vun bón , nhờ sự tưới nước , sẽ lớn khôn thành những cây cổ thụ , để làm gương , làm bóng mát che cho toàn cõi thế giới , che cho tất cả chúng sanh . Đó là một điều làm cho Sư Phụ vô cùng hoan hỷ , vô cùng vui mừng , còn hơn thâu nhận được nhiều đệ tử nữa . Vì những người kêu là đệ tử thì đời đời kiếp kiếp họ đã tu hành rồi , họ đã có duyên với Sư Phụ rồi , nên nói là họ nghe liền , họ theo liền . Còn những người chưa phải là đệ tử , theo một đường hướng tu hành khác , thờ phượng một tông phái khác , một tôn giáo đều khác mà họ cũng chấp nhận được Sư Phụ , hòa hợp được với Sư Phụ , đó là một điều vinh hạnh khó kiếm vô cùng . Sư Phụ rất mừng trong mấy ngày nay .


  17. #437
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default LẤY TÌNH THƯƠNG XÓA HẬN THÙ


    Nhưng cũng có một số người vẫn chưa hiểu được hợp nhất trong vũ trụ , chưa hiểu rằng tất cả chúng sanh đều có Phật tánh , họ còn đứng bên ngoài lề và chỉ trích này kia , kia nọ . Nhiều người cũng nói với Sư Phụ rằng : "A , Sư Phụ ! Coi chừng ông đó , coi chừng bà đó , coi chừng đoàn thể nọ , coi chừng đoàn thể kia !" Sư Phụ hỏi : "Tại sao phải coi chừng người ta ?" Họ nói rằng : "A ! Người ta muốn lợi dụng Sư Phụ làm gì đó !" Sư Phụ nói rằng : "Ta đâu có gì để ai lợi dụng . Sư Phụ đâu có gì quan trọng để người ta lợi dụng làm được những chuyện gì". Bất cứ ai muốn thành công trên cõi đời này , dù là trong lãnh vực tôn giáo hay chính trị , xã hội , đều có thiên định mà thôi , đều phải có đức hạnh , đều phải có sự đồng ý của tạo hóa mới được . Quý vị đừng nghĩ rằng những người làm ác là không có sự đồng ý của tạo hóa . Cũng có sự đồng ý của tạo hóa . Bởi vì những nạn nhân bị họ sát hại , hoặc làm những điều không lành , trước kia đã có làm những việc không tốt , cho nên luật nhân quả đồng ý cho những người làm ác đó báo thù , hoặc làm mãn ý họ theo quan niệm của họ . Đó là một sự chọn lựa mà thôi . Nhưng còn một sự chọn lựa cao cả hơn là mình tha thứ , mình không báo thù nữa . Thí dụ như những con vật bị giết trong cõi đời này cũng là những nạn nhân , đồng thời cũng là những hung thủ trước kia ; bây giờ những con vật đó phải trả quả đó , và phải chịu nhồi da xẻ thịt để rửa sạch những nghiệp chướng khi xưa .

    Nếu mình không trừng phạt những con vật đó , mà lấy lòng thương phổ độ chúng , thì sự tiến hóa của chúng sẽ nhanh hơn , sẽ thoải mái hơn , mà không có sự đau khổ . Cũng như những kẻ thù của mình cũng vậy , nếu như mình lấy tình thương đối đãi với người ta , thì người ta khỏi phải trả quả báo cho mình , là điều thứ nhất ; thứ hai , cuộc sống người ta thăng hoa thêm , linh hồn của họ còn tiến đến bờ giác ngộ nữa . Như vậy có hai sự trả thù trên cõi đời này mà mình có thể lựa : sự trả thù bằng cách lấy ân báo ân , lấy oán báo oán . Còn một sự trả thù nữa cao hơn , vĩnh viễn hơn : trả thù một lần thì người đó tiêu luôn , không còn trở về báo thù báo hận nữa , không còn bao giờ trở thành người thù của mình nữa , mà vĩnh viễn trở thành một người bạn . Đó là dùng tình thương của Phật Trời để cứu họ , dùng Pháp Quán Âm , tức là tận dụng tình thương bao la của trời đất để cứu độ tất cả những người dù tội lỗi hay hiền lương . Chỉ dùng một thứ thuốc mà chữa tất cả mọi thứ bịnh . Còn như mình trả thù thì mình chỉ dùng một thứ thuốc chữa một bịnh mà thôi , còn những bệnh khác khó chữa .

    Khi những đoàn thể , hoặc những vị đại đức cao tăng , những người tu hành của những tôn phái khác đến với Sư Phụ , hoặc đến thăm Sư Phụ , hoặc mời Sư Phụ đến thăm , có rất nhiều người hảo tâm nói với Sư Phụ rằng : "Ai da , Sư Phụ đừng có đi đến đó ! Đừng giao tiếp với những người đó , đừng có làm bạn với mấy người đó , mấy người kia . Uy tín của Sư Phụ sẽ giảm bớt đi , vì họ là những người bị cộng đồng ghét bỏ , vì họ là như thế nọ , như thế kia ..." Sư Phụ nói rằng : "Sư Phụ là người tu hành , không nhìn đống rác của người ta , mà Sư Phụ chỉ nhìn vào Phật tâm vĩnh viễn sáng suốt , vô cùng từ bi , vô cùng cao thượng của người ta mà thôi" (Mọi người vỗ tay). Điều này rất hợp lý , và rất thông minh . Thí dụ như quý vị đến thăm một người nào , cứ chúi mũi vào đống rác của người ta , có phải là tự mình làm hôi thúi cho chính mình không ? Và làm mất đi mỹ cảm của con mắt và mũi của mình nữa . Cứ nhìn vô đống rác hoài thì thế nào cũng hôi , cũng dơ , cũng mất đẹp . Tại sao mình không vô nhìn phòng khách của người ta , nhìn tượng Phật người ta trưng trong nhà , nhìn thánh chúa hay thánh giá , hoặc những gì tượng trưng cho sự cao đẹp sạch sẽ , quang đãng , vinh dự trong nhà của người ta , mà cứ chúi mũi vào thúng rác ? Nhà ai không có rác , phải không ? Thì đó là lỗi của mình . Nếu mình còn mang thùng rác đó về nhà mình nữa , thì xin lỗi , ráng chịu ! (Mọi người vỗ tay).

    Khi mình đến với một người nào , hoặc đến nhà ai mà người ta có nhã ý mời mình , mình là khách của người ta , mình là khách của tâm hồn họ . Họ đến với mình tức là họ mở cửa , họ đón mình bằng cái tâm của họ . Con người và người với nhau phải đối xử cao thượng , phải nhìn cái tốt của người ta . Để chi ? Để cái tốt của họ hòa với cái tốt của mình thành một , để cùng nhau tiến hóa , để cùng nhau tiến lên . Mình khuyến khích người ta những điểm tốt thì người ta sẽ phát triển những điều đó . Còn mình cứ nhìn đống rác hoài thì mình sẽ bị hôi lây , mà người đó cũng không có thì giờ tiếp đãi mình một cách long trọng , không có thì giờ để người ta giới thiệu cho mình tất cả những đồ đạc quý giá trong nhà người ta , những thứ mà họ chỉ dành cho bậc thượng khách coi mà thôi . Mình phải làm thượng khách , mình phải trọng chủ nhà , mình mới được trọng vọng .


  18. #438
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default LẤY TÌNH THƯƠNG XÓA HẬN THÙ


    Ông chủ nhà của mọi người là Phật , là Thiên Chúa . Muốn người bạn của mình tiến bộ thì phải luôn luôn nhìn vào tánh cao thượng của họ mà thôi , không nhìn lỗi lầm của họ . Đó là bí quyết thành công duy nhất trên cõi đời này . Tại sao những người đó lại đối xử với Sư Phụ rất tốt , rất cao cả ? Vì Sư Phụ chỉ nhìn vào sự cao cả của họ , khơi dậy tính cao thượng của họ , mà không khơi dậy những tính tầm thường khác . Còn tại sao những người đó đối đãi với những người khác một cách tầm thường , thô lỗ hoặc tranh đua ? Bởi vì người kia khơi dậy trong tâm họ sự tranh đua . Quý vị có thấy rõ ràng không ? Thí dụ bây giờ Sư Phụ không làm chính trị gì cả , không tranh giành ngôi vị tổng thống hay thượng nghị sĩ gì với ai hết , thì những người làm chính trị đến với Sư Phụ , họ đâu có sợ Sư Phụ , đâu có sợ Sư Phụ ra ứng cử làm họ thua , họ mất mặt đâu ? Trái lại , họ biết rằng nếu họ làm tốt , Sư Phụ sẽ ủng hộ họ một cách thật tình , vô điều kiện , dùng mãnh lực tinh thần của Sư Phụ ủng hộ họ , nên họ thích , họ không sợ , kêu bằng thí vô úy , hiểu chưa ? Tất cả mọi người đến với mình , mình phải khơi dậy tâm từ trong chính mình , phải làm như Quán Thế Âm Bồ Tát làm , thí vô úy cho chúng sanh . Thí vô úy là như thế nào ? Tức là ai đến với mình , mình cũng đem lại sự an vui , sự an ủi , sự khích lệ , chớ không làm cho họ lo sợ .

    Có nhiều người nói rằng thấy Sư Phụ thì run . Điều này không phải là sợ , chắc là sao đó , chắc là cảm thấy có việc gì mình làm không phải , hoặc là thấy mình chưa đi đúng đường đạo , cho nên cảm thấy mắc cở , lương tâm cắn rứt nên run , chứ không phải Sư Phụ dữ . Lực lượng của Sư Phụ không phải là lực lượng của những kẻ vũ phu , đi đánh đập để hăm dọa người khác , mà là lực lượng tinh thần , lòng thương yêu bao dung tất cả mọi người , từ những người rất tội lỗi đến những người rất đạo đức . Quý vị cũng như Sư Phụ mà thôi , nếu mỗi ngày mình gặp bất cứ một người nào đến ngoài cửa mà mình nghĩ rằng họ là Thượng Đế , là Phật , thì những người đó sẽ là Thượng Đế , sẽ là Phật . Không riêng gì một mình Sư Phụ thành Phật mà tất cả mọi người đều là Phật , nếu lúc nào mình cũng giữ tâm đó trong tâm .

    Trong Phật giáo có câu nói rằng : "Con dao đồ tể mà mình bỏ xuống là lập tức thành Phật liền", thì đừng nghi ngờ Pháp Quán Âm một đời giải thoát . Sư Phụ chỉ nói một đời giải thoát thôi chứ ta chưa nói một đời thành Phật , mà đã la ó um xùm . Còn những câu của Phật giáo như : "Bỏ dao đồ tể xuống là lập tức thành Phật", thì sẽ như thế nào ? Quý vị còn la ó tới mức nào nữa ? Còn Pháp Môn Quán Âm , tuy nói một đời giải thoát , nhưng mình phải làm việc , phải trường chay , trì giới , phải ngồi thiền , phải cộng tu , phải nghe những lời giảng dạy của Sư Phụ , hoặc huynh trưởng , là những người đã tu trước mình một chút , chớ không phải có cấp bực trong sự tu hành của Sư Phụ . Do công lao của mình tu hành mà được một đời giải thoát , mình có thể tu tắt . Cũng như ở ngoài đời mình có thể học khóa cấp tốc . Mình đi du lịch đến một nơi nào dùng phương tiện xe hơi , xe lửa , tàu bè thì lâu nhưng nếu mình dùng máy bay thì nhanh hơn . Nhưng mình có bằng lòng trả cái giá tiền đó không ? Nếu mình đủ điều kiện trả giá tiền đó thì mình đi lẹ hơn , có bao nhiêu đó thôi . Còn nếu quý vị muốn đi hai , ba ngàn năm sau mới thành Phật thì OK . Hai ba ngàn năm sau , bốn năm ngàn năm sau mới giải thoát thì cứ từ từ , ăn chay một tháng 2 kỳ , hay một năm nửa ngày gì đó , rồi chắc là trăm triệu ức năm thế nào cũng thành Phật . Không có người nào không thành Phật hết , nhưng mà bao lâu ? Chừng nào ?


  19. #439
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default LẤY TÌNH THƯƠNG XÓA HẬN THÙ


    Trước khi Sư Phụ đến đây , không biết nói chuyện với quý vị bằng cách nào , không biết nói gì đây ? Nhưng khi đến đây , gặp quý vị rồi , Phật tánh trong tâm hồn của quý vị sống dậy , tính cao thượng của quý vị biểu lộ , gia trì cho Sư Phụ , cho Sư Phụ biết rằng quý vị muốn nghe những gì . Cho nên những lời Sư Phụ nói ra là của quý vị cả . Ta không có công lao gì hết , ta chỉ là một máy thu âm tốt , thu hình tốt , thu tất cả tinh hoa của vũ trụ , tất cả tinh hoa của trời đất , của chúng sanh để phát ra cho họ nghe thôi . Thí dụ máy thu âm , đâu phải tự phát ra tuồng cải lương mùi mẫn đâu , phải thâu chớ ! Thâu từ đâu ? Thâu từ tổng đài , thâu từ những nghệ sĩ nổi danh , những người nghệ sĩ được quần chúng thương mến , rồi phát ra .

    Hôm nay , quý vị đến nghe Sư Phụ giảng , tức là quý vị nghe chính trí huệ của quý vị nói đó ! Những gì mà quý vị nghe , hiểu được liền , là trí huệ của quý vị đã đến tới mức đó , còn nếu nghe chưa được , thì biết rằng mình còn nghĩ những chuyện khác , đẳng cấp của mình còn ở dưới một chút . Đại khái là như vậy , không phải Sư Phụ nói sai hoặc là Sư Phụ nói đúng , mà sự chờ đợi của quý vị , sự khai mở trong tâm hồn của quý vị tới mức độ nào thì quý vị sẽ nhận được những mà mình muốn nghe .

    Có nhiều người ngồi nghe pháp cả tiếng đồng hồ mà chỉ nhớ được một hai câu mà mình thích , rồi nghĩ rằng : "À , Sư Phụ nói trúng ý tôi !" Nhớ có một hai câu rồi khoái , nghĩ rằng Sư Phụ chỉ nói với một mình mình thôi , rồi người đó nghĩ Sư Phụ chỉ nói cho tôi nghe thôi (Sư Phụ cười). Phải vậy không ? Phải hén ! Khoái quá cười ! (Mọi người cười và vỗ tay).

    Có nhiều người hỏi tại sao kêu là Vô Thượng Sư ? Sư Phụ nói Vô Thượng Sư là ông thầy không có cao (Sư Phụ cười). Vô là không , thượng là cao , sư là thầy , tức là ông thầy không cao . Sư Phụ chỉ có 1 thước 50 gì đó thôi (Mọi người cười và vỗ tay). Đặt Vô Thượng Sư là phải rồi , thấp nhứt đó ! Đối với người Việt Nam đâu có nhỏ bằng Sư Phụ đâu ! Ít lắm , phải không ? Nên nói ông thầy không cao là đúng rồi , hoặc là không có ông thầy nào cao hơn hết cũng phải . Không có ông thầy nào cao hơn thì cũng phải , bởi vì sao ? Bởi vì tâm ta là Phật rồi , còn ai cao hơn ta nữa , có hiểu như vậy không ? (Mọi người cười và vỗ tay).

    Sư Phụ muốn liên kết việc Sư Phụ nói lúc trước , là khi mình đã biết đạo rồi , , đã nhận thức được Phật tánh của mình rồi , mình thấy tất cả chúng sanh đều là Phật hết , không có gì phải kêu ngạo . Cho nên kêu Vô Thượng Sư , Vô Hạ Sư cũng vậy thôi , không có thấm gì cả . Chỉ tiếc rằng không có tên gì hay hơn để mà kêu (Mọi người vỗ tay).


  20. #440
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default LẤY TÌNH THƯƠNG XÓA HẬN THÙ


    Thường thường , chúng ta thường dính mắc trong những hình dáng như vậy để mà phán đoán một người , hoặc để bám víu một hình ảnh nào đó thôi , không phải muốn tìm chân lý . Mỗi ngày cứ vẽ một ông Phật trong tâm mình , ông Phật phải như thế nọ , như thế kia , ông thầy tu phải như thế nọ , như thế kia . Cho nên có những vị thầy hồi xưa làm những việc phi phàm để phá chấp chúng sanh . Thí dụ Ngài Tế Công , Ngài đâu có ăn thịt uống rượu đâu , nhưng Ngài làm dáng ra như vậy để mà kêu ngạo những người ăn thịt , uống rượu , trong tâm bỏ không được . Còn dáng vẻ bề ngoài , người ta không chấp , không dính dấp vô , hiểu chưa ? Những người thành Phật không dính vô trong đó , không dính vô dáng dấp bề ngoài . Còn những người chưa hiểu gì hết thì đi tới đâu cũng nhìn bề ngoài mà thôi : "Ồ , sao tóc dài quá vậy ? Sao tóc ngắn quá vậy ? Sao bận áo tay rộng mà không bận áo tay chật ? Sao bận đồ tây mà không bận đồ tu ?" Đại khái là như vậy . Thậm chí có người nói rằng : "Những người này không xứng đáng làm thầy tu , phải lột áo ! Những người kia xứng đáng làm thầy tu , phải bận thêm áo !" Nếu bận áo mà làm được thầy tu thì dễ quá !

    Người xuất gia là người như thế nào ? Là người đã xuất ra khỏi tam giới , ra khỏi được tham , sân , si , làm nhưng mà không làm , cứu hết cả càn khôn vũ trụ , nhưng mà phủi tay như không có gì . Đó mới đúng thật là người xuất gia . Người xuất gia như vậy mặc chi cũng được hết , ở đâu cũng là chùa cả , bạn cùng Phật , Thánh mỗi ngày , mỗi đêm . Đó mới đúng là người xuất gia , chớ không phải căn cứ vào cái áo , hoặc hành động của người đó , hoặc truyền thống của người đó , hoặc ông thầy của người đó mà định được người đó là như thế nào . Đức Thích Ca Mâu Ni Phật , thành Phật xong , Ngài đâu có cạo đầu , Ngài để chỏm đó chớ ! A , không phải , để búi tỏi !

    Hồi xưa , Ngài đâu có ở chùa . Đức Phật Thích Ca đâu có ở chùa . Mỗi ngày Ngài du phương , đi khất thực , nhưng lợi dụng sự khất thực đó để hóa độ chúng sanh , chớ không phải Ngài đi ăn xin vì thiếu tiền . Hiểu không ? Ngài là một vị hoàng tử , nếu muốn làm vua thì tha hồ mà xài , dầu không làm vua đi nữa , muốn hoàng gia cung cấp thứ gì cũng được . Nhưng ngài chọn con đường khất sĩ , vì Ngài đã đi tu rồi . Lúc đó truyền thống của những người xuất gia tu hành là phải đi khất sĩ , mượn sự đi đây đi đó như vậy , tạm dung thân nhờ những sự bố thí của thí chủ , để có cơ hội đi chỗ này chỗ kia , kết duyên hoằng hóa , hoằng pháp và nói những điều hay lẽ phải cho những người đó nghe . Họ chỉ bố thí cho những hột cơm thôi , nhưng Phật bố thí pháp hỉ , bố thí pháp cao thượng , làm cho họ đời đời an vui , đời đời no ấm .

    Trong Thánh Kinh cũng nói rằng có một lần Đức Chúa Giê Su đi tới giếng , khát nước , Ngài xin nước uống của một người đàn bà đang kéo nước lên . Người đàn bà đó nói : "Tại sao Ngài xin nước của tôi ? Tôi là một người ở giai cấp khác !" Nhưng Đức Chúa Giê Su nói rằng : "Ta uống nước của ngươi rồi , ta sẽ cho ngươi nước cam lồ , đời đời không bao giờ khát nữa , uống xong không bao giờ khát nữa !" Đại khái cũng như Đức Phật dùng phương tiện khất thực để hóa độ cho những người có duyên thôi . Xưa kia , việc truyền thông rất là khó khăn , giao thông xe cộ không có phương tiện , nếu Đức Phật ngồi im một chỗ , đợi mọi người biết mà đến với Ngài thì quá khó khăn , quá khó khăn ; không như ngày nay , một người biết là một trăm , một ngàn người biết được . Cho nên Đức Phật phải hạ mình , nhọc thân , nhọc thể đi khất thực từ nơi này đến nơi kia đặng cho chúng sanh nhìn thấy . Họ nhìn thấy Đức Phật tức là họ sẽ nhìn thấy tâm Phật của họ . Một cây duốc chưa cháy mà đứng gần cây đuốc khác , một lát hai cây cũng cháy hết , có hiểu không ? (Mọi người vỗ tay).


Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts