Page 16 of 40 FirstFirst ... 61213141516171819202636 ... LastLast
Results 301 to 320 of 785

Thread: ✿ SÁCH KHAI THỊ - Các bài thuyết giảng của Thanh Hải Vô Thượng Sư

  1. #301
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default HÓA THÂN LÀ CHUYỆN THƯỜNG




    Một người nếu như có thể nhận ra diện mục chính thật của mình , biết được mình là ai rồi , có thể muốn tức khắc lìa khỏi cõi đời này , bởi vì không còn chịu nổi thế giới Ta Bà hư ảo này .

    Ngoài ra khi thần thức của mình đi qua cảnh giới hơi cao , sau khi trở về 'miệng' của mình không giữ kín được , sẽ nhịn không nổi , ra ngoài tuyên truyền , "Tôi là Bồ Tát nào đó , sao ông hay bà không biết được ? Tôi là Đại Thế Chí Bồ Tát , tôi là Quán Âm Bồ Tát , tôi là Long Nữ , tôi là Đồng tử ...," kể cho người ta như vậy . Người ta không những không tin , ngược lại còn cho mình là điên , dẫn mình đi bệnh viện thần kinh , nhốt lại , ngày ngày bắt uống thuốc , chích thuốc , như vậy không điên cũng không được .

    Cho nên nếu như tọa thiền không đúng cách , rất là nguy hiểm , bởi vì mình thấy được những tình trạng chân thật nào đó sẽ nhịn không nổi mà nói ra , hay là đi làm nhiều chuyện thần kỳ , thí dụ như muốn tri triển thần thông để cứu người này , hay trị bệnh cho người kia , hay là bảo kẻ khác ngày mai đừng có ra đường sẽ chết , hay là ngày mai đừng có đi học sẽ bị thầy giáo đánh ..., nói những dự đoán như thế sẽ làm cho trật tự của cả thế giới loạn bậy , cho dù thân nhân của mình , không muốn đưa mình vào bệnh viện thần kinh , chính phủ cũng sẽ nhốt mình lại , bởi vì lời dự đoán của mình sẽ cản trở đến trật tự của xã hội và pháp luật của nhà nước .

    Nếu như mình bảo người khác , người này kiếp trước là kẻ địch của họ , hay là người chồng của họ trước kia là anh của họ , hay là mẹ của họ đời trước là con heo ..., như vậy người ta nghe rồi trong bụng sẽ cảm thấy không tự tại , cho nên sẽ xảy ra nhiều phiền phức .

    Bây giờ quý vị còn ai muốn coi kiếp trước của người khác là ai không ? Có người không muốn lên thiên đàng , ngược lại muốn xin Sư Phụ dẫn xuống địa ngục coi chơi , Sư Phụ nói Sư Phụ không muốn dẫn họ xuống địa ngục , muốn đi thì đi thiên đàng hưởng thụ khoái lạc , xuống địa ngục làm gì ? Cho dù có đi rồi , quý vị cũng không giúp được gì , chỉ có thể thấy được chúng sanh trong địa ngục chịu khổ mà thôi , cũng như người đi coi hát , đối với người trong tuồng hát gặp đau khổ , hoàn toàn không làm gì được , cho nên đừng có xuống địa ngục .

    Một vị minh sư trước khi thành Đạo , cũng không thể biết trước tương lai của mình . Nếu như đã có thể biết trước , vậy Ngài tu hành làm gì ? Phật Thích Ca Mâu Ni vốn là hóa thân của Bồ Tát , công việc của Ngài là đến thế giới này độ chúng sinh , nhưng trước ba mươi tuổi Ngài hoàn toàn không hiểu rõ Ngài là ai , trải qua sáu năm tu hành gian khổ , ngày ngày tọa thiền không dám nằm xuống ngủ , chỉ ăn rất ít , sau này ngồi dưới gốc cây , trải qua bốn mươi chín ngày tọa thiền , cuối cùng thấy được ngôi sao , mới hoàn toàn biết được mình là ai .


  2. #302
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default HÓA THÂN LÀ CHUYỆN THƯỜNG


    Nhưng người phàm chúng ta , sao có thể biết được mình là ai dễ như vậy ? Biết được rồi sẽ không chịu nổi , nhưng khi thời gian đến , mình cũng sẽ biết được . Phật Thích Ca Mâu Ni trong lúc thành Phật , hoàn toàn ngộ biết được Ngài là ai , nhưng trước giờ phút đó , Ngài vẫn hưởng thụ thế giới ở trong cung , có địa vị , phú quí , có vương phi đẹp , có con cưng , ngày ngày có múa ca cho Ngài vui vẻ , hưởng lạc không khác gì người thế tục , cho đến khi tu hành , Ngài mới biết rõ Ngài là Phật .

    Chúng ta cũng vậy , bây giờ vẫn là người thường , nhưng thời giờ đến , cũng có thể biết được mình là ai ? Miễn là học trò của Sư Phụ , trễ nhất là khi mình lìa đời , có thể biết được mình là ai ? Muốn đi đâu ? Nhưng có số người không cần đợi lâu như vậy cũng biết được , không phải mỗi người đều có thể biết sớm , nếu như cần thiết , lực lượng của Sư Phụ sẽ an bài , để cho mình biết sớm hơn , nếu không cần thiết thì không cho .

    Xưa kia có một vị đệ tử đối với vị lai của mình rất hiếu kỳ , rất muốn biết "tương lai" của mình như thế nào , mỗi lần tọa thiền khi thấy Sư Phụ bên trong , liền xin cho biết kết quả tương lai của mình , hóa thân Sư Phụ nói : "Không được". Người đệ tử hỏi : "Sao không được ?" Hóa thân Sư Phụ đáp : "Một người nếu như biết được kết quả tốt nhất rồi , khó mà tiếp tục sống trên thế giới này". Người đệ tử này sau thành minh sư , nếu như lúc đó hóa thân Sư Phụ cho người đệ tử biết trước sau này sẽ trở thành minh sư , rất có thể người này sẽ không thành được .

    Đoán được kết quả tương lai sẽ khiến cho con người kích động , vì định lực còn chưa đủ sẽ động tâm , ngày ngày sẽ không ngủ được , đợi cho sáu năm sau đến , người ấy sẽ nghĩ không tu hành cũng sẽ thành Phật , vậy ta cần chi ngày ngày tu hành tọa thiền ? Đã là sớm muộn gì cũng sẽ thành Phật , cho nên sẽ ra ngoài tuyên truyền , sáu năm sau tôi sẽ thành Phật , nếu ai muốn theo tôi học , bây giờ có thể ghi danh đăng ký trước , thành Phật rồi tôi sẽ dạy trước , nếu không sau này đệ tử quá nhiều , quý vị không thể theo tôi học (Mọi người cười). Cho nên , nếu như tu hành định luật không đủ , đã dự đoán biết trước kết quả của tương lai , rất có thể sẽ tạo thành tình trạng như vậy , bởi vì trước khi còn chưa thành đạo , vẫn là trí huệ phàm phu , vẫn không cách nào tiếp nhận đẳng cấp và địa vị của Phật .

    Thời xưa tại Việt Nam , có một thời kỳ rất trọng văn khinh võ , mỗi người trai đều rất muốn thành trạng nguyên , có thể có vợ đẹp , có nhiều tiền , nhiều quan lớn đều muốn gả con gái cho , quốc vương cũng sẽ ban cho quan vị cao nhất . Có một người học sinh rất nghèo , rất siêng và rất cố gắng học hành , anh ta không thể tưởng được có một ngày sẽ thành trạng nguyên , nhưng anh rất khổ cực , mỗi ngày đến chùa lạy , cầu Phật , cầu Bồ Tát giúp đỡ , cho nên anh biến thành thông minh một chút , bởi vì gia đình của anh nghèo khổ , nhưng vẫn cố cho anh ăn học , cho nên anh ta hy vọng đậu được trạng nguyên để có thể cải thiện đời sống gia đình . Thường thường bên ngoài cửa chùa có đặt hai con sư tử đá . Có một ngày anh ta đi qua trước mặt con sư tử đá , sư tử đá đột nhiên nói chuyện , nó bảo rằng : "Vì thấy anh rất thành tâm , cho nên hôm qua Phật Bồ Tát bảo tôi nói cho anh biết sau này anh nhất định sẽ đậu trạng nguyên , từ nay trở đi nên cố gắng cầu tiến". Sư tử nói xong lời , anh nhìn bốn bề không có ai ở đó , chỉ thấy sư tử vừa mới ngậm miệng , anh tự nghĩ sư tử đá làm sao biết nói chuyện ? Trong lòng cảm thấy lạ lắm , nhưng anh vẫn không mấy tin , về nhà vẫn rất siêng học hành . Hôm sau anh lại đi nói với Phật Bồ Tát , nếu như chuyện đó có thật , xin hôm nay nói một lần nữa có được chăng ? Quả thật sư tử đá lại mở miệng nói những lời y như hôm qua , "Anh sẽ đỗ trạng nguyên , anh phải cố gắng học tập". Lúc đó anh ta mừng quá , nhưng vẫn chưa dám hoàn toàn tin , anh về nhà cũng rất cố gắng học . Ngày thứ ba anh dâng hoa quả cúng dường Phật Bồ Tát , và nói với Phật Bồ Tát : "Xin Ngài nói một lần nữa có được không ? Con không thể tin nổi , bởi vì con là người nghèo như vậy , học lại không nhiều , sao có thể trở thành trạng nguyên ? Nếu thật sự vậy , xin nói một lần nữa". Quả nhiên sư tử đá lại nói lời y như vậy , lúc đó anh mừng quá , về nhà liền kể cho cha mẹ nghe .


  3. #303
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default HÓA THÂN LÀ CHUYỆN THƯỜNG


    Cha mẹ anh vốn rất nghèo , nhưng bây giờ nghe con nói , sư tử đá ba lần tiên đoán anh sẽ đỗ trạng nguyên , liền khởi thái độ kiêu ngạo , cho rằng con mình sau này là trạng nguyên , bây giờ thân phận và địa vị của mình đều không đồng với láng giềng , cho nên thái độ đối với người lân cận càng lúc càng ngang ngược , chẳng hạn đem bò cho vào ruộng của người ta ăn lúa , nếu như có người hàng xóm đến phàn nàn , ông liền nói : "Anh đừng có lộn xộn , sau này con tôi sẽ đỗ trạng nguyên , được bò của nhà trạng nguyên ăn cỏ , đó là vinh hạnh của anh , anh còn phàn nàn gì nữa ?"

    Bởi vì ông này ngày ngày đều nói với người ta , Phật Bồ Tát cho sư tử đá nói lời tiên đoán con ông sau này sẽ đỗ trạng nguyên , lâu rồi người hàng xóm đều tin là thật , không ai dám phản đối cha của anh , đối với hành vi vô lý của ông , chỉ còn cách nhẫn hơi nuốt tiếng , chuyện này người con không biết .

    Có một ngày anh lại đến chùa lạy Phật , rốt cuộc sư tử đá nói , nhưng lần này không phải dự đoán anh sẽ đỗ trạng nguyên , mà là cho anh biết năm này anh ta không thể đỗ trạng nguyên , người thư sinh này rất ngạc nhiên , hỏi cho biết vì sao ? Sư tử đá nói : "Bởi vì cha của anh quá xấu , ở ngoài nói dóc , thái độ kiêu ngạo , ăn hiếp người lân cận , làm thiệt hại quyền lợi của người ta , cho nên phước báu của anh bị thiệt thòi , càng lần càng ít , cho nên ngôi trạng nguyên năm nay , dành cho người khác có phước báu hơn anh".

    Lúc này anh thư sinh rất khổ tâm và thất vọng , về nhà nói cho cha mẹ nghe , rồi ba người ôm đầu mà khóc , sau đó cha của anh không dám có thái độ kiêu ngạo , ăn hiếp kẻ khác . Quả nhiên năm đó , vị thư sinh này không đậu trạng nguyên , anh ta một mặt thất vọng , một mặt cũng rất xám hối , cho nên ngày ngày đi xám hối với Phật Bồ Tát , nói rằng : "Bởi vì cha mẹ con vô minh , cho nên tạo nhiều lỗi lầm , làm thiệt thòi thêm phước báu của con nữa , khi về nhà , con sẽ yêu cầu cha mẹ con xám hối tội lỗi của họ , và làm nhiều công đức , để bù đắp lỗi lầm ngày xưa". Quả nhiên từ đó cha mẹ anh sửa đổi , tận lực làm tốt , và bồi thường những tổn thất đã tạo cho người láng giềng ngày xưa .

    Ba năm sau , lại gần ngày thi cử nhân , khi đó sư tử đá lại dự đoán anh sẽ trúng trạng nguyên , nhưng anh thư sinh này không dám tin hoàn toàn , vẫn nỗ lực gắng công học hành , và cũng không dám đem chuyện tiên đoán kể cho cha mẹ hay , để tránh lỗi lầm lần nữa . Sau này quả nhiên anh đỗ trạng nguyên .

    Con người chúng ta cũng vậy , biết trước tương lai sẽ tạo ra nhiều phiền phức , nếu như hiện giờ mình có thể thấy được cảnh giới tốt , biết được sinh sống ở đâu , có thể hưởng thụ khoái lạc , không lo không buồn , vậy làm sao mình còn muốn sống tại thế gian này giặt quần áo , nấu cơm , làm những việc khô khan này ? Hay là ra ngoài làm việc , phải nhịn nhục chủ ? Khi một người biết được có cảnh giới khoái lạc của thiên đàng , nhất định không cách nào nhẫn nhịn được sự phiền nhiễu và buồn khổ của trần thế . Cho nên thấy trước hay là biết trước kết quả của tương lai , đối với mình không có ích lợi gì .

    Đó là vì sao Sư Phụ thường bảo quý vị đừng có nói thể nghiệm cho người ta nghe , nhưng có thể viết xuống . Hiện giờ đã có người nói Sư Phụ là ngoại đạo , là ma quỷ , vậy sau này mình ra một quyển sách viết hết tất cả thể nghiệm vào đó để cho họ đọc , cho họ rõ làm ma như ta tốt đến mức nào ! (Mọi người cười).

    Sao lại có ý nghĩ sai lệch như vậy , cho rằng có thể nghiệm thần kỳ là quỷ ma ? Trong hàng học trò có người phước báu lớn hơn , có thể thấy hóa thân Sư Phụ , khi người học trò này thấy được , có phải mừng lắm không ? Càng thấy được hóa thân Sư Phụ càng khoái lạc , sinh hoạt càng tốt , đời sống vật chất đổi tốt hơn trước , tinh thần cũng tốt hơn , gia đình cũng vậy , mọi việc đều tốt , có quỷ tốt như vậy , chỉ sợ mình tìm không ra .

    Những người đó học Phật đã mấy năm rồi , còn sợ việc có được hóa thân , đối với một vị đại sự phụ , hóa thân là chuyện rất đơn giản , không có gì thần bí hay là tuyệt diệu , có người học trò chưa tu đến đẳng cấp của Sư Phụ cũng có thể hóa thân đi cứu con của họ , một vị đại sư sao lại không thể làm được ? Đẳng cấp Bồ Tát hóa thân ít một chút , chỉ có thể đi đến chỗ của hai ba người mà thôi . Phật Thích Ca Mâu Ni là Đại Bồ Tát , là Phật lớn , có trăm ngàn ức hóa thân , bất cứ có bao nhiêu học trò , đều có thể thấy được Ngài và bất cứ nơi nào . Phật đều có thể hóa thân xuất hiện , cho dù là học trò thường , tu hành hơi cao , cũng có thể hóa thân , hóa hai , ba cái thân .

    Thứ chuyện hóa thân này , đối với vị tu hành công đức lớn như trò chơi trẻ con , không có gì đáng kinh ngạc . Nếu mình không hiểu biết mà lầm lẫn về điểm này , kinh hoảng như vậy người ta sẽ cười mình , bởi vì tự mình đẳng cấp không cao , không hiểu chuyện của các vị đại sư , cho nên mới phỉ báng người ta là ma quỷ .


  4. #304
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default HÓA THÂN LÀ CHUYỆN THƯỜNG


    Đại Sư Duy Ma Cật hóa thân rất nhiều . Các thứ chuyện thần bí trong Kinh Duy Ma Cật đều có nói , nếu như không có thứ chuyện đó , mình đọc kinh làm sao hiểu được ? Sau khi tu hành , mình có thể tìm được ấn chứng trên kinh điển , biết được đẳng cấp của mình như thế nào . Trong kinh Lăng Nghiêm cũng có ghi , người tu hành đạt đến đẳng gì , có thể thấy được ánh sáng gì , mình thấy được ánh sáng cũng có thể so với ánh sáng mà Bồ Tát thấy được trên kinh điển , biết được cảnh giới nào , thấy được cảnh đẹp nào . Ngoài Kinh Lăng Nghiêm ra , mình cũng có thể ứng chứng một chút với cảnh giới hay thể nghiệm ghi chép trên Kinh A Di Đà . Phật Thích Ca Mâu Ni có nói cõi Tây Phương Tịnh Độ có quang cảnh trang nghiêm mỹ diệu như thế nào . Ngoài Kinh Lăng Nghiêm ra , mình cũng có thể ứng chứng một chút với cảnh giới hay thể nghiệm ghi chép trên Kinh A Di Đà . Phật Thích Ca Mâu Ni có nói cõi Tây Phương Tịnh Độ có quang cảnh trang nghiêm mỹ diệu như thế nào , giả sử Ngài không có đi qua nơi đó , làm sao biết được ? Vì có đi qua Tây Phương Tịnh Độ cho nên khi trở về mới có thể nói cho người ta nghe , đó không có gì là thần bí . Cũng như có nhiều người Đài Loan chưa đi Mỹ , nhưng chỉ cần trong đó có một người đi Mỹ , sau khi trở về có thể kể cho người khác tình hình ở Mỹ , họ có thể diễn tả cho mình biết , bởi vì mình chưa có đi qua , nhưng không có nghĩa là người đó chưa có đi qua .

    Cũng giống như vậy , đi Tây Phương Tịnh Độ và đi Mỹ , chỉ khác ở chỗ là hành trình gần hay xa , và cách xử dụng giao thông khác nhau . Có chỗ phải ngồi xe lửa , có chỗ phải đáp máy bay , nhưng có chỗ phải dùng thần thông , dùng thần thức đi coi , xử dụng công cụ giao thông cũng khác nhau . Cho nên hóa thân không có gì là thần bí , cũng không đáng đem chuyện này la cho lớn tiếng như vậy .

    Có một số học trò nghe người ta phỉ báng Sư Phụ là ma , trong lòng lo lắng quá chừng , họ ở kia mắng nhiếc , quý vị ở đây nghe rồi tâm cũng động , sao lại như vậy ? Theo Sư Phụ học thì không nên sợ , họ mắng nhiếc là chuyện của họ , càng mắng Sư Phụ càng mừng , không có gì đáng sợ hay lo lắng .

    Trước kia Sư Phụ bảo quý vị đừng có nói thể nghiệm của mình cho người ta nghe , bởi vì rất nhiều người không hiểu , không tin quý vị là chuyện rất là bình thường . Sư Phụ đã xuất gia rồi , là Tỳ Kheo Ni của Phật Giáo , nếu như Sư Phụ có thứ thể nghiệm đó , rất có thể họ còn tin nổi , vì chấp rằng vì cạo đầu có công đức , nhưng cũng có thể không tin , cũng phê bình Sư Phụ là ngoại đạo , là ma quỷ , còn quý vị chỉ là người tại gia thông thường mà cũng có thể thấy được Phật , đương nhiên sẽ dẫn đến sự phỉ báng của họ , nếu như họ tán thán , quý vị chỉ thêm kiêu ngạo mà thôi . Cho nên thế nào cũng không tốt , tốt nhất là đừng kể cho người ta nghe thể nghiệm của mình . Người thường không tin nổi những cảnh giới này đâu , khi nhìn quý vị còn phán đoán quý vị tầm thường hơn người thường . Sư Phụ cũng vậy , nhìn thấy còn bình thường hơn những pháp sư Phật Giáo khác .

    Xưa kia Phật Thích Ca Mâu Ni có thể nghiệm gì , đồ đệ của Ngài cũng có thể nghiệm đó . Hiện tại thì mình cũng như nhau , không có gì khác , vì đều là "con người". Thế giới ngày nay còn tiến bộ hơn thời đại xưa , ngày nay có nhiều công cụ hiện đại hóa , có thể học mau hơn .

    Thí dụ máy thâu âm , nếu không thể đến nghe Sư Phụ giảng kinh có thể đem băng cassette về nhà nghe , hay là đem nội dung giảng kinh mà Sư Phụ đã in về nhà coi ; có xe hơi , có thể đến gặp Sư Phụ mau hơn . Thời đại xưa không thoải mái như vậy , Phật đến đâu cũng phải đi bộ nhưng tu hành thành tựu cao như vậy , bây giờ quý vị có xe để ngồi , thì tại sao lại không có thể nghiệm tốt như người xưa vậy ? Đáng lẽ phải tốt hơn mới hợp lý .


  5. #305
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default NHỮNG AI CÓ THỂ ĐẾN THẾ GIỚI CỰC LẠC


    NHỮNG AI CÓ THỂ ĐẾN
    THẾ GIỚI CỰC LẠC ?


    Thuyết Phát Tại Trung Tâm Vô Lượng Quang
    Ngày 7 tháng 12 năm 1986


    Lúc Sư Phụ đến Mỹ , có đến thăm một ngôi chùa vì trước kia có quen một vị pháp sư tại đó , thuận đường nên đến thăm . Sau khi gặp mặt , vị đó cảm thấy Sư Phụ không tôn kính ông , bởi vì Sư Phụ không đảnh lễ vị đó . Ông có vẻ không vui lắm và nói với Sư Phụ : "Sư cô bây giờ hình như trở nên kiêu ngạo , sao không đảnh lễ tôi ?" Sư Phụ nói : "Có mà !" Sư Phụ nói rồi liền đảnh lễ vị đó và đảnh lễ luôn người đệ tử của vị đó . Lúc đó ông rất ngạc nhiên hỏi : "Chú kia chỉ là sa-di mà thôi , sư cô đã là tỳ kheo ni , tại sao lại đảnh lễ chú tiểu ? Chú đó mới xuất gia , sư cô xuất gia lâu hơn , sao lại đảnh lễ chú đó ?" Sư Phụ nói : "Không sao ! Đảnh lễ đại diện của Phật sống còn tốt hơn đảnh lễ Phật gỗ". Nói xong , Sư Phụ liền ra đi .

    Không biết sau khi Sư Phụ đi rồi , họ nghĩ như thế nào , rất có thể cho rằng cô tỳ kheo ni này kỳ cục , không lạy tượng Phật , trái lại đi đảnh lễ một vị sa di . Đối với họ , họ cho rằng địa vị của sa di còn thấp hơn tỳ kheo ni . Nhưng mỗi người đều có Phật Tánh , cho dù không làm sa di , sa di ni , cũng có Phật Tánh như thường ; sao lại làm sa di , sa di ni rồi ngược lại không có Phật Tánh ? Đảnh lễ đại diện của Phật sống này còn tốt hơn là đảnh lễ Phật gỗ chứ !

    Bất luận chúng ta có Sư Phụ hay không , đều như nhau , đều phải nhờ chính mình ; bởi vì Sư Phụ tối cao là mình , không phải là Sư Phụ bên ngoài , cũng không phải Sư Phụ bên trong . Nhưng khi chưa đạt đến đẳng cấp cao , chúng ta cần nên có vị thiện tri thức dẫn đường , vị thiện tri thức đó mình gọi là Sư Phụ hay là Thầy .

    Khi tu hành đạt đến đẳng cấp cao hơn một chút , chúng ta có thể thấy vị thầy đó có hóa thân của Phật hay Bồ Tát . Hóa thân Phật Bồ Tát này , nhìn thấy không biết chừng giống như Sư Phụ bên ngoài của quý vị , hay là không giống nhau . Nhưng thấy được hóa thân của Sư Phụ bên trong , vẫn chưa phải là cứu cánh . Sau cùng mình cũng phải rời khỏi Sư Phụ bên trong . Vì sao vậy ? Bởi vì 'Thế thế thường hành Bồ Tát Đạo'. Mình muốn thành Bồ Tát , muốn thành Phật , thì không thể ỷ lại vào Phật , ỷ lại vào Bồ Tát ; chúng ta nên hành Bồ Tát Đạo , nên thành Bồ Tát , đó là mục đích của sự tu hành .

    Đương nhiên khi tu hành chưa thành tựu , chúng ta phải nhờ một vị có kinh nghiệm nhiều hơn hướng dẫn . Cũng như nhờ một vị hướng đạo dẫn đường vì chúng ta chưa đi qua con đường đó , không biết trên đường có chướng ngại gì , có nguy hiểm gì ? Cho nên cần phải có một vị hướng đạo hướng dẫn chúng ta . Khi đi qua con đường đó rồi , chúng ta sẽ hoàn toàn biết hết . Người hướng đạo chỉ dẫn đường , nhưng mình phải tự đi , khi mình đi qua rồi , còn phải trở về hướng dẫn người khác ; không phải mỗi lần muốn đi , chúng ta đều cần tìm người hướng đạo dẫn đường .

    Tu hành có trùng trùng pháp môn , có rất nhiều đường lối . Cũng giống như từ Cao Hùng đến Đài Bắc , có rất nhiều lối đi ; có lộ trình dài , có lộ trình ngắn , có đường bằng phẳng , có đường gồ ghề không dễ đi . Có đường không thể lưu thông vì sửa chửa có nhiều nguy hiểm nên đường bị chận lại . Khi chiến tranh , có một số đường cấm lưu thông .

    Một vị hướng đạo hay là thiện tri thức , họ biết được đường nào đi dễ hơn , đường nào đến mau hơn , đường nào không giao thông , đường nào không chướng ngại , đường nào không bị cấm lưu thông . Chúng ta theo người biết đường đi thì an toàn hơn , sẽ không gặp nhiều nguy hiểm . Vì vậy , chúng ta cần phải có người hướng đạo . Tự mình có thể tìm đường , nhưng sẽ gặp nhiều phiền phức , nhiều nguy hiểm , nhiều chướng ngại ; cho dù sau cùng mình tìm được đường , nhưng khi gần đến mục tiêu , rất có thể mình quá mệt mỏi , không còn tinh thần và thể lực để tiếp tục đi nữa .

    Nếu như không muốn tổn phí thần thức quá nhiều , chúng ta nên nhờ một vị hướng đạo . Mặc dù nhờ vào người đó , mình cũng nên tự đi , nếu không tại sao Phật Thích Ca Mâu Ni phải khổ tu sáu năm . Từ trong kinh điển , chúng ta biết rằng Phật Thích Ca Mâu Ni là Hộ Minh Bồ Tát , từ Cung Trời Đẩu Xuất xuống . Công việc của Ngài là dùng ứng hóa thân xuống độ chúng sanh , nhưng sau khi xuống rồi , cũng phải làm người , cũng phải như con người , cần phải tu hành trở lại , không thể nói Ngài đã là Bồ Tát rồi , sau khi giáng trần không cần tu hành nữa .


  6. #306
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default NHỮNG AI CÓ THỂ ĐẾN THẾ GIỚI CỰC LẠC


    Nhưng cũng có những trường hợp đặc biệt , Thời Mạt Pháp là thời gian cuối cùng , rất có thể có chư Phật , chư Đại Bồ Tát hay là Thiên Nhân , hóa thân rất mau đến Thế Giới Ta Bà để độ chúng sanh . Lúc các Ngài đến độ chúng sanh , có thể không cần thụ thai , tự hóa thân đến , hay dùng nhục thân của người khác để độ chúng sanh , bởi vì nếu như mượn bụng đàn bà sanh ra thật quá chậm trễ , cần phải ở trong bụng thụ thai chín tháng rồi mới có thể sinh ra , lớn lên lại đi học , học rất nhiều điều không ích dụng , sau này tu hành còn phải rửa sạch những quan niệm không ích dụng này , rồi mới có thể bỏ vào quan niệm có ích dụng , bỏ vào những điều hữu dụng , cho đến khi viên mãn mới khai ngộ thành Phật , sau đó mới có thể đi quảng độ chúng sanh .

    Nhưng từ khi khai ngộ đến khi độ chúng sanh , chúng ta cần phải có thời gian lâu dài , vượt qua nhiều khó khăn mới tu hành thành đạo , làm sao có người tin mình ? Có phải như vậy không ? Mình nói mình thành đạo , khai ngộ là chuyện của mình , họ tin hay không là chuyện của họ .

    Cho nên từ khi ra đời , trưởng thành , học những quan niệm vô dụng , rửa sạch những quan niệm này , bỏ vào những điều hữu dụng , sau này thành đạo , rồi đi độ chúng sanh , quá trình này cần thời gian rất lâu dài , giữa đó có rất nhiều thì giờ bị uổng phí . Cho nên trong thời Mạt Pháp này có số người tu hành hơi mau , có lẽ họ không dùng phương cách thai sinh mà dùng hóa thân trực tiếp ra độ chúng sanh , cũng có thể là dùng nhục thể của người tu hành tốt để đến độ chúng sanh .

    Rất có thể Phật Bồ Tát xuống đây rất nhiều , hóa thân ra rất nhiều , nhưng không nhất định có thể độ nhiều chúng sanh như vậy . Không biết chừng trong số đó có một vị Bồ Tát chỉ độ một người , cho nên cần rất nhiều vị Bồ Tát mới có thể độ được nhiều chúng sanh , còn không sẽ không độ nổi . Bồ Tát có thể hóa thân vô số , thần thông biến hóa rất nhiều , nhưng chúng sanh không thấy được , cho nên vẫn phải dùng nhục thân độ người . Thí dụ quý vị theo Sư Phụ tu hành , có người ở nhà cũng có thể thấy hóa thân Sư Phụ đến dạy họ , cũng có người trên xe công cộng thấy hóa thân Sư Phụ đến an ủi họ ... Nhưng có một số người vẫn không thấy được , cho nên vẫn còn cần một cái nhục thể Sư Phụ đến dạy họ .

    Phật Bồ Tát đến thế giới Ta Bà cũng như vậy , rất có thể mình sẽ nghĩ rằng tại sao lại phải dùng nhục thể của con người ? Phật Bồ Tát đã có thể hóa thân , có thể dùng thần thông biến hóa độ chúng sanh , như vậy sao còn phải dùng nhục thân ? Bởi vì mắt thịt của chúng sanh không thấy được hóa thân của Phật Bồ Tát , cho nên Phật Bồ Tát cần phải hạ xuống một đẳng cấp , dùng nhục thể xuất hiện , như vậy mới có thể mặt đối mặt nói chuyện , chúng sanh mới có thể nghe được , họ hiểu biết đạo lý rồi sẽ từ từ tu hành .

    Phật Bồ Tát hóa thân đến thế giới này không nhất định cần phải có cha mẹ . Cũng như chuyện của Giê Su Ki Tô , mình hiểu biết Ngài từ hóa thân ra , đầu thai vào người của Maria , hóa thân thành một cái thai , như vậy cũng được . Phật Thích Ca Mâu Ni đương nhiên có cha mẹ , nhưng không phải vì quan hệ sinh lý của cha mẹ , mới có thể sinh ra Ngài , bởi vì hoàng hậu Ma Da lúc thọ thai nằm mộng thấy con voi trắng sáu ngà chui vào bụng của bà , sau đó mới sinh ra hoàn tử .

    Mẹ của Giê Su Ki Tô lúc đó chưa kết hôn , vẫn còn trinh , cô gái còn trinh tiết mà mang thai là chuyện mà nhiều người không tin , nhưng người tu hành như chúng ta có thể tin , tu hành rồi sẽ rõ . Phật Bồ Tát có nhiều thần thông , có đủ thứ năng lực . Nhưng bởi vì đây là thế giới vật chất , còn cần phải dùng hệ thống vật chất , mới có thể sinh tồn tại thế giới Ta Bà . Bởi vì đẳng cấp của mỗi thế giới khác nhau , sức chấn động cũng khác nhau , cho nên phải dùng phương cách khác nhau , mới có thể liên lạc với thế giới của con người .

    Phật Bồ Tát đương nhiên có thể cải biến pháp luật của thế giới Ta Bà này , nhưng các ngài không chịu . Cải biến thế giới này sẽ đưa đến quá nhiều phiền phức , chỉ cần cải biến một bộ phận trong đó , sẽ đưa đến sự hỗn loạn của toàn vũ trụ . Cũng như bây giờ Sư Phụ sử dụng máy phóng thanh nói chuyện vậy , nó có quan hệ tới bộ máy chính lại có quan hệ đến ống loa , nếu như muốn sửa một bộ phận trong đó phải tắt hết cả hệ thống .


  7. #307
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default NHỮNG AI CÓ THỂ ĐẾN THẾ GIỚI CỰC LẠC


    Ở trên thế giới Ta Bà này cũng vậy , mỗi một chúng sanh đều có quan hệ với những chúng sanh khác , cho nên Phật Bồ Tát đến thế giới Ta Bà , cũng phải phối hợp với pháp luật của thế giới này , nếu không các Ngài đến đây thi triển các thứ thần thông thần kỳ ảo diệu cho người ta coi , chúng sanh thấy rồi sẽ rất tin , đều đến theo học . Phật Bồ Tát đương nhiên có thể lợi dụng thần thông , hoàn toàn đem hết thế giới Ta Bà đến Tây Phương , nhưng các Ngài không thể làm như vậy , Sư Phụ sẽ giải thích tại sao không thể làm như vậy được ?

    Bởi vì ban đầu là tự mình chịu xuống thế giới Ta Bà này để học hỏi , để biết chúng sanh là gì ? Phật là gì ? Vô thường là gì ? Cứu cánh là gì ? Dù là tự nguyện xuống , cho nên mình cũng phải tự nguyện trở về . Phật Bồ Tát không có thể xen vào ý thức của mình , bởi vì con người chúng ta là chúng sanh vĩ đại , có sức phán đoán của mình , bất luận mình lên thiên đàng , xuống địa ngục , làm Phật , làm Bồ Tát , làm người , làm động vật , làm quỷ , mình đều vĩnh viễn tồn tại . Không có một lực lượng nào , một người nào , bất luận đẳng cấp của họ cao đến đâu , cho dù như mình gọi là Thượng Đế tối cao , hay là Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác , cũng không thể hủy diệt Bản Lai Diện Mục của mình , Chân Thể của mình , Linh Hồn của mình .

    Còn nếu muốn tu chầm chậm , học từ từ hay học cho nhanh đó đều là do mình quyết định . Nếu mình đối với thế giới này thật không còn cảm thấy lưu luyến gì nữa , một lòng muốn về nhà , lúc đó không có ai có thể ngăn cản mình , ma vương cũng không có biện pháp phá rối mình . Nhưng nếu như trong ý thức của mình vẫn còn một chút lưu luyến trần gian , mình sẽ có rất nhiều chướng ngại .

    Sư Phụ đã nói qua , tất cả chúng sanh đều có quan hệ đến những chúng sanh khác , một niệm sẽ ảnh hưởng rất nhiều chúng sanh , sẽ kích động đến nhiều chúng sanh , làm cho chúng biến thành kết cấu của hành động , cũng như hệ thống của máy móc vậy , mình ấn một cái nút , toàn bộ hệ thống đều chấn động , chuyển động . Có lúc mình không thể cảm giác cái vi tế nghĩ , nhớ , lưu luyến trần gian . Khi mình ngủ , niệm của mình cũng không cách nào kềm chế , nó quen với đủ thứ cách nghĩ , hưởng thụ thế giới , quen thói muốn đi giết người , quen thói muốn có quan hệ nam nữ , quen thói muốn đi trộm tiền , gạt người , phỉ báng người ..., lúc đó ý niệm của mình , cũng như ấn một cái nút vậy , những hệ thống khác sẽ tự động chuyển động , tạo thành chướng ngại tu hành cho mình , cho nên nói chướng ngại cũng là tự mình tạo ra .

    Mình thường nghe nói "Thiên hạ vốn vô sự , phiền não tự mình tạo". Đương nhiên Phật Bồ Tát rất từ bi , rất thích cứu mình nhưng cũng phải tự mình cứu mình , Phật Bồ Tát chỉ có chỉ đạo , giúp đỡ mình mà thôi . Khi mình đi bộ , các Ngài có thể bảo : "Con phải mang giầy , nếu không chân con sẽ chảy máu" hay là nhắc nhở mình rằng "đường đi hơi khó , con cần mang những loại giầy khác".

    Cho nên Sư Phụ thường nói : "Sư Phụ tối cao là chính mình , đừng có trách người thầy không tốt , không giúp mình , không gia trì mình ..." Phật Bồ Tát có thể giúp mình đến trình độ tốt nhất , nhưng nếu như chính mình không nỗ lực , thì Phật Bồ Tát cũng không có cách .

    Bởi vì chính mình chịu xuống thế giới Ta Bà , thì phải tự mình muốn về . Nếu như mình không muốn , nhưng Phật Bồ Tát ép buộc mình về , dùng thần thông , dùng lực lượng kéo thế giới Ta Bà này , tất cả lên hết cõi Tây Phương Cực Lạc , nhưng đầu óc mình chưa chuẩn bị xong , mình đến đó rồi có thể sẽ phản kháng , không ở nổi , không quen , vẫn thích đi cờ bạc , người cờ bạc tìm không có người chơi chung sẽ tức giận , sẽ nhiễu loạn không khí hòa bình của thế giới Tây Phương Cực Lạc . Người ghiền rượu vẫn muốn uống rượu , muốn tìm quán rượu , tìm không có quán rượu , họ sẽ tìm cách chế rượu , như vậy sẽ biến thế giới Tây Phương Cực Lạc thành cái gì ? Có quán rượu cũng có sòng bạc , sau này thế giới Tây Phương Cực Lạc đều hoàn toàn biến thành thế giới Ta Bà , như lúc trước vậy , không có một nơi thật sự cho người tu hành ở .


  8. #308
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default NHỮNG AI CÓ THỂ ĐẾN THẾ GIỚI CỰC LẠC


    Cho nên chúng sanh nên tự độ lấy , Phật Bồ Tát là người chỉ đạo , giúp đỡ mà thôi . Cũng như trẻ nhỏ , lúc nó chưa trưởng thành mình phải cho nó ăn , nhưng tự nó cũng phải "muốn" ăn , có phải như vậy không ? Khi đói , nó sẽ nói , nếu như nó không biết nói , nó cũng sẽ dùng tiếng khóc để diễn đạt . Lúc đó mình lấy sữa cho nó uống , nó sẽ uống vào , nếu không nó sẽ không lớn được .

    Tu hành cũng vậy , không thể hoàn toàn nương vào lực lượng của Sư Phụ , lúc tu hành đương nhiên sẽ gặp một số khó khăn , nếu như thật sự không chịu nổi tình trạng đó , có thể cầu Sư Phụ bên trong giúp đỡ , Sư Phụ bên trong là hóa thân của Phật Bồ Tát , nhìn thấy hóa thân cũng y như thấy nhục thể Sư Phụ vậy .

    Sư Phụ giảng cho quý vị nghe vì sao lại như vậy . Bởi vì có người sau khi thành đạo hình dáng vẫn không biến đổi , nhục thể trên thế giới này y như thân thể ở cõi trên , cho nên bất cứ bề trong hay bề ngoài , nhìn thấy dáng của Sư Phụ đều y như nhau , nhưng Ngài là Phật Bồ Tát , có hiểu không ? Mình nghe nói Quán Thế Âm Bồ Tát khi làm người tại cõi Ta Bà , hình nhìn giống như vậy (Sư Phụ chỉ tượng Quán Thế Âm). Hiện giờ mình ngồi thiền thấy được Quán Thế Âm Bồ Tát là hình dáng của Ngài lúc còn tại thế , bây giờ có nhiều người thấy Ngài đều là như vậy , bởi vì Ngài tu hành đến trình độ này , hình dáng của Ngài giống như hình dáng bình thường , không có biến đổi , lúc Ngài tu thành đạo hình dáng của Ngài như thế nào , sau này cũng không biến đổi .

    Thí dụ đối với thế giới Ta Bà này , Phật Thích Ca Mâu Ni lúc thành Phật là hình dáng như vậy (Sư Phụ chỉ tượng Phật). Đệ tử của Ngài lúc tọa thiền , nhìn thấy Sư Phụ của họ ở bên trong cũng có hình dáng như vậy , nhưng lại đẹp hơn , và có ánh sáng . Nếu như huệ nhãn của quý vị mở rồi , nhìn thấy nhục thân của Ngài cũng rất đẹp , cũng có ánh sáng rất là đẹp đẽ . Cho nên các vị tu hành đến đẳng cấp cao , hình dáng bề ngoài và bên trong họ y như nhau . Bởi vì khi họ thành Phật , thành đạo , hình dáng của họ y như thế nào , bên trong cũng có dáng dấp y như vậy , không có gì cải đổi .

    Họ muốn biến đổi cũng được , nhưng thông thường họ đều không biến đổi , họ muốn biến hóa thành hình dáng khác cũng được , nhưng họ không biến hóa , vì sao vậy ? Bởi vì công việc của họ là độ một nhóm chúng sanh nào đó , đoàn thể chúng sanh đó đã quen thuộc với hình dáng của họ rồi , hình dáng của họ như thế nào , đồ đệ của họ , học trò của họ đã quen thuộc rồi , nếu như ở bên trong , họ biến hóa thành thứ hình dáng khác , rất có thể học trò của họ sẽ từ chối , không thể hoàn toàn tin họ .

    Nếu như theo Sư Phụ rất lâu , quen thuộc với lớp bề ngoài của Sư Phụ , rủi như có một ngày thấy được Sư Phụ bên trong , biến thành hình dáng khác , quý vị nhất định sẽ hỏi : "Ngài là ai ?" Quý vị sẽ không thích vị Sư Phụ bên trong . Bởi vì con người vốn rất chấp trước , trước khi mình còn chưa thành Phật , vẫn còn thái độ chấp trước đó , có phải vậy không ? Khi mình quen thuộc với một thứ gì rồi , thì không muốn biến đổi , mình tin cậy bà con , bạn bè của mình còn nhiều hơn người ngoài , có phải như vậy không ? Bởi thế cho nên cần phải có một hình dáng cố định , để cho đồ đệ của họ quen biết .

    Trong lúc tọa thiền thấy được Sư Phụ bên trong , Ngài nói với mình "Bây giờ theo Sư Phụ đi thế giới Cực Lạc , thì mình sẽ theo liền . Nếu như Gặp Bồ Đề Đạt Ma , hay là những vị đại sư thời xưa mình không quen biết , không biết chừng trong lòng cảm thấy không an , không dám tin , khi mình không tin mình sẽ tự cho là mình có chướng ngại , nhưng có người sẽ tin liền tức thời . Cho nên Phật Bồ Tát đối với học trò cần phải dùng hình tướng như nhau để xuất hiện , nhưng đối với người ngoài Ngài có thể dùng hình tướng khác , bởi vì khi thành Phật là vô hình , vô tướng , muốn biến hóa cái gì cũng được .

    Sau này quý vị thành Phật cũng vậy , hiện giờ hình tướng của quý vị là như vầy , nếu trong tương lai quý vị thành Phật , cũng có hình tướng như nhau , sau này đi dạy học trò , cũng duy trì hình dáng này không biến đổi , rất có thể đầu tóc sẽ dài hơn một chút . Bởi vì có người trong thời gian tọa thiền dài hay là bế quan , hoàn toàn không lo về bề ngoài , cũng không cạo tóc , để tóc rất dài , sau thành đạo , cũng duy trì hình dáng như vậy , đương nhiên họ vẫn còn là người xuất gia , nhưng cũng để tóc dài như Phật Thích Ca Mâu Ni vậy , quý vị coi tóc của Ngài có dài lắm không ? (Sư Phụ chỉ bức họa hình Phật Thích Ca Mâu Ni).


  9. #309
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default NHỮNG AI CÓ THỂ ĐẾN THẾ GIỚI CỰC LẠC


    Có những hòa thượng Ấn Độ cũng không cạo đầu , cũng như Phật vậy , quấn tóc trên đầu cũng được , bởi vì có lúc họ bế quan một thời gian rất lâu , cho nên không có cạo đầu . Quý vị nhìn tóc của Bồ Đề Đạt Ma cũng dài như vậy , Ngài cũng không lo , khi Ngài thành Phật , hình dáng cũng không biến đổi . Cho nên Phật Thích Ca Mâu Ni lúc thành Phật như thế nào , sau này cũng để y như vậy , Ngài có thể xuống tóc trở lại , nhưng Ngài không lo về những gì bề ngoài . Cho nên bây giờ mình đều nhận biết hình tướng của Phật Thích Ca có tóc dài , phải không ?

    Lúc mới bắt đầu tu hành , cần phải nương vào Sư Phụ bên ngoài và bên trong , nhưng mình cần nên hiểu mình vốn là Phật Bồ Tát , mình cần phải trở về địa vị này , biến thành Phật Bồ Tát . Không thể ngày ngày đời đời , đều làm đệ tử , mình tu hành là bởi vì muốn trở lại địa vị vốn có của Phật Bồ Tát , để độ chúng sanh . Nếu như một vị Phật Bồ Tát chưa có từng làm người , chưa từng luân hồi sanh tử , Ngài sẽ không biết độ chúng sanh , vì sao ? Bởi vì Ngài quá khai ngộ , đối với tâm của Ngài không có đau khổ , Ngài không biết đau khổ là gì ? Cho nên cần phải xuống để làm người , làm động vật , làm súc sinh , luân hồi sinh tử rồi mới có thể hiểu biết tâm của chúng sanh như thế nào .

    Không xuống để làm chúng sanh , không thể độ chúng sanh , cũng không hiểu biết tự Ngài là Phật , có năng lực gì . Mình vốn đã là Phật rồi , bây giờ muốn tu thành Phật trở lại , nếu như mình không phải là Phật , cho dù có tu hành trăm ngàn triệu năm cũng không thể thành Phật . Thí dụ một miếng sắt , không có lý nào để trăm ngàn triệu năm sau sẽ biến thành vàng , vàng là vàng , kim cương là kim cương , cơm là cơm , cát là cát , bất cứ mình nấu bao lâu , cũng không thể nấu cát thành cơm .

    Sư Phụ nói tới nói lui đều nói một thứ chuyện , bởi vì muốn quý vị nhận biết mình , đương nhiên Sư Phụ sẽ truyền Tâm Ấn cho quý vị , mở nhĩ căn cho quý vị , giúp quý vị mở mắt trí huệ , ngày ngày nói trí huệ bên ngoài cho quý vị nghe , chỉ dẫn quý vị cách tu hành , nhưng quý vị cũng nên tự mình tu hành , không thể nào chỉ nhờ lực lượng của Sư Phụ .

    Đương nhiên lúc truyền Tâm Ấn , nghiệp chướng đời đời kiếp kiếp của quý vị đều được rửa sạch hết rồi , bởi vì mình vốn không có nghiệp chướng , cho nên mới rửa sạch . Nghiệp chướng là hệ thống cần thiết trên thế giới Ta Bà , nếu như mình không ở trên thế giới Ta Bà thì không cần thọ Tâm Ấn , vì vốn không có nghiệp chướng . Nhưng hễ còn ở trên thế giới này , vẫn cần phải nói đến nghiệp chướng , và cần phải rửa sạch nghiệp chướng , nếu không , mình không thể đi lên .

    Nếu như mình không tu hành , đẳng cấp của mình không thể nâng cao , không cao thì không thể độ chúng sanh , cũng không thể thành Phật , chỉ biến thành Phật vô dụng . Bồ Tát vô dụng . Cho nên tu hành là việc cần thiết , tu cho đến khi nào mình nhận thức được trở lại rằng mình là Phật , thì có thể trở về . Nhưng lúc đó mình sẽ không có nghĩ đến , mình được quả vị cứu cánh rồi . Tu hành là vô lượng vô biên , giả sử mình tu đến trình độ nào đó rồi ngưng lại , đó là chuyện đáng tiếc . Thí dụ tu hành có cái nóc nhà , làm mục tiêu cuối cùng , mình tu đến đó rồi ngưng lại , Sư Phụ thấy như vậy quả không tự do , không tự tại .

    Hiện giờ quý vị hãy nghĩ giả sử có một nơi cứu cánh , cũng như nóc nhà vậy , mình đến đó rồi thì không thể lên thêm nữa , trường hợp như vậy có phải như là tù nhân hay không ? Biến thành tù ngục Niết Bàn , thế giới này là nhà tù nhỏ , đi Niết Bàn là nhà tù lớn hơn , nhưng đều là tù ngục cả . Cho nên tu hành nên cẩn thận , không có một nơi cứu cánh nào có thể để mình ngưng lại . Nhưng mình càng tu càng khoái lạc , không phải có nơi cứu cánh thì mình không cần phải tu , không tu hành mình sẽ rất đau khổ , nếu như quý vị khoái lạc thì khỏi cần tu hành , nhưng bởi vì quá đau khổ , quá vô minh , quá dốt nát , cho nên quý vị cần phải tu hành , tìm nguồn gốc khoái lạc . Làm người không cần phải đau khổ như vậy , bận rộ như vậy , vô minh như vậy , cho nên cần phải phát tâm muốn tu hành thành Phật .


  10. #310
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default NHỮNG AI CÓ THỂ ĐẾN THẾ GIỚI CỰC LẠC


    Hỏi : Xin hỏi Sư Phụ , trên thế giới này có quỷ hay không ?

    Đáp : Có , cũng không có . Có là bởi vì mình có quan hệ với nó mình sẽ thấy được , cho nên nói là có . Tu hành có thể tu đến trình độ người và quỷ đều không có , quỷ cũng là chúng sanh . Đối với người tu hành cao quỷ cũng không phải là quỷ , cho nên nói là có , cũng là không có . Điều này tùy theo đẳng cấp của mỗi người mà nói . Quỷ cũng rất dễ thương , mình tu hành tốt nó sẽ đến thờ phụng mình . Nó rất ngoan , sẽ lo chăm sóc hoa , coi ngó rau cải ngoài vườn , nó rất dễ thương , mình muốn nó làm gì , nó làm cái đó , hễ mình tu hành tốt , nó sẽ rất kính thương mình , rất ưa thích mình , cũng như quý vị ưa thích Sư Phụ vậy . Quỷ rất có thể còn ưa thích Sư Phụ còn hơn là quý vị , nó cũng không làm gì , nó không như mình tưởng tượng , nếu như mình tu hành tốt , sẽ không có quỷ đến làm phiền , nếu như nó có đến thì rất dễ thương , tuy rằng dáng của nó có lẽ không đẹp , nhưng cá tính của nó rất dễ thương , nó cũng biết tu hành , có ngày nó cũng sẽ thành Phật . Xưa kia lúc Sư Phụ ở Mỹ tụng kinh tối , có rất nhiều quỷ đến , đều mặc đồ trắng , sắp từng hàng một , có đến cả trăm con , chúng nó đến sám hối , đến tu hành , nghe Sư Phụ tụng kinh , cũng có những người khác thấy . Hiện giờ Sư Phụ rời khỏi nơi đó , không biết quỷ có còn đến nữa hay không ?

    Ở đây cũng có quỷ , bây giờ có rất nhiều quỷ đến nghe kinh , chúng là chúng sanh rất dễ thương , nhưng sự thông minh và trí huệ của chúng rất là nhỏ , năng lực nghe hiểu cũng hơi kém , cách nghĩ của chúng nó cũng hơi chậm lụt , không giống như người . Đôi khi họ làm việc xấu , tự họ cũng không hiểu nữa , cho nên phải dạy (giáo dục) chúng , bảo chúng đừng có làm như vậy , nếu như chúng thích mình , chúng sẽ nghe lời .

    Con người nếu như có đủ năng lực có thể chỉ dạy nó , và nó cũng thích mình , nó sẽ nói : "Được , được , tôi không làm". Nó sẽ nói , bởi vì nó thích người đó . Nó thích người nhưng lại làm cho người ta đau khổ , bởi vì nó không hiểu làm như vậy là chuyện xấu . Sự thông minh của quỷ khác với đẳng cấp của con người , cũng như chó , nếu như nó thích mình , nó sẽ kêu mình , hay là nằm trên người mình , cào rách y phục của mình , làm dơ mình . Mèo cũng vậy , bởi vì sự thông minh của nó khác với mình .


  11. #311
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default NHỮNG AI CÓ THỂ ĐẾN THẾ GIỚI CỰC LẠC ?


    Hỏi : Quỷ có thể tu hành không ?

    Đáp : Có thể , nhưng chúng tu hành khác với chúng ta , chúng tu hành không thể lập tức thành Phật , cũng không thể hiện đời thành Phật , có "thân người" mới có thể hiện đời giải thoát . Chúng dùng phương pháp của chúng tu hành , chúng có thể nghe , nếu không chúng ta tụng kinh sáng , kinh chiều làm gì ? Nhưng không phải quỷ nào cũng nghe hiểu , súc sinh cũng biết nghe kinh , quý vị có từng nghe về Pháp Sư Đạo Sinh ? Ngài giảng kinh cho người , người ta không nghe , Ngài mới lên núi giảng cho cục đá nghe , sau khi giảng xong , Ngài hỏi cục đá có đúng không ? Cục đá gật đầu .

    Cho dù là cục đá cũng có thể nghe kinh , chúng sanh hữu hình sao lại không thể nghe ? Nhưng khi Sư Phụ qua Mỹ nói với một vị pháp sư , "Chúng ta ăn rau cải cũng không tốt lắm , bởi vì rau cải cũng có sinh mạng", rốt cuộc vị pháp sư đó nói Sư Phụ nói đạo lý của ngoại đạo , vị đó cho rằng rau cải không có sinh mạng . Giả sử cục đá cũng có thể nghe kinh , rau cải sao lại không có sinh mạng ? Tốt nhất vốn đừng có ăn , nhưng vì muốn giữ thân người để tu hành , cho nên cần phải ăn một chút đồ , nếu như hoàn toàn không ăn , chúng ta làm sao giữ được thân thể này ? Bởi vì tự mình nghe không hiểu , rồi phỉ báng người khác là ngoại đạo , thật là chuyện đáng buồn .

    Trong Kinh Lăng Nghiêm cũng có nói : "Phật Bồ Tát có lòng từ bi , không nên đạp trên cỏ , cũng không nên có tâm nhặt hoa nhổ cỏ". Ý nói cỏ cây cũng có linh hồn , cũng có ý thức . Nhưng Sư Phụ nói với vị đó như vậy , vị đó lại cho rằng Sư Phụ là ngoại đạo , đối với hạng người đó thật không có cách nào hơn để giải thích cho họ hiểu .

    Tình trạng của Phật Giáo bây giờ thật là ảo não , sinh viên ra nước ngoài học về được một chút giáo lý của Đức Phật hoặc lấy được mảnh bằng Bác Sĩ , trở về nước muốn nói gì cũng được , nhưng tự mình lại không hiểu pháp vi diệu thâm sâu của kinh điển Phật Giáo . Rau cải cũng có sinh mạng là chuyện nhỏ , rất là dễ hiểu , nếu như luôn cả điều đó cũng không hiểu , làm sao hiểu thứ pháp vi diệu thâm sâu đó ? Bởi vì tự mình không hiểu , mới phỉ báng người hiểu biết là ngoại đạo .

    Cho nên dạy chân lý không dễ , dạy chuyện thế tục rất dễ , bởi vì đa số người không quen nghe sự thật , đa số người vẫn rất vô minh , không hiểu được chân lý , đều nương vào loại bác sĩ hay là Phật học viện gì đó , sau này nếu như có người khác nói chân lý , họ không thể nghe lọt vào tai được .


  12. #312
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default NHỮNG AI CÓ THỂ ĐẾN THẾ GIỚI CỰC LẠC ?


    Hỏi : Sư Phụ có nhiều sách đều viết rằng , có nhiều vị đại sư khi nhập định , kéo dài đến mấy tháng , chúng ta thông thường tọa thiền , có tình trạng cũng nhập định kéo dài đến vài tháng hay không ?

    Đáp : Có thể , nếu như mình đủ trình độ để nhập định , nếu như không đói , cũng không muốn động , thì động làm chi ? Muốn nhập định cũng được chứ ! Sao lại không thể được ? Không thấy đói thì không ra ngoài ăn . Tuy rằng họ ngồi không nhúc nhích , nhưng thần thức của họ đã đi đến cảnh giới cao , chỉ để lại thân thể , có nhục thể , nhưng linh hồn và ý thức không có ở đó .

    Hỏi : Con đọc trong kinh có nói đến , con người từ Trời Quán Âm xuống , nhưng con học về động vật học , trong sách nói con người từ loài vượn (khỉ) diễn biến mà ra .

    Đáp : Trời Quán Âm chỉ có một đoạn thời gian mà thôi , không phải lần nào cõi Ta Bà này đều do người từ cõi Trời Quán Âm xuống . Nói đến từ Trời Quán Âm xuống là chỉ đoạn thời gian đó mà thôi , càng xa nữa rất có thể có những người trời khác xuống . Thế giới này thành , trụ , hoại , không mấy lần rồi , không phải lần nào đều là người của Trời Quán Âm xuống thế . (Theo thuyết Tiến Hóa , chúng ta là do vượn khỉ diễn biến ra). Chúng ta cũng có thể từ cọp mà ra (mọi người cười), bởi vì đời trước làm động vật đó ! Chúng ta làm quỷ , làm người , làm súc sinh ..., không phải chỉ làm vượn khỉ mà thôi , cũng đã từng làm cọp . Trong kinh Phật có nói , người xấu biến thành cọp , bởi vì ăn nhiều thịt , sau khi tái sinh , biến thành cọp , sư tử ..., thứ động vật hung ác đó , trải qua mấy kiếp mới có thể làm người trở lại .

    Có người còn sống rất ác độc , khi chết biến thành rắn , trải qua một đoạn thời gian rất dài , rắn cũng làm người , nhưng khi làm người , cũng làm người ác , sau này trở thành người cũng rất hung ác , có dáng bộ như muốn hơn thua với kẻ khác vậy .

    Cho nên nhà sinh vật học nói , chúng ta từ vượn khỉ mà ra cũng không có sai , không chỉ là vượn khỉ mà còn từ cọp , sư tử , và các loại động vật khác . Đó là sự an bài của tạo hóa , để cho chúng ta học tập tám vạn bốn ngàn loài chúng sanh , sau này mới có thể hiểu nỗi khổ của tất cả chúng sanh . Cho nên trong kinh điển có nói , Phật Bồ Tát hóa thân thành động vật , là vì muốn học tập , sau đó mới có thể độ chúng sanh .

    Hỏi : Khi niệm chú , nếu chúng ta phát âm không chính xác , kết quả khi niệm hay cảm ứng , phải chăng không được tốt ?

    Đáp : Niệm rõ ràng đương nhiên là tốt hơn .


  13. #313
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default NHỮNG AI CÓ THỂ ĐẾN THẾ GIỚI CỰC LẠC ?


    Hỏi : Nếu thân nhân của chúng ta gặp khó khăn , có nghiệp chướng , chúng ta có nên khuyên họ bố thí hay không ?

    Đáp : Tất cả chúng sanh đều là thân nhân của chúng ta , đừng nghĩ rằng người đó mới là thân nhân của mình , nếu như mình không có lòng phân biệt , tất cả chúng sanh đều có thể bố thí . Nhưng bố thí cũng đừng có nghĩ là "ta" đang bố thí , bởi vì như mình có rất nhiều , nên chia cho kẻ khác . Cũng như mỗi lần quý vị đến trung tâm (đạo tràng) cúng dường Sư Phụ những gì , Sư Phụ đều chia cho mọi người , Sư Phụ không có nghĩ Sư Phụ đang bố thí cho người nào . Trên xã hội cũng vậy , một người nếu như có quá nhiều tài sản , có thể chia cho kẻ khác , trên thế giới này nếu như mọi người đều đem đồ dư của mình chia cho kẻ khác , thế giới nhất định hòa bình , khoái lạc , không có chuyện chiến tranh , trộm cướp . Cho nên khi bố thí , đừng có nghĩ là mình bố thí , nghĩ đến bố thí là đẳng cấp thấp , bố thí gì đây ? Khi chúng ta đến thế giới này , có đem gì đến ? Đâu có ! Không có đem một xu nào , một cái răng cũng không có , một cọng tóc cũng không có , cái gì cũng không có , đến đây vay đồ của thế giới Ta Bà này ăn , vay y phục để mặc , chúng ta đến cũng không mà đi cũng không , như vậy chúng ta có thể bố thí cái gì ? Tất cả đều là đồ trên thế giới này , chúng chỉ mượn đi mượn lại , thay vì đổi lại xử dụng , phải nghĩ như vậy mới đúng , nếu không "ngã chấp" quá lớn , lần nào cũng nghĩ "ta" bố thí , bố thí như vậy không có lợi gì .

    Hỏi : Giả sử có người lường gạt lấy tiền của kẻ khác , chúng ta biết được người đó đang lừa dối , có thể từ chối người đó hay không ?

    Đáp : Nên từ chối , bởi vì trong tình trạng cần thiết chúng ta mới giúp đỡ , không cần thiết thì không giúp đỡ . Có người đói thật sự , mình cho họ ăn ; có người không có y phục để mặc thì nên cho họ y phục để mặc ; người bị bệnh không có tiền đi khám bệnh , mình có thể cho họ tiền . Nhưng đừng để cho người khác lợi dụng mình , như vậy mình sẽ nhận nghiệp chướng của họ , nếu như biết được người đó lường gạt người , lại để cho họ đánh lừa , như vậy có phải dại dột không ? Nếu cần thì giúp đỡ , không cần thì thôi . Lúc nào , nơi nào , cũng đều như nhau . Có người đi ăn xin , nhưng họ có tiền rất nhiều . Ăn mày cũng đi uống rượu , mặc đồ đẹp , đến tiệm ăn sang , đến nỗi mua nhà , mua xe , loại người đó đương nhiên là lường gạt người . Có người bắt mấy đứa nhỏ mặc quần áo như ăn mày , thậm chí còn đánh nó thành tàn phế , sau đó sai bảo chúng đi xin ăn để lường gạt người , nếu không chúng sẽ bị đánh đập tàn nhẫn . Cho nên muốn bố thí giúp người , chúng ta cần nên phán đoán cho rõ ràng .


  14. #314
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Ăn Rau Cũng Có Nghiệp Chướng


    Ăn Rau Cũng Có Nghiệp Chướng

    Thuyết Pháp Tại Đài Bắc

    Ngày 3 tháng 9 năm 1986


    Người ăn chay ăn rau cải , rau cải cũng có ý thức nhưng phần ý thức của chúng rất nhỏ , nhỏ hơn động vật rất nhiều . Ý thức của động vật còn nhỏ hơn của người , con người có ý thức tối cao , kế đến là động vật lớn , rồi đến động vật trung bình , tiếp đến là động vật nhỏ hơn như kiến , muỗi ..., cho nên mình giết người là bị phạm tội nặng nhất , kế đến là động vật lớn . Tội nặng hay nhẹ là tùy theo tầng ý thức lớn nhỏ của chúng sinh mà định , sát hại chúng sinh có ý thức càng cao thì phạm tội càng lớn , nghiệp chướng càng sâu .

    Rau cải cũng có ý thức , nhưng rất nhỏ . Thông thường trong rau cải , tám mươi hay là chín mươi phần trăm trở lên đều là chất nước . Con người là do kim , mộc , thủy , hỏa , thổ cộng thêm ý thức rất cao mà tạo thành ; còn cây cỏ , rau cải phần lớn chứa đựng rất nhiều chất nước . Động vật cũng do kim , mộc , thủy , hỏa , thổ và ý thức thấp kém hơn con người mà hợp thành . Nhưng trong cỏ cây , rau cải , trái cây , phần ý thức của chúng rất nhỏ , chúng chủ yếu là do kim , mộc , thủy hợp thành , cho nên nếu như quý vị đem rau cải hay là trái cây phơi dưới mặt trời , chúng sẽ khô rất mau bởi vì phần nước sẽ bốc hơi đi hết . Cho nên ăn rau cải phạm nghiệp sát sinh nhẹ vì ý thức của chúng rất nhỏ , cảm giác của chúng cũng rất yếu , không giống như giết người hay giết các động vật khác , vì chúng cảm giác được sự đau khổ rất mãnh liệt .

    Hôm qua Sư Phụ có nói chúng ta có thể nghe được cỏ cây nói chuyện . Chúng ta có thể nghe các loại rau cải nói chuyện với chúng ta : "Lại đây đem tôi đi ăn , quý vị có thể ăn tôi , bởi vì tôi đã chuẩn bị xong rồi". Nhưng có loại lại nói : "Đừng có động đến tôi , đừng có ăn tôi". Bởi vì chúng chưa chuẩn bị xong , người tu hành cao thật sự có thể nghe được chúng nói chuyện .

    Nhưng bởi vì chúng ta điếc mù , không thấy cũng không nghe được , thính lực của chúng ta chỉ có hạn ở ngôn ngữ của con người , cho nên khi chúng ta nói chuyện động vật sẽ không cảm giác được gì , chúng cũng không thể diễn đạt được . Như kiến không thể nói chuyện , nhưng trên thực tế chúng đều biết nói , chỉ có chúng ta không có năng lực để nghe . Năng lực nghe của nhân loại rất nhỏ , rất có hạn , cho dù là chuyện trò giữa người và người cũng thường có sự hiểu lầm , hay là không hiểu được ý của người khác nói , ta nói trắng , họ hiểu đen , cho nên không thể nào tránh khỏi được miệng lưỡi va chạm nhau , có phải như vậy không ? Có người chỉ biết tiếng Đài Loan không biết tiếng Quan Thoại , có người cũng như Sư Phụ chỉ biết tiếng Quan Thoại mà không biết được tiếng Đài Loan . Giữa người và người còn có sự khó khăn liên lạc về ngôn ngữ , thì làm sao mà có thể hiểu được ngôn ngữ của động vật ?

    Động vật nói ngôn ngữ của chúng , quý vị có thấy chó nói chuyện với chó không ? Hay là bò nói chuyện với bò không ? Kiến cũng có cách liên lạc giữa chúng , nếu như chúng không nghe và hiểu với nhau được , thì làm sao chúng ta có thể liên lạc được với nhau ? Quý vị thường thấy bên lề đường thường có nhiều kiến , chúng có thể tới lui an ổn vô sự . Chúng ta đi trên đường còn có thể bị xe đụng , nhưng những con kiến đi trên con đường rất nhỏ tới lui tấp nập cũng không bị đụng nhau , đôi lúc chúng ngưng lại nói chuyện với nhau nhưng đều an ổn vô sự , không có gì phiền phức , như vậy có phải chúng còn thông minh hơn chúng ta không ? (Mọi người cười).


  15. #315
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Ăn Rau Cũng Có Nghiệp Chướng


    Có một số cỏ , cây , rau , quả rất thích được mình ăn . Thứ nhất , bởi vì khi mình ăn chúng , chúng sẽ tiến hóa , đẳng cấp sẽ được nâng cao hơn một chút , ý thức sẽ gia tăng nhiều thêm một chút . Cho nên chúng sẽ nói , "Lại đây , đem tôi đi ăn". Thứ hai , nếu như mình ngắt rau , cải , cỏ , cây , qua ngày sau hay là tuần sau , hay là tháng sau , chúng sẽ mọc lá non hay trổ mầm mới trở lại , có phải vậy không ? Nhưng nếu như chặt đứt một cái chân của con heo , sau này nó không thể mọc ra cái chân khác , nều như chặt đầu nó sẽ chết liền .

    Nhưng có nhiều thứ rau cải mình ngắt lá rau , nó lại mọc ra càng nhiều . Ngoài ra cây , cỏ , hoa nếu như không ngắt bớt một số nhánh lá nó sẽ không lớn , có phải như vậy không ? Có thứ cần cắt tỉa thì chúng mới mọc rậm rạp , mọc cao lớn , cho dù có bị chặt đi nhánh lá chúng cũng không bị héo , chỉ cần tiếp tục tưới nước , chúng lại có thể sanh trưởng mập mạp trở lại .

    Nhưng chặt đi hai cái đùi của con heo , bỏ nó vào nước , nó cũng không thể sống nổi . Bò cũng vậy , mình không thể chặt con bò làm ba khúc , rồi nó biến thành ba con bò . Nhưng có loại hoa , cỏ , cây có thể làm như vậy được , đợi cho nó lớn lên rồi có thể dùng phương pháp chiết nhánh , đem nhánh của nó dời đến chỗ khác trồng trở lại , thì nó có thể mọc ra cùng một giống như trước . Nhưng người và động vật không thể nào giết thì biến thành một , hai , hay ba người . Cho nên mình biết ăn rau thì không sao , ăn động vật thì không thể được , bởi vì hễ chém rồi , người hay động vật sẽ mất mạng .

    Hôm qua Sư phụ nhận lời kể chuyện đời xưa , nên bây giờ Sư Phụ kể chuyện . Xưa kia ở Trung Hoa có một người tên là Quan Công , râu rất dài , mặt đỏ . Ngài có một hạt thần châu của rắn thần phải không ? Ngài dùng hạt châu của rắn thần có thể nghe được động vật nói chuyện , người Trung Hoa có phải cũng có chuyện này ? (Ở dưới đáp : Không có !) Vậy chuyện này chắc là chuyện Quan Công của Việt Nam (Mọi người cười). Thôi không có sao , bất luận là chuyện của Việt Nam hay là chuyện của Trung Hoa đều như nhau , cứ cho là Việt Nam cũng có một vị Quan Công , biết vị Quan Công có cùng một người với Quan Công của Trung Hoa hay không ? Hay là Quan Công của Trung Hoa đến Việt Nam đi du lịch ?(Mọi người cười). Việc này Sư Phụ không biết được . Chuyện này là do bà nội của Sư Phụ kể lại .

    Bà nói Quan Công là một vị pháp quan rất chính trực , Ngài không chịu hối lộ , Ngài là một người rất tốt . Có một ngày Ngài dạo bộ ở một nơi vắng vẻ thấy có hai con rắn , một con đực , một con cái . Khi con rắn đực đi rồi , liền có một con rắn đực khác đến ép con rắn cái làm vợ . Con rắn cái không chịu vì nó rất thương chồng của nó , và hai vợ chồng đã sinh ra rất nhiều rắn con , nó muốn chăm sóc con của nó , không muốn có quan hệ gì với con rắn muốn xâm nhập này . Con rắn đực này cứ ép con rắn cái . Lúc đó Quan Công thấy như vậy liền muốn cứu con rắn mẹ và những con rắn con , Ngài nghĩ con rắn đực kia làm như vậy không được , cho nên Ngài mới dùng tên bắn con rắn đực xâm nhập đó , nhưng vì lúc đó hai con rắn động qua động lại tranh chấp dữ dội , nên khi tên vừa bắn ra thì vừa lúc con rắn đực lăn qua chỗ khác , con rắn mẹ lại thế vào vị trí đó nên bị chết ngay dưới mũi tên , con mà đáng bị tên lại không bị , con mà không đáng trúng tên lại bị giết hại .

    Lúc đó trong lòng Quan Công cảm thấy rất là khó chịu , Ngài không biết phải làm sao ? Khi về nhà tâm không được bình lặng . Khi chồng của con rắn cái trở về , phát giác ra vợ của nó bị người giết hại , tức lắm , mới đi kiếm Quan Công để báo thù . Con rắn đực đến nhà Quan Công rồi , ẩn núp trên trần nhà , muốn đợi cho Quan Công ngủ rồi mới xuống cắn Ngài . Lúc đó Quan Công còn đang đọc sách , chưa đi ngủ . Khi đọc sách rồi , Ngài mới nói với hai người hầu : "Thật là buồn ! Hôm nay ta đi dạo chơi thì thấy một con rắn đực xâm nhập vào nơi của con rắn cái , muốn ép nó làm chuyện xấu , ta vốn muốn giết con rắn đực đó nhưng không may lại để nó chạy mất , tên của ta lại bắn trúng vào con rắn mẹ , ta cứu nó mà rốt cuộc lại hại nó , lòng ta đến bây giờ cũng vẫn còn buồn bã không an !"


  16. #316
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Ăn Rau Cũng Có Nghiệp Chướng


    Con rắn đực này nghe được sự thật , nó biết Quan Công không có ý sát hại con rắn mẹ , cho nên nó cũng không muốn giết Quan Công , lúc đó nó bò xuống nói với Quan Công : "Xin lỗi , , tôi rất cám ơn Ngài . Tôi vốn đến đây để báo thù cho vợ tôi , nhưng bây giờ tôi hiểu rõ được sự thật , tôi không những không báo thù mà còn cám ơn Ngài lúc đó có lòng duy trì chính nghĩa , bây giờ tôi tặng cho Ngài một lễ vật". Nói xong nó liền nhả hạt châu trong bụng của nó ra tặng cho Quan Công , và nói rằng Quan Công có được bảo vật này thì có thể dùng gọi nó , nó sẽ xuất hiện ngay . Bởi vì con rắn này không phải là con rắn thường , nó là rắn thần , là rắn tu hành , không biết chừng nó cũng ăn chay (Mọi người cười).

    Cốt truyện này muốn nói rõ , chúng ta có thể nghe được động vật nói chuyện , nhưng không nhất thiết phải biến thành Quan Công hay là được hạt châu của rắn thần mới có thể nghe được . Khi mình tu hành cao , mình cũng có thể nghe được . Tại Ấn Độ có một bà người Pháp , bà ta mới qua đời có vài năm . Lúc còn tại thế bà qua Ấn Độ tu hành , sau đó gặp một vị Minh Sư , vị này bây giờ nổi tiếng khắp cả thế giới . Vị người Pháp này cũng có thể nghe được động vật hay cây cỏ nói chuyện , chính bà ta tự nói ra như vậy , bà có một vườn rau , tự trồng rau cải , bà nói đôi khi đến vườn rau , có thứ cải nói với bà , "Đến đây ! Đến đây , ăn tôi đi", có thứ lại nói , "Đừng ! Đừng ! Đừng có động đến tôi". Cho nên bà chỉ ăn những rau cải muốn bà ăn mà thôi .

    Xưa kia rất lâu đời , không biết là đời Tổ Sư thứ mấy , có một ngày có một người hái hoa đem đến cúng dường . Sau này cây hoa đó chết đi , mới đầu thai làm người . Bởi vì đời trước được phước báu cúng dường một vị "Phật tại thế", vị Đại Sư khai ngộ , cho nên cúng dường Ngài rồi có thể lập tức trở thành người . Nhưng khi làm người thì không được thông minh cho lắm , thậm chí còn dốt hơn người thường .

    Người này lớn lên cũng gặp một vị Minh Sư , và theo Ngài tu hành . Nhưng có một ngày người này bị bệnh rất nặng , người nhà của người này mới cầu vị minh sư bên trong của họ , cầu xin Ngài giúp cho đứa con của họ sớm được lành mạnh , nhưng không có hiệu quả . Thật ra các vị Đại Sư đều nói bất cứ mình cầu những gì , chỉ cần hướng về Sư Phụ bên trong mà cầu thì đều sẽ thực hiện . Sư Phụ cũng thường bảo quý vị như vậy .

    Nhưng lúc đó , bất cứ người nhà có cầu như thế nào cũng đều không có hiệu quả , con của họ vẫn bệnh nặng , cho nên cha mẹ của người con bắt đầu hoài nghi vị Sư Phụ : "Chúng tôi chỉ có một đứa con , nó theo Ngài tu hành , mà vì sao lúc nó bị bịnh chúng tôi cầu Ngài , mà Ngài không giúp đỡ ? Hiện giờ đứa con đã gần vãng sinh , chúng tôi cảm thấy rất đau khổ". Cha mẹ đứa nhỏ nói như vậy , và họ không tin vị Sư Phụ .

    Đứa con bệnh nặng gần chết đó nghe cha mẹ than trách vị Sư Phụ của nó , liền khuyên rằng : "Con gần vãng sinh rồi , bây giờ con mới biết nhân quả quá khứ của con , con vãng sinh không phải lỗi của Sư Phụ của con , cũng không phải cha mẹ cầu Sư Phụ không có linh ứng . Bởi vì đời trước con là một cái cây , đáng lẽ cây muốn trở thành người thì cần phải trải qua thời gian dài , trải qua các hình thức luân hồi khác nhau thì mới có thể từ từ thăng hoa đến đẳng cấp của người . Nhưng bởi vì có một người đem hoa trên cây của con cúng dường một vị Phật tại thế , cho nên bây giờ con mới có thể đầu thai làm người . Tuy con được làm người nhưng không thể sống lâu , cũng không được thông minh , nhưng bởi vì con có được phước báu này nên mới có thể gặp được một vị Đại Minh Sư . Gặp được rồi nhưng bởi vì đẳng cấp của con còn chưa đủ cao , không cách nào được giải thoát liền , cho nên bây giờ con phải đi , đợi kiếp sau trở lại đầu thai , lúc đó mới có thể được hoàn toàn giải thoát , cha mẹ đừng có lo , lúc này con đi là thích hợp nhất".

    Cho nên lúc nãy Sư Phụ có nói , có thứ cỏ cây rất thích mình ăn nó , nhất là người tu hành , nếu như ăn nó rồi , nó sẽ có phước báu rất lớn . Bởi vì cỏ cây muốn thành người thì cần phải trải qua rất nhiều đẳng cấp , cỏ cây trước kia là đá , sau đó trở thành cây cỏ , rồi mới tiến hóa thành côn trùng nhỏ , rồi lại tiến hóa thành động vật nhỏ như chuột , thỏ , mèo , chó ..., sau đó rồi thì thành cọp , voi , đười ươi ..., cuối cùng mới trở thành người . Nhưng bởi vì cây hoa này được người ta hái đem cúng dường một vị Đại Sư cho nên đẳng cấp của nó một lúc được nâng cao rất nhiều , không cần phải trải qua quá trình tiến hóa của những đẳng cấp thấp khác , nhưng đầu thai làm người cũng không thể trở thành con người thông minh , ưu tú nhất , cho nên phải trở lại một kiếp nữa .

    Bởi thế nên mình ăn trái cây và rau cải thì còn được , còn ăn động vật thì không thể có kết quả tốt . Bởi vì nghiệp chướng của động vật quá nặng , mình không thể nào kéo chúng lên được , cũng không thể hóa độ chúng mau như vậy , bởi vì mình có nhiều nghiệp chướng , tự mình độ mình còn không nổi thì đâu có lý nào mà ăn thịt của động vật lại có thể độ chúng ? Có người cho rằng ăn động vật là để độ chúng , để cho chúng giải thoát là nói bậy , trừ phi tự mình thấy được mình độ chúng ; còn không , người ăn thịt động vật chỉ thấy được cái đau khổ , dãy dụa , kêu gào , khủng hoảng của con vật trước khi bị giết mà thôi , cho nên đừng có quan niệm đáng sợ là ăn thịt động vật là hóa độ chúng . Quý vị còn có gì thắc mắc thì nêu ra hỏi .


  17. #317
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Ăn Rau Cũng Có Nghiệp Chướng


    Hỏi : Con nghe nói bệnh cũng là một thứ phước báu , nhưng quan niệm của thế tục cho rằng bệnh là bởi vì đời trước tạo nghiệp , đời nay chịu báo ứng , nếu như cách nói đó là đúng , vậy sao lại bệnh cũng là một thứ phước báu ?

    Đáp : Bởi vì 'Phiền não là Bồ Đề' cho nên chúng ta phải tiếp nhận với thái độ hoan hỷ , nếu như quý vị biết được ý nghĩa của nó thì đó là phước báu , nếu không biết thì là nghiệp chướng . Vì sao sanh bệnh là phước báu ? Bởi vì không có bệnh , không có nghĩ đến sự tu hành , không biết đời người là vô thường , chỉ có ngày ngày đi làm việc , đi học , kiếm tiền , hưởng thụ đời sống , quên mất chúng ta là ai , quên mất vấn đề lớn nhất , quan trọng nhất là chúng ta từ đâu đến ? Đến thế giới này để làm gì ? Mình là ai ? Vì sao đời người chỉ khoảng một trăm năm mà thôi ? Vì sao không được hai trăm năm ? Một ngàn năm ? Vì sao người nào cũng phải trải qua sanh , lão , bệnh , tử ?

    Nếu như chúng ta không bị bệnh , chúng ta sẽ không nghĩ đến những vấn đề này , những chuyện lớn về sinh tử này . Nếu như đợi đến khi chết gần kề mới nghĩ đến nó , thì đã quá muộn . Cho nên sanh bệnh là để đánh thức chúng ta giác ngộ được sự đau bệnh , hiểu được thân thể này rất vô thường . Lúc đó mới nghĩ rằng : "Sao hôm qua mình còn mạnh như trâu , mà hôm nay lại như con mèo mắc bệnh , bò dậy không nổi ?" Cho nên cần phải tỉnh táo trở lại , nghĩ đến chuyện sinh tử của mình . Đến lúc đó không biết chừng mình muốn đi tìm chân sư , tìm được một pháp môn chân chính để tu hành , có thể liễu thoát sanh , lão , bịnh , tử nghe có hiểu không ? Cho nên sanh bệnh cũng có thể biến thành phước báu , cho nên Phật mới nói 'Phiền não là Bồ Đề'. Nhưng nếu như không biết như vậy thì cũng không phải là phước báu .


  18. #318
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Ăn Rau Cũng Có Nghiệp Chướng


    Vấn : Xin hỏi có phải nghiệp chướng nặng thì biến thành thực vật ?

    Đáp : Tuy rằng chúng có nghiệp chướng nặng nên mới biến thành thực vật , nhưng ý thức của chúng rất nhỏ , điểm đó Sư Phụ đã nói rồi , nghe hiểu không ? Bởi vì ý thức của chúng rất nhỏ cho nên chúng không có đau khổ nhiều . (Ý con nói , nghiệp chướng của nó rất nặng , chẳng lẽ không có ảnh hưởng đến mình hay sao ?) Không có , hơn một nửa thành phần của nó là nước , linh hồn của nó rất nhỏ , cho nên không có ảnh hưởng đến mình nhiều . Ý thức càng lớn thì ảnh hưởng càng nhiều , bởi vì lực lượn của chúng lớn hơn , nhưng ý thức nhỏ , lực lượng rất nhỏ .

    Ăn thực vật cũng có nghiệp chướng , nhưng mỗi ngày chúng ta làm Quán Âm , toạ thiền ít nhất là hai tiếng rưỡi đồng hồ , nghiệp chướng mới được tiêu trừ mau lẹ , nhưng đối với người không tu hành vẫn còn là nghiệp chướng . Ăn cỏ , cây , rau , trái cũng có nghiệp chướng và hít thở cũng có nghiệp chướng . Bởi vì khi hít thở , trong không khí có vô số vi trùng , chúng ta không thấy được khi chúng ta hít thở đều có sát hại chúng , hay là chúng đụng đến thân chúng ta cũng sẽ chết mất , như vậy cũng có nghiệp chướng . Quý vị tuy không có làm gì , nhưng sinh ra là đã có nghiệp chướng rồi .

    Cho nên cần phải tu hành , y theo pháp môn Sư Phụ chỉ dạy , mỗi ngày quan âm tọa thiền tối thiểu hai tiếng rưới đồng hồ , nghiệp chướng gì cũng sẽ tiêu trừ . Nhưng nếu như con người không có tu hành thì nghiệp chướng đời đời kiếp kiếp luân hồi , vĩnh viễn không cách nào được tiêu trừ . Nói thí dụ , chúng ta không đi làm việc thì không có thâu vào , cho nên thiếu người này hai đồng , thiếu người kia mười đồng , thiếu người khác một trăm đồng , ngày ngày vay mượn , càng tích càng nhiều , vĩnh viễn không cách trả nợ . Nhưng nếu như chúng ta ngày ngày nổ lực làm việc , kiếm tiền cho đời sống sinh hoạt , như vậy ba bữa ăn không thành vấn đề . Tuy bỏ tiền ra trên sự ăn , mặc , ở , và duy chuyển giống nhau , nhưng một người thì ngày ngày làm việc để trả phí tổn sinh hoạt , một người thì nhờ vay mượn chất chồng để qua ngày , cho nên kết quả hoàn toàn khác nhau .

    Người tu hành cũng có nghiệp chướng , nhưng bởi vì ngày ngày tu Quán Âm , hễ có nghiệp chướng liền tiêu trừ , không những tiêu trừ nghiệp chướng bản thân , mà còn có phước báu thêm để có thể cho người khác , cho nên cần phải tu hành . Bằng không , bất luận có tu hành hay không tu hành , bề ngoài nhìn không thấy có gì khác nhau , ngày ngày đều ăn cơm , ngủ , nghỉ , mặc đồ , kiếm tiền , nhưng kết quả hoàn toàn khác nhau .


  19. #319
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Ăn Rau Cũng Có Nghiệp Chướng


    Vấn : Có phải động vật nhỏ nhất , ý thức của nó cũng là nhỏ nhất ?

    Đáp : Phải .

    Vấn : Có người nói , nếu như hái hoa cúng Phật , hình như có thể được trí huệ , đối với điểm này , con không thể khẳng định lắm , không hiểu như vậy là tốt hay không ?

    Đáp : Tốt mà cũng không tốt . Nếu như Phật đó là Phật tại thế thì tốt , nếu như là Phật gỗ thì không tốt , Phật gỗ không thể cho chúng ta phước báu gì , Phật tại thế có thể cho , cho nên khác nhau . (Nhưng có nhiều Phật tử mua rất nhiều hoa Ngọc Lan , để trên bàn thờ ở trong chùa). Bởi vì họ không hiểu được đạo lý cho nên thường làm nhiều chuyện không đúng , họ đến chùa lạy Phật , và đều ăn thịt uống rượu , chỉ muốn làm một người thường , mơ mơ hồ hồ qua một đời như thế thì làm gì cũng được .

    Nhưng mà người tu hành thì phải biết cái gì là tốt , cái gì là không tốt . Những lời này Sư Phụ chỉ nói cho người tu hành nghe mà thôi , người thường họ làm rất nhiều chuyện . Sư Phụ không cần cúng hoa , Sư Phụ hồi giờ chưa có bảo quý vị đem hoa tươi , trái cây , hay là những thứ đồ khác đến cúng dường Sư Phụ , luôn cả thắp hương cũng có thể miễn , cắm hoa cũng khỏi , bên trong của Sư Phụ có rất nhiều hoa , không có cần thứ hoa vô thường đó , hai ngày sau là khô héo phát mùi hôi . Hoa của Sư Phụ vĩnh viễn tồn tại , hoa bên trong của chúng ta rất sáng chói , rất đẹp , người khác không thấy được , chỉ có tự chúng ta có thể hưởng thụ mà thôi , hưởng thụ không hết thì cũng có cho người khác , cho học trò của chúng ta hưởng thụ , Sư Phụ một người hưởng thụ không hết . Hoa này không bị hư , dùng thứ hoa có mãi ở trong tâm để cúng dường mới thật là cúng dường .

    Quý vị ngày ngày tọa thiền , bên trong thấy được hoa gì , hay là những thứ khác đều rất dễ , có thể dùng "Tâm" tu hành này cũng cúng dường Phật , đem cái cảnh giới tọa thiền mà cúng dường Phật , như vậy mới là cách cúng dường tốt nhất . Không phải dùng hoa có thể bị hư thối lại có côn trùng ở trong và đã từng để những con ong hưởng thụ qua đến cúng dường Phật , như vậy sẽ không có phước báu gì . Đáng lẽ Phật tại thế không cần hoa nhưng bởi vì có người không hiểu , xuất từ tấm lòng thành , nghĩ không ra có gì có thể cúng dường , cho nên đem vài cái hoa đến cúng dường Phật tại thế , Phật vì từ bi mà nhận , như vậy người cúng dường mới có phước báu , những cây hoa đó cũng đều có phước báu .

    Nhưng nếu như cúng dường Phật gỗ , Phật gỗ không cho mình biết có nhận hoa của mình hay không . Có đem hết hoa trong tiệm đến cho Phật gỗ , Phật gỗ cũng không nói một câu , thì làm sao mình biết được Phật gỗ có thích thứ hoa đó không ? Rất có thể Phật gỗ không thích hoa ! (Mọi người cười).


  20. #320
    Moderator Nhím Hoàng Kim's Avatar
    Join Date
    Apr 2007
    Posts
    14,908

    Default Thế Nào Là Tín Đồ Phật Giáo ?


    Thế Nào Là Tín Đồ Phật Giáo ?

    Thuyết Pháp Tại Bành Hồ
    Ngày 15 tháng 2 năm 1987


    Quý vị muốn tụng kinh , Sư Phụ nói : "Khỏi". Muốn niệm Phật , Sư Phụ cũng nói : "Khỏi". Chỉ cần tìm được Phật của mình là được rồi . Quý vị sẽ cho rằng Sư Phụ này thật là kỳ lạ , sao lại dạy người như vậy ? Sư Phụ có rất nhiều chuyện để nói , nhưng không thể nói ra được , thời gian một tuần quá ngắn , cho dù là vài năm cũng không đủ . Phật Thích Ca Mâu Ni cũng vậy , đôi khi nói rất nhiều , đôi lúc lại không muốn nói , như là có một sự mâu thuẩn , bởi vì muốn nói mà lại cảm thấy khó được như ý (frustration), nói sao cũng không hoàn toàn , nhưng không nói cũng không được , cho nên mới bị mâu thuẩn .

    Phật Thích Ca Mâu Ni thành Phật rồi , Ngài lắc đầu nói : "Thôi khỏi , khỏi độ chúng sanh , chúng sanh khó độ , tốt nhất ta đi Niết Bàn , hưởng thụ trạng thái an tường". Nhưng Phạm Thiên xuất hiện đảnh lễ Ngài , xin Ngài đừng có đi , xin Ngài lưu lại độ chúng sanh , Phạm Thiên nói : "Còn có nhiều người cặp mắt chưa hoàn toàn mù , họ sẽ thấy được , còn có nhiều người nhĩ căn còn chưa điếc , họ nghe sẽ hiểu được , xin Ngài đừng đi , vì những chúng sanh chưa hoàn toàn bị vô minh che lấp mà lưu lại , dẫn dạy họ".

    Sau này Phật Thích Ca Mâu Ni lưu lại bốn mươi chín năm , độ được bao nhiêu chúng sanh thì quý vị đều biết . Không có bao nhiêu . Ấn Độ lớn như vậy , chúng sanh ở thế giới này lại nhiều như vậy , mà Ngài mới độ mấy chục ngàn người mà khổ sở 49 năm , độ được mấy chục ngàn người thật không phải là nhiều . Cho nên thuyết pháp không phải là chuyện dễ , nhất là nói về chân lý , rất là khó , giảng kinh thường thì rất dễ , chỉ lật quyển sách hay quyển kinh ra rồi đọc thẳng từ đầu đến cuối , không có gì là khó , chỉ cần có học vấn là được .

    Nhưng nói chân lý thì không phải dễ , có hai nguyên do . Thứ nhất , bởi vì chỉ có một số ít người mới có thể hiểu được chân lý , mới có thể chấp nhận được chân lý . Nếu như phần đông đều nói thứ chuyện như nhau , nhưng khi có một hay hai người nói chân lý khác với họ , họ sẽ khởi lên rất nhiều nghi vấn . Thứ hai , trừ phi mình gần gũi với vị Sư Phụ lâu , mới có thể hiểu được nhiều , ngoài ra thì không có vị Chân Sư nào mà trong một tuần lễ ngắn ngủi , hay là một tháng nói hết thứ "Thậm thâm vi diệu pháp".

    Muốn hiểu biết vị Chân Sư , nên tự mình tu hành , tự mình trở thành Sư Phụ rồi thì mới thật sự hiểu biết . Cho nên Phật Thích Ca Mâu Ni nói : "Cho dù đạt đến Bát Địa Bồ Tát vẫn còn chưa hiểu được Phật , cao hơn Bát Địa Bồ Tát thì mới có thể hiểu được Phật , muốn hiểu biết Phật thì cần phải thành Phật".

    Sư Phụ giảng kinh ngày đầu cũng có nói các tông phái vốn đều như nhau , nhưng truyền đến nay thì bị khác . Sư Phụ nói vốn đều như nhau là chỉ lúc ban đầu mà thôi , còn các tông phái hiện giờ đều khác nhau rồi , đó là bởi vì nhiều người hiểu lầm , mới tạo ra sự dị biệt giữa các tông phái . Bởi vì Chân Sư đi rồi , giáo chủ đi rồi , không có học trò giỏi có thể kế truyền và giảng kinh điển đúng theo ý chính của giáo chủ của họ , đều là dùng ý kiến phàm phu dạy bậy , chứ không phải vì giáo lý của các tông phái khác nhau .


Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts