Anh đã dzám cầu xin hai gi?t lệ
Trên mi em huy?n bí vẻ say mê
Cho điệu buồn man mác tự đâu v?
?ưa gi?t lệ theo chi?u mây lặng lẽ
Cho anh được nghiêng k? em th? thẻ
Vì l?i iu rên siết ẩn trong anh
Chỉ khi buồn may mới thoáng ra nhanh
Hương lệ đó là một quyển hồi kí
Buồn len l?i như là một mùi vị
Gieo gi?t lệ trong một buổi chi?u trôi
Anh k? em môi chạy tới làn môi
L?i anh lặn trên môi em rúng động
Yêu thương chi đến tất cả mơ mộng
Buồn nhẹ nhàng trong làn khói mùa đông
Buồn mơn mang như một pho tượng đồng
Và vương vấn bóng hình ai vô tội
Anh và em, nhánh sầu chung rễ cội
Ước k? nhau khi gi?t lệ chi?u rơi
Khi gi?t sương âu yếm nh? lên ngư?i
Anh và em là hai dòng lệ nối.