Xuân Quỳnh - Bà n tay em
Gia tà i em chỉ có bà n tay,
Em trao tặng cho anh từ ngà y ấy,
Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy
Quá khứ dà i là mái tóc em đen.
Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cư�i em,
Qua gương mặt anh hiểu đi�u lo lắng,
Qua ánh mắt anh hiểu đi�u mong ngóng,
Anh nghĩ gì khi nhìn xuống bà n tay?
Bà n tay em ngón chẳng thon dà i,
Vết chai cũ, đư�ng gân xanh vất vả.
Em đánh chắt, chơi thuy�n thuở nh�,
Hái rau d�n, rau rệu nấu canh,
Táºp vá may, tết tóc má»™t mình,
Rồi úp mặt lên bà n tay khóc mẹ.
Ä?ưá»?ng tÃt tắp, không gian như bể,
Anh ch� em, cho em vịn bà n tay
Trong tay anh, tay của em đây
Biết lặng lẽ vun trồn gìn giữ.
Trá»?i mưa lạnh, tay em khép cá»a,
Em phơi m�n, vá áo cho anh.
Tay cắm hoa, tay để treo tranh,
Tay thắp sáng ng�n đèn đêm anh đ�c.
Năm tháng đi qua, mái đầu cực nh�c,
Tay em dừng trên vầng trán lo âu.
Em nhẹ nhà ng xoa dịu nỗi đau
Và góp nhặt ni�m vui từ m�i ngã.
Khi anh vắng, bà n tay em biết nhớ
Lấy th�i gian đan thà nh áo mong ch�.
Lấy th�i gian em viết những dòng thơ
Ä?ể thấy được chúng mình không cách trở.
Bà n tay em, gia tà i bé nh�,
Em trao anh cùng với cuộc đ�i em.