-
MOT NGÆ¯Æ I
Căn phòng vắng một ngư�i
Bỗng trở nên trống vắng
Không còn gì ấm cúng
Không còn gì vui tươi
Bữa ăn vắng một ngư�i
Tìm đâu ra mùi vị
Khói cơm cay mắt thế
Bây gi� em mới hay
Hun hút hai hà ng cây
Gió thổi dà i ngơ ngác
Thà nh phố vắng một ngư�i
Ä?ưá»?ng không ai dạo chÆ¡i
Một ngư�i mang đi hết
Bao nhiêu là thông minh
Chẳng còn ai hóm hỉnh
Ai cũng đ�u nhạt tênh
Tấm ván nằm chông chênh
Sao rơi như nước mắt
Lòng em nghiêng v� anh
Ä?ể tháng ngà y vắng ngắt
Ä?i dá»?c dà i đất nước
Không còn ai đón đưa
Không còn ai ch� đợi
Không ai mà viết thư
Dẫu bao nhiêu bà i thơ
Chỉ mình em đau xót
Một mình như trái đất
Em bây gi� không anh…
SƯU TAM