Mấy ngày kế tiếp, Bích Lâm gần như quá quắt hẳn! Nàng đã năm lần bảy lượt đối đầu tôi, nàng luôn tới sớm hơn tôi, và tìm đủ m?i cách để cận k? anh Thanh. Anh Thanh vô tình rơi vào điểm mù của Lâm, anh và Lâm sôi nổi bình luận m?i tiết h?c, thỉnh thoảng anh cũng quay sang tôi dò ý, tôi hậm hực gật gù đại, nhi?u khi thấy anh Thanh cư?i nói nhi?u với Lâm, là tôi hay cáu gắt, tôi quay mặt đi tìm một chỗ ngồi khác, Lâm càng khoái trá, ánh mắt nàng luôn có những tia nhìn khiêu khích khi trông thấy tôi nổi giận
Tôi quả thật chưa hiểu rốt cuộc tình cảm tôi dành cho anh Thanh là tình cảm gì? tôi cơ hồ thấy mình đau, cơ hồ thấy anh ấy thoắt ẩn thoắt hiện ở đáy vực con tim, tâm hồn tôi cũng rã r?i, mà mỗi khi nghĩ v? anh Thanh, tôi lại nhớ tới chị Phương, chị ấy thật hi?n dịu và còn rất tử tế, tôi chợt nhiên nghiến răng, cái hình ảnh của Bích Lâm sao mà đáng ghét thế không biết, Bích Lâm đã tranh mất anh Thanh của tôi, cái hiệp ước th?a thuận làm anh em chợt tôi không còn thiết tha nghĩ tới, tôi lại tự dày vò mình, tôi ước chi anh Thanh đừng có h?c bổ túc thì chắc sẽ chẳng gặp tôi, mà rốt cuộc tôi đã gặp anh ấy, cõi lòng tôi hiện th?i đang bị xáo trộn, và lương tâm tôi th?i không cho phép tôi làm đi?u gì có lỗi với chị Phương, lương tâm tôi từng đêm vẫn thầm cân nhắc:
-Bình, mi hãy quên anh Thanh, anh Thanh đã có vợ, có vợ rồi đấy.
-Bình, sao mi lại nhạy cảm thế, hãy xem anh ấy là ngư?i anh trai tốt nhất được không?
-Bình, đã bảo rồi miễn cưỡng cũng chẳng đem lại kết quả, mi cứ dứt ra được lúc nào thì tâm hồn mi mới được bình yên lúc đó....
Suy nghĩ đơn phương một chi?u mãi khiến tôi càng sa đà, lầm lạc trong tình cảm, mệt m?i quá, chán chư?ng quá, tôi ngã bệnh, tôi thư?ng hay mê sảng, trong mơ tôi thấy mình đi bên cạnh anh Thanh, anh ấy đưa tôi vào thánh đư?ng, anh ấy mặc chiếc áo sơ mi trắng, quần tây đen, tôi thì mặc áo dài trắng, chúng tôi vào thánh đư?ng với một sự trang nghiêm trầm mặc, anh Thanh bảo tôi quỳ cạnh ảnh, rồi bắt tôi trước chúa tr?i không được nói dối
.Anh ấy đan tay, thành khẩn nguyện cầu, tôi cũng đan tay cầu nguyện, tôi nguyện cho mình được sống mãi bên anh ấy, nhưng anh ấy bất thần quay sang tôi h?i
-Em có biết anh vừa thỉnh cầu với đức mẹ Maria đi?u gì không?
Tôi vô thức lắc đầu, anh chợt nói lớn, sắc mặt vô cảm, bất giác anh xa lạ với tôi
-Suốt cuộc đ?i này không phản bội vợ. Amen!
Tôi chới với, tôi xúc động, nước mắt trào ra làm nhoè nhoẹt cảnh sắc. Tôi bừng tỉnh, lệ vẫn còn đ?ng trên mi, đầu vẫn còn choáng voáng, tôi vẫn còn sốt, giấc mơ ấy xảy ra vào đêm 16 tháng 4 năm 2002
(Còn tiếp)