Page 3 of 4 FirstFirst 1234 LastLast
Results 41 to 60 of 69

Thread: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

  1. #41
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    Ba loại Minh Sư

    "Rất dễ tìm một vị Minh Sư nếu chúng ta biết rằng có nhiều loại Minh Sư khác nhau, và biết loại minh sư nào thích hợp với chúng ta nhất. Theo quan niệm của Sư Phụ, có ba loại Minh Sư. Loại thứ nhất, chúng ta gọi là loại trí thức, có học. Họ rất thông hiểu các kinh điển, văn tự của từng thời trong triết lý. Họ có thể giảng dạy cho biết ai viết kinh điển gì và khi nào, và ý nghĩa của các văn từ đó. Những vị thầy này rất hữu ích cho chúng ta tôn sùng. Họ có thể chuyền đạt tới chúng ta một vài giáo điều thiêng liêng từ những thời xa xưa mà chúng ta có thể không có thì giờ tìm hiểu, hay không thông suốt thấu đáo. Đó là loại thầy thứ nhất. Học hỏi với họ về các giáo điều và tôn giáo khác nhau, kiến thức của chúng ta sẽ không mở rộng.
    Loại thầy thứ nhì là những người mà lúc nào cũng bị thu hút trong sự nhập định hay đại định. Họ hoàn toàn dâng hiến cho Thượng Đế, cho Kế Hoạch Thiêng Liêng. Họ ở trong sự câu thông trực tiếp với Thượng Đế và nhân sự hiểu biết trực tiếp từ Thượng Đế. Họ có thể nhìn mặt đối mặt với Ngài. Và nếu chúng ta may mắn hay muốn tiếp xúc được với những vị Minh Sư này, chúng ta sẽ được vài điều lợi ích. Đầu óc phàm phu của chúng ta sẽ bớt bị đè ép với với bởi áp lực của thế giới, và chúng ta sẽ cảm thấy được nâng cao, hạnh phúc và lấy lại sẹ khao khát về Thượng Đế. Chúng ta sẽ cảm thấy như chúng ta từ bỏ thế giới. Sư Phụ không có ý nói rằng quý vị phải cạo đầu và trốn trong rừng sâu, nhưng là cảm thấy bớt ham muốn về những thú vui và những vật chất có được của thế giới này. Những vị thầy này thường rất khó tìm thấy, vì họ thường không thực sự giảng dạy, họ chỉ tự rút vào nhập định, an hưởng sự gia trì và hòa điệu bên trong.
    Loại thứ ba cũng tự lôi kéo họ vào tình thương Thượng Đế, nhưng đồng thời họ cũng có tình thương và từ tâm với những người còn trong vô minh và đau khổ. Cho nên, họ đi ta bà khắp nơi theo lời mời. Mặc dù nếu chỉ có một hay hai người thành tâm cầu nguyện được đoàn tụ cùng Thượng Đế, họ cũng tới và chia sẻ với những người này những bí mật về Thiên Quốc, phương cách để tìm kiếm Hiện Thực, Chân Lý, Đạo bên trong chúng ta, về cách thức tỉnh nguồn đại trí thức nội tại, về mọi lực lượng và duy trì lực lượng bên trong chúng ta, để giảm bớt cường độ những sự đau khổ trong đời sống của chúng ta, để phát triển niềm tự tin và hòa đồng với nguồn gốc tối thượng mà từ đó chúng ta sinh ra.
    Đây là những trình bày tổng quát về ba loại thầy. Cho nên, chúng ta phải tìm lấy một loại có thể thỏa mãn ý muốn, nhu cầu và sự khao khát bên trong của chúng ta. Nếu chúng ta vô tình nhìn thấy bất cứ vị Minh Sư nào, thì chúng ta phải dùng sự phân biệt của mình để xem rằng vị này có giá trị cho tôn kính và tin tưởng của chúng ta không.
    Loại thầy thứ nhất rất dễ nhận biết vì danh tiếng cảu họ. Họ có thể nói và biết tất cả kinh điển, và chúng ta biết ông ta là một người thông thái. Rất dễ biết điều này, vì sự kiến thức của thế gian dễ biết và trắc nghiệm. Loại thầy thứ hai cũng dễ nhận được qua dáng vẻ bề ngoài và từ trường bao bọc quanh người thường hay ở trong nhập định. Loại Minh Sư thứ ba thì khó nhận biết bởi vì khi một người không ở trong nhập định , rất khó biết nếu người đó là nhập định hay không, vì loại Minh Sư này 24 tiếng đều ở trong trạng thái đại định vô hình hay nhập định. Đại định nghĩa là quý vị ở trong nhập định, trong sự gia trì, yên tịnh và ánh sáng.
    Quý vị có thể ở trong nhập định trong lúc còn sống tại thế giới này. Có hai loại đại định: Một là sau khi quý vị rời khỏi trái đất này, quý vị vĩnh viễn ở trong nhập định, trong sự gia trì, trong Thiên Quốc. Quý vị đồng một thể với Thượng Đế hay Biển Tình Thương và Từ Ái. Một loại khác là nhập định nhỏ hơn mà quý vị thể nghiệm hàng ngày qua việc hành thiền, qua sự khát khao mộ đạo, hay bất cứ hình thức cầu nguyện nào để đạt tới sự nhập định. Cho nên, khi quý vị ở trong đại định, quý vị quên hết thế giới. Đôi khi quý vị có thể nghe có người ở chung quanh mình, nhưng không thể câu thông với thế giới. Khi quý vị ở sâu trong nhập định, toàn thế giới biến mất và quý vị chỉ nhìn thấy ánh sáng và Thượng Đế, cảm thấy an ổn, gia trì và nhập định.
    Vì loại Minh Sư thứ ba ở trong và ngoài sự nhập định cùng một lúc, giống như Chúa Giê Su hay Đức Phật nên rất khó tìm ra họ. Trông họ cũng giống như người thường. Đây là sự nguy hiểm của loại Minh Sư ở đẳng cấp thứ ba này. Loại thầy thứ nhất , mọi người đều biết họ, tôn kính họ, hàng ngàn người theo họ. Loại thầy thứ hai, mọi người đều biết đảnh lễ dưới chân họ. Họ có thể biết hay không biết vì lúc nào họ cũng ở trong nhập định và mọi người có thể thấy điều này. Nhưng loại thứ ba, như Chúa Giê Su hay Đức Phật, người ta có thể ném đá vào họ, đóng đinh họ, chửi mắng họ và giết hại họ vì nhiều người có thể không tin rằng họ là con của Thượng Đế, rằng họ là Đấng Cứu Thế, Ánh Sáng và Con Đường của thế giới, khi họ còn trong thân xác và hành động nhưng đa số người thường.
    Cho nên, những người đi khắp nơi và chia xẻ bí mật của Thiên Quốc cho mọi người, như Chúa Giê Su hay Đức Phật đã làm là ở trong nhập định và xuất định. Bởi vì, khi quý vị giảng pháp, chân ngã của quý vị ở trong đại định, nhưng thân xác quý vị vẫn đau khổ, vẫn biết đau đớn và buồn phiền. Còn loại Minh Sư thứ hai không còn cảm thấy đau đớn trên thân xác họ nữa, không lo lắng, buồn phiền, chỉ có sự gia trì, tất cả nỗi thống khổ đều tan biến và không có ngôn từ nào để diễn tả trạng thái này. Nếu quý vị thuộc về loại thứ nhất và thứ hai, người ta sẽ nhận biết quý vị và theo quý vị. Nhưng sự nguy hiểm của loại Minh Sư thứ ba là họ trông giống như người thường, và người ta có thể ném đá vào họ, ngay cả giết hại họ vì người ta không tin rằng họ là con đường để cứu rỗi."

  2. #42
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    Tại sao chúng ta cần một vị Minh Sư tại thế?

    "Chúng ta phải có tình thương và sự kính trọng đối với những vĩ nhân, đối với bất cứ một tâm linh vĩ đại nào, bất cứ người tu hành vĩ đại nào, như Chúa Giê Su hay Đức Phật, những vĩ nhân đã hy sinh rất nhiều cho nhân loại và đã đạt được trí huệ tối thượng. Tình thương và sự kính trọng mà chúng ta phải luôn luôn có, dù nếu họ đã vãng sanh. Nhưng rồi, chúng ta không cần phải cống hiến hết tất cả thời giờ chỉ để tán thán họ, để cúng bái họ, để thỉnh cầu họ. Bất cứ người nào cũng đều biết rằng chúng ta là những chúng sinh tại thế, và chúng ta cần một vị Minh Sư tại thế để chuyền đạt cho chúng ta những hiểu biết mà những vị thầy quá khứ đã trao cho các đệ tử của họ. Cho nên chúng ta cần phải tìm một vị Minh Sư tại thế.
    Dù sao chăng nữa các vị Minh Sư quá khứ, ngay ca nếu quý vị thương yêu và bái lạy họ, chỉ có thể giúp quý vị ở một mức nào thôi, vì họ đã rời khỏi từ trường của chúng ta rồi. Họ đã đi đến một thế giới khác, một không gian khác để làm công việc hiện tại của họ, và ở đó họ rất bận rộn. Cho nên một vị Minh Sư tại thế là người được chỉ định để làm những công việc trong quá khứ của các Ngài trong thời gian hiện tại này. Cũng giống như ông Carter đã làm tổng thống vài năm về trước, nhưng bây giờ là ông Bush. Cho nên cúng bái gọi tên ông Carter để giải quyết các vấn đề khó khăn quốc gia khi ông ấy không còn tại chức nữa là điều không tốt. Không phải chúng ta không thích ông ấy, hay hay kính trọng việc làm của ông ấy, hay cám ơn việc ông ấy làm, nhưng hiện nay ông ấy đã đi rồi. Chúng ta phải rời ông ấy để ông có thể làm công việc của ông và chúng ta phải thỉnh cầu người hiện nay đang đảm trách chức vụ của ông ấy, để làm tròn công việc của ông ấy cho chúng ta. Chỉ có vậy thôi."
    "Một khi quý vị phải lìa thế giới vật chất này, dù nếu quý vị là một Minh Sư đẳng cấp rất cao, quý vị cũng không thể giúp những người tại thế được nữa, nhưng chỉ qua sự câu thông nội tại mà đối với đa số người rất khó đạt được, để cứu rỗi vài người ngoại lệ có thần giao cách cảm bẩm sinh, hay những người đã có một vài lực lượng tâm linh, hay khả năng câu thông bên trong, qua sự tu hành từ tiền kiếp. Chúng ta có thể gọi đó là giác quan thứ sáu hay thứ bảy, sự cao nhất của kiến thức. Rồi quý vị có thể nhìn thấy Chúa Giê Su mà không cần phải tu hành hay thiền định trước. Điều này có thẻ xảy ra nhưng không thường xuyên."
    "Trong lúc hành thiền, nếu quý vị gặp bất cứ khó khăn nào hay nếu quý vị có thắc mắc chi, quý vị nên cầu nguyện Thượng Đế, và cố gắng tịnh tâm, câu trả lời sẽ đến hay sự giúp đỡ sẽ đến. Hoặc cầu nguyện Chúa Giê Su hay Đức Phật, hay bất cứ vị thánh nhân nào mà quý vị tin tưởng. Giáo lý của chúng ta có tính cách cộng đồng, chúng ta không phân biệt với giáo phái này giáo phái khác. Rồi, Sư Phụ phải thêm rằng, nếu sau khi quý vị cầu nguyện với tất cả các vị thánh nhân, và với Thượng Đế mà không ai giúp quý vị cả, thì quý vị có thể gọi Sư Phụ đến giúp quý vị. Nghe qua có vẻ tự mãn, nhưng Sư Phụ nói với quý vị vì Sư Phụ phải nói quý vị mọi điều, và Sư Phụ phải giải thích tại sao nó như vậy. Bởi vì Sư Phụ là người gần quý vị hơn. Một người hàng xóm gần còn hơn một người bà con xa. Điều này rất giản dị và hợp lý. Sư Phụ gần quý vị vì chúng ta đang ở chung trong một từ trường trái đất. Năng lực của chúng ta giao cảm với nhau rất dễ lay động năng lực của chúng ta vì chúng ta ở gần nhau, chúng ta ở cùng một tần số chấn động lực."
    "Khi quý vị có một vị Minh Sư tại thế, quý vị có thể cầu nguyện trong âm thầm và cầu xin ngài chỉ dẫn nếu quý vị gặp khó khăn qua sự thiền định. Nếu quý vị cảm thấy quá xa với Thượng Đế, quý vị sẽ cần một người trung gian. Quý vị vẫn còn hơi yếu ớt, giống như đứa trẻ cần sự trợ giúp của cha mẹ nó trong những bước đầu. Nhưng sau đó, quý vị sẽ bước một mình, và biết rằng mục tiêu của quý vị là bước đi một mình, và không còn lệ thuộc và cha mẹ mình nữa. Quý vị sẽ có thể học hỏi thẳng từ các vị Minh Sư của quá khứ qua Pháp Môn Quán Âm. Đó là lý do tại sao chúng ta học hỏi về Chân Lý, không phải nghe nói lại, không phải qua các bài thuyết giảng hay lý thuyết. Chân Lý được hiển lộ qua sự học hỏi của chính chúng ta. Khi chúng ta đạt tới trình độ cao hơn, chúng ta khám phá ra những chúng sinh khác và một vũ trụ văn minh hơn và chỉ có thể nhận biết được qua sự tập trung sức chú ý vào bên trong của chính chúng ta., bằng cách đạt tới đẳng cấp cảu sự trầm tu sâu xa. Pháp Môn Quán Âm là một phương cách để đạt tới trạng thái đó."
    "Các vị Minh Sư quá khứ không thể chỉ dạy quý vị. Quý vị phải tìm một vị Minh Sư hiện tại, có thể trả lời các câu hỏi của mình, giúp quý vị khi quý vị hoài nghi và dẫn dắt quý vị trở về Thiên Quốc. Chúng ta cần người đối người, không phải một người nào đó trong quá khứ. Không cần biết một người phụ nữ quá vãng đẹp chừng nào, quý vị vẫn không thể lấy họ được. Cô ta không thể sanh con cho quý vị và có cảm giác yêu thương mà quý vị có với một người vọ hiện đang sống."
    "Một vị Minh Sư tại thế rất hữu dụng. Sư Phụ có điện. Một sợi dây điện chết không có gì cả, chỉ sợi giây có đện mới sản xuất ra dòng điện và đem điện tới cho quý vị. Bất cứ sợi dây điện nào, không cần biết mạnh tới đâu, nếu nó bị phá hủy, sẽ không thể mang điện lại. Bất cứ bóng đèn nào, không cần biết nó đẹp ra sao, nhưng một khi đã bể thì không thể cho quý vị ánh sáng. Nhưng một ngọn đèn dù xấu xí đến đâu nếu còn dùng được là có thể cho quý vị ánh sáng. Đó là lý do tại sao khi người ta cầu nguyện với một vị Phật đã quá vãng họ ít khi được trả lời."
    "Qua sự nhớ tưởng của quý vị về một Minh Sư, quý vị đã trở thành một vị Minh Sư, và vị Minh Sư cũng chính là quý vị. Vị Minh Sư chính là chân ngã của quý vị, nhưng quý vị không nhận biết nó, quý vị chỉ cần nghĩ tới vị Minh Sư bởi vì đó chính là quý vị. Qua sự nhớ tưởng như vậy, mọi phẩm chất của một vị Minh Sư dần dần, lần lượt, sẽ chuyền đạt tới quý vị và quý vị sẽ tìm thấy mình qua vị Minh Sư. Sau đó quý vị sẽ nhận biết được rằng "Ồ! Minh Sư chính là mình. Luôn luôn là mình". Đó là lý do tại sao, từ thời xa xưa, mọi người lễ bái các vị hiền nhân và các vị Minh Sư đã khai ngộ, hay chính họ, mà không phải là các vị Minh Sư."

  3. #43
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    V: Cho nên, theo con thì cho đến khi mình tìm được vị Thầy bên trong của chính mình, mình còn cần phải có một vị thầy bên ngoài phải không?

    Đ: Nhưng vị thầy cũng là người dẫn đường ở bên trong, không phải chỉ ở đẳng cấp vật thể. Nếu không, vị thầy sẽ không thể giúp đệ tử cách xa từ hàng ngàn dặm, và khắp nơi trên thế giới. Vị thầy phải ở một trình độ cao để giúp đỡ mọi người, ngày cũng như đêm, không cần biết người ấy ở đâu.

    V: Tại Tây phương, thường có một sự nguy hiểm khi người tầm đạo rơi vào sự yêu thích người thầy. Ngài có nghĩ rằng điều này là nguy hiểm không?

    Đ: Không, nếu người thầy đó chân thật, bởi vì quý vị chỉ bái lạy chính mình, quý vị chỉ bái lạy một tâm linh vĩ đại nhất mà nó đã hòa làm một với vị thầy rồi.

    V: Như vậy Ngài đang nói rằng nếu vị thầy là một người thầy chân thật, vị này có thể đưa cao một tấm gương để người học trò đó nhìn thấy mình một cách sâu sắc hơn phải không?

    Đ: Phải, đúng vậy.

    V: Còn về những đệ tử của người thầy trước thì sao? Nếu một vị chân sư rời bỏ thế giới này, những đệ tử của vị này có phải tìm kiếm một vị minh sư khác hay là không cần phải làm vậy?

    Đ: Không cần. Nhưng nếu họ muốn hổi một vài điều thực tế hay thực thể thì họ có thể tìm tới một vị Minh Sư tại thế khác, hay người thừa kế vị này. Nếu không, bên trong họ, người thầy quá vãng vẫn còn hướng dẫn họ. Vị nà vẫn còn trách nhiệm và vẫn còn lực lượng để hành xử, vì sự câu thông đã có. Quý vị hiểu không? Chỉ khi nào chúng ta không có cái gọi là câu thông với vị thầy quá vãng thì chúng ta mới cần một vị Minh Sư mới. Tại sao chúng ta không tìm đến những vị Minh Sư đã quá vãng từ vài trăm năm về trước là bởi vì chúng ta không có sự câu thông với các Ngài khi các Ngài còn tại thế, cho nên sự giao tiếp với các Ngài không thành. Nếu quý vị đã có một sự câu thông với một vị thầy từ ngàn năm trước, thì không cần biết thời gian cách bao xa, Ngài vẫn còn săn sóc quý vị. Nhưng nếu quý vị không câu thông với Ngài trước khi Ngài vãng sanh thì làm sao ngài có thể chăm sóc quý vị được? Quý vị có hiểu không?

    V: Vậy Sư Phụ có điều gì để nói về việc cống hiến của Sư Phụ cho mọi người không?

    Đ: Cá nhân Sư Phụ không thể cống hiến gì nhiều ngoại trừ thân xác của Sư Phụ, lời giảng và tâm trí mà bất cứ khi nào Thượng Đế cần dùng tới để phụng sự cho mọi người, cho các con của Ngài, là những người muốn gần Ngài, hay ở bên cạnh Ngài, thì Sư Phụ sẵn sàng để được xử dụng. Sư Phụ không thể cống hiên gì hơn thế (cười) Sư Phụ cũng như quý vị. Một thân người có thể cống hiến được gì?

    V: Ngài có thể thi triển một vài phép thần thông để nâng cao niềm tin của mọi người về giáo lý của Ngài không?

    Đ: Thần thông, quý vị muốn gì? Sư Phụ cho quý vị một ít tiền bạc nhé? Và rồi quý vị sẽ làm gì với số tiền này? Điều đó vĩnh viễn tốt cho quý vị không? Sư Phụ khuyên quý vị hãy tìm kiếm lực lượng của chính mình, phép lạ của chính mình, thay vì lệ thuộc vào phép lạ của Sư Phụ, thay vì đến với Sư Phụ vì những thần thông đó, để lấy lại quyền năng của chính quý vị, Thiên Quốc, trí huệ của chính quý vị, quyền sinh tồn của quý vị, thiên đáng của quý vị, thiên quốc của quý vị. Đó là lý tưởng tốt nhất, cao cả nhất của một kiếp nhân sinh, không phải thần thông. Thần thông không lâu dài.
    Nếu cần Sư Phụ sẽ cho quý vị thấy những thần thông, nhưng không phải là khoe khoang, không phải để được quý vị tán thưởng. Bất cứ khi nào cần thiết trong lúc quý vị tu hành, quý vị vó thể gặp một vài trở ngại, một vài ảnh hưởng xấu, lúc đó quý vị sẽ biết rằng Sư Phụ cỏ thể tạo ra phép nhiệm màu. Sư Phụ có thể làm được, nhưng Sư Phụ không dùng nó một cách bừa bãi chỉ để cho quý vị biết Sư Phụ vĩ đại chừng nào. Sư Phụ không cần làm vậy. Sư Phụ muốn quý vị có một thái độ đúng đắn, suy nghĩ chính trực, tư tưởng đúng về tu hành, là trở về với trí huệ tối thượng, không phải quanh quẩn với những món đồ chơi trẻ con, những đồ chơi bằng cao su này. Quý cị sẽ có tất cả 'Hãy tìm kiếm Thiên Quốc trước và mọi sự sẽ đến với quý vị sau này.' Đừng yêu cầu những việc nhỏ nhặt, hãy cầu xin những gì to lớn. Nó thích hợp với quý vị nhiều hơn bởi vì loài người chúng ta là vĩ đại nhất trong vũ trụ. Cho nên, hãy cầu xin những điều vĩ đại nhất, đó mới là thích đáng nhất với địa vị của quý vị, với nhân cách của quý vị và với quyền sống của quý vị.

    V: Thưa Sư Phụ, Ngài đã đi khắp thế giới và không thể ngừng lại đây để giảng dạy mọi người, vậy trong lúc Ngài vắng mặt, chúng con sẽ theo ai?

    Đ: Nó giống như vầy. Chúng ta không theo một vị thầy, chúng ta chỉ theo giáo lý. Cho nên chúng ta không bao giờ đi sai, trong trường hợp vị thầy đi sai. Khi giáo lý đó là được, thì chúng ta theo giáo lý đó. Chúng ta xem coi giáo lý đó có đúng không, quý vị hãy xem nếu những giáo điều của Sư Phụ có đúng hay không, nếu bất cứ điều gì Sư Phụ dạy quý vị không ăn thịt, và Sư Phụ cũng ăn chay, Sư Phụ dạy quý vị không trộm cắp và Sư Phụ cũng không trộm cắp. Sư Phụ dạy quý vị hãy làm việc thiện và chính Sư Phụ cũng làm việc thiện. Sư Phụ dạy quý vị hãy thương yêu mọi người và Sư Phụ cũng thương yêu, cứu giúp người khác. Sư Phụ không lấy tiền thù lao cho việc giảng dạy của mình, Sư Phụ tự kiếm tiền, cho nên quý vị không mất mát gì. Quý vị chỉ được mà thôi.
    Cũng như bây giờ, mọi đạo đức thông thường nói trong kinh điển Phật giáo, trong Thánh Kinh, Sư Phụ đều đã chuyền lại cho quý vị. Cho nên, Sư Phụ không giảng dạy điều gì mới lạ, không có điều gì vô luân, thếu đạo đức. Quý vị có hiểu không? Như vậy quý vị được an tâm để biết rằng người thầy của quý vị không dạy điều gì vô luân, thiếu đạo đức, điều gì ngoài các kinh điển. Sư Phụ dạy quý vị tất cả đều từ trong kinh điển. Từ thời xa xưa, sự hướng dẫn của đạo đức không thay đổi, các điều răn của Thượng Đế và của Đức Phật không đổi thay. Sư Phụ cũng giảng dạy quý vị giống vậy, và Sư Phụ cũng hành giống vậy, cho nên ít nhất quý vị cũng biết rằng Sư Phụ không phải là hạng người xấu! vậy thì giáo lý này là đúng phải không?
    Về việc thiền định sẽ cung ứng cho quý vị sự sáng suốt và tâm trí an ổn. Không cần biết với kỹ thuật gì, nó sẽ giúp quý vị ở một vài điểm. Cho nên kỹ thuật của chúng ta cũng không có ngoại lệ. Sư Phụ chỉ nói với quý vị rằng nó nhanh chóng nhất, chỉ vậy thôi. Quý vị không cần phải tin Sư Phụ. Sư Phụ chỉ trình bày cho quý vị và bây giờ quý vị có quyền lựa chọn. Sư Phụ chỉ nói với quý vị sự thật. Nếu nó nhanh, Sư Phụ nói nó nhanh. Sư Phụ cũng là một nữ tu, Sư Phụ không được phép nói dối, vậy tại sao một nữ tu lại nói dỗi để làm gì? Và Sư Phụ không có lý do để làm vậy, bởi vì Sư Phụ không cần tiền của quý vị. Sư Phụ không cần gì cả và Sư Phụ cũng không hẳn sống ở đây. Sư Phụ không được lợi gì từ quý vị. Ngày mai Sư Phụ có thể rời khỏi nơi đây và quý vị có thể không gặp lại Sư Phụ nữa. Chào! Cho nên Sư Phụ không có lợi gì cả. Cho nên, từ điểm này quý vị an tâm nhé?
    Vậy thì quý vị theo giáo lý không phải theo Sư Phụ. Giáo lý luôn luôn ở bên quý vị và quý vị không cần phải theo Sư Phụ bằng thân xác. Trong trường hợp quý vị muốn có một vài lời khuyên bảo cá nhân về tiến trình hành thiền của quý vị, quý vị có thể viết cho Sư Phụ hay điện thoại hỏi Sư Phụ. Ngày nay không cần phải bám sát lấy một vị thầy, quý vị có thể đi Formosa hay đi bất cứ nơi nào Sư Phụ ở. Thân xác của Sư Phụ thì chỉ là một ngoại biểu, một căn nhà, một văn phòng, nếu quý vị gặp Sư Phụ. Nếu Sư Phụ chỉ dùng linh thể của Sư Phụ thì quý vị sẽ không thấy Sư Phụ, không thể nghe tiếng Sư Phụ. Nhu vậy làm sao Sư Phụ có thể truyền đạt thông điệp tới quý vị được? Cho nên Sư Phụ phải dùng tới xác thân, phải không? Cho nên không cần phải lo sợ rằng khi Sư Phụ đi rồi, quý vị sẽ không có ai. Quý vị luôn luôn có một người nào đó. Quý vị có thể thấy Sư Phụ xuất hiện ở nhà quý vị, cũng giống như vậy, nếu quý vị thành tâm và ở một đẳng cấp đủ cao. Quý vị sẽ thấy vị thầy đến với quý vị, và quý vị sẽ luôn luôn trong thấy vị thầy khi quý vị cần đến. Không cần phải bám lấy thân xác.

    V: Thưa Sư Phụ, là đệ tử của Ngài, nếu con có một người bạn hay một người con quen biết bị bệnh nặng, và nếu con cầu xin Ngài giúp đỡ người này, Ngài có giúp họ không hay Ngài chỉ có thể giúp người theo giáo lú của Ngài thôi?

    Đ: Vị thầy sẽ giúp bất cứ người nào thân với quý vị, nhưng tùy theo nghiệp chướng và điều gì tốt cho họ nữa. Dù sao cũng nên cầu xin, nhưng hãy để lực lượng của vị thầy quyết định.

  4. #44
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    Tình thương vị Minh Sư tại thế

    "Tình thương một vị Minh Sư tại thế không bao giờ thay đổi, nó chỉ phát triển. Trước tiên, quý vị thương yêu sự hiện hữu bằng thân xác của Ngài và sau đó quý vị thương yêu tất cả mọi người, dù họ không có mặt. Quý vị sẽ cảm thấy khoan dung hơn, thương yêu hơn, một cách vô điều kiện. Quý vị sẽ thương yêu mà không biết là quý vị thương yêu. Nó sẽ rất tự nhiên, rất dễ chịu. Những gì quý vị thương yêu là sự thương yêu cho Sư Phụ. Quý vị cảm thấy tự khai mở hơn, dễ thương hơn trong sự hiện hữu của một vị thầy. Quý vị cảm thấy tự tin hơn và có giá trị hơn. Quý vị biết rằng người này sẽ không bao giờ làm hại quý vị, sẽ chỉ giúp đỡ quý vị phát triển chân giá trị của mình, và không bao giờ đòi hỏi một sự bồi hoàn nào. Đây là chỉ tình thương có thể lay chuyển mọi trái tim. Nó không bao giờ khô héo, dù ngay cả từ kiếp này sáng kiếp khác. Một khi quý vị đã Tâm Ấn rồi, nó sẽ vĩnh viễn. Bất cứ quý vị đi đâu, quý vị đều cảm thấy tình thương đó ở cùng với quý vị. Cho nên, quý vị sung sướng được quanh quẩn, cũng giống như con nhậy, chúng muốn được gần ánh sáng.
    Mọi người đều thích nguồn ánh sáng lớn vô hình của một vị thầy, bởi vì ánh sáng này có tất cả những gì chúng ta cần cho linh hồn khát vọng của chúng ta, mọi thứ mà thế giới này không thể thỏa mãn. Cho nên, để được toại nguyện, quý vị hãy ngồi xuống bên một vị thầy. Quý vị không phải thích dáng vẻ bề ngoài của người thầy này, mà là vẻ đẹp bên trong.
    Khi quý vị nghĩ đến Sư Phụ, quý vị sẽ nở nụ cười, không à? Quý vị cảm thấy hạnh phúc, một sự gia trì. Nhưng tình yêu thế tục sẽ luôn luôn làm cho quý vị mù quáng tại thế giới này. Nếu quý vị bám víu lấy Sư Phụ, quý vị sẽ tới bất cứ nơi đâu Sư Phụ tới, nhưng nếu quý vị bám vào người khác, quý vị sẽ tới bất cứ chỗ nào họ tới (cười). Đôi khi nó dẫn quý vị vào sự thống khổ, sân hận, ganh ghét và đủ loại phiền toái. Nhưng tình thương dành cho vị thầy thì khác. Cang thương yêu vị thầy, quý vị càng được tự do, đủ thứ tự do trong mọi khía cạnh mà quý vị chưa hề biết tới trước đó, bởi vì quý vị bị rằng buộc bởi xã hội, thành kiến, thói quen, gia đình. Bây giờ, không có gì trói buộc quý vị, không còn ham muốn, không còn thói quen, không còn loại ham muốn thấp kém. Đó là sự khác biệt giữa tình yêu cao thượng và sự ham muốn thấp hèn mà chúng ta gọi là tình thương, là nghiệp chướng trói buộc. Quý vị thương Sư Phụ, nhưng quý vị có thể rời bỏ Sư Phụ bất cứ lúc nào. Đó là sự khác biệt, quý vị không cần phải sợ hãi."

  5. #45
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    Con đường của những vị Đại Minh Sư

    "Ngày nay thế giới của chúng ta đã tốt đẹp hơn so với thời xưa bởi vì nhiều vị Minh Sư đã xuống trái đất này và đã giảng dạy nhiều quy luật của sự văn minh. Chúng ta đã tiến bộ. Đó là lý do tại sao thế giới của chúng ta trở lên văn minh hơn, sáng sủa hơn, an ổn hơn so với hàng năm về trước. Điều này do nhiều vị Đại Minh Sư đã nâng cao kiến thức của chúng ta. Dà rằng họ chỉ dạy có một nhóm người, nhưng giáo điều mà họ để lại, chấn động lực và những hạt giống vẫn tiếp tục nảy mầm và lợi ích cho toàn thế giới nói chung, và đã nâng cao toàn thể đạo đức của nhân loại lên một trình độ cao hơn. Cho nê, trái đất của chúng ta đang càng ngày càng tốt đẹp hơn."
    "Khi một vị Minh Sư đến thế giới này, không những chỉ các đệ tử được nâng cao và thể hiện trí huệ, mà toàn thể nhân loại cũng sẽ được thanh lọc và nâng lên một trình độ đạo đức cao hơn. Cho nên, nhiều vị thầy đã ban rải hồng ân cho trái đất của chúng ta, và thế giới đã tốt đẹp hơn, như ngày nay vậy. Nhưng dù vậy trái đất vẫn chưa đạt tới trình độ hiểu biết thiên đàng, nó chưa đạt tới cùng một nền ý thức như những thế giới khác trong vũ trụ."
    "Nếu chúng ta muốn đạt tới cùng một trình độ như các vị thầy thời xa xưa, chúng ta phải theo cùng một con đường mà họ đã đi. Rất giản dị. Cũng giống như nếu quý vị muốn trở thành bác sĩ, quý vị phải vào đại học, theo một chương trình giáo dục. Những y sẽ đã thành tài sẽ giảng dạy cho quý vị để trở thành một y sĩ. Cũng giống vậy, để trở thành giống như Chúa Kito, chúng ta phải thực hành theo phương pháp của Ngài. chúng ta phải câu thông với ánh sáng bên trong và Thánh từ của Thượng Đế. Và Sư Phụ có thể cống hiến quý vị phương cách này, miễn phí, vô điều kiện, không đòi hỏi một thỏa hiệp nào về tiền bạc, thể xác và tâm linh. Chỉ có sự thành tâm của quý vị là cần thiết. Sư cống hiến của quý vị cho sự tu tập hàng ngày của mình, theo thời khóa biểu của chính quý vị, và sự sắp đặt theo ý muốn của quý vị. Đó là tất cả những gì cần thiết.
    Bây giờ tại sao chúng ta không thể giữ các luật lệ ngày xưa mà các vị thầy đã để lại? Không phải là chúng ta không muốn làm, hay chúng ta không cố gắng làm, mà là chúng ta không đủ lực lượng, chúng ta mệt mỏi, chán nản. Đôi khi chúng ta phải làm việc vất vả chỉ để sinh tồn trong một xã hội văn minh tân tiến. Và chúng ta còn phải trực diện với những cán dỗ văn minh hơn, nên chúng ta phải áp dụng một tiếp cận vă minh hơn để bảo vệ chính mình nếu chúng ta muốn tìm lại sự tự trọng và trí huệ. Bởi vì đôi khi chúng ta giống như bị lạc trong hồ nước của sự hiện hữu và áp lực, và dường như mất luôn trong đó. Thật ra, chúng ta không mất thân thể hay những ước muốn của chúng ta, mà là chúng ta mất sự tự chủ. Đây là lý do tại sao trong Kinh Thánh nói 'Ích lợi gì cho một người nếu anh ta thắng toàn cả thế giới mà thua chính mình?'
    Nhưng chúng ta không thực sự hiểu ý nghĩa của việc đánh mất linh hồn mình. Chúng ta nghĩ rằng: 'Cái gì? Trái lại tôi không mất mát gì cả. Tôi được nhiều hơn và càng ngày càng nhiều.' Nếu người chủ của quý vị thăng chức cho quý vị hay nếu quý vị quyết định có thêm một đứa con, quý vị chỉ đạt thêm một chút gánh nặng thôi. Có những gánh nặng có thể mang được, có những gánh nặng đáng kính trọng. Và càng có nhiều liên kết với các sinh hoạt vật chất, quý vị càng mất chính mình và càng biết ít về mình. Và quý vị nên biết điều gì về chính mình? Rằng chúng ta là những chúng sinh có lực lượng mạnh nhất trong vũ trụ. Mọi kinh điển đều nói như vậy. Kinh Phật nói rằng đời người là quý giá nhất. Đạo Hồi cũng nói rằng chúng ta là khách của quả địa cầu này. Nghĩa là nhà của chúng ta ở một nơi khác và chúng ta còn nhiều cái khác hơn là thân xác này.
    Nhưng như vậy vẫn chưa đủ để tin. Quý vị phải theo một phương cách hướng dẫn cá nhân và dùng sự phán đoán của mình, trí huệ của mình để khám phá ra trình độ tối thượng của sự hiện hữu, và áp dụng một đường lối thăng hoa tư tưởng và sự sống, để thay đổi được quý vị. Lực lượng hằng hữu bên trong quý vị sẽ làm tất cả những gì quý vị mong muốn được hoàn thành. Rồi quý vị sẽ hiểu Thượng Đế và có thể nói: "Thượng Đế hành xử qua tôi" và lập lại lời Chúa Giê Su đã nói: 'Ta và Cha ta là một.' Như vậy chúng ta sẽ không còn cảm thấy cô đơn và vất vả nữa."

  6. #46
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    6
    Truyền Tâm Ấn


    "Truyền Tâm Ấn thật ra chỉ là một từ ngữ để chỉ sự khai mở tâm linh. Quý vị thấy, chúng ta đã có quá nhiều chướng ngại vô hình cũng như hữu hình, do đó cái gọi là truyền Tâm Ấn là chỉ tiến trình mở cánh cửa trí huệ để nó có thể tuôn trào vào thế giới này, gia trì cho thế giới cũng như cái gọi là bản ngã. Nhưng Chân Ngã luôn luôn ở trong sự huy hoàng của trí huệ, do đó không cần sự gia trì."
    "Truyền Tâm Ấn nghĩa là bắt đầu một cuộc sống mới trong một trật tự mới. Có nghĩa là vị Minh Sư đã chấp nhận quý vị vào hàng ngũ của thánh nhân. Quý vị không còn là những chúng sanh tầm thường, quý vị đã được nâng cao lên, giống như quý vị ghi danh vào đại học, quý vị không còn ở trình độ trung học nữa. Ngày xưa người ta gọi đó là lễ rửa tội hay nương mình trong vị Minh Sư"

  7. #47
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    Tiến trình của việc Truyền Tâm Ấn

    "Bằng ân điển của vị Minh Sư và bằng lực lượng của Thượng Đế ngự trị bên trong, chúng ta được gội rửa, mặc dù chúng ta chưa hoàn toàn tinh khiết vào lúc thọ Tâm Ấn. Chúng ta thấy ánh sáng, nghe được âm thanh khi chúng ta phá vỡ được cánh cửa ngục tù, bởi vì nó hiện hữu bên trên thế giới vật chất. Vì thế chúng ta gọi là tức khắc khai ngộ. Nghĩa là vào lúc thọ Tâm Ấn chúng ta được tiếp xúc với thế giới cao hơn, chúng ta không còn bị chia cắt với thế giới ấy nữa.
    Hãy thí dụ vào một ngày nắng ráo và quý vị ở trong nhà. Nếu quý vị không mở cửa, quý vị không thấy được ánh nắng. Tương tự như vậy, ánh sáng và âm thanh của Thượng Đế hiện hữu nhưng chúng ta tự giam giữ trong ngục tù của tư tưởng riêng tư của chúng ta, thành kiến và hành động từ nhiều kiếp sống, nên chúng ta không thấy hay nghe được. Trong thời gian thọ Tâm Ấn vị Minh Sư cho chúng ta cơ hội phá vỡ một lần và cũng là mãi mãi. Nhưng chúng ta phải tiếp tục tu hành bởi vì còn có rất nhiều trình độ để khám phá thêm. Thực ra thọ Tâm Ấn mới chỉ là bắt đầu, tuy nhiên đây là một bước khởi đầu vĩ đại bởi vì có nhiều người tu luyện từ những huyệt đạo thấp nhất cho đến cao nhất, thời gian có thể lên đến mười năm, trong khi chúng ta bắt đầu ngay từ điểm cao nhất. Vị Minh Sư kéo toàn năng lượng lên đỉnh đầu, do đó chúng ta có thể nhìn thấy ánh sáng. Đây (Sư Phụ chỉ vào mắt trí huệ) là cánh cửa của Thiên Đàng, và quý vị sẽ đi đến nhiều dinh thự.
    Khi truyền pháp này chúng tôi không nói, và quý vị sẽ được khai ngộ tốt đẹp nhất. Quý vị sẽ được một điều mà quý vị chưa từng có trước đây, quý vị sẽ cảm nhận được vái mà quý vị chưa bao giờ cảm nhận, rất nhẹ nhàng, rất thoải mái, rất đẹp, và rất đơn thuần. Đó chính là ý nghĩa của sự rửa tội. Khi Chúa Giê Su được John Baptist rửa tội, Ngài thấy ánh sáng xuống như một con bồ câu. Cho nên khi chúng ta được rửa tội bởi một người mà đã nói là có thể rửa tội cho chúng ta, người này phải cho ta thấy ít nhất là một chút ánh sáng, như con bồ câu ánh sáng đến từ thiên đàng, hay ánh sáng như một ngọn lửa lớn nêu trong Thánh Kinh, hay quý vị nghe được âm thanh của Thượng Đế như tiếng nói sấm sét của Thượng Đế, hay âm thanh của nhiều luồng nước. Như vậy quý vị biết chắc là quý vị đã được rửa tội."
    "Quý vị sẽ nghe được chấn động lực bên trong hay tiếng nói của Thượng Đế mà không cần tai này. Quý vị sẽ thấy ánh sáng mà không dùng mắt này. Sư Phụ không thể diễn tả nó ra được. Quý vị thấy, ngôn ngữ và trí thức thuộc về đầu óc và vật chất (giới hạn), không như linh hồn và Thượng Đế (Vô giới hạn). Sự suy nghĩ của chúng ta đến từ các dữ kiện, từ sự học hỏi, từ sự suy nghĩ của người khác. Linh hồn chúng ta và bản chất của Thượng Đế thì bẩm sinh, vốn có sẵn, hỗ trợ và thanh khiết. Do đó, bất cứ cái gì ảnh hưởng bởi xã hội, bởi sự suy nghĩ, bởi triết lý hay bởi ngôn ngữ đều thuộc về kiến thức chứ không thuộc về trí huệ. Cho nên Sư Phụ chỉ có thể truyền đạt đó trong sự hoàn toàn im lặng. Đây là lý do tại sao chúng ta gọi tâm truyền tâm."

  8. #48
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    Lợi ích của Tâm Ấn

    "Sau khi thọ Tâm Ấn, ánh sáng từ bên trong sẽ soi sáng cho ta thấy Thiên Quốc của Thượng Đế, dẫn chúng ta trở về căn nhà thực sự. Và chúng ta sẽ tìm được sự hiện hữu thực sự của chúng ta, với niềm hạnh phúc mà chúng ta chưa bao giờ biết đến trước đây, tại thế giới này. Chúng ta sẽ tràn ngập sự mỹ miều và đạo đức mà chúng ta đã cố gắng trau dồi nhưng chưa bao giờ đạt được trước đây. Giáo lý thiên đàng qua ngôn ngữ nội tại sẽ làm sống lại tất cả những trí huệ mà chúng ta đã có nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa xử dụng. Rồi chúng ta sẽ là một người viên mãn nhất và không gì của thế giới này có thể cống hiến tương tự như vậy."
    "Sau khi thọ Tân Ấn, quý vị có sự giúp đỡ và bảo hộ từ bên trong và cũng có sự giao tiếp bên ngoài (với Minh Sư). Bên trong là khi thiền định quý vị thấy Minh Sư giúp đỡ, hay thấy ánh sáng, hay cảm thấy dễ chịu, thoải mái và hạnh phúc. Quý vị cảm thấy trí huệ càng ngày càng tăng trưởng, và tình thương trải rộng đến vô cùng. Đó là khi quý vị thấy phương pháp thành công, rất hữu dụng. Ngoài ra làm cách nào quý vị có thể đo lường được một phương pháp, nếu có ai đó nói với quý vị làm một việc gì, bảo quý vị nhắm mắt lại rồi cứ tin tưởng điều đó, nhưng không cung ứng một chứng minh? Chứng minh, chúng tôi phải cung cấp. Chúng minh, quý vị phải đòi hỏi. Quý vị sẽ có được vào lúc thọ Tâm Ấn, tức khắc và tiếp theo đó mỗi ngày. Quý vị sẽ tự thể nghiệm được những phép lạ khi quý vị gặp rắc rối, khi quý vị có tai nạn, khi quý vị không có ai giúp đỡ. Đó là lúc quý vị biết quyền lực của Thượng Đế. Đó là lúc quý vị biết quý vị thương yêu Thượng Đế. Đó là cách quý vị biết Thượng Đế bảo vệ và thương yêu quý vị ra sao. Nếu không, làm sao quý vị biết được? Làm cách nào chúng ta biết sự hiện hữu của Thượng Đế? Thượng Đế có ích gì nếu chúng ta không thấy được Ngài hay không thấy sự bảo vệ hay giúp đữ khi chúng ta cần? Chúng ta phải cảm nhận được người nào ở đó. Cho nên đó là cách quý vị tôn thờ Thượng Đế, là một tín đồ Thiên chúa giáo chính thống hơn sau khi thực hành pháp Quán Âm, bởi vì chúng ta sẽ biết những gì Thượng Đế biết, chúng ta thấy, cảm nhận, và thể nghiệm được sẹ bảo vệ, lực gia trì từng giây phút trong cuộc sống."

  9. #49
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    Là một đệ tử


    "Một đệ tử phải luôn luôn nhớ đến Thượng Đế, và Thượng Đế sẽ ở mọi nơi. Chúng ta lấy một ít nghiệp của những người chúng quanh bởi vì chúng ta nhìn vào họ, nghĩ đến họ, khi chia sẻ một quyển sách hay một bữa ăn, v.v.... Đây là cách chúng ta gia trì họ, làm giảm bớt nghiệp chướng của họ. Đây là lý do tại sao chúng ta tu hành, để ban rải ánh sáng và xóa tan bóng tối. Được gia trì là những người cho chúng ta một ít nghiệp chướng của họ và chúng ta vui vẻ giúp họ. Chúng ta tu hành không phải chỉ cho chúng ta mà cho bất cứ ai gặp chúng ta trên bước đường tu học. Đây là lý do tại sao chúng ta tiến bộ chậm chạp. Nếu không, chúng ta đã lập tức đến thiên đàng rồi, và ai sẽ là người gia trì thế giới sau khi chúng ta ra đi? Cho nên chúng ta phải ở lại đây để trả phần nợ của chúng ta, và gia trì cho thế giới. Chúng ta, cuối cùng đều có liên hệ với nhau. Những người làm đường, phi cơ, hay nhà ở cho chúng ta, đều nhận phần nào gia trì của chúng ta. Giống như khoản tiền tự động khấu trừ từ tiền lương của quý vị cho bảo hiểm, tiền an sinh xã hội, v.v.... Không sao chạy thoát! quý vị có thể nghĩ một cách khác. Nếu quý vị muốn có một lối sống thoải mái quý vị sẽ phải tiêu một khoản tiền lớn để mua sắm những phát minh mới và những dịch vụ mà xã hội cung cấp. Cho nên khi quý vị tu hành, những người khác tự động có quyền lấy đi một phần thành quả, công đức. Đó là cách mà năm hay sáu đời được siêu thăng, là cách mà các bạn bè và thân quyến quý vị được gia trì khi họ vãnh sinh. Những người này có liên hệ với quý vị bởi vì họ giúp đỡ quý vị, bởi vì quý vị thương yêu họ và họ thương yêu quý vị."
    "Hầu hết các đệ tử, bất cứ khi nào họ gặp những đồng tu khác trên đường phố hay nơi nào, nếu họ đụng đầu nhau trên một mảnh đất lạ, họ đều cảm thấy như anh em, và họ có thể tin tưởng người đó. Họ biết là người đó sẽ giúp đỡ họ, sẽ thương yêu họ, hay không làm hại họ. Do đó, nếu cả thế giới đều như vậy thì quý vị nghĩ như thế nào? Dĩ nhiên chúng ta vẫn có những thất bại và cá tính của chúng ta, nhưng chúng ta biết chúng ta có thể tin lẫn nhau, và chúng ta biết chúng ta có tình thương. Chúng ta biết chúng ta có thể ban bố tình thương. Chúng ta biết chúng ta có thể cho bất cứ cái gì chúng ta có. Trên căn bản này, chúng ta tín nhiệm lẫn nhau. Nếu chúng ta được tạo một thế giới như vậy, chúng ta không cần phải lên thiên đàng, chúng ta sẽ ở ngay tại đây. Do đó chúng ta bắt đầu từ Niết Bàn và kết thúc trên trái đất này. Như vậy rất tốt."
    "Chúng ta đã thấy bản chất thật sự của chúng ta, sự trong sáng nội tại, sự vĩ đại bên trong, và khi chúng ta nõi chuyện với người khác, trí huệ chúng ta tuôn trào ra, và chúng ta cảm thấy bây giờ chúng ta hiểu biết khác hơn, và thật sự chúng ta gần với đẳng cấp thánh nhân. Nhưng, có đôi lúc, nếu không cẩn thận, chúng ta vẫn quên đi sự vĩ đại của mình, chúng ta không dùng tới trí huệ của chúng ta, và do đó hình như chúng ta rơi vào những thói quen của ngày hôm qua. Do đó giới luật và nhật ký tu hành là để nhắc nhở chúng ta rằng mình là vị thầy của chính mình, bất cứ lúc nào, luôn luôn tự kiểm, luôn luôn tự chủ, và luôn luôn biết khi nào chúng ta lạc đường.
    Quý vị sẽ vĩ đại như vậy. Quý vị vị đại như chính quý vị bây giờ khi quý vị dùng sự vĩ đại của chính quý vị cho lợi ích của người khác cũng như cho sự thăng tiến của chính quý vị. Nếu không, đừng đổ lỗi cho Sư Phụ nếu quý vị không thấy Thượng Đế, nếu quý vị không nhận biết Phật tánh của quý vị, nếu quý vị không nhận biết Thiên Quốc của chính mình. Chính quý vị phải nương tựa vào để biết được sự vĩ đại của mình. Sư Phụ chỉ chỉ con đường. Không cần biết Sư Phụ vĩ đại như thế nào quý vị sẽ không có lợi gì nếu không cố khám phá ra sự vĩ đại của chính quý vị và dùng nó. Được không?"
    "Thực ra chúng ta tu hành vất vả chỉ để đạt đến sự thanh thản, để chúng ta có thể vui hưởng dù chúng ta là gì đi nữa và những gì chúng ta có trong mọi hoàn cảnh, để chúng ta mở tâm và khoan thứ bất cứ điều gì, cảm nhận được bản chất Thượng Đế ở trong mọi chúng sanh, để chúng ta không khinh miệt một ai."
    "Sau khi lìa thế giới này, một người tu phép Quán Âm sẽ không phải tái sinh trong thế giới này, trừ khi người đó muốn trở lại như Đức Phật để làm giảm sự thống khổ của nhân loại. Bởi vì có nhiều thế giới đẹp đẽ, phi thường khác cho các người tu phép Quán Âm đến. Họ không cần thế giới đầy đau khổ này. Trí huệ của họ, chấn động lực của họ, sau khi tu phép Quán Âm đã đạt đến trình độ thánh nhân và điều này khiến họ có thể thích ứng sống trong khung cảnh huy hoàng của Thiên Quốc."
    "Đừng có chạy lăng xăng lo lắng cho Sư Phụ. Hãy lo chăm sóc cho những người khách, các anh chị em hay bất kỳ ai cần sự giúp đỡ. Có được không? Mọi người muốn chạy quanh lo lắng cho Sư Phụ, nhưng quý vị không nhận thức rằng Sư Phụ ở trong mỗi quý vị. Quý vị lo cho nhau là quý vị lo cho Sư Phụ. Sư Phụ chỉ cẩn một ít chú ý. Sư Phụ không cần mọi người lo lắng cho Sư Phụ, chạy đâm vào Sư Phụ! (cười) Quý vị sẽ làm Sư Phụ ngộp thở vì tình thương và sự săn sóc. trong khi không có ai săn sóc các anh chị em khác chung quanh, và đó cũng là Sư Phụ, đó là Sư Phụ mà quý vị đã bỏ rơi lại đằng sau không chăm sóc. Sư Phụ cảm thông được nỗi lòng của những người đó. Quý vị không cảm thấy được nhưng Sư Phụ cảm nhận được. Do đó nếu quý vị không chăm sóc họ, có nghĩa quý vị làm Sư Phụ bận tâm, bởi vì Sư Phụ biết và Sư Phụ sẽ bị khó chịu."

  10. #50
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    V: Ngài nói rằng truyền Tâm Ấn là Ngài gia trì cho người đó và mở cho họ nhiều cơ duyên mới?

    Đ: Đúng ra, chúng ta là vĩ đại nhất trong vũ trụ, tất cả chúng ta. Chúng ta đến từ một nguồn vĩ đại nhất. Do đó chúng ta phải vĩ đại nhất. Chúng ta không thể chỉ đến từ cây cỏ, đá hay từ bất cứ cái gì chúng ta nghĩ đến. Dầu sao đi nữa, tiến trình truyền Tâm Ấn là một loại tức khắc kích động chúng ta trở về vị thế cao quý nhất mà chúng ta đã quên quá lâu, bởi vì chúng ta quá bận bịu với sinh hoạt thế tục hàng ngày.

    V: Nếu một người thọ Tâm Ấn với Ngài, người đó sẽ vĩnh viễn là đệ tử của Ngài sao? Công việc của một đệ tử là gì?

    Đ: Công việc của một đệ tử là trở thành Minh Sư, như vậy quý vị không cần phải là đệ tử vĩnh viễn của Sư Phụ. Quý vị không cần phải là đệ tử của Sư Phụ bởi vì quý vị đã là Minh Sư, chỉ là quý vị không biết mà thôi. Do đó Sư Phụ chỉ cho quý vị làm thế nào để nhận biết lại, có thế thôi.

    V: Ngài có nhận truyền Tâm Ấn cho người đã được thọ pháp bởi một vị Minh Sư khác không?

    Đ: Sư Phụ sẽ truyền, nhưng chỉ khi nào người đó thật sự tin rằng Sư Phụ có thể đem người đó lên cảnh giới cao hơn, nhanh hơn. Nếu không, thì tốt nhất nên theo vị thầy của mình, nếu vẫn còn cảm thấy gắn bó quá nhiều và còn tin nơi vị thầy đó. Nếu quý vị tin rằng vị Minh Sư của quý vị là cao đẳng nhất thì đừng nên thay đổi. Nếu quý vị có lòng nghi ngờ, và vẫn chưa thấy ánh sáng, nghe được âm thanh mà Sư Phụ nêu ra thì quý vị nên thử. Bởi vì ánh sáng và âm thanh là căn bản để đo lường một vị Minh Sư chân chính. Người nào không thể cho quý vị ánh sáng hay âm thanh ngay tức khắc thì không phải là Chân Sư. Rất tiếc Sư Phụ phải nói như vậy. Con đường đi tới thiên đàng phải trang bị bằng ánh sáng và âm thanh. Cũng như khi quý vị lặn xuống biển quý vị phải mang bình dưỡng khí, mặt lạ và tất cả các thứ khác. Có những vật dụng dành cho những mục đích khác nhau. Đó là lý do tại sao quý vị thấy các thánh nhân có hào quang bao quanh. Đó là ánh sáng.

    V: Tại sao truyền Tâm Ấn lại giới hạn cho người dưới 65 tuổi?

    Đ: Khi chúng ta trên 60 hay 65 tuổi, đầu óc của chúng ta không còn lanh lẹ. Có đúng không? Hầu như họ không thể hiểu được giáo lý Sư Phụ. Và đột nhiên thay đổi từ ăn mặn sang ăn chay sẽ tạo ra những bất tiện cho những ngưởi tuổi đó. Quý vị có thể không theo được cách ăn uống, có rõ không? Không phải Sư Phụ phân biệt tuổi tác. Nếu quý vị đã ăn chay lâu rồi, hay cơ thể khỏe mạnh và quý vị muốn tinh tấn tu hành, mỗi ngày hai tiếng rưỡi sáng và chiều, dĩ nhiên là Sư Phụ cũng nhận . Nhưng đây là quy luật tổng quát.

    V: Làm cách nào các trẻ em có thể tu phép của Ngài?

    Đ: Khi trẻ con được sáu tuổi, nếu các em thọ Tâm Ấn cùng với cha mẹ thì sẽ được thọ nửa pháp. Khi các em 12 tuổi nếu cha mẹ của các em cũng tu pháp Quán Âm thì các em sẽ được thọ toàn pháp. Nếu cha mẹ không thọ Tâm Ấn thì các em phải chờ đến 16 tuổi.

  11. #51
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    Ngũ giới

    "Mắt trí huệ của chúng ta lúc này bị che phủ bởi những chướng ngại từ sự vô minh và kết quả các hành động không đạo đức của chúng ta từ trước. Muốn rửa sạch nó, chúng ta cần lực lượng vạn năng của Thượng Đế mà chúng ta ai cũng có ở bên trong. Nếu chúng ta có thể mở cái nắp ra thì nó sẽ tuôn trào ra ngoài. Tương tự như một thùng nước đầy, nhưng có nắp đậy lại. Do đó nếu quý vị muốn Sư Phụ sẽ sửa chữa nắp nó miễn phí, vô điều kiện, ngoại trừ việc quý vị phải tự thanh lọc lấy mình, sống một cuộc sống đạo đức, và giữ cách ăn uống đạo đức. Từ hôm nay trở đi quý vị phải nguyện rằng không bao giờ ăn thịt nữa, không bao giờ lấy mạng sống của ai, không bao giờ nói dối, không bao giờ ăn cắp v.v.... Đúng như Mười điều răng trong Thánh Kinh, hay năm giới luật cho Phật tử: Không giết hại, không nói dối, không tà dâm, không ăn cắp, không uống rượu, cờ bạc hay hút sách."

  12. #52
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    1. Không lấy sanh mạng của các sinh vật khác.
    "Tự nguyện không sát sanh cũng có nghĩa là không ăn thịt súc vật bởi vì dù chúng ta không tự tay giết nó, người khác cũng phải giết nó cho chúng ta có mà ăn. Đây là gián tiếp sát sanh.
    Nếu chúng ta không thể giữ được ngũ giới, thì chúng ta không thể tái sanh thành người được. Bất cứ khi nào chúng ta ăn thịt, không thể nào tránh được sẹ sân hận và bất mãn phát ra từ các con vật khi chúng lìa đời, rồi nó đi vào tiềm thức của chúng ta, và chúng ta cảm thấy áy náy bên trong. Do đó khi chúng ta ngủ ban đêm thường có ác mộng. Khi các con vật thấy chúng ta, chúng sẽ sợ hãi chúng ta và tránh xa. Khi chúng ta đau ốm, chúng ta rất khó bình phục bởi vì sự sân hận, thù ghét còn phảng phất quanh miếng thịt con thú mà chúng ta ăn."

  13. #53
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    V: Tại sao chúng ta không thể ăn các sản phẩm tử chất mỡ của động vật? Chúng ta có thể ăn phó mát và trong phó mát cũng có chất béo?

    Đ: Phó mát là làm từ sữa, còn chất béo làm từ con vật sau khi bị giết. Dùng sữa chúng ta không phải giết con bò, và từ sữa chúng ta có thể làm phó mát, bơ, v.v.... đây là sự khác biệt.

    V: Chúng ta có thể ăn trứng không có trống không?

    Đ: Không, bởi vì trứng đã có nửa sự sống, nếu chúng ta cho nó cơ hội, nó có thể trở thành gà con. Trứng cũng thu hút lực lượng phủ định, ma chướng, do đó ăn trứng chúng ta có thể bị nhiễm những lực lượng phủ định. Có lẽ quý vị cũng biết các phù thủy thường dùng trứng để chữa bệnh cho những người có bệnh tà ma. Do đó không ăn trứng rất hợp lý.

    V: Nếu có người nào đó muốn ăn chay trường nhưng vì sẹ vô ý thức hay không biết mà ăn thịt thì sẽ ra sao? Sự việc này sẽ ảnh hưởng đến người đó như thế nào?

    Đ: Có thể sẽ làm cho quý vị đau bụng một ít. Nhưng nếu quý vị thiền thêm một ít mỗi ngày, sẽ không có vấn đề gì. Chúng ta không thể lúc nào cũng tránh được. Ăn chay là để quảng bá thêm tình thương, sự từ ái đã có sẵn trong chúng ta. Ăn chay chỉ đánh bóng hơn các đức tính trên, phát triển đến cực độ đối với các sinh vật kể cả các anh chị em bé nhỏ, để biểu hiện tình thương của chúng ta và cũng để tăng lòng bác ái của chúng ta. Nhưng nếu chúng ta làm điều gì một cách vô ý thức, không ai có thể trách cứ chúng ta, Thượng Đế cũng không khiển trách.

  14. #54
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    2. Không nói những lời không thật

    ..........................

    3. Không lấy những gì không phải của chúng ta

    "Bất cứ vật gì không thuộc về chúng ta và chúng ta lấy mà không có phép hay hỏi trước, là ăn cắp. Chúng ta có thể ăn cắp thì giờ và năng lực của người khác. Quý vị biết loại ăn cắp này rất rõ. Vài người bạn gọi điện thoại cho quý vị hàng giờ mà quý vị không sao ngưng được, khiến quý vị phát mệt, vì lịch sự và lòng bác ái, quý vị chỉ biết nghe: "À à, dạ, dạ, ..." quý vị không biết họ đang nói gì bởi nó quá chán. Đây cũng là hình thức ăn cắp. Quý vị nên dành thì giờ của mình để tìm hiểu Thượng Đế thay vì nói những đề tài vô bổ."

  15. #55
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    4. Không lạm dụng tình dục

    "Lạm dụng tình dục và thái quá làm suy nhược cơ thể, hao mòn lực lượng tinh thần mà đáng lý ra nên dành cho việc đại khai ngộ, và giúp cho chính mình cũng như cho nhân loại. Như vậy cao quý hơn. Có thế thôi. Tình dục sai quấy có nghĩa là quý vị có nhiều bạn gái, hay bạn trai, nhiều vợ hay nhiều chồng. Nó làm kiệt quệ năng lượng dự trữ."
    "Rất đơn giản, nếu quý vị đã có một ông chồng rồi thì đừng nghĩ đến người thứ hai. Giữ cho đời sống của quý vị đơn giản, không phức tạp và cãi vã. Nó gây đau đớn cho tình cảm của người khác. Chúng ta tránh những va chạm, tránh những sự đau khổ xúc động, vật chất cũng như tinh thần cho người khác, nhất là cho những người mình thương yêu. Có thế thôi. Nếu quý vị đã có người yêu, đừng nói với anh ta hay chị ta. Nó chỉ tạo thêm đau khổ khi quý vị nói ra. Hãy từ từ âm thầm giải quyết, và không phải thú tội. Đôi khi người ta nghĩ nếu họ ngoại tình rồi về nhà thú tội với vợ họ hay chồng họ, như vậy là rất khôn ngoan và ngay thật. Vô nghĩa. Làm như vậy không tốt. Quý vị đã phạm lỗi lầm, tại sao lại còn đem rác rưới về nhà bắt người khác thưởng thức? Nếu anh ta không biết, hay anh ta không cảm thấy quá tệ. Biết được sự việc sẽ gây đau đớn hơn. Như vật cố gắng giải quyết vấn đề và đừng phạm nữa, chỉ có thế thôi."

  16. #56
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    V: Ngài có coi sự đồng tính luyến ái và sự lưỡng tính luyến ái như nhau không?

    Đ: Sư Phụ thật sự không biết, Sư Phụ không phải là chuyên gia về hai điều này (cười). Điều mà Sư Phụ có thể nói cho quý vị là tại sao quý vị tự nhận cái xác thân này là mình và cho mình là lưỡng tính luyến ái hay đồng tính luyến ái? Chúng ta không phải là cái nhục thể này, các huynh đệ, chúng ta là thánh linh. Chúng ta là tình thương luân hồi, tất cả chúng ta là trí huệ, chúng ta là Vô Thượng Sư của mọi vật trong vũ trụ. Tại sao quý vị tự nhìn mình một cách giảm giá trị và làm quý vị cảm thấy hạ cấp bằng cách tự xếp loại quý vị là cái này cái kia. Nhận biết quý vị như Thượng Đế, tìm cách đạt khai ngộ và những điều này chỉ là tạm thời chuyển tiếp.

  17. #57
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    5. Không dùng độc tố.


    "Độc tố có nghĩa ma túy, rượu và tất cả những thứ làm cho quý vị trở thành nghiện ngập, làm quý vị thành nô lệ, cũng làm lu mờ thị giác của quý vị, phá hủy tế bào não của quý vị, và làm hư hao khả năng suy nghĩ, nhìn và làm việc một cách rõ ràng. Đây là các độc tố."
    "Hút thuốc có thể từ từ thay đổi, nhưng cũng nên tránh. Chúng ta phải được thấm nhuần bởi lực lượng Thượng Đế chứ không bằng các chất liệu rẻ tiền. Trước đây chúng ta được phép làm như thế hay chúng ta làm vậy vì vô minh, vì chúng ta không hạnh phúc và khao khát một cái gì mà chúng ta không biết đó là cái gì. Chúng ta cảm thấy nội tâm trống vắng, và chúng ta không thấy có hạnh phúc qua những tiền tài và thiện văn minh. Chúng ta cảm thấy một chút nào đó không được thỏa mãn, do đó chúng ta đi tìm thuốc lá, ma túy, bài bạc, tình dục, hay bất cứ cái gì để thỏa mãn mình. Chúng ta nghĩ là chúng ta sẽ được thỏa mãn bởi chúng, nhưng càng dùng chúng ta càng kiệt lực, trống rỗng và cảm thấy vô nghĩa. Càng dùng nhiều chúng ta càng muốn có nó, và chúng ta càng cảm thấy thân thể lẫn trí óc bị ngược đãi. Cái thật sự làm say mê sẽ thay thế cho tất cả những thứ đó khiến quý vị thỏa mãn, và quý vị sẽ không còn cần các thứ đó nữa."

  18. #58
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    V: Nếu tôi đang dùng thuốc theo lệnh của bác sỹ, tôi có thể ăn chay và thọ Tâm Ấn không?

    Đ: Được, chắc chắn. Tại sao không? Thuốc không phải là ma túy. Cái Sư Phụ nói là ma túy, quý vị biết, là những chất mà quốc gia quý vị cấm đoán. Sư Phụ cũng cấm nó, vì lợi ích của quý vị, bởi vì nó hủy hoại sự sống của quý vị, làm quý vị tổn thất rất nhiều tiền, và khiến quý vị trở thành một người lệ thuộc vô tư cách. Quý vị phải bước đi như một ông vua, như Thượng Đế trên trái đất này, và gia trì toàn thế giới với lực lượng vĩ đại nhất và trí huệ bên trong.

    V: Tại sao chúng ta không thể uống rượu khi mà nó được dùng trong thuốc?

    Đ: Uống rượu ảnh hưởng đến tâm thần. Nó làm trí óc lu mờ lẫn lộn, và làm tê bại hệ thống thần kinh của chúng ta, ở một mức độ nào đó. Do đó Sư Phụ không cần đến ảnh hưởng tốt về bề mặt của nó, bởi vì làm hại trí óc của quý vị, và chúng ta phải tùy thuộc vào hệ thống suy nghĩ của chúng ta để đạt khai ngộ. Càng làm nó tê hại, chúng ta càng ngày càng lẫn lộn và sẽ không thể suy nghĩ thẳng thắn được?

    V: Thưa, còn các chất hóa học trong trái cây và rau cỏ?

    Đ: Ô! trời ơi! Quý vị cuồng quá đi. Rửa nó với muối, phải, và ăn. Nếu không quý vị sẽ chết, hmm?

    V: Trong đơn xin thọ Tâm Ấn có nêu ra là không được dùng lực lượng tâm linh để chữa bệnh cho người khác. Xin Ngài cho biết về điều này? Tôi sống trong một cộng đồng có nhiều người dùng tay để chữa bệnh, và nhiều cách chữa bệnh khác.

    Đ: Quý vị thấy, nếu quý vị muốn trở thành người đi chữa bệnh, thì quý vị cứ làm. Nếu quý vị muốn biết mọi việc, kể cả việc chữa bệnh, thì quý vị phải bỏ ra một thời gian cho tới khi nào quý vị biết tất cả rồi thì quý vị có thể đi chữa bệnh. Chữa bệnh mà không cần chữa. Người ta chỉ nhìn thấy quý vị là được khỏi bệnh. Quý vị không cần phải làm những thứ như hú-la hú-la, hay làm rối loạn từ trường của người khác. Nếu hôm nay quý vị thành công trong công việc chữa bệnh cho một người, quý vị có thể bảo đảm rằng họ sẽ không bị bệnh qua ngày mai không? Quý vị có hiểu không? Nó không hoàn toàn. Và khi người bệnh được khỏi vì được một người chữa bệnh theo phương pháp tâm linh, họ sẽ tin tưởng vào người chữa bệnh này thay vì tin tưởng vào khả năng chữa bệnh của chính họ. Điều này nguy hiểm cho cả hai, cho người chữa bệnh và cho bệnh nhân. Bệnh nhân tin vào người chữa bệnh, người chữa bệnh thêm tánh tự cao. Như vậy cách chữa bệnh tốt nhất là trở thành như Đức Kito. Chữa bệnh mà không chữa. Chữa bệnh mà không biết là chữa bệnh.

    V: Thưa Ngài, ý Ngài muốn nói gì về việc chữa bệnh theo tâm linh làm trở ngại cho sự tiến bộ? Nếu có người dùng tay để chữa bệnh một cách tự nhiên theo phương pháp Reiki, có được chấp nhận không?

    Đ: Nếu muốn hoàn toàn khai ngộ, quý vị phải không can thiệp vào nghiệp chướng của người khác. Bởi vì làm như vậy quý vị sẽ mất đi lực lượng về tâm linh, và và vẫn còn ở phần vật chất mà thôi.

    V: Thưa có cần phải thiền hai tiếng rưỡi mỗi ngày không? Tại sao?

    Đ: Chúng ta phải thiền hai tiếng rưỡi mỗi ngày bởi vì điều này rất cần để rửa sạch linh hồn, phần mà bị ảnh hưởng rất nhiều tới các thứ bệnh. Bây giờ, nếu quý vị dơ bẩn sau một ngày làm việc, và khi về nhà, quý vị cần ít nhất là 2 ga-lông nước để tắm rửa. Mỗi ngày quý vị lẫn lộn trong thế giới này, và bị ô nhiễm bởi những người khác, ảnh hưởng bởi mọi người chúng quanh, và cả những hành động xấu không thể tránh được từ chính chúng ta. Thí dụ như khi hít thở, chúng ta giết rất nhiều vi khuẩn; khi ăn rau, chúng ta giết sự sống của rau cải. Như vậy hai tiếng rưỡi như là 2 ga-lông nước tắm rửa linh hồn. Nếu quý vị rửa bằng một ga-lông rưỡi thì cũng được nhưng không hoàn toàn sạch. Rồi ngày mai quý vị lại tích tụ thêm bụi, và quý vị chỉ rửa bằng một ga-lông nước. Cứ như vậy quý vị không hoàn toàn sạch sẽ và một ngày nào đó quý vị sẽ ngửi thấy mùi. (Cười).

    V: Về ngũ giới mà chúng tôi phải tuân theo để có thể được thọ Tâm Ấn. Điều gì sẽ xẩy ra nếu chúng tôi không theo được?

    Đ: Vật thì quý vị đừng thọ pháp. Sư Phụ có thể làm được gì? Cố gắng lần nữa, được không? Nếu quý vị nghĩ điều này tốt cho quý vị , và tốt cho người khác, và đó là một hàng rào bao bọc mầm tâm linh của chúng ta, thì chúng ta hãy giữ nó, và không làm hại mầm tâm linh đang nẩy nở trong chúng ta. Ngoài ra không có ai ở đó để lên án, hay làm bất cứ điều gì với quý vị, ngoại trừ tâm thức của quý vị. Như vậy hãy giữ giới luật, và khi nào quý vị ngã, hãy đứng lên và cố gắng làm lại.

    V: Tại sao chúng tôi không thể dùng lẫn pháp Quán Âm với các pháp tu khác?

    Đ: Tập chung và hãy chú tâm vào giáo lý của Sư Phụ mà thôi, ngõ hầu đạt được kết quả tốt nhất. Nếu quý vị thiền theo giáo lý Sư Phụ và tiền bạc cùng một lúc, hay thiền theo môn phái khác, dĩ nhiên quý vị sẽ bị phân tán. Điều này rất hợp lý. Sư Phụ không phải là nhà độc tài, Sư Phụ chỉ nói điều gì tốt cho quý vị. Bất cứ muốn làm gì, quý vị phải chú tâm vào một điểm. Người ta nghĩ Sư Phụ cấm quý vị điều này điều kia. Không có! tất cả những điều Sư Phụ nói chỉ là những lời khuyên tốt, và là bổn phận của một người thầy. Nhưng dĩ nhiên quý vị có quyền lực chọn. Nếu quý vị không theo Sư Phụ, cũng được. Quý vị phải chịu trách nhiệm về hành động của quý vị, về sự thành công trong việc hành thiền của quý vị. Sư Phụ có trách nhiệm nói cho quý vị biết điều gì tốt cho quý vị. Được không? Những gì Sư Phụ nói cho quý vị nghe là những điều thiết yếu cô đọng của những người tu hành thời xưa khi họ muốn tránh khỏi cạm bẫy của vật chất, và vượt lên trên sức khống trị của đầu óc, để họ có thể nhận thức được rằng có cái gì vĩ đại hơn thân thể, máy móc và bộ óc điện toán của họ. Tất cả những điều này là chìa khóa bí mật, hay phương pháp bí mật để gia tăng vận tốc của quý vị trên xa lộ tâm linh. Nó tùy thuộc sự lựa chọn của quý vị. Con đường tự do là con đường của trách nhiệm, tự lãnh trách nhiệm. Do đó Sư Phụ không bao giờ bắt buộc điều gì, mà chỉ đề nghị.

  19. #59
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    Ăn chay

    "Chúng ta tôn trọng mọi sự sống trong kế hoạch sáng tạo của Thượng Đế. Chúng ta có thể thấy rằng mọi sinh vật đều muốn cưỡng lại sự đau khổ và cái chết. Do đó khi chúng ta giết hay thấy động vật bị giết, chúng thật đau khổ và cố chạy trốn. Đó có nghĩa là Thượng Đế ban cho chúng ta bản năng muốn sống. Nếu chúng ta can thiệp và dùng sức mạnh để lấy đi sự sống, chúng ta đã can thiệp vào ý chỉ của Thượng Đế. Chúng ta nên cư xử với mọi sinh vật cùng một đường lối mà chúng ta muốn được cư xử bởi người khác. Rồi cuộc sống của chúng ta sẽ được gia trì bởi ân điển, trường thọ và trí huệ. Gieo gì thì gặt lấy. Rồi chúng ta sẽ không bao giờ oán trách Thượng Đế về các điều không may. Chúng ta càng trau dồi thì thân khẩu ý càng trở nên tốt đẹp bấy nhiêu."
    "Hãy cố gắng ăn chay tối đa, điều này sẽ hữu ích cho quý vị. Ngay cả ở vùng ô nhiễm, nếu ăn chay sẽ giúp quý vị có tính miễn nhiễm, quý vị cần phải biết điều đó. Người ăn chay ít bệnh hơn người ăn thịt. Nó bảo vệ quý vị, làm cho trí óc của quý vị điềm đạm hơn, và quý vị bớt suy tư. Đây là điều tốt của việc ăn chay. Không phải chỉ là tính chất của sự nhân ái mà thôi. Chúng ta quên rằng nếu chúng ta không lấy đi sự sống của kẻ khác thì mạng sống của chúng ta cũng không bị lâm nguy. Đó là luật của nhân quả. Nếu chúng ta tha thứ kẻ khác, kẻ khác sẽ tha thứ chúng ta."
    "Thật là tốt lành khi chúng ta có một bữa ăn mà không phải nghĩ đến những con vật chịu đau khổ vì bữa ăn. Đây là lý do chính của việc ăn chay. Quý vị tự lựa chọn một con đường cho cuộc sống quý vị, và chọn các nào làm bớt sự đau khổ cho chúng ta cũng như cho kẻ khác."

  20. #60
    Member Wahaha's Avatar
    Join Date
    Aug 2010
    Posts
    68

    Default Re: TA ĐÃ ĐẾN ĐỂ ĐƯA CÁC CON VỀ

    V: Ngài có thể nói thêm về vấn đề ăn chay và tại sao nó ảnh hưởng đến hòa bình thế giới?

    Đ: Quý vị thấy, hầu hết các trận chiến tranh xảy ra trên thế giới đều vì lý do kinh tế, kết mầm từ việc thiếu thực phẩm tại các quốc gia khác nhau, và sự khiếm khuyết trong việc phân phối thực phẩm không đồng đều. Bây giờ nếu quý vị để tâm đọc đọc các báo chí và kết quả công trình nghiên cứu, quý vị sẽ thấy rằng việc nuôi cả đàn súc vật và động vật để cung cấp cho thị trường tiêu thụ thịt đưa các quốc gia đến chỗ phá sản về mọi mặt. Nó tạo ra nạn đói tại các đệ tam quốc gia. Đây không phải là sự kết luận của Sư Phụ, mà là quý vị, những người Hoa Kỳ, đã khảo cứu và đưa ra kết luận này.
    Đọc về tiến trình thực phẩm và cuốn sách "Thực Phẩm Cho Một Nước Mỹ Mới", tác giả là con một nhà tỷ phú sản xuất cà-rem, cho thấy ông đã bỏ tất cả để trở thành một người ăn chay, viết sách chống lại truyền thống làm ăn của gia đình. Làm như vậy nghĩa là ông không những bị mất mát về tiền bạc, mà còn cả uy tín và sự nghiệp, nhưng ông vẫn làm vì đó là sự thực. Ngoài ra còn có nhiều tạp chí và sách báo cho quý vị rất nhiều tài liệu và dữ kiện về việc ăn chay và làm cách nào để góp phần vào nền hòa bình thế giới.
    Quý vị thấy, chúng ta tàn phá các tài nguyên trái đất để có được thịt là thực phẩm, bằng cách cho súc vật dùng rất nhiều chất đạm, nước và thuốc men. Chúng ta dùng rất nhiều nhân lực, xe cộ, đường xá, v.v... và hàng trăm hàng ngàn mẫu đất đã bị phí phạm trước khi một con bò có thể cho chúng ta một bữa ăn. Nếu tất cả những tài nguyên này được phân phối cho các nước chậm tiến thì chúng ta có thể giải quyết được nạn đói trên thế giới. Khi một quốc gia cần thực phẩm, họ có thể sẽ xâm lăng quốc gia khác chỉ để cứu người dân của họ, nhưng về lâu dài sẽ tạo ra hậu quả cấu và sự trừng phạt. Nên nhớ rằng Thánh Kinh có nói 'Gieo nhân gì thì gặt quả nấy.' Nếu chúng ta giết chóc để có được thực phẩm, thì chúng ta sẽ bị giết vì thực phẩm sau này. Thật đáng thương là chúng ta rất thông minh, rất văn minh mà hầu hết chúng ta lại không biết nguyên nhân sự đau khổ của nước láng giềng chúng ta. Vì khẩu vị của chúng ta, để có thể nuôi được một người, chúng ta đã giết rất nhiều sinh vật và bỏ đói rất nhiều sinh mạng của đồng chủng.
    Tội lỗi này, cố ý hay vô tình, sẽ kéo tâm thức của chúng ta xuống và làm chúng ta đau khổ với những căn bệnh không thể chữa được như ung thư, lao, và cả bệnh aids. Quý vị hãy tự hỏi tại sao nước Mỹ lại có tỷ lệ cao nhất và nhiều đau khổ nhất về bệnh ung thư. Bởi vì chúng ta ăn quá nhiều thịt bò. Chúng ta ăn nhiều thịt hơn bất cứ quốc gia nào. Hãy tự hỏi tại sa nước Trung Hoa hay các nước cộng sản không có tỷ lệ ung thư cao như vậy. Họ không có thịt mà ăn. Đó là kết luận của cuộc nghiên cứu của quý vị, không phải của Sư Phụ. Như vậy đừng trách cứ Sư Phụ.

    V: Một người có phải ăn chay thật nghiêm ngặt để được khai ngộ hay không?

    Đ: Không, quý vị không phải làm như vậy. Quý vị có thể có thể nghiệm khai ngộ mà không ăn chay. Nhưng để được hoàn toàn khai ngộ, và duy trì trạng thái an vui vào mọi thời điểm, chúng ta cũng nên ban rải sự vui vẻ cho mọi sinh vật một cách hoàn toàn, khiến chúng không vị sợ hãi, và chúng ta không đe dọa bầu khí quyển chung quanh. Đây là sẹ khai ngộ hoàn toàn hơn. Là một người chỉ ăn chay không thôi, sẽ không đưa quý vị tới khai ngộ hoặc giúp quý vị trở thành Phật. Những con bò và ngựa đều ăn chay, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng được khai ngộ. Ăn chay là cách tốt nhất cho chúng ta đạt được sẹ khai ngộ hoàn toàn.

    V: Nếu tôi tiếp tục ăn thịt, tôi sẽ còn khai ngộ không sau khi đã thọ Tâm Ấn?

    Đ: Thịt là nguyên nhân của mọi chiến tranh và sự đau khổ trên thế giới cũng như trong chính chúng ta. Không ăn thịt là góp phần vào nền hòa bình cho trái đất này. Nếu chúng ta chấm dứt được nguyên nhân của sự giết chóc, chúng ta sẽ không lãnh hậu quả bị giết hại hay bị thương. Cũng thế, không ăn thịt là hành động gián tiếp giữ giới luật 'Không sát sinh'. nó cũng là nuôi dưỡng lòng vị tha của chúng ta đối với muôn loài, do đó chúng ta có thể đối xử với chúng bình đẳng như các tạo vật khác của Thượng Đế. Vậy cách tốt nhất là không dùng các thực phẩm làm bằng thịt động vật. Ngay cả nếu quý vị khai ngộ sau khi thọ Tâm Ấn, nếu dùng thực phảm có thịt, quý vị sẽ chịu đau khổ bởi nghiệp chướng nặng nề, bởi vì nghiệp chướng này phải được rửa sạch. Đôi khi quý vị đạt đến một trình độ tâm linh nào đó, quý vị sẽ trải qua thể nghiệm của một vài phản ứng do sự xung đột giữa sự không hoàn toàn trong sạch của cơ thể và sự thuần khiết của thiên đàng. Quý vị có hiểu không? Không phải lúc nào cũng dễ chống lại cường độ của năng lực bên trong quý vị, khi cơ thể không thanh khiết và tâm trí đang ở trạng thái của một thực thể.

    V: Thưa có thể ăn cá được không?

    Đ: Nếu quý vị muốn ăn cá cũng được, nhưng nếu quý vị muốn ăn chay, thì cá không phải à rau cải. (cười)

    V: Trong một buổi thuyết pháp trên núi, Chúa Giê Su đã cho hàng ngàn người ăn cá với bánh mì, và cũng trong một tiệc cưới, Ngài đã biến nước thành rượu?

    Đ: Như vậy câu hỏi là gì? Quý vị muốn Sư Phụ biết điều này à? Sư Phụ biết. Sư Phụ đã được hỏi hàng ngàn lần, và ngay cả nếu Sư Phụ không biết thì bây giờ Sư Phụ đã biết. Quý vị muốn ám chỉ rằng Sư Phụ nói không ăn cá, và Thánh Kinh thì nói Chúa Giê Su cho đám đông ăn cá? Nhưng quý vị phải xét coi đó là loại cá gì vậy? Ngài dùng hai con cá cho cả năm ngàn người ăn! Đó là cà bằng thần thông, làm bằng không khí.

    V: Ngài có cảm thấy rằng nhiều quốc gia tiêu thụ thịt nhiều hơn là những quốc gia ít tiêu thụ thịt không?

    Đ: Có. Quý vị có thể so sánh Ấn Độ với những quốc gia khác ăn nhiều thịt hơn. Quý vị có thể so sánh tỷ số gia tăng trong các tôn giáo ăn nhiều thịt hơn các tôn giáo khác, và quý vị sẽ thấy sự khác biệt. Quý vị cũng có thể ghi nhận rằng loài vật ăn thịt gia tăng nhiều hơn loài vật ăn cỏ. Ngay cả trong loài vật, người ta cũng có nhìn thấy sự tương quan.

Page 3 of 4 FirstFirst 1234 LastLast

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts