Page 10 of 14 FirstFirst ... 67891011121314 LastLast
Results 181 to 200 of 272

Thread: Tiểu Hồ Điệp

  1. #181
    a n i r t a k NEP's Avatar
    Join Date
    Nov 2006
    Location
    Tây Bắc
    Posts
    8,139

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    Quote Originally Posted by tieuhoddiep View Post
    Hôm nay trời lại mưa !
    Ở ngoài trời nắng đẹp quá!

  2. #182
    a n i r t a k NEP's Avatar
    Join Date
    Nov 2006
    Location
    Tây Bắc
    Posts
    8,139

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp


  3. #183
    Senior Member tieuhoddiep's Avatar
    Join Date
    May 2010
    Posts
    1,054

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    aw..omg...sao mà dễ thương quá đi...Đ thích lắm. Cám ơn Nep nhieu nhieu lam...

  4. #184
    a n i r t a k NEP's Avatar
    Join Date
    Nov 2006
    Location
    Tây Bắc
    Posts
    8,139

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    Tóc con bé này cắt đẹp, rất hợp vơi cái mặt của nó.


  5. #185
    Senior Member tieuhoddiep's Avatar
    Join Date
    May 2010
    Posts
    1,054

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    con nit thi hầu nhu cha me nao cung de toc ngan cho no. vi tui no con nho ko biet cột toc va de de dàng khi tắm.

  6. #186
    a n i r t a k NEP's Avatar
    Join Date
    Nov 2006
    Location
    Tây Bắc
    Posts
    8,139

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    Có lý!

    Không biết hồi trước Sea để tóc con gái sao á... :

  7. #187
    Senior Member tieuhoddiep's Avatar
    Join Date
    May 2010
    Posts
    1,054

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    Buổi sáng tro*`i mưa ..bươi trua troi nang va bươi toi troi lanh...

    mùa mưa đến rối. hôm qua dọn tủ quần áo mới phát hiện ra mình có đến gần 30 cái khăn quàng cổ.

  8. #188
    a n i r t a k NEP's Avatar
    Join Date
    Nov 2006
    Location
    Tây Bắc
    Posts
    8,139

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    gần 30 cái khăn quàng cổ
    O_O

  9. #189
    Senior Member tieuhoddiep's Avatar
    Join Date
    May 2010
    Posts
    1,054

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    Trời vào thu...gió lạnh và giường như chỉ muốn nằm ngủ mãi suốt mùa lạnh.

    Hụt hẩng khi lang thang trên khuôn viên đại học với những con đường có đầy xác lá. Đời người không lẻ chỉ có thế thôi sao. Học hành, đi làm rồi lại đến xây một mái ấm của riêng mình. Có những lúc chẳng biết cuộc sống này mình sống để làm gì. Vì mình hay vì những người xung quanh. Đã bao mùa Thu trôi qua. Vẫn thế !

    Bỗng giật mình khi Thu về trước ngõ
    Trời ảm đạm gió lạnh trông xa xôi
    Về nơi chốn ấy có kẻ chờ mong
    Nhủ với lòng thôi thì chuyện đã qua

    Còn thương tiếc làm gì duyên tình củ
    Để chiều gió lộng dấu ẩn hoàng hôn
    Xa lắm người ơi còn ngại ngần chi
    Thu trong mắt ai mãi là xa xăm

    Tưởng chừng như Thu vẫn còn e ấp
    Mặc cho thế gian người khóc ly biệt
    Xác lá tả tơi trong chiều lộng gió
    Đường về còn xa ai dìu bước nhỏ

    !!!!!!!
    THD
    10/12/10

    viết nhảm sau giờ học và lười biếng khi phải đi về..


  10. #190
    Senior Member Phuong12's Avatar
    Join Date
    Apr 2010
    Posts
    753

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    Quote Originally Posted by tieuhoddiep View Post
    Đời người không lẻ chỉ có thế thôi sao. Học hành, đi làm rồi lại đến xây một mái ấm của riêng mình. Có những lúc chẳng biết cuộc sống này mình sống để làm gì. Vì mình hay vì những người xung quanh. Đã bao mùa Thu trôi qua. Vẫn thế !
    TL có cùng 1 suy nghĩ như HĐ
    Nhiều khi TL cũng đã tự hỏi sống vì mình hay vì những người thân của mình ???
    TL lớn hơn HĐ nhiều tuổi lắm nhưng vẫn chưa muốn có gia đình không phải vì ham chơi mà vì sợ mình không tròn trách nhiệm

  11. #191
    Senior Member tieuhoddiep's Avatar
    Join Date
    May 2010
    Posts
    1,054

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    phải...trách nhiệm rất là quan trọng. Vì vậy có nhiều khi người khác thấy Đ nghĩ là Đ tháo vác lắm. Nhưng thật ra không như họ thấy bao giờ. Và Đ luôn luôn thấy thương tiếc cho những đứa trẻ mồ côi kia khi không đ.c sự thương yêu của mẹ. Có bao giờ những bà mẹ đó nghĩ đến con họ giờ này ở đâu, với ai và có đ.c hạnh phúc tìng thương không...! nhiều lắm chị ơi. Trách nhiệm không phải ai củng có thể làm đ.c. và...thôi hãy để thời gian trả lời...hạnh phúc nếu của ta thì sẻ là của ta ...chị nhé !

  12. #192
    a n i r t a k NEP's Avatar
    Join Date
    Nov 2006
    Location
    Tây Bắc
    Posts
    8,139

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    Nếp nghĩ mình sống vì mình và những người quan trọng trong đời mình. Trách nhiệm thì Nếp nghĩ tới lúc thì mình sẽ hoàn thành thôi, có thể kết quả không phải là tốt nhất, nhưng cố gắng hết sức thì nó cũng không có xấu lắm đâu. Lo nhiều có giúp được gì, thực tập và học từ cái sai của mình để cải thiện có lẽ sẽ có kết quả hoàn hảo hơn. Quan trọng là mình có niềm tin ở chính mình, ở những người bên cạnh mình và ở tương lai.
    Nếp nghĩ không ai 1 mình mà tự làm được hết các việc đâu. Tạo hóa con người và xã hội của con người được tạo ra và gìn giữ trong môi trường cộng đồng và gia đình. Trách nhệm không phải là của 1 người để gánh mà là của chung, của tất cả những người tham gia vào sự kiện đó. Lo gì mình có làm tròn trách nhiệm hay không, vì gia đình thì lúc nào cũng có ít nhất 2 người (cha mẹ, mẹ con, cha con, vv...), có người kia giúp mình và mình cũng giúp họ nữa mà, sao lại không làm tròn trách nhiệm được. Ai cũng giúp sức thì việc gì làm cũng được. Nếp tin là vậy, đúng hay sai Nếp không cần biết...không đúng Nếp cũng làm cho nó đúng.

  13. #193
    a n i r t a k NEP's Avatar
    Join Date
    Nov 2006
    Location
    Tây Bắc
    Posts
    8,139

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp



    Seattle Japanese Garden nè, muốn đi xem không?

  14. #194
    Senior Member tieuhoddiep's Avatar
    Join Date
    May 2010
    Posts
    1,054

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp




  15. #195
    Senior Member tieuhoddiep's Avatar
    Join Date
    May 2010
    Posts
    1,054

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp


  16. #196
    a n i r t a k NEP's Avatar
    Join Date
    Nov 2006
    Location
    Tây Bắc
    Posts
    8,139

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp


    Weekend vui vẻ!

  17. #197
    a n i r t a k NEP's Avatar
    Join Date
    Nov 2006
    Location
    Tây Bắc
    Posts
    8,139

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp



  18. #198
    Senior Member tieuhoddiep's Avatar
    Join Date
    May 2010
    Posts
    1,054

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    anirtak = katrina

  19. #199
    a n i r t a k NEP's Avatar
    Join Date
    Nov 2006
    Location
    Tây Bắc
    Posts
    8,139

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    Sao biết?

  20. #200
    Senior Member tieuhoddiep's Avatar
    Join Date
    May 2010
    Posts
    1,054

    Default Re: Tiểu Hồ Điệp

    Bai viet dươi day viet boi 1 ngươi ma minh biet. Neu co ban nao doc dc thi hay nghi den bản thân cua ban...nhung gi ban dang co va nhung gi ngươi ta khong co......!

    Cuộc sống mãi trong tôi.



    Không biết tôi còn sống ở đây được bao lâu nữa, nhưng khi nghĩ tới ngày tôi sẽ rời khỏi đây,tôi lại nhớ tới những ngày đầu bước vào thế giới này - mọi thứ trong mắt tôi đều là huyền ảo, dường như tôi không thuộc về thế giới này. Tôi cảm thấy mình bị lạc vào thế giới hư vô.



    Sau vài ngày tôi sống ở đây ,cho đến ngày thứ tư tôi tìm được một công việc nhờ một người xa lạ ,chỉ gặp mặt lần đầu, trong lúc tôi đang đi nhà thờ , không biết sao lúc đó tôi lại tin. Thế rồi tôi vừa đi học vừa đi làm, xong lại về nhà. Cuộc sống của tôi chỉ biết như thế và ba tháng sau tôi phải nghỉ học vì không đủ học phí cho lớp học tới. Cuộc sống của tôi bị thu hẹp. Ngoài việc đi làm tôi không còn biết gì nữa , tôi như bị cô lập và tôi nghĩ cuộc sống ở đây quá buồn và tẻ nhạt - chỉ có bốn bức tường làm bạn với tôi. Sự tẻ nhạt của cuộc sống đi kèm theo sự khó khăn trong công việc hằng ngày. Sự thủ thách ở đây không phải là mang vác nặng nhọc mà là sự khác biệt cách sống và thái độ làm việc. Khi đi làm tôi không biết phải bắt đầu từ đâu vì mọi thứ đối với tôi đều lạ lẫm. Mỗi khi đi làm tôi cứ nghĩ liệu ngày hôm nay sẽ như thế nào, cho đến khi về nhà tôi vẫn còn ám ảnh về nó. Mọi thứ ở đây quá mới mẻ - cách sống, phong tục cũng như cách chuyện trò - làm cho tôi luôn ngại ngùng ,không biết ăn nói ra sao, hành xử thế nào cho thích hợp với họ. Có phải, ai bước chân tới đây lần đầu cũng có cảm nghỉ như tôi?



    Ngày tháng trôi qua ,tôi sống ở đây được một năm, trải qua bốn mùa của thời tiết và cảm nhận được đặc sắc của mỗi mùa. Nhưng cảm giác không thể nào quên được chính là cái mùa đông năm đó, cái lạnh làm cho tôi tê buốt cả thân thể và đôi giầy của tôi mang bị thấm ướt khiến cho những ngón chân tôi phải tê cứng trong những ngày tôi đi làm mà không biết tìm kiếm mua áo quần và giày ở đâu. Cho đến khi tôi quen biết được vài người bạn ở nơi tôi làm và sau nhiều lần gặp gỡ, họ chỉ dẫn cho tôi và tôi biết được thêm nhiều điều và cảm nhận được nhiều về cuộc sống ở đây hơn.

    Các bạn biết tại sao tôi lại có cái cảm giác bị lac vào cái “thế giới huyền ảo” này không, vì tôi đến đây không phải là đi học hay để làm việc gì cho kế hoạch tương lai. Tôi chưa có chuẩn bị gì trước cho cuộc hành trình này cả, và chính tôi cũng không hình dung được tại sao tôi đến được đây nữa. Mọi thứ quá đột ngột và bất ngờ. Mang tiếng “đi du học”, nhưng hai chữ “du học” trong tôi nghe rất xa lạ. Mỗi khi có người quen hỏi “Con đến Mỹ làm gì?”, tôi lại trả lời “Con đi du học”; hay khi bạn của tôi hỏi, mai bạn có đi học không, tôi thấy mình rất xấu hổ trước sự quan tâm của bạn bè. “Du học” - nhắc đến hai chữ này, tôi lại cảm thấy vô cùng ngượng ngập. Tôi phải sang Mỹ vì người thân của gia đình rơi vào tình trạng bế tắc, vướng vào sự trớ trêu của cuộc sống và ba mẹ tôi đã vô cùng đau khổ và hoàn toàn tuyệt vọng. Tôi phải cầu may để được qua đây. Theo lời ba mẹ thì tôi đã được may mắn bước vào cái thế giới này – mà tôi gọi là “thế giới huyền ảo” - vì chỉ trong vòng ba tuần, từ nơi mình sinh ra bước chân đến một vùng đất xa lạ mà trước đây không hề hay biết gì về nó. Tôi đặt chân lên vùng đất này rồi mà cứ nghỉ đây là giấc mơ chưa tỉnh của tôi thôi.



    Tôi cứ mong sao người thân của tôi có lại cuộc sống bình thường thì tôi sẽ rời bỏ nơi đây không cần suy nghĩ.



    Cho đến ngày hôm nay khi sắp rời khỏi nơi này, tôi ngồi lại ngẫm nghĩ những gì mình đã trải qua, không thể ngờ được mình đã sống với nó cả một thời gian dài. Trải qua bốn năm tự sinh sống ở đây, cảm nhận được cái thời tiết và sắc trời ảm đạm nơi này và đối diện với biết bao thử thách, tôi thấy mình đã lớn lên và trưởng thành thêm. Chỉ có những lúc như thế này mình mới nhận ra được sự quý giá của cuộc sống và sự quan tâm giúp đỡ của mọi người. Nhưng trên hết, chính cái thời tiết làm cho tôi không muốn sống ở đây – đến lúc sắp rời khỏi nơi này - cũng chính nó làm cho tôi cứ quyến luyến muốn cùng sống mãi với nó.



    Tôi yêu cái lạnh buốt của mùa đông với muôn ngàn bông tuyết trắng xóa trên khắp mọi nơi.

    Tôi yêu cái rộn ràng háo hức của mùa xuân và mùa hè với biết bao loài hoa đua nhau tươi nở.

    Tôi yêu cái màu sắc ảm đam với sắc trời thanh bình của mùa thu với những chiếc lá thu vàng rười rượi trên cành khiến cho con người ta phải say mê ngây ngất muốn quyện mình vào nó, quyện vào sắc trời thu.



    Và đây, một điều này nữa, đó là những người bạn của tôi. Cho dù những lần gặp nhau tôi chỉ biết cười và hỏi thăm, không hề bọc lộ bản thân của mình qua những lần chuyện trò, nhưng đối với tôi, được gặp họ nơi xứ lạ này là niềm hạnh phúc lớn nhất. Cho dù trong lòng họ có thể tôi chỉ là người xa lạ thâm trầm, cho dù họ có nghĩ sao về tôi, nhưng trong lòng tôi họ mãi là những người đáng quý nhất. Không phải là qua những câu chuyện kể, không phải là qua những bữa ăn ngon hay sự quan tâm giúp đỡ, chỉ bản thân những người bạn này đã là niềm vui và niềm an ủi ở nơi đất khách cho tôi. Hy vọng rằng khi rời nơi đây, tôi vẫn sẽ còn được gặp họ ở một phương trời nào đó, và tôi chúc tất cả những người tôi đã từng tiếp xúc nơi đây - dẫu chỉ là qua một cái gật đầu, một cái bắt tay hay một nụ cười xã giao - luôn luôn hạnh phúc và một cuộc sống tốt đẹp.



    Những con đường, từng chiếc lá, từng gương mặt tôi đã gặp qua, tất thảy đều khắc trong tôi những đường nét rõ ràng và sâu sắc mà tôi sẽ mang chúng theo ở tận đáy lòng. Nếu như có thể ước một điều – một điều gì đó huyễn hoặc và siêu tưởng – tôi chỉ ước mình có thể hiện diện lại trên mảnh đất này một ngày – chỉ một ngày – vào mỗi mùa xuân, hạ, thu, đông.



    .

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts