?i qua đư?ng là phải trông xe
Chị biết Quỳnh rất hay vô ý
Bao gi? chị cũng dặn em thế
Chăm cho em từng việc hàng ngày
Chị trách em - khi nắm cổ tay:
- Quỳnh gầy thế chẳng chịu ăn gì cả!
Thấy em buồn chị buồn hơn nỗi buồn của chị
Thấy em vui chị vui hơn nỗi vui của em



Lớn rồi mà chị chẳng tin
Chị vẫn coi em như ngày còn bé
Em đã lớn vượt xa đi?u chị nghĩ
Khổ hơn nhi?u cái khổ chị lo
Vui hơn nhi?u cái vui chị cho
Trên đư?ng đi bước thành bước bại



Nhưng mỗi bận em buồn, chị h?i
Em bảo rằng: "em mệt chút thôi".
Khi đi xa giữa bom đạn tơi b?i
Thư em viết: "nơi này yên tĩnh quá".



Em thương chị bao lâu rồi vất vả
?êm soạn bài, ngôi trư?ng gió hoang sơ
Giữa tiếng bom thù và dưới những báo mưa
Cơn sốt cháu võ vàng đôi mắt chị
Nên vui buồn mà em vẫn có
Bao nh?c nhằn em đã từng qua
Chỉ bạn bè em viết và thơ.
Em đã viết những đi?u em đã sống
Mà trước chị em lại thư?ng im lặng
Nên chẳng bao gi? chị hiểu em
Ai nói gì v? em chị cũng không tin
Vì chị nghĩ chị hiểu em hơn tất cả