TẢN MẠN GIÁNG SINH 2008

1.

Giáng sinh lại về, năm nay Giáng sinh về sớm nơi một số nhà thờ, nơi một vài khu phố, vì nhạc giáng sinh đã vang lên vui tai, vui tâm hồn nơi những khu phố thương mại lớn: “Mừng ngày Chúa sinh ra đời...” và nơi các cửa hàng bán hàng tôn giáo, đã bày bán những mặt hàng cho lễ Noel tràn cả ra bên lề đường, không khí Noel đã về, lại một mùa Noel nữa đang đến trong mọi tâm hồn của người Ki-tô hữu, và-có khi- nơi tâm hồn của những người thiện tâm, nơi người không cùng niềm tin Ki-tô giáo.

2.

Giáng sinh lại về, những người lớn không còn thấy nét hớn hở trên khuôn mặt của họ nữa, người người lo âu, vì ảnh hưởng kinh tế trên toàn thế giới, những người nghèo lại càng lo âu hơn vì việc làm ngày càng hiếm, vật giá đắt đỏ leo thang, đây đó có nhiều tiếng than thở của người nghèo: “Giáng sinh năm nay buồn quá, thất nghiệp dài dài.” Vô hình chung họ trở thành Chúa Giê-su nghèo hèn nơi hang đá Bê lem năm xưa mà họ không hề biết, họ có cơ hội cảm nghiệm được sự thiếu thốn để nhận thấy thật rõ Chúa Giê-su nghèo hèn như thế nào khi sinh ra: nghèo hơn cả người nghèo nhất trong họ: không nhà cửa, không chăn ấm, không lò sưởi, không bạn bè, quạnh quẻ cô đơn giữa mùa đông giá tuyết...

3.

Giáng sinh lại về, mặc ai có nỗi buồn vì thất nghiệp, mặc ai giàu có vì trúng áp phe, mặc ai buôn ngược bán xuôi, thì lễ Giáng Sinh của Chúa Giê-su cũng là ngày vui của nhân loại, ngày vui vì “bình an dưới thế cho người lòng ngay”. Ngày sinh nhật của Đấng Cứu Thế không đóng khung trong khung cảnh của người Ki-tô hữu nữa, nhưng tràn lan đến mọi dân tộc chủng tộc tôn giáo trên thế giới; ngày giáng sinh của Chúa Giê-su không còn trong phạm vi tôn giáo nữa, nhưng đã tỏa lan trong mọi ngõ ngách nghề nghiệp của con người, nơi xã hội, nhà máy, xí nghiệp.v.v...bởi vì lễ Giáng Sinh chính là lễ an bình cho mọi người mọi nhà trên thế gian này.

Rồi đêm Giáng Sinh đã đến, giờ này thì không còn ai biết phân biệt kinh tế xuống dốc, người này thất nghiệp, người kia trúng mánh nữa, nhưng tất cả mọi người đều mang một nét hân hoan vui cười trên khuôn mặt của họ. Mọi nẻo đường, mọi ngõ ngách đều dẫn đến nhà thờ, nơi đây, người ta nhìn ngắm Con Thiên Chúa xuống thế làm người trong hang lừa máng cỏ năm xưa –Chúa Giê-su Hài Nhi- Ngài nằm đó trong hang lừa, những người đến chiêm ngắm thờ lạy Ngài mang nhiều tâm trạng khác nhau: người Ki-tô hữu thì chiêm ngắm mầu nhiệm tình yêu nơi Ngài, người không phải là Ki-tô hữu thì trầm trồ khen ngợi Ngài nằm trong hang đá dễ thương quá; người thất nghiệp nghèo khó thì cảm nghiệm được sự khó nghèo của Ngài; người đau khổ thì cầu xin cho gia đình được hạnh phúc.v.v...

4.

Chúa Giê-su Hài Nhi nằm đó, trong hang đá, hai tay giơ cao như đòi Đức Mẹ Maria ẳm bồng che chở; như dang tay đón nhận tất cả mọi người vào trong vòng tay yêu thương của mình, vòng tay yêu thương của Thiên Chúa; như mời gọi tất cả mọi người hãy trở nên một, hãy trở nên một đoàn chiên không phân rẽ, không chia lìa, không phe phái, không tranh chấp, nhưng một đoàn chiên biết yêu thương, biết phục vụ nhau...

Này bạn,

Cứ mỗi lần lễ giáng sinh của Chúa Giê-su đến, thì Ngài luôn mang một sứ điệp duy nhất đến cho nhân loại, cho bạn và cho tôi, sứ điệp đó là: yêu thương. Bởi vì Ngài chính là tình yêu, từ tình yêu này phát sinh ra tất cả mọi điều thiện hảo cho nhân loại: tình yêu đem lại bình an, tình yêu đem lại hạnh phúc, tình yêu đem lại hòa bình, tình yêu đem lại tha thứ, tình yêu đem lại hòa thuận.v.v...

“Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
Bình an dưới thế cho người lòng ngay.”


Áp lễ Giáng Sinh năm 2008

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.