BÁO CÁO TU ĐỨC



Đệ tử mỗi tháng cố định viết xuống tiến trình tu đức cho sư phụ coi. Tháng thứ nhất anh ta viết như thế này: “Con cảm thấy ý thức mở rộng ra và thể nghiệm được mình với vũ trụ là một.” Đại sư nhìn xong thì giục vào sọt rác.

Tháng thứ hai đệ tử viết như sau: “Cuối cùng con đã phát hiện thần minh đang ở trong vũ trụ vạn vật.” Đại sư coi xong thì lắc đầu thở dài.

Trong bản báo cáo tháng thứ ba, đệ tử bỏ công sức giải thích như sau: “Bí nhiệm của độc nhất và số nhiều đã mở ra tâm trí hoang mang của con.” Đại sư coi xong thì ngáp dài.

Lại thêm một bản báo cáo viết như sau: “Không người sinh ra, không người sống, không người chết, bởi vì không phải con.“ Đại sư hai tay nắm lại, thất vọng không thể được.

Sau đó qua một tháng bình tĩnh, lại một tháng, một năm đã trôi qua, đại sư cho rằng nên nhắc nhở đệ tử viết báo cáo như là bài làm của anh ta ! Đệ tử đem đến một mẫu giấy ghi như sau:

- “Quên nó đi.”

Trên mặt đại sư bày ra nét hân hoan thỏa mãn, nhẹ nhàng nói:

- “Cảm ơn trời xanh, cuối cùng nó được đạo rồi.”

(Bài ca của loài ếch)

Suy tư:

Tu đức không phải bằng vàng ròng hay kim cương đá quý để đem ra cân đong đo đếm, tu đức cũng không phải là một bài luận văn phải tả cảnh tả người, tu đức cũng không phải là một mớ báo cáo thành tích đã làm trong tháng, nhưng tu đức chính là cách cảm nghiệm được Thiên Chúa đang cùng đồng hành với mình, và mình đồng hành cùng Thiên Chúa trong cuộc sống.

Quên đi loại tu đức cân đong đo đếm để thêm sự khiêm nhường trong cuộc sống.

Quên đi loại tu đức được viết trên giấy mình đã làm được bao nhiêu việc lành trong ngày trong tháng, để tâm hồn tự nhiên hòa hợp với mọi người.

Quên đi loại tu đức báo cáo thành tích mình đã đạt được cho người khác biết, bởi vì khi người khác biết và khen ngợi thì không cần Thiên Chúa biết nữa.

Trung tâm cuộc sống của người Ki-tô hữu chính là Đức Giê-su Ki-tô, đối xử với người khác như đối xử với Ngài là tu đức rồi vậy.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.