Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
http://img704.imageshack.us/img704/7322/hoahao.jpg
Sấm Giảng Giáo-Lý
QUYỂN NHỨT
Khuyên Người Đời Tu-Niệm
Đây là quyển thứ nhứt mà Đức
Thầy đã viết trong khoảng năm Kỷ-mão
(1939 ) tại Hòa Hảo (912 câu)
***
Hạ-ngươn nay đã hết đời ,
Phong-ba biến-chuyển đổi-dời gia-cang .
Năm Mèo Kỷ-Mão rõ ràng ,
Khắp trong trần-hạ nhộn-nhàng xiết chi .
Ngồi buồn Điên tỏ một khi ,
Bá gia khổ-não vậy thì từ đây .
Cơ trời thế cuộc đổi xây ,
Điên mới theo Thầy xuống chốn phàm-gian .
Thấy đời ly-loạn bất an ,
Khắp trong các nước nhộn-nhàng đao binh .
Kẻ thời phụ nghĩa bố-kình ,
Người thời trung-hiếu chẳng gìn vẹn hai .
Nên Điên khuyên-nhủ bằng nay ,
Xin trong lê-thứ ngày rày tỉnh tâm .
Cơ thâm thì họa diệc thâm ,
Nào trong sách sử có lầm ở đâu .
Người khôn nghe nói càng rầu ,
Người ngu nghe nói ngửa đầu cười reo .
Rồi sau sẽ thấy hùm beo ,
Khắp trong bá-tánh hiểm nghèo đáng thương .
http://www.phatgiaohoahaotexas.org/quyen1.htm
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 38
Điên nầy vưng lịnh Minh-Vương ,
Với lịnh Phật đường đi xuống giảng dân .
Thấy trong bá tánh phàm trần ,
Kẻ khinh người nhạo Thần Tiên quỉ tà .
Mặc ai bàn tán gần xa ,
Quỉ của Phật Bà sai xuống cứu dân .
Kẻ xa thì mến đức-ân ,
Làm cho người gần ganh-ghét khinh-khi .
Nam mô , mô Phật từ-bi ,
Miệng thì niệm Phật lòng thì tà-gian .
Khắp trong bá-tánh trần-hoàn ,
Cùng hết xóm làng đều bỉ người Điên .
Điên nầy xưa cũng như ai ,
Vào các ra đài tột bực giàu-sang .
Nghĩ suy danh-lợi chẳng màng ,
Bèn lên ẩn-dật lâm-san tu-trì .
Nhờ Trời may-mắn một khi ,
Thẩn-thơ lại gặp Đức Thầy Bửu-Sơn .
Cúi đầu Điên tỏ nguồn-cơn ,
Động lòng bác-ái ra ơn dạy truyền .
Thấy Điên tâm tánh quá thiềng ,
Nội trong sáu khắc biết liền Thiên-cơ .
Chuyện nầy thôi nói sơ-sơ ,
Để rộng thì giờ nói chuyện chơn tu .
Dương-trần kẻ trí người ngu ,
Ham võng ham dù danh-lợi xuê-xang .
Cờ đà đến nước bất an ,
Chẳng lo tu niệm tham-gian làm gì .
Phật , Trời thương kẻ nhu-mì ,
Trọng cha , yêu Chúa kính vì Tổ-Tông .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 39
Ngồi buồn nói chuyện bông-lông ,
Khắp trong trần-hạ máu hồng nhuộm rơi .
Chừng nào mới đặng thảnh-thơi ,
Dậu Phật ra đời thế-giới bình-yên .
Điên nầy Điên của Thần-Tiên ,
Ở trên Non-Núi xuống miền Lục-Châu .
Đời còn chẳng có bao lâu ,
Rán lo tu-niệm đặng chầu Phật-Tiên .
Thế-gian ít kẻ làm hiền ,
Nhiều người tàn-bạo làm phiền Hóa-Công .
Thế-gian chuyện có nói không ,
Đến hội Mây-Rồng thân chẳng toàn thây .
Việc đời đến lúc cấn gay ,
Mà cũng tối ngày nói xéo nói xiên .
Dương-trần tội ác liên-miên ,
Sau xuống huỳnh-tuyền Địa-ngục khó ra .
Điên nầy nói việc gần xa ,
Đặng cho lê-thứ biết mà lo tu .
Tu cho qua cửa Diêm-phù ,
Khỏi sa Địa-ngục ngao-du Thiên-đài .
Đường đời chẳng có bao dai ,
Nên viết một bài cho bá-tánh coi .
Tuồng đời như pháo châm ngòi ,
Bá-gia yên-lặng mà coi Khùng nầy .
Khùng thời ba Tớ một Thầy ,
Giảng-dạy dẫy-đầy rõ việc Thiên-cơ .
Điên đây còn dại còn khờ ,
Yên-lặng như tờ coi chúng làm sao .
Bá-gia kẻ thấp người cao ,
Chừng thấy máu đào chúng mới chịu tu .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 40
Bây giờ giả dại giả ngu ,
Cũng như Nhơn-Quí ở tù ngày xưa .
Lúc nầy kẻ ghét người ưa ,
Bị Điên nói bừa những việc vừa qua .
Dương-trần biếm nhẻ gần xa ,
Nói quỉ nói tà đây cũng cam tâm .
Ngồi buồn nhớ chuyện xa-xăm ,
Dạo trong Bảy-Núi cười thầm sư-mang .
Nói rằng lòng chẳng ham sang ,
Sao còn ham của thế-gian làm gì ?
Việc nầy thôi quá lạ kỳ ,
Cũng trong Phật-Giáo sao thì chê khen .
Lúc nầy tâm trí rối beng ,
Tiếng quyển tiếng kèn mặc ý bá-gia .
Hết gần rồi lại tới xa ,
Dân-sự nhà nhà bàn tán cười chơi .
Chuyện nầy cũng lắm tuyệt-vời ,
Giả như Hàn-Tín đợi thời lòn trôn .
Đến sau danh nổi như cồn ,
Làm cho Hạng-Võ mất hồn mấy khi .
Chuyện xưa thanh-sử còn ghi ,
Khen anh Hàn-Tín vậy thì mưu cao .
Chuyện đời phải có trước sau ,
Điên Khùng khờ dại mà cao tu hành .
Bá-gia phải rán làm lành ,
Niệm-Phật cho rành đặng thấy Thần-Tiên .
Thương đời trong dạ chẳng yên ,
Khắp trong lê-thứ thảm phiền từ đây .
Ngày nay thế-cuộc đổi xây .
Rán lo tu niệm đặng Thầy cứu cho .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 41
Mảng theo danh-lợi ốm-o ,
Sẵn của hét hò đứa ở người ăn .
Đừng khi nhà lá một căn ,
Mà biết niệm Phật sau bằng bạc muôn .
Giàu sang như nước trên nguồn ,
Gặp cơn mưa lớn nó tuôn một giờ .
Cửu-Huyền Thất-Tổ chẳng thờ ,
Để thờ những Đạo ngọn cờ trắng phau .
Dương-trần bụng dạ nhiều màu ,
Thấy cảnh bên Tàu sao chẳng nghĩ suy .
Lời xưa người cổ còn ghi ,
Những việc lạ kỳ nay có hay chưa ?
Chưa là với kẻ chẳng ưa ,
Chớ người tâm đạo biết thừa tới đâu .
Bá-gia mau kíp lo âu ,
Để sau đối đầu chẳng đặng toàn thây .
Việc đời nói riết thêm nhây ,
Nếu muốn làm Thầy phải khổ phải lao .
Mèo kêu bá-tánh lao-xao ,
Đến chừng rồng rắn máu đào chỉn ghê .
Con ngựa lại đá con dê ,
Khắp trong trần-hạ nhiều bề gian-lao .
Khỉ kia cũng bị xáo-xào ,
Canh khuya gà gáy máu đào mới ngưng .
Nói ra nước mắt rưng-rưng ,
Điên biểu dân đừng làm dữ làm hung .
Việc đời nói chẳng có cùng ,
Đến sau mới biết đây dùng kế hay .
Bây giờ mắc việc tà-tây ,
Nên mới làm vầy cho khỏi ngại-nghi .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 42
Thiên-cơ số-mạng biết tri ,
Mà sao chẳng chịu chạy đi cho rồi ?
Những người giả đạo bồi-hồi ,
Còn chi linh-thính mà ngồi mà nghe .
Việc đời như nước trong khe ,
Nó tưởng đặt vè nói biếm người hung .
Điên nầy nối chí theo Khùng ,
Như thể dây dùn đặng cứu bá-gia .
Sau nầy kẻ khóc người la ,
Vài ba năm nữa biết mà tà-tinh .
Điên biết chẳng lẽ làm thinh ,
Nói cho bá-tánh mặc tình nghe không .
Việc Điên , Điên xử chưa xong ,
Lục-Châu chưa giáp mà lòng ủ-ê .
Người nghe đạo lý thì mê ,
Kẻ lại nhún trề nói : Lão kiếm cơm .
Thấy nghèo coi thể rác-rơm ,
Rồi sau mới biết rác-rơm của Trời .
Vì Điên chưa đến cái thời ,
Nên còn ẩn dạng cho người cười chê .
Từ đây sắp đến thảm-thê ,
Con lìa cha mẹ , vợ kia xa chồng .
Tới chừng đến việc ngóng-trông ,
Trách rằng Trời Phật không lòng từ-bi .
Di-Đà lục-tự rán ghi ,
Niệm cho tà-quỉ vậy thì dang ra .
Khuyên đừng xài phí xa-hoa ,
Ăn cần ở kiệm đặng mà lo tu .
Đừng khinh những kẻ đui-mù ,
Đến sau sẽ khổ gắp mười mù-đui .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 43
Đời nay xét tới xem lui ,
Chừng gặp tuổi Mùi bá-tánh biết thân .
Tu-hành sau được đức-ân ,
Nhờ Trời ban bố cho gần Phật Tiên .
Nói ra trong dạ chẳng yên ,
Điên gay chèo quế dạo miền Lục-Châu .
Tới đâu thì cũng như đâu ,
Thêm thảm thêm sầu lòng dạ người xưa .
Bá gia ai biết thì ưa ,
Tôi chẳng nói thừa những việc Thiên-cơ .
Khi già lúc lại trẻ thơ ,
Giả quê giả dốt khắp trong thị thiềng .
Đi nhiều càng thảm càng phiền ,
Lên doi xuống vịnh nào yên thân Già .
Tay chèo miệng lại hát ca ,
Ca cho bá-tánh biết đời loạn-ly .
A-Di-Đà Phật từ-bi ,
Ở bên Thiên-Trước chứng tri lòng nầy .
Từ ngày thọ giáo với Thầy ,
Dẹp lòng vị-kỷ đầy lòng yêu dân .
Ngày nay chẳng kể tấm thân ,
Miễn cho bá-tánh được gần Bồng-Lai .
Đời nầy vốn một lời hai ,
Khắp trong trần-hạ mấy ai tu trì .
Đời nầy giành-giựt làm chi ,
Tới việc ly-kỳ cũng thả trôi sông .
Thuyền đưa Tiên-cảnh Non-Bồng ,
Mấy ai mà có thiềng lòng theo đây .
Cứ lo làm việc tà-tây ,
Bắt ngưu bắt cầy đặng chúng làm ăn .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 44
Chừng đau niệm Phật lăng-xăng ,
Phật đâu chứng kịp lòng người ác-gian .
Thấy đời mê-muội lầm-than ,
Ăn bạ nói càn tội-lỗi chỉn ghê .
Chữ tu không phải lời thề ,
Mà không nhớ đến đặng kề Tiên-bang .
Nói nhiều trong dạ xốn-xang ,
Cùng hết xóm làng tàn-ác nhiều hơn .
Thầy chùa như thể cây sơn ,
Ngoài da coi chắc trong thời mối ăn .
Buồn thay cho lũ ác-tăng ,
Làm điều dối thế cho hư Đạo-mầu .
Di-Đà Phật-Tổ thêm rầu ,
Giận trong tăng-chúng sao lừa-dối dân .
Có thân chẳng liệu lấy thân ,
Tu như lối cũ mau gần Diêm-Vương .
Bá-gia lầm lạc đáng thương ,
Nên trước Phật đường thọ lãnh dạy dân .
Dương trần nhiều kẻ ham sân ,
Cứ theo biếm-nhẻ xa gần người Điên .
Lòng buồn mượn lấy bút nghiên ,
Viết cho trần hạ bớt phiền lo tu .
Thương đời chớ chẳng kiếm xu ,
Buồn cho bá-tánh hết mù tới đui .
Có chi mà gọi rằng vui ,
Khắp trong bá-tánh gặp hồi gian-lao .
Từ đây hay ốm hay đau ,
Rán tu đem được Phật vào trong tâm .
Lời hiền nói rõ họa thâm ,
Đặng cho bá-tánh tỉnh tâm tu hành
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 45
Ngày nay Điên mở Đạo lành ,
Khắp trong lê-thứ được rành đường tu .
Nay đà gần cuối mùa thu ,
Hết ngu tới dại công-phu gần thành .
Xác trần đạo-lý chưa rành ,
Mấy ai mà được lòng thành với Điên .
Điên nầy sẽ mở xích-xiềng ,
Dắt-dìu bá-tánh gần miền Tiên-bang .
Không ham danh-lợi giàu-sang ,
Mong cho bá-tánh được nhàn tấm thân .
Thường về chầu Phật tấu trần ,
Cầu xin Phật-Tổ ban lần đức ơn .
Nay đà bày tỏ nguồn cơn ,
Cho trong trần-hạ thiệt hơn tỏ tường .
Phật , Trời thấy khổ thời thương ,
Muốn cho lê-thứ thường thường làm nhơn .
Đừng ham tranh-đấu thiệt hơn ,
Tu niệm chớ sờn uổng lắm dân ôi !
Hồng-trần biển khổ thấy rồi ,
Rán tu nhơn-đạo cho tròn mới hay .
Đừng ham nói đắng nói cay ,
Cay đắng sau nầy đau đớn , sầu-bi .
Tu hành tâm trí rán trì ,
Sau nầy sẽ thấy việc gì trên mây .
Đừng làm tàn-ác ham gây ,
Sẽ có người nầy cứu vớt giùm cho .
Dương-trần lắm chuyện đôi co ,
Phải dẹp vị-kỷ mà lo tu hành .
Kệ kinh tưởng-niệm cho sành ,
Ngày sau thấy Phật đành rành chẳng sai
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 46
Lúc nầy thế-giới bi-ai ,
Chẳng nói vắn dài Phật nọ tức tâm .
Mấy lời khuyên nhủ chẳng lầm ,
Từ đây đạo hạnh được mầm thanh-cao .
Hồng-trần lao-khổ xiết bao ,
Khuyên trong lê-thứ bước vào đường tu .
Xưa nay đạo-hạnh quá lu ,
Ngày nay sáng tỏ đền bù ngày xưa .
Mặc tình kẻ ghét người ưa ,
Điên chẳng nói thừa lại với thứ-dân .
Quan-trường miệng nói vang rân ,
Mà tâm dính chặt hồng-trần bụi nhơ .
Buồn đời nên mới làm thơ ,
Cũng còn tai lấp mắt ngơ mới kỳ .
Người đời lòng dạ bất tri ,
Trông cho làm bịnh dị-kỳ nó coi .
Dương-gian chậu úp được voi ,
Giấu đầu rồi lại cũng lòi sau đuôi .
Nói nhiều mà dạ chẳng nguôi ,
Việc tu bá-tánh bắn lùi như tôm .
Tưởng Phật được lúc đầu hôm ,
Đêm khuya muốn giựt nồi cơm của người .
Thế-gian nhiều việc nực cười ,
Tu-hành chẳng chịu , lo cười lo khinh .
Người già ham muốn gái xinh ,
Đến sau chẳng biết thân mình ra sao ?
Xác thân cọp xé beo quào ,
Còn người tàn bạo máu đào tuôn rơi .
Tu-hành hiền-đức thảnh-thơi ,
Ngay cha thảo Chúa , Phật Trời cứu cho .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 47
Bá gia hãy rán mà lo ,
Kiếm Lão Đưa Đò nói chuyện huyền cơ .
Bấy lâu chẳng biết làm thơ ,
Nay viết ít tờ trần-hạ tỉnh tâm .
Đến sau khổ-hạnh khỏi lâm ,
Nhờ công tu-niệm âm-thầm quá hay .
Chừng nào chim nọ biếng bay ,
Cá kia biếng lội khổ nầy mới yên .
Nhắc ra quá thảm quá phiền ,
Bể khổ gần miền mà chẳng chịu tu .
Ngọn đèn chơn-lý hết lu ,
Khắp trong lê-thứ ao tù từ đây .
Thấy trong thời-cuộc đổi xây ,
Đời nay trở lại khác nào đời Thương .
Nhắc ra thêm ghét Trụ-Vương ,
Ham mê Đắc-Kỷ là phường bội cha .
Hết gần Điên lại nói xa ,
Nói cho bá-tánh biết mà người chi .
Lời lành khuyên hãy gắn-ghi ,
Dương-trần phải rán tu-trì sớm khuya .
Đừng ham làm chức nắc-nia ,
Ngày sau như khóa không chìa dân ôi !
Tu hành như thể thả trôi ,
Nay lở mai bồi chẳng có thiềng tâm .
Mưu sâu thì họa cũng thâm ,
Ngày sau sẽ biết thú cầm chỉn ghê .
Hùm beo tây tượng bộn-bề ,
Lại thêm ác thú mãng-xà , rít to .
Bá-gia ai biết thì lo ,
Gác tai gièm siểm đôi co ích gì !
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 48
Hết đây rồi đến dị-kỳ ,
Sưu cao thuế nặng vậy thì thiết-tha .
Dân nay như thể không cha ,
Chẳng ai dạy-dỗ thiệt là thảm-thương .
Thứ nầy đến thứ Minh-Vương ,
Nơi chốn Phật-đường mặt ngọc ủ-ê .
Cám thương trần-hạ nhiều bề ,
Bởi chưng tàn-bạo khó kề Phật Tiên .
Chúng ham danh lợi điền-viên ,
Ngày sau đến việc lụy-phiền suốt canh .
Kệ-kinh tụng niệm đêm thanh ,
Ấy là châu-ngọc để dành ngày sau .
Bây giờ chưa biết vàng thau ,
Đời sau kính trọng người cao tu hành .
Nam-mô miệng niệm lòng lành ,
Bá-gia phải rán biết rành đường tu .
Thương ai ham võng ham dù ,
Cũng như những kẻ đui mù đi đêm .
Khuyên đời như vá múc thêm ,
Mảng lo tranh đoạt thù-hềm với nhau .
Đến chừng có ốm có đau ,
Vang mồm niệm Phật , Phật nào chứng cho .
Dương-trần tiếng nhỏ tiếng to ,
Nói ngỗng nói cò đây cũng làm thinh .
Tưởng rằng thân nó là vinh ,
Chẳng lo tu niệm cứ ghình với Điên .
Nói ra trong dạ chẳng yên ,
Bây giờ nói chuyện cỡi thuyền khuyên dân .
Đêm ngày chẳng nại tấm thân ,
Nắng mưa chẳng quản tảo-tần ai hay .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 49
Chừng sau đến hội Rồng-Mây ,
Người đời mới biết Điên nầy là ai .
Lui thuyền chèo quế tay gay ,
Thuyền đi nước ngược đến rày cù lao .
Xa xa chẳng biết làng nào ,
Thiệt làng Long-Khánh ít người nào tu .
Tớ Thầy liền giả đui mù ,
Bèn đi ca hát kiếm xu dương-trần .
Bá-gia tựu lại rần-rần ,
Trong nửa ngày trần chẳng có đồng chi .
Nực cười trần-hạ một khi ,
Ở một đêm thì sáng lại qua sông .
Bình-minh vừa buổi chợ đông ,
Bày trò bán thuốc hát ròng đời nay .
Cho thiên-hạ tựu đông vầy ,
Rồi mới ra bài hát việc Thiên-cơ .
Tới đây bá-tánh làm ngơ ,
Buồn cho lê-thứ kịp giờ ra đi .
Lìa xa Hồng-Ngự một khi ,
Thẳng đường trực-chỉ Điên đi Tân-Thành .
Tới đây ra mặt người rành ,
Nói chuyện thiệt sành thông-lảu Đạo nho .
Nhiều người xúm lại đôi co ,
Chê lão đưa đò mà biết việc chi .
Thấy đời động tánh từ-bi ,
Điên chẳng bắt tì còn mách việc xa .
Khoan khoan chơn nọ bước ra ,
Giáp rạch Cả-Cái rồi ra ngoài vàm .
Đoái nhìn mây nọ trắng lam ,
Điên ra sức lực chèo chơi một giờ .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 50
Xa nhìn sương bạc mờ mờ ,
Tân-An làng nọ dân nhờ bắp khoai .
Giả người bán cá bằng nay ,
Dân chúng ngày rày xúm lại mua đông .
Tới lui giá cả vừa xong ,
Điên cũng bằng lòng cân đủ cho dân .
Có người chẳng chịu ngang cân ,
Bỏ thêm chẳng bớt mấy lần không thôi .
Nực cười trần-hạ lắm ôi !
Giảng cho bá-tánh một hồi quá lâu .
Thân già thức suốt canh thâu ,
Nói cho lê-thứ quày đầu mới thôi .
Nhiều người nghe hết phủi rồi ,
Quày thuyền trở lại bồi-hồi sầu-bi .
Giả người tàn-tật một khi ,
Xuống vàm kinh Xáng được thì chút vui .
Một người nhà lá hẩm hui ,
Mà biết đạo-lý mời Cùi lên chơi .
Bàn qua kim-cổ một hồi ,
Cùi xuống giữa vời Châu-Đốc thẳng xông .
Đến nơi thiên-hạ còn đông ,
Giả gái không chồng đi bán cau tươi .
Thấy dân ở chợ nực cười ,
Xúm nhau trêu ghẹo đặng cười Gái Tơ .
Buồn đời lăng-mạ ngẩn-ngơ ,
Biến mất lên bờ liền giả cùi đui .
Phố phường nhiều kẻ tới lui ,
Thấy kẻ Đui Cùi chẳng muốn ngó ngang .
Đời nay quý trọng người sang ,
Giả ra gây lộn nói toàn tiếng Tây .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 51
Tây , Nam , Chà , Chệt chú , thầy ,
Nó thấy làm vầy chẳng bắt ngại nghi .
Xuống thuyền quày quả một khi ,
Chèo lên Vĩnh-Tế vô thì núi Sam .
Đi ngang chẳng ghé chùa am ,
Xuôi dòng núi Sập đặng làm người ngu .
Xem qua đầu tóc u-xù ,
Cũng như người tội ở tù mới ra .
Chèo ghe rao việc gần xa ,
Bồng-Lai Tiên-Cảnh ai mà đi không ?
Nhiều người tâm đạo ước mong ,
Nếu tôi gặp được như rồng lên mây .
Ấy là tại lịnh Phương Tây ,
Cho kẻ bạo tàn kiến thấy Thần Tiên .
Có người nói xéo nói xiên ,
Chú muốn kiếm tiền nói gạt bá gia .
Thoáng nghe lời nói thiết tha ,
Rưng rưng nước mắt chèo về Mặc-Dưng .
Tay chèo miệng cũng rao chừng ,
Đường đi tiên cảnh ai từng biết chưa ?
Khúc thời nhắc lại đời xưa ,
Lúc chàng Lý-Phủ đổ thừa Trọng-Ngư .
Nhà anh có của tiền dư ,
Sao chẳng hiền-từ thương-xót bá gia ?
Bấy giờ gặp việc thiết-tha ,
Bạc vàng có cứu anh mà hay không ?
Hết tây Điên lại nói đông ,
Có ai thức-tỉnh để lòng làm chi !
Mặc-Dưng mất dạng Từ-Bi ,
Thuyền đi trở ngược về thì Vàm-Nao .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 52
Dòm xem thiên-hạ lao-xao ,
Không ghé nhà nào cũng gọi vài câu .
Con sông nước chảy vòng cầu ,
Ngày sau có việc thảm-sầu thiết-tha .
Chừng ấy nổi dậy phong-ba ,
Có con nghiệt-thú nuốt mà người hung .
Đến chừng thú ấy phục-tùng ,
Bá gia mới biết người Khùng là ai .
Bây giờ phải chịu tiếng tai ,
Giảng Đạo tối ngày mà chẳng ai nghe .
Đời như màn nọ bằng the ,
Hãy rán đọc vè của kẻ Khùng-Điên .
Khỏi vàm Điên mới quày thuyền ,
Xuống miền Cao-Lãnh lại phiền lòng thêm .
Tới đây ca hát ban đêm ,
Ai có thù hềm chưởi mắng cũng cam .
Cho tiền cho bạc chẳng ham ,
Quyết lòng dạy-dỗ dương-trần mà thôi .
Nghe rồi thì cũng phủi rồi ,
Nào ai có biết đây là người chi .
Trở về Phong-Mỹ một khi ,
Thuyền đi một mạch tới thì Rạch-Chanh .
Ghe chèo khúc quẹo khúc quanh ,
Ở đây có một người lành mà thôi .
Nhắc ra tâm trí bồi-hồi ,
Khó đứng khôn ngồi thương xót bá-gia .
Kiến-Vàng làng nọ chẳng xa ,
Kíp mau tới đó vậy mà thử coi .
Xứ nầy nhà cửa ít-oi ,
Mà trong dân sự nhiều người chơn tu .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 53
Thấy người đói rách xin xu ,
Ra tay cứu vớt đui mù chẳng chê .
Khỏi đây đến chỗ bộn-bề ,
Rõ ràng Bến-Lức đã kề bên ghe .
Giả Người Tàn Tật đón xe ,
Rồi lại nói vè ròng việc Thiên-cơ .
Hết vè rồi lại nói thơ ,
Làm cho bá-tánh ngẩn-ngơ trong lòng .
Thơ vè Điên đã nói xong ,
Đi luôn Ba-Cụm kẻo lòng ước-mơ .
Tới đây dẹp hết vè thơ ,
Giả Người Bán Mắm quá khờ quá quê .
Chợ nầy thiên-hạ bộn-bề ,
Kẻ nhún người trề chê mắm chẳng ngon .
Bạn hàng tiếng nói quá dòn :
Giá nầy chẳng bán còn chờ chuyện chi ?
Bưng thời kẻ níu người trì :
Ở đây không bán chị thì đi đâu ?
Dứt lời rồi lại câu-mâu ,
Mắng : con đĩ chó khéo hầu làm khôn !
Muốn làm cho có người đồn ,
Biến mất xác hồn cho chúng chỉn ghê .
Nói ra thêm thảm thêm thê ,
Ông-Lãnh dựa kề giả Bán Trầu Cau .
Bạn hàng xúm lại lao-xao :
Ông bán giá nào nói thử nghe coi ?
Trầu thời kẻ móc người moi ,
Còn cau bẻ giấu thấy lòi tánh tham .
Thấy già bán rẻ nó ham ,
Bị thêm quê dốt nó làm thẳng tay .
Re: Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 54
Ghe người biến mất bằng nay ,
Cho chúng biết tài của kẻ Thần Tiên .
Bến-Thành đến đó đậu liền ,
Gặp hai thằng lính tra liền thuế thân .
Tớ Thầy nói chuyện cân-phân :
Mới lỡ một lần xin cậu thứ-tha .
Hai người tôi ở phương xa ,
Bởi chưng khổ-não mới là nổi trôi .
Lính nghe vừa dứt tiếng rồi ,
Khoát nạt một hồi rồi lại bắt giam .
Thấy đời trong dạ hết ham ,
Ghe người biến mất coi làm chi đây .
Tức thời Điên giả làm thầy ,
Đi coi đi bói khắp trong phố phường .
Có người tu-niệm đáng thương ,
Điên mới chỉ đường Tịnh-Độ vãng sanh .
Dạo cùng khắp cả Sài-Thành ,
Khi ca khi lý nói rành Thiên-cơ .
Bá-gia bá-tánh làm ngơ ,
Tưởng như những kẻ nói thơ kiếm tiền .
Văn-minh trọng bạc trọng tiền ,
Khôn-ngoan độc-ác làm phiền người xưa .
Mặc ai ghét ghét ưa ưa ,
Chẳng dám nói bừa cho bá-tánh nghe .
Phiền-ba ngựa ngựa xe xe ,
Điên giả người què Gia-Định thẳng xông .
Què nầy đường xá lảu-thông ,
Khắp trong thiềng-thị rồi thì nhà-quê .
Kêu cơm bá tánh nghe ghê ,
Thêm nói bộn-bề những việc về sau .
Re: Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 55
Dương-trần bàn tán thấp cao ,
Chẳng biết người nào rõ việc tiên-tri .
Giã từ Gia-Định một khi ,
Thuyền loan trực chỉ đến thì Cần-Thơ .
Tới đây giả Kẻ Quá Khờ ,
Vợ điên chồng lại đứng hờ một bên .
Phố-phường xóm dưới đầu trên ,
Cùng người đi chợ xúm nhau reo cười .
Thị-thiềng hiền-đức được mười ,
Phần nhiều xúm lại chê cười người điên .
Vợ thời ca hát huyên-thiên ,
Chồng chẳng có tiền lại quán xin cơm .
Bá-gia coi thể rác-rơm ,
Ai cũng sẵn hờm đặng có ghẹo chơi .
Điên mà ca hát việc đời ,
Với việc hiện thời khổ-não Âu-Châu .
Chạy cùng chẳng sót đâu đâu ,
Lòng quá thảm-sầu lìa lại Vĩnh-Long .
Chợ quê giảng dạy đã xong ,
Thuyền loan trực chỉ đến rày Bến-Tre .
Chợ nầy đậu tại nhà bè ,
Giả Chị Bán Chè dạo khắp các nơi .
Giọng rao rặt tiếng kim thời ,
Rước rước mời mời anh chị mua ăn .
Trẻ già qua lại lăng-xăng ,
Nói nói rằng rằng những việc bướm-ong .
Gánh chè bán hết vừa xong ,
Điên cũng nói ròng chuyện khổ về sau .
Nói rồi chơn bước mau mau ,
Lìa xa thiềng-thị đến thì thôn-quê .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 56
Đi đâu cũng bị nhún trề ,
Kẻ lại chưởi thề nói : lũ bá-vơ .
Thấy đời tai lấp mắt ngơ ,
Lúc ở trên bờ khi lại đi ghe .
Dạo cùng khắp tỉnh Bến-Tre ,
Đủ bực thơ vè lìa lại Trà-Vinh .
Tới đây bày đặt hát kình ,
Đua nhau bán thuốc mặc tình mua không .
Nói ra những chuyện bông-lông ,
Trách trong lê-thứ không lòng từ-bi .
Gặp người đói khó khinh-khi ,
Điền-viên sự sản ai thì làm cho .
Dạy rồi thuyền lại Mỹ-Tho ,
Khuyên trong trần-hạ rán lo tu-trì .
Xưa nay không có mấy khi ,
Dương-trần có Phật vậy thì xuống đây .
Chợ quê giáp hết thuyền quay ,
Đi trở lộn về Ông-Chưởng giảng dân .
Quản chi nắng Sở mưa Tần ,
Chèo xuôi chèo ngược mấy lần không thôi .
Thảm thương bá-tánh lắm ôi !
Bồng-Lai Tiên-Cảnh rao rồi một khi .
Nếu ai rảnh việc thì đi ,
Còn mắc nợ thì ở lại dương-gian .
Có người xưng hiệu ông Quan ,
Tên thiệt Vân-Trường ở dưới dinh Ông .
Thấy đời cũng bắt động lòng ,
Ghé vào tệ-xá thẳng xông lên nhà .
Mình người tu-niệm vậy mà ,
Nói chi lớn tiếng người mà khinh-khi .