Bao Gi� Em Lấy Chồng
Bao Gi� Em Lấy Chồng
Như bao ngư�i gái đến xuân thì.
Mỗi đêm say tỉnh và i cơn mộng,
Trở giấc, lòng ơi! buồn là m chi?
Ôi biết bao gi� em lấy chồng?
Ä?ầu thu hay cuối má»™t mùa đông?
Bên ngư�i có ánh trăng, đèn mới,
Em nháºn thÆ¡ lòng tôi nữa không?
Hoa nở cô đơn, bóng động th�m,
Vư�n xưa còn thoảng chút hương em.
Xót xa lá c� vương mùi tóc,
Tà áo bay v�, nhớ suốt đêm.
Em cũng như là n hương phấn kia,
Gió v� rồi đến buổi chia lỵ
Nhá»› trong khung cá»a, mong ngoà i ngõ,
như kẻ xưa buồn lối phượng đi.
Nhớ buổi ngư�i yêu, kẻ hững h�,
Em là thục nữ, chỉ mê thơ.
Còn lòng tôi đấy, em không rõ,
Chẳng đến dò thăm, chẳng muốn ng�.
Mà chẳng tình chung cũng hẹn nhi�u,
L�i em bay bướm, tưởng rằng yêu.
Vì ai là m đẹp mây tr�i thế?
Tôi đợi tin thu sớm lại chi�u.
Em ướp hương và o những giấy thư,
Tôi hôn lên chữ một đôi t�.
NghÄ© rằng: Em gá»i hồn thÆ¡m đấy,
Là bởi lòng kia đã ước mơ.
Mơ ước hi�n như truyện trẻ thơ,
Hoà i nghi từng nét mực phai m�.
Chữ Yêu lượn nét hoa ki�u diễm,
Tưởng thấy nghìn đuôi mắt hẹn hò.
Vầng trăng vừa ngả bóng chung đôi,
Em đã xa như dĩ vãng rồị
Tình cũng quan san từ đáy mắt,
Một hà ng mi lặng, mấy trùng khơi.
Nghe động bà n chân, nắng t�a hương,
Mong manh từng gợn phấn còn vương.
Em Ä‘i, ná»a gối hoa tà n má»™ng,
Thương nhớ bay cùng mây viễn phương.
Cung Ä?à n Tưởng Niệm
Cung Ä?à n Tưởng Niệm
Khi anh chết, các em v� đây nhé,
Vị chút hương tình lưu luyến với nhau xưa.
Anh muốn thấy các em cùng nh� lệ
Tay cầm hoa, xõa tóc đứng bên mồ.
Em lả lướt, Em là Buồn cố kết,
Tự ngà y anh ra sống kiếp trần ai.
Em khóc cho anh mối háºn tình dà i,
Em nói cho anh tấm lòng cô lữ.
Và em nữa, ôi Sầu Hoà i Thương Nữ !
Anh thư�ng mê tiếng hát của Em xưa.
Những ngà y vui, bóng mộng mất không ng�,
Em thân ái vẫn cùng anh tưởng nhớ.
Anh quên đấy: còn ngư�i em duyên số.
Em đã vá»? chÆ°a nhỉ hỡi Ä?au ThÆ°Æ¡ng !
Nhớ cùng Em đối bóng mấy canh trư�ng,
Tự đêm ấy cầm tay nhau không nói...
Anh tưởng niệm các Em v� một buổi,
Ở bên mồ, c� úa sắc chi�u rơi.
Ngược Sông Mê, bà ng bạc nẻo luân hồi,
Sầu rủ tóc, ngáºm ngùi in khóe mắt.
Anh đã thấy dáng em buồn cuối mặt,
Anh cảm lòng vì lệ của ThÆ°Æ¡ng Ä?au.
Các Em sang vĩnh biệt tấm thân sầu...
Các Em khóc, các Em buồn lắm nhỉ ?
Phải xa anh, từ đây đư�ng nhân thế,
Các Em đi, phiêu bạt giữa th�i gian.
Và từ đây trong khe núi, bên ngà n,
Các Em dạo, là m những hồn oan khổ.
Anh bơ vơ lạc trên đư�ng thiên cổ.
Lạnh tâm tư, m� t� ánh tinh cầu.
Mất anh rồi, các Em sẽ v� đâu ?
Ä?Æ°á»?ng Khuya Trở BÆ°á»›c
Ä?Æ°á»?ng Khuya Trở BÆ°á»›c
Tôi đến đêm xưa, Em vắng nhà ,
Trăng và ng, mây bạc, sầu như hoa .
Tôi từ viễn phố r�i chân lại,
Chỉ thấy sương nhi�u như lệ sa .
Ở cũng bâng khuâng, đi chẳng đà nh,
Ä?êm trá»?i, sao cÅ© sáng long lanh.
Lòng ta ngẫm truyện mÆ°á»?i phÆ°Æ¡ng váºy:
Ngư�i gái khuê phòng kia mắt xanh?
Tôi cũng chưa đi hết dặm đư�ng,
Ä?á»?i dà i, má»›i đến ná»a sầu thÆ°Æ¡ng.
Một đêm trở bước cho lòng nghĩ,
Sao biếc rơi tà n mộng phấn hương.
Ä?Æ°á»?ng Và o Tình Sá»
Ä?Æ°á»?ng Và o Tình Sá»
Khi tóc mùa xuân dà i trÆ°á»›c cá»a,
Khi nắng chiêm bao khẽ chớp hà ng mi,
Khi những con thuy�n chở mộng ra đi,
Giấc mộng phiêu lưu như bầy hải điểu,
Kỷ niệm trở v�, nắm tay nhau hi�n dịu,
Ngón tay thơm và ng phấn bướm đa tình,
Anh sẽ tìm em như tìm một hà nh tinh,
Mặc trái đất sắp tan và o mộng ảo .
Trên đư�ng ta đi,
Những đóa hoa nở mặt trá»?i xÃch đạo,
Những là n hương mang giông tố bình sa,
Những sắc cầu vồng nghiêng cánh chim sa,
Và dĩ vãng ngủ trong hồ cẩm thạch
Của đôi mắt sáng mà u trăng mặc khách,
Th�i gian qua trên một nét mi dà i .
Núi mùa thu buồn gợn sóng đôi vai,
Dòng sông lạ trôi sâu và o tâm sự .
Chúng ta đến nghe nỗi sầu tinh tú:
Những ngôi sao buồn suốt một chu kỳ,
Những đám tinh vân sắp sá»a chia ly,
Và sao rụng biếc đôi tay cầu nguyện.
Ôi cặp mắt sáng trăng xưa hò hẹn,
Có nghìn năm quá khứ tiễn nhau đi .
Anh vịn tay số kiếp dẫn em v�,
Nhìn lá»a cháy những lâu Ä‘Ã i mặt biển.
Phơi phới thuy�n ta vượt bến,
Từ đêm hồng thủy ra đi .
Lòng ta dao cắt
Chia đôi
Biên thùy,
Dòng máu kinh hoà ng chợt tỉnh cơn mê .
Chúng ta Ä‘i và o lá hoa Tình Sá»,
Hơi thở em hòa sương khói đư�ng thi .
Anh đ�c cho em những dòng cổ tự
Ai Cáºp và Cổ La Hy .
Anh viết cho em bà i thơ nho nh�
Bà i thơ xanh ánh mắt hẹn tình c� .
Có những chữ Hoa yểu điệu,
Không phải đại danh từ .
Nét uốn đơn sơ
Lưng m�m óng ả
Những chữ hoa không thêu phù hiệu,
Những chữ hoa không biết phất c� .
Một bà i thơ
Có tiếng thở dà i đôi hồn tình tự,
Vần điệu dìu nhau đi trong giấc mơ,
Sông núi tráºp trùng lượn theo nét chữ,
Những chữ thương yêu,
Những chữ đợi ch�,
Ä?ẹp nhÆ°
Dáng em e lệ chi�u xưa .
Anh sẽ tìm em, chiá»?u nà o táºn thế
Khi những sầu thương cất cánh xa bay .
Khi những giáºn há»?n, khi những mê say,
Khi tất cả hiện nguyên hình ảo mộng :
Gi�t lệ hoa niên, cung đà n hoà i v�ng,
Và những hương thơm tình ái trao duyên .
Những không gian thăm thẳm mắt u huy�n,
Những vạt áo bỗng trở mà u sông biển.
Chúng ta đến, mùa xuân thay sắc diện,
Chúng ta đi, mùa hạ vụt phai nhòa,
Gương mặt mùa thu phút chốc phôi pha,
Ta dừng gót, chợt mùa đông tà n phế .
Em hát mong manh bà i ca Tuổi Trẻ,
Bướm bay đầy một âm giai .
Khúc nhạc lang thang như hồn Do Thái,
Ä?ại dÆ°Æ¡ng cồn sóng gá»?i tên ai ?
V�i vợi tiếng em lướt qua Hồng hải,
Tiếng hát nhân ngư tuyệt v�ng than dà i .
Chúng ta thở những hơi nồng nhiệt đới,
Nghe mùa xuân nẩy lộc rợn trên vai .
Có những giấc mơ lẻn và o quá khứ,
Có những chiêm bao đi v� tương lai .
Anh gặp em anh từ thủa nà o ?
Mênh mang sóng mắt
Ng� biển dâu .
Núi non nhìn ta vừa nghiêng đầu
Hình như hội ngộ
Từ ngà n thâu .
Ta tỉnh hay mơ ? Chi�u nay trăng khép
Hà ng mi sầu
Hay tà dương thu
Mưa rơi mau ?
Em ơi! Vệt nắng phù ki�u uốn mình ô thước,
Ta, suốt đ�i ngư phủ,
Thả con thuy�n trên mái tóc em buồn lênh đênh.
Ôi chao dĩ vãng, Dĩ Vãng thần linh !
Một phút, một giây, nhìn ta ngà n kiếp !
Thầm g�i c� hoa sang tự tình.
L�i nói bâng khuâng, bà n tay duyên nghiệp.
Anh nhìn em như chiêm ngưỡng một hà nh tinh.
Gặp Em Huy�n Diệu I + II
Gặp Em Huy�n Diệu
I
Em tự ngà n xưa chuyển bước v�
Thuy�n trao sóng mắt dẫn trăng đi.
Những dòng chữ lạ buồn không nói,
Nét lá»a bay dà i giấc ngủ mê.
Em đến, mong manh vóc ng�c chìm,
Tà n canh hồn nháºp bóng trăng im.
Ta van từng đóa sao thùy lệ,
Nghe ý thơ sầu vút cánh chim.
MÆ°á»?i ngón tay dâng lá»a nguyện cầu,
Hỡi ơi ! Hồn chuyển kiếp v� đâu ?
Ta xin giữ tr�n lòng trinh bạch,
Ngưỡng v�ng em như Nữ Chúa Sầu.
Em đến từ trong giấc hỗn mang,
Lơì ca không mở cá»a thiên Ä‘Æ°á»?ng.
Thá»?i gian bốn phÃa nhòa gÆ°Æ¡ng mặt,
Ảo tưởng nghiêng vầng trán khói sương.
Em với ta chung một hạn kì ,
Hóa thân và o nét chữ cuồng si.
Chiêm bao động gót già y mê hoặc,
Trang giấy bay mùi tóc ái phi.
Nét chữ hoang sơ hiện dáng ngư�i,
Ta ngừng hơi g�i: Diệu - Huy�n ơi !
Mắt ai tinh lạc xanh vần điệu ?
Tuyết gợn là n da bóng nguyệt trôi.
II
Em đến vầng trăng bỗng toả hương,
Quen nhau, ng� truyện rất hoang đư�ng.
Trang thư xõa tóc cư�i e lệ,
Nét chữ thu gầy, vóc ngáºm sÆ°Æ¡ng.
Thăm thẳm chìm sâu cõi mộng nà o ?
Ná»a chiá»?u huyá»?n hoặc, ná»a thần giao,
Mắt xanh Em đến như mà u khói,
Một thoáng hồng nhan ng�n gió trao.
Cặp mắt nhìn nhau có hẹn th� ?
Não lòng -- ôi khóc ng�c lưu ly !
Bà i thơ khát v�ng thà nh mưa gió,
Anh gá»i và o trong những giấc mê.
Giấy mực say nồng hương tóc Em,
Thương qua dòng chữ ngón tay m�m.
Vệt son loáng nét môi cuồng v�ng,
Lắng tiếng xuân cư�i, chết mỗi đêm.
Chết giữa mùa xuân, lạ cuộc đ�i,
Tên Em còn đượm ngát và nh môi.
Lung linh sao rụng, mưa hà ng chữ,
Chợt sáng hồn Em đáy mắt tôi.
Trăng bỗng u huy�n, nắng cổ sơ,
Em v�, nếp áo rộng hư vô.
Khói sương thạch động xa vầng trán,
Ta lạc và o trong tiểu thuyết xưa.
Mây quấn vòng lưng, tóc xõa vai,
Hồn lên thao thức búp tay dà i.
Khoá xuân trinh bạch trăng là m gái,
Em lẩn và o Thơ, trốn Mộng hoà i.
Gối rợn mình hoa, á»ng má hồng,
Lòng Em -- Ôi bà máºt thâm cung.
Thịt da hương phấn, ngây dòng mực,
Nét bút đa tình, cánh bướm rung.
Trắng muốt tâm linh vạt áo sầu,
Canh gà chưa rụng đã xa nhau.
Thương cho xác bướm hai lần mộng,
Ä?à nh hẹn bà i thÆ¡ gá»i kiếp sau.
Tôi sẽ đi như giấc mộng buồn,
Và đi như vệt nắng cô đơn.
Kinh thà nh hoang phế, Em ngồi lặng,
Mái tóc còn vương một chút hồn.