Thằng Quá»· Nhá»? - Nguyá»…n Nháºt Ã?nh
Nga ngồi một mình trong lớp, hồi hộp đợi chuông reo .
Chưa đến giá»? và o há»?c, má»?i ngưá»?i còn ở cả bên ngoà i, má»™t số chÆ¡i trong sân, số khác tụ táºp ngoà i hà nh lang. Thỉnh thoảng má»™t khuôn mặt thò và o cá»a sổ, dòm dáo dác rồi biến mất sau khi ném má»™t cái nhìn tò mò vá»? chá»— Nga ngồi .
Nga cố trấn tĩnh. Nó len lén đặt tay lên ngực trấn áp cơn xúc động. Cũng như m�i h�c sinh chuyển đến trư�ng mới, Nga cảm thấy lo lắng không đâu .
Ở lá»›p má»›i nà y, Nga chưa quen ai, trừ Hạnh. Hạnh là lá»›p trưởng. Khi nãy, thấy Nga đứng ngÆ¡ ngác trước cá»a lá»›p, Hạnh bước lại há»?i :
- Bạn là Nga phải không ?
Nga nhìn Hạnh, ngạc nhiên :
- Ủa, sao chị biết ?
Hạnh cư�i :
- Ä?ừng gá»?i mình là chị. Mình tên Hạnh. Cô chá»§ nhiệm báo cho mình biết. Mình là lá»›p trưởng.
Hạnh giới thiệu một lèo, rồi không để cho Nga kịp h�i lại, nó kéo tay Nga dắt đến dãy bà n cuối lớp, nói:
- Chỗ ngồi của Nga ở đây . Nga ngồi kế mình.
Hạnh thuộc loại ngư�i liến thoắng, nhanh nhẩu, miệng nói tay là m. Nga chưa kịp có ý kiến, nó đã vớ lấy chiếc cặp của cô bạn mới nhét và o ngăn bà n. Trước nhiệt tình của Hạnh, Nga chỉ biết lúng túng đứng nhìn.
Ä?ể khá»?a lấp bối rối, Nga hắng giá»?ng há»?i:
- Bà n nà y chỉ có Nga và Hạnh thôi hả ?
Hạnh nheo nheo mắt, gi�ng hóm hỉnh:
- Bà n ba ngư�i . Hạnh, rồi tới Nga, rồi tới ... thằng quỷ nh� !
Nga giáºt mình:
- Hạnh nói gì ? Thằng quỷ nh� là sao ?
Hạnh mỉm cưá»?i bà máºt:
- Lát nữa Nga sẽ biết !
Nói xong, Hạnh b� ra ngoà i .
Nga ngồi lại má»™t mình, lòng hoang mang tá»™t độ. Lạ thầy lạ bạn, Nga đã thấy lo âu . Bây giá»? lại thêm thằng quá»· nhá»? nà o đó ngồi bên cạnh nữa, chắc Nga xỉu . Suốt từ đó cho đến lúc chuông reo và o há»?c, Nga cứ nhìn lom lom ra cá»a . Nhưng Nga chẳng thấy gì lạ. Nó chỉ nghe trái tim mình Ä‘áºp hồi há»™p trong ngá»±c.
Chuông reo, cả lá»›p xếp hà ng. Nga bước ra khá»?i lá»›p và trước khi đứng và o hà ng sau lưng Hạnh, nó khẽ đưa mắt nhìn lướt qua đám con trai Ä‘ang xếp hà ng kế bên, kÃn đáo dò xem nhân váºt nà o là thằng quá»· nhá»?, nhưng nó không thể Ä‘oán định được. Những khuôn mặt vui nhá»™n và rạng rỡ kia chẳng có gì khả nghi . Hay "hắn" mang biệt danh đó là do "hắn" phá phách không ai chịu nổi ?
Nga thầm nghÄ© và lại liếc sang dãy con trai, tò mò quan sát. Trong má»™t thoáng, Nga nháºn ra anh chà ng đứng hà ng thứ ba là má»™t tay chúa nghịch ngợm. Ä?ang đứng, thình lình anh ta giả vá»? mất thăng bằng, bước lui má»™t bước và giẫm lên chân ngưá»?i đứng sau má»™t cú tháºt lá»±c khiến nạn nhân kêu lên oai oái . Trên kia, cô chá»§ nhiệm trừng mắt ngó xuống nhưng anh chà ng tinh quái đã kịp lấy lại tư thế nghiêm trang và bây giá»? trông anh ta hiá»?n như cục bá»™t. Nhưng cô giáo vừa quay Ä‘i, anh ta liá»?n thò tay vá»— vai ngưá»?i đứng trước và ká»? tai nói nhá»? gì đó. Nga hiểu ngay là anh ta giả vá»?, bởi vì anh ta buông tay ra, trên vai áo cá»§a nạn nhân đã xuất hiện má»™t tấm hình "xì-trum", loại hình ngưá»?i ta vẫn bán để dán lên xe gắn máy .
Trò quá»· thuáºt cá»§a anh ta khéo léo và tá»± nhiên đến ná»—i nạn nhân chẳng mảy may nghi ngá»?, cứ đứng trÆ¡ như phá»—ng, trong khi đó, đám đứng sau che miệng cưá»?i khúc khÃch. Cả Nga cÅ©ng không nhịn được cưá»?i . Và nó thở phà o: "Hóa ra thằng quá»· nhá»? là anh chà ng nà y !".
Quả nhiên khi và o lá»›p, sau khi đảo mắt quan sát má»™t vòng, anh chà ng kia lững thững ôm táºp tiến vá»? phÃa bà n chót và ngồi xuống cạnh Nga .
Bằng má»™t phản xạ tá»± nhiên, Nga khẽ nhÃch vô trong. Thằng quá»· nhá»? liếc Nga má»™t cái, trịnh trá»?ng há»?i:
- Cô bé mới chuyển trư�ng v� đây hả ?
Nga sầm mặt. Nga ghét nhất ai g�i mình là "cô bé". Thằng quỷ nh� nà y trạc tuổi Nga mà giở gi�ng đà n anh, Nga cà ng khó chịu . Thấy Nga không trả l�i, thằng quỷ nh� hừ mũi:
- Nà y cô bé mặt lạnh, cô nghe tôi h�i không ?
Nga lạnh lùng :
- Tôi không phải là cô bé. Tôi tên Nga .
Thằng quỷ nh� có vẻ bất ng� trước phản ứng của Nga . Nó cư�i cư�i, hạ gi�ng :
- À, thì ra cô tên Nga . Cô thuộc loại "cứng cổ" đấy !
Bị kêu "cứng cổ", Nga nổi sùng, sự rụt rè cố hữu của một h�c sinh mới bay vèo đâu mất. Nó vặc lại:
- Cổ tôi cứng kệ tôi, không mắc gì đến anh !
Thái độ cứng c�i của Nga là m thằng quỷ nh� xụi lơ . Nó chán nản, gi�ng xìu như bún:
- Kệ thì thôi !
Kể từ lúc đó, thằng quá»· nhá»? chúi mÅ©i và o cuốn táºp mở trước mặt, chẳng buồn cà khịa vá»›i cô bé cứng cổ nữa . Nga cÅ©ng chẳng thèm đếm xỉa đến đối phương, nó ngồi thẫn thá»? nhìn ra cá»a chá»? Hạnh vá»?. Bạn bè má»›i chưa quen ai, Nga chỉ có thể nói chuyện vá»›i Hạnh. Lẽ ra, nó cÅ©ng có thể trò chuyện vá»›i thằng quá»· nhá»?, ngồi cạnh nhau bao giá»? cÅ©ng dá»… là m quen. Nhưng thằng quá»· nhá»? cứ khoái chÆ¡i trá»™i, Nga má»›i nói qua nói lại má»™t hai câu, dã muốn gây sá»± rồi .
Nga chong mắt má»™t hồi đã thấy Hạnh vá»?. Nó cầm theo há»™p phấn và cuốn sổ gá»?i tên và ghi Ä‘iểm. Ä?ặt tất cả lên bà n cô, Hạnh vá»™i vã rảo bước vá»? chá»— ngồi . Nhưng chưa kịp ngồi và o chá»—, Hạnh nhác thấy thằng quá»· nhá»? ngồi kế bên Nga, nó liá»?n nghiêm mặt lại:
- Sao Luáºn lại ngồi đây ? Vá»? chá»— cÅ© Ä‘i !
À, anh ta tên Luáºn ! Nga nhá»§ bụng nhưng nó chưa kịp nghÄ© ngợi gì thêm đã nghe Luáºn ấp úng đáp lá»?i Hạnh:
- Ngồi đây một bữa đâu có sao !
Hạnh hừ gi�ng:
- Ä?ừng lá»™n xá»™n ! Ä?ây đâu phải chá»— ngồi cá»§a ông !
Luáºn cưá»?i nhăn nhở:
- Nhưng thằng quỷ nh� bữa nay đâu có đi h�c ! Tôi xuống đây ngồi cho ... mát !
Hạnh khoát tay, gi�ng cương quyết :
- Thôi, đừng có giở trò ! Lên trên kia đi ! Không lên, tôi méc cô à !
Nghe dá»?a méc cô, Luáºn không dám nấn ná. Nó vá»™i và ng quÆ¡ táºp vở tót lên bà n trên. Té ra chá»— ngồi cá»§a nó ở trên kia, cách chá»— Nga đến hai dãy bà n.
Tuy nhiên, Luáºn ngồi đâu, Ä‘iá»?u đó không quan trá»?ng đối vá»›i Nga . Nó chỉ ngạc nhiên vá»? việc Luáºn không phải là ... thằng quá»· nhá»? như nó tưởng. Cuá»™c đối thoại giữa Hạnh và Luáºn khiến Nga vô cùng sá»ng sốt.
Ä?ợi cho Luáºn ôm táºp ra khá»?i chá»— ngồi, Nga má»›i quay sang Hạnh, giá»?ng ngÆ¡ ngác như vừa từ cung trăng xuống:
- Ủa, Luáºn không phải là ... thằng quá»· nhá»? hả ?
Hạnh lắc đầu :
- Thằng quỷ nh� bữa nay nghỉ h�c.
Nga không k�m được thắc mắc:
- Nhưng thằng quá»· nhá»? là ai ? Sao lại gá»?i anh ta bằng cái tên như váºy ?
Hạnh vẫn cư�i cư�i :
- Ngà y mai Nga sẽ biết.
Thấy Hạnh không chịu nói, Nga ấm ức lắm. Nó tÃnh là m mặt giáºn, không thèm há»?i chuyện Hạnh nữa . Nhưng rồi không ngăn được tò mò, nó lại há»?i dò:
- Chắc anh ta phá lắm hả ?
Hạnh lắc đầu .
- Hay là anh ta h�c dở nhất lớp ? - Nga lại h�i .
Hạnh liếc Nga, khẽ nói :
- Thằng quỷ nh� là một h�c sinh gi�i . Nhưng thôi, Nga đừng h�i nữa . Lo chép bà i đi kìa !
Chẳng biết là m sao, Nga đà nh phải láºt táºp chép bà i . Nhưng tay thì chép mà đầu óc Nga cứ nghÄ© ngợi vẩn vÆ¡ vá»? nhân váºt bà ẩn kia . Không hiểu anh ta là ngưá»?i như thế nà o mà Hạnh cứ úp úp mở mở. Nga cà ng hồi há»™p hÆ¡n khi suốt buổi há»?c hôm đó, thỉng thoảng nó vẫn bắt gặp những đứa ngồi cùng bà n vá»›i Luáºn quay xuống nhìn trá»™m nó bằng ánh mắt tinh quái, kèm theo những nụ cưá»?i lạ lùng, khó hiểu . Rõ rà ng đó không phải là những thái độ dà nh cho má»™t há»?c sinh má»›i không có gì đặc biệt như Nga . Sở dÄ© các bạn nhìn mình như váºy, Nga thầm Ä‘oán, chÃnh là vì chá»— ngồi đặc biệt cá»§a mình. Mình đã ngồi cạnh anh chà ng có biệt danh "thằng quá»· nhá»?", và như váºy phải chăng mình đã ngồi cạnh má»™t sá»± nguy hiểm lá»›n lao ?
Cho đến lúc chuông reo tan h�c và ngay cả trên đư�ng v�, Nga vẫn không thể nà o dứt mình ra kh�i những băn khoăn.
Ngà y hôm sau, Nga đến lá»›p tháºt sá»›m. Vừa đạp xe, Nga thầm mong thằng quá»· nhá»? đừng nghỉ há»?c hai buổi liá»?n. Hãy Ä‘i há»?c bữa nay rồi mai nghỉ bù cÅ©ng được ! Nga vừa nói thầm vừa báºt cưá»?i vá»? ý nghÄ© kỳ cục cá»§a mình.
Khi Nga đến, lá»›p còn vắng. Lác đác má»™t và i há»?c sinh ngồi lặng lẽ ôn bà i vá»›i vẻ mặt thiếu tá»± tin. Há»? ngồi dồn cả và o góc lá»›p, có vẻ như muốn nương tá»±a và o nhau để chống chá»?i lại ná»—i lo sắp bị kêu lên bảng. Ngoà i hà nh lang, má»™t đám nữ sinh đứng tá»±a lưng và o cá»a sổ, xì xà o nói chuyện, thỉnh thoảng lại vang lên những chuá»—i cưá»?i dòn dã.
Nga đi thẳng lại chỗ ngồi . Nó vừa nhét cặp và o ngăn bà n vừa phân vân không biết nên ngồi tại chỗ hay nên ra trước hiên đứng thơ thẩn cho mát. Lưỡng lự một hồi, Nga tặc lưỡi ngồi xuống. Dù sao ngồi tại chỗ vẫn... an toà n hơn, Nga nghĩ mình là h�c sinh mới, đứng trước hiên biết nói chuyện gì với ai đây .
Lát sau, Hạnh lò dò đến. Thấy Nga ngồi một mình, Hạnh bước lại:
- Sao Nga không ra đằng trước chơi ?
Nga ấp úng:
- Thôi, Nga ngồi đây được rồi !
Hạnh gáºt gù, vẻ thông cảm:
- Chắc Nga còn lạ ! Ä?ể Hạnh ngồi chÆ¡i vá»›i Nga cho vui !
Vừa nói, Hạnh vừa đặt cặp lên bà n và ngồi xuống bên Ngạ
Lá»›p há»?c má»—i lúc má»™t đông. Chung quanh Nga bá»—ng chốc trà n ngáºp những tiếng ồn, những tiếng la hét, cãi cá»? và đùa giỡn. Từ nãy đến giá»?, Nga vẫn thầm đưa mắt quan sát nhưng vẫn chưa Ä‘oán ra thằng quá»· nhá»? là ai và liệu anh ta bữa nay có đến lá»›p hay không.
Dò xét má»™t hồi không kết quả, Nga đâm tức mình, tÃnh quay sang há»?i Hạnh. Nhưng sá»±c nhá»› Hạnh vốn thÃch ỡm á»?, Nga lại thôi . Ä?ang ấm ức, chưa biết tÃnh sao, Nga bá»—ng giáºt mình khi nghe những tiếng hò reo náo nhiệt vang lên ngoà i cá»a lá»›p.
- Ha ha, hôm nay nó lại tìm đâu ra cái nón môđden thế nà y ? - Tiếng một ngư�i nói, gi�ng oang oang.
Lại một gi�ng khác kêu lên:
- Chắc đây là cái nón quả dưa của Charlot ! Tr�i, nó đội trông mới hợp là m sao !
Rồi má»™t giá»?ng khác nữa, trịch thượng hÆ¡n, Nga nháºn ra tiếng Luáºn:
- Mà y thó cái nón nà y của ai thế ?
Nga chưa kịp hiểu ra chuyện gì đã thấy má»™t đám đông kéo và o lá»›p, cưá»?i nói ồn à o . Má»?i ngưá»?i vừa đùn đẩy nhau vừa bao quanh má»™t há»?c sinh nom có vẻ kỳ dị. Anh có hai và nh tai to khác thưá»?ng và cái mÅ©i cÅ©ng to không kém. Cái mÅ©i đã to lại còn Ä‘á»? á»ng, mồ hôi lấm tấm.
Thoạt nhìn thấy ngưá»?i há»?c sinh lạ nà y, trống ngá»±c Nga đã Ä‘áºp thình thịch. Anh lững thững bước và o lá»›p giữa má»™t vòng tròn ngưá»?i bu quanh trêu chá»?c, hệt như má»™t anh há»? xiếc Ä‘ang Ä‘i giữa má»™t đám trẻ con hiếu kỳ và nghịch ngợm. Từ sợ hãi dần dần Nga chuyển sang tò mò. Anh đội má»™t cái nón vải mà u cá»? úa, và mặc dù bị bạn bè không ngá»›t lá»?i chòng ghẹo, mặt mà y anh trông vẫn thản nhiên, không há»? tá»? vẻ bá»±c dá»?c hay rầu rÄ©. Có thể anh đã quen vá»›i tình cảnh trá»› trêu nà y, Nga nhá»§ bụng và trong tÃch tắc, nó bá»—ng ngá»? ngợ ngưá»?i há»?c sinh kỳ lạ nà y chÃnh là thằng quá»· nhá»?, nhân váºt mà nó đã nÆ¡m ná»›p chá»? "diện kiến" hai ngà y nay .
Như để xác nháºn sá»± suy Ä‘oán cá»§a Nga, Luáºn bá»—ng lên tiếng:
- Thằng quỷ nh�, mà y đưa tao mượn cái nón đội thỠcoi !
Rồi không cần biết thằng quá»· nhá»? có đồng ý hay không, Luáºn chá»™p lấy cái nón đội lên đầu mình.
Vừa đội Luáºn vừa nhìn quanh, reo to:
- Tụi mà y coi tao có đẹp trai bằng thằng quỷ nh� không ?
Ä?ám bạn liá»?n nhao nhao:
- Ä?ẹp lắm, đẹp lắm ! Ä?ưa tao đội má»™t cái nà o !
Láºp tức, Luáºn ném cái nón cho má»™t đứa khác. Rồi đứa khác lại chuyá»?n cho má»™t đứa khác nữa . Cứ thế, cái nón chạy lòng vòng từ tay ngưá»?i nà y đến tay ngưá»?i ná»?.
Trong khi đó, thằng quỷ nh� cứ đứng chôn chân giữa lớp, vẻ bất lực. Anh đảo mắt nhìn theo cái nón đang bay vun vút, xẹt ngang xẹt d�c, cất gi�ng năn nỉ:
- Thôi được rồi ! Tụi mà y trả nón cho tao đi !
Cái nón láºp tức dừng lại, nằm trong tay Luáºn. Luáºn cưá»?i hì hì, nói:
- Mà y vẫy tai lừa đi, tụi tao sẽ trả !
Ä?ám bạn nghịch ngợm lại phụ há»?a:
- Ä?úng rồi đó ! Vẫy tai chà o tụi tao Ä‘i !
Nga ngạc nhiên thấy thằng quá»· nhá»? mÃm môi lại và ngay láºp tức, và nh tai anh khẽ ve vẩy như cánh bướm. Nga không biết rằng anh Ä‘ang khổ sở chống chá»?i lại sá»± "hoạt động" cá»§a hai và nh tai mình. Bao giá»? cÅ©ng váºy, anh cà ng muốn nó nằm im thì nó lại cà ng nhúc nhÃch ngoà i sá»± Ä‘iá»?u khiển cá»§a anh. Biết rõ "đặc Ä‘iểm" đó, tụi thằng Luáºn ngà y nà o cÅ©ng tìm cách khai thác để biến anh thà nh trò cưá»?i cho cả lá»›p.
- Tai kia nữa ! - Luáºn lại ra lệnh.
Thằng quá»· nhá»? ve vẩy tai kia . Luáºn có vẻ hà i lòng. Nhưng khi nó sắp sá»a ném cái nón lại cho thằng quá»· nhá»? thì có ai đó bá»—ng nói:
- Vẫy váºy không được ! Phải vẫy cùng lúc hai tai kìa !
Thằng quá»· nhá»? dưá»?ng như đã quen chịu đựng, anh chẳng tá»? vẻ gì cáu kỉnh. Nhưng ngay và o lúc hai và nh tai anh Ä‘ang sắp sá»a cỠđộng theo sá»± "Ä‘iá»?u khiển" cá»§a đám bạn quá»· quái, chợt anh phát hiện ra Nga . Nga Ä‘ang ngồi ở dãy bà n cuối lá»›p, ngay cạnh chá»— ngồi cá»§a anh và đang nhìn anh bằng ánh mắt ngạc nhiên lặng lẽ. Sá»± hiện diện cá»§a bất ngá»? cá»§a Nga khiến thằng quá»· nhá»? thình lình khá»±ng lại, và trong thoáng mắt anh bá»—ng trở nên lúng túng, hai và nh tai láºp tức trÆ¡ ra .
Thấy thằng quỉ nh� tự nhiên trở chứng, hai "cánh bướm" không chịu ve vẩy, lũ bạn nhao nhao giục:
- Vẫy Ä‘i chứ ! Sao đứng im re váºy ?
- Bộ mà y không muốn xin lại cái nón hả ?
Thằng quỷ nh� là m như chẳng nghe thấy gì. Anh cứ đứng sững, ngượng ngùng và bối rối .
Luáºn liá»?n thò tay nắm lấy và nh tai anh, giáºt giáºt:
- Nếu mà y không muốn là m thì để tao là m cho !
Thằng quá»· nhá»? khẽ nhăn mặt. Rồi bất thần anh vung tay gạt mạnh tay Luáºn ra .
Phản ứng đột ngá»™t và bất thưá»?ng cá»§a thằng quá»· nhá»? khiến bạn bè sá»ng sốt.
- Chà , chà , bữa nay thằng quỷ nh� chịu chơi quá, tụi mà y ơi !
Luáºn trố mắt kêu lên. Vừa kêu nó vừa xông tá»›i định váºt thằng quá»· nhá»? xuống đất.
Cho tới lúc đó, Hạnh mới lên tiếng can thiệp:
- Không được đánh nhau trong lớp à nghen !
Tiếng Hạnh vừa vang lên, Luáºn láºp tức buông tay xuống, vẻ do dá»±.
- Trả cái nón cho Quỳnh đi ! - Hạnh lại nghiêm gi�ng nói .
Hóa ra thằng quỷ nh� tên Quỳnh ! Tên của anh giống như tên con gái khiến Nga bất giác mỉm cư�i .
Luáºn vò vò cái nón trong tay, vẻ chần chừ. Ä?úng lúc đó, tiếng chuông và o há»?c vang lên. Quỳnh liá»?n chìa tay ra:
- Trả cái nón cho tao ra xếp hà ng !
Luáºn ném cái nón nhà u nát vá»? phÃa Quỳnh và nhướng mắt, nói:
- Nón đây ! Mà y nhớ là còn thiếu tụi tao mấy cái vẫy tai nữa đó nghe !
Quỳnh không nói gì. Anh lẳng lặng cúi xuống nhặt cái nón vừa rơi trước mặt, phủi hai, ba cái rồi chụp lên đầu, bước vội ra sân.