-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Ä?ặng Trần Côn
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Ã?ặng Trần Côn
Truyện nà y kể má»™t sá»± tÃch ở nước ta, tức là việc má»™t ngưá»?i há»?c trò tên Trần Tú Uyên gặp má»™t nà ng tiên ở đất BÃch-câu, bởi thế má»›i đặt tên truyện là "BÃch câu kỳ-ngá»™" (sá»± gặp gỡ lạ lùng ở BÃch-câu). BÃch-Câu (ngòi biếc) trước thuá»™c là ng Yên-Trạch, tổng Yên-hoà , huyện Thá»?-Xương, tỉnh Hà -Ná»™i; nay là phố Cát-Linh. Hiện còn Ä‘á»?n thá»? Tú-Uyên, bên cạnh nhà Văn-Miếu, là cái di tÃch cá»§a câu chuyện hoang đưá»?ng nà y. Truyện nà y gồm 648 câu, có thể chia là m 4 hồi:
I- Tú-Uyên gặp Giáng-Ki�u, v� ốm tương-tư (1 - 272):
Trần-tú-Uyên, má»™t ngưá»?i há»?c trò nghèo, thưá»?ng hay Ä‘i chÆ¡i những nÆ¡i thắng-cảnh; má»™t lần đến đất BÃch-câu, thấy phong cảnh đẹp, bèn là m nhà ở đấy há»?c. Má»™t hôm, ông Ä‘i xem há»™i là m chay ở chùa Ngá»?c-Hồ (tức chùa bà Ngô ở phố Sinh-từ Hà -Ná»™i). Chiá»?u đến, sắp vá»?, chợt thấy bay đến trước mặt má»™t bà i thÆ¡ có ý ghẹo mình. Trông ra cá»a Tam-quan, thấy má»™t ngưá»?i con gái rất đẹp. Ông bèn Ä‘i theo, đến Quảng-văn-đình (nay là chợ cá»a Nam Hà -Ná»™i) thì chợt ngưá»?i ấy biến mất. Từ đấy, Tú-Uyên sinh ra ốm tương-tư.
II- Tú-Uyên kết duyên cùng Giáng-Ki�u (273 - 428):
Sau Tú-Uyên đến Ä‘á»?n Bạch-mã (nay là phố Hà ng Buồm) cầu má»™ng. Ä?êm thần bảo ông sáng hôm sau ra đợi ở Cầu Ä?ông (nay ở phố hà ng Ä?ưá»?ng) thì gặp ngưá»?i con gái ấy. Hôm sau ra đợi mãi đến chiá»?u, chỉ gặp má»™t ông lão bán bức tranh má»™t tố nữ giống hệt ngưá»?i đã gặp hôm trước. Ông bèn mua vá»?, treo ở nhà , cứ đến bữa ăn, dá»?n hai cái bát, hai đôi đũa, má»?i ngưá»?i trong tranh ăn. Má»™t hôm, ông Ä‘i há»?c vá»?, thấy có mâm cÆ¡m dá»?n sẵn, trong bụng sinh nghi. Hôm sau, ông rình ở má»™t chá»—, thấy ngưá»?i trong tranh bước ra, ông vá»™i chạy lại há»?i, thì ngưá»?i ấy nói tên mình là Giáng-Kiá»?u ở trên cung tiên xuống, xin kết duyên cùng ông. Giáng-Kiá»?u là m phép biến chá»— nhà cá»§a ông thà nh nguy nga tráng lệ.
III- Giáng-Kiá»?u giáºn Tú-Uyên bá»? Ä‘i, sau lại trở vá»? nhà (429 - 558):
Tú-Uyên lấy Giáng-Kiá»?u được ba năm, thưá»?ng cứ rượu chè say sưa, nà ng can ngăn, ông không nghe, lại còn đánh Ä‘áºp. Má»™t lần, nà ng quá giáºn, bá»? ông biến Ä‘i. Ä?ến lúc tỉnh, ông Ä‘i tìm đâu cÅ©ng không thấy, chỉ than khóc thương tiếc. Má»™t hôm buồn quá, ông toan tá»± váºn; chợt nà ng Giáng-Kiá»?u hiện ra, ông bèn từ tạ, hai bên Ä‘oà n tụ như xưa.
IV- Tú-Uyên và Giáng-Ki�u lên cõi tiên (559 - 648):
Từ bấy giá»? Tú-Uyên đối đãi tá»-tế vá»›i Giáng-Kiá»?u. Sau sinh được má»™t đứa con trai đặt tên là Chân-Nhi. Nà ng Giáng-Kiá»?u bèn khuyên ong nên lên cõi tiên và trao cho bùa tiên cùng thuốc tiên để ông tu luyện. Rồi má»™t hôm sau khi đã dặn dò Chân-Nhi á»? lại cõi trần. hai vợ chồng cùng cỡi hạc bay lên cõi tiên.
Bốn hồi trên có thể chia ra là m 29 đoạn:
1/ Mở đầu
2/ Cảnh BÃch câu
3/ Trần công tỠTú-Uyên
4/ Nỗi buồn của Tú-Uyên sau khi cha mẹ mất
5/ Tú-Uyên nổi tiếng thi-hà o
6/ Tú-Uyên đi xem hội chùa
7/ Tú-Uyên gặp mỹ nhân
8/ Tú-Uyên đối thoại với mỹ-nhân dưới cây đa
9/ Sự nghi-hoặc của Tú-Uyên sau khi mỹ-nhân biến đi
10/ Tú-Uyên trở v� mang bệnh tương-tư
11/ Hà -Sinh đến thăm bạn, Tú-Uyên kể rõ sự tình
12/ Hà -Sinh nhắc lại chuyện Lê-Thánh-Tông gặp tiên
13/ Hà -Sinh khuyên bạn không nên mơ-tưởng hão
14/ Tú-Uyên xem bói thẻ và nằm mộng
15/ Gặp ngư�i bán tranh, Tú-Uyên mua v� treo
16/ Tú-Uyên với bức tranh tố-nữ
17/ Tố-nữ trong tranh hiện thà nh ngư�i thực
18/ Tú-Uyên cùng Giáng-Ki�u chuyện trò
19/ Giáng-Ki�u dùng phép tiên biến hoá
20/ Tú-Uyên cùng Giáng-Ki�u kết duyên
21/ Tú-Uyên say sưa rượu chè, Giáng-Ki�u can không được
22/ Giáng-Kiá»?u bị ngược đãi, giáºn bá»±c bá»? Ä‘i
23/ Sau khi tỉnh ra, Tú-Uyên hối háºn
24/ Hà -Sinh khuyên-giải Tú-Uyên
25/ Tú-Uyên toan tự-ải, Giáng-Ki�u bỗng hiện v�
26/ Sau khi tái-hợp, vợ chồng Tú-Uyên sinh Chân-Nhi
27/ Giáng-Ki�u khuyên Tú-Uyên tòng tiên
28/ Giáng-Ki�u thuyết v� tiên đạo, Tú-Uyên tỉnh ngộ dần
29/ Sau khi trao nháºn tiên phù, hai ngưá»?i cùng cỡi hạc lên tiên
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Mở đầu (câu 1 - câu 8)
Mấy trăm năm một chữ tình,
Dưới tr�i ai kẻ l�t và nh hoá-nhi
Cơ duyên ngẫm lại mà suy,
Tr�i Nam nà o có xa gì cõi Tây.
Tương duyên kỳ ngộ xưa nay,
Trước kia Lưu, Nguyễn; sau nà y Bùi-Trương.
Kìa ai mê giấc đà i Dương,
Mây mưa là chuyện hoang-đư�ng biết đâu?
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Cảnh BÃch-câu (câu 9 - câu 16)
Thà nh Tây có cảnh BÃch-câu,
C� hoa góp lại một bầu xinh sao!
Ä?ua chen thu cúc, xuân đà o,
Lá»±u phun lá»a hạ, mai chà o gió đông,
Xanh xanh dãy liễu, ngà n thông,
C� lan lối mục, rêu phong dấu ti�u.
Một vùng non nước quỳnh-giao,
Phất-phơ gió trúc, dặt-dìu mưa hoa.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Trần công-tá» Tú-Uyên (câu 17 - câu 34)
Tri�u Lê đương hội thái hòa,
Có Trần công-tỠtên là Tú Uyên.
Phúc là nh nh� ấm xuân-huyên,
So trong tà i mạo kiêm tuy�n kém ai.
Thông minh sẵn có tư tr�i,
Còn khi đồng ấu mải vui cá»a Trình.
Trải xem phong cảnh hữu tình,
Lâm-toà n pha lẫn thị thà nh mà ưa.
Li�n khu trùm một lầu thơ,
Lau già chắn vách, trúc thưa giủ rèm.
Thừa hư đà n suối ca chim,
Ná»a song đèn sách, bốn thá»?m gió trăng.
Của chung huy-hoắc đâu bằng.
Chứa kho và ng cúc, chất từng ti�n sen.
Khắp so trong cõi ba nghìn,
Yên-hà riêng ná»a, lâm-tuyá»?n chia đôi.
Thú vui bốn bạn thêm vui,
Khắp trong bể thánh, đủ ngoà i rừng tao.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Ná»—i buồn cá»§a Tú-Uyên sau khi cha mẹ mất (câu 35 - câu 50)
Thoi đưa ngà y tháng sương sao,
Ngô vừa rụng lá lại đà o nẩy hoa.
Tr�i hôm giục bóng dâu tà ,
Xuân già e tuyết, huyên già ngại sương.
Não ngư�i thay! nỗi tang thương,
Trông vùng mây trắng ngất đư�ng non xanh.
Vai còn đôi gánh thâm tình,
Bầu Nhan đã sạch-sà nh-sanh còn gì!
Mấy phen hạ tới thu v�,
L�t mà nh nắng rõ, quanh hè tuyết xây.
Chi�u tr�i lạnh ngắt hơi may,
Mai tà n trước gió, liễu gầy sau sương!
LÆ¡-thÆ¡ ná»a mái thảo-đưá»?ng,
Phên th�m l�t gió, vôi tư�ng thấm mưa!
Phong-quang lạ khác dấu xưa,
Ao tù sen rũ, rà o thưa, cúc cằn.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tú-Uyên nổi tiếng thi-hà o (câu 51- câu 70)
Sinh từ gặp bước gian-truân,
Vinh khô g�i nếm mùi trần chút chơi.
Cùng thông dù mặc có tr�i,
Nguôi dần bể khổ, san vơi mạch sầu.
Lôi thôi cơm gi� nước bầu,
Những loà i yến-tước biết đâu chà hồng.
Th� xưa đã nặng với lòng,
Dẫu sau trắng nợ tang bồng mới thôi.
Ao nghiên giá bút thảnh thơi,
Tây-hồ tiên-tÃch mấy nÆ¡i phẩm bình.
Thi-hà o dáºy tiếng Phượng-thà nh,
Và o phen Lý, Ä?á»—, nức danh Tô, Tà o.
Ngá»a nghiêng lưng túi phong tao,
Nước, non, mây, gió, chất và o còn vơi.
Châu ken chữ, gấm thêu l�i,
Và ng gieo tiếng đất, hạc khơi bóng thuy�n.
Ä?ã ngưá»?i trong sách là duyên,
Mấy thu hạt ng�c Lam-đi�n chưa giâm.
Lá»ng lÆ¡ chiếc lá doà nh nhâm,
Cắm thuy�n đợi khách, ôm cầm ch� trăng.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tú-Uyên Ä‘i xem há»™i chùa (câu 71 - câu 90)
Ng�c hồ có đám chay tăng,
Nức nô cảnh Pháºt, tưng-bừng há»™i xuân.
Dáºp dìu tà i-tá»§ giai-nhân,
Ngổn ngang mã tÃch xa trần thiếu ai.
Thưởng xuân sinh cũng dạo chơi,
Thơ lưng lưng túi, rượu vơi vơi bầu.
Mảng xem cây phạm thú mầu,
Vầng kim ô đã gác đầu non tê.
Tiệc thô ai nấy cùng v�,
Gió chi�u lay bóng hoa lê la đà .
Bân cầu đà n lũ năm ba,
Thần tiên trưóc mắt ai là kẻ hay!
Sinh vừa tựa liễu nương cây,
Lá hồng đâu đã thổi bay lại gần.
Mắt coi mới t� dần dần,
Mấy giòng chũ viết ba vần bốn câu.
Trông qua lặng ngắt gi� lâu,
?y ai thả lá doà nh câu ghẹo ngư�i.
Vừa toan h�a lại mấy l�i,
Gió hương đâu đã bay hơi nồng nà n.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tú-Uyên gặp mỹ-nhân (câu 91- câu 108)
Thấy ngưá»?i trước cá»a tam-quan,
Theo sau ba bảy con hoà n nhởn nhơ.
Lạ lùng con mắt ngư�i thơ,
Hoa còn phong nhụy, trăng vừa tròn gương.
Rà nh rà nh xuyến ng�c thoa và ng,
Quần Nghê tha thưót, sóng Tương rượm rà .
Mỉa chi�u nét ng�c là n hoa,
Cá chìm mặt nước, nhạn sa lưng tr�i.
Gần xem vẻ mặt thêm tươi,
Mùi hương thoang thoảng thÆ¡m rÆ¡i Ãt nhiá»?u.
Là n thu lóng lánh đưa theo,
Não ngư�i nhăn chút lông nheo cũng tình.
Vốn mang cái bệnh Trương-sinh,
Gặp ngư�i nghiêng nước nghiêng thà nh biết sao?
Ä?ưa tình má»™t nét sóng đà o,
Dẫu lòng sắt đá cũng xiêu, l� ngư�i.
Nhân duyên và chẳng tự tr�i,
Từ-lang chưa dễ lạc v�i non tiên.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tú-Uyên đối thoại vá»›i mỹ-nhân dưới cây Ä‘u (câu 109 - câu 142)
Dù mặt lạ đã lòng quen,
Cả li�u đến gốc thu-thiên ướm nà ng:
"Quá vui nên trót sỗ-sà ng,
"ThỠtình cho kẻo bẽ bà ng với hoa."
Khách rằng: "Trong hội Vô-già ,
"Cá»a không, ngà n giác đấy là từ-bi.
"Gió bay những tiếng thị phi,
"Trót lầm thôi có trách gì đến ai"
Gi�ng ki�u nghe l�t và o tai,
Ä?ã gần bể sắc, khôn vÆ¡i sóng tình.
Thưa rằng: "Chút pháºn thư-sinh,
"Ä?èn từ soi đến tấm thà nh vá»›i nao!
"Chi-viên nỡ hẹp-hòi sao,
"Mở đư�ng phương tiện chút nà o được chăng?"
Răng: "Ä?ây vá»? đạo kim-thằng,
"Trăng hoa sao khéo nói năng những l�i.
"Bến từ có hẹp chi ai,
"Giốc đem thuy�n giác độ ngư�i bến mê.
"Ngán cho bên cõi bồ-đ�,
"Phải đưòng ong bướm đi v� đấy sao?
"Ä?oá hoa sẵn nhạc và ng treo,
"Tiếng oanh chỉ để lao-xao trên cà nh."
Lặng nghe l�t đến gi�ng tình,
Lòng tham quanh cả bên mình mỹ-nhân.
Rằng: "Ä?ây lầm xuống mê tân,
"Ti�n duyên xin để kim thân tu đ�n.
"Ba sinh cho vẹn mư�i nguy�n,
"Nhá»? tay kim-tướng, đưa duyên xÃch-thằng.
"Gáºy linh mượn phép cao-tăng,
"Phá thà nh sầu-khổ cho bằng mới cam.
"Chà y sương đợi khách cầu Lam,
"Phẩm tiên may bén tay phà m biết đâu.
"Nước bèo dù có duyên sau,
"Bên sông thỠbắc nhịp cầu từ đây."
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Ná»—i nghi hoặc cá»§a Tú-Uyên sau khi mỹ-nhân biến Ä‘i (câu 143- câu 160
Ngư�i còn cợt gió, đợi mây,
Gót tiên khách đã trở giầy là m thinh.
Ngóng theo đến Quảng-văn đình,
Bóng trăng trông đã trên cà nh lướt qua.
Mượn ngư�i thăm h�i gần xa,
Hồng lâu tỠcác đâu mà đến đây?
Hay là quán nước, là n mây,
Gió xuân thổi xuống chốn nà y đấy sao?
Dám xin tr� lối cho nao,
Tới non Ng�c dễ ai nà o v� a!
?n lòng nhắm liễu thăm hoa,
Biết đâu sắc sắc vẫn là không không.
Thoắt thôi lẩn bóng ngà n thông,
Hương trầm còn thoảng cánh hồng đã khơi.
Xe loan gió cuốn lưng tr�i,
Tiên vá»? động bÃch, tình rÆ¡i cõi trần.
Ngá»a trông năm thức mây vần,
Hồn chưa đến chốn non thần đã mê.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tú-Uyên trở vá»? mang bệnh tương tư (câu 161 - câu 190)
Lần trăng ngơ ngẩn ra v�,
Ä?èn thông khêu cạn, giấc hoè chưa nên.
Nỗi nà ng canh cánh nà o quên,
Vẫn còn quanh quẩn ngư�i tiên khéo là ?
Bướm kia vương lấy sầu hoa,
Ä?oạn tương-tư ấy nghÄ© mà buồn tênh!
Có khi gẩy khúc đà n tranh,
Nước non ngao-ngán ra tình hoà i nhân.
Cầu hoà ng tay tựa nên vần,
Tương-Như lòng ấy, Văn-Quân lòng nà o.
Có khi mượn chén rượu đà o,
Tiệc mồi chưa cạn, ng�c dao đã đầy.
Hơi men chưa nhấp đã say,
Như xông mùi nhớ, như gây gi�ng tình.
Có khi ngồi suốt năm canh,
Mõ quyên điểm nguyệt, chuông k�nh nện sương.
O�i tai những tiếng đoạn trư�ng,
Lá»a tình dá»… nguá»™i, sông Tương khôn hà n.
Có đêm ngắm bóng trăng tà n,
Tiếng quyên hót sóm, tráºn nhà n bay khuya.
Ngổn ngang cãnh n� tình kia,
Nỗi riêng, riêng biết, dãi d� với ai!
Vui xuân chung cảnh một tr�i,
Sầu xuân riêng nặng một ngư�i tương tư.
lòng yêu tay tả nên thơ,
Mảnh tình phong với mảnh t� đưa theo.
Aả Hằng và nặng lòng yêu,
Rẽ mây mở lối tinh-thi�u cho nao!
H�i cho giáp mặt hoa đà o,
Vư�n xuân chẳng lẽ ngăn rà o mãi ru!
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Hà -Sinh đến thăm bạn, Tú-Uyên kể sá»± tình (câu 191 - câu 218)
Ä?ồng song có gã há»? Hà ,
Sớm tình mới h�i lân-la gót đầu.
Cớ sao chuốc não mua sầu,
Bữa thư�ng ngao-ngán như mà u nhớ ai?
Bấy nay vắng vẻ thư-trai,
Vóc sương nghe đã kém và i bốn phân.
Nguồn cơn ng� với cố nhân,
Hoạ may sẽ giúp được phần nà o chăng?
Ä?iá»?u đâu thá»±c khéo như rằng,
Nói và o hợp ý, khôn bưng lòng ngư�i.
Song mà tình chẳng riêng ai,
Bệnh tương tư có trải mùi mới hay.
Ngư�i ngu đấng thánh xưa nay,
Tình chung chẳng ở vòng nà y hay sao?
Nói dù nghe cũng thế nà o,
Lặng dù, nghe cũng nao-nao chẳng đà nh.
Bệnh căn khôn lẽ dấu quanh,
Cầm tay mới kể đinh ninh m�i đi�u.
Nói bao nhiêu, tưởng bấy nhiêu,
Ghê cho sắc ng�c dễ xiêu lòng và ng.
Những là tiếc phấn say hương,
Nên vò lưới nhện mà vương tơ tằm.
Sầu dư�ng bể, khắc như năm,
Xương mai chịu được mấy lăm mà gầy!
Nghìn xưa âu cũng thế nà y,
Gánh sầu san-sẻ ai đầy ai vơi?
Lạ cho cái giống hương tr�i,
Biết năm biết thuở, biết đ�i nà o quên.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Hà -Sinh nhắc lại chuyện Thánh-Tông gặp tiên (câu 219 - câu 244)
Hà nghe nói hết căn nguyên,
Nghĩ xem chuyện ấy quả nhiên rằng kỳ.
Chẳng thần nữ, cũng tiên-phi,
Duyên xưa còn có chút gì hay không.
Lá hồng ra mối chỉ hồng,
Nước bèo kia cũng tương phùng có phen.
Ng�c-Liên nghe có Hoa-tiên,
Thánh-Tông thủa trước qua mi�n ấy chơi.
Lầu chuông bỗng gặp môt ngư�i,
Ngâm câu thần kệ, vịnh bà i quốc âm.
Ngự khen tú khẩu cẩm tâm,
Mến riêng vì sắc, yêu thầm vì thơ.
Rước v� rắp gạn tóc tơ,
Gót tiên bỗng thoắt bao gi� còn đâu?
Mư�i lăm năm n� chưa lâu,
Còn di tÃch đó là lầu vá»?ng tiên.
Lạ tai nghe những chẳng tin,
ThỠcoi cho thấy nhỡn ti�n mà ghê.
Nháºn ra trong lá thÆ¡ Ä‘á»?,
Bút tiên chi để điểm mê lòng phà m.
Những là én bắc nhạn nam,
Cánh hoa mặt nước dễ là m sao đây?
Tuy rằng cách trở đông tây,
Dẫu xa, xa cũng có ngà y gần nơi.
Gác xuân cách mấy dặm khơi,
Nhân duyên đà nh để gió tr�i thổi đưa.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Hà -Sinh khuyên bạn không nên mÆ¡ tưởng hão (câu 245 - câu 272)
Hà rằng: "Hương lá»a duyên ưa,
"Có khi tình trước còn ch� hội sau.
"Ä?à nh rằng ký ngá»™ nan cầu,
"Biết đâu non thẳm doà nh sâu mà tìm.
"Biết đâu nhắn cá gá»i chim,
"Vớt trăng dưới nước, mò kim trong doà nh.
"Biết đâu ả Tố, nà ng Quỳnh,
"Cớ chi nhớ quẩn sầu quanh khéo là .
"Chuốc mua lấy nợ phong hoa,
"Mối tơ phó mặc trăng già phải nao!
"Xuân sang xuân đã già nà o,
"Ch� sau mai nở thì đà o chẳng lâu."
Vắt tay ngẵm nghĩ xưa sau,
Như ai cất hẳn gánh sầu thoảng không.
Nói cư�i tươi tắn thong dong,
Ä?ổi lòng phong nguyệt ra lòng vân-thiên.
Thôi mong khách, lại ch� tin,
Thư hồng ngà y m�i, chăn uyên đêm dà i.
Bâng khuâng một mối viễn hoà i,
Khi trong sân tuyết, khi ngoà i tr�i tây.
Ngà y thư�ng ngắm cảnh am mây,
Ngư�i buồn xui cả c� cây cũng buồn.
Còn tr�i, còn nước, còn non,
Mây xanh nước biếc vẫn còn như xưa.
Hoa đà o còn đó trơ trơ,
Mà ngư�i năm ngoái bây gi� là đâu?
Vù vù gió thổi rèm lau,
Cà ng như chất mối tơ sầu và o thêm.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tú-Uyên xem bói thẻ và nằm má»™ng (câu 273 - câu 290)
Chạnh đâu nhớ chuyện bốc tiêm,
Tới đ�n Bạch-mã, giải ni�m cầu duyên.
Khấn rồi ra góc tây hiên,
Nén hương tắt đ�, ng�n đèn nh� to.
Bóng trăng vừa xế cà nh ngô,
Giấc hoè dìu-dịu, chăn cù êm êm.
Thấy ngư�i cao mũ rộng xiêm,
Tay cầm thiết bảng, trang nghiêm khác v�i.
Trước sân sang sảng dạy l�i,
Rằng: "Mai sớm đợi ta ngoà i sông Tô;
"L� là oanh yến hẹn-hò,
"Cầu Ä?ông sẵn lối, cầu ? đó mà !"
Vội mừng chợt tỉnh giấc hoa,
Sao vừa nhà n-nhạt, tr�i vừa eo eo.
Lòng yêu phải bước chân theo,
Xăm xăm ra đó vắng teo thấy gì.
Nước trong vắt, c� xanh rì,
Thạch-ki�u thấy đó giai kỳ nà o đâu?
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Gặp ngưá»?i bán tranh, Tú-Uyên mua vá»? treo (câu 291 - câu 304)
Trông mong đã suốt gi� lâu,
?m cây mãi thế, ra mà u cũng quê.
Chán chi�u thơ thẩn ra v�,
Xem tình dở tỉnh dở mê nực cư�i.
Bỗng may lại gặp một ngư�i,
Tay mang tranh vẽ, gót d�i đư�ng hoa.
Li�n tay xin lĩnh xem qua,
Truy�n-thần một tượng Tố-nga rà nh rà nh.
Dịu dà ng vẻ đạm mà u thanh,
Như ngư�i gặp Quảng-văn đình ngà y xưa.
Cà ng nhìn nét bút cà ng ưa,
Chà ng Vương dẫu mạc bao giò cho nên.
Mua v� treo chốn thư-hiên,
Như ai đem ng�c giải phi�n lại cho.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tú-Uyên vá»›i bức tranh Tố-nữ (câu 305 - câu 327)
Mưa hoa khép cánh song hồ,
Sớm khuya với bức h�a đồ là m đôi.
Mâm chung một, đũa thêm hai,
Thơ trao dưới nguyệt, rượu m�i trước hoa.
Tưởng gần thôi lại nghĩ xa,
Có khi hình ảnh cũng là phát phu.
?m tr�i vừa tiết trăng thu,
Ngà n sương rắt bạc, lá khô rụng và ng.
Chi�u thu như gợi tấm thương,
Lòng ngư�i trông xuống sông Tương mơ hình.
K� bên năn nỉ bà y tình,
Nỗi nhà thuở trước, nỗi mình ngà y xưa.
Từ phen giáp mặt đến gi�,
Những là ngà y tưởng đêm mơ đã chồn.
?ấy ai điểm phấn tô son,
Ä?ể ai ruá»™t héo, gan mòn vì ai?
Buồn đà o ná»a bước chẳng rá»?i,
Nghìn và ng đổi được tráºn cưá»?i ấy chăng?
Rà y xin bẻ khoá cung trăng,
Vén mây mở mặt chi Hằng, chút nao!
Chợt trông mấp máy miệng đà o,
Mặt hoa há»›n-hở dưá»?ng chà o chúa Ä?ông.
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tố-nữ trong tranh hiện thà nh ngưá»?i thá»±c (câu 327 - câu 340)
Cho hay tình cũng là chung,
Khách tiên chưa dễ qua vòng ái ân!
Một khi ra việc trà ng văn,
Trở v� đã thấy bát trân sẵn sà ng.
So xem phong vị khác thư�ng,
Mùi hoa sực nức, mùi hương ngạt-ngà o.
Bếp tr�i sẵn đấy hay sao?
Của đâu thấy lạ, lòng nà o chẳng nghi?
Rạng mai cứ buổi ra đi,
Liệu chừng thoắt trở lại nhà thỠcoi.
Sẩy đâu thấy sự lạ đ�i:
Trong tranh sao có bóng ngư�i và o ra?
Nhơn nhơn mà y liễu mặt hoa,
Nà y ngư�i khi trước, đâu mà đến đây?
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tú-Uyên cùng Giáng-Kiá»?u trò chuyện (câu 341 - câu 374)
Nà ng đương trang điểm nà o hay,
Cá»a ngoà i sẽ hé cánh mây bước và o.
Vội-và ng đánh tiếng ra chà o,
Bên mừng, bên lệ, xiết bao là tình!
Rằng:"Bấy lâu một chữ tình,
"Gặp đây xin tá»? tÃnh danh cho tưá»?ng".
Nà ng rằng: "Bồ liá»…u pháºn thưá»?ng,
"Vì mang má phấn, nen vương tơ đi�u.
"Vốn xưa thiếp khách thanh-tiêu,
"Tiên-thù là hiệu, Giáng-Ki�u là tên.
"Ba sinh đã nặng vì duyên,
"Ä?em thân liá»…u yếu, kết nguyá»?n đà o thÆ¡.
"Nhân duyên đã định ngà y xưa,
"Tơ trăng xe đến bây gi� mới thân.
"Cũng là nh� đức tiên-quân,
"Ä?oá hoa biết mặt chúa xuân từ rà y."
Sinh rằng: "Trong bấy lâu nay,
"Nhắp sầu, gối muộn, có ngà y nà o ngơi!
"Ä?ã rằng: Tác hợp duyên trá»?i,
"Lám chi cho vẩn lòng ngư�i lắm nau?"
Nà ng rằng: "Xin quyết gieo cầu,
"Tấm son th� với trên đầu xanh xanh.
"Dám đâu h�c thói yến oanh,
"Mặn tình trăng gió, nhạt tình lá»a hương.
"Gieo thoi trước đã dở dang.
"Sau nên nát đá phai và ng như chơi.
"Mái Tây còn để tiếng đ�i,
"Treo gương kim cổ cho ngư�i soi chung.
"Lạ chi hoa với gió đông,
"Tiếc hương, vả cũng nể lòng chim xanh.
"Một mai mưa gió bất tình,
Vóc tà n, nên để yến oanh "hững h�.
"NghÄ© trong thân-pháºn yếu thÆ¡,
"Là m chi để tiếng s�-s� lại sau?"
-
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Giáng-Kiá»?u dùng phép tiên biến hoá (câu 375 - câu 400)
Nói thôi rút chiếc trâm đầu,
Biến hình li�n thấy đôi hầu theo ra.
Tưng bừng sắm sá»a tiệc hoa,
Bình trầm đưa khói, chén hà đáºm hương.
Gi�ng tình sánh với quỳnh-tương,
Giả say sinh mớ toan đư�ng lần khân.
Thưa rằng: "Túc trái ti�n nhân,
"Không dưng dễ xuống cõi trần là m chi.
"Song còn mấy bạn tương tri,
"Bấy lâu chưa có chút gì là đâu.
"Trước xin từ biệt cùng nhau,
"Chữ duyên nà y trở v� sau còn dà i."
Nghe l�i nói cũng êm tai,
Chìu lòng chi nỡ ép nà i mưa mây.
Trước sân mừng cuộc tỉnh say,
Tiếng vui đãi nguyệt, tiệc bà y đối hoa.
Bóng mâ bỗng kéo quanh nhà ,
Thảo am thoát đã đổi ra lâu đà i.
Tư�ng-quang sáng một góc tr�,
Nhởn nhơ áo, mũ, xiêm, hà i, biết bao!
Ngư�i yểu điệu, khách thanh-tao,
Mỗi ngư�i một vẻ, ai nà o kém ai.
Lả-lơi bên nói bên cư�i,
Bên mừng cố hữu, bên m�i tân-lang.
Ä?ong đưa khoe thắm Ä‘ua và ng,
Vũ-y thấp-thoáng, Nghê-thư�ng thiết tha.