Hạ..... - Nguyá»…n Nháºt Anh
Mùa hè năm đó là mùa hè quê ngoại.
Cuối năm lá»›p chÃn, tôi há»?c bù đầu, ngưá»?i xanh như tà u lá. Ngà y nà o mẹ tôi cÅ©ng mua bà đá»? vá»? nấu canh cho tôi ăn. Mẹ bảo bà đá»? bổ óc, ăn và o sẽ mau thuá»™c. Trước nay, tôi vốn thÃch món nà y. bà đá»? nấu vá»›i Ä‘áºu phá»™ng, thêm và i cá»?ng rau om, ngon hết biết. Nhưng ngà y nà o cÅ©ng buá»™c phải ăn món đó, tôi đâm ngán. HÆ¡n nữa, dù dạ dà y tôi bấy giá»? tuyá»?n má»™t mà u Ä‘á»?, trà nhá»› tôi vẫn chẳng khá lên chút nà o. Tôi há»?c trước quên sau, há»?c sau quên trước. vì váºy tôi phải há»?c gấp đôi những đứa khá.
Tối, tôi thức khuya lÆ¡ khhuya lắc. Sáng, tôi dáºy từ lúc trá»?i còn tá»? má»?. Mắt tôi lúc nà o cÅ©ng Ä‘á»? kè. Ba tôi bảo:
- Nhất định đầu thằng Chương bị hở chỗ nà o đó. Chữ nghĩa đổ vô bao nhiêu rớt ra bấy nhiêu. Thế nà o sang năm cũng phải hà n lại.
Mẹ tôi khác ba tôi. Mẹ không phải là đà n ông. Mẹ không nỡ bông phèng trước thân hình còm nhom cá»§a tôi. Mẹ xÃch lại gần tôi, đưa tay nắn nắn khá»›p xương Ä‘ang lồi ra trên vai tôi, bùi ngùi nói:
- Mà y há»?c hà nh cách nà o mà cà ng ngà y mà y cà ng giống con mắm váºy Chương Æ¡i!
Gi�ng mẹ tôi như một l�i than. Tôi mỉm cư�i trấn an mẹ:
- Mẹ đừng lo! Qua kỳ thi nà y , con lại máºp lên cho mẹ coi!
Không hiểu mẹ tôi có tin lá»?i tôi không mà tôi thấy mắt mẹ rưng rưng. Thấy mẹ buồn, tôi cÅ©ng buồn lây. Nhưng tôi chẳng biết cách nà o an á»§i mẹ. Tôi đà nh phải nÃn thở nuốt trá»?n má»™t tô canh bà đá»? cho mẹ vui lòng.
Dù sao, công cá»§a tôi không phải là công cốc. Những ngà y thức khuya dáºy sá»›m đã không phản bá»™i lại tôi. Kỳ thi cuối năm, tôi xếp hạng khá cao.
Ba tôi hà o hứng thông báo:
- Sang năm ba sẽ mua cho con một chiếc xe đạp!
Mẹ tôi chẳng hứa he,n gì. Mẹ chỉ "thưởng" tôi một cái cốc lên trán:
- Cha mà y! Từ nay lo mà ăn ngủ lại cho lại sức nghe chưa!
Ba tôi vui. Mẹ tôi vui. Nhưng tôi mới là ngư�i vui nhất. Tôi đà ng hoà ng chia tay với những tô canh bà đ� mà không sợ mẹ tôi thở dà i. Dù sao cũng cảm ơn mà y, cơn ác mộng của tao, nhưng bây gi� thì xin tạm biệt nhé! Tôi cúi đầu nói thì thầm với trái bà cuối cùng nằm lăn lóc trong góc bếp trước khi cung tay cốc cho nó một phát.
Giã từ bà đá»?, tôi giã từ luôn bút nghiên. Tôi nhét tất cả sách vở và o ngăn kéo, khóa lại. Rồi tôi lắc mạnh đầu cho chữ nghÄ©a rÆ¡i ra. Ä?ầu óc thanh thản, tôi leo lên giưá»?ng úp mặt và o gối ngá»§ vùi.
Tôi ngá»§ ba ngà y ba đêm, thỉnh thoảng thức dáºy ăn qua loa để lấy sức... ngá»§ tiếp. Trong cÆ¡n mÆ¡ tôi thấy tôi hóa thà nh má»™t chà ng trai khôi ngô lá»±c lưỡng. Tôi co tay lại, bắp thịt nổi cuồn cuá»™n. Tôi duá»—i tay ra, bức tưá»?ng trước mặt tôi thá»§ng má»™t lá»— to tướng. Tôi chuẩn bị ghi tên thi lá»±c sÄ© đẹp.
Nhưng tôi chưa kịp Ä‘i thi thì đã thức dáºy. Tôi ngồi trên giưá»?ng, vừa ngáp vừa nhá»› lại những hình ảnh huy hoà ng trong giấc mÆ¡, bụng cứ tiếc hùi hụi.
Khi dứng chải tóc trước gương, tôi ngạc nhiên thấy tôi bỗng dưng tròn trịa hơn hẳn thư�ng ngà y. Tôi thấy mình giống hệt chà ng trai tôi gặp trong mơ.
Tôi vội và ng chạy xuống bếp, khoe với mẹ tôi:
- Mẹ Æ¡i, con máºp ra rồi đây nè!
Mẹ tôi nhún vai:
- Con cÅ©ng váºy thôi, có máºp ra chút nà o đâu!
Gi�ng điệu thản nhiên của mẹ tôi khiến tôi tức tối vô cùng. Tôi ấn ngón tay tr� lên má:
- Mẹ xem đây nè!
Mẹ tôi nhìn thoáng qua mặt tôi rồi thở dà i:
- Ä?ó không phải là máºp! Con ngá»§ nhiá»?u quá nên mặt sưng lên đó thôi!
- Sưng dâu mà sưng! Mẹ chỉ nói! - Tôi đáp, giá»?ng giáºn dá»—i.
Thái độ há»?n lẫy cá»§a tôi khiến mẹ báºt cưá»?i. Mẹ nói:
- Máºp là phải máºp Ä‘á»?u kìa! Tay chân con đâu có máºp! Tay chân con cứ như que tăm!
Tôi chạy lên đứng trước gương. Và tôi co tay lạị Tôi nhá»› trong giấc mÆ¡ khi tôi co tay lại, bắp thịt nổi cuồn cuá»™n. Nhưng dó là trong giấc mÆ¡. Ngoà i Ä‘á»?i không thế. Tôi trố mắt dòm và o gương và hoà n toà n thất vá»?ng khi thấy cánh tay khẳng khiu cá»§a tôi cuồn cuá»™n những... gân. Mẹ tôi nói đúng. Tôi chả máºp. Mặt tôi chỉ sưng lên. Và Ãt hôm nữa, nó sẽ xẹp xuống. Hệt như má»™t quả bong bóng xì.
Tôi chán nản, chẳng buồn ngắm nghÃa mình trong gương nữa. Tôi tót ra khá»?i nhà chÆ¡i vá»›i mấy đứa bạn. Nhưng bạn tôi đứa nà o đứa nấy tròn quay. ChÆ¡i vá»›i chúng má»™t hồi, tôi tá»§i thân, bá»? vá»?.
Những ngà y sau đó là những ngà y tẩm bổ. Các thứ thịt và các thứ cá ngoà i chợ, mẹ tôi mua gần như không sót thứ gì. Rồi mẹ tôi bắt đầu chiên, xà o, kho, nướng, hấp, luá»™c, hầm, rô - ti, nhúng giấm, bóp chanh. Mùi hà nh mỡ thÆ¡m nức mÅ©i. Ba tôi vừa ăn vừa gáºt gù khen ngon. Nhưng tôi lại chẳng ăn được gì. Không hiểu sao, tôi chẳng buồn ăn. Tôi nhấm nháp như mèo.
Thấy tôi nhai rệu rạo, uể oải, mẹ tôi buông đũa, ngán ngẩm:
- Con là m sao thế ?
Tôi lắc đầu:
- Con chẳng biết. Con chẳng thấy muốn ăn.
Ba tôi đ� nghị:
- Cho nó đi đổi gió đi thôi!
Mẹ quay sang ba:
- Ä?i đâu ?
- Cho nó vá»? bên ngoại. Xuống dưới quê ở vá»›i dì Sáu và i ba tháng, há»?a may nó má»›i máºp lên được!