Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
http://img704.imageshack.us/img704/7322/hoahao.jpg
Trang 124
Coi rồi phải nhận cho hiểu lý ,
Câu huyền-sâu của kẻ Khùng nầy .
Bởi chữ Khùng của Phật của Thầy ,
Chớ chẳng phải của người lãng trí .
Mê với tỉnh nhận ra là lý ,
Thấy dương-trần ngủ mãi ngủ hoài .
Thức dậy mà tầm Đạo kiếm bài ,
Để thi-cử khỏi mang tiếng rớt .
Sách khuyến-thiện miệng kêu không ngớt ,
Mà nào ai có thức dậy tầm .
Ta nghĩ suy cũng bắt hổ thầm ,
Nên than-thở cùng trần ít tiếng .
Tâm sang-suốt như đài nguyệt-kiến ,
Tánh trong như nước bích mùa xuân .
Nếu không tu chừng khổ cũng ưng ,
Đừng có trách sao không chỉ bảo .
Từ nhỏ tuổi đến người trưởng lão ,
Mắc trong vòng sanh-tử luân-hồi .
Xuống Diêm-Đình thấy tội hỡi ôi !
Đó mới biết có nơi địa-ngục .
Kỳ xả tội nay còn một lúc ,
Sao chẳng tu đặng có hưởng nhờ .
Gặp giảng kinh trần cứ làm ngơ ,
Trồng bông kiểng giống chi hưởng nấy .
Địa-ngục cũng tại Tâm làm quấy ,
Về thiên-đàng Tâm ấy tạo ra .
Cái chữ Tâm mà Quỉ hay Ma ,
Tiên hay Phật cũng là tại nó .
Tu với tỉnh biết làm chẳng khó ,
Nếu lặng Tâm tỏ-ngộ Đạo mầu .
http://www.phatgiaohoahaotexas.org/quyen4.htm
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 125
Cảnh dương-gian muôn thảm ngàn sầu ,
Ngó vạn vật đài lầu chẳng có .
Sông với núi trước kia mắt ngó ,
Khi chết rồi thấy nó đặng nào .
Ai biết đường hãy sớm tẩu-đào ,
Kiếm Đạo-lý mà nhờ mà nhõi .
Chịu cay-đắng tu hành mới giỏi ,
Ta thương đời len-lỏi xuống trần .
Đạo vô-vi của Phật ân-cần ,
Nối theo chí Thích-Ca ngày trước .
Câu phú-quí Ngài không màng-ước ,
Chữ bồ-đề như cội bá-tòng .
Rán dưỡng nuôi chữ đó trong lòng ,
Thì là được định chừng diệu-quả .
Lời thuyết-pháp chẳng vì nhơn-ngã ,
Người nào đâu có Phật-tánh là .
Xem kệ nầy như ngọc như ngà ,
Phải nảy nở như cơn mưa thuận .
Hạp mùa tiết giống kia bất luận ,
Thảy mọc mầm trổ lá mới mầu .
Trông chúng-sanh nghĩ tận đuôi đầu ,
Về Cực-Lạc mới là hết khổ .
Đạo với lý từ đây nhiều chỗ ,
Phải lọc-lừa cho kỹ mà nhờ .
Chọn nơi nào đạo chánh phượng thờ ,
Thì mới được thân sau cao-quí .
Nhìn Phật-Giáo mà tìm cái lý ,
Coi tại sao ta phải tu hành .
Vì yêu dân Ta kể ngọn-ngành ,
Khuyên lê-thứ làm lành mà tránh .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 126
Cảnh Niết-Bàn là nơi cứu cánh ,
Về chốn ni xa lánh hồng-trần .
Dầu không siêu cũng đặng về Thần ,
Nhờ hai chữ trung-quân ái-quốc .
Chừng lập Hội biết ai còn mất ,
Giờ chưa phân chưa biết chánh tà .
Ta vì vưng sắc-lịnh Ngọc-Tòa ,
Đền Linh-Khứu sơn-trung chịu mạng .
Nền đạo-đức Ta bày quá cạn ,
Mà dương-gian còn gạn danh từ .
Làm cho Ta lỡ khóc lỡ cười ,
Khóc là khóc thương người ngu-muội .
Thấy Điên Khùng làm như sắt nguội ,
Chẳng tranh đương nó lại khinh-khi .
Ngó về Tây niệm chữ từ-bi ,
Cười trần-thế mê-si thái quá .
Tranh với luận đặng giành cơm cá ,
Khuyến-dụ người đặng kiếm bạc tiền .
Thấy chúng-sanh ghét ngỏ ganh hiền ,
Theo chế-nhạo những người tu-tỉnh .
Tu không tu cũng không mời thỉnh ,
Mặc tình ai trọng-kỉnh hay chê .
Thương lê-dân còn mảng say mê .
Chẳng tu-tỉnh cho rành sương nắng .
Thấy Ta lại nói cay nói đắng ,
Đắng với cay Ta cũng chẳng màng .
Chừng trần-gian kiến thấy phụng-hoàng ,
Sè cánh múa chào mừng Phật Thánh .
Thấy đạo-lý chớ nào thấy tánh ,
Còn ẩn nơi tim óc xác phàm
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 127
Ai biết tri việc phải cứ làm ,
Sau mới biết ai Phàm ai Thánh .
Đức Lục-Tổ ít ai dám sánh ,
Người dốt mà nói pháp quá rành .
Lựa làm chi cao chữ học hành ,
Biết tỏ ngộ ấy là gặp Đạo .
Việc cổ-tích cần chi phải thạo ,
Chuyện qua rồi kể lại làm gì .
Nếu ai mà biết chữ tu-trì ,
Tâm bình-tịnh được thì phát huệ .
Ta yêu chúng viết ra Giảng Kệ ,
Khuyên tăng-đồ cùng các tín-đồ
Nghe cạn lời chớ có mờ-hồ ,
Tìm hiểu nghĩa làm theo đắc Đạo .
Trần với thế nó hay kiêu-ngạo ,
Các nhà sư hãy rán sửa mình ,
Nếu xuất gia ngũ-giái rán gìn ,
Tu chơn-chánh mới không hổ tiếng .
Cả ngàn năm nhơn tâm xao-xuyến ,
Sao tu hoài chẳng thấy ai thành .
Bởi chữ tu liền với chữ hành ,
Hành bất chánh người đời mới nói .
Bị tăng chúng quá ham chùa ngói ,
Nên tởi khuyên khắp chốn cùng làng .
Phật nào ham tượng cốt phết vàng ,
Mà tăng tạo hao tiền bá-tánh .
Việc giả-dối từ đây nên lánh ,
Bổn-đạo ôi ! hãy rán sửa mình .
Cuộc dạy đời Ta lắm công-trình ,
Làm chẳng trọn uổng thay một kiếp .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 128
Lời chơn-chánh trần hay bỏ liếp ,
Mãi lo làm húng-hiếp người hiền .
Mà làm cho Ngọc-Đế thảm-phiền ,
Muốn trừng-trị trần-gian thảm-thiết .
Đức Phật-Tổ tâm Ngài nhứt quyết ,
Tâu Ngọc-Hoàng để Phật dạy trần .
Nên ra Kinh , Cơ-Giảng nhiều lần ,
Mà dương-thế chẳng cần xét đến .
Xác trần-tục như cây cạnh khến ,
Làm hiền hoài ắt phải tiêu mòn .
Đẽo với bào riết nó cũng tròn ,
Đến chừng đó trông vào rất tốt .
Lũ giả-dối thường hay thề-thốt ,
Nó chẳng kiêng Thần Thánh là gì .
Tâm kẻ hung làm chuyện cố-lỳ ,
Chẳng có sợ mang điều tội phước .
Ghét những kẻ tu hành bốc-xước ,
Miệng kêu gào chuyện phước bề ngoài .
Bước vào chùa thấy Phật lạy dài ,
Lui khỏi cửa ra tay cấu-xé .
Thấy quyền-quí nó hay dựa mé ,
Đặng bợ-bưng những kẻ hung-sùng .
Ta thương đời nói những chuyện cùng .
Chẳng có vị có dung kẻ quấy .
Cuộc sám-hối vô chùa thường thấy ,
Làm gian lừa biết mấy nhiêu lần .
Thấy dương-gian lường gạt Thánh Thần ,
Mà chua xót cho đời Nguơn-Hạ .
Chữ tự hối nào ai có lạ ,
Là ăn-năn cải-sửa tâm lành .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 129
Phật chẳng qua dụng chữ tín-thành ,
Chớ nào dụng Hương , Đăng , Trà , Quả .
Làm chay đám tạo nhiều xá-mã ,
Bay về Tây nói những chuyện gì ?
Thấy chúng tăng làm chuyện quái kỳ ,
Ta khuyên mãi cũng không chịu bỏ .
Lời chơn-chánh hình như nói xỏ ,
Mà không không nào có biếm đời .
Thấy lạc-lầm khuyên nhủ ít lời ,
Chớ nào có ngạo chi tăng chúng .
Coi tâm kệ làm theo mới trúng ,
Để lạc-lầm lắm bớ tăng-đồ !
Định tâm-thần như mặt nước hồ ,
Suy với nghĩ , nghĩ suy đường lối .
Muốn niệm Phật chẳng cần sớm tối ,
Ghi vào lòng sáu chữ Di-Đà .
Thì hiền-lương quên mất điều tà ,
Đặng hạnh-phúc nhờ lòng cố-gắng .
Việc đạo-đức bất cần thối thắng ,
Chữ tu hiền ngay thẳng lần hồi .
Thấy Thiên-cơ khó nỗi yên ngồi ,
Thương lê-thứ tới hồi khổ-não .
Thầy lạc tớ không ai chỉ bảo ,
Như vịt con dìu-dắt nhờ gà .
Phải nghĩ suy cạn lẽ mới là ,
Nay gặp gốc phải mau tìm gốc .
Để gặp Phật ngồi mà than khóc ,
Gỡ làm sao hết rối mà về .
Mắt nhìn xem yêu quái bốn bề ,
Bởi ác đức nên không ai cứu .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 130
Mang thủy ách hồi năm Đinh-Sửu ,
Đến năm nay tái lại một lần .
Khổ-ách nầy đặng thức-tỉnh trần ,
Rằng thiên-định tuồng đời sắp hạ .
Trẻ nhỏ tuổi đời nầy lăng-mạ ,
Bị văn-minh cám dỗ loài người .
Kể từ rày cười một khóc mười ,
Kẻo chúng nó dể-ngươi Phật Thánh .
Đạo Quỉ-Vương rất nhiều chi ngánh ,
Khuyên dương-trần sớm tránh mới mầu .
Để ngày sau đến việc thảm-sầu ,
Rán nghe kỹ lời Ta mách trước .
Thuyền chúng nó thẳng buồm chạy lướt ,
Lọt ngoài khơi mới hết hò khoan .
Tu mà ham cho được giàu sang ,
Với quyền tước là tu dối thế .
Nhớ thuở trước vua Lương-Võ-Đế ,
Tạo chùa-chiền khắp nước tu hành .
Đến chừng sau ngạ-tử Đài-thành ,
Phật bất cứu vì tâm còn ác .
Tu biết cách như đươn biết đát ,
Đươn đát rành đặng dựa Xe-Loan .
Ai biết nghe thì sớm liệu toan ,
Để đến việc như người thất nghiệp .
Phải qui căn cùng nhau hội hiệp ,
Rán mau chơn mới kịp Đạo mầu .
Sớm với chiều gắng chí nguyện-cầu ,
Thì sẽ được Tòa-Chương dựa kế .
Chúng-sanh thể như gà thất thế ,
Phải nằm chờ tới nước bắt ra .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 131
Thời-kỳ nầy nhiều quỉ cùng ma ,
Trời mở cửa Quỉ-Vương xuống thế .
Nên Ta mới ra tay cứu-tế ,
Kẻo chúng-sanh bịnh khổ quá chừng .
Sau Quỉ-Vương đi đứng nửa lừng ,
Thêm tên tuổi chúng-sanh nó biết .
Làm đủ cách xuống lên tha-thiết ,
Ở ngoài đường nó biết tên mình .
Tin cùng không thì cũng mặc tình ,
Chớ Ta lắm công-trình dạy-dỗ .
Hồi thuở trước Thích-Ca Phật-Tổ ,
Ngồi tham-thiền bị nó ghẹo hoài .
Mà cũng không rúng động đặng Ngài ,
Nên cố oán phá đời mãi mãi .
Trong bổn-đạo cùng là sư vãi ,
Rán bền lòng cho được hiền từ .
Hết khổ-lao thì đến vui cười ,
Chừng đó mới phỉ-tình nguyện-ước .
Bọn gái mới ra đường tha-thướt ,
Bỏ hết trơn nề-nếp ông cha .
Khác tánh-tình người cổ nước ta ,
Nên phải chịu đớn-đau đủ cách .
Trai với gái rán coi sử sách ,
Đứng trung-thần với kẻ tiết-trinh .
Dọn bề trong mới gọi đẹp xinh ,
Chớ mang lốt bề ngoài chẳng tốt .
Dạy chẳng đặng lòng như lửa đốt ,
Khắp dương-gian chưa đặng ba phần .
Kể từ nay Tiên , Phật , Thánh , Thần ,
Lo dạy-dỗ dương-trần chẳng xiết .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 132
Đức Thượng-Đế ngự đền Ngọc-Khuyết ,
Nhìn dương-gian cũng luống thở dài .
Thấy chúng-sanh trau-trỉa mặt mày ,
Chớ chẳng chịu trau tâm trỉa tánh .
Kẻ đói khó người sang hay lánh ,
Bước lại gần chê lũ tanh-hôi .
Cõi ta-bà Ta thấy hỡi ôi !
Sầu bá-tánh quá nên kiêu-cách .
Người tàn-tật đui cùi đói-rách ,
Ít có ai để mắt nhìn vào .
Chuộng những người dù võng sắc màu ,
Cậu với mợ , ông-thầy , cô-bác .
Thị kẻ khó như rơm như rác ,
Ta quá rầu đài-các văn-minh .
Mấy ai mà giữ dạ sắt đinh .
Theo Tông-Tổ của mình thuở trước ?
Đầu với tóc áo quần láng-mướt ,
Chữ lanh khôn của quỉ của ma .
Chớ nó không có giống người ta ,
Ma với quỉ sanh người hung ác .
Lo tập luyện những câu đờn hát ,
Chớ chẳng lo dạy-dỗ ngu khờ .
Để cái tâm yên-lặng như tờ ,
Coi Ta nói câu nào bất chánh ?
Rán bắt chước làm theo Phật Thánh ,
Nếu thiệt người thì biết thương người .
Thấy kẻ khờ quê dốt ngạo cười ,
Nào có lấy lời chi chỉ bảo .
Ta thương xót lo tần lo tảo ,
Chẳng thấy ai rể thảo dâu hiền .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 133
Làm cho người Thượng-Cổ thêm phiền ,
Rất đau xót cho nòi cho giống .
Biết chừng nào được qui nhứt thống ,
Khắp hoàn-cầu dân biết thương nhau .
Nhắc ra thì dạ ngọc đớn-đau ,
Không nhắc đến biết đâu dân sửa .
Cơm được chín ta nhờ có lửa ,
Dân được vui nhờ lúc khải-hoàn .
Phật Như-Lai cho phép Khùng troàn ,
Cho bổn-đạo khắp nơi đặng biết .
Ai chưởi mắng thì ta giả điếc ,
Đợi cho người hết giận ta khuyên .
Chữ nhẫn-hòa ta để đầu tiên ,
Thì đâu có mang câu thù-oán .
Việc hung-ác hễ vừa thấp-thoáng ,
Chữ từ-bi ta diệt nó liền .
Sự oán-thù đáp lại chữ hiền ,
Thì thù-oán tiêu-tan mất hết .
Chữ bạn-tác dầu cho đến chết ,
Cũng keo-sơn gắn chặt mới là .
Bước ra đường ăn nói thiệt-thà ,
Dầu khôn-khéo cũng là giả dại .
Nếu tranh-đương ắt ta bị hại ,
Thêm sa-cơ lại bị xích-xiềng .
Vì đời nay chúng nó dụng tiền ,
Ít ai dụng chữ nhơn chữ nghĩa .
Theo học Đạo mặc ai mai-mỉa ,
Ta cũng đừng gây-gổ với người .
Được mấy điều thì đáng vàng mười ,
Thiệt hiền-đức có ai mắng chưởi .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 134
Xưa đức Thánh luận bàn cái lưỡi ,
Ngài nói rằng các việc tại mầy .
Thuận với hòa hay ghét với rầy ,
Cũng cái lưỡi làm thầy các việc .
Phải kiếm cách đặng ta trừ tuyệt ,
Lấy tâm-thần làm chủ mới mầu .
Cũng chẳng nên theo tánh Võ-hầu ,
Thấy chẳng nói mà nhăn mà nhướng .
Hãy liệu sức chớ nên nói bướng ,
Dầu việc chi liệu lượng mà làm .
Điên Khùng nầy chẳng có nói xàm ,
Nói những chuyện từ-bi bác-ái .
Nếu bổn-đạo còn ai làm sái ,
Coi kệ nầy mình sửa lấy mình .
Ta không tranh mà cũng không kình ,
Cho bá-tánh gièm-pha thỏa chí .
Ai làm phước in ra mà thí ,
Thì được nhiều hạnh-phúc sau nầy .
Chốn non xanh dạy-dỗ cáo-cầy ,
Xuống trần-thế ra tay dắt chúng .
Tới với Ta chớ đem đồ cúng ,
Chỉ đem theo hai chữ thành-lòng .
Chẳng có cần trà , quả , hương-nồng ,
Mong sanh-chúng từ-lòng hối-ngộ .
Kẻ xa-xuôi có lòng ái mộ ,
Xem Kệ nầy tu tỉnh tại nhà .
Ở ruộng đồng cũng niệm vậy mà ,
Phật chẳng chấp chẳng nài thời khắc .
Chay bốn bữa ấy là quy-tắc ,
Của kẻ Khùng chỉ dắt chúng-sanh .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 135
Con Phật thì chẳng có khôn-lanh ,
Đời văn-vật khôn ma khôn quỉ .
Lo trang-sức kim-thời huê mỹ ,
Rồi phụ-phàng tục cổ nước nhà .
Trong tâm thì chứa chữ gian-tà ,
Chớ chẳng chứa tấm lòng bác-ái .
Học chữ nghĩa cho thông cho thái ,
Đặng xuê-xang đài-các xe-tàu .
Tiếng chào mừng cửa miệng làm màu ,
Trong tâm-ý mưu-mô đủ thế .
Ta còn mắc phiêu-lưu dương-thế ,
Dạo Lục-Châu đặng cứu bá-gia .
Mặc tình ai xem kệ ngâm-nga ,
Hay sửa đổi tùy lòng hưu-hỷ .
Thương sanh-chúng tỏ bày quá kỹ ,
Hỡi dương trần nên sớm quày đầu .
Đặng sau xem Phật-pháp nhiệm-mầu ,
Với báu quí đài-lầu tươi tốt .
Xác Ta vốn là người quê dốt ,
Nên mở mang chưa được mấy rành .
Khắp dương-gian như sợi chỉ mành ,
Mong bổn-đạo tâm thành trở lại .
Dầu cực-khổ thân nầy chẳng nại ,
Chẳng cần ai bái lạy khẩn-cầu .
Bỏ dị-đoan mới thấy Đạo-mầu ,
Bớt giả-dối gặp Người Thượng-Cổ .
Gốc thuở trước của Tông của Tổ ,
Đâu có bày dối-mị như vầy .
Những sấm truyền xưa của Phật Thầy ,
Dân rán kiếm mà truy thì biết .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 136
Xưa để lại nhiều câu thảm-thiết ,
Mà nào ai có biết để lòng .
Chuyện Thiên-Cơ nói rất não-nồng ,
Câu hữu lý bá-tòng khó sánh .
Chốn tựu hội chớ nên léo-hánh ,
Vì lời xưa có dặn rạch-ròi .
Dân chớ nên phụ-bạc giống nòi ,
Thì lao-lý tấm thân vô ích .
Phải nhẫn-nhục chờ Người Cổ Tích ,
Phật với Trời phân định cho ta .
Người xưa tuy ít chữ nôm-na ,
Chớ chơn-chất người ta ngay thẳng .
Dạy bổn-đạo lấy câu trung-đẳng ,
Chẳng nói cao vì sắp rốt đời .
Đấng nam-nhi ẩn-nhẫn tùy thời ,
Vậy mới gọi khôn-ngoan hữu chí .
Ta ra sức viết câu huyền-bí ,
Chúng dân ôi ! rán kiếm rán tầm .
Giống thú kia là loại sanh cầm ,
Mà còn biết kiếm tầm đạo-đức .
Thú-vật biết tu-hành náo-nức ,
Còn người sao chẳng rứt hồng-trần ?
Việc tu-hành phải vẹn nghĩa ân ,
Kinh với Sấm chúng dân thường thấy .
Chữ Bát-Chánh rõ ràng trong giấy ,
Là chơn truyền của Đức Thích-Ca .
Người tu hành cần phải tìm ra ,
Cho dân biết mục đầu Chánh-Kiến .
Trí linh-mẫn nhìn xem các chuyện ,
Phải đừng cho lầm-lạc nẻo tà .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 137
Dầu việc người hay việc của ta ,
Nên phán-đoán cho tường cho tận .
Tội với phước xét coi nhiều bận ,
Mới khỏi lầm tà-kiến đem vào .
Chánh Tư-Duy mục ấy thanh-cao ,
Hãy tưởng nhớ những điều đáng nhớ .
Trên cùng dưới dầu thầy hay tớ ,
Cũng tưởng điều trung-chánh mới mầu .
Việc vui say mèo-mả đâu đâu ,
Hãy dẹp gác nhớ câu Lục-Tự .
Câu Chánh-Nghiệp cũng là quá bự ,
Dầu nghề chi làm việc ngay đường .
Ta đừng nên theo kẻ bất lương ,
Học ngón xảo để lừa đồng loại .
Chánh Tinh-Tấn dầu thành hay bại ,
Cứ một đường tín-ngưỡng của mình .
Dầu cho ai phá rối đức tin ,
Ta cũng cứ một đàng đi tới .
Mục Chánh-Mạng chúng-sanh ơi hỡi ,
Cho hồn-linh cai-quản châu-thân .
Lấy chơn-nhơn dẹp tánh phàm-trần ,
Mới có thể mong về Cực-Lạc .
Câu Chánh-Ngữ lòng son ghi tạc ,
Tiếng luận bàn ngay ngắn tỏ tường .
Nói những điều đức-hạnh hiền-lương ,
Chớ thêm bớt mà mang tội lỗi .
Việc tráo-chác ấy là nguồn cội ,
Lời xảo ngôn do đó mà ra .
Kinh-nghiệm rồi Ta mới diễn ca ,
Câu Chánh-Niệm thiết-tha nhiều nỗi .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 138
Khi cầu nguyện đừng cho phạm lỗi ,
Phải làm tròn các việc vẹn toàn .
Dân chớ nên làm bướng làm càn ,
Trong lúc ấy niệm cho lấy có .
Mục Chánh-Định thiệt là rất khó ,
Giữ tấm lòng bất động như như .
Cho hồn-linh yên-lặng an cư ,
Thì mới được hườn-nguyên phản-bổn .
Tà với chánh còn đương trà-trộn ,
Người muốn tu phải sớm lọc-lừa .
Tứ-Diệu-Đề ai có mến ưa ,
Thì Lão cũng kể sơ thêm nữa .
Chữ Tập-Đề nay đà mở cửa ,
Để đem vào khuôn-khổ người hiền .
Rán cực lòng một bước đầu tiên ,
Sau mới được làm nên Phật-Thánh .
Về Thượng-Giái cõi Tiên mới bảnh ,
Đến Diệt-Đề trừ vật-dục xưa .
Cõi hồng-trần các việc mến ưa ,
Sự giả tạm ta nên rứt bỏ .
Muốn tâm-tánh ngày kia sáng tỏ ,
Thì Khổ-Đề phải chịu nhọc-nhành .
Lòng dục tu thì phải thiệt-hành ,
Chớ đừng có ham điều sung-sướng .
Đức Phật-Tổ nào đâu hẹp lượng ,
Chịu nhọc-nhằn mới rõ Đạo-Đề .
Thấy một đàng thẳng-bẳng mà mê ,
Ôi chừng đó mới là mầu-nhiệm .
Mùi đạo diệu chúng dân rán kiếm ,
Trễ thời kỳ khó gặp đặng Ta .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 139
Rồi hành luôn Bát-Nhẫn mới là ,
Thì muôn việc đều an bá tuế .
Chữ thứ nhứt Nhẫn-Năng-Xử-Thế ,
Là người hiền khó kiếm trong đời .
Lập thân danh tuần trải nơi nơi ,
Chờ thời-đại mới là khôn khéo .
Chữ Nhẫn-Giái trì tâm trong trẻo ,
Khuyên dương-trần giữ phận làm đầu .
Nhẫn-Hương-Lân cùng khắp đâu đâu ,
Trên cùng dưới đều hòa ý hỉ .
Nhẫn-Phụ-Mẫu gọi trang hiền sĩ ,
Phận xướng-tùy chồng vợ nhịn nhau .
Nhịn xóm chòm cô bác mới cao ,
Nhẫn-Tâm nọ ngày ngày an-lạc .
Nhịn tất cả những người tuổi tác ,
Nhẫn-Tánh lành yên-tịnh dài lâu .
Giữ một lòng hiền-hậu mới mầu ,
Quanh năm cũng bảo toàn thân-thể .
Chữ Nhẫn-Đức kể ra luôn thể ,
Thì trong đời vạn sự bình an .
Chữ Nhẫn-Thành báu-quí hiển-vang ,
Khắp bá-tánh được câu hòa-nhã .
Câu đạo-đức bay mùi thơm lạ ,
Muốn nếm thì phải rán sưu tầm .
Các Đạo tà mưu khéo âm thầm ,
Dân rán tránh kẻo lâm mà khổ .
Chúng nó xuống khuyên-răn nhiều chỗ ,
Dùng phép mầu lòe mắt chúng-sanh .
Ai ham linh theo nó tập-tành ,
Sa cạm-bẫy khó mong sống sót .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 140
Ta chẳng phải dùng lời chuốt-ngót ,
Mà làm cho dân-chúng say mê .
Nẻo chánh tà biện-luận nhiều bề ,
Cho bá-tánh tìm nơi cội-gốc .
Lựa cho phải kèo xưa danh mộc ,
Đừng để lầm thợ khéo sơn da .
Thì sau nầy đến lúc phong-ba ,
Dông gió lớn cột kèo khỏi gãy .
Thấy sanh-chúng nhiều người khờ dại ,
Chẳng biết gìn phong-hóa lễ-nghi .
Nên ta đem đạo đức duy-trì ,
Gìn tục cổ để người chẳng rõ .
Còn chậm-chạp Đạo-mầu chưa tỏ ,
Như rừng hoang mới dọn một đường .
Tớ với Thầy nào quản thân lươn ,
Muốn cứu thế sá chi bùn trịn .
Thương quá sức nên Ta bịn-rịn ,
Quyết độ đời cho đến chung thân .
Nếu thế-gian còn chốn mê tân ,
Thì Ta chẳng an vui Cực-Lạc .
Dạy bổn-đạo lấy lời đích-xác ,
Mà chẳng tu là bởi không ưa .
Chớ nước sâu mà bị gàu thưa ,
Dân đông-đảo lời truyền chẳng xiết .
Nên phải tạm mượn cây ngòi viết ,
Đem Đạo-mầu như hạn cho mưa .
Đặng tố-trần tâm ý Người Xưa ,
Chữ thậm thâm trong kinh Phật-Giáo .
Nền chơn-lý chúng chê rằng láo ,
Mà nào Ta có lợi-dụng ai .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 141
Trong bá-gia nhiều ít lòng chay ,
Để giữ trọn trong nền Phật-Pháp .
Gìn giới cấm sửa tâm ô-tạp ,
Niệm Phật thì phải dẹp lòng tà .
Nhớ từ-bi hai chữ ngâm-nga ,
Dầu làm lụng cũng là trì chí .
Chờ Thiên-Địa châu-nhi phục-thỉ ,
Như đời xưa có gã Tử-Phòng ,
Xem thời cơ người đã rõ thông ,
Dùng tôi thiểu mà an bá-tánh .
Đời vật-chất văn-minh tranh-cạnh ,
Chữ lợi quyền giựt-giết lẫn nhau .
Động lòng hiền chư Phật đớn đau ,
Cho kinh sấm dạy răn trần-thế .
Nhìn thấy chuyện gạo châu củi quế ,
Nghèo bạc vàng đạo-đức cũng nghèo .
Ta xuống trần nhằm lúc nạn eo ,
Nên phải bị kẻ hung khinh-bỉ .
Vì bác-ái nên thân Cuồng-Sĩ ,
Phải chịu điều khổ hạnh sâu-xa .
Mong cho đời gặp lúc khải-ca ,
Trong bốn biển thái-bình mới toại .
Phật , Tiên , Thánh , lòng nhơn hà-hải ,
Những ước-ao thế-giới hòa-bình .
Nên khuyên đời truyền-bá sử-kinh ,
Cho sanh-chúng sửa mình trong sạch .
Giàu đổi bạn khinh-khi kẻ rách ,
Là những câu trong sách Minh-Tâm .
Tánh kẻ sang đổi vợ nào lầm ,
Thánh-nhơn để nhiều câu hữu-lý .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 142
Có mấy kẻ ăn-năn xét kỹ ?
Mãi ỷ tài chê bướng chê càn .
Thì ngày sau đừng có trách than ,
Những tội lỗi của mình tạo lấy .
Bị háo-thắng việc người không thấy ,
Rồi mảng lo gièm-siểm nhiều lời .
Vì vậy nên tình nghĩa xe lơi ,
Đâu gần-gũi mà tường diệu lý .
Trong Lục-Tỉnh ai là người trí ,
Mau thức thời tìm Đạo nhiệm-sâu .
Khuyên dân đừng chia áo rẽ bâu ,
Phải hợp-tác gieo trồng giống quí .
Coi rồi phải thân mình tự trị ,
Chẳng độ xong Phật khó dắt-dìu .
Thả thuyền Từ bến Giác nâng-niu ,
Kẻ hiểu Đạo mau mau bước xuống .
Việc trải qua như mây gió cuốn ,
Nhìn cuộc đời ngày tháng thoi đưa .
Trời sáng ra kế lại thấy trưa ,
Năm cũ đó rồi qua năm mới .
Mười hai tháng mà còn mau tới ,
Thì tuồng đời cũng chóng đổi thay .
Chữ phù-vân phú-quí nay mai ,
Luân với chuyển dời qua đổi lại .
Cõi Ta-Bà mấy ai tồn-tại ,
Sống dư trăm như tuổi lão Bành .
Đời Hạ-Nguơn hay chết tuổi xanh ,
Như thuở trước Nhan-Hồi còn trẻ .
Miễn cho được ngày hai cơm tẻ ,
Buổi bần hàn đặng có tu thân .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 143
Nhờ ơn Trời ban-bố đức ân ,
Xem chung cuộc Phong-Thần tại thế .
Xử những kẻ hung-hăng tồi-tệ ,
Thưởng những người trung nghĩa vẹn toàn .
Ra Kệ nầy hai chữ bảo-an ,
Cho trần-thế được tâm thanh-tịnh .
Ngọc báu quí ẩn trong Nam-đỉnh ,
Muốn tìm kim đáy biển gắng công .
Thấy dân tình luống những ước-mong ,
Gặp giống tốt hãy mau cày cấy .
Ai có nói Ta là người quấy ,
Ta cũng cam bụng chịu tiếng lời .
Tỏ ít câu cầu chúc cho đời ,
Mong bá-tánh vạn dân giải-thoát .
* * *