Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 101
Rung đùi ngâm chuyện trên trời ,
Tình-duyên cá nước vậy thời dỗ con .
Thấy đời Ta cũng héo von ,
Học nho mà chẳng làm tròn nghĩa-nhơn .
Khoe mình chẳng có ai hơn ,
Nhờ làm thuốc bắc đỡ cơn túng nghèo .
Hiền nhơn chẳng chịu làm theo ,
Đợi ai có bịnh túng nghèo chẳng tha .
Hốt thời cắc bảy cắc ba ,
Nó đòi năm cắc người ta hoảng hồn .
Lành bay còn ác lại tồn ,
Đến chừng lập Hội xác hồn lìa xa .
Mấy anh thầy thuốc Lang-sa ,
Cũng là mổ mật người ta lấy tiền .
Xin trong anh chị đừng phiền ,
Đồng bạc đồng tiền là thứ phi ân .
Muốn sau dựa được Các-Lân ,
Hãy nên trau sửa hiền-nhân mới là .
Những người quê dốt thật-thà ,
Cũng nên tu niệm nhờ mà thân sau .
Lập đời mới biết thấp cao ,
Bây giờ chưa biết ai thau ai chì .
Đời xưa có Ngũ-Viên-Kỳ ,
Đem tài học thuốc hiến thì cho dân .
Người xưa còn chẳng cần thân ,
Miễn cho trong nước chúng dân được nhờ .
Để tâm yên-lặng như tờ ,
Nghĩ suy lời lẽ tỏ mờ thể nao .
Luận xem thế sự thấp cao ,
Khuyên dân hãy bớt làm màu hiếu nhi .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 102
Bớt bỏ rình-rang một khi ,
Nếu cha mẹ chết làm y lời nầy .
Là lời truyền-giáo của Thầy ,
Bông hoa cầu Phật hiệp vầy đi chôn .
Còn mình muốn đãi làng thôn ,
Thì là tùy ý đáp ngôn cho người .
Gẫm trong thế sự nực cười ,
Chẳng lo cải sửa cho người tâm ngay .
Mình làm chữ hiếu mới hay ,
Chớ mướn người ngoài cầu nguyện khó siêu .
Muốn cho tội lỗi mòn tiêu ,
Thành tâm cầu nguyện sớm chiều mới hay .
Mục-Liên cứu mẹ bằng nay ,
Nhờ người hiếu hạnh tâm rày từ-bi .
Ai ai hãy rán mà suy ,
Thương đời Ta tỏ chuyện ni rõ-ràng .
Làm tuần trà rượu xình-xoàng ,
Rồi thì chưởi-lộn mà an nỗi gì ?
Dương-trần làm chuyện dị-kỳ ,
Tạo nhiều cảnh giả chơn thì chẳng theo .
Của tiền chớ có bỏ theo ,
Chết rồi tế-lễ bò heo làm gì ?
Nếu ai biết chữ tu trì ,
Cha mẹ còn sống vậy thì cho ăn .
Không làm để ở lung-lăng ,
Chưởi cha mắng mẹ lăng-xăng thiếu gì .
Ở cho biết nhượng biết tùy ,
Vui lòng cha mẹ vậy thì mới ngoan .
Đạo là vốn thiệt cái đàng ,
Ta ra sức dọn cho toàn chúng-sanh .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 103
Thôi thôi bớt miệng hùng-anh ,
Ở nơi cửa khẩu thiệt rành tiếng ni .
Chưng bày quân-tử làm chi ,
Của đồ hổ-bịt vậy thì xưng hô .
Lũ đàng lũ điếm hồ-đồ ,
Anh-hùng quân-tử xưng hô rền trời .
Gặp ai mắc nạn cười chơi ,
Chớ không ra sức giúp đời điều chi .
Hổ mình là bực tu mi ,
Chưa tròn bổn-phận mà ti tôn mình .
Kể từ thượng lộ đăng trình ,
Vào Nam ra Bắc mặc tình bôn-phi .
Khuyên răn trần-thế một khi ,
Tuồng đời sắp hạ bằng ni rõ ràng .
Dương-gian làm huyễn nói càn ,
Cùng xóm cuối làng đâu cũng như đâu .
Hò reo giục trống nhiều câu ,
Sai đồng khiển quỉ nói lâu nực cười .
Ta khuyên hết thảy các người ,
Nhiều chuyện trò cười hãy bỏ bớt đi .
Đừng hò đừng réo làm chi ,
Nghinh-ngang kêu múa có khi hại mình .
Nghe không thì cũng mặc tình ,
Nói cho rõ-rệt dân tin không là .
Quan-Âm Nam-Hải Phổ-Đà ,
Cùng Thầy ra lịnh nên Ta giáo-truyền .
Thánh Thần không phải thiếu tiền ,
Mà kêu mà réo xuống trần mà sai .
Nam-Mô Quan-Âm Như-Lai ,
Cầu xin chư Phật cứu nay dương-trần .
http://www.phatgiaohoahaotexas.org/quyen3.htm
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 104
Khuyên đừng chưởi Thánh mắng Thần ,
Xưa nay thứ lỗi thế-trần chẳng kiêng .
Lưỡng Thần ghi chép liên miên ,
Nào tội nào phước dưới miền trần gian .
Tâu qua Thượng-Đế Ngọc-Hoàng ,
Dương trần hung ác đa đoan quá nhiều .
Chúng-sanh ngang-ngược làm liều ,
Ngọc-Hoàng Ngài muốn xử tiêu cho rồi .
Minh-Vương khó đứng khôn ngồi ,
Thảm thương lê-thứ mắc hồi gian-truân .
Trước đền mắt ngọc lụy rưng ,
Quí yêu bá-tánh biết chừng nào nguôi .
Làm sao cho dạ được vui ,
Cúi đầu lạy Phật cầu xin cứu trần .
Lời khuyên xưa cũng một lần ,
Nay mượn xác trần xuống bút ra cơ .
Khôn-ngoan nghe nói ngẩn-ngơ ,
Ngu-si thì tưởng như thơ biếm đời .
Ở đâu cũng Phật cũng Trời ,
Tâm thành chí nguyện xem đời khó chi .
Văn-Thù Bồ-Tát từ-bi ,
Chèo thuyền Bát-Nhã cứu thì trần-gian .
Gió đưa lướt sóng buồm loan ,
Rước người tu niệm xuê-xang phỉ tình .
Ai mà Ta dạy chẳng gìn ,
Thì sau đừng trách mất tình yêu-đương .
Bàn-môn tài phép nào tường ,
Kêu Trời giậm Đất cũng thì dạ rân .
Nói cho trần-thế liệu toan ,
Chớ theo tả-đạo mà tan xác hồn .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 105
Nó làm nhiều phép nhiều môn ,
Bùa mê thuốc lú mê hồn chúng-sanh .
Thành binh sái đậu cũng rành ,
Nếu tin thời mắc tan tành về sau .
Bây giờ bất luận người nào ,
Không dùng của thế sắc màu cũng không .
Nói cho bổn đạo rõ lòng ,
Ấy là chơn-chánh mới hòng vinh-vang .
Địa-Tiên tài phép đa đoan ,
Phi đao bửu kiếm mê-man mắt trần .
Phật truyền thâu hết phép Thần ,
Cứu an bá-tánh một lần nạn nguy .
Phiên-binh bốn phía tứ vi ,
Kể sao cho xiết chuyện ni sau nầy .
Lớp thì thú ác dẫy-đầy ,
Lớp thì tranh đấu tối ngày chẳng thôi .
Kẻ hung chừng đó làm mồi ,
Cho bầy ác-thú đền bồi tội xưa .
Bây giờ còn mãi lọc lừa ,
Chẳng lo kiếm chỗ đụt mưa sau nầy .
Hiền lành chừng đó sum vầy ,
Quân-thần cộng lạc mấy ngày vui chơi .
Đến đó Ta mới mừng cười ,
Nhìn xem Ngọc-Đế giữa Trời định phân .
Thiên-Hoàng mở cửa Các-Lân ,
Địa-Hoàng cũng mở mấy từng ngục môn .
Mười cửa xem thấy ghê hồn ,
Cho trần coi thử có mà hay không .
Nhơn-Hoàng cũng lấy lẽ công ,
Cũng đồng trừng-trị kẻ lòng tà-gian .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 106
Ấy là đến lúc xuê-xang ,
Tam-Hoàng trở lại là đời Thượng-Ngươn .
Khuyên dân lòng chớ có sờn ,
Rán tu thì được xem đờn trên mây .
Người hung chết đất chật thây ,
Nhìn xem bắt thảm ngày rày cho dân .
Mấy người còn được xác thân ,
Thì là Đài-Ngọc Các-Lân mới kề .
Bây giờ kẻ nhún người trề ,
Chê Ta rằng dại rằng khờ cũng cam .
Dương-trần bỏ bớt tánh tham ,
Đừng chơi cờ-bạc đừng làm ác-gian .
Để sau coi Hội coi hàng ,
Coi Tiên coi Phật mới ngoan bớ trần .
Điếm-đàng đĩ-thõa chớ gần ,
Để sau xem thấy non Tần xôn-xao .
Tuy nghèo dùng đỡ cháo rau ,
Bền lòng niệm Phật thì sau thanh nhàn .
Đừng quen thói cũ làm càn ,
Trộm gà cắp vịt xóm làng ghét vơ .
Khi xưa Ta cũng làm thơ ,
Mà đời trần-hạ làm ngơ ít nhìn .
Dạy cho trần-thế phỉ tình ,
Đàng Tiên cõi tục phân minh hai đường .
Bây giờ hát bộ là thường ,
Để sau Phật hát tỏ tường cho xem .
Cải-lương tuồng ấy cũ mèm ,
Tốn tiền buồn ngủ lại thèm đồ ăn .
Nhảy lui nhảy tới lăng-xăng ,
Làm tuồng mèo mả thêm nhăng cho đời .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 107
Hạ-ngươn lòng dạ đổi dời ,
Bây giờ khổ-não đến đời là đây .
Rán nghe lời dạy của Thầy ,
Để chừng đến việc kiếm Thầy khó ra .
Tây-Phương Thầy lại quá xa ,
Nên Ta mới nói cạn lời dân nghe .
Đừng ham lên ngựa xuống xe ,
Ăn xài phí của lụa the làm gì .
Xuống trần Ta dạy cố lỳ ,
Cốt cho trần-thế nghe thì mới thôi .
Ngày nay xe lết xe lôi ,
Đúng lời truyền sấm của hồi đời Lê .
Là năm Rồng , Rắn , Ngựa , Dê ,
Chúng-sanh thế-giới ê-hề thây phơi .
Trạng-Trình truyền sấm mấy lời ,
Ngày nay dân-chúng vậy thời rán tri .
Hiền nhơn bổn phận tu mi ,
Hãy mau thức tỉnh kiếm thì huyền-cơ .
Ngọn đèn khi tỏ khi mờ ,
Chúng-sanh còn đợi còn chờ chuyện chi .
Trên Trời xuất hiện Tử-Vi ,
Quang-minh sáng suốt vậy thì dân ôi !
Thương dân khó đứng khôn ngồi ,
Xót-xa dạ Ngọc bồi-hồi tâm Trung .
Gió dông thì cội cây rung ,
Phương xa có giặc thung-dung đặng nào ?
Trời tây chúng nó hùng-hào ,
Đem lòng gây-gổ máu đào mới tuôn .
Cầu Trời cho chúng qua truông ,
Thế-gian yên-lặng hát tuồng khải-ca .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 108
Tây-Phương tuy ở cõi xa ,
Thành tâm thì có Phật mà đáo lai .
Ước mong dân khỏi nạn tai ,
Dắt-dìu Tiên-cảnh Bồng-Lai nhiều người .
Xem trần khó nỗi vui cười ,
Lo giàu lo lợi chẳng rồi bớ dân .
Mẹ cha là kẻ trọng ân ,
Dưỡng nuôi báo hiếu lúc thân yếu già .
Giường linh đơm quảy mới là ,
Có chi cúng nấy vậy mà dân ôi !
Ta là thân phận làm tôi ,
Phải đền phải đáp cho rồi mới hay .
Mặc ai tranh luận đấu tài ,
Khuyên dân nên hãy miệt-mài chữ Tu .
Giảng nầy ra cuối mùa thu ,
Dạy ăn dạy ở chữ Tu vuông tròn .
Học theo mối đạo làm con ,
Luận xem học mới mấy đon đời nầy .
Văn-minh sửa mặt sửa mày ,
Áo quần láng mướt ngày rày ăn chơi .
Dọn xem hình vóc lả-lơi .
Ra đường ăn nói những lời nguyệt-hoa .
Trong tâm nhớ những điều tà ,
Lời ăn tiếng nói thiệt là quá lanh .
Xưng là đầu trẻ tuổi xanh ,
Chẳng trau hiền-đức học hành làm chi ?
Khôn-ngoan thời những chuyện gì ,
Cũng là lừa dối vậy thì dân quê .
Người xưa nó lại khinh chê ,
Ông cha hủ bại u mê hơn mình .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 109
Tự-do trai gái kết tình ,
Với lo trau sửa cho mình đẹp tươi .
Gái trai đến tuổi đôi mươi .
Chẳng kiêng cha mẹ nói cười lả-lơi .
So hình sửa sắc chiều mơi ,
Đặng làm những chuyện trái đời vô liêm .
Cớ sao chê cổ trọng kim ,
Phụ cha phản chúa lỗi niềm tôi con .
Thấy đời trần-hạ thon-von ,
Ai nuôi cho lớn mà còn khinh-khi .
Ông cha thuở trước ngu-si ,
Mà ngay mà thật hơn thì đời nay ,
Học hay lợi dụng tiền tài ,
Lên quan xuống huyện ăn xài lả-lê .
Gặp ai đói rách cười chê ,
Miệng kia hễ mở chưởi thề vang rân .
Chẳng lo rèn trí lập thân ,
Để làm xảo-trá khổ thân sau nầy .
Giáo-viên các sở các thầy ,
Khuyên mau tỉnh ngộ tập rày lòng nhơn .
Giúp đời đừng đợi trả ơn ,
Miễn tròn bổn-phận hay hơn bạc vàng .
Đánh liều Ta cũng nói càn ,
Cứu dân bất luận giàu sang khó nghèo .
Vinh-hoa như thể bọt bèo ,
Hiền-lương bất luận khó nghèo cũng xinh .
Nhắc năm Gia-Tĩnh triều Minh ,
Nàng Kiều vì hiếu bán mình chuộc cha .
Tuy là lưu-lạc bôn-ba ,
Đến khi mãn hạn bạn xưa cũng nhìn .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 110
Ghét ưa Ta cũng mặc tình ,
Nghiệm kim suy cổ biện minh thế nào .
Bá-gia kẻ thấp người cao ,
Hiền thần hiếu nghĩa rán trau cho rồi .
Giảng nầy chỉ các điều tồi ,
Khuyên dân hãy rán mà ngồi mà suy .
Thân ta , Ta chẳng tiếc chi ,
Miễn cho bá-tánh nạn gì cũng qua .
Luận xem những việc sâu xa ,
Chúng-sanh tưởng Phật thì là hãy coi .
Tháng ngày như thể đưa thoi ,
Nguyện cầu thế-giới bớt ngòi chiến-tranh .
Ngồi buồn dân gặp chiếu manh ,
Ta cho bá-tánh bức tranh vô hình .
Ai ai cũng rán xét mình ,
Nếu còn tánh xấu thì rinh ra ngoài .
Cạn lời mà ý còn dài ,
Hiến cho trần-hạ một bài ngụ-ngôn .
Tới đây Ta giã làng thôn ,
Ngọc-Thanh lui gót phi-bôn Nam-Kỳ .
Hiền thần sách sử nêu ghi ,
Miễu son tạc để tu-mi trung thần .
Thôi thôi cảnh khổ hầu gần ,
Ta khuyên dân-chúng ân-cần nhìn xem .
Ra đời dạy-dỗ anh em ,
Xem qua ít bận rán đem vào lòng .
Người tu như thể bá-tòng ,
Ai ai cũng quí cũng trông cũng nhìn .
Sửa trau là phận của mình ,
Xưa nay lời lẽ sử kinh rõ ràng .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 111
Chừng nào ta gặp Hớn-Hoàng ,
Chúng-sanh mới hết phàn-nàn số căn .
Mạnh-Tông xưa cũng khóc măng ,
Đất khô nẩy mụt rõ lòng hiếu-nhi .
Mặc ai nhạo-báng khinh-khi ,
Phần ta niệm chữ từ-bi độ đời .
Muốn xem được Phật được Trời ,
Thì là phải rán nghe lời dạy răn .
Bá-gia cùng các chư tăng ,
Việc tu không đợi hương đăng làm gì .
Đời cùng tu gấp kịp thì ,
Đặng xem báu ngọc ly-kỳ Năm Non .
Phật thương bổn-đạo như con ,
Muốn cho bổn-đạo lòng son ghi lời .
Nữa sau đến việc biết đời ,
Bây giờ chưa thấy nó thời không tin .
Tới đây cũng dứt giảng kinh ,
Nếu ai biết sửa tâm linh mới mầu .
Nam-mô lòng sở nguyện-cầu ,
Chúc cho bá-tánh muôn sầu tiêu tan .
* * *
NAM-MÔ A-DI-ĐÀ PHẬT (tam niệm) Cầu Phật-Tổ , Phật-Thầy , quan Thượng-Đẳng Đại-Thần , chư quan Cựu-Thần , chư vị Sơn-Thần , chư vị Năm Non Bảy Núi phổ-độ bá-tánh vạn dân tiêu tai tịnh sự giải-thoát mê-ly
***
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
QUYỂN TƯ
Giác Mê Tâm Kệ
Đây là quyển thứ tư mà Đức Thầy đã viết
ngày 20 tháng 9 năm Kỷ-Mão (1939)
Tại Hòa-Hảo ( 846 câu )
***
Khai ngọn đuốc từ-bi chí thiện ,
Tìm con lành dắt lại Phật đường .
Thương dân hiền giáo đạo Nam-phương ,
Đặng chỉ ngõ làm lành lánh dữ .
Sách Thánh đạo ghi trong Tam-Tự ,
Người mới sanh tánh thiện Trời dành .
Bởi lớn lên tập nhiễm lợi danh ,
Nên tật xấu che mờ thiện-tánh .
Thiếu giáo-dục thiếu thêm đức-hạnh ,
Ta quyết lòng nhắc lại tánh xưa .
Mặc tình đời gièm-siểm ghét ưa ,
Rừng kinh-kệ ít người hay chữ .
Quá mắt mỏ bởi chưng Phạn-ngữ ,
Nên người đời khó kiếm cho ra .
Mõ chuông bày đọc tụng ó la ,
Chớ hiếm kẻ tường thông nghĩa-lý .
Dòm trước mắt thấy điều hồ-mị ,
Nên động tình bác-ái dạy răn .
Réo những ai lợi dụng làm xằng ,
Cho suy-sụp chơn-nhơn mờ-mịt .
Nào có khác mây đen phủ bít ,
Rồi dắt nhau đến chỗ dại ngây .
http://www.phatgiaohoahaotexas.org/quyen4.htm
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 116
Lấy tinh-thần hiệp vén ngút mây ,
Trong bổn-đạo tự thân phải xử .
Xuống dương-thế dạo trong lê-thứ ,
Thấy bá-gia gặp lúc não-nùng .
Cảnh trần-gian nhiều nỗi lao-lung .
Việc tu-tỉnh ít người hiểu lý .
Trong bá-tánh muốn nơi cao quí ,
Phải truy tầm huyền-bí nơi cơ .
Từ sấm kinh cho đến thi thơ ,
Trong chốn ấy nhiều nơi trọng yếu .
Tạo làm chi những trung với hiếu !
Ấy là người bổn-phận phải trau .
Khuyên dương-trần đừng nệ cần-lao ,
Cũng rán sửa rán trau nền Đạo .
Tu đầu tóc không cần phải cạo ,
Miễn cho rồi cái đạo làm người .
Kể từ nay lỡ khóc lỡ cười ,
Vì buồn bực thấy đời biến chuyển .
Các chư Phật từ đây lựa tuyển ,
Coi ai là đức-hạnh hiền-từ .
Lời sách xưa cận thủy tri ngư ,
Cận sơn lãnh trần-gian tri điểu .
Trong sấm-giảng nếu ai không hiểu ,
Tầm kệ nầy Ta chỉ nẻo đường .
Quyết dạy trần nên nói lời thường ,
Cho sanh-chúng đời nay dễ biết .
Trời dông gió sái mùa sái tiết ,
Nắng cùng mưa cũng khác xưa rồi .
Khuyên dương-gian bỏ các việc tồi ,
Đặng lo liệu cho tròn phận-sự .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 117
Thấy trần-thế hãy còn lưỡng-lự ,
Muốn tu mà còn hỡi chần-chờ .
Việc thế-gian như thể cuộc cờ ,
Thắng với thối một hai nước tướng .
Nào Ai có gạt dân nói bướng ,
Mà dương-trần liệu lượng chánh tà .
Ta mến yêu những kẻ thiệt-thà ,
Nghe cơ-giảng thiết-tha lo-liệu .
Học đạo-lý như đờn trúng điệu ,
Hòa bản rồi thì cứ làm theo .
Lũ Tam-Bành trong bụng còn đeo ,
Đoàn Lục-Tặc ta mau sớm giết .
Mài gươm trí cho tinh cho khiết ,
Dứt tâm trần kiếm chữ sắc không .
Đức Di-Đà Phật-Tổ ngóng trông ,
Chờ dân-chúng tìm nơi diệt khổ .
Theo Phật-Giáo từ kim chí cổ ,
Gốc ông cha ta cũng tu-hành .
Mà ngày nay cứ mãi tranh giành ,
Danh với lợi , của tiền , quyền tước .
Thấy trần-thế ai ai cũng ước ,
Đời sao không tới phứt cho rồi .
Nay khổ lao khó đứng khôn ngồi ,
Lúc đói cơm buồn lòng ngơ ngẩn .
Làm ác đức nhiều điều quanh quẩn ,
Như gà cồ ăn bẩn cối xay .
Thấy người hiền nói đắng nói cay ,
Sau mới biết thân ai lao khổ .
Nhớ thuở trước oai-linh Phật-Tổ ,
Phép thần-thông trừ lũ Ma-Vương .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 118
Chốn rừng tòng ngồi chịu nắng sương ,
Tìm đạo-lý hiến cho trần-thế .
Hiệu Lão-Sĩ ra đời thật-tế ,
Đem lời vàng dạy dỗ dương-trần .
Khuyên chúng-sanh khuya sớm chuyên-cần ,
Tìm nguồn-cội diệt-trừ Tứ Khổ .
Bịnh với Tử từ kim chí cổ ,
Sanh với Già hai chữ hoài-hoài .
Đức Thích-Ca xưa ở lầu-đài ,
Nghiệm Tứ-Khổ nên Ngài tầm Đạo .
Lo tu tỉnh mặc ai khinh-ngạo ,
Diệt Lục-Căn đừng nhiễm Lục-Trần .
Chữ Sắc-Thinh chớ có hầu gần ,
Hương với Vị xác trần nên lánh .
Chữ Xúc-Pháp treo gương Hiền Thánh ,
Tránh Sáu Đường cũng đặng về Thần .
Từ xưa nay dạy chỉ nhiều lần ,
Mà lê-thứ không lo chẳng liệu .
Nhãn thấy sắc thường hay bận-bịu ,
Tai ưa nghe những điệu âm thinh .
Mắt với tai đều chọn đẹp xinh ,
Còn lỗ mũi ưa mùi êm dịu .
Đồ thơm tho nó ưa nó chịu ,
Chốn xạ hương hay lết lại gần .
Lưỡi ưa ngon là chuyện ân-cần ,
Đồ ngọt béo nó ưa nó mến .
Thân tham sướng muốn tiền của đến,
Đặng ăn xài cho phỉ tấm tình .
Ý thì ưa sửa sắc soi hình ,
Với chức phận cho cao cho quí .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 119
Sáu đường ấy ở trong tâm ý ,
Ta mau mau dứt nó cho rồi .
Nếu tỉnh tâm nào có mấy hồi ,
Mượn trí-đạo đuổi ra khỏi xác .
Dứt được nó ấy là giải thoát ,
Thì xác trần mới khỏi đọa-đày .
Cả tiếng kêu những kẻ trí tài ,
Hãy yên lặng bình tâm suy-nghĩ .
Tiên xử kỷ hậu lai xử bỉ ,
Bắt lỗi người phải xét lỗi mình .
Vậy mới là phải bực công-bình ,
Nẻo chánh-trực chí người quân-tử .
Người biết Đạo phải gìn ngôn ngữ ,
Nói với ai chớ có sai lời .
Trọng mẹ cha kính nể Phật Trời ,
Đừng nhiều tiếng nghinh-ngang mang lỗi .
Tánh ngay thẳng ta không dời đổi ,
Dầu tan xương nát thịt chẳng màng .
Ta Khùng Điên nói đại nói càn ,
Chẳng có sợ ai rầy ai mắng .
Trời còn lúc tối mưa sớm nắng ,
Thì trần-gian còn mãi khổ lao .
Ở trên đời kẻ thấp người cao ,
Kẻ hiền-hậu người thì gian-ác .
Không quen biết mà cao tuổi tác ,
Ta cũng nên kính trọng mới là .
Tâm từ-bi sánh thể ngọc-ngà ,
Trong các báu khó bì tánh Thiện .
Phải xử thế chớ nên bày biện ,
Miệng xảo ngôn thường kiện tấm thân .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 120
Việc bán buôn phải giữ ngang cân ,
Chớ tập tánh lận lường tráo đấu .
Các công cuộc của người tánh xấu ,
Ta giữ-gìn chớ có nhiễm vào .
Tâm Bần Tăng chẳng mến sắc màu ,
Mến những kẻ biết vào đường chánh .
Ta dạy thế mượn lời Phật Thánh ,
Nên truyền ban cho chúng-sanh tường .
Tuy ngày nay chúng nó hùng-cường ,
Chừng phân định thì Ta cao-quí .
Khuyên bổn-đạo lập thân nuôi chí ,
Đặng chờ ngày yết-kiến Phật Trời .
Quá yêu dân cạn tỏ nhiều lời ,
Cho trần-hạ tìm trong lánh đục .
Chẳng chịu tu mãi còn lục-thục ,
Lo giàu nghèo lo cũng chẳng rành .
Ham công-danh quên chữ sanh-thành ,
Mến phú-quí quên câu dưỡng-dục .
Rán kiếm chỗ tầm Tiên lánh tục ,
Người ở đời phải được lòng trong .
Biển hồng-trần sớm gội cho xong ,
Ngày lập Hội mới mong trở lại .
Chữ bần-tiện khuyên dân đừng nại ,
Miễn cho ta trở lại ngay đàng .
Chữ vinh-hoa giờ chớ có màng ,
Bởi giả tạm của đời Ngươn-hạ .
Gắng công tu xem nhiều phép lạ ,
Của Thần-Tiên trừ lũ hung-đồ .
Nào lụa là , lãnh nhiễu , tố sô ,
Chớ ham mến mà sau lao-lý .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 121
Ngày tiêu-diệt từ năm Bính-Tý ,
Đến năm nay hao hớt đã nhiều .
Các ngoại bang đà nhuộm máu điều ,
Sao trần-thế không toan chẳng liệu .
Để đến việc dang lưng mà chịu ,
Chớ Phật đâu cứu kịp cho người .
Khuyên chúng-sanh bỏ tánh biếng lười ,
Phải sốt-sắng làm ăn cần-thiết .
Nghèo với đói từ đây sẽ biết ,
Hàng ngoại bang bố-thiết ta hoài .
Nên bá-gia hãy rán miệt-mài ,
Dầu rách rưới cũng mau cần kiệm .
Lời Ta dạy hãy nên suy-nghiệm ,
Phải phá tan Ngũ-Uẩn trong mình .
Chữ Tham trong ý muốn mặc tình ,
Rán định tánh trừ cho nó tuyệt .
Chữ gây-gổ là Sân hãy diệt ,
Cho nó đừng thấp-thoáng trong lòng .
Thêm chữ Si thiệt quá lòng-dòng ,
Nên tỉnh trí tìm nơi dụt tắt .
Chữ Nhơn Ngã cũng là quá gắt ,
Ta chớ nên phân-biệt với người .
Dẹp năm tên được mới mừng cười ,
Vô pháp tướng mới là thiệt tướng .
Người tu hành phải trừ nghiệp-chướng ,
Với bốn ma mới đặng an nhàn .
Tửu nhiễm vào thân-thể bất an ,
Sắc mến nó ngày kia lao khổ .
Ta nghiệm xét từ đời Bàn-Cổ ,
Có ai dùng mà đặng thành Tiên .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 122
Mà đời nay theo nó liên-miên ,
Chữ Tài của khổ riêng một kiếp .
Bị tội cướp nào ai có tiếp ,
Mà đời nay nó cứ mãi làm .
Chữ Khí hùng khuyên chớ có ham ,
Mà lao-lý tấm thân trần-thế .
Kẻ nhứt dạ thường sanh bá kế ,
Để gạt người làm thế cho mình .
Ngày sau nầy lắm nỗi tội tình ,
Sao sanh-chúng chẳng lo cải sửa .
Bịnh ôn-dịch thường hay ói mửa ,
Mà dương-trần chẳng chịu kiêng-dè .
Qua năm Dê đến lúc mùa hè ,
Trong bá-tánh biết ai hữu chí .
Ta chịu lịnh Tây-Phương thọ ký ,
Gìn Nghiệt-Long đặng cứu dương-trần .
Nên ra đời dạy-dỗ ân-cần ,
Khuyên bá-tánh vạn dân liệu lấy .
Khổ với thảm ngày nay có mấy ,
Sợ mai sau dòm thấy bay hồn .
Trừ tà-gian còn thiện chỉ tồn ,
Cảnh sông máu núi xương tha-thiết .
Trần với thế bây giờ nào biết ,
Chừng nhìn xem hư thiệt mới tường .
Ta bây giờ tu niệm tầm thường ,
Sau danh thể xạ hương khắp chốn .
Nhà giàu có xài không sợ tốn ,
Phải để tiền cho kẻ nghèo nàn .
Lo ăn xài trà rượu xình-xoàng ,
Chừng khổ-não phàn-nàn căn số .
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 123
Lời truyền sấm như bài toán đố ,
Ai biết tầm thì đặng hưởng nhờ .
Ta khuyên tu dân cứ mãi ngờ ,
Sợ gạt chúng kiếm xu kiếm cắc .
Bị ngoại quốc bán hàng quá gắt ,
Nên dân ta chịu chữ cơ-hàn .
Ta Khùng Điên của cải chẳng màng ,
Miễn lê-thứ được câu hạnh-phúc .
Cờ thế-giới ngày nay gần thúc ,
Nên Phật Tiên phải xuống hồng-trần .
Chừng lao-xao ác thú non Tần ,
Thì Nam-Quốc lương-dân mới biết .
Nay dạy thế cậy cùng ngòi viết ,
Với xác trần du-thuyết ít hàng .
Ai nói chi Ta cũng chẳng màng ,
Sau biết đặng dân đừng có tiếc .
Con phù-du hẫng-hờ nào biết ,
Thấy bóng đèn thì quyết chun vô .
Thảm thương thay chết héo chết khô ,
Nhìn đèn nọ thấy mồ phù-dũ .
Kệ khuyên trần đã mãn mùa thu ,
Đeo danh-lợi như con vật ấy .
Giống xe cát biển đông thường thấy ,
Tên dã-tràng rất uổng công-trình .
Khi nước ròng nhờ lúc bình-minh ,
Lúc nước lớn cát kia tan rã .
Trần phú-quí thì trần thong-thả ,
Chớ còn Ta cứ khổ-lao hoài .
Viết kệ-cơ giảng dạy ít bài ,
Mặc lê-thứ làm không tự ý .