-
Re: Miên Man Tình Buồn
Nỗi Lòng Đơn Phương
Tôi muốn vậy, ngại ngần chi em ạ!
Yêu để thấy mình còn biết sống, thế thôi
Thiên thu nữa mộ xanh thành phế tích
Một trái tim hoá bụi hát giữa trời
Em không cần nghĩ suy khi cố tình hờ hững
Dòng sông kia đâu hỏi lở hay bồi
Mũi cù lao hao mòn theo sóng cuộn
Khách trên thuyền ai từng trách nước soi?
Nếu một ngày em đột nhiên thấu hiểu
Tôi trao em thuần khiết tấm chân tình
Hãy nhớ rằng bể dâu mùa ly loạn
Tội nghiệp chi để chuốc khổ vào mình
Hoa lại nở khi Xuân về lối cũ
Bóng giai nhân đầy trên phố dạo chơi
Rồi có kẻ giống tôi đơn phương thầm nhớ
Trải nỗi lòng thơ ướt sũng ra phơi
Lã Thế Phong
01/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Nhớ Tết Sài Gòn
Một năm trôi, ngỡ ngàng, còn như mới
Buổi hẹn đầu, chợ Tết, ấm bàn tay
Xôn xao tiếng, đường hoa đêm Nguyễn Huệ
Gió Bạch Đằng ngai ngái nhụy hương bay
Hai cái bóng ngã kề trên lối gạch
Nói với nhau câu âu yếm không lời
Ôi! ngọt lịm miếng mứt gừng chia nửa
Em vô tư hay tình ghé bến đời
Em ngắt cánh tươi màu trên hoa cúc
Trao cho tôi vàng ánh tuổi xuân thì
Chẳng dám nghĩ em giấu gì trong đó
Sợ một ngày vướng víu bước người đi
Bốn mùa qua còn bao điều quên, nhớ
Chốn hẹn hò ai háo hức chờ nhau
Dòng người quen, ánh đèn xưa có hỏi
Bóng hôm nào quấn quýt đã sang đâu
Lã Thế Phong
01/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Cám ơn lathephong, những bài thơ của bro rất hay :om:
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Cảm ơn lời ưu ái nha Delta, cung chúc tân xuân!
__________________
Thương Mẹ Trông Con Về Tết
Cội mai trụi lá ở góc sân
Khẽ nhắc Mẹ tôi Tết đến gần
Mắt mờ vò võ nhìn ra cổng
Tiếng chó sủa vang lại mừng thầm
Mẹ ạ! lần này con thất hẹn
Chẳng thể về đun bếp lửa hồng
Đòn bánh tét xanh tay mẹ gói
Nấu bằng nôn nóng của chờ trông
Giao thừa lại vắng mùi khói pháo
Nhang trầm thoang thoảng trước bàn thiên
Mẹ lâm râm khấn đêm quạnh vắng
Chắc chỉ lời xin con bình yên
Áo mới dập dìu ba ngày Tết
Lối xóm xum vầy rộn tình quê
Riêng Mẹ đơm đầy mâm kẹo mứt
Bầy con xa xứ chẳng đứa về
Lã Thế Phong
02/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Ngày Tình Nhân Của Tôi
Tôi chẳng có một người để nhớ
Valentine’s Day vẫn ngồi đếm từng ngày
Mày mò chọn hàng tá hoa điện tử
Lục Email trống rỗng, gửi ai đây?
Định chiều nay ra Flower Shop
Giống mọi người mua đại bó hoa tươi
Tự mình chúc mình: một ngày hạnh phúc!
Nhìn đỏ xanh để thấm thía tình đời
Ráng lội tuyết kiếm cà phê Starbucks
Thắp đèn cầy cho hợp lễ tình nhân
Caffeine có quá liều, cứ thức
Để nghe tim kể lể chuyện phong trần
Valentine’s Day, tôi cũng có phần…
Lã Thế Phong
02/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Tôi Đã Thấy
Tôi đã thấy trên quê hương tôi
Muôn mảnh đời kẹt giữa hẻm sâu cùng ngặt
Đang được dắt dìu bởi những vòng tay…
những vòng tay lâu rồi khoanh chặt
Chưa ôm lấy ai ngoài ôm lấy chính mình
Tôi đã thấy ánh mắt bạn tôi từ các nẻo yên bình
Xót xa hướng về xóm làng xưa cơ cực
Một chút lòng thành
Một chút tình
Lặng thinh góp sức
Xoá vết thương trên mình mẹ Việt mấy mươi năm
Tôi đã thấy bao giọt mồ hôi đang tuôn chảy âm thầm
Che hy vọng đồng hương với mái tôn, tường gạch
Để dãy đất cong vươn lên cùng thử thách
Ca khúc hào hùng trên bão tố biển Đông
Tôi đã thấy nụ cười vắt vẻo qua nhánh sông
Nơi chiếc cầu mới bắt ngang bằng tình thương viễn xứ
Cầu khỉ lắc lư đưa nỗi đau chung vào quá khứ
Tuổi trẻ đồng lòng mạnh bước đến tương lai
Lã Thế Phong
02/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Giã Từ O.C.
Ngày tôi đi, một mình như ngày tôi đến
Cơn mưa chiều đan nhện phố Bolsa
Little Sài Gòn rung giữa mùa đất động
Ai đánh rớt nỗi buồn trên Magnolia
Brookhurst gầy gò duỗi chân ra mé biển
Trách chi tóc dài nhiễm mặn muối Cali
Gia Hội, Tây Hồ, La Cay, Nguyễn Huệ
Hương vị nào lưu luyến bước người đi
Nghe quen quen lời chào nhau thoáng vội
Bằng ngôn ngữ thân tình tôi học thuở trèo nôi
Quanh quẩn chờ tà áo bay mềm ấm
Gió Westminster len lỏi lạnh chỗ ngồi
Giã từ O.C. từ lâu xem như bạn
Gửi lại lời yêu cho người ấy tôi tìm
Giàn mướp đắng trĩu xanh miền đất lạ
Mai có thấy đời vắng lặng một tiếng chim?
Lã Thế Phong
02/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Cám ơn bro LaThePhong... Del không có nhiều thời gian họa thơ cùng bro, với lại Thơ của Del chưa đủ trình độ để họa với bro, nhưng Del là độc giả rất trung thành của những bài thơ vừa trử tình, vừa lãng mạng của bro :om:
Mong được đọc những tác phẩm mới của bro hoài hoài :om:
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Mong Manh Như Sương
Sương bên em và sương ở bên tôi
Có bao giờ đến từ chung nguồn cội
Mịt mờ phía em như về đây giăng lối
Nắng ngập ngừng, ngày muộn, vẫn chưa lên
Trôi qua mặt đời bao hạt nhỏ lênh đênh
Còn muốn tìm nhau sau mùa tan vỡ
Hay như mây lạnh lùng chưa từng hoài nhớ
Thư thả giữa trời vui bước lãng du
Có những ngày, ta cũng thế, âm u
Nhưng chẳng muốn làm con chuồn chuồn báo bão
Sợ lối mòn xưa thêm lần chao đảo
Ai sẽ làm vai tựa để em qua
Biết muộn phiền đâu mà sương cũng phôi pha
Mai tiếng yêu thương còn gì giữ lại
Thà để trong nhau đôi điều e ngại
Cho cánh hoa tình nở mãi trong tim
Lã Thế Phong
03/08
____________________
Cảm ơn bro Delta nhiều lắm nha. Làm một gã ghiền nấu ăn, nấu xong đi mời mọc đầu làng cuối xóm, thật là hạnh phúc khi biết có người bạn thưởng thức món ăn của mình :biggrin:. Chúc bro luôn vui và bình an nhé!
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Không những Delta thưởng thức những bài thơ của bro, mà còn rất ái mộ nữa :om:
Bro cứ gọi Delta là mụi đi nha !!! :g: Delta không phải bro đâu :cry2:
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Hì...xin lỗi nha muội, tại Delta khó lòng phân biệt nam hay nữ nên không dzám hồ đồ. Merci nhiều :)
_________________
Hẹn Nhau Khi Trời Trở Ấm
Hẹn nhau nhé! Khi buổi mai ấm lại
Em gặp ta từ khốn khó trở về
Không dám hứa một tâm hồn lành sẹo
Nhưng trưởng thành từ sau những nhiêu khê
Chỉ cần em hát bài ca trên cỏ úa
Núi trắng rã tan theo cung bậc nồng nàn
Cả thế giới sẽ hồi sinh đứng dậy
Cùng em khoe duyên dáng dưới nắng vàng
Sẽ không còn trong em những bước dài hụt hẫng
Sẽ không còn trong ta những ngao ngán tình đời
Đường đi tới thơm lừng hương nhựa mới
Nhánh cây cằn khoan khoái nhú mầm tươi
Xin đừng hỏi và cũng xin đừng nhắc
Dĩ vãng đau là kinh nghiệm lớn khôn
Ta gút chặt đốt thời gian còn lại
Buộc nhau vào vùng miên viễn keo sơn
Lã Thế Phong
03/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Jen là người đâu! nhưng lên tiếng sau delta!
nên là người thứ 2!
dám phá rỗi sự iên tịch của LTP
jen muốn nói
Lời nầy jen gởi cho Phong
Đọc thơ Phong! mà tức mình lắm thay
Tại sao ông trời bất công
Người đặt bút thơ như trận cuồng phong
Còn ta! ta hỏi sao đây
Ngồi đây ngẫm nghĩ nát luôn "cái đầu"
:hihi::hihi:LTP thấy jen làm thơ:goodluck:hông?
:thumbup2::thumbup2:
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Lâu không gặp, Jen vẫn khoẻ chứ? bài thơ ngồ ngộ ha, viết cứ viết, sao phải suy nghĩ chi cho nát cái đầu ::D
_________________
Nửa Mùa Đông Còn Lại
Qua tháng ngày mênh mang rẽ lối
Biết em bên ấy buồn hay vui
Bên này tuyết trắng chiều tan vội
Va giữa thinh không tiếng ngậm ngùi
Dấu vết hôm nào chân so bước
Chôn kín nơi đâu dưới bùn lầy
Nỗi nhớ lung linh chìm đáy nước
Ta về nghiêng bóng gió đầy tay
Tình ngắt giữa dòng con suối cạn
Mảnh đời lận đận vẫn chờ trôi
Tia nắng chưa chi tìm góc lặn
Bỏ nửa mùa Đông vắt ngang đồi
Chỉ nửa mùa Đông sao buốt giá
Sầu dâng man mác quyện rừng thưa
Cây đã đổi thay, người chưa lạ
Len lỏi bây giờ một chút xưa
Lã Thế Phong
03/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Ví Dụ Thôi
Ví dụ ngày mai tôi không còn online
Như vệt khói lan man tan giữa chiều gió lộng
Em có nao lòng khi đêm sang vắng mộng
Pha giọt lệ thầm vào nỗi nhớ bâng quơ
Ví dụ ngày mai tôi không còn làm thơ
Dệt khung trời em bốn mùa thêm tươi đẹp
Em có như nàng lọ lem dùng chiếc giày biến phép
Mang ý thơ tôi về trong vũ điệu nửa khuya
Ví dụ ngày mai tôi không đến cười đùa
Giúp em tạm quên con đường đầy gai góc
Em có hỏi cái emoticon đang bật khóc
Lời nhắn tin kia bao giờ được trả lời
Ví dụ cũng chỉ là ví dụ thôi
Điều tôi nghĩ đâu hẳn điều em nghĩ
Có lẽ không tôi, đời em vẫn vậy
Thế gian này ai biết có cần ai
Lã Thế Phong
03/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Trời ơi LTP làm như jen là giỏi thơ hông bằng!
Luật thơ thì đọc hông thông!
Đọc hoài! mà cứ kêu trời oai oai!
Jen kêu wynh hoaphonglan! sao khó quả! wynh ấy cứ nói muội rán đọc thì rồi sẽ thông
Thông đâu hông thấy!
mà muốn tấu hỏa nhập ma luôn
Thôi đọc thơ người viết hay hơn
Cảm ơn LTP những vần thơ hay:om:::D:yea2:
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Huynh HPL nói đúng đó Jen, chỉ có tập tành viết hoài mới khá hơn, there is no magic wand. Cố gắng lên ;).
_____________
Bài Đầu Mùa
Cơn mưa Xuân đổ ào qua dãy phố
Dội tróc hết ưu phiền âm ỉ suốt mùa Đông
Khóm anh đào chực chờ mai nở rộ
Mang hân hoan về rải tím khắp trời không
Em khẽ khàng đi trên đầu ngọn gió
Vườn hoa tình chưa dậy đã ngát hương
Tương tư đến quây quần con bướm nhỏ
Sớm tinh sương ngớ ngẩn bỗng quên đường
Tôi trở lại vùng tâm tư bỏ ngõ
Tìm ngôn từ lãng mạn viết cho em
Vẫn còn thấy hoang vu vàng lối cỏ
Em đừng buồn, vì tôi vốn chưa quen
Em hãy đến nơi tôi đang định đến
Lắng nghe lời lá mới nói yêu thương
Kể cho tôi những điều em học lén
Làm thế nào cho lòng hiểu vấn vương
Lã Thế Phong
04/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Đừng Mong Mỏi Gì Thêm, Em Ơi!
Đừng mong mỏi gì thêm nữa, em ơi!
Tình yêu đâu đơn thuần đến từ cái nick
Em và tôi, nẻo đường chung mờ mịt
Có song hành, chẳng dễ mà nhận nhau
Làm sao em hiểu con người tôi thế nào
Được bao nhiêu chân thành phía sau lời đường mật
Có thể tôi là cụ già sắp sửa về cùng đất
Tìm chút nắng tàn giữa buổi xế hanh hao
Làm sao tôi hiểu con người em thế nào
Cô bé ngây thơ? Hay tình trường lão luyện?
Bức ảnh em khoe trên màn hình giao diện
Có chắc là em không mượn của model?
Em yên tâm, đứng vững ở mé bờ
Trước mương sâu, tội tình chi nhảy gấp
Quả đất tròn vo, ắt có khi sẽ gặp
Biết nhau rồi, lúc đó hẳn tính sau
Lã Thế Phong
04/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
:thankyou: Phong nha , những bài thơ bạn làm ... hay... hay quá ;) :wink4:
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Cảm ơn lời ưu ái nha Phương Loan :)
_______________
Café Đêm
Từ trong tiếng nhạc ru êm
Có ngày xưa đó khua đêm nhịp nhàng
Choàng qua tia mắt vội vàng
Em nghiêng tay hất thiên đàng tôi rơi
Thôi rồi, gót mộng rong chơi
Bỗng dưng chựng lại giữa đời phong ba
Em là giọt đắng nõn nà
Nhỏ hương tình đậm vào cà phê thơm
Ta về thức nốt vài hôm
Để xem nỗi nhớ gầy còm đến đâu…
Lã Thế Phong
04/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Tình Cờ
Em thấy đó, nụ cười tôi tươi thế
Có gợn gì đâu khắc khoải của hôm xưa
Tôi đã biết học làm sao xem nhẹ
Vuốt mặt tự mình bước ra khỏi cơn mưa
Tuy có chút ngỡ ngàng của bèo mây đối mặt
Nhưng dấu chia lìa ngừng rỉ máu từ lâu
Em vẫn vậy, vùng mắt sâu huyễn hoặc
Mà quá phiêu diêu cảm xúc buổi ban đầu
Dĩ vãng đó một phần tôi giữ lại
Thả lênh đênh cho ước vọng thêm đầy
Bao uẩn khúc nhốt chung vào khoang lái
Cho mũi thuyền cao khỏi sóng bủa vây
Cái bắt tay tôi không hề ái ngại
Chỉ sợ người bên em lấy cớ phiền lòng
Tôi hiểu hạnh phúc về trên đôi môi ấy
Chẳng muốn em nhìn cái bóng phía sau lưng
Lã Thế Phong
04/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
:thankyou: :thankyou:
Thơ Thế Phong thật tình quá là hay.....
Chỉ nghe thôi mà con tim rung rung sầu buốt giá........ gia'.....:crying4: :crying4:
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Cảm ơn lời ưu ái nha PL, chúc vui.
________________
Thăm Lại Mưa Sài Gòn
Mai thăm lại Sài Gòn mưa năm cũ
Con đường dài nước trắng ngộp máy xe
Chẳng biết em còn ống xoăn cao nhón gót
Tiếng kèn khuya còn giật bắn đêm hè
Ánh đèn vàng lung linh trên nón nhựa
Chốn ta về bỗng hoá vạn vì sao
Em trộn lẫn giữa dòng ngân hà ấy
Tìm đâu ra làn tóc mượt hôm nào
Hàng cây khẳng khiu thèm giọt mưa không bụi
Cạnh dãy cao tầng xám ngắt với bộ xương
Em Sài Gòn thịt da mau thay đổi
Còn giữ lại không nét kiều diễm bình thường
Ta khoác trên vai nỗi lòng viễn xứ
Đi tìm lại mình giữa thành phố hai tên
Mong khói tan nhanh sau ngày lam lũ
Em vẫn là của thuở ấy thân quen
Lã Thế Phong
05/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Thương Em Miệt Vườn
Tôi da mỏng, gót mềm, đích thị dân thành phố
Thương em miệt vườn, về lội ruộng băng mương
Cây cầu dừa nổi ghen nằm lúc lắc
Em không đưa tay chắc tôi trẹo bẹ sườn
Ba thật tình bắt tay cười nói giễu
"Yếu kiểu này sao làm rể nhà nông"
Má khều vai lôi ngay vào nhà bếp
"Chuyện hai bây bao giờ tính vợ chồng?"
Bữa cơm chiều bắt đầu bằng rổ súc
Xuống lội sình, đìa cạn vớt cá tôm
Tội nghiệp thằng tôi, cả đời chưa tát nước
Thấy râu lục bình tưởng đỉa cứ nhảy tưng
Cảm ơn trời, em tâm hồn chất phác
Cơm trắng cá kho mà đượm thắm tình người
Em chịu gả, thì gật đầu, em nhé!
Mình về đây cùng gặt lúa cả đời
Lã Thế Phong
05/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Tình Không
Em chỉ nhả mũi tên bằng đuôi mắt
Sao hai trái tim què quặt thế này
Nó và tôi - vốn bạn thân chí cốt
Bỗng nhiên thành tình địch - kiếm so vai
Nó bấy lâu khạc chẳng ra nốt nhạc
Giờ nghêu ngao khúc lãng mạn đợi chờ
Lục bát và tôi xưa người dưng nước lã
Nay học đòi trăn trở với vần thơ
Vẫn đinh ninh em giả vờ đến khó
Ung dung làm ngư phủ nhấp cần câu
Mãi tranh nhau lao mình theo phao nổi
Biết đâu người móc sẵn một niềm đau
Rồi một buổi cả hai thằng chưng hửng
Em nhởn nhơ cùng kẻ lạ nói cười
Tách café đành chia nhau mỗi nửa
Uống cho vơi đắng chát của tình đời
Lã Thế Phong
05/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Mất Nhau
Ta mất em và em cũng mất ta
Chập choạng đời nhau giữa chiều lịm tắt
Quanh quẩn lối đi nỗi buồn chưa nhặt
Bóng đêm về se sẽ thốn bước chân
Người giờ xa xôi mà ký ức quá gần
Chật giữa trời không, vừa đưa tay đã chạm
Ngày tháng đơn côi ngỡ qua đây trú tạm
Đã mấy trăng rồi lòng vẫn lạnh mù sương
Nước vẫn lao xao, biển hát khúc miên trường
Thuyền nhỏ bé vội chìm theo mộng lớn
Sóng còn có nhau bấu lưng đùa giỡn
Sao đá âm thầm khép mặt khóc hoàng hôn
Đã mất nhau rồi, còn ai ngắm cỏ non
Ao ước một ngày mượt mà xanh nẻo đến
Tình yêu ấy chưa hẹn lần cập bến
Mà biển sâu, sâu thẳm đến vô cùng
Lã Thế Phong
05/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Ngày Về
Ta về bóng đỗ sân ga cũ
Nắng vẫn còn hong oi lối ra
Giữa rừng mặt lạ hân hoan đợi
Đâu dáng người quen vẫy gọi ta
Làm sao em nhớ ngày trở lại
Khi tiếng lòng xưa vắng bặt rồi
Chiếc va-li trĩu niềm tâm sự
Cuộc tình vừa chớm đã nổi trôi
Dãy cột hành lang còn ở đó
Chẳng thấy có ai đứng thập thò
Cành hoa đánh rớt bên thềm gạch
Nhìn lữ khách buồn bước đắn đo
Cũng một lần về sao bỗng khác
Quê hương ta đó vẫn có em
Con đường vào phố mây rợp mát
Mà ngọn gió hè rát qua tim
Lã Thế Phong
06/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Niềm Vui Xin Giữ
(Tặng các em tại Trung tâm trẻ HIV Tam Bình – Thủ Đức)
Em đến nơi này trên chuyến tàu không may mắn
Bến ga đời chẳng ở lại được lâu
Dẫu sao mình cũng có duyên gặp gỡ
Niềm vui này xin giữ mãi về sau
Em có lẽ chưa lớn khôn để hiểu
Con virus ngặt nghèo đang chờ chực bên trong
Bất ngờ cướp đi tuổi thanh xuân đầy mộng
Hạnh phúc bình thường là điều ước viễn vông
Cầm tay em bỗng thấy mình xấu hổ
Ánh mắt trong nào gợn chút u sầu
Sao tôi chẳng cầm lòng mà rớm lệ
Em đâu cần ai thương hại em đâu!
Cảm ơn em cho tôi tiếng cười giòn giã
Từ những tâm hồn tinh khiết như sương
Đời tôi có qua bao lần bầm dập
Chẳng sánh bằng niềm bất hạnh em mang
Lã Thế Phong
07/08
*Cảm ơn TD & KN đã cho huynh và các bạn khác chia sẻ kinh nghiệm quý báu này.
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Cô Hàng Xóm Dễ Thương!
Mặt tôi có dính lọ nồi?
Hay vì tôi lạ, em cười làm quen
Dọn về nơi trọ mấy đêm
Là ngần ấy tối ngồi thềm ngó sang
Tay ga em lượn dịu dàng
Nhánh Sao* gửi chiếc lá vàng bay theo…
Nếu mai em biết tôi nghèo
Nụ cười ấy có vương điều băn khoăn
Đời tôi trắng tựa màu răng
Em làm tôi cắn nhọc nhằn chi em…
Lã Thế Phong
07/2008
*Cây Sao – loại cây trồng khá nhiều trên đường phố SG.
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Gọi Mẹ Ngày Vu Lan
Có tiếng a-lô Mẹ ngọt ngào
Như lời thánh thiện ở trên cao
Nhìn hoa hồng đỏ cài trên áo
Tôi biết là tôi rất tự hào
Dẫu cho ngày tháng rèn tôi cứng
Câu Mẹ dặn dò vẫn đâu đây
“Làm người phải có tâm, con ạ
Bằng không như lúa héo sâu rầy!”
Tôi không kể lể công Mẹ nữa
Lời viết bao nhiêu mới cho vừa
Chỉ lời chúc Mẹ luôn mạnh khỏe
Để vuốt đầu con buổi nắng mưa
Mùa Vu Lan hết, rồi trở lại
Tôi mong đỏ mãi cánh hoa hồng
Cho tôi hãnh diện cười tháng Bảy
Khi còn nghe tiếng Mẹ thật trong
Lã Thế Phong
08/2008
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Không Tin Nữa
Không thể bảo lòng mình tin được nữa
Bao lần rồi, em bán rẻ tình tôi
Đất đã lở và cây oằn đã gãy
Giấc mơ nào còn nằm lại chưa trôi?
Em nắm xưa gọn gàng tay thiếu nữ
Tôi ngỡ mình chết ngạt giữa cuồng mê
Nhưng không đâu, trái tim say vừa tỉnh
Chẳng còn nghe lời sáo rỗng em thề
Một đại dương, hai bên bờ tối, sáng
Mặt trời hồng có lúc cũng sang đây
Dẫu tôi dại lần mò trong mù quáng
Vẫn chưa điên chụp bóng giữa ban ngày
Cứ nói đi! Cứ buông lời ngon ngọt
Chỉ vì tôi vị giác trót hoài nghi
Nên không ngại em lừa bằng mật đắng
Có lạ gì giọng điệu ấy lâm ly
Lã Thế Phong
09/2008
-
Re: Miên Man Tình Buồn
http://i436.photobucket.com/albums/q...0E8067C541.jpg
Điều Gì Em Muốn Hỏi?
Ánh mắt đó, điều gì em muốn hỏi?
Lá ngoài kia xanh lắm tuổi ngọc ngà
Chắc chưa hiểu nỗi đau ngoài sức trẻ
Hãy gắng chờ lời đáp nắng mang qua
Ánh mắt đó, mây bao giờ nhìn thấy
Để mà thương che chở một tâm hồn
Đang mong mỏi phép mầu ban ân huệ
Chỉ thoáng thôi, chút yên ắng trong lòng
Cũng như em, tôi có điều muốn hỏi
Búp măng non nào vung vấy tội tình
Ai oan nghiệt gieo vào cơn bạo bệnh
Nỗi đớn đau em gánh lấy riêng mình
Em cứ hỏi, và đòi quyền được sống!
Từ trong em vươn sức mạnh phục hồi
Làm lá xanh vô tư đùa cùng gió
Hong mát đời bằng ước vọng tinh khôi
(Thương tặng bé Quỳnh Lê, bệnh viện Ung bướu)
Lã Thế Phong
09/2008
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Những Cơn Mưa Không Hẹn
Những cơn mưa vội vàng không hẹn trước
Tạt trong tôi sướt mướt một mùa chờ
Em có hẹn, sao đời ta lạc bước
Chuyện tương lai héo hắt giữa môi hờ
Tôi vốn ngại em mang về nắng hạn
Khiến đường mơ sỏi đá cũng đau mình
Nên cẩn thận rưới vào tim hạt ướt
Có ngờ đâu thành giông bão vô tình
Vẫn còn đi qua tháng ngày lạnh lẽo
Chẳng hiểu lòng nhặt chi mãi hư hao
Manh áo cũ chưa bạc màu gió bụi
Hương tình nồng em bỏ lại nơi đâu?
Nếu có lần hóa thành cơn mưa lạ
Ghé về thăm miền dĩ vãng úa nhàu
Nghe tiếng hú rừng xưa ngàn năm gọi
Vết cỏ mòn em nhớ lối tìm nhau?
Lã Thế Phong
09/2008
-
Re: Miên Man Tình Buồn
http://i436.photobucket.com/albums/q...384E78FD-2.jpg
Nhịp Nối Tình Thương
(Tặng những người bạn của tôi đã mở rộng tấm lòng trước bao mảnh đời bất hạnh)
Những con tim vẫn còn mang máu đỏ
Chở niềm tin san sớt mọi nẻo đường
Tôi và em, hai hồng cầu nho nhỏ
Chỉ mong làm nhịp nối của tình thương
Em tô đời bằng tâm hồn thánh thiện
Tôi, bóng mình che chút nắng lầm than
Không thể hết những lối mòn ô trọc
Nhưng ít nhiều nâng nhẹ bước gian nan
Hạnh phúc tha nhân là niềm vui ta đó
Giọt lệ rơi không chỉ để khuây lòng
Về dội mát góc tình người khô khốc
Cho đời này lai láng những dòng sông
Tay kết tay, hai ta cùng nối lại
Dù chỉ sợi dây thừng nhen nhúm vượt trũng sâu
Kiếp con người lửng lơ bờ vô vọng
Chút tấm lòng đủ xoa dịu thương đau
Lã Thế Phong
09/2008
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Em Hát Lời Tình Thu
Em vẫn hát tình ca trên lá biếc
Nên mùa Thu e ấp chẳng chịu về
Nắng tháng mười ngọt ngào hương cỏ ướt
Len tóc em huyền mượt kín trời quê
Tay dậy thì thơm lừng trang vở mới
Hồn tôi lem giọt tím áo học trò
Em vội chi ném thẹn thùng vào gió
Để thơ về va vấp nhớ bâng quơ
Muốn biết em gửi gì trong câu hát
Mây vô tình chẳng diễn giải lời tim
Thèm một lúc biến mình thành nốt nhạc
Ghi tiếng lòng thủ thỉ trên môi em
Lá thấp thỏm vàng thu xưa còn đợi
Sao tình tôi chập choạng đã sang mùa
Bao giờ nữa thơ đan thành điệp khúc
Ngân đời em ngày hai buổi sớm trưa
Lã Thế Phong
10/2008
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Thôi Nhé! Đành Đi Thôi
Thế là em không sang
Hoa thôi vàng bên ngõ
Tình này em chắc bỏ
Nếu thế đành đi thôi
Nhớ thương hết đứng ngồi
Lời đá mòn ai hiểu
Đời em nhiều bận bịu
Thôi nhé! đành đi thôi
Đường về lại xa xôi
Cơn mưa qua chào vội
Chiều giăng màu hấp hối
Ta với trời tối đen
Ngỡ chừng như đã quen
Niềm đau nào chợt đến
Ta đi không người tiễn
Chỉ nỗi buồn theo sau
Biết em giờ nơi đâu
Có chờ câu từ tạ
Duyên tình tuy đôi ngã
Kiếp này làm sao quên
Lã Thế Phong
10/08
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Mùa Đông Ngủ Quên
Về ngang vùng lá rụng ngủ quên
Đêm Đông rón rén giấu muộn phiền
Tuyết trắng rơi nhanh, tình có buốt
Nhưng mộng chìm rồi trong cô miên
Số kiếp đa đoan chưa mục rã
Lá có vì ai mà tương tư
Nhân gian còn biết bao mùa nữa
Chỉ một lần qua, sao chần chừ?
Ngủ đi nhé! Sớm mai ngày dậy
Tuyết uống nắng hồng lệ sẽ tuôn
Chắc hẳn con tim vừa chợt thức
Thấy nhẹ nhàng hơn, chuyện xưa buồn
Trời vội sang mùa người chẳng tiếc
Can gì tưởng nhớ sắc màu Thu
Ngày xanh đâu đó chờ lộc biếc
Trả lại cho đời một hoang vu
Lã Thế Phong
11/2008
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Nỗi Buồn Chiều Đông
Người ấy có gì khiến em phải suy tư
Niềm vui mắt nai tan dần vào lặng lẽ
Buổi chiều tôi chưa bao giờ buồn thế
Buồn cho em, buồn cho cả chính mình
Người ấy mang gì đến cho cuộc tình
Mà bỗng dưng biến tôi thành ngoài cuộc
Bàn tay thơm tho tưởng một lần nắm được
Chợt thẩn thờ se tóc đợi chờ ai
Người ấy có gì khiến em phải lung lay
Dẫu quanh đây tiếng lòng rơi rất nhẹ
Chỉ có tôi cạnh bên dõi theo từng bước khẽ
Dáng em xa về phía lắm muộn phiền
Người ấy hứa gì khiến em nặng niềm riêng
Để mùa Đông ta lạc dưới tầng âm độ
Ánh đèn vàng hắt hiu trong tuyết đổ
Toả về đâu chút hơi ấm giữa mùa
Lã Thế Phong
12/2008
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Phụ Tình
Đã yêu đừng phụ lòng nhau
Đắng cay em chụi để anh sum vầy
Bây giờ anh đã phụ tình
Ân tình nghĩa cũ chỉ là bèo trôi
Em là con gái thủy chung
Mới hay anh đã thay lòng với ai
Có hay hạnh phúc bên lề
Anh đem đổ hết ân tình chúng ta
Tình yêu có phải trò chơi ?
Đùa vui bên ấy bên này cho vui
Bây giờ anh đã sang giàu
Phụ tình phụ nghĩa đi sang bên nào ?
Cho người phụ tình
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Khi Em Không Còn Là Của Tôi
Khi em không còn là của tôi
Thì ngày mai, em ơi! Có gì mong mỏi
Sao em ngây ngô nhìn tôi mà hỏi
Chuyện đau lòng tôi nào tránh được đâu
Có lẽ em chưa từng đối diện đêm thâu
Lắng nghe sóng xa gọi bờ thống thiết
Sóng nói gì chỉ dòng sông mới biết
Xót xa này tôi hiểu một mình tôi
Cố an ủi nhau rồi cũng vậy thôi
Trong thâm tâm em vốn nhiều lý lẽ
Tôi không trách em vì cuộc đời vẫn thế
Mấy chuyện tình về đến điểm chung thân
Tình bạn của em chắc tôi không cần
Dẫu đã hứa xem nhau như tri kỷ
Chẳng muốn em buồn ngày giấy treo song hỉ
Có một người ngại đến chúc cô dâu
Lã Thế Phong
01/2009
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Tết Nghèo Quê Hương
Tôi đi qua những phố những phường
Đâu thấy quê hương trổ vàng trên nhánh
Đường xá lưa thưa, gió luồn se lạnh
Người đón chào, mà Xuân đã về chưa?
Góc ngã tư, anh tôi bên tay lái bơ phờ
Chờ cuốc xe ôm sắm quà kịp Tết
Băng vĩa hè, chị tôi quảy gánh hàng thấm mệt
Đêm ba mươi về, im lắng một lời rao
Bên cửa, em tôi lau nhanh ngấn lệ trào
Tết này nghèo nên quê xa vời vợi
Thương đám em từng ngày trông áo mới
Hy vọng mỏi mòn theo tiền thưởng tháng mười ba
Vẫn đó dòng người tấp nập chợ hoa
Tình nhân song đôi nhưng không lời ngã giá
Pháo bông giao thừa đì đùng đêm xanh đỏ
Thay tiếng củi hồng tí tách gọi nàng Xuân
Lã Thế Phong
Xuân Kỷ Sửu 2009
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Lang Thang Đêm Valentine’s
Đêm nay về mất ngủ nữa thôi
Em bên kia bàn, cớ chi tôi nhìn trộm
Kính cận long lanh vưong tình xuân vừa chớm
Gieo giữa cung đàn bối rối một hồn thơ
Hoa giấy bên thềm lượn gió hát vu vơ
Cho tôi nhớ miên man chiều xưa tím
Em hiểu gì mà ngó sang chúm chím
Khiến lá tre vàng hụt hẫng bạt đường rơi
Lơ đãng nhìn, đâu cốt ý lả lơi
Sao bên ấy vai gầy kiêu sa quá
Đêm ngại ngần trên tóc đen óng ả
Mãi loanh quanh chưa dám ngỏ lời nào
Lễ hẹn hò, cây cỏ cũng nôn nao
Tháng hai ơi! ai là người đến hẹn
Đánh tiếng đi em, tôi liều mình bước đến
Dẫu thế nào, về mất ngủ đêm nay…
Lã Thế Phong
02/2009
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Rất Có Thể
Rất có thể ngày mai mưa sẽ ghé
Cỏ mùa khô khoác áo biếc mượt mà
Cánh ve con quên rung ngày trưa Hạ
Gửi muộn phiền vào cõi nắng về xa
Rất có thể ngày mai em chợt nhớ
Một chuyến thăm lần lữa hẹn bao lần
Hồn đá sỏi hằng đêm còn thức đợi
Mà riêng em còn ngại lối xa gần
Rất có thể ngày mai không còn khát
Giọt ân tình nhỏ xuống phía bên em
Những năm tháng lao đao miền sa mạc
Cuối chân trời mừng thấy bóng bình yên
Rất có thể ngày mai em sẽ hỏi
Chuyện lòng mình tôi đã kể cho ai
Này em ạ! Nỗi niềm kia vẫn giữ
Chờ em về thiêm thiếp giữa vòng tay
Lã Thế Phong
02/2009
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Dấu Yêu Muộn Màng
Em vũ điệu thiên nga ngang mùa gió
Nắng cồn cào hong lại thuở hai mươi
Xin thứ lỗi một lời tôi ấp úng
Nụ hôn đầu còn quá mới trên môi
Như đá cổ ngàn năm chưa trở giấc
Cố thét gào mà tim chỉ nhẹ xoay
Chắc có lẽ cần em mang cơn lốc
Xoáy vào đời cho nỗi nhớ tung bay
Tôi nhặt nhạnh mùa Xuân xưa sót lại
Dẫu muộn màng hoa cỏ vẫn xinh tươi
Còn chút tuyết phủ mềm khoang ký ức
Em, giọt hồng vừa ghé bến dạo chơi
Chim hợp xướng khúc ca chào ngày mới
Đón em sang miền tình ái dạt dào
Nếu không vội, hãy cùng tôi rảo bước
Nụ hôn sau hứa chắc sẽ ngọt ngào
Lã Thế Phong
03/2009
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Em Về, Em Đi
Em về áo lộng tím sông
Ba năm phố thị mi cong tóc vàng
Tay thơm, phèn cũ mơ màng
Đò ngang có đám trai làng ngẩn ngơ…
Ba năm cây sứ đứng chờ
Tên chung ai khắc chỉ vừa lành da
Bờ mương, bông súng thở ra
Ngày mai bên đó thuyền hoa tưng bừng
Ba năm giấc mộng tương phùng
Cuộn theo sóng biếc chập chùng mờ xa
Nỗi lòng em tặng người ta
Bên tôi, em gửi khúc ca não nề
Hương tràm ngát nhánh sông quê
Lối xưa vội vã em về, em đi…
Lã Thế Phong
03/2009
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Nỗi Lòng Tinh Sương
Em vừa chạm vào mặt trời ngái ngủ
Gió xuân trở mình vờn mái cỏ ngậm sương
Khách lãng du giật mình lơi bước vội
Nghe nắng hồng thỏ thẻ nói yêu đương
Là em đấy! hai mươi chưa thèm hiểu
Chuyện hôm nào vô ý khẽ đụng tay
Thì cũng thế! nồng nàn hương con gái
Bỗng lạ thường, tôi nào biết nào hay
Chợt nhận ra tim mình như còn ấm
Ai nhẫn tâm đem nhốt giữa hoang tàn
May có em mang mùa tôi nhuộm biếc
Cõi cằn khô lại xanh vết rộn ràng
Nếu giọt sương đọng mi em trăn trở
Đừng dỗi bóng hình đuổi mãi chẳng chịu đi
Tôi sẽ đợi một lần em gợi ý
Chuyện trong lòng thôi đừng giấu nữa chi…
Lã Thế Phong
05/2009
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Hạnh Phúc Nào Em Hứa Sẽ Tặng Tôi?
Đã bao lần thầm tự hỏi trong mơ
Em là ai? Hình hài như sương khói
Nếu qua đây một chiều tình không vội
Hạnh phúc nào em hứa sẽ tặng tôi?
Nẻo đường đời đâu cách những lằn vôi
Ánh mắt em có khi nào đắm đuối
Cố tìm nhau giữa biển người chen lối
Ao ước lần đối diện trọn niềm vui
Dẫu khó tìm cũng gắng phải tìm thôi
Em xa xôi cũng không ngoài định mệnh
Chỉ hai ta tháng ngày nhiều lơ đễnh
Chưa biết lòng đã úa mấy độ Thu
Đôi chân trần mỏi mệt kiếp lãng du
Rồi sớm mai cuộc hành trình cập bến
Nắng phương Đông có bỗng nhiên trìu mến
Soi bóng dài vẫy gọi phía bên em
Lã Thế Phong
06/2009
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Lần Đi Không Nói
Hỏi mây về lại có còn đau?
Mà trăng chưa khuyết đã vội sầu
Ai vẫn tìm ai trong nuối tiếc
Để buồn chênh chếch bóng đêm thâu
Chẳng trách lần đi em không nói
Đường tình nào biết có biệt ly
Cuộc hành trình lẻ ta đâu chọn
Nhưng lối uyên ương mãn hạn kỳ
Đành lòng kỷ vật đem ném bỏ
Đâu thể vương hoài chuyện cũ xưa
Tình dài cũng chỉ là một thoáng
Sẽ chóng rã rời theo nắng mưa
Giữ lại trong ta lời âu yếm
Lạnh buổi đêm hoang, sưởi ấm lòng
Gửi chút dư hương mùa ân ái
Phiêu bồng đâu đó giữa hư không
Lã Thế Phong
07/2009
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Nhốt Gió Trong Lòng
Nhận tin người nhắn hỏi thăm
Bỗng dưng có sóng nghẹn ngầm dậy lên
Bến đời lá rụng triền miên
Sao người còn hỏi nhớ quên làm gì
Nhớ thì sao? Tình cũng đi
Quên thì vẫn thế, nỗi dây dưa buồn
Tôi đi nhốt gió trong lòng
Sau lưng trước mặt bão giông đã thừa
Xin đừng vì mấy hạt mưa
Mà thương trần thế úa mùa cỏ xanh
Lã Thế Phong
08/2009
-
Re: Miên Man Tình Buồn
HAPPY NEW YEAR TO EVERYONE!
______________
Khát Vọng Của Em
Em thường bảo sống là không chờ đợi
Nắm lấy đời bằng khát vọng đôi tay
Tôi thì mong đêm dài như em tưởng
Để mơ hồng đủ dỗ giấc em say
Gấp đuổi theo bóng tháp ngà lộng lẫy
Cũng nhắc mình dò kỹ mỗi bước chân
Dẫu tôi nguyện sướt trầy cùng đá sỏi
Chẳng thể nào lấp phẳng mọi gian truân
Có thể rồi đây mượt mà nhung gấm
Chóa mắt em nhìn nghèo khó hôm qua
Nhưng chẳng trách em học đòi nới cũ
Cuộc đời này, ai chối bỏ xa hoa
Em yên tâm, nếu sợi tình vướng víu
Gom yêu thương, tôi trả hết một lần
Chỉ giữ lại trong lòng mình tia lửa
Ấm bờ vai cho những lúc em cần
Lã Thế Phong
12/2009
-
Re: Miên Man Tình Buồn
Viết Cho Người Bạn
Khi thế giới phủ màu tang ảm đạm
Niềm tin người hướng về phía bên anh
Trong vô vọng, nghìn trái tim chờ đợi
Tia nắng hồng tên gọi American
Có đôi lúc mệt nhoài vì gánh nặng
Chẳng khi nào lùi bước trước gian nan
Nước mắt chào anh không vì đau đớn
Mà vì tấm lòng vô bến với tha nhân
Bạn bè anh vẫn thường hay ganh tị
Nhưng chưa bao giờ phủ nhận đức hi sinh
Nếu thỉnh thoảng hớ hênh làm kẻ cả
Tôi hiểu anh! Đó cũng chỉ vô tình
Cầu nguyện cho anh vững bước chân đi tới
Trên nẻo đường tai họa bất ngờ rơi
Biến đêm đen thành bình minh hy vọng
Tỏa yêu thương ngào ngạt đến mọi người
(Haiti – Tặng những người bạn Mỹ và hàng triệu trái tim biết rung trong tình người).
Lã Thế Phong
01/2010