-
Phiên Tòa Tình Yêu
Em kết án anh là ngư?i có tội
Xử chung thân cho đến tr?n đ?i
?ố luật sư nào ngoaì em bào chữa nổi
Tội của anh đã nghiêm tr?ng lắm rồi!
Em một mình thụ lý tập hồ sơ
Bản cáo trạng toàn thư tình kh? khạo
Trước thẩm phán_em: anh đừng xạo
Yêu bao gi? ???gây thương nhớ từ đâu???
Bị cáo _anh:rung rẫy cuối đầu
Rằng :không nhớ từ bao gi? mắc lỗi!
Thẩm phán _em:đập bàn tra h?i
Bị cáo giật mình đ? gấc hai tai
Lục vấn hoaì thẩm phán biết mình sai
Bị cáo hi?n hay là ko muốn cãi
Thẩm phán thương bị cáo ơi kh? dại
Luật tình yêu chỉ xử tội hai ngư?i
Bị cáo anh bất chợt mỉm nụ cư?i
Thẩm phán em bỗng nhiên bối rối
Anh phá luật ghé tai em nói vội
Anh chịu chung thân với thẩm phán suốt đ?i
sưu tầm
-
LỤC B?T BUỒN
(Bùi Khương Thanh Hà - Tặng LMT)
“Hãy v? yêu với ngư?i ta...? (*)
?ành thôi thương nhớ cũng là xa xưa
Ta gi? tìm nắng trong mưa
Lạc dòng khuất bến
Còn chưa thấy ngư?i !
Có không ?
Chiếc lá qua đ?i
Cho ta giữ lại một tr?i thu quên
Có không ?
Sóng gió bụi trần
Cho đ?i vẽ lấy nét buồn tuổi xuân
“Cho ngư?i còn những bâng khuâng
Cho ta còn những vô ngần xót xa...? (*)
Ngày đi qua
Tháng đi qua
Khóc - cư?i đâu cứ phải là buồn – vui
Trót mang mặt nạ với đ?i
?iểm trang...
Rồi cũng tàn rơi một mình
Thôi đành giữ lấy lặng thinh
Giữa hư vô lại gặp mình...
Tìm ai ?
(*) thơ Minh Trư?ng
-
EM CHẲNG NỠ NÀO LỪA D?I ANH ?ÂU
Em chẳng nỡ nào lừa dối anh đâu
Dẫu em không thể nói lên sự thật
Có những đi?u, với riêng anh, là bí mật
Với m?i ngư?i, là chân lý từ lâu
Có triết gia nào đã nói một câu
Rằng nửa sự thật chẳng thể là sự thật
Nhưng nào dễ đâu, vì nửa kia là những gì mong manh nhất
Nếu em nói ra nó sẽ vỡ tan tành
Có không anh, những l?i nói dối màu xanh?
?em lại cho ngư?i ta ni?m tin và hi v?ng
?em lại những phút bình yên trong cuộc sống
Và cho anh những khoảnh khắc dịu dàng
Có lẽ một ngày anh sẽ bảo em đa mang
Em sẽ chẳng có l?i nào biện hộ
Em chỉ có thể hóa thành con sóng nh?
Lặng lẽ giúp b? hàn gắn những vết đau
__
TX
-
Gửi nỗi nhớ ...
có lẽ chẳng bao gi? anh viết nổi một câu thơ
để gửi v? em ở phương tr?i xa ấy
ngủ đi em sớm mai vừa thức dậy
có thể mùa đông xa rồi........
em hãy đợi mùa v? mà gói lại đơn côi
gửi cả cho anh những tháng ngày ch? đợi
chỉ xin em đừng gói thêm vào giận dỗi
để anh nhớ em nhi?u chỉ đủ nhớ mà thôi
đừng nhìn mùa lá-đếm th?i gian trôi
bao thuơng nhớ chỉ mình anh là đủ
em đừng ngóng,đừng mong anh trong giấc ngủ
mình anh thuơng nhớ, chỉ mình anh
anh trở v? với nỗi nhớ m?ng manh
em bên kia vẫn tr?i đông lạnh giá
bao yêu thuơng gửi vào nơi biển cả
sóng cồn cào bạc tóc duới trăng
biển cả ngàn đ?i vẫn có bão giông
giữa anh với em có bao gi? phẳng lặng
những nỗi đau trên vai em có lặng
thì khẽ nghiêng mình chút cả cho anh.....!
(ST)
-
Chẳng còn nữa đâu ... Bài h?c cuối cùng rồi
Ngón tay khẽ lật từng trang sách cuối
Dòng chữ ngã nét sau cùng rất vội
Gi?t mực rơi nhòe kỷ niệm lem xanh.
Chẳng còn nữa đâu ... Ngày tháng trôi nhanh
Em mư?i tám có còn thơ bé
Tan h?c v? chẳng hay ngư?i ngóng trộm
Bất chợt một ngày luống cuống bàn chân.
Chẳng còn nữa đâu ... Bè bạn quen thân
Mai mỗi đứa rẽ nghiêng khung tr?i mới
Những ngả đư?ng mở ra biết có còn đón đợi
Phượng cũng từng hoài v?ng kêu tên.
Sẽ chẳng còn nữa đâu ... Nỗi nhớ buồn tênh
Phượng đã nở xênh xang chào hạ mới .
Thanh Hà (TP.HCM)
-
Hoa Sữa
Bởi lãng quên có hoa sữa trên đ?i
Nên giật mình với mùi thơm hoa sữa
Hoa sữa thơm đến chừng như khó thở
?ến vô tri như cũng toả hương tr?i
Bởi hết mình thơm nên xấu đến ngậm ngùi
Nên héo vàng và tàn đi rất vội
Không biết yêu thương mình đấy cũng là tội lỗi
Thương yêu kẻ vô tâm là quá đỗi vô tình
Sợ ngư?i ta không g?i đúng tên mình
Hoa biếu đến cạn nguồn hương trinh bạch
Hoa không biết đ?i vô cùng khắc nghiệt
Ngư?i nhắc đến hoa kia khi nghĩ đến hương này
Thương hoa ngày tàn phai chẳng giữ lại chút gì
Lấy vạt áo tôi b?c v? hương quý
Lấy vô nghĩa ch? ru lòng đau vô lý
Nhưng tôi biết lấy gì khuyên được tình si?
sưu tầm
-
Trò Chơi
Anh đã yêu em một tình yêu quá độ
?ôi lúc làm em sợ phải không em?
Em đã quen với những gì nho nh?
Vui chỉ đủ buồn và nhớ để vừa quên
?i ân hẹn hò trò phiêu lưu vặt vãnh
Như nút giấm chua trong bữa nhạt hàng ngày
Mà vẫn biết tình yêu là rượu mạnh
Nâng lên môi rồi chưa uống đã lo say
Anh chẳng trách em đâu th?i buổi này là vậy
Sống thì lắt lay mà chế lại tiếc mình
?ành tự giết mình trong trò chơi tình ái
Trò chơi này không có chỗ cho anh.
Nguyễn Hoàng Sơn
-
Nước mắt ...
-Võ Trung Hiếu-
Hãy khóc đi em
Con gái cần phải khóc
Mỗi khi giữa lòng là bất hạnh , buồn đau
Nước mắt sẽ như dòng suối nhiệm mầu
Cuốn đi hết những gì cay đắng
Cuộc đ?i lập l? đen trắng
Mặc kệ thánh thần với những đi?u răn
Ngư?i đ?i vẫn lừa l?c , dối gian
Mắt ngư?i vẫn nhìn nhau ng? vực
Giữa bộn b? giả thật
Ai cư?i khi buồn , ai bật khóc khi vui ?
Nước mắt vẫn theo năm tháng mà rơi
Mặc kệ những l?i vỗ v? an ủi
Kỷ niệm đã thành tro bụi
Hãy ngủ yên như thành quách , lâu đài
?ừng v? trong cơn mơ ban mai
Cho tim lại một lần thổn thức
Hãy khóc đi em , khóc như lần thứ nhất
Khóc như lúc chào đ?i chưa biết những buồn đau
Nước mắt khô rồi em hãy ngẩng cao đầu
Bầu tr?i trong mắt em đẹp lắm
Hãy khóc đi em , nước mắt từ sâu thẳm
Dốc ngược lòng lên từ biệt những ni?m đau
Khóc cho hôm nay để mãi những ngày sau
Em sẽ không còn khóc nữa
Hãy ngẩng nhìn lên , thắp cho lòng ng?n lửa
?ã bấy lâu tắt lịm giữa tro tàn
Tôi xin dang tay ngăn cơn gió phũ phàng
?ang định cướp của em nguồn sáng ấy
Và khi giữa cuộc đ?i em nhún nhảy
Trên môi em bừng sáng nụ cư?i
Là lúc ni?m vui đang thức dậy trong tôi
Bất chợt hóa một ni?m hạnh phúc ...
-
Bởi vì bầu tr?i xanh đến là xanh
Bởi những đi?u em làm sao hiểu nổi
Làn môi em vẫn cháy hồng thầm g?i.
..môi anh...
Anh bước đi, em nghe lòng đau nhói
?ành chia tay như vậy hỡi sao ngư?i!
Shock Trái tim em gi? như tan vỡ nát
Hơi thở tàn vẩn dành tr?n cho anh
Mông một ngày anh quay gót v? đây
Blinking Cho em tin đ?i không còn cay đắng!
Em ghét anh thuong em mà hông nói
Trói buộc trong lòng anh thấy vui lắm sao ??
Cư?i nói bên anh em vui như chim sáo
Thao thao bất tuyệt em nói chuyện liên miên
Nhưng anh ơi, anh có nào hay biết ...
Nghẹn ngào trong em bao nhiêu nỗi ưu phi?n
Khi biết được cảm giác với em anh đã hết ...
"Tình mình đã chết em ơi kh?i mong ch? ..
Cuộc tình dang dở cũng là tại em đó ! "
L?i nói như nhát búa gõ mạnh vào tim
Chìm đắm trong thất v?ng nước mắt em tuôn trào
Nghẹn ngào từng gi?t lệ em nói không nên câu ...
Câm nín ôm tr?n nỗi đau em đành lùi bước
Ngước lại nhìn anh khẽ cư?i em thầm chúc ...
Mong anh luôn được hạnh phúc bên ngư?i anh đã ch?n ...anh nhé!!!
-
Nỗi Nhớ Bỗng Quay V?
Ta cứ ngỡ bình yên trong hạnh phúc
Ai ng? đâu nỗi nhớ bỗng quay v?
Con chim xanh không còn màu xanh nữa
Con chim vàng nay đã hóa ra nâu
Tình thuở trước quay đầu theo dĩ vãng
Ta lênh đênh trôi dạt giữa tr?i sầu
Ta đứng yên nhìn thiên hạ biển dâu
Nhìn con sáo sang sông từ dạo đó
Nhìn theo em dáng dấp thuở ban đầu.
?ã lâu rồi! mẹ cha không còn nữa
Bạn bè xưa ly tán khắp năm châu
Con chim trên rừng ca bài ái ngại
con cá dưới sông lặng lẽ một th?i
Nắng sớm chi?u mưa ngày tháng mây trôi
Bao nỗi nhớ v? khuya đau sững sốt
Bao nỗi buồn ch? chực ở hiên sau
Buổi chia tay xe chi?u lên cơn dốc
Ta ngược đ?i choáng ngợp nắng tự do
Phải chi em đừng níu áo sang đò
Thì đâu phải vu quy thành dòng lệ
Thì đâu phải chim bay v? xứ Huế
?ể tan tành khúc ruột nhớ quê hương
?âu phải áo cơm quên cuộc tình thương
Ta đã chết nữa đ?i xa xứ mẹ
Ta cũng hết ước ao th?i son trẻ
Yêu quê hương như yêu mẹ ng?t ngào
Rồi mai đây đò đưa theo con sáo
?ể sang sông v? lại chốn quê nhà
Ta cúi đầu xin lạy mẹ lạy cha
Trong hương khói! có đi?u chi...! Nh? lệ!
-
?Ã LÂU RỒI EM KHÔNG LÀM THƠ NỮA
?ã lâu rồi em không làm thơ nữa
Vì những cơn mưa
Ướt cả lối em v?
Những hàng cây không biết tên
Nở hoa vàng góc phố
Và c? dại trong vư?n
Vỡ vụn sương khuya
Dư?ng như ai búng dây đàn
Tiếng guitar khô gầy căn gác gỗ
Và gió
Gió của chi?u lùa qua cửa sổ
Lật những trang thơ
Em viết thuở 13
Những trang thơ đầy c? và hoa
Em bíu tay vào cửa … Tiếng chim rớt sau nhà
Em đứng cuối đư?ng nhìn mùa đi qua
Ch? hoài không thấy
Chợt như ai g?i tên
Em ngoái đầu nhìn lại
Chẳng có ai
Mà đư?ng v? hun hút xa
Trong giấc mơ
Những bài thơ hóa thành con bướm ma
Bay mất
Giữa đêm khuya chợt giật mình tỉnh giấc
Nghe tiếng còi tàu buồn như những ngày xưa
MớI thảng thốt nhận ra
?ã lâu rồi
Em không làm thơ nữa......
sưu tầm
-
CHO GIÓ CU?N ?I
?oàn Thanh Hà
Tôi h? hững đóng gói một nỗi buồn
Gởi đi
và biến thành kẻ khác
?ể anh
gã đàn ông mang trác tim ph? phạc
?ứng lại ven đư?ng
Nếu như ngày chỉ có 18 tiếng đồng hồ
Hoặc đêm hoặc chi?u ngắn lại
Loài ngư?i đi v? vội vã
Ngư?i ta yêu nhau vội vã
Hẳn gì ta đã nhớ nhau ?
Kỷ niệm vò lại nát nhàu
Hương tóc em không còn làm đêm anh thao thức
Tình yêu không còn bùng cháy lên trong lồng ngực
Thì thôi... Mình chia tay
Ni?m vui không thể đi vay
Nỗi buồn có cho đi cũng chẳng ai dám nhận
Nên ta đành để lẫn
Giữa cuộc đ?i cho gió cuốn đi...
-
CU?I CÙNG......
(Sưu tầm)
Rồi cuối cùng em cũng ra đi
Tháng Chạp mùa đông gió lùa hun hút
Anh lang thang dưới hàng cây xơ xác
Hoa sầu đông rụng tím tr?i mưa.
Rồi cuối cùng em cũng ra đi
Những đợi ch? , nhớ nhung thành quá khứ
Mưa , mưa rơi nối dài thêm nỗi nhớ
Kỉ niệm đong đầy nhoè ướt giấc mơ.
Rồi cuối cùng em cũng ra đi
Trăng vụn vỡ như là trong cổ tích
Trong nụ cư?i ẩn giấu nhi?u nước mắt
Yêu thương nào vá được mảnh trăng xưa.
Rồi cuối cùng tr?i cũng ngớt mưa
Anh tìm quên bên ngư?i con gái khác
Tháng năm theo dòng trôi qua mải miết
Những cuộc tình cứ đến rồi đi.
Rồi cuối cùng qua hết những đam mê
Những nước mắt khổ đau , những nụ cư?i hạnh phúc
Ở trong anh còn một đi?u duy nhất
Yêu thương thủa nào mãi mãi trinh nguyên...
-
Không đ? bất chợt
(Sưu tầm)
Lang thang tìm lại cuộc đ?i
Một ánh mắt một làn môi ng?t ngào
Muôn trùng đất rộng tr?i cao
Hạnh phúc vẫn mãi phương nào xa xôi
Tình yêu tựa một trò chơi
Huy?n hoặc như hết gần rồi lại xa
Tim mình muốn tăng ngư?i ta
Tim ngư?i ta lại tặng ngư?i ta mất rồi
Nhi?u khi muốn nói mà thôi
Câu chuyện nh? kể một đ?i chưa xong
Ngẩn ngơ làm kẻ hát rong
Mượn câu hát gửi nỗi lòng đầy vơi
Thà làm một hạt sương rơi
Tan đi giữa ánh mặt tr?i mà vui
Còn hơn một kiếp ngủ vùi
Giấc mơ đè nát mảnh đ?i nh? nhoi.
-
Hoa Xấu Hổ
Lê Thanh Tùng
Có một đi?u làm tôi trăn trở
Bao tháng ngày cắt nghĩa không ra
Rồi sớm ấy tôi thấy loài hoa
Ngư?i đ?i g?i là hoa trinh nữ
Những lúc bướm ong v? bên hoa tình tứ
Hoa lại thẹn thùng khép lá tương tư
Tôi h?i gió :"Hoa ngủ đấy ử"
Gió thì thầm bảo rằng : "Hoa xấu hổ"
À vậy đấy thật là rõ khổ
Có thế mà suy ngẫm mãi chẳng ra
Mà có đâu chỉ riêng mỗi loài hoa
Tất cả m?i loài khi yêu đ?u vậy cả
Tới bây gi? tôi mới hiểu được đi?u khó tả
Rằng tại sao.. ngư?i ta nhắm mắt... lúc hôn nhau
-
Em vắng
Cốc nước trên bàn
quyển sách gập giữa trang
tấm gương soi vào khoảng trống
ng?n đèn soi gian phòng vắng
tấm áo em trên thành nghế im lìm
chiếc thìa con, lát chanh m?ng úa vàng
vài sợi tóc đen
vương trên chiếc lược...
những đồ vật lung linh dấu vết
của dịu hi?n thân thuộc ngón tay em.
Chuyến xe ca lầm lũi bánh đầy bùn
một ngư?i đàn bà lên xe, ba-lô cũ bạc
tình yêu của anh ở sau cửa kính
tình yêu của anh đi với mùa hè
Anh v? nhà, không có ai ch?
chiếc chìa khóa quay trong ổ khóa
chi?u đã tắt thành đêm
ngư?i đã xa thành nhớ
vùng núi mây bao lá trắng xóa
mưa dài c? rậm thảo nguyên cao
Con đư?ng v? nơi ấy biết đâu
bây gi? thành khoảng cách
chợt thức dậy biết em không ở cạnh
Anh ra đư?ng, thành phố không em
kẻ lẻ loi còn được lặng yên
anh như đứng trên gai, đi trên lửa
không đủ sức sướng vui hay buồn khổ
chỉ còn lại bậc cửa đợi ch? em.
Gió bồn chồn nhắc g?i bước chân quen
Em như th?i khắc của anh
như dáng hình như trí nhớ
Phải xa em anh chẳng còn gì nữa
Chẳng còn gì, kể cả nỗi cô đơn.
Lưu Quang Vũ
-
EM
Lưu Quang Vũ
Em làm thay đổi đ?i anh
Như màu tr?i đổi thay sắc nước
Như gió bấc, gió nồm đổi mùa nóng lạnh
Như phù sa đằm thắm tạo đồng bằng
Anh vào trong vòng tay em
Như tàu vào bến cảng
Biết em là nước mắt của quê hương
Có gì đâu. Chuyện đơn giản dễ dàng
Mà đến nay anh vẫn chưa hiểu hết
Giữa ý nghĩ rối ren, em là mặt tr?i trong biếc
? nghĩ của anh, thành vầng trán của em
Mỗi ngôi nhà, ng?n gió, mỗi ban đêm
Mỗi tiếng hát đ?u v?ng từ em tới
Anh đ?c bao sách dày v? tình ái
Bao vần thơ anh viết trót đau buồn
Cứ nghĩ rằng những thiếu nữ như em
Chỉ có trong giấc mơ huy?n hoặc
Trên đ?i này ni?m vui không có thật
Và tình yêu chỉ trong chuyện mà thôi
Anh hay đâu, anh đã lầm rồi
Em vụt đến cho lòng anh chói l?i
Em vụt đến như mùa xuân bối rối
Với tình yêu là ng?n gió màu xanh
Ngư?i đầu tiên hiểu đôi mắt anh
Ngư?i duy nhất hiểu đi?u anh chẳng nói
Hiểu nỗi anh lo, cả những đi?u tội lỗi
Vẫn bao dung như biển lớn yên lành
Không có em anh sống cũng chẳng là anh
Cám ơn bàn tay chỉ sắc màu hạnh phúc
Em là rễ nối li?n anh với đất
Lại là chồi mở búp đón sương mai
Lạ lùng như giấc mơ, mà chẳng phải giấc mơ
Em rất thật như là da thịt
Gần gụi lắm như cơm ăn áo mặc
Lại lung linh như một ánh trăng ngà
Hơi thở êm đ?m, đôi mắt mở to
Ngày hạnh phúc có nụ cư?i m?i mệt
Là dịu dàng, em cũng là mãnh liệt
Như thủy tri?u sóng mạnh vỗ vào đêm
Ôi đêm này anh biết nói gì thêm
Em đã là tất cả:
Sao của hoàng hôn
Mầm thơm của mạ
Ni?m tin cần cho những năm gian khổ
Và tình yêu nuôi nấng những con ngư?i.
-
ANH CHỈ SỢ RỒI TRỜI SẼ MƯA
Luu Quang Vu
Anh chỉ sợ rồi tr?i sẽ mưa
Xoá nhoà hết những gì em hứa
Mây đen tới tr?i chẳng còn xanh nữa
Nắng không trong như nắng thủa ban đầu
Cơn mưa rào nối trận mưa ngâu
Xoá cả dấu chân đi v? thủa ấy
Gối phai nhạt mùi hương bối rối
Lá trên cành khô tan tác bay
Mưa cướp đi ánh sáng của ngày
?ư?ng chập choạng trăm mối lo khó gỡ
Thức chẳng yên dở dang giấc ngủ
Hạnh phúc con ngư?i mong manh mưa sa
Bản nhạc ngày xưa khúc hát ngày xưa
Tuổi thơ ta là nơi hi?n hậu nhất
Dẫu đư?ng đ?i lắm đổi thay khó nh?c
Tựa đầu ta nghe tiếng hát ru nhau
Riêng lòng anh anh không quên đâu
Chỉ sợ tr?i mưa đổi mùa theo gió
Cây lá với ngư?i kia thay đổi cả
Em không còn màu mắt xưa
Anh chỉ sợ rồi tr?i sẽ mưa
Thương vư?n cũ gẫy cành và rụng trái
?o em ướt để anh buồn khóc mãi
Ngày mai chúng mình ra sao em ơi....
-
Bài thơ cuộc đ?i
Phan Thị Thanh Nhàn
- Nếu anh thực yêu em
sao anh không tặng hoa?
- Nếu anh thực yêu em
Sao anh không giúp đỡ?
- Nếu anh thực yêu em
Sao anh không b? vợ?
Nàng h?i. Chàng lặng im
Rồi rụt rè bào chữa:
- ?ến với nhau dã khó
Anh thực lòng yêu thương ...
Nàng cúi đầu nức nở
Chàng dịu dàng nhẹ ôm
Ôi mối tình trắc trở
Bao nhiêu là đa đoan!
Dù thế nào đi nữa
Vẫn đang là mùa xuân
Không còn ai lừa gạt
Mới thực là cô đơn.
-
THỰC ?ƠN
?ông Trình
Giá như Thượng ?ế
ném lên mặt bàn tôi
một t? thực đơn
?ể tôi biết
sau món ng?t bùi này
là cay đắng khác
Nhưng Thượng ?ế toàn năng và biếng nhác
- ngư?i đầu bếp tuyệt v?i lỗi lạc
không h? cho tôi xem t? thực đơn
Miếng vui tôi gắp lẫn miếng buồn
Hết tiệc ngồi
Ngư?i đặt tôi vào tiệc đứng
Ngư?i xoay tôi chóng mặt những mâm đ?i...
Ngày mai...
cốc rượu nào Ngư?i sẽ tận tay m?i
Tôi có còn đủ sức tiếp nhận ?
Món cuối cùng trên bàn ăn số phận
tên là gì trong t? thực đơn ?
-
Hôn
?em môi, đặt lên môi
?ổi nụ cư?i, anh nhé
Nụ cư?i em rất nhẹ
Còn anh cư?i... xôn xao
Một dòng suối ng?t ngào
Từ môi anh, như mật
Em mơ hay là thật
Mình... hôn rồi sao anh?
Con chim non trên cành
Thẹn, giấu đi chiếc mõ
Con kiến chui vào tổ
Hé mắt nhìn, ngẩn ngơ
Em gởi vào trang thơ
Nụ hôn đầu tiên nhất
Hôn như là Nguyệt, Nhật
Lúc nằm chồng lên nhau...
Có tiếng sóng dạt dào
Biển trong tim ta đó
Ôi, những đợt sóng nh?
Trôi đ?i mình trăm năm
?ặt môi vào... môi anh
Hai nụ cư?i... hợp lại
?ể ni?m vui mãi mãi
?ược trộn đ?u, chia nhau...
Tư?ng Vi
-
Khuôn mặt tôi
- Trang Thanh -
Tôi đến từ bên kia nỗi buồn của anh
Anh đến từ bên kia nỗi buồn của ngu?i đàn bà khác
Tôi tìm qua anh một gương mặt
Anh tìm qua tôi một cuộc đ?i
Chỉ trong lá con chim sâu làm tổ
Chỉ trong tim tình yêu kết nụ
Tôi biết
Sự bất tử của anh
Như trái đất, như mặt tr?i
Như trăng tròn trăng khuyết
Như sao trên sông Ngân
Tôi là ngư? đàn bà sinh ra từ tình yêu
Sự vá víu của đ?i nuôi tôi lớn
Sự méo mó của đ?i cho tôi khát
Sự th? ơ của đ?i cho tôi đau
Những bông quỳnh cúi mặt
Rũ nỗi đ?i vào đêm
Là tôi đấy
Tôi không bất tử
Tôi
Cô đơn
Nuốt vào lòng
Bao tiếng than
Mà
Rủ xuống
Tình yêu
Chỉ
Bông quỳnh
Héo rũ.
-
Bài thơ tình không gửi
Bài thơ viết chưa trao ngày xa biệt
Ta giấu trong ngăn ví đã bao ngày
Gi? đ?c lại vẫn nguyên ni?m da diết
Một quãng đ?i mộng mị thuở đôi mươi
Tóc ai thơm lối v? nghiêng mái lá
Chi?u tan trư?ng kim điệp rắc đầy vai
?o trắng bay như bướm v?n cợt gió
Ta theo sau sợ tan mất dấu hài
Xong mùa thi xa nhà đi lưu lạc
Xa thầy cô, xa bạn, xa giảng đư?ng
Tạm biệt em ta bước vào canh bạc
Quên bài thơ, quên cả thoáng yêu đương
Ngày ta v? em đã là cô giáo
Là vợ ngư?i, là mẹ của hai con
Thân lành lặn mà vòm tim rướm máu
Ta gượng vui nhưng chẳng lẽ không buồn
Bài thơ cũ nhưng tình ta không cũ
Bởi ngày xưa em chưa đ?c một lần
Ta không gửi nghĩa là ta muốn giữ
Nụ tầm xuân tím mãi với th?i gian
-
Em đã biết bây gi? không còn nữa
L? yêu xưa anh đánh vỡ mất rồi
Màu hoa tím bằng lăng thưở ấy
Cũng nhạt nhòa theo gió mưa qua
* * *
Giá yêu anh em đừng vội quá chân thành
Biết ngúng nguay, biết kiêu căng, dối trá
Biết nhẫn tâm bắt tim làm sắt đá
Có lẽ bây gi? em chăng mất anh đâu
* * *
Giá em biết vầng trán xoáy sâu
Xẻ con tim và nghi ng? một nửa
Giá em biết tình yêu của mình được đặt trong trò chơi sấp ngửa
Em đã thản nhiên đợi kết thúc canh bài
* * *
Giá em biết đi trên thăm thẳm đư?ng dài
Bớt ngơ ngác bước thấp cao giữa dòng đ?i trong đục
Em trả giá khoảng th?i gian hạnh phúc
Bằng nỗi tím tái cả một đ?i
-sưu tầm-
-
Còn nỗi nhớ nào hơn nỗi nhớ anh?
Mà chắc gì... ai tin mình chứ nhỉ!
Từng cơn nhớ đang hoành hành âm ỉ
Giết lần mòn thân thể, nhói tim đau!
Nỗi nhớ nào hơn nỗi nhớ anh đâu?
Biển rộng, sông sâu, cũng không thể sánh
Núi cao, trùng điệp, dễ gì ngăn cách
Khi lòng em quằn quại tiếng nhớ anh
Lạ lùng thay, nếu bảo em quên nhanh
Sao trong tim hình bóng anh lẩn khuất
Những gi?t mưa là những gi?t nước mắt
Cứ lăn tròn, mặn đắng rớt trên môi
Nỗi nhớ nào hơn nỗi nhớ anh. Ôi....!
Cả tâm hồn đang rối bởi thương nhớ
Một mình em bơ vơ trên phố nh?
Gió vô tình, thổi buốt giá tim em
Anh biết chăng, nỗi nhớ ngày một thêm
Như bậc thang mỗi giây thêm một nấc
Thăm thẳm vào hồn, từng đêm chất ngất
Ŀể trong tim đầy ắp nỗi nhớ anh
-sưu tầm-
-
LẠI BẮT ?ẦU
Lại bắt đầu từ những trang giấy trắng
Lại ng?n đèn, màu mực, những câu thơ
Lại nhịp đập bắt đầu, tim rạo rực
Trước bao nhiêu náo nức với mong ch?
Một con tàu chuyển bánh ngoài ga
Làn nước mới, tr?i xanh và mây trắng
Ngô non mướt, bãi cát vàng đầy nắng
Như chưa h? có mùa lũ đi qua
Như chưa h? có nỗi đau xưa
Lòng thanh thản trong tình yêu ngày mới
Một quá khứ ra đi cùng gió thổi
Th?i gian trôi, ký ức sẽ phai nhoà
Những mùa sen, mùa phượng đã xa
Trên khắp nẻo lại bắt đầu mùa cúc
Rồi hoa đào lại hồng tươi nô nức
Như chưa h? biết đến tàn phai
Tay trong tay tôi đã bên ngư?i
Tôi chẳng nói đi?u chi v? vĩnh viễn
Và mỗi sáng khi mặt tr?i hiển hiện
Là một ngày tôi lại bắt đầu yêu.
Xuân Quỳnh
-
Phạm Thị Ng?c Liên
BIỂU LỘ
Trong tôi có nhi?u tôi
một tôi hay cư?i một tôi hay khóc
tôi cư?i với đám đông tôi khóc một mình
còn một tôi im lặng
một tôi là cái bóng theo tôi
Tôi gom nhi?u tôi thành một tôi
nhi?u lần ngồi nghĩ và tự h?i
tôi nhi?u tôi vậy mà sao một mình
-
KHÔNG ĿỀ!
-Lâm thị Mỹ Dạ-
Cuộc đ?i em vo tròn laị,
Và ném vào cuộc đ?i anh.
Nó sẽ lặn sâu tận đaý,
Cuộc đ?i anh.
Sâu cho đến tận ....cái chết.
Tr?i ơi!
Làm sao có một tâm hồn,
?ể ta ném đ?i mình vào đó,
Mà không h? cân nhắc đắn đo,
Rằng cuộc đ?i đó vẫn còn chưa đủ.
-
?CH KỶ
Anh cứ yêu ngư?i nào Anh yêu nhất
Cứ mặc Em yêu thầm bóng Anh thôi
Chỉ tình Em mồ côi là đủ
Chỉ mong Anh tr?n vẹn với ngư?i.
Em cũng h?n giận cũng cô đơn,
Cũng căm ghét ngư?i Anh yêu lắm chứ
Em chẳng cần một trái tim chia nữa
Thà một mình Anh tr?n vẹn trong Em.
Có thể rồi Em cũng có tình yêu
Hình bóng Anh không còn trong Em nữa
Khi cuộc tình trong Anh không đủ lửa
Em chẳng thể nào nhận một trái tim câm
sưu tầm
-
HIẾN CHƯƠNG TÌNH YÊU
Em đã biết Hiến Chương nào cũng vậy
có những đi?u bắt buộc chúng ta theo
(như ngày mai thi lấy bằng lái xe)
ta cẩn thận ghi những đi?u phải nhớ
I
Khi em lạnh tôi biến thành ng?n lửa
củi thương yêu. Than đ? hực ân tình
em cần thơ cho sáng dậy thơm hơn
tôi lập tức hóa thân thành vần điệu
II
Khi em bước tôi biến thành chiếc kiệu
ngựa hai hàng. Tứ mã chắc.... nan truy ?
có sao đâu ? Tôi nào h?i mấy khi ?
(dù lắm lúc cũng thầm ghen tức chứ)
III
Khi em viết tôi biến thành giấy mực
bút tương tư mực nhớ đến ai kìa ?
giấy từ cây. Bút từ gỗ xa xưa
mực từ nhựa. Tôi từ em sống lại
IV
Khi em ngủ tôi biến thành chiếc gối
để phòng h?.... ngộ nhỡ em muốn ôm
để đêm h?n em có cái vứt luôn
sáng nhặt lại. Thấy mình sao.... dữ thiệt
V
Khi em đ?c, tôi biến thành chữ viết,
cả nghìn chương, chỉ chép chuyện đôi ta
mỗi đầu giòng : tên em sắp chữ hoa
cả chấm, h?i cũng đậm mùi hạnh phúc.
VI
Khi em ốm, tôi biến thành tủ thuốc
thành tấm màn, che gió máy cho em
em chả cần phải lể, giác, hay xông
vì tôi đã hóa thành cây ngải cứu
VII
Khi em khóc tôi biến thành.... nước mắt
chảy giùm em - cho cạn sạch nổi ni?m
để mắt em xanh - để môi em m?m
tôi là lá giữa buổi chi?u.... sắp tối
IX
Khi em hát, tôi thành loa khuếch đại
cho cả làng, cả nước đổ ra nghe
gi?ng em cao - tôi bảo "gớm, thanh ghê"
gi?ng em thấp - tôi tha hồ thêu dệt
X
Khi em chết - cuộc đ?i này phải hết
không chỉ tôi, hoa c? cũng lên tr?i
thú lìa rừng. Chim chóc lạnh từng đôi
bao thế hệ vì em mà.... biến mất
Hiến Chương viết ngày tình yêu vô lượng
của hai ngư?i ? - Vâng, của chúng ta thôi
mặc ai cư?i ? mặc ai đó bĩu môi
h? ghen đấy. Bởi em là Thánh Nữ
Ta sẽ chết. Nhưng tình ta bất tử
vì mở đầu nhân loại : cuộc chơi riêng
sưu tầm
-
CHẲNG THỂ NÀO THAY THẾ ?ƯỢC TÌNH ANH
Chẳng thể nào thay thế được đâu anh
Bài thơ tình anh trao em thuở ấy
Những bài thơ một th?i b?ng cháy
Gi? vẫn còn nung đốt tim em
Rung cảm ngày xưa em có đi tìm
Suốt th?i con gái cũng không sao bắt gặp
?nh mắt đầu ngượng ngùng e ấp
?ến bây gi? vẫn đ?ng giấc mơ em
?ến bây gi? vẫn tỉnh giấc mỗi đêm
Nước mắt chảy ngược v? tim nhức nhối
Những năm tháng mê say và đắp đổi
Dù quanh em săn đón bao ngư?i
Chẳng thể nào em tìm lại nụ cư?i
Nở rạng rỡ trên đôi môi thành thật
Như tình yêu em lỡ tay đánh mất
Giấc mơ đầu thành ảo giác mong manh.
Chẳng thế nào thay thế được đâu anh
Nhịp đập trái tim sẽ luôn lạc điệu
Và những bài thơ đến bây gi? em mới hiểu
Chẳng thể nào thay thế được tình anh.
Thanh Hà
-
Ngư?i ấy bây gi? đang ở đâu?
?ể vư?n hoang vắng; trắng bông cau
Ngàn lau phủ xám đư?ng ra bến
B? sng lay lắt mấy chân cầu
Ngư?i ấy bây gi? đang ở đâu?
?ược mấy vầng trăng sáng trên đầu
Nghe con chim hót, lòng dịu lại
Hay chuốc thêm sầu, nặng nỗi đau
Ngư?i ấy bây gi? đang ở đâu?
Nắng còn hong tóc lúc qua cầu
Mây vẫn đi v? trên mắt biếc
Gió còn hòa điệu "Lý thương nhau"
Ngư?i ấy bây gi? đang ở đâu?
Ví bằng hóa đá để bên nhau
Trái tim dám xẻ làm muôn mảnh
Nối bến b? xa, mấy nhịp cầu!
sưu tầm
-
?i Tìm Một Nửa
Những nỗi buồn vẫn chẳng thể nào giao cảm cùng nhau
Anh và em,chúng ta và những ngư?i khác nữa
Vẫn mải miết đi tìm một nữa
Hoặc vẫn mơ hoài v? hình bóng thuở xưa
Dẫu có buồn dẫu có khóc như mưa
Hoặc lang thang một mình trên những con phố nh?
Thì vẫn chỉ có ta và gió
Những thầm thì trầm lắng thẳm sâu
Mỗi con ngư?i có riêng một nỗi đau
Một nỗi riêng tư sao chẳng thể ai chia sẻ
Dẫu có yêu ngư?i đến cồn cào như thế
Chẳng nói lên l?i bởi có đến được đâu
Bởi có những nỗi buồn vẫn chẳng thể nào giao cảm với nhau
Vẫn loay hoay giữa bộn b? cuộc sống
Có những lúc thấy lòng trống rỗng
? bên ngư?i như đi với hư vô
Những ý nghĩ thẳm sâu không có bến b?
Muốn đan tay em vào tay anh quá
Những tia nắng cuối ngày dần lạnh giá
H?i tim mình rằng đã chắc yêu chưa?
Muốn cùng em đi giữa những cơn mưa
Muốn cùng em đi nhạt nhoà trong nắng
Muốn cùng em đến một mi?n xa vắng
Nhưng mình vẫn là hai nửa chẳng giao nhau
sưu tầm
-
Ví Dụ Ta Si Tình ?i Nhé
Hãy ví dụ ta si tình đi nhé
Một chút ngông pha trộn một chút li?u
?ể chuếnh choáng giữa bao ngư?i phớt tỉnh
?ể con tim đập hối hả liêu xiêu
Hãy ví dụ ta si tình đi nhé
Có cớ vui có cớ để mong ch?
Giữa phố xá tựa như ngư?i ngớ ngẩn
Cư?i vu vơ và nhìn ngó vu vơ.
Hãy ví dụ ta si tình đi nhé
Bóng hình ai làm ta nhớ khôn nguôi
?ừng phán xét rằng ta đang... ví dụ
Vì mộng mơ vẫn còn chỗ trong đ?i.
Hãy ví dụ ta si tình đi nhé
?ể tâm hồn lóng lánh sắc thủy tinh
?ể ánh mắt t?a tia nhìn trìu mến
Khi đang yêu đâu biết mình si tình.
(Tôn Nữ Thanh Yên)
-
Tuổi mư?i ba - Nguyên Sa
Tr?i hôm nay mưa nhi?u hay rất nắng?
Mưa tôi chả v? bong bóng vỡ đầy tay
Tr?i nắng ngạt ngào...tôi ở lại đây
Như một buổi hiên nhà nàng dịu sáng
Tr?i hôm ấy mư?i lăm hay mư?i tám?
Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mư?i ba
Tôi phải van lơn ngoan nhé, đừng ng?...
Tôi phải dỗ như là...tôi đã nhớn
Tôi phải đợi như là tôi đã hẹn:
Phải thẹn thò như sắp cưới hay vừa sêu
Phải nói vơ vào rất vội: ngư?i yêu
Nếu ai có h?i thầm:ai thế?
Tôi nói lâu rồi ...nhưng ngập ngừng khe khẽ
?ể giận h?n chim bướm chả dùm tôi
Nhưng rồi lòng an ủi "nắng chưa phai
Tình chưa cũ bởi vì tình chưa mới..."
Má vẫn đ?, đ? một màu con gái
Với những l?i hi?n dịu tuy chua ngoa
Lòng vẫn ngỡ ngàng: tóc ướp bằng thơ
Sao hương sắc lên mắt nhìn thi tứ?...
Và đôi mắt nhìn tôi ngập ngừng chim sẻ
?ôi mắt nhìn tr?i nhè nhẹ mây nghiêng
Tôi biết nói gì? Cả trăm phút đ?u thiêng
Hay muốn nói nhưng lòng mình ngư?ng ngượng
Chân díu bước và mắt nhìn vương vướng
Nàng đến gần tôi chỉ dám...quay đi
Cả những gi? bên lớp h?c, trư?ng thi
Tà áo khuất thì thầm:"chưa phải lúc..."
?o nàng vàng tôi v? yêu hoa cúc
?o nàng xanh tôi mến lá sân trư?ng
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương
Tôi thay mực cho vừa màu áo tím...
Chả có gì...sao lòng mình cũng thẹn
?ến ngượng ngùng bỡ ngỡ: hay là ai?...
Trăm bức thư lót giấy kẻ giòng đôi
Mà nét chữ còn run (dù rất nhẹ)
Tôi đã viết hay chỉ thầm âu yếm kể
Tôi đã nhìn hay lặng lẽ say sưa?
Nên đêm vui sao cũng chớm buồn thưa
Và lo sợ khi lòng mừng quá đổi...
Rồi trách móc: tr?i không gần cho tay với
Và cả nàng hư quá, sao mà kiêu...
Nên đến trăm lần:"nhất định mình chưa yêu"
Hôm nay nữa...nhưng lòng mình sao lạ quá...
-
NIỀM KIÊU HÃNH CÔ ?ƠN
Em vẫn còn yêu anh...
?ơn giản thế ngàn lần em không nói
Vì kiêu hãnh nên em tự lừa dối
Vì kiêu hãnh nên hai đứa mất nhau.
Em biết lắm chẳng thế từ đầu
Những năm tháng hằn sâu nơi khóe mắt
Lòng kiêu hãnh như bức tư?ng vững chắc
Dù mong manh, dù rất vô tình.
Những khoảng đ?i em sống thiếu anh
Lòng kiêu hãnh cô đơn đến tội nghiệp
V? đây anh ta cùng nhau bước tiếp
?ư?ng quá dài em lạc bước mất thôi
V? đây anh em g?i khản l?i
Bức tư?ng ngăn rã r?i sup. đổ
Em nhận ra tình yêu không có chỗ
Cho những ni?m kiêu hãnh cô đơn...
sưu tầm
-
Sao em không đến cùng anh trong giấc mơ nữa?
Anh có là ngư? phản bội không em
Khi trong mơ anh chẳng còn em nữa
Khi trái tim chẳng cháy thành ng?n lửa
Như buổi đầu tiên gặp mắt em nhìn
Có phải là anh đã mất ni?m tin
Rằng tình yêu luôn luôn sống mãi
Như đứa trẻ nhận ra mình thơ dại
Anh hoài nghi cả bản thân mình
Nước mắt hai mươi trong như thủy tinh
Lăn trên má em một chi?u đông gió nổi
B? vai rung làn tóc rối
Anh thấy lòng như có vết dao đâm
Bàn tay em gi? anh chẳng được cầm
Ngón nh? xinh như búp măng mới nhú
Gi?ng nói em sao cứ buồn đến thế
Anh có lỗi gì sao em chẳng nói ra
?ể gi? đây hai đứa cách xa
Cả trong mơ em cũng không đến nữa ...
sưu tầm
-
Buồn Ơi
Huỳnh thanh Nhã
Gõ vào cửa khép và ch?
Lòng thầm huýt sáo vu vơ miệng cư?i
Sau lưng dấu đóa hoa tươi
Hôm nay sinh nhật của ngư?i.......cùng tên !
Bồi hồi bổi hổi rộn lên
Hẵn ngư?i ta phải ngạc nhiên vì mình
Thắp sáng ng?n nến lung linh
Hai tâm hồn nh? sẽ nhìn thấy nhau?
Lạ kìa gõ cữa đã lâu
Cửa còn khép kín ai đâu trả l?i
Ngẩn ngơ ra vừa đũ chơi vơi
Bất ng? thôi đã chẳng ngư?i đợi mong
Quay vế thất thểu cõi lòng
Cành hoa đẹp chợt vô cùng vô duyên
-
KHI EM THÊM MỘT LẦN CHỒNG
---?ặng Vương Hưng---
Thế là cây trúc còn xinh
Như ngày xưa ấy
Chúng mình
mới yêu
Thế là mong nhớ bao nhiêu
Ta mang đánh đổi
những chi?u...
Ngẩn ngơ
Thế là thêm một tứ thơ
Tình tang, dang dở
Dại kh?
Hư không …
Khi em thêm một lần chồng
Ngập ngừng, mây trắng
Trên đồng
Lại bay….
-
VAY VÀ TRẢ
---?ặng vương Hưng---
Cho anh vay một… nụ cư?i
Mai anh xin trả em mư?i… cái hôn
Cho anh vay một… nỗi buồn
Mai anh xin trả em còn gấp trăm
Nếu vay được… nửa đêm nằm
Anh xin gán nợ… đêm rằm trả em !
-
TỰ HOẠ
---?ặng vương Hưng---
Không còn trẻ cũng chưa già
Ngư?i ta bảo hắn đang là … đàn ông
Ngư?i hắn yêu đã lấy chồng
Còn ngư?i yêu hắn sống cùng có con
Mộng mơ ngày tháng m?i mòn
Chưa vuông nhà cửa, chưa tròn công danh…
Bà làng xóm ra thị thành
Từ rừng v? phố, vẫn anh quê mùa
Kệ cho tr?i nắng với mưa !
Hắn đâu chịu hiểu mình đâu biết gì
Dại, khôn, hay, giở… thôi thì…
Hắn vẫn là… hắn – Có gì khác đâu !
Dẫu chưa bạc tóc, dài râu
Hắn đã tưởng tượng … kiếp sau đ?i mình
Rằng yêu, thì thật đa tình
Và khi giận dữ lặng thinh cửa nhà…
Hắn như vậy đó em à !
Ŀừng quen biết hắn mẹ cha buồn rầu…
-
Ngư?i kô đến; ta kô đợi !
Ngư?i không đến lấy gì ta đón đợi
Chi?u phố buồn lên ngõ vắng xôn xao
Cà phê muộn bản tình ca xuống thấp
Nhạc Trịnh rưng sầu những khúc đợi nao nao
Tàn hẹn hò anh đến trễ,
tôi v? sau
Hai ánh mắt trách yêu h?n và dỗi
Mưa tháng ba những gi?t mưa phùn yếu đuối
Rơi từ mắt ngư?i? Hay rớt ở mi tôi?!
Nhẹ nhẹ bàn tay vẫy những nụ cư?i
Tà áo khuất sau cổng tư?ng vi trắng
Anh đợi gì? Chi?u đã thôi còn nắng
Lỗi mùa rồi đêm cũng vắng vầng trăng !
?ợi và ch? không đúng nhịp th?i gian
Hai con ngõ đi không cùng chi?u hướng
Thôi anh v? !
Em cũng làm ngư?i lớn
Không dỗi h?n, Ừ !
Hai đứa v? thôi !
Xuân Vy.
-
chài chài dài vậy đ?c m? mắt rùi , viroto đâu rùi