-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
http://img403.imageshack.us/img403/2513/pghh1.jpg
Khuyến Thiện
Lời khuyến-thiện của ông VÔ DANH CƯ-SĨ
Đây là quyển thứ năm mà Đức Thầy đã viết năm 1941 tại Chợ-Quán ( 756 câu ).
***
Băng tâm ngẫu hứng thừa nhàn ,
Theo đòi nghiên-bút luận bàn Tục , Tiên .
Ta là cư-sĩ canh điền ,
Lo nghề cày cuốc cũng chuyên tu hành .
Xa nơi tranh-đấu lợi-danh ,
Giữ lòng thanh-tịnh tánh lành trau-tria .
Gắng công trì niệm sớm khuya ,
Thân tuy còn tục tâm lìa cõi mê .
Chí toan gieo giống Bồ-Đề ,
Kiếm người lương thiện dắt về Tây-Phang .
Dạy khuyên những kẻ ngỗ-ngang ,
Biết câu Lục-tự gìn đàng Tứ-ân .
Ở trần xử trọn nghĩa-nhân ,
Quyết làm tôi Phật gởi thân Liên-Đài .
Cầu cho mối Đạo hoằng-khai ,
Cầu cho trăm họ Bồng-Lai được gần .
Sớm về cõi Phật an-thân ,
Kẻo kiếp phong-trần dày gió dạn sương .
Phật-đài phưởng-phất mùi hương ,
Cúi đầu đảnh lễ cậy nương đức mầu .
Từ-bi oai-lực nhiệm sâu ,
Độ con thoát chốn ưu-sầu trần-ai .
http://www.phatgiaohoahaotexas.org/quyen5.htm
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 148
Nam-mô Thích-Ca Như-Lai ,
Ta-Bà Giáo-Chủ xin Ngài chứng-minh .
Dưới đây lược tả sách kinh ,
Cho trong nam nữ hữu tình thì coi .
Lời lành của Phật truyền roi ,
Đọc qua suy nghiệm xét soi chánh tà .
Thi
Tiếng kệ từ-bi quá diệu-trầm ,
Diệt lòng tham vọng diệt thinh-âm .
Trần-gian say-đắm theo màu-sắc ,
Tịnh-độ giác-thuyền trị dục-tâm .
Phải rõ nghiệp-duyên trần cấu tạo ,
Nghe rành chánh-pháp thoát tà-dâm .
Phù-sanh nhược mộng đời lao khổ ,
Tỉnh trí tu thân khỏi lạc lầm .
***
Hào-quang chư Phật rọi mười phương ,
Đạo pháp xem qua chớ gọi thường .
Chuyên-chú nghĩ suy từ nét dấu ,
Cố công gìn giữ tánh thuần-lương .
Kệ
Lòng quảng ái xót thương nhân chủng ,
Buổi lố-lăng Phật-Giáo suy đồi .
Kẻ tu hành ai nỡ yên ngồi ,
Mà sớm kệ chiều kinh thong thả .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 149
Mình đã gặp con thuyền Bát-Nhã ,
Có lý nào ích-kỷ tu thân ?
Phật-Tổ xưa còn ở nơi trần ,
Ngài gắng sức ra công hoằng-hóa .
Nền Đại-Đạo lưu thông khắp cả ,
Bực tiên hiền đều trọng Phật-gia .
Rèn dân bằng giáo-thuyết bình-hòa ,
Giống bác-ái gieo sâu vô tận .
Sau nhằm buổi phong-trào tân-tấn ,
Đua chen theo vật-chất văn-minh .
Nên ít người khảo xét kệ-kinh ,
Được dắt chúng hữu-tình thoát khổ .
Thêm còn bị lắm phen dông-tố ,
Lời tà-sư ngoại-đạo gieo vào .
Cho nhơn-sanh trong dạ núng-nao ,
Chẳng gìn chặt gương xưa mạnh mẽ .
Dùng thế-lực dùng nhiều mánh-khóe ,
Cám-dỗ người đặng có khiến sai .
Chúng nằm không hưởng của hoạnh tài ,
Để khốn-khổ mặc ai trối kệ .
Mắt thấy rõ những điều tồi-tệ ,
Tai thường nghe lắm giọng ru người .
Thêm thời nầy thế-kỷ hai mươi ,
Cố xô sệp thần (thánh) quyền cho hết .
Người nhẹ dạ nghe qua mê-mết ,
Rằng : nên dùng sức mạnh cạnh-tranh .
Được lợi-quyền lại được vang danh ,
Bài-xích kẻ tu hành tác phước .
Làn sóng ấy nhiều người đón rước ,
Dục dân tâm sôi-nổi tràn-trề .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 150
Cổ tục nhà phỉ-báng khinh-chê ,
Cho tôn-giáo là mùi thuốc phiện .
Ai nếm vào ắt là phải nghiện ,
Chẳng còn lo trang võ đấu chinh .
Lấy sắc-thân dẹp nỗi bất-bình ,
Bỏ đức-tính của câu nhơn-quả .
Dầu ai có bền gan sắt-đá ,
Cũng động lòng trước cảnh ngửa-nghiêng .
Đạo diệu-mầu gặp lúc truân-chuyên ,
Phận môn-đệ phải lo vun quén .
Tằm sức nhỏ còn làm nên kén ,
Người không lo có thẹn hay chăng ?
Cả tiếng kêu cùng khắp chư tăng ,
Với tín-nữ thiện-nam Phật-Giáo .
Nên cố-gắng trau thân gìn Đạo ,
Hiệp cùng nhau truyền-bá kinh lành .
Làm cho đời hiểu rõ thinh-danh ,
Công-đức Phật từ-bi vô lượng .
Đồng dẹp bớt âm-thinh sắc-tướng ,
Lo chấn-hưng Phật-Pháp mới là .
Nói cho đời hiểu Phật Thích-Ca ,
Lòng tự-giác xả-thân tầm Đạo .
Ta cũng chẳng hoàn-toàn thông-thạo ,
Nhưng phân cùng bổn-đạo xa gần .
Có một điều già trẻ ân-cần ,
Là phải biết nguyên-nhân Phật-Giáo .
Hồi thế-kỷ khoảng trong thứ sáu ,
Trước kỷ-nguyên tây-lịch thời xưa .
Pháp Giáo chưa biệt-lập tam thừa ,
Thuở Trung-Quốc nhà Châu Chiêu-Đế .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 151
Bên Ấn-Độ thành Ca-Tỳ-La-Vệ ,
Có đức vua Tịnh-Phạn nhơn-từ .
Khắp thần dân lạc-nghiệp an-cư ,
Trên chúa thẳng tôi ngay phò tá .
Đức Hoàng-Hậu Ma-Da phong-nhã ,
Sắc đẹp dường ngọc thốt hoa cười .
Một hôm kia vẻ mặt vui tươi ,
Đến trước bệ tâu cùng thánh-thượng .
Rằng : Thần-thiếp nhờ ơn chung hưởng ,
Của hoàng-gia cũng được vinh-quang .
Kể từ nay thiếp muốn an-nhàn ,
Dưỡng tâm-trí lần xa thế trược .
Chẳng phiền kẻ hầu sau đón trước ,
Chỉ trừ người ý hiệp tâm đầu .
Xin một điều ở chốn long lâu ,
Tập đức tánh khoan-dung đại-độ .
Tránh tất cả những điều thô-lỗ ,
Chẳng ưa gần kẻ bạo ngang-tàng .
Thiếp cúi đầu ngưỡng-vọng Thiên-nhan ,
Phê cho thiếp những điều xin ấy .
Vua nghe xong vội-vàng đứng dậy ,
Bèn chuẩn-y tỏ ý vừa lòng .
Bà tâu thêm ở trước đền rồng ,
Xin Thánh-thượng bao-dung kẻ khó .
Lòng yêu dân ví như con đỏ ,
Tội giảm tha , đói giúp cơm tiền .
Cứu dân nghèo trong lúc đảo điên ,
Lấy đức rộng bủa trong bá-tánh .
Vua hứa chịu giúp người đói lạnh ,
Bà lui về cung điện nghỉ-ngơi ,
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 152
Đêm trăng thanh gió mát thảnh-thơi,
Tiết hòa-thuận khắp nơi hoa nở .
Đức Hoàng-hậu trong lòng hớn-hở ,
Giấc chiêm-bao Bà thấy lạ-lùng .
Bạch-tượng từ ở chốn không trung ,
Bỗng sa xuống mình Bà hối-hả ,
Vừa tỉnh giấc mơ tiên mới lạ ,
Khắp phòng-huê thơm nức mùi hương .
Bà rảo chơn bèn bước ra vườn ,
Truyền thị-vệ thỉnh vua lai đáo .
Vua y lời đến nơi hoa thảo ,
Lại gần Bà sao rất quái-kỳ .
Tay chơn bèn run-rẩy một khi ,
Muốn quì xuống mắt dường tăm-tối .
Tiếng Thần Tiên trên không ca trổi ,
Rằng ta mừng vua hữu thiện-căn .
Sắp có con thế-giới chẳng bằng ,
Sau người ấy lập nên Đạo cả .
Vua nghe xong cúi đầu bái tạ ,
Liền phán cùng Hoàng-Hậu Ma-Da .
Có việc chi vội-vã dời ta ,
Khá nói lại đầu đuôi tường tất .
Bà thuật rõ chiêm-bao trong giấc ,
Xin vua vời ít kẻ bàn giùm .
Các thầy bàn được lịnh vào cung ,
Nghe xong-xả tâu rằng điềm quí .
Ngày thắm-thoát đông qua hạ chí .
Bà trổ sanh Thái-tử đẹp tươi .
Mặt trang-nghiêm khí-phách hơn người ,
Vua cùng khắp thần-dân mừng rỡ .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 153
Họ Thích-Ca từ đây cũng ngỡ ,
Sẽ có người nối nghiệp hoàng-gia .
Liền đặt tên là Sĩ-Đạt-Ta ,
Cả triều chính treo hoa yến-ẩm .
Có nhà sư cách thành mấy dặm ,
Thường ở ăn trong sạch hiền-từ .
Lòng thẳng ngay chẳng có vị tư ,
Đời thanh-tịnh gìn theo Đạo-lý .
Ông lại được Thần Tiên dẫn chỉ ,
Hiểu thiên-cơ thấu mối diệu-huyền .
Ông là người Bà-la-môn tiên ,
A-Tư-Đà tiên hiền tên lão .
Thời buổi ấy vua ưa người Đạo ,
Bèn vào chầu tâu trước bệ rồng .
Xin vua cho ông bước vào trong ,
Được yết-kiến tử-hoàng luôn thể .
Ông xem xong bỗng liền sa lệ ,
Vẻ mặt buồn chẳng thốt ra lời .
Thấy lạ-lùng vua bước đến nơi ,
Liền phán hỏi bảo ông phân rõ .
Trước cung-điện ông liền bày tỏ ,
Rằng tử-hoàng chừng được thành nhơn ,
Lìa đền-đài khổ-cực chẳng sờn ,
Tìm Đạo-lý dắt-dìu sanh-chúng .
Ngài sẽ được thế-gian ca tụng ,
Chắc phần Ngài quả Phật vẹn tròn .
Buồn vì tôi tuổi lớn sức mòn ,
Chẳng sống đặng nghe lời Phật thuyết .
Cả hồng-trần đau-thương thống-thiết ,
Nhờ Ngài mà diệt nẻo luân-hồi .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 154
Vô phước nên tủi bấy phận tôi ,
Chớ chẳng có điều chi lo ngại .
Đức Hoàng-hậu đến ngày thứ bảy ,
Dứt nợ trần nên vội qui tiên .
Có bà dì thay thế mẹ hiền ,
Giùm săn-sóc trông-nom Thái-tử .
Khi lớn lên cho người dạy chữ ,
Lúc vào trường chẳng học mà thông .
Buổi trưởng thành vua vẫn hằng mong ,
Cho Thái-tử đừng lìa cung-điện .
Hội triều-đình các quan lựa tuyển ,
Nàng Du-Gia được chọn kết hôn .
Vua nghĩ rằng muốn tâm yên-ổn ,
Chọn cung-phi mỹ-nữ làm trò .
Cất đền-đài lộng-lẫy đẹp to ,
Ngày ca múa đêm bày lơi-lả .
Lòng Thái-tử cũng không xiêu-ngả ,
Ra khỏi đền du ngoạn một khi .
Buổi đầu tiên gặp những chuyện gì ,
Gặp cụ lão tay nương gậy chống .
Ngài xem qua lòng bèn cảm-động ,
Lần thứ hai thấy kẻ ốm đau .
Xét cõi trần trong dạ héo xào ,
Chi xiết nỗi núng-nao cõi tạm .
Lần thứ ba xe lìa khỏi trạm ,
Được trông nhìn kẻ chết đang khiêng .
Về đền-đài cảm xúc buồn riêng ,
Hằng để trí tầm phương giải-thoát .
Lần thứ tư vừa đi dạo mát ,
Bỗng gặp người tốt đẹp trang-nghiêm .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 155
Nào dè đâu Trời đã ứng điềm ,
Giả tăng-sĩ gợi lòng Thái-tử .
Ngài hiểu rõ ấy là phận-sự ,
Phải xuất gia tầm Đạo mau mau .
Liền quày xe trở lại lai trào ,
Xin Vương-phụ lánh xa mùi thế .
Vua buồn thảm dùng lời khóc kể ,
Rằng : Cha già biết cậy nhờ ai .
Khuyên con nên ở chốn điện-đài ,
Lo nối nghiệp sau tu chẳng muộn .
Lòng Thái-tử quyết theo ý muốn ,
Thừa đêm khuya lén trốn vào rừng .
Lìa cha già , vợ đẹp , con cưng ,
Thân chẳng sá xông-pha bờ bụi .
Ngài thuở ấy nên mười chín tuổi ,
Tâm đại-hùng cương-quyết tu-trì .
Trải bao phen lao-khổ xiết chi ,
Sau Ngài đến Rạch-Ni Liên-Thuyền .
Thấy cỏ hoa cảnh bắt tham-thiền ,
Ngồi khổ-hạnh sáu năm bên ấy .
Đạo gần đắc Ma-Vương theo khuấy ,
Dùng thần-thông nghị-lực dẹp tan .
Ấy mới vừa đắc Đạo hoàn-toàn ,
Và lần bước phô-trương độ chúng .
Ngài bèn xét ở trong Phật chủng ,
Các chúng-sanh đều có như Ta .
Bị vô-minh vọng-tưởng vạy-tà ,
Nên quây lộn Ta-bà cõi khổ .
Lòng thương chúng thuyết-phương Tịnh-độ ,
Đặng dắt-dìu tất cả chúng-sanh .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 156
Nếu như ai cố chí làm lành ,
Chuyên niệm Phật cầu sanh Phật-Quốc .
Cả vũ-trụ khắp cùng vạn-vật ,
Dầu Tiên , Phàm , Ma , Quỉ , Súc-sanh .
Cứ nhứt tâm tín , nguyện , phụng-hành ,
Được cứu-cánh về nơi an-dưỡng .
Chỉ một kiếp Tây-phương hồi hướng ,
Thoát mê-đồ dứt cuộc luân-hồi .
Xét cõi trần sống khổ giạt-trôi ,
Vô lượng thứ ở trong thế-giới .
Lời Phật thuyết ta xin nhắc lại ,
Ta-bà khổ , Ta-bà lắm khổ .
Có bao người xét cho tột chỗ ,
Tịnh-độ vui, Tinh-độ nhàn vui ,
Cảnh thanh-minh sen báu nặc mùi ,
Nào ai rõ cái vui triệt đáo .
Vì phần Ta rất yêu-mến Đạo ,
Chẳng nệ chi trí siển tài sơ .
Lấy lời xưa kết lại ít tờ ,
Cho thiện-tín rỗi nhàn xem-xét .
Dứt mê tâm dứt điều hờn ghét ,
Rán cần chuyên niệm Phật làm lành .
Thường trau-giồi chí-hướng cao-thanh ,
Cho khỏi thẹn con lành Phật-Giáo .
Đức Thích-Ca từ xưa dạy bảo :
Khổ Ta-bà nhiếp lại tám phần .
Bởi chúng-sanh mang lấy xác thân ,
Khổ thứ nhứt sự Sanh là gốc .
Vào bụng mẹ chung quanh bao-bọc ,
Có khác nào ở chốn ngục tù .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 157
Buổi mẹ đau huyết kiệt hình thu ,
Lúc mẹ đói dường treo lỏng-bỏng .
Ta kể sơ những điều bi-thống ,
Mẹ no cơm chật-chội khó-khăn .
Khi ra đời đau-đớn vô ngằn ,
Cất tiếng khóc nếm mùi dương-thế .
Đoạn Lão khổ thứ nhì xin kể ,
Từ trẻ thơ đến tuổi thành nhân .
Hết tráng-cường đến lúc mòn thân ,
Răng lần rụng lưng cong gối mỏi .
Nằm đi đứng đỡ nưng chống chỏi ,
Thử nghĩ coi lao nhọc cùng chăng ?
Đoạn thứ ba ma Bịnh làm nhăng ,
Đeo hành phạt xác thân ô-uế .
Bởi thời-thế chuyển xây biến-thể ,
Thêm uống ăn chẳng được điều-hòa .
Là nguyên-nhân căn bịnh phát ra ,
Thân trằn-trọc hôn-mê nhức-nhối .
Cơn bịnh hoạn càng không tránh nổi ,
Còn mang thêm tật nọ tật kia .
Rồi từ đây đến lúc chia lìa ,
Đoạn Tử khổ thứ tư phân giải .
Trên dương-thế hữu hình tắc hoại ,
Có sanh ra khổ-hải đâu chừa .
Trải bao phen dãi gió dầm mưa ,
Ngày kiệt sức huyễn-thân tan nát .
Gần hấp-hối tâm-thần xao-xác ,
Trí vẩn-vơ kinh-sợ vô cùng .
Rồi mòn lần đến lúc lâm-chung ,
Giã cõi tạm theo đường tội phước .
-
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 158
Nhiều phương thuốc ngừa sau ngăn trước ,
Mà cũng không thoát luật tuần-hườn .
Dầu ẩn nơi cùng cốc thâm sơn ,
Chẳng trốn lánh tử-thần cho khỏi .
Đoạn thứ năm nghĩ-suy tìm-tỏi ,
Cầu Chẳng Thành những việc thích-ham .
Người trên đời ai cũng lòng tham ,
Muốn phước , thọ , phẩm , hàm , tiền của .
Nào vợ đẹp , hầu xinh , là-lụa ,
Không được thì bực-tức ưu-phiền .
Cả tâm thần điêu-đứng đảo-điên ,
Vậy có phải khổ hay là chẳng ?
Đoạn thứ sáu Biệt-Ly cay đắng ,
Người mình thương bỗng lại chia lìa .
Khi khóc than nước mắt đầm-đìa ,
Lúc trông nhớ ruột tằm chua-xót .
Ở thế-gian mấy ai thoát lọt ,
Nợ gia-đình đeo đắm căn-duyên .
Cơn nguy nghèo thân-thể truân-chuyên ,
Kẻ lưu-lạc người chờ trông mãi .
Cuộc tan hiệp , hiệp tan ân-ái ,
Đến xong đời để lại sầu-ưu .
Cái khổ nầy dầu lắm trí mưu ,
Cũng chung chịu như người tăm-tối .
Đoạn thứ bảy khổ Oan-Tắng-Hội ,
Hễ thương nhau tất có ghét nhau .
Thường tranh-đua tiếng thấp lời cao ,
Chẳng nhẫn-nhịn thành ra cừu oán .
Muốn tránh xa đừng trông tâm dạng ,
Cứ gặp nhau mắt tựa kim châm .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 159
Làm cho người đau-đớn âm-thầm ,
Khổ như thế diễn ra mãi mãi .
Đoạn thứ tám Ưu-Sầu lo ngại ,
Cuộc tang-thương dâu bể cảnh trần .
Nghèo thì lo một nỗi nợ-nần ,
Lo đau-đói liệu cơn nhà rách .
Buồn duyên-số phận mình nhơ sạch ,
Rầu gia-đình chúng bạn khinh cười .
Giàu thì lo chen lấn với người ,
Miễn cho được đầy rương đầy tủ ,
Của dương-thế góp tom bảo-thủ ,
Sợ gian-phi trộm cướp rình-mò .
Lo tước-quyền cho được thơm-tho ,
Sợ kẻ khó thiếu tiền chẳng trả .
Ôi ! cả sang hèn chẳng ai thong-thả ,
Sao nhơn-sanh cứ mãi đắm say .
Chẳng tu thân đặng dựa Phật-Đài ,
Cho thong-thả hưởng mùi sen báu .
Thần-Thức nhập Thai-Sen tinh-hảo ,
Nên khỏi màng lo nỗi khổ sanh ,
Thân thì Thân Công-Đức hiền lành ,
Bất di-dịch khỏi vì khổ lão .
Thể Thanh-Tịnh thường không huyên-náo ,
Hết lo toan nắng lạnh gió mưa .
Khổ bịnh kia bởi đó mà chừa ,
Ta thoát cuộc lao-đao vì nó .
Đường sanh-mạng Phật , ta đồng thọ ,
Tánh an-nhiên bất-diệt trường-tồn .
Tử-thần kia đâu dám dắt hồn ,
Thoát luân-chuyển khỏi đeo khổ tử .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 160
Cuộc y thực muốn chi đủ thứ ,
Không nhọc-nhằn lo việc sanh-nhai .
Trí yên nhàn nhìn cảnh Phật-Đài ,
Khỏi quả khổ mưu-cầu-bất-đắc .
Cả Hải-Chúng thảy đều vững-chắc ,
Toàn dân lành đâu có đắn-đo .
Dứt ái-ân quyến-thuộc chuyện-trò ,
Thoát sống khổ thương-yêu-ly-biệt .
Chữ Hòa-Thuận kể sao cho xiết ,
Tâm đồng nhau thượng-thiện vui-vầy .
Cảnh như-như chẳng có đổi thay ,
Không màng biết phân chia nhơn-ngã .
Sẵn vị ngôi rành phân thượng hạ ,
Khỏi khổ câu oán-ghét-gặp-nhau .
Thân tâm thường-trụ hết rạt-rào ,
Chất thô-trược tiêu tan mất cả .
Cõi Tịnh-độ lắm điều thanh-nhã ,
Khổ buồn-rầu-lo-sợ chẳng còn .
Chốn Ta-bà tim lụn dầu mòn ,
Thân tứ-đại của người cũng thế .
Mau thức-tỉnh tu-thân kẻo trễ ,
Đến tội rồi mới hối muộn màng .
Chi cho bằng ta sớm lo toan ,
Gìn giới-luật nghe Kinh trọng Phật .
Đến lâm-chung quả lành đâu mất ,
Cõi Tây-Phương chư Phật đợi chờ .
Việc tu thân thiện-tín hẫng-hờ ,
Chừng họa đến e cho khó tránh .
Môn Tịnh-độ là phương cứu-cánh ,
Rán phụng-hành kẻo phụ Phật xưa .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 161
Lòng từ-bi chẳng quản nắng mưa ,
Xông thuyền giác rước đưa sanh-chúng .
Trong một nước nhân-tài hữu dụng ,
Kẻ tu-hành đa phước thì nên .
Quyết trau thân tánh-hạnh cho bền ,
Niềm ơn nghĩa toan đền dứt nợ .
Ao sen báu Tây-phương đua nở ,
Chờ chúng-sanh niệm Phật chí tâm .
Rán tu cho quỉ khiếp thần khâm ,
Được tâm phát Bồ-Đề vững chắc .
Giữ đừng cho Ma-Vương dẫn-dắt ,
Thường nhớ câu Đại-Lực , Đại-Hùng .
Thắng Thất-Tình giữ vẹn Đạo-Trung ,
Trừ Lục-Dục chớ cho ô nhiễm .
Thập-tam Ma diệt bằng trí-kiếm ,
Rứt xong rồi vô sự thảnh-thơi .
Biển hồng-trần lao-lý diệu-vơi ,
Xô đẩy mãi trong vòng Ngũ-Trược .
Thân hôi tanh muỗi , ruồi đón rước ,
Thêm nhọt-u , ghẻ lác , phung-cùi .
Đâu lúc nào toàn vẹn yên vui ,
Là Kiếp Trược , Ta xin kể trước .
Dòm việc quấy ngắm điều bạo-ngược ,
Mắt trông vào những chỗ đê-hèn .
Nào được xem cảnh báu đài sen ,
Nghĩa Kiến Trược giải ra như vậy .
Trí vẩn-vơ tưởng đó nhớ đây ,
Thiết mưu-kế toan bề thắng-thối .
Ghi thù oán chưởng điều đáp đối ,
Nên ma Phiền-Não Trược đắm say .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 162
Chuyển-luân trong nhân-vật các loài ,
Căn mờ-ám làm điều dại-dột .
Chúng-Sanh Trược , Ta đà kể nốt ,
Còn thứ năm là Mạng Trược trung .
Số giàu-sang , họa-phước , bần-cùng ,
Giàu hoa-nguyệt thung-dung cẩu-thả .
Ưa đẹp mắt mến điều mới lạ ,
Sang oai-quyền , hối-lộ gần xa .
Nghèo a-dua , bợ-đỡ nịnh tà ,
Khó trộm-cướp cũng là nhơ xấu .
Nguyện cùng Phật dứt duyên trần-cấu ,
Phải trừ thêm Thập-Ác huyễn thân .
Khuyên nữ nam suy-nghiệm ân-cần ,
Ác nơi khẩu nhứt là Lưỡng Thiệt .
Với người nầy dùng lời tha-thiết ,
Đến kẻ kia đâm-thọc cho gây .
Khá chừa đi hương-đảng bớt rầy ,
Dùng sự thiệt giải-bày tâm trí .
Người choảng nhau tại mình gia vị ,
Mà cũng không hưởng được lợi-danh .
Sau rõ ra chúng lại ghét-ganh ,
Chiêu cảm quả bất lành thêm nữa .
Ác thứ nhì ỷ-Ngôn chất-chứa ,
Đợi cho người lầm-lỗi xéo vày .
Của tiền nhiều tự phụ rằng hay ,
Chủ ỷ thế nhiếc xài kẻ dưới .
Lắc-léo chi có ba tấc lưỡi ,
Quan ỷ khôn mạt-sát dân ngu .
Nghèo ỷ lanh láo-xược lu-bù ,
Ôi ! thấy thế lòng đau tợ cắt .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 163
Khuyên bá-tánh giữ-gìn cho chặt ,
Đừng để cho quỉ dắt đường cong .
Dùng từ-ngôn nói tận đáy lòng ,
Dầu trên dưới cũng không mấy khác .
Chúng vô phước đời nầy dốt-nát ,
Người khôn-ngoan chỉ-dẫn mới là .
Lời trang-nghiêm êm-ái thốt ra ,
Đừng bao-biếm mới là nhơn-thiện .
Tới Ác-Khẩu thứ ba bày-biện ,
Tiếng tục-tằn thô-lỗ hung-hăng .
Nào chưởi cha , mắng mẹ lăng-xăng ,
Chẳng kể đến luân-thường thảo-hiếu .
Hăm đánh giết những người hèn yếu ,
Hiếp xóm-chòm cô bác chẳng kiêng .
Trong gia-đình chưởi rủa liên-miên ,
Hết Dương-thế kêu sang Thần-Thánh .
Chẳng kiêng nể Phật Trời thượng cảnh ,
Cõi Long-cung mời thỉnh tối ngày .
Đời ám-u tội trạng thảm thay ,
Khuyên bá-tánh bá-gia rán bỏ .
Gương tổ-phụ còn roi lại đó ,
Sao không theo nề-nếp gia-phong .
Chư Thánh-Thần đâu có mất lòng ,
Mà kêu réo Đông , Tây , Nam , Bắc ?
Mấy câu trên toàn là ròng-rặc ,
Những đàn-bà khe-khắt cháu con .
Kể từ nay phải giữ cho tròn ,
Không chừa dứt ắt mang tai-ách .
Lựa lời tiếng dịu-dàng trong sạch ,
Khi thốt ra đoan-chánh hiền-từ .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 164
Tích thiện thì thường có phước dư ,
Bằng tích ác họa-ương đeo đắm .
Ác Vọng-Ngữ thứ tư cũng cấm ,
Nói thêm thừa huyễn-hoặc đủ điều .
Ghét người thời kiếm chuyện dệt-thêu ,
Thương viện lẽ thấp cao bào-chữa .
Đời bất công mấy ai xem sửa ,
Trên điêu-ngoa dưới chẳng phục-tòng .
Khuyên nhơn-sanh lấy lẽ chí-công ,
Mà ăn ở nói năng chơn-chất .
Phật từ-bi độ trong nhơn vật ,
Là luật kinh dạy rất tinh-tường .
Nếu chẳng nghe hồn vướng tai-ương ,
Chừng ấy mới kêu mời khó rước .
Người dương-thế chẳng ưa bốc-xước ,
Phật Thần nào gần kẻ xảo-ngôn .
Đã tu hành đừng có bôn-chôn ,
Tưởng hay giỏi khoe-khoang tài cán .
Người hiểu rành mới càng thêm chán ,
Chi bằng ta bỏ lối trớ-trêu .
Nói với ai cũng phải lựa điều ,
Đừng tráo-chác cho người khinh-dễ .
Ác Tà-Dâm thứ năm càng tệ ,
Chúa hôn-mê chiếm-đoạt thê thần .
Làm đảo-huyền tất cả quốc-dân ,
Tôi bất chánh hoàng-cung dâm-loạn .
Tội lỗi ấy diễn nhiều thảm trạng ,
Từ xưa nay Trời đất đâu dung .
Giàu của nhiều dâm hiếp bần-cùng ,
Quan lấn thế dâm-ô dân khó .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 165
Trai liều-lĩnh điều nầy nên bỏ ,
Đừng phá trinh hại tiết nữ nhơn .
Gái lẳng-lơ tiếng huyễn lời đờn ,
Hoa có chủ đèo-bồng tình mới .
Cất tiếng gọi nữ nam ơi hỡi ,
Bỏ những điều điếm-nhục tông-môn .
Đứng nam-nhi học lấy điều khôn ,
Lòng trung-hiếu gìn theo đạo-lý .
Hàng phụ-nữ gương xưa nối chí ,
Những mẹ hiền dâu thảo roi-truyền .
Niệm Phật mà gây lấy thiện duyên ,
Cho đẹp mặt Tổ-tiên nòi giống .
Thờ Phật-Đạo tỉnh cơn ác mộng ,
Thoát mê-đồ thường phóng quang-minh .
Rán hiểu rành tiếng kệ lời kinh ,
Ác thứ sáu ấy là Đạo-Tặc .
Lấy của người sắm ăn sắm mặc ,
Chẳng kể công nước mắt mồ-hôi .
Phá lương dân dạ luống bồi-hồi ,
Ngày làm-lụng đêm lo gìn-giữ .
Trốn pháp-luật tập-tành đủ thứ ,
Nào đào tường , khoét vách khuân đồ .
Tội chập-chồng đâu biết ở mô ,
Trốn người khỏi trốn Trời sao khỏi .
Nay đuốc huệ Từ-Bi đã rọi ,
Vào thâm-tâm những kẻ gian-phi .
Hãy tu thân chừa thói vô-nghì ,
Của phi-nghĩa làm chi xong chuyện .
Luật nhơn-quả thật là cao viễn ,
Suốt cổ kim chẳng lọt một ai .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
http://img403.imageshack.us/img403/2513/pghh1.jpg
Trang 166
Vậy ta nên làm việc thẳng ngay ,
Cứ bền chí có ngày thong-thả .
Ác thứ bảy Sát-Nhơn gây vạ ,
Tánh hung-hăng đâm chém chặt bầm .
Chất-chứa điều hung dữ trong tâm ,
Chờ đắc thế ra tay hạ sát .
Viết đến đây động lòng rào-rạt ,
Gẫm nhiều người bội-bạc thâm ân .
Nào kể chi là đạo Quân-Thần ,
Tôi giết chúa , con đành sát phụ .
Lúc nguy-cơ tớ mong hại chủ ,
Trò giết thầy tội ấy đáng không .
Thêm chồng giết vợ , vợ giết chồng ,
Niềm huynh-đệ cùng nhau xâu-xé .
Cũng hiếm lúc con còn giết mẹ ,
Giành của tiền cốt-nhục giết nhau .
Tranh lợi-danh giết lẫn đồng-bào ,
Tình nhơn-loại phân chia yểm-bách .
Giết sanh vật đầy lòng kiêu-cách ,
Tưởng rằng mình như thế là ngoan .
Khuyên bá-gia bá-tánh việt-đàn ,
Chớ sát hại mạng người như thế .
Bớt giết vật đặng mà cúng tế ,
Gẫm Thánh-Thần đâu có tư riêng .
Rủi ốm đau bởi tại căn-tiền ,
Hoặc hiện-kiếp làm điều bạo-ác ,
Phải ăn-năn phước điền tạo-tác .
Lo thuốc thang khẩn-vái Phật Trời .
Nguyện sửa lòng ắt Phật giúp đời ,
Xuống phước rộng từ-bi hỉ-xả .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 167
Đấng Thần-Minh công-bình trực dạ ,
Đâu ăn lo đổi họa làm may .
Mở tâm linh nghĩ đến đoạn nầy ,
Điều họa phước ấy cơ báo ứng.
Chẳng biết thân còn toan chứa đựng ,
Quả bất lành chưa trả vay thêm .
Cầu cho đời sóng lặng gió êm ,
Đặng bá-tánh an-nhàn tu niệm .
Ác thứ tám là lòng Tham Hiểm ,
Muốn bao gồm của thế một mình .
Tham nhà cao , cửa rộng , thân vinh ,
Tham vườn ruộng cò bay thẳng kiếng .
Thấy của người thèm khô nước miếng ,
Tính làm sao lường-gạt lấy đi .
Sẵn túi tham bất cứ chuyện gì ,
Dầu xấu tốt cũng là dồn chứa .
Nhớ lời Phật khi xưa dạy sửa ,
Của thế-trần như mật dính dao .
Trẻ tham ăn kê miệng liếm vào ,
Chừng đứt lưỡi mới là hối-hận .
Tham của tạm làm điều tàn-nhẫn ,
Nhắm mắt rồi đâu có mang theo .
Tham tiền tài thường vướng nạn eo ,
Tham sắc đẹp nhà tan cửa nát .
Lúc tận số nằm trơ một xác ,
Gẫm kim-tiền bội-bạc bất tài .
Không làm cho ta được sống dai ,
Lại chẳng bước tiễn đưa một bước .
Thà nghèo thanh hơn giàu mà trược ,
Lo vun-trồng cội phước về sau .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 168
Muốn trừ tham phải liệu cách nào ,
Phải bố-thí diệt lòng ích-kỷ .
Tâm chánh-niệm thường-thường suy-nghĩ ,
Vật ở trần (như) bọt nước làn mây .
Thân ta còn rày đó mai đây ,
Của ấy cũng khi tan khi hiệp .
Ác thứ chín Hận-Sân luận tiếp ,
Lửa trong tâm chẳng đốt mà lừng .
Nổi lôi-đình đâu có định chừng ,
Cho ta biết mà toan giữ trước .
Tánh sân-nộ thường làm bạo-ngược ,
Nên loài người ở cõi thế-gian .
Giận hờn nhau thù-oán dẫy tràn ,
Mới có cuộc tranh tài đấu lực .
Hơn tự-đắc , khoe-khoang dõng sức ,
Phải bị người hiềm-khích ghét-ganh .
Thua hổ-ngươi làm chuyện bất lành ,
Gây nghiệp dữ oan-oan tương báo .
Trong cơn giận kể gì nhơn đạo ,
Tỷ như con cọp dữ trên rừng ,
Gặp thịt toan cấu xé tưng-bừng ,
Phân từ mảnh mới là thỏa dạ .
Diệt được nó tâm trần thong-thả ,
Ta thường nên tập tánh khoan-dung .
Thiệt-hành đi đừng có ngại-ngùng ,
Tha-thứ kẻ lỗi-lầm ngu-xuẩn .
Và nhẫn-nhịn đừng ham tranh-luận ,
Khỏi mất lòng tất cả mọi người .
Tánh thuần-lương vẻ mặt vui tươi ,
Vậy mới đáng tín-đồ Phật-Giáo .
http://www.phatgiaohoahaotexas.org/quyen5.htm
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 169
Nay ta đã quy-y cầu Đạo ,
Gây-gổ là trái thuyết từ-bi .
Ác thứ mười đoạn chót Mê-Si ,
Nguyên tăm-tối từ hồi vô-thỉ .
Màn vô-minh che mờ căn trí ,
Nên thường khi nhận ngụy làm chơn ,
Lo huyễn-thân vật-chất kém hơn ,
Chẳng tìm biết tinh-thần đạo-đức .
Dệt lưới nghi đeo điều phiền-phức ,
Bịn-rịn đời cực-khổ tang-thương .
Khi nói làm ít chịu suy-lường ,
Mãi phạm tội nên rằng nghiệp ác .
Diệt mê-si phải nương thuyền giác ,
Muôn việc làm chính-trực khôn-ngoan .
Đừng bạ đâu tin bướng nghe càn ,
Làm ngu-muội đọa thân uổng kiếp .
Ác trừ xong hiện ra thiện-nghiệp ,
Lóng nguồn chơn Phật tiếp-dẫn cho .
Trồng cây lành vị-quả thơm-tho ,
Tuy không thấy mà sau chẳng mất .
Dầu ai có cười ta khờ-khật ,
Cũng đừng phiền xao-lãng chơn tâm .
Mong tiếng kêu thấu đến Tòng-lâm ,
Cùng thiện-tín bá-gia hưởng-ứng .
Muốn Phật-Giáo từ đây bền vững .
Đừng riêng lo lợi-dưỡng một mình .
Nếu xuất-gia thì phải hy-sinh ,
Cả vật-chất tinh-thần lo Đạo .
Chớ giả-dối mà mang sắc áo ,
Mượn bồ-đề chuỗi hột lòe người .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 170
Làm cho dân khinh-dễ ngạo cười ,
Tội-lỗi ấy luật nào dung-thứ .
Tu còn ham chay to đám bự ,
Đặng thế-gian dưng cúng bạc tiền .
Dối rằng : lo tu-bổ chùa chiền ,
Mà làm của xài riêng cho thỏa .
Bảo làm sao dân không sa-ngã ,
Nghe lời rù Tông nọ phái kia .
Cả tăng-đồ trong nước chia-lìa ,
Riêng pháp-bảo , riêng chùa , riêng Phật .
Trong bá-tánh sầu-thành chất-ngất ,
Mãi nghi nan chẳng biết đàng nào .
Lòng mến yêu chẳng nệ công-lao ,
Mượn bút mực đôi lời trần-thuyết .
Tùy thiện-tín hiểu Ta giả thiệt ,
Làm hay không chẳng dám ép nài .
Nguyện mười phương chư Phật đáo lai ,
Đồng tiếp-dẫn chúng-sanh giải-thoát .
Kệ :
Đêm thanh hiên nguyệt dựa kề ,
Nhìn xem thế-sự não-nề tâm-can .
Từ Ta nương chốn Phật-đàng ,
Dứt tâm trần-cấu chẳng màng vinh-huê .
Trần-hoàn thiện-tín còn mê ,
Thêm lời giục-thúc gọi về đàng tu .
Dốc lòng vạch ngút mây mù ,
Đặng dìu bá-tánh đường tu chen vào .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 171
Lời Thầy cạn tỏ âm-hao ,
Để truyền hậu-thế vàng thau lọc-lừa .
Tu cầu thuận gió hòa mưa ,
An-hòa nhơn-vật phước thừa trời ban .
Tu cầu thoát chốn gian-nan ,
Cầu trong chư quốc chư bang giao-hòa .
Tu cầu yên nước lợi nhà ,
Cửu-huyền Thất-tổ Diêm-La thoát hình .
Tu cầu Phật hóa tánh tình ,
Lưới mê chẳng buộc nhẹ mình tiêu-dao .
Tu cầu cửa Phật đặng vào ,
Gót sen thong-thả xiết bao thanh-nhàn .
Tu cầu bịnh tật tiêu-tan ,
Từ-bi hỉ-xả Phật ban phép lành .
Tu cầu thoát khỏi tử sanh ,
Nương theo Phật-Quốc lời lành hằng nghe .
Cõi trần đừng đắm ngựa xe ,
Đeo tuồng mộng-huyễn lập-lòe sắc-hương .
Tu cầu trăm họ hiền lương ,
Đồng thinh niệm Phật tai-ương chẳng còn .
Tu cầu gia-đạo vuông tròn ,
Chồng hòa vợ thuận cháu con thảo hiền .
Tu cầu thoát khỏi xích-xiềng ,
Dựa kề chơn Phật xa miền trần-lao .
Tu cầu chóng hết binh-đao ,
Gặp đời bình-trị xiết bao vui-vầy .
Mắt nhìn chư Phật đông dầy ,
Thành vàng điện ngọc trò Thầy đăng tiên .
Ai mà muốn đặng phước-duyên ,
Nghe lời khuyến-thiện lòng liền phát tâm .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 172
Tu cho rõ mối huyền-thâm ,
Qui đầu Phật-Pháp khỏi lâm tai-nàn .
Phước đức quí hơn bạc vàng ,
Những người bạc-ác giàu sang ích gì .
Chi bằng ăn ở nhu-mì ,
Nghe lời Phật Thánh kính vì người trên .
Hiếu-trung lòng chớ vội quên ,
Sống lo trọn Đạo , thác lên Tiên-Đài .
Nam-mô miệng niệm hằng ngày ,
Lánh lời dua-mị học rày kệ-kinh .
Trau tâm luyện tánh cho minh ,
Chuyên lo niệm Phật sửa mình cho trơn .
Lóng tai nghe rõ tiếng đờn ,
Không dây không phiếm oán hờn cũng không .
Đờn tây rồi lại đờn đông ,
Trách trong bá-tánh gặp sông quên nguồn .
Phàm-trần như chỉ rối cuồn ,
Mà còn say-đắm theo tuồng lẳng-lơ .
Lời lành mắt lấp tai ngơ ,
Đua theo vật-chất hẫng-hờ đàng tiên .
Hố sâu tình-dục lại ghiền ,
Ghiền cho đến lúc chúng khiêng quan-tài .
Nhắm mắt cũng nắm hai tay ,
Đâu đem tiền của đem rày hầu non .
Chỉ có tội phước hỡi còn ,
Đến nơi thẩm-phán cửa son Diêm-Đài .
Phước nhiều tiên-cảnh lên rày ,
Tội nhiều sa-đọa nhiều ngày thảm-thê .
Chừng ấy mới biết chỉn ghê ,
Ăn-năn chẳng kịp khó bề tính-toan .
http://www.phatgiaohoahaotexas.org/quyen5.htm
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 173
Ngày nay sớm đến Phật-đàng ,
Tu cầu chư Phật cứu an linh-hồn .
Tội tiêu phước hưởng trường-tồn ,
Không còn mắc nẻo dại-khôn luân-hồi .
Thấy đời khó nỗi yên ngồi ,
Thêm lời Thầy nhắc một hồi thấp cao .
Nữ nam muốn rõ âm-hao ,
Rán trau đức-hạnh ngày sau sẽ tường .
* * *
Ngôn-từ đạo hạnh ý Thầy khuyên ,
Hạnh đức ân-cần rán tập chuyên ,
Thất-tổ cửu-huyền nơi chín suối ,
Mỉa-mai xa lánh sáu đường duyên .
* * *
Vô-thượng thậm thâm dĩ ý truyền ,
Danh-ngôn chép để rạch đàng Tiên .
Cư-gia Tịnh-Độ tâm viên-mãn ,
Sĩ xuất văn-từ dốc dạy khuyên .
NAM MÔ BỔN-SƯ THÍCH-CA MÂU-NI PHẬT( tam niệm )
NAM MÔ A-DI-ĐÀ PHẬT
***
-
Re: Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Tôn chỉ hành đạo (Quyển 6) - A (Clip)
http://www.hoahaomedia.org/hoahao/?song_id=1224
Tôn chỉ hành đạo (Quyển 6) - B (Clip)
http://www.hoahaomedia.org/hoahao/?song_id=1225
QUYỂN SÁU
Cách Tu-Hiền và Sự Ăn Ở của Một Người Bổn đạo
Lời nói đầu
Năm năm trường xa cách , cái chánh-sách áp-bức tôn-giáo gắt-gao của người Pháp làm cho tôi không được gần-gũi các người hầu giải-bày tường-tận Tôn-Chỉ Hành-Đạo của tôi .
Ấy không phải vì tôi cố ý muốn xa lánh các người , song chẳng qua vì sự bắt-buộc của kẻ cường-quyền nên tôi và các người không được trực-tiếp cùng nhau . Tuy-nhiên cũng có lắm thiện-nam tín-nữ rất trung-thành , một lòng gìn Đạo . Nhưng gần đây có vài kẻ hiểu lầm , hành-động một vài điều không hợp với tinh-thần đạo-đức , trái chủ-nghĩa từ-bi bác-ái và sự cao-thượng của giáo-pháp nhà Phật . Thế nên điều ấy làm cho quyển sách nhỏ nầy ra đời . Vậy từ nay trở đi tôi ước mong rằng với vài điều sơ-lược kể ra sau đây , toàn thể thiện-nam tín-nữ trong Đạo sẽ dùng trí-tuệ mình , suy-gẫm gìn-giữ ăn ở theo quy-tắc đã định , đặng tránh những việc đáng tiếc xảy ra , hầu giữ tròn danh-giá của Đạo Phật . Như thế chẳng phụ công ơn của Đức Bổn-Sư Thích-Ca Mâu-Ni đã khai sáng Đạo Phật và đã dìu-dắt quần-sanh tầm đường giải-thoát .
Nam-Mô Bổn-SƯ Thích-Ca Mâu-Ni Phật
HÒA-HẢO
* * *
NHỮNG ĐIỀU SƠ - LƯỢC
CẦN BIẾT CỦA KẺ TU-HIỀN
Đây là quyển thứ sáu mà
ĐỨC THẦY đã viết hồi tháng 5 dl 1945 tại Sàigòn .
Đạo Phật từ xưa đến nay luôn luôn phân làm hai hạng người :
1) Hạng xuất-gia ,
2) Hạng tại-gia .
HANG XUẤT-GIA : Gồm có các nhà sư hay những ni-cô đã hoàn toàn ly-khai với gia-đình , quê-hương , bè-bạn , dựa thân vào cửa Thiền hoặc núi non am-cốc , hằng ngày chỉ chuyên lo kinh-kệ , săn-sóc cảnh dà-lam , trau-luyện đức lành , giồi-mài trí-tuệ hầu giảng-giải cho bá-tánh ,thập phương nghe để quày đầu hướng thiện quy-y Phật pháp , không còn thiết đến việc đời . Gia-đình nhà-cửa của nhà sư là cả thế-gian , thân-quyến nhà sư là khắp cả nhân-loại đại-đồng . Đó là hạng người dốc tu cho mau thành Phật-quả , thoát kiếp luân-hồi .
HẠNG TẠI GIA : Gồm tất cả đại-chúng , tất cả thiện-nam tín-nữ chưa đủ những điều-kiện xuất-gia , vì cảm thấy mình còn nặng nợ với non-sông tổ-quốc , với gia-đình , với đồng-bào xã-hội , nên chưa thể làm như các nhà sư hay ni-cô đặng . Tuy vậy họ cũng sẵn-sàng hoan-nghinh ca-tụng lý-tưởng từ-bi bác-ái đại-đồng .
http://www.phatgiaohoahaotexas.org/quyen6.htm
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 180
của nhà Phật và Luật Nhân-Quả do Phật thuyết ra . Thế nên ở tại nhà , họ phượng thờ Đức Phật , phát-nguyện quy-y , giữ-gìn ít điều giới-luật , hằng coi kinh sách , sửa tánh , răn lòng , ủng-hộ các sư . Như thế họ cũng lần lần lên con đường giải-thoát .
Đây là hạng người học Phật tu Nhân .
Bàn xét như trên , thấy rằng toàn-thể trong Đạo chúng ta thuộc hạng tại-gia cư-sĩ , học Phật tu Nhân vậy .
Sách xưa có câu : Thiên kinh vạn điển hiếu nghĩa vi tiên (muôn vạn quyển kinh của Phật Thánh Tiên đều dạy sự hiếu-nghĩa làm đầu). Hôm nay đã quy-y đầu Phật tu-niệm tại-gia , ta hãy cố-gắng vưng lời Thầy , Tổ đã dạy , lo tròn câu hiếu-nghĩa .
Đức Thầy Tây-An thuở xưa thường khuyến-khích các môn-nhơn đệ-tử rằng : muốn làm xong hiếu-nghĩa có bốn điều ân ta cần phải hy-sinh gắng-gổ mới mong làm trọn .
1. - Ân Tổ-Tiên cha mẹ ,
2. - Ân Đất-Nước ,
3. - Ân Tam-Bảo ,
4. - Ân Đồng-Bào và Nhơn-Loại :
(với kẻ xuất-gia thì ân đàn-na thí-chủ)
Ân Tổ-Tiên Cha Mẹ : Ta sanh ra cõi đời được có hình-hài để hoạt-động từ thuở bé cho đến lúc trưởng thành , đủ trí khôn-ngoan , trong khoảng bao nhiêu năm trường ấy , cha mẹ ta chịu biết bao khổ-nhọc nhưng sanh ra cha mẹ là nhờ có tổ-tiên nên khi biết ơn cha mẹ , cũng có bổn phận phải biết ơn tổ-tiên nữa .
-
Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 181
Muốn đền ơn cha mẹ , lúc cha mẹ còn đang sanh-tiền , có dạy ta những điều hay lẽ phải ta rán chăm-chỉ nghe lời , chớ nên xao-lãng , làm phiền lòng cha mẹ . Nếu cha mẹ có làm điều gì lầm-lẫn trái với nhân-đạo , ta rán hết sức tìm cách khuyên-lơn ngăn-cản . Chẳng thế ta còn phải lo nuôi dưỡng báo đền , lo cho cha mẹ khỏi đói rách , khỏi bịnh-hoạn ốm-đau , gây sự hòa-hảo trong đệ-huynh , tạo hạnh-phúc cho gia-đình , cho cha mẹ vui lòng thỏa-mãn . Rán cầu cho cha mẹ được hưởng điều phước thọ . Lúc cha mẹ quá vãng , hãy tu cầu cho linh-hồn được siêu-thăng nơi miền Phật cảnh , thoát đọa trầm-luân .
Còn đền ơn tổ-tiên , là đừng làm điều gì tồi-tệ điếm-nhục tông-môn , nếu tổ-tiên có làm điều gì sai lầm gieo họa đau-thương lại cho con cháu , ta phải quyết chí tu cầu và hy-sinh đời ta làm điều đạo-nghĩa , rửa nhục tổ-đường .
Ân Đất-Nước : Sanh ra , ta phải nhờ Tổ-tiên , cha-mẹ , sống ta cũng nhờ đất-nước , quê-hương . Hưởng những tấc đất , ăn những ngọn rau , muốn cho sự sống được dễ-dàng , giống nòi được truyền-thụ , ta cảm thấy bổn-phận phải bảo-vệ đất-nước khi bị kẻ xâm-lăng giày đạp . Rán nâng-đỡ xứ sở quê-hương lúc nghiêng nghèo , và làm cho được trở nên cường-thạnh . Rán cứu-cấp nước nhà khi bị kẻ ngoài thống-trị . Bờ-cõi vững lặng thân ta mới yên , quốc-gia mạnh giàu mình ta mới ấm .
Trang 182
Hãy tùy tài tùy sức , nỗ lực hy-sinh cho xứ-sở . Thảng như không đủ tài-lực đảm-đương việc lớn , chưa gặp thời-cơ giúp-đỡ quê-hương , ta phải rán tránh đừng làm việc gì sơ-xuất đến đỗi làm cho nước nhà đau-khổ , và đừng giúp sức cho kẻ ngoại địch gây sự tổn-hại đến đất-nước . Đó là ta đền ơn cho đất-nước vậy .
Ân Tam-Bảo : Tam-Bảo là gì ? - Tức Phật , Pháp , Tăng .
Con người nhờ tổ-tiên cha mẹ sanh ra nuôi dưỡng , nhờ đất-nước tạo kiếp sống cho mình . Ấy về phương-diện vật-chất . Về phương-diện tinh-thần , con người cần nhờ đến sự giúp-đỡ của Phật , Pháp , Tăng , khai mở trí-óc cho sáng-suốt . Phật là đấng toàn-thiện , toàn-mỹ , bác-ái vô cùng , quyết cứu-vớt sanh-linh ra khỏi vòng trầm-luân khổ-hải . Thế nên Ngài mới truyền lại giáo-pháp , tức là những lời chỉ dạy cho các chư tăng đặng đem nền Đạo cả của Ngài ban bố khắp trần-thế . Các chư tăng chẳng ai lạ hơn những đại đệ-tử của Đức Phật vậy . Bởi vì Đức Phật luôn luôn chỉ-dẫn và cứu-vớt quần-sanh thoát miền mê-khổ , nên ta hãy kính-trọng Phật , hãy tin-tưởng và tín-nhiệm vào sự-nghiệp cứu đời của Ngài , làm theo những điều chỉ dạy do các chư tăng cho biết . Tổ-tiên ta đã hiểu rõ sự nhiệm-mầu , lòng quảng-ái của Phật đối với chúng-sanh , đã kính trọng sùng-bái Ngài , đã hành-động đúng theo khuôn-khổ Ngài đã dạy và đã vun-trồng bồi-đắp cho nền Đạo được
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 183
phát-triển thêm ra , xây-dựng một tòa lầu-đài Đạo-hạnh vô thượng vô song , roi truyền mãi-mãi với hậu-thế .
Nên bổn-phận chúng ta phải noi theo chí đức của tiền-nhân hầu làm cho trí-tuệ minh-mẫn đặng đi đến con đường giải-thoát , dẫn-dắt giùm kẻ sa-cơ và nhứt là phải tiếp-tục khai-thông nền Đạo-đức đặng cái tinh-thần từ-bi bác-ái được gieo rải khắp nơi nơi trong bá-tánh . Như thế mới chẳng phụ công-trình vĩ-đại của Đức Phật và của tiền-nhân để lại và không đắc tội với kẻ đời sau vậy .
Ân Đồng-Bào và Nhân-Loại : Con người vừa mở mắt chào đời đã thấy mình phải nhờ đến sự giúp-đỡ của những kẻ ở xung quanh , và cái niên-kỷ càng lớn thêm bao nhiêu , sự nhờ-nhõi càng tuần-tự thêm nhiều chừng nấy . Ta nhờ hột cơm của họ mới sống , nhờ miếng vải của họ mới ấm thân , nhờ cửa nhà của họ mới tránh cơn phong vũ . Vui-sướng : ta đồng hưởng với họ . Hoạn-nạn : họ cùng chịu với ta . Họ và ta cũng một màu da , cũng nói một thứ tiếng . Ta và họ hợp nhau thì thành lại làm một : ấy là Quốc-gia đó . Họ là ai ? Tức những người ta thường gọi bằng đồng-bào vậy . Đồng-bào ta và ta cùng chung một chủng-tộc , cùng một nòi giống roi-truyền , cùng có những trang lịch-sử vẻ-vang oanh-liệt , cùng tương-trợ lẫn nhau trong cơn nguy-biến , cùng chung phận-sự đào-tạo một
Trang 184
tương-lai rực-rỡ trong bước tiền-đồ của giang-san đất nước . Đồng-bào ta và ta có một liên-quan mật-thiết , không thể rời nhau , chẳng thể chia nhau , và chẳng khi nào có ta mà không có đồng-bào , hay có đồng-bào mà không có ta .Thế nên , ta phải rán giúp-đỡ họ hầu đáp đền cái ơn mà ta đã thọ trong muôn một . Chẳng những thế thôi , ngoài đồng-bào , ta còn có thế-giới người đang cặm-cụi cần-lao cung-cấp những điều nhu-cầu cần-thiết . Họ là nhân-loại , là những người đang sanh sống với chúng ta trên quả địa-cầu.Nếu không có nhân-loại, thử hỏi dân-tộc ta ra như thế nào ? Ta có đủ vật-liệu để dùng chăng ? Ta có thể tự-túc một cách đầy-đủ chăng ? Nói tóm lại , ta có thể lẻ-loi đương đầu với những khi phong vũ nhiệt hàn , với những lúc ốm-đau , nguy-biến , giữ vững cuộc sống còn nầy chăng ? Hẳn không vậy . Thế nên dân-tộc ta phải nhờ đến Nhân-loại , nghĩa là nhờ đến dân tộc khác và phải biết ơn họ . Hãy nghĩ đến họ cũng như mình nghĩ đến mình và đồng-chủng mình .
Vả lại cái tình từ-bi bác-ái của Đức Phật mà ta đã nhận thức , rất thâm-huyền quảng-hượt . Cái tình ấy , nó không bến không bờ ,không phân-biệt màu da , không phân-biệt chủng-tộc : nó cũng không luận sang hèn và xóa bỏ hết các tầng lớp đẳng-cấp xã-hội , mà chỉ đặt vào một : Nhân-loại Chúng-sanh .
Thế , ta không có lý-do gì chánh-đáng để vì mình hay vì đồng-bào mình , gây ra tai-hại cho các dân-tộc khác . Trái lại , hãy đặt vào họ một tư-tưởng nhân-hòa ,
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 185
một tinh-thần hỉ-xả và hãy tự xem mình có bổn-phận giúp-đỡ họ trong cơn hoạn-nạn .
Đối với những kẻ xuất-gia quy-y đầu Phật , phụ vào những ân-huệ đã thọ như đã nói trên , họ còn phải trực-tiếp chịu-ân của các đàn-na thí-chủ , nghĩa là những thiện-nam tín-nữ có hảo-tâm cung-cấp những vật dụng cần-thiết cho họ . Họ nhờ đến hột cơm , đến miếng vải , đến thuốc men đặng sanh sống . Rốt lại họ phải nhờ đến sự nuôi dưỡng hoàn-toàn của những kẻ tốt lòng .
Với quần-sanh , họ mang cái ân rất nặng cho nên họ phải dìu-dắt sinh-linh đi tầm Chân-lý đặng đáp-tạ tấm lòng chiếu-cố của Thiện tín .
LUẬN VỀ TAM NGHIỆP :
Sanh ra ở đời , con người dầu muốn hay dầu không , cũng phải chịu dưới sự chi-phối của định-luật thiên-nhiên . Định-luật ấy gồm vào một chữ Đạo , đạo của con người kêu bằng Đạo Nhân , và nó là một con đường đi trúng thì sống , bước trật tất chết .
Muốn làm tròn Nhân-Đạo , phải giữ vẹn tứ ân . Nhưng trước hết hãy tránh Tam-nghiệp và chừa Thập-ác , cũng như muốn làm giàu phải tránh đừng cho thiếu nợ .
Mỗi người đều có ba nghiệp chướng sau đây :
Thân-nghiệp : (tội lỗi do xác-thân gây nên)
Khẩu-nghiệp : (tội lỗi do miệng-lưỡi gây nên)
Ý-nghiệp : (tội lỗi do ý-tưởng gây nên) Ba nghiệp-chướng ấy khiến con người phạm mười điều ác kể ra dưới đây :
Thân-nghiệp sanh 3 điều ác :
1) Sát-sanh
2) Đạo-tặc
3) Tà-dâm
Khẩu-nghiệp sanh 4 điều ác :
1) Lưỡng-thiệt
2) Ỷ-ngôn
3) Ác-khẩu
4) Vọng-ngữ
Ý-nghiệp sanh 3 điều ác :
1) Tham-lam
2) Sân-nộ
3) Mê-si
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 187
Sát-Sanh : - Con người mới sanh ra ở đời đều có tánh hiền lành cả . Song đến lúc lớn khôn vì phải sống chung-chạ với thế-giới người hung-tàn bạo-ngược , tánh-nết liền ô-nhiễm những sự xấu-xa hèn kém , trở nên độc-ác dữ-dằn .
Loài người giết nhau vì tiền bạc , vì sắc đẹp , vì lợi-danh , vì quyền-thế , vì thù-hiềm , vì háo thắng ... nghĩa là họ giết nhau vì sự ích-lợi của một người , của một nhóm người , của một đẳng-cấp xã-hội , của một quốc-gia ; họ muốn tiêu-diệt tất cả nhân-loại , không một ai có quyền sống sanh cùng họ cả .
Tại trào-nội , sự mà vua coi bầy tôi như cỏ rác , bầy tôi sánh vua như thể địch-thù đã làm nguyên-nhân cho biết bao cuộc tương-tàn tương-sát . Ngoài lê-thứ thì con giết mẹ cha , tớ hại chủ , trò giết thầy , chồng vợ giết nhau , đệ huynh xâu-xé . Những cuộc tương-tàn rất thường xảy ra trong nhân-loại không ngoài các lý-do đã kể trên . Đó là người đối với người .
Người đối với thú-cầm sanh-vật còn tàn-nhẫn gấp mấy nữa : họ giết thú-vật vì miếng ăn , vì sự dị-đoan mê-tín , vì sự vui thích . Đành rằng mình không thể dứt tuyệt giết các sanh-vật (gà , vịt , heo ...) để nuôi thân sống ; nhưng chẳng khá dựa vào lý vật dưỡng nhơn (thú-vật sanh ra đặng nuôi con người) mà giết nó một cách quá đáng . Chỉ cần dùng nó vừa đúng theo sự nhu-cầu cần-thiết của các món thực-phẩm mình thôi mà không nên hoang phí hy-sinh nó , nếu sự hy-sinh ấy không ích-lợi cho mình lắm . Nhứt là chẳng khá giết
-
Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 188
các thú-vật trong khi tế-lễ . Người ta tưởng rằng khi mình phạm tội với Thánh , Thần , Trời , Đất có thể sát hại sanh-vật cúng-tế cầu cho tội-quả tiêu-trừ . Sự tin-tưởng ấy rất sai-lầm huyễn-hoặc , vì đứng vào bực siêu-hình cao-cả như chư-vị Thánh Thần , có lý nào vì một tình riêng làm sai chạy lẽ công . Khi gặp tai-nạn bất ngờ hay rủi ro đau ốm , con người không chịu thuốc-thang , khẩn vái Phật Trời cầu cho tai qua nạn khỏi , lại giết các thú vật tế Thần cúng Thánh , kêu cốt , kêu đồng . Họ không chịu tìm nguyên-nhân các sự họa-hoạn , không chịu tìm hiểu rằng những tai-biến xảy ra đều do căn tiền báo quả hậu , và không chịu ăn-năn chừa lỗi , tạo-tác phước điền . Trong khi giết các thú-vật đặng tế-lễ , họ đã phạm thêm một tội ác lúc họ chưa đền-bồi các tội ác trước được .
Chẳng những vậy thôi , họ còn giết các thú-vật vì sự vui thích của mình ; kẻ bắn chim đang bay trên trời , người chặt cá đang lội dưới nước . Họ bắt thú-vật làm tấm bia cho họ nhắm trong những khi cao hứng , quên hẳn rằng sanh-vật cũng có linh-hồn , cũng có thân-xác , cũng biết tìm lẽ sống còn như nhân-loại vậy .
Thế nên , hãy tha-thứ cho chúng , hãy dung-dưỡng chúng và nhứt là đối với các gia-súc : trâu , bò , ngựa , chó , mèo ... chẳng khá sát-hại , vì chúng đã giúp ích cho ta trong các việc sanh-hoạt hằng ngày . Tóm lại , không có sự sát-sanh vô cớ nào có thể tha-thứ được và trong những ngày chay lạt hãy cữ hẳn .
Đạo-Tặc : - Câu Bần cùng sanh đạo-tặc cần phải
-
Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 189
là một câu chữa mình của bọn bất-lương vô đạo . Những kẻ nầy ngày vẩn-vơ đầu đường xó chợ , tối kiếm chỗ khoét vách đào tường , không làm muốn có ăn , không lo muốn có mặc . Lớp người cặn-bã của xã-hội nầy , sống ngoài vòng pháp-luật , trốn nhủi trốn chui , phá rối sự an-ninh của dân-chúng , chuyên lo giết người cướp của , đoạt giựt tài-sản lương dân , không nghĩ rằng phải tốn bao nhiêu giọt mồ-hôi , bao nhiêu dòng nước mắt mới làm ra được . Họ là giống sâu làm rầu nồi canh , là tội-nhân gây ra những tai-biến trong những gia-đình cần-lao kiệm-tiết , là nguyên-nhân của sự nghèo sự khó , họ phá-hoại hạnh-phúc của con người .
Cơ-hàn đói-khó , thay vì phải làm-lụng như những kẻ khác mưu cuộc sống còn , họ gây cái lỗi nầy rồi đến cái lỗi khác , phạm tội nầy rồi tới tội nọ , tạo chẳng biết bao nhiêu chuyện bất lành cho nhân-chủng . Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt , những kẻ ấy dầu họ không bị luật hình của loài người phân xử , song cơ Trời cũng sẽ báo ứng đến những hành-vi đen tối , nếu họ không chịu ăn-năn chừa lỗi , sửa tánh tu-thân , bỏ thói vô-nghì lánh điều phi-nghĩa .
Tà-dâm : Muôn việc lành hiếu-thuận đứng đầu , ngàn việc dữ tà-dâm đứng trước Sách sử thường bảo như thế .
Lần dở xem sử sách , thời thấy tội ác ấy lan-diễn khắp nơi , từ trào-nội cho đến thứ-dân , từ trong gia-đình đến kẻ xa người lạ ; nó là mầm gây ra biết bao thảm
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 190
trạng ! Gương của vua Tề với vợ Thôi-Tử , An-lộc-Sơn với Dương-quí-Phi há chẳng còn lưu-liên hậu thế ? Giàu ỷ của hiếp-dâm kẻ khó , quan ỷ quyền cưỡng-bức đám dân hèn . Gian-phu dâm-phụ , từ xưa đến nay luôn luôn đều có .
Muốn tránh sự bại-hoại nền luân-lý nước nhà , muốn giữ-gìn tiếng tăm của gia-thế , phải đừng để dục-tình lôi cuốn , bắt chước gương xưa trau-giồi lòng hiếu-trung trinh-tiết .
Lưỡng-thiệt : - Đứng đầu các tội ác do miệng lưỡi gây ra , ác lưỡng-thiệt nầy đã làm duyên-cớ cho những sự hiểu lầm nhau , những sự cãi-vã , gây-gổ sanh oán sanh thù . Sự phải của người thì bớt , sự quấy của người thì thêm , cái lưỡi đã tạo những sự chia rẽ , những cuộc phân-tranh , phá tan sự đoàn-kết , tình thân-yêu giữa nhân-loại . Nó cũng là nguồn-cội của bao nhiêu bất hòa , hiềm-khích .
Để giải-trừ những tai-vạ ấy , phải giữ cho lời nói mình được thành-thật chánh-đáng , được vậy trong hương-đảng mới bớt rầy-rà , ngoài xã-hội không điều xích-mích và mình cũng không còn chịu ác-cảm , tránh sự miệt-khinh của kẻ khác .
Ỷ-ngôn : - Nói đến tội nầy tức là nói đến những vụ chủ ỷ quyền nhiếc xài tôi tớ , quan ỷ thế mắng chưởi dân ngu . Kẻ giàu có thường ỷ tiền bạc xài-xỉ người nghèo , kẻ xảo-quyệt ỷ sự khôn lanh nói những điều thất thiệt , kẻ học-thức ỷ sự khôn-ngoan dùng lời nói hạ-nhục người dốt-nát .
-
Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 191
Hãy tránh những sự hiếp người như thế ấy , vì những kẻ dưới tay mình cũng có đầu óc , cũng biết nghĩ suy , nhưng tại họ bạc-phước vô phần nên phải chịu lụy mình vậy . Nếu họ có lỗi lầm hãy dạy-dỗ họ , dùng những cam-ngôn mỹ-từ , những lời trang-nghiêm êm-dịu chỉ bảo , không khá bao-biếm mà mang điều tội-lỗi .
Ác-khẩu : - Những tiếng thề-thốt , lỗ mãng , chưởi mắng tục-tằn làm ra tội nầy ; con chưởi mẹ mắng cha , không kể luân-thường thảo-hiếu ; mạnh-bạo hăm-he đánh giết những kẻ yếu-hèn , hiếp-đáp xóm chòm cô bác . Mở miệng ra chưởi gió mắng mây , trù rủa gia-đình , không kiêng Thần Thánh . Tối ngày kêu réo Phật Trời , mời thỉnh Long-cung , làm cho tội-lỗi càng thêm chồng-chập .
Hãy bỏ những tiếng tục-tằn thô-lỗ , làm cho đời sống được êm-dịu thanh-bai hơn . Đối với cha mẹ phải có lễ độ , với gia-đình , với bà con cô bác , với xóm chòm quen thuộc , lời nói mình phải đoan-trang nghiêm-chỉnh . Đối với con cháu trong nhà , không nên nói những điều ác đức phải dùng lời nói dịu-dàng hiền-hậu dạy-dỗ chúng .
Vọng-ngữ : - Thêm thừa , huyễn-hoặc , có nói không , không nói có , ác vọng-ngữ đã làm nguyên-nhân cho những sự bất công của nhân-loại . Thương người nào kiếm cách bào-chữa , giấu-giếm sự quấy và thêu-thùa sự tốt ra , ghét ai đặt điều nói xấu và che đậy cái điều phải của họ . Khoe-khoang tự-đắc , xảo-trá đa-
-
Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 192
ngôn , những kẻ điêu-ngoa làm cho thiên hạ khinh-khi miệt-thị .
Muốn tránh những điều khiến cho tư-cách nhân-quần phải bị giảm hạ , hãy tập tánh nói năng chân-chánh , bỏ lối láo-xược trớ-trêu . Chẳng nên tráo-chác với người , bỏ tiếng xảo-ngôn và phải dùng lời chơn-chất .
Tham-lam : - Tánh tham-lam đã làm cho loài người phải chịu bao nhiêu thảm khổ : Chiến-tranh , cướp bóc , giết người ... tham danh , tham lợi , tham sắc , tham tài , tham quyền , tham thế ... Những sự ấy đã xô đẩy con người vào chẳng biết bao nhiêu cuộc chiến-đấu ác-liệt , gây nên những thảm-họa tày trời . Những tấn tuồng giặc giã , cướp của sát nhơn , những vụ hối-lộ , những vụ tranh thế giành quyền đã làm cho nhân-sanh điêu-linh trong vòng tai-nạn khốc-hại . Cái tham ấy cũng đã làm cho con người đau buồn hận khổ , phải khóc đứng than ngồi , phải liều mình tự-sát chỉ vì sự ham muốn không được thực-hiện ; người ta quyên-sinh vì tình yêu , vì lợi quyền , vì thất trận ... Những cuộc cấu xé lẫn nhau , những vụ nồi da xáo thịt , những tương sát tương tàn , những điều hung-hăng bạo-ác cũng do sự tham-lam mà ra cả . Ngày giờ nào loài người diệt được tánh ham muốn của mình , ngày giờ ấy bớt được một phần lớn của sự khổ . Vả lại , ở đời phải có những lúc thăng trầm chìm nổi , có thì ta xài , không ta nhịn , can gì phải bày mưu tính kế chiếm đoạt của kẻ ngoài . Của là của chung trong thiên-hạ , đời ta còn , nó còn ; đời ta mất , nó mất ; gương Thạch-
-
Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 193
Sùng Vương-Khải há không để lại cho ta một bài học đích-đáng lắm ru ? Thế nên hãy nghĩ đến người cũng như mình nghĩ đến mình , hãy dẹp lòng vị-kỷ tham lam , lo vun-trồng phước-đức , bố-thí cho kẻ nghèo hèn , rán công-phu sám-hối để có thể yên vui nơi miền Cực-Lạc , lánh sự giả tạm ở cõi trần nầy .
Sân-nộ : - Tánh nóng-nảy thường xúi con người làm những chuyện bất-công sái phép , chém giết oán-thù nhau . Kẻ thắng kiêu-hãnh , người bại hổ-ngươi , nên sự hiềm-thù càng lan rộng . Giận mất khôn , cơn giận làm cho con người cuồng trí , mất sự tự chủ , trở nên dữ-dằn bạo-tợn , chẳng còn nghĩ đến việc công-bình , lẽ phải trái .
Diệt được nó tâm ta được thảnh-thơi , trí ta được thong-thả . Hãy mở lượng khoan hồng dung tha kẻ lầm lỗi . Hãy nhẫn-nhịn và chẳng nên cãi cọ tranh luận hơn thua làm cho nảy sanh ra những điều hiềm-khích .
Mê-si : - Tội ác nầy do sự thiếu óc phán-đoán , thiếu sự nghĩ suy mà ra ; vì vậy con người ít hay phân-biệt được lẽ phải trái , bo-bo giữ thiển kiến sai lầm , chẳng chịu nhìn-nhận chân-lý , suốt cả đời ngu muội , chỉ biết mê-man theo những vật nhỏ-nhen , mau tan , mau rã , chỉ biết tin bướng làm càn , không tìm hiểu con đường giải-thoát .
Hãy xóa bỏ các điều mê-tín , qui-thuận theo tinh-thần đạo-đức , lánh chốn mê-lầm tỉnh cơn mộng-huyễn , phá tan màn vô-minh che mờ tâm trí , lần bước trên con đường đạo-hạnh , đi đến chỗ Bất diệt , Bất sanh
-
Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 194
LUẬN VỀ BÁT CHÁNH :
Trừ xong ba nghiệp-chướng , hãy làm theo tám điều chánh , và sau khi diệt được thập ác rồi , tự nhiên mười điều lành hiện ra ; như thế ta đã đi thêm được một bước trên con đường Đạo-hạnh . Nhưng sự tấn-bộ ấy không có nghĩa là đạt được mục-đích . Thế nên , cần phải hành luôn Đạo Bát-Chánh tiếp theo , vì đó là quyển kinh nhựt tụng của những ai muốn thoát chốn mê-đồ , tấn-triển trên đường Giải-Thoát .
Bát-Chánh gồm có :
1. - Chánh kiến
2. - Chánh tư-duy
3. - Chánh nghiệp
4. - Chánh tinh-tấn
5. - Chánh mạng
6. - Chánh ngữ
7. - Chánh niệm
8. - Chánh định
Chánh kiến : -- Chánh : đúng sự thật -- Kiến : thấy , xem xét . Chánh-kiến : dòm thấy , xem đúng theo sự thật .
Phàm con người thường hay bị bản-ngã lôi cuốn , trí mờ-ám làm cho sai-chạy ít nhiều sự thật . Khi vì thiếu sự sáng-suốt , khi vì tư thù , khi vì lợi kỷ , khiến cho con người không biết đường ngay nẻo thẳng nên sự phán-đoán không công-bình chánh-đáng , làm cho kẻ khác chịu oan tình . Vì thế , mục Chánh-Kiến dạy ta phải đem hết trí-năng truy-cứu các sự rắc-rối , cẩn-thận
-
Phật Giáo Hòa Hảo
Trang 195
xem xét tránh sự lạc lầm trong khi phê đoán bất cứ việc gì , dầu của mình hay của kẻ khác . Sự quan-sát cực điểm , cách xét đoán tận tường , tránh cho ta những tà-kiến (sự xem xét lầm lạc) sai chạy , khiến ta dẹp bản-ngã đã làm cho trí-tuệ mịt mờ u-ám ; giúp cho ta hiểu biết được rõ ràng , minh-bạch , cách phán-đoán được ngay thẳng , công-bình .
Chẳng thế , nó còn giúp cho ta hiểu biết các điều tục-lụy trong trần , biết được lẽ nhiệm-mầu tôn-giáo khiến ta xua đuổi các điều tà-mị , bỏ các sự say-mê , trở về với đạo-lý , thoát đọa hồng-trần . Nó tránh cho ta tất cả sự giả-dối và nhờ thế nên ta khỏi bị lạc lầm trong khi hành Đạo .
Chánh tư-duy : - Tư-tưởng - chơn-chánh
Sanh ra ở trong trần con người thường hay bị các thị-dục cám-dỗ : lợi danh , quyền-tước , nghĩa vợ tình chồng ...; cái tư-tưởng đã rù quến tâm trí mãi mãi quây cuồng vào những sự ấy , không thế nào thoát-ly ra được . Ấy về phần tà . Phần chánh dạy rằng : tâm cần phải bình , tánh cần phải tịnh , giữ tư-tưởng cho thanh-cao , trí rán tìm cái Chân-lý . Chân-lý ấy là cái Đạo của mình đối với nhân-loại , của mình đối với Trời Phật , của mình đối với mình . Vì thế , hãy đặt tư-tưởng mình vào công cuộc tìm phương cứu giúp sanh-linh trong vòng trầm-luân oan-nghiệt . Hãy tin-tưởng Phật Trời và cầu nguyện đấng Thiêng-liêng ban-bố phước lành cho nhân chúng . Hãy tìm con đường giải-thoát cho mình bằng cách lạc Đạo an bần , xả thân tu tỉnh .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
CHÁNH NGHIỆP:
Việc làm chánh đáng ngay thẳng .
Đối với kẻ xuất-gia đầu Phật , ngoài những lúc tham thiền nhập-định , những khi trì tụng kinh hành , những khi đọc kinh viết sách , những lúc công-quả cho nhà Thiền , chẳng có việc chi có thể tạo thành ác nghiệp cả .
Những kẻ tại gia cư-sĩ , trái lại , còn cần phải lo kế sinh-nhai, mưu cuộc sống còn ; kẻ buôn tảo bán tần , người việc này việc nọ , tóm lại cũng vì xác thân mà ra cả . Tuy nhiên , dầu đời sồng của họ có bị sự sinh nhai chi-phối , song cái chi-phối ấy khác hẳn với kẻ gian-tà đạo-tặc , chẳng có làm việc gì xảo-trá bất nhân . Trong cuộc mưu cầu cho lẽ sống , họ cũng nguyện bỏ những nghề nghiệp gây tai hại cho con người : nuôi đi ếm , bán á-phiện , buôn rượu , đầu cơ , cho vay cắt cổ v.v...
Đành rằng những người buôn bán ấy không có ép buộc bạn hàng , song tại có họ làm các nghề-nghiệp ấy , con người mới bị hư hỏng , trụy-lạc , hoang-đàng , trà đình tửu-đi ếm ... Họ là đồng lõa mà phạm nhân là những kẻ nghiện ngập say sưa .
Thế nên mục đích Chánh-nghiệp răn cấm chúng ta làm các nghề ấy .
Kẻ tại gia cư-sĩ cũng chẳng sát hại vô cớ các sanh vật , hoặc không đánh đập chém đâm ai có thể gây ra nhiều điều tội lỗi.
http://phatgiaohoahaohaingoai.com/sh...4%90%E1%BA%A1o
-
Phật Giáo Hòa Hảo
CHÁNH TIN-TẤN :
Tín-ngưỡng chơn-chánh và lướt tới .
Phái vô-thần-luận thường cho rằng thân xác tức con người . Thân còn tức người còn , thân mất là người mất . Không có Thánh , Thần , Trời , Phật , không quả-báo luân-hồi ; cũng chẳng có tội , có phước , có vía , có hồn . Đời là thân xác con người , sống là tranh đấu , mạnh được yếu thua . Thế nên biết bao nhiêu mánh-khóe gian-hùng , bao nhiêu ngón điêu-ngoa xảo-trá , bao nhiêu tàn bạo ngược-ngang đều được đem ra dùng cả thảy .
Vì vậy , chánh chi-tấn nầy khuyên hãy rán giữ đức-tin cho mạnh mẽ . Dầu các thị dục có lớn lao thế mấy , dầu cho có sức lực gì cám dỗ hay bức bách bỏ lòng tín-ngưỡng Phật Trời đặng theo việc khác , các sự ấy cũng chẳng thể lôi kéo được . Và ta luôn luôn phải nhớ đến công cuộc cứu vớt quần-sanh thoát nơi khổ-hải của Đức Thế-Tôn , phải nhớ rằng sanh-linh đang chìm đắm trong bể hồng-trần , rằng ngày giờ nào còn có kẻ trong chúng sanh chịu khổ thì ta cũng phải khổ vì họ vậy , rằng ta phải có bổn phận giác ngộ trần-gian bỏ những oan trái luân-hồi cay nghiệt . Muốn thế , trước hết phải tìm phương tự-giác , nhắm cảnh Niết-Bàn tấn tới ; quyết chí tu thân đắc thành Đạo quả hầu dắt dìu bá-tánh thập phương xa miền tục-lụy . Người bỏ hết các sự rầu buồn các điều tà vạy , dẹp lục căn , lục-trần và rán làm cho tinh-thần được thêm sáng suốt , rèn luyện các đức tánh cho thiện-mỹ : yên-tịnh , hỉ-lạc , nghiêm-trang quyết gắng công phu một lòng bước tới Niết-Bàn đặng quyết có tế-độ chúng-sanh thoát khỏi luân-hồi quả-báo .
http://phatgiaohoahaohaingoai.com/sh...4%90%E1%BA%A1o
-
Phật Giáo Hòa Hảo
CHÁNH MẠNG :
Sanh-mạng chân-chánh , trong sạch .
Ở đời , người ta hay lấy xác thân mình làm gốc và hay quí trọng săn-sóc nó . Ấy cũng do lục căn mà ra : nhãn , nhĩ , tỹ , thiệt , thân , ý . Mắt ưa xem sắc đẹp , tai ưa nghe tiếng hay , mũi ưa ngửi hương thơm , lưỡi ưa đồ ngon béo , thân ưa sự sung-sướng , ý ưa chức-phận cao .
Người ta tìm đủ phương-thế bổ dưỡng thân xác mình , làm cho trí-tuệ càng ngày càng thêm mờ ám , ngu đần , không còn lo lắng đến sự tiêu-diệt .
Thế nên , hãy xa lánh những điều làm tinh-thần bị đen tối ; bỏ hết đài-các xa-hoa , thân mình tự chủ đễ tìm chỗ bất diệt bất sanh ; thiền định đặt làm thể , trí-tuệ đặt làm mạng , linh hồn nhập Liên-hoa , siêu sanh vào cõi Niết-Bàn .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
CHÁNH NGỮ :
Lời nói chơn thật .
Lục-căn làm cho con người nhiễm lục-trần .
Vì muốn nuôi dưỡng xác thân nên mới sanh ra các điều ham-hố là nguồn cội các tội lỗi . Trong những tội lỗi ấy , cũng có nghiệp--chướng của miệng lưỡi : Lưỡng-thiệt (làm cho thiên-hạ bất hòa nhau), Ỷ-ngôn (lời chưởi mắng kẻ dưới tay), Ác-khẩu (tiếng độc ác tục-tằn , chưởi rủa Thần Thánh), Vọng ngữ (nói láo , nói huyễn-hoặc).
Hãy tập lời nói mình cho chân chánh , đúng với sự thật ; hãy bỏ hết những xảo ngôn tráo-chác , những tiếng thô-lỗ cọc-cằn , phàm những khi bàn luận việc chi , phải nói tỏ tường ngay thẳng . Đối với kẻ dưới người trên , lời nói phải cho hiền-lương đức-hạnh và những sự khuyên dạy chỉ bảo kẻ khác làm theo lẽ phải đều có ích-lợi cho chúng-sanh và đều hạp với tinh thần đạo-đức .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
CHÁNH NIỆM :
Ghi nhớ sự chân-chánh .
Còn cũng tưởng , mất cũng tưởng , có cũng tưởng , không cũng tưởng , bại cũng tưởng , thương cũng tưởng , ghét cũng tưởng . Thất tình lục dục bắt buộc con người phải phí biêt bao nhiêu tâm cơ , bao nhiêu trí-não phụng-sự nó . Danh lợi , cảm-tình , uy-quyền , phú-quí ... được hằng ngày ghi nhớ . Vì thế con người mãi mãi lăn lộn trong sáu đường , không thoát khỏi vòng sanh tử .
Để thoát khỏi chỗ luân-hồi bỏ cuộc đời lầm than hoạn-họa , hãy rán tưởng-niệm phương pháp hành đạo , bỏ các điều phù-phiếm , ghi nhớ công lao Đức Phật đối với quần-sanh , bia-tạc vào lòng những điều Phật giáo . Phải nhớ rằng xác thân do tứ-đại (đất , nước , lửa , khí) tạo thành và sớm muộn gì nó cũng sẽ bị tan rã . Đặng vậy , ta mới bỏ được các sự xúc-động , các mối dục tình , tránh điều lụy khổ do nó gây nên .
http://phatgiaohoahaohaingoai.com/sh...4%90%E1%BA%A1o
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
CHÁNH ĐỊNH :
Suy-gẫm chơn-chánh .
Con người thường hay có những ý định làm cho mình được sáng thêm lên , được giàu thêm lên , được sung sướng thêm lên ... nghĩa là những ý-định hoàn-toàn nhỏn nhen thấp thỏi . Họ không hiểu rằng cuộc đời là giả tạm , nay vầy mai khác , thân-thế lạc-luân , của cải gia-tài như đám phù vân trước gió , nước bọt , mây bèo . Những cái Sanh , cái Bịnh , cái Lão , cái Tử được đặt lên cuộc đời người này rồi đến người khác ... rồi đến người khác nữa , nghĩa là tất cả nhân-loại không thiếu sót một ai . Thế mà họ vẫn cuống-cuồng tâm trí theo bả lợi-danh , mùi phú-quí , đi theo những vặt-vụn tiểu-ti eo-hẹp .
Họ không chịu hiểu rằng ngoài kiếp sống phù-du của trần-thế , có cái gì không di không dịch , vĩnh-viễn trường tồn . Nếu lấy sự Thiền định mà phá tan màn u-minh che phủ , thì thấy rằng ở cảnh ấy con người sẽ hết buồn , hết khổ , hết quả báo luân-hồi . Và khi ta dùng sự chánh-định dẹp bỏ hết các sự phiền-não rầu buồn , phá tan các làn sóng thị-dục lôi kéo vào những nẻo tà , tâm ta chẳng còn xao động , trí ta tỏ rạng như trăng rằm , một màu sáng suốt không nhiểm ô cảnh ngoại , dứt tuyệt hết phàm trần , lần bước đi đến cõi Giải-thoát .
-
Đức Huỳnh Phú Sổ : Giáo Chủ Phật Giáo Hòa Hảo
THỜ-PHƯỢNG
Từ trước đến nay , các chùa chiền đã tạo ra quá nhiều hình tượng . Đành rằng vì tôn kính đấng Từ-Bi mới làm ra thờ-phượng Ngài , nhưng cũng có kẻ lợi dụng để thủ lợi . Bây giờ chúng ta không nên tạo thêm nữa . Làm thế , chúng ta không có ý hủy-báng sự phượng thờ của các chùa-chiền . Cách thờ phượng ấy tùy theo điều-kiện các nhà sư mà chúng ta cũng có thể sùng-ngưỡng đặng . Nhưng riêng về cư-sĩ ở nhà không nên tạo thêm nữa ; nên thờ đơn-giản cho lòng tin-tưởng trở lại tâm hồn hơn ở vào các sự hào nhoáng bề ngoài . Từ trước chúng ta thờ trần điều là di tích của Đức Phật Thầy Tây-An để lại . Nhưng gần đây có nhiều kẻ thờ trần điều tự xưng cùng tông-phái với chúng ta , làm sái phép , sái với tôn-chỉ của Đức Phật , nên toàn-thể người trong Đạo đổi lại màu dà . Lại nữa , từ trước đến giờ các sư dùng màu dà để biểu-hiện cho sự thoát tục của mình , và màu ấy là sự kết hợp của tất cả các màu sắc khác , nên có thể tượng trưng cho sự hòa-hiệp của nhân-loại không phân biệt chủng tộc và cá-nhân . Vì vậy chúng ta dùng nó trong chỗ thờ-phượng để tiêu-biểu cho tinh-thần vô thượng của nhà Phật .
Nếu trong nhà chật , nội bàn Thông-Thiên với một lư hương không cũng được , bởi vì sự tu hành cốt ở chỗ trau tâm trỉa tánh hơn là do sự lễ-bái ở ngoài . Còn người nào có cốt Phật ở trong nhà để vậy cũng đặng . Hình tượng bằng giấy không nên chừa lại và phải đốt đi . Kẻ nào phải ở chung đậu với người khác không có tu hiền hay không cùng một Đạo với mình , hoặc nhà cửa nhỏ hẹp quá không có chổ phượng thờ , thì đến giờ cúng kiếng chỉ vái thầm và niệm Phật trong tâm cũng đặng .
Về cách cúng Phật , chỉ nên cúng nước lạnh , bông hoa và nhang thôi . Nước lạnh tiêu-biểu cho sự trong sạch , bông hoa tiêu-biểu cho sự tinh khiết , còn nhang , dùng đặng bán mùi uế-trược . Ngoài ra chẳng nên cúng một món gì khác cả . Bàn thờ ông bà cúng món chi cũng đặng .
Ngoài sự thờ Phật , tổ-tiên , ông bà , cha mẹ và những anh hùng của đất nước , không nên thờ vị tà thần nào khác mà mình không rõ căn-tích .