-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
Nghẹn lời tình yêu
Thơ: Trường Phi Bảo
Diễn đọc: Diên Vỹ
http://vnthuquan.net/audio/dienvy/th...loitinhyeu.wma
Những điều chưa nói cùng anh
Nay... mai... có thể... lặng câm suốt đời...
Đã qua những điệu ru hời
Đã thương đâu phải mở lời mới thương
Với em nó rất tầm thường
Với em có nghĩa cùng đường tương tư
Những điều chưa nói...hình như...
Là anh vượt gió vượt mưa trở về
Từ trong sương khói ngủ mê
Từ trong lòng phố bộn bề tìm em
Những điều chưa nói...chờ xem
Đôi môi hôn thoả bao đêm nhiệm mầu
Tình ta dài được bao lâu?
Tình ta rồi có khắc sâu ngàn đời?
Anh ơi! em sợ gió trời
Sợ mưa Nguyệt lão, nụ cười ông Tơ
Những điều chưa nói khó ngờ
Biết đâu anh sẽ thôi chờ tình yêu
Và em một cõi hoang liêu
Ôm điều chưa nói chắt chiu...cũng buồn
Xin anh đừng nới tay buông
Trái tim em với lời thương nghẹn lời
18-3-2005
http://giaitrivui.com/news/news_imag...laiminhhoa.jpg
Không đề (13)
Trường Phi Bảo
Thì thôi em sẽ ra đi
Để người ở lại thầm thì cùng ai
Người trao nàng ấy vòng tay
Mà ngày xưa bảo vẫn hoài của em
Tình xưa đổi trắng thay đen
Và em vẫn cứ vẹn nguyên cuộc tình
Ra đi không hiểu nổi mình
Mong lá hạnh phúc trên cành đừng rơi
Chẳng còn chi nữa người ơi!
Bến trăm năm lỡ cuộc chờ nhân duyên
Thì thôi lê bước truân chuyên
Bến tan vỡ mặc tình em ngậm ngùi
20/3/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://i242.photobucket.com/albums/f...CN0029-1-1.jpg
Người ơi...người ở...nhé người!
Trường Phi Bảo
Người ơi... người ở... đừng về...*
Aó tứ thân với lời thề còn đây
Yêu nhau dối mẹ dối thầy
Qua cầu cỡi áo gió bay rất tình
Nụ cười thôn nữ xinh xinh
Mùa thu toả nắng nghiêng mình đón nhau
Nhà nàng kính cổng tường cao
Cũng xin lỗi đạo vượt rào thành đôi
Thương con sông Đuống mồ côi
Nhớ câu quan họ ngọt môi một thời
Người ơi...người ở...nhé người!
Vấn vương mấy sợi tơ giời... người sang...
20/3/2005
*Câu hát người Quan Họ
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.chinadaily.com.cn/languag...8383008312.jpg
Hỏi (2)
Trường Phi Bảo
Hỏi biển có bao giờ?
Mà biển dài rộng thế!
Hỏi gió có từ đâu?
Mà đầu non cuối bể!
Chiếc lá còn xanh thế,
Qua ngày đã vàng rơi
Hỏi nàng thu rong chơi?
Khi nào thì dừng lại.
Sao thuyền hoài trôi mãi?
Không đổ bến yêu thương
Trăng sáng trong mấy thuở
Hỏi sao khuyết lẫn tròn?
Bao nhiêu khối tình con
Cựa mình trong dang dở
Hỏi anh nơi trắc trở?
Có ngược về tim em.
Hỏi chiếc bóng đêm đêm
Bên ngọn đèn thao thức
Nghe tương tư ru giấc
Trên nhịp võng mơ hồ
Hỏi tình chứa trong thơ?
Sao vẫn hoài thoi thúc!
Bao giờ ta yêu nhau?
Bao giờ tình vĩnh cửu?
Bóng bên em không ngủ
Thức hỏi đến tàn mơ.
21/3/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://vnthuquan.net/diendan/upfiles...A75484C1FA.jpg
Trăng chết đầu non
Trường Phi Bảo
Vầng trăng từ độ lên ngôi
Trăm năm bến cũ em ngồi quay tơ*
Chàng đi biền biệt... mịt mờ
Bóng chim tăm cá... thẫn thờ con trăng
Guồng tơ em để đầu nằm
Ba thu trống lạnh tuốt thành sợi đau
Lá phong nhuộm thẳm bờ ao
Em bên khung cửi quay bao tiếng lòng
Qua thời con gái lưng ong
Người xa...xa mãi... vẫn không thấy về
Vầng trăng ủ rủ não nề
Trong em đã chết lời thề tin yêu
Tơ lòng phơ phất mĩ miều
Trăng nằm khép nửa những điều trái ngang
Ngày này năm trước bên đàng
Đôi tình nhân thệ chén vàng chung đôi
Nhưng rồi chàng đã quên lời
Con trăng giận lắm trách người bội vong
Hồn trinh nàng chết bên song
Trăm năm gãy đổ cong cong nhịp cầu
Ánh vàng thả xuống ao sâu
Con trăng treo cổ chết sầu đầu non
21/3/2005
*Ca dao
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://i237.photobucket.com/albums/f...33049280-L.jpg
Tự tình chim sáo
Trường Phi Bảo
Em giờ như sáo sang sông
Hỏi anh còn nhớ...còn trông... sáo về
Bên trời sáo bỏ cuộc chơi
Ủi an thân phận nhà người lồng son
Tiếng vàng thánh thót không còn
Sáo thành chim ngọng mỏi mòn thâu canh
Mỏ hồng cắp nhặt thơ xanh
Mưa thu thấm lạnh trăng thanh cuối nguồn
Dưới trời đau khổ tang thương
Tương tư trong dạ chán chường ngày qua
Mai nay con sáo xa nhà
Hỏi người dưng có thiệt thà...vội quên
21/3/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://i120.photobucket.com/albums/o...7/Lethua13.jpg
Chuyến xe hoa buồn
Trường Phi Bảo
Xa cách rồi đấy anh biết không?
Xe hoa đưa tôi về nhà chồng
Bỏ lại đằng sau khung trời mộng
Và người yêu cũ lúc ngang sông.
Xe hoa chở nặng nợ tang bồng
Ba năm thề hẹn hóa hoài công
Anh về đôi ngã đời khó gặp
Lỡ bước tôi đi lệ ngàn dòng
Thôi thế là thôi, là thế thôi
Dưới giàn hoa ấy hết thật rồi
Không còn những chiều ngồi xõa tóc
Bên người yêu mơ chuyện lứa đôi
Một chuyến xe hoa chở nỗi buồn
Kỷ niệm tơ tình hẳn còn vương
Đóa hoa trinh bạch tôi cài tóc
Dâng người chồng mới nghẹn đêm trường
Tôi nuối tiếc gì chốn xa đây
Mà anh còn lưu luyến vun đầy
Hình ảnh tôi thời như sương khói
Cuộc tình xanh ai nở quệt vôi
Trời hỡi bao giờ mới dần vơi
Câu chuyện xe hoa với tình người
Bao giờ mới hết câu dang dở
Cánh hoa trong gió rụng tả tơi
Giấu mãi trong tim khối khổ sầu
Con chim bay về chốn bể dâu
Thiếu phụ như em tâm hồn héo
Tháng ngày chồng chất bao dãi dầu
23-3-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.vtc.vn/newsimage/original...3_69995@@@.jpg
Lỗi hẹn
Trường Phi Bảo
Có những chiều không thể đến cùng anh
Khi cơn mưa bất chợt mang lỗi hẹn
Anh đừng quay đi trước niềm thương không vẹn
Em sẽ tới mà
nhưng có lẽ...ngày mai!
Có nỗi nhớ nào mặc cả mượn vay
Em chắc rằng mình sẽ không làm thế
Cái vô biên của tình không biên giới
Vẫn xuyên suốt trong một cõi rất riêng
Có một thời nơi thế giới thần tiên
Em ước ao mình thật nhiều phép lạ
Dẫu bộn bề làm em quên tất cả
Nhưng thời gian sẽ dừng,
và... em nhớ tới anh.
Lỗi hẹn gì khi chiếc lá xa cành
Thân cây sầu cũng vương niềm tiếc nuối
Em lỗi hẹn mong anh đừng nóng vội
Đâu phải tại quên,
tại...thử thách cuộc đời
Đừng trách em! Ôi, tất cả xa xôi
Bài thơ tình vùi sâu nơi vực thẳm
Đáy tâm hồn chứa niềm tin giá lạnh
Là bóng anh,
là ngã rẽ phù vân
Hãy thứ tha cho tình em ngàn lần
Bởi lỗi hẹn khiến lòng anh chia cách
Mưa thôi rớt bên hiên đời tí tách
Em lại đến cùng người
giữa thương nhớ vô biên
25/3/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.phinhung.net/LeVi5.jpg
Bên chồng
Trường Phi Bảo
Bên chồng em vẫn cứ tơ vương
Không đặng yêu nhau chớ chung đường
Anh về xin cứ se duyên thắm
Cùng cô gái khác mộng sắc hương
Bên chồng em sống những trống không
Không tình, không nghĩa, không mặn nồng
Ân ái cũng chỉ là mây gió
Mà nhớ tới anh xót cả lòng
Bên chồng cửa rộng với lầu cao
Ngặt nổi thân em đã trót vào
Gia nghiêm lễ giáo mang ra huấn
Thiếu phụ quặn mình trở giấc đau
Bên chồng...anh có hiểu cho chăng?
Hữu duyên vô nợ ví như bằng
Ba năm thề hẹn trong vô vọng
Là nát lòng nhau những đêm trăng
Anh cứ trả thề với non sông
Chim sáo ngày xưa đã xổ lồng
Tình yêu thành sông buồn suối hận
Đêm đêm tựa cửa có người mong...!
26-3-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://khanhly.net/phoxuaklnet/bacsa...lochuyendo.jpg
"Hôm nay dưới bến đưa tin
Rằng em bên ấy cuộc tình dở dang
-Đình Lang-"
Không đề (14)
Trường Phi Bảo
Đừng nhắc làm chi nữa chàng ơi!
Duyên em đã lỡ mấy cuộc rồi,
Phận em vô phước nên ngang trái
Tình giữ trong lòng chớ hé môi.
Con én gọi mùa không trở lại
Xuân em cằn cỗi bến sông dài
Trót mang tai tiếng người phụ bạc
Còn thương thì cũng chỉ mỉa mai
Ngần mấy năm trời chịu chia phôi
Chợ đời chìm nổi kiếp hoa trôi
Nâm trầu khai quả không đưa lối
Chàng còn đợi gì nghĩa chung đôi
Thì thôi chàng nhắc nữa mà chi
Sang ngang mấy bận sướng vui gì (?)
Tan vỡ mặc tình ôm gối chiếc
Đơn lạnh riêng em lệ tràn mi
Chàng ở cuối trời vẫn ước mong
Thầm trao duyên thắm kẻ mất chồng
Thuyền hoa ai cắm sào... ngóng đợi
Đừng... đừng anh nhé...em chẳng mong...
27/3/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://img142.imageshack.us/img142/2...stitre2le4.jpg
Đám tang
Trường Phi Bảo
Nhìn cảnh người dưng mất mẹ
Lòng con tự xé giữa hè nắng rơi
Đám tang thưa thớt bóng người
Không nhạc trống chỉ tiếng đời khóc than
Không xe vàng, chỉ áo quan
Dăm người thân thích khăn tang trắng đầu
Mẹ người trút gánh nợ sầu
Ra đi là nhẹ dãi dầu hai sương
Lòng con chợt tủi khôn lường
Lo sợ ngày tới khói hương như người
Mồ côi ghẻ lạnh chợ đời
Thân con côi cút không người sẻ chia
Tình thân ruột thịt tách lìa
Mẹ về âm cảnh thế là buốt đau
Ngày nào con - mẹ có nhau
Vui buồn thủ thỉ tô màu ước mơ
Mẹ ơi con lắm dại khờ
Lời ru còn đọng đôi bờ nhớ thương
Đám tang người lắm chán chường
Mẹ ơi xin hãy vô thường an vui.
28-3-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://farm4.static.flickr.com/3010/...aa52abb5d0.jpg
Hoa tím ngày xưa
Trường Phi Bảo
Em ném tình yêu trong cổ thi
Đem hồn gửi chốn mộng nhu mì
Anh là cánh bướm đời phiêu lãng
Bay tìm hư ảo mối tình si
Thuở trước ngây thơ có ai bằng
Nhặt hoa tím rụng dưới trời hoang
Có chàng khách lạ từ đâu lại
Trao miếng trầu duyên nặng ước nguyền
Cô gái nghe lòng quá bâng khuâng
Thẹn thùng e ấp những ngại ngần
Thầm bảo: tóc thề em chưa búi
Trăng em còn khuyết chửa thành vầng
Thế rồi năm sau chàng lại tới
Hoa tím nở bừng, gió lã lơi
Vườn xuân em gái còn thiêm thiếp
Mặc quả tim yêu rớt bên lề
Năm lại, năm qua, cứ tới lui
Người mang cho em những ngậm ngùi
Buồn vui, hạnh phúc đời khôn lớn
Ngây thơ từ đó trót buông xuôi
Nào hiểu gì đâu chuyện lứa đôi
Bày chi hẹn ước thiệt đau đời
Anh vào quân ngũ chiều đông lạnh
Nợ nước tình nhà khóc ly bôi
Hoa tím hắt hiu phớt nỗi buồn
Vườn hoang thương nhớ mấy dòng tuôn
Em đem tâm sự kê lên giấy
Mà viết tình ta mấy đoạn trường
Trời ơi, người ấy chẳng về đây
Ba năm chờ đợi đến hao gầy
Mẹ cha thương con nên gã ép
Tình ta khuất dạng phía chân mây
Pháo hồng tống biệt kiếp hồng nhan
Em lên xe cưới để lỡ làng
Hoa tím ngoài hiên rơi lác đác
Mà bóng người xưa bạc tình lang
Cho tới hôm nay mới hiểu ra
Anh của đời em vẫn ghé qua
Chốn cũ bây chừ xa lạ quá
Để buồn lây lất kẻ xa nhà
Anh của đời em quý, em yêu
Biết nói gì đây chỉ khóc nhiều
Ép cánh hoa tình trong nguyên vẹn
Dang dở bao nhiêu yêu bấy nhiêu
Thôi nhé từ nay chớ chạnh lòng
Gieo chi hờn tủi kẻ sang sông
Hoa tím ngày xưa anh còn giữ
Và em cay đắng chuyện tơ hồng
30-3-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://i208.photobucket.com/albums/b...azyteen/12.jpg
Em
Trường Phi Bảo
Tặng: Hoàng hôn cô đơn
Em chẳng đẹp lòng anh ước mơ
Thì thôi xin anh hãy hững hờ
Đừng mang tình ái mà rao bán
Giữa cảnh chợ đời lắm vẩn vơ
Thôi thế từ đây chớ bận lòng
Cho vừa cái duyên kiếp long đong
Đâu còn gì để mà nhung nhớ
Dẫu nhớ rất nhiều cũng trong mơ
Đẹp gì một sắc tím cô đơn
Thuỷ chung uất nghẹn nỗi căm hờn
Tôi giận bao chiều thu quyến luyến
Ghi khắc trong tim tiếng sắt son
Ngồi đây tưởng niệm chuyện ngày xưa
Kỷ niệm thân thương nói sao vừa
Hoa tím còn đây nhưng người mất
Gìn giữ tình yêu vô ích chưa?
Đành chôn vùi giấc mơ đầu tiên
Bên cạnh chồng nghiêm luống muộn phiền
Nghe sầu trĩu nặng câu ân ái
Nhạt nhẽo làm sao mối lương duyên
Thì thôi anh cứ bán thơ anh*
Hối tiếc em treo ở trên cành
Cuối trời nông nổi Hoàng Hôn trốn
Cô Đơn con sáo lệ vòng quanh
31-3-2005
*Ý thơ T.T.KH
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://img131.imageshack.us/img131/9873/alone8mq.jpg
Không đề (15)
Trường Phi Bảo
Trần gian lỡ lạc mất nhau
Đường trần vạn nẻo tìm sao bây giờ
Sao anh không phải chồng khờ
Để em còn được gọi nhờ "mình ơi!"
Nay người khác đến trong đời
Đem lồng vàng nhốt bao lời giới nghiêm
Hót không thành tiếng nữa chim
Câm lặng sầu lắng nỗi niềm đớn đau
Không yêu ân ái làm sao
Xuôi tay, nhắm mắt thế nào cho xong
Phải chi anh ấy là chồng
Thì giờ đỡ phải mơ mòng chiêm bao
Ngày đêm tựa cửa lầu cao
Nhấp môi một chén rượu đào tìm quên
Hoa tím thôi cài tóc mềm
Mùa thu vẫn đến êm đềm mùa thu
Chuyện tình xưa hóa lãng du
Từ em bỏ bến lời ru thêm buồn
Trời làm cho giọt mưa tuôn
Mưa tuôn ướt cánh chuồn chuồn tương tư
Năm xa, tháng rộng, ngày dư
Gắng cười, vui gượng...hình như...mỏi mòn
Con chim chết héo lồng son
Và anh từ đó hoá hòn vọng em.
1/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://img.i4vn.com.vn/upload/14-5-2008/yeulong.jpg
Đâu chỉ tại yếu lòng
Trường Phi Bảo
Cái anh này sao gọi tôi bằng "bé"
Ai dại khờ mới làm bé của anh
Tôi mười tám, tôi sắp sửa trưởng thành
Đừng vớ vẩn vờ theo đuôi tôi nhé!
Đã bảo rồi tôi không như đứa trẻ
Nên hổng cần người ta phải đón đưa
Nhọc lòng chi cái cô nàng khó ưa
Mà anh cứ hết mua quà rồi bánh
Tôi nào đâu có cố tình lẫn tránh
Cho hồn anh vướng bận nghĩa yêu đương
Ngặt vì tôi còn ngồi dưới mái trường
Áo trắng đó tôi sợ màu phai mất
Nếu giả dụ tình anh là chân thật
Tiếng "bé" kia tôi nhặt để trong lòng
Nhưng xin đừng gọi "bé" giữa đám đông
Chúng bạn biết thì tôi đây phiền chết.
Ô anh này, sao vẫn còn ngờ nghệch
Cứ theo đuôi tôi mắc cỡ quá à
Hẹn ngày mai từ giã giảng đường xa
Anh thật dạ, thì tôi suy nghĩ lại
Đôi mình sẽ cùng tính chuyện tương lai
Tôi cô giáo, còn anh làm bác sĩ
Nghề trong sáng như tình yêu cao quý
Đến với nhau đâu chỉ tại yếu lòng.
8/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://img.photobucket.com/albums/v2...khanh/7672.jpg
Ta và Hắn
Trường Phi Bảo
Ờ! mặc kệ hắn kêu ta bằng "bé"
Bởi vì ta có lớn hơn hắn đâu
Tuổi ta nhỏ và thấp hơn hắn một cái đầu
Đứng bên hắn, ta cũng xưng bằng "chú"
Hắn buồn bã lên đường đi nhập ngũ
Ngày cuối cùng hắn còn ghé thăm ta
Tặng cho ta chiếc nhẫn cỏ làm quà
Ta thấy hắn có điều chi khó nói
Gặn hỏi mãi hắn vẫn lắc đầu chối
Vờ giận dỗi ta hất mặt làm ngơ
Bẽn lẽn cười, hắn bảo: Chú sẽ chờ...
Ngày bé lớn mang trầu cau dạm hỏi
Ta đỏ mặt, thẹn thùng duyên con gái,
Hắn ngây ngô nhìn ta thật đắm say
Ta bật cười: Chúc chú lên đường ngày mai
Không thuận buồm cũng vững chèo xuôi mái
Thế là hắn ra đi quên trở lại
Mấy mùa rồi ta cứ đợi, cứ mong
Bạn bè ta đứa nào cũng có chồng
Chỉ riêng ta còn phòng không chiếc bóng
Ta đã nhớn cùng mùa xuân mơ mộng
Tóc ta dài đâu che hết ngày xưa
Nhớ lời hắn thương biết mấy cho vừa
Thầm ao ước hắn về làm lễ hỏi
Rồi một chiều hồn ta thay áo mới
Nghe tin hắn về ta vội vã sang thăm
Nhà hắn rộn ràng áo tím, áo xanh
Ta ngơ ngác khi hay hắn sắp cưới vợ
Ta thất thỉu quay về trong nức nở
Mưa lâm râm trên lối cũ hẹn hò
Ném vào thinh không chiếc nhẫn cỏ hắn cho
Như ném bỏ kỷ niệm đầu vụng dại
Qua hôm sau, hắn tìm ta - ta ngại!
Hắn xin ta cho được nắm bàn tay
Ta mặc kệ, ngỡ hắn định chia tay
Ừ, thì nắm, để rồi sau ly biệt
Nhưng sao hắn lại cầm hôn thắm thiết
Ngón tay tình, hắn lồng chiếc nhẫn yêu
Ghì đầu ta vào ngực hắn, hắn kêu:
Nhớ, nhớ quá, nhớ không sao chịu được!
Ta ngỡ ngàng đẩy hắn về phía trước
Hắn ngỡ ngàng quỳ sụp dưới chân ta
- Lấy chú nha, chú yêu bé thật mà
Ta chới với chẳng hiểu mô tê gì rứa ???
Hắn giải thích lòng ta thôi buồn nữa
Ta chợt tức con bé khờ trong ta quá.
- Cổng tân hôn hóa ra chú dành đón bé hả???
Hắn khẽ gật đầu, ta sung sướng khóc òa.
8-4-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.look.yeah1.com/albums/use...a_%2820%29.gif
Van anh đừng nói
Trường Phi Bảo
Tôi van Anh đừng nói lời yêu Tôi
Đừng nhìn ngắm mỗi khi Tôi buồn khóc
Thế giới riêng Anh chẳng dành cho con bé ngốc
Nhút nhát rụt rè trước lý lẽ con tim
Tình yêu đã một bận Tôi kiếm tìm
Nhưng chỉ nhận toàn khổ đau, bất hạnh
Nước mắt rơi như mưa chưa lần tạnh
Tôi nhủ riêng mình sẽ nguội lạnh kể từ đây
Có đâu ngờ Anh lại đến đắp xây
Miền hạnh phúc nơi hồn hoang cằn cỗi
Nhưng Tôi sợ lắm nhỡ người ta phản bội
Dửng dưng đi, thì... xuân sắc nhạt mờ
Thôi Anh ạ,
mong Anh về tìm duyên mới
Cứ mặc Tôi tăm tối giữa đêm trường
Dù Anh trách, Anh hờn, Tôi cam chịu
Xin Anh đừng nhắc tới "chuyện yêu đương"
Trời sinh Tôi hẩm hiu chẳng tình thương
Thì tình ấy Tôi xem như giấc mộng
Chợt thoáng qua rồi tắt vội trong lòng
Anh ngừng nói để tim Tôi còn đập
8/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
Di chuyển bài viết theo ngày
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://i237.photobucket.com/albums/f...a/0402nhac.jpg
Tình tôi nỗi buồn
Trường Phi Bảo
Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi
Bao giờ tôi mới lại yêu thì...
Vẫn nguyện bên anh thêm lần nữa
Dù trong nghịch cảnh chớ phân ly
Hãy hứa đi anh dẫu một lời
Rằng yêu em mãi, chỉ em thôi
Dẫu xác thân kia vùi đáy huyệt
Nhưng tình hai đứa vẫn chưa nguôi
Tôi chạnh lòng nếu anh tiễn tôi
Về nơi thế giới khác xa xôi
Một chuyến xe tang trong lòng phố
Một cành hoa tím, một cuộc đời
Đã dặn lòng rồi hãy nguôi ngoai
Chuyện xưa hồ lãng quên tháng ngày
Vườn mộng ân tình soi bóng nguyệt
Chỉ là ảo ảnh lệ thương vay
Người đã trao tôi những ngày mơ
Dạy tôi nhung nhớ với mong chờ
Nhưng cũng chính người gieo chia cách
Tình tôi dạo ấy thành bơ vơ
Anh nợ non sông chí làm trai
Tôi nợ mẹ cha một hình hài
Quằn vai tôi gánh bao hiếu đạo
Bán rẽ muôn ngày không tương lai
Chồng tôi vẫn đi cạnh cuộc đời
Xa lạ hờ hững ở nơi tôi
Bao giờ tôi chết anh hãy nhớ
Chôn chốn quạnh hiu cuối chân trời
Tôi chết có khóc cũng bằng không
Tôi chọn thương đau để làm chồng
Kiếp sau nếu đựơc yêu lần nữa
Anh ơi, mình hẹn đến răng long
9/4/2004
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://nguyentiennhat1986.files.word...othatlong2.jpg
Quyến rũ
Trường Phi Bảo
Hắn dụ dỗ Ta vào tim của Hắn
Ta mê mẫn bởi màu sắc bên trong
Tím, lam, hồng, vàng, xanh...như cầu vồng
Ta thích thú nghe nhịp tim Hắn nổi loạn
Ta nhìn Hắn với ánh nhìn bè bạn
Hắn nhìn ta đầy khao khát ngông cuồng
Sức Ta yếu đâu kháng cự được lời thương
Bởi lòng Hắn tím sắc buồn hoang dại
Hắn xoa dịu lòng Ta đang ngần ngại
Cho con bé ngu khờ sa vào lưới tình yêu
Ta ngốc nghếch bắn Hắn cái hẹn chiều
Hắn bất ngờ mặt đỏ bừng hạnh phúc
Có phải khi yêu người ta không nhận thức
Trời xám xịt cũng bảo là xanh
Mưa nặng hạt mà cứ thấy nắng hanh
Ta buồn giận Hắn cho là ghen đấy
Hắn đào hoa nhiều cô theo đến vậy
Duyên cớ gì Hắn chú ý đến ta
Quãng đường về nhà Ta xa thiệt là xa
Vậy mà Hắn cứ ngang qua mấy bận
Ta không ra gặp Hắn, Hắn vàng võ tương lân
Đêm mất ngủ, Hắn bảo: sầu ghê gớm!
Hắn quyến rũ cả nụ hoa tình mới chớm
Ta cũng thẫn thờ khi không có Hắn cạnh bên
10/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://chiase.anhso.net/as/08/03/28/danb875875.jpg
Không đề (16)
Trường Phi Bảo
Mẹ kể chuyện hồi xưa người thiếu phụ
Vì thương chồng nên hóa đá vọng phu
Bóng tình quân vẫn khuất dạng sa mù
Người bồng con trên non sầu thiên cổ
Em yêu anh dẫu sông mòn núi lỡ
Vẫn sắt son như vọng đá ngày xưa
Ai oán nghìn năm khúc dạ cổ day dưa
Hoài lang đó...thiết tha tình chăn gối
"Đường dù xa..." xin anh đừng mòn mỏi
Vầng trăng buồn theo bảo kiếm người đi
Thời binh lửa chết mấy nẻo xuân thì
Em cay đắng vẫn gìn lòng chung thuỷ
Mẹ lại kể bao nghĩa tình chi chí
Như "Trầu Cau", như "Thiếu Phụ Nam Xương"
Em chiếc bóng bên đời anh thầm lặng
Cũng hằng mơ tìm thấy chốn Thiên Đường
10/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.gocrieng.com/uploads/w/windya/165095.jpg
Không đề (17)
Trường Phi Bảo
Thiếu phụ:
"Anh ơi, giờ em đã có chồng,
Gieo chi thương nhớ, giết chờ mong,
Nhìn nhau giây phút rồi đi nhé,
Liếc mắt làm chi để rát lòng"
Chàng trai:
"Dẫu biết rằng sáo đã sang sông
Thì thôi duyên nợ hẹn tang bồng
Em về hạnh phúc bên người mới
Được thế anh đây có lời mong"
Thiếu phụ:
"Bận bịu chi nữa hỡi người yêu
Đóa hoa xuân đã héo trong chiều,
Mỉa mai chi đặn, tình vướng víu
Chỉ còn e ấp mộng cô liêu"
Chàng trai:
"Đừng bắt riêng anh phải lạnh lùng,
Phản bội tình em chẳng thủy chung
Một ngày, một tháng, một năm nhỡ...
Bao nỗi thương yêu cứ chất chồng"
Thiếu phụ:
"Đau xót làm sao chuyện gối chăn
Nước mắt thay canh chẳng ngọt lành,
Biết người trong mộng còn tê tái
Tình xưa thành vết tích ăn năn"
Chàng trai:
"Đã bảo em yêu chớ bận tâm
Chớ lê chân bước trên lỗi lầm
Anh thề, anh sẽ không nhắc lại
Câu chuyện chuyến đò lỡ trăm năm"
Thiếu phụ:
"Có phải chăng em nửa tỉnh - mê,
Từ trong tuyệt vọng bóng anh về
Hôm nay gặp dưới trăng hờn tủi
Vui buồn lẫn lộn đến nhiêu khê"
Chàng trai:
"Không yêu nhau trọn cũng đành thôi
Nhìn nhau giây phút cũng đủ rồi
Liếc mắt đưa tình sang kiếp khác
Hạnh ngộ bây chừ thành đẹp đôi"
11/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.trungvuong.us/gallery/alb...18_G.sized.jpg
Mai nầy
Trường Phi Bảo
Mai nầy em ngủ giấc ngoan
Hồn nhiên như thuở hoa xoan đầu mùa
Nữ hoàng từ bỏ ngai vua
Giã từ hai tiếng "ngày xưa" huy hoàng
Mai nầy ru giấc lỡ làng
Anh về đơn chiếc ngỡ ngàng là em
Đôi môi chúm chím màu sim
Ánh mắt lơ đễnh như chim ngang trời
Mai nầy chỉ mai nầy thôi
Em là nỗi nhớ một thời trong anh
Em về với chúa tin lành
Anh làm dấu thánh trên cành tình yêu
Mai nầy, em chẳng nói điêu
Cầu xin anh được người yêu thiên thần
Người tiên mắc đọa phàm trần
Lội từ tiến kiếp lại gần... hóa em!
12/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://img225.imageshack.us/img225/8716/44360129xs5.jpg
Em phải về thôi, xa anh thôi
Trường Phi Bảo
Em phải về thôi, xa anh thôi (*)
Hoàng hôn khuất dạng cuối lưng đồi
Hoa bướm không còn âu yếm nữa
Dấu áo người in vệt son môi
Em phải về thôi, xa anh thôi
Chia tay không cất nổi một lời
Cỏ cây như cũng buồn thổn thức
Tình chia đôi ngã, mộng hồn khơi
Em phải về thôi trước trăng gầy
Đừng níu làm chi mấy phút giây
Em phải về thôi không kẻo muộn
Lặng lẽ xa nhau giữa chốn này
Em phải về thôi, xa anh thôi
E là chậm trễ chuyến xe đời
Khuê các em còn duyên con gái
Tía má bên nhà cậy mối mai
Em phải về thôi, anh chớ nài
Biết rồi thương nhớ sẽ tràn tay
Em đi gió lộng đôi tà áo
Cuối phố anh trông thoáng thở dài
15/4/2005
*Thơ Hoài Vũ
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://i167.photobucket.com/albums/u.../yeuthuong.jpg
Còn sót lại kỷ niệm
Trường Phi Bảo
Tôi xếp lại bài thơ tình cũ kỹ
Bao năm rồi nằm một góc buồn tênh
Chữ đã nhòa không rõ nét, cho nên...
Lần thương nhớ tôi ngược về dĩ vãng.
Đó là chuyện của một đêm trăng sáng
Tôi bên người ngồi đối ẩm văn thơ
Người nửa câu, tôi một nghĩa,
kết thành ý mong chờ
Mượn tình yêu mà xoay vần đổi nhịp
Người khen tôi mái tóc đen dài đẹp
Óng như tơ, mượt như liễu bờ hồ
Tôi nghe lòng mình rộn rã bâng quơ
Say ánh mắt, lại khát bờ môi mộng
Người giờ đâu mà tình tôi một bóng
Lẻ loi chiều, than thở lục bình trôi
Tôi vẫn hoài giữ kín chuyện xa xôi
Đêm thổn thức, sầu rơi trên lối vắng
Phút tình cờ, nụ hôn đầu lành lặn
Tôi trao người tình trong trắng đầu tiên
(Trai anh hùng gặp gỡ gái thuyền quyên
Phải duyên nợ thệ nguyền bên nhau mãi)
Bài thơ viết không phải từ ngang trái
Chẳng đớn đau sao lòng lại xót xa
Chọn tình nước, mà phụ rẫy tình nhà
Nào dám trách, chí hướng người quá tốt!
Bài thơ tình nhiều lần đã định đốt
Cũng nhiều lần tôi xếp lại mang vô
Nằm lặng yên nơi góc tủ mong chờ
Tình vẫn đẹp, vẫn dại khờ đó chứ!
18/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://i167.photobucket.com/albums/u142/PhDoan/ty.jpg
Xin làm người xa lạ
Trường Phi Bảo
Thôi thì anh để tôi yên
Không đi trọn lối nợ duyên...cũng đành
Mất nhau rồi phải không anh
Xa nhau để biết chân thành bao nhiêu?
Đắng cay đã đắng cay nhiều
Mặc con tim vỡ lời yêu tội tình
Thế gian đâu chỉ đôi mình
Thế gian hữu "Thuỷ" cuộc tình vô "Chung"
Mai về ngoảnh mặt... rưng rưng
Lệ rơi chua chát xin đừng trách nhau
Thà xem xa lạ về sau
Còn hơn nhung nhớ mà đau trọn đời
Mộng xưa hồ vỡ tan rồi
Dáng xưa giờ đã có người ấp ôm
Ngậm ngùi lấp đất vùi chôn
Bóng hình cùng những môi hôn nồng nàn
Thôi thì mang lấy trái ngang
Xin làm kẻ lạ cưu mang tuyệt tình
Mai này... chỉ có... một mình
Mai này phải biết thương mình... nhiều hơn!!!
20-4-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://i167.photobucket.com/albums/u...ethegalaxy.jpg
Em và tình đầu
Trường Phi Bảo
Tặng PNT
Giọt nước mắt tình đầu, giọt nước mắt tự khô
Nên em sẽ thanh thản quên anh cùng năm tháng
Đừng trách em "sao bỏ rơi dĩ vãng?"
Cúi nhặt nụ cười, em vẫn thấy mình hồn nhiên
Em sẽ không khóc nữa đâu, sẽ thôi hết âu sầu
Khóc dễ làm tổn thương mình và người khác
Đừng thăm viếng quả tim, hỡi nỗi buồn man mác
Yêu một kẻ hai lòng đau khổ lắm biết không?
Xin một lần tạ lỗi với trắng trong
Em quá ngây thơ mới tin bao lời anh thề thốt
Hoa ngôn xảo ngữ ít nhiều cô mê mệt
Hỏi em người thứ mấy nơi ngục thất đời anh?
Thôi anh nhé, đừng gọi nữa tháng năm
Đừng mong ở em sự yếu đuối lần nữa
Em sẽ tự đứng lên mà không cần điểm tựa
Chỉ có thứ tha mới day dứt tình đầu
21/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://blog.muctim.com.vn/images/use...C6%B0a%202.gif
Nhớ...
Trường Phi Bảo
Em vẫn về qua lối nhỏ ngày xưa
Để tìm chút dư vị ngày yêu cũ
Anh chỉ còn là vệt màu quá khứ
Cũng đành làm người lạ xa lắc lơ
Không còn đá sỏi trên con đường trăng mờ
Không cơn mưa, không nỗi buồn tạm trú
Chỉ còn em mang cuồng phong bão vũ
Đứng lạnh lùng như cổ thụ trước hiên
Anh lẫn khuất, sao em còn đối diện
Với thương đau, với cay đắng ngọt ngào
Người tàn nhẫn nên người đâu tưởng tiếc
Ngoảnh mặt đi làm người lạ đành sao
Em vẫn về nơi chốn cũ nhớ nhau
Dẫu đơn phương, dẫu mình ên khắc khoải
Tiếng dế kêu trong đêm trường vẳng lại
Nghe não nùng dư ảnh buổi chia tay
Nửa đêm rồi lang bạt trên phố dài
Lạnh run người, gió thời gian ngược hướng
Dường như anh cũng cùng ai ngược đường
Em mừng gọi, sao anh không dừng bứơc
Có lẽ là em đang mê sảng
Nên không còn ý thức để nhận ra anh
Thà không quen, làm người lạ cũng đành
Nhưng đã lỡ...anh ơi, em vẫn nhớ....
21/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.ngoisaoblog.com/data/imag...alatmo_903.jpg
Về cùng nỗi buồn
Trường Phi Bảo
Tặng PNT
Chia tay tình yêu em về cùng nỗi buồn
Lẻ loi là bước chân,
Âm thầm là chiếc bóng,
Trong tuyệt vọng ai sẽ hiểu lòng em.
Nỗi buồn cho em những giờ phút lặng yên
Để mặc niệm cuộc tình đang hấp hối
Anh thốt ra chi lời "xin lỗi" đầy trăn trối
Mà đêm em về cứ trách mãi khôn nguôi
Ngày mới yêu anh, em lấy buồn làm vui
Nếm chua chát em cho là rất ngọt
Đến lúc hay trái tim mình ủ dột
Hạnh phúc thành ngộ nhận - vỡ tan
Tới hôm nay xem nỗi buồn như bạn
Thiếu dáng anh nỗi buồn hoá người tình
Em không cô đơn khi có nỗi buồn bên mình
Như anh chưa hẳn buồn trong ngày tháng vắng em
28/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://img1.qq.com/ent/pics/4643/4643399.jpg
Người mua nỗi buồn
Trường Phi Bảo
(Bán cho anh nỗi buồn đi cô gái
Thấy cô buồn - anh mua giúp - giá bao nhiêu???)
Tôi ngỡ ngàng nhìn người khách cuối chiều
(Anh chờ chút để tôi cân cái đã)
Tôi ái ngại, bởi nỗi buồn nặng quá
(Bán thế nào được khi vô giá hở anh???)
Khách nài nỉ ( Khó dễ chi, xin em hãy bán nhanh,
Mẹ anh vừa mất... nên anh đây buồn lắm.)
Tôi cúi mặt, ôm nỗi buồn gậm nhấm
Quá mũi lòng, thôi chẳng bán cho không
Khách ngạc nhiên, rồi tỏ ý phật lòng
(Cảm ơn em, tôi không cần bố thí)
Khách bỏ đi tưởng nhầm tôi cố ý
Tôi vô tâm cũng lặng lẽ quay đi
Mấy năm liền nỗi buồn vẫn nằm ì
Chẳng người mua nên tôi đâu màng bán
Tôi u hoài mang niềm đau ai oán
Ngõ hồn mình chờ đợi bóng ai sang
Anh giờ này có nhớ kẻ bên đàng
Nỗi buồn tôi chợt nhiên thèm giải thích
Tháng tư về cho cơn mưa rã rích
Tôi cuộn mình trong cổ tích ngủ yên
Bỗng người lạ từ đâu tới hàn huyên
Thầm mong tôi bán nỗi buồn ngày trước
Người ấy bảo không thể nào quên được
Nỗi buồn mà cô gái muốn biếu cho
Tôi nghẹn ngào (xin anh hãy đắn đo,
Cái vô giá anh làm sao mua nổi)
Khách tươi cười ( em đừng vội từ chối)
Cầm tay tôi người lồng chiếc nhẫn xinh
Mua nỗi buồn bằng tất cả chân thành
Giá phải trả là cuộc đời anh. Em ạ!
Tôi rưng lệ lòng tưng bừng rộn rã
Nỗi buồn bao năm tự hóa bướm bay đi
Sự thật đây rồi chẳng phải mơ gì
Tôi mềm nhũn trong tay anh hạnh phúc
28/4/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://chiase.anhso.net/as/08/04/22/2473329421.gif
Tình yêu
Trường Phi Bảo
Tình yêu là kẻ cướp
Trong lòng người thơ ngây
Lòng người món nợ đầy
Vay "Tình" Vàng, Bạc "Nghĩa"
Tình yêu thắp ngọn lửa
Cho con tim nồng nàn
Nhưng khi lửa lụi tàn
Tình chỉ là băng giá
Lòng anh dù sắt đá
Cũng phải mềm trước em
Bởi nhớ thương đêm đêm
Trói hồn anh vạn ngã
Em - Anh đều xa lạ
Ấy vậy mà thân quen
Tình yêu là chất men
Khiến người say chẳng tỉnh
Con gái hay thầm kín
Buồn ghen giấu đâu đâu
Anh chẳng hiểu lắc đầu
Cho em hờn, em khóc
Cuộc tình nằm lăn lóc
Bởi chúng mình xa nhau
Bây giờ mới biết đau
Đau mới thành thi sĩ
Tình yêu giống ma quỷ
Không dáng dấp hình hài
Thoắt đựơc rồi thoắt mất
Bụi mờ trong mắt cay
Bao giờ anh trở lại?
Trả món nợ tình vay
Muộn màng em đem hái
Bạc đầu rồi biết không?
29-4-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.mvatoi.com/diendan/upload...21475_thap.jpg
Người lớn
Trường Phi Bảo
Làm một người lớn rồi
Em không còn hờn dỗi
Tóc thôi không còn rối
Những chiều gió mây bay
Anh đừng mong đắp xây
Những lâu đài cổ tích
Người lớn thường không thích
Chuyện con nít ước mơ
Người lớn thích làm thơ
Nên người lớn buồn lắm
Tình anh xa vạn dặm
Người lớn biết đợi chờ
Chẳng còn khóc vu vơ
Em khác xưa nhiều lắm
Không vòi ăn kẹo bánh
Chỉ vòi nụ hôn yêu
Người lớn nhớ anh nhiều
Cái nhớ già trước tuổi
Tan truờng ngày hai buổi
Người lớn về bơ vơ
30-4-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://giaitrivui.com/news/news_imag...-Open-book.jpg
Mình không thể thiếu nhau
Trường Phi Bảo
Tặng cô bạn gái CNM
Em chẳng phải nàng Mỵ Châu đâu nhé!
Khờ khạo trong tình yêu mà đánh mất Cổ Loa Thành
Càng không thể như Mị Nương ngốc nghếch
Sợ hình hài Trương Chi bỏ lỡ cuộc tình xanh
Em chỉ là em một chút xíu mỏng manh
Chút dịu dàng, chút kiêu sa, lém lĩnh
Trái tim thơ ngây pha thêm chút bướng bĩnh
Ngoan hiền lắm cũng khát khao dữ lắm
Dũng cảm với lòng em cầm chặt tay nắm
Mở rộng cửa tim anh vào thế giới nội tâm
Nên anh đừng giấu em về người con gái ấy
Người con gái...từng bước ngang đời mình
Xin anh đừng sống mãi với một bóng hình
Đã tới lúc vì em tập thổi sáo
Dấu lông ngỗng khiến anh còn ngơ ngáo
Ngọn gió từ em thổi mất... kể từ đây!
Đoạn tuyệt đi anh quá khứ buồn đến vậy
Xem như cô ấy chưa đốt cháy lòng anh bao giờ
Anh xấu xí em vẫn cứ làm thơ
Anh thủy chung, em sẽ mãi đợi chờ
Tình yêu suông sẽ chỉ bắt gặp trong mơ
Em chắc thế nên không thèm mơ nữa
Thà chịu sóng gió, chịu lắm nhiều trắc trở
Em tin ngày sau tình đẹp suốt trăm năm
Hãy nhìn về hiện tại đi anh
Có một người đang yêu và đang chờ anh đó
Cô ta sẽ vui nếu như anh hiểu rõ
Rằng cuộc đời mình không thể thiếu nhau
4-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://i240.photobucket.com/albums/f...5/memoirs3.jpg
Lý do
Trường Phi Bảo
Ai chia tay mà chẳng cần "lý do"
Anh cũng vậy? có khác gì họ chứ?
Lý do đơn giản sao em khó tha thứ
Khó chấp nhận... dù thực tế... anh... xa...
Em "lãng mạn"...anh không ưng...thế là...
Đành buộc lòng đi tìm tình yêu mới
Anh sợ lúc em thơ thẩn, hờn dỗi
Rồi ướt mi kể lể với mây trời
Anh ác quá làm khổ em mất rồi
Em giận lắm, nhưng mà không nỡ trách
Anh thay đổi chứ phải nào thử thách
Chúc người đi hạnh phúc lối người về
Điều gì khiến hai ta chẳng vẹn thề
Chỉ có trời mới thấu lòng anh rõ
Lý do gì cho người con gái đó
Lại bàng hoàng khi anh nói “từ ly”
Hai đoá hồng, một cánh bướm tình si
Anh bán chút phong lưu, cùng trăng gió
Em đơn thuần tạm xem là quán trọ
Khách lỡ đường xin tá túc nỗi đau.
Đừng nguỵ biện, đừng thêm lý do nào
Khi người ta cố tình gây thương tổn
Đành đơn phương với tình yêu chạy trốn
Trời, chính anh, anh giết chết lòng em.
1/5/2005
http://i167.photobucket.com/albums/u...ngoOutline.gif
Lưu tình kiếp sau
Trường Phi Bảo
Tặng: VMH
Kiếp này mình chửa bén duyên
Không chung chăn gối, thệ nguyền ba sinh
Vỡ tan mộng ước đời mình
Van anh xin chớ luỵ tình khổ tôi
Nén lòng hẹn kiếp khác thôi
Ta chung ý niệm đẹp đôi thuở nào
Mặn nồng vui lễ trầu cau
Cao xanh chắc chẳng nở nào cách chia
Anh ơi, giờ đã chia lìa
Mẹ cha ép uổng tôi vìa nhà ai
"Vợ chồng" - ôi, thiệt mỉa mai
Đồng sàng dị mộng thương hoài được sao
Tình đầu chua chát nghẹn ngào
Tim đau rướm máu nhạt màu môi xinh
Kiếp này tình chẳng trọn tình
Còn bao nhiêu kiếp chúng mình yêu nhau.
5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://img81.imageshack.us/img81/8883/cuoidt7.jpg
Với Mẹ đồng trinh
Trường Phi Bảo
Trước đức Mẹ, con cúi đầu nghẹn giọng
Chẳng cam lòng khi anh phản bội con
Tình yêu anh thôi thế hết sắt son
Ngậm ngùi trả trái tim nhau lặng lẽ
Người con gái sau con sẽ hôn nhẹ
Lên trái tim và nhặt nó để dành
Con hiểu mình chỉ như một khúc quanh
Và đã thua trong chặng đua tình ái
Đêm rồi đêm con giọt ngắn, giọt dài
Gom ngày tháng vào cô đơn khắc khoài
Càng muốn quên, nhớ càng thêm điên dại
Ôi hình hài trong quá khứ mông lung
Quỳ trước Mẹ, con trinh nữ thủy chung
Nguyện yêu anh bằng tình yêu vàng đá
Dẫu kiếp này ai thay lòng, đổi dạ
Anh mãi là cây thập giá đời con
Mẹ thần thánh sao nỡ để con hờn?
Sao Mẹ đứng trơ thân nhìn con khổ?
Sao không phù phép ngăn anh khỏi cám dỗ?
Con biết phải tìm đâu một bến đổ bình yên?
Con dành riêng cả khoảng trống trong tim!
Chỉ cho anh và cho bao kỷ niệm
Hạnh phúc thật không dễ dàng tìm kiếm
Mà tình anh...
như sao rụng giữa đường khuya
3/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://fc05.deviantart.com/images3/i.../0/Missing.jpg
Không đề (18)
Trường Phi Bảo
Thèm gì một miếng trầu tiêm
Phết thêm vôi bạc, bạc thêm lòng người
Để buồn thân quả cau tươi
Bổ ba, ra sáu, thành mười thiệt đau
Ruột tằm ai rút về sau
Thắt bao sợi hận thế nào.... cũng xa
Trầu cay, nhai chỉ mình ta
Tìm hoài chẳng có ai mà nhai chung
Mưa dầm, gió bấc lạnh lùng
Miếng trầu tiêm lỗi hẹn cùng cau tươi
Qua tim em chỉ có người
Chết trong tim vẫn lại người em yêu.
4/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://i149.photobucket.com/albums/s...olia_vtl/m.jpg
Dối Lòng
Trường Phi Bảo
Tặng: PNT
Tôi sẽ xóa tên anh
Như con sóng xóa biệt dấu chân người
Không còn đủ can đảm nhìn thấy anh cười
Tôi sẽ xóa những ngày yêu sót lại
Xin anh đừng khiếu nại...
Kỷ niệm về anh chẳng tồn tại nữa rồi
Tôi sẽ xóa tên anh trong mọi ngóc ngách tâm hồn tôi
Không còn lệ nên không còn kể lể
Tôi vứt nỗi buồn, trái tim đầy ngạo nghễ
Đứng trên sân khấu cuộc đời
Che giấu mọi đơn côi
Tôi sẽ xóa tên anh! Những phút dối lòng thôi
Hạ màn nhung vẫn còn nghe nhức nhói
Sao anh không là chàng Romeo đương thời
Cho Julilet như tôi bất cần sự sống
Anh ra đi cùng người xây đắp mộng
Tôi bơ vơ trong ngày tháng võ vàng
Chết dần nơi tuyệt vọng
Mỏi mòn bao thương nhớ
Muốn xóa tên anh cho nhẹ dần hơi thở
Sao anh cứ hiện về ám ảnh chẳng cho yên
5/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://img440.imageshack.us/img440/8...atitle42ye.jpg
Em biết rồi anh đừng mong giấu em
Trường Phi Bảo
Em biết rồi anh đừng mong giấu em
Chuyện hôm qua anh và cô gái ấy
Bí mật hôn nhau nơi thánh đường chiều thứ bảy
Chứng nhân sự phản bội có đức mẹ đồng trinh
Em thấy hết anh đừng cố biện minh
Tình yêu em, anh không còn xứng đáng
Ô cửa sổ thánh đường là phiên tòa kết án
Hai người âu yếm nhau sự thật đã phơi bày
Liếc mắt đưa tình, trìu mến, đắm say
Mọi cử chỉ em đều trông rõ rệt
Cô ấy làm anh phải lòng mê mệt
Nên anh mới vội quên ngày tháng của đôi mình
Đàn ông mà trời sanh vốn đa tình
Em có trách cũng lỡ làng duyên kiếp
Mong anh yêu cô ấy bằng tình yêu mãnh liệt
Mong cô ấy yêu anh, tha thiết đến trọn đời
Hạnh phúc chúng ta giờ rạn nứt rồi
Chén nước đổ đi, khó hốt đầy khôn khéo
Đau khổ lắm mới chẳng đành níu kéo
Một trái tim không thuộc về mình
6/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://vienxu.org/Images/Fall.gif
Biệt ly
Trường Phi Bảo
Anh đi mang lấy nụ tầm xuân
Trái tim anh mang mộng xa gần
Sao không mang cả tim em nữa
Bỏ lại lòng em chút bâng khuâng
Anh đi buổi ấy gió mưa nhiều
Tê tái hồn em, nỗi quạnh hiu...
Ngoài sân biêng biếc nụ tình cũ
Hương bay vướng víu gót người yêu
Anh đi, em ở sầu lại sầu
Buông mành, xoã tóc, rũ dòng châu
Có phải biệt ly mà hối tiếc
Trái tim sứt mẻ chẳng người khâu?
8/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://my.opera.com/whiteoleander/ho.../asuh47%27.jpg
Phút yếu lòng
Trường Phi Bảo
Em hiểu rồi, đó chỉ phút yếu lòng!
Anh đến với em có khi là thương hại
Con bé cô đơn không tri kỷ, chẳng bạn trai
Chẳng biết tự quản mình, vụng về lại hay khóc
Thấy đường bằng phẳng đâu nghĩ ngay con dốc
Em cứ tự tin khi sánh bước cùng anh
Còn anh thì hoài nuông chìêu, dỗ dành
Cho em khờ khạo trong vòng tay lơi lõng
Rồi cô ấy xuất hiện, em mới biết vỡ mộng
Những bản tình ca xưa giờ đâu thuộc về em
Anh hát tặng riêng ai mà tặng luôn cả trái tim
Anh quên ngoáy đầu lại bao ngày ta chung sống
Đừng buồn anh hỡi, vì lỡ... thốt lời ngông
Cho em tin tiếng "yêu" kia là thật
Đối với em nó một thời ngây ngất
Sao bây giờ thành ngộ nhận khó khoan dung
Thần tình yêu cũng có lúc bắn sai cung
Lệch đường tình, bay lạc hướng tên Yêu
Nên em không trách anh đâu, dẫu lệ rơi rất nhiều
Nên anh đừng tự dằn vặt mình, khi em đã hiểu...
Phút yếu lòng mong anh đừng đem biếu
Cho bất kỳ người con gái nào ngoài em ra
Vì như thế em sẽ khó thứ tha
Sự khờ khạo nơi trái tim đàn bà
10/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://i30.photobucket.com/albums/c313/mn4ever/sad.jpg
Anh có tin rằng: năm tháng biết hận không?
Trường Phi Bảo
Anh có tin rằng: năm tháng biết hận không?
Khi yêu thương đã rũ bỏ hẹn thề
Khi người ta không còn những đam mê
Cố sức giữ cũng chỉ làm mỏi mệt
Anh có từng thầm tiếc đều đã dệt
Trong ảo vọng chưa hẳn là tuyệt vọng
Ước mơ giản dị về một hình bóng
Được thấy em cười bên hạnh phúc trẻ trung
Dù anh có đi đến ngã rẽ tột cùng
Cố tham gia mọi trò chơi số phận
Với em anh quả thật đáng giận
Trước cái nhớ, cái nhung anh có nhận ra mình
Anh có trở về tìm kiếm lại mối tình
Tìm nụ cười, tìm kỷ niệm, tìm em giữa lối đi
Em tuyệt vọng thầm hy vọng...để được gì?
Khi yêu thương quên hẹn thề, như quên vầng trăng tỏ
Hạnh phúc chợt tan, chợt tàn mơ hồ không nhận rõ
Hình bóng ngày xưa rớt trên cỏ ngậm ngùi
Thời gian qua mang theo khúc hát lỗi thời
Nên anh có tin rằng:năm tháng biết hận không?
11/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://tvtl.bachkim.vn/uploads/resou.../conco.jpg.jpg
Giấc mơ cánh cò
Trường Phi Bảo
"Giấc mơ em có đàn cò trắng bay..."
Chị hai ơi...,
nàng chợt nhiên im bặt
Mắt tròn xoe ngạc nhiên trước ánh nhìn lạ hoắc
Nàng thẹn thùng: có kẻ lén nhìn em
Ráng chiều rực lửa, chị hai ơi...hãy xem
Đàn cò trắng qua cánh đồng lúa chín
-Sao chị nín thinh
Lặng lẽ ngắm tuổi thơ
-Ờ, Tuổi thơ duyên dáng mộng mơ
-Người lạ đó vẫn còn theo mình ạ!
Nàng thầm thì bằng lời của gió
Chị giật mình, mới hay em gái nhỏ
Đang đuổi theo cánh cò trắng xa xa
Nhớ ngày xưa chị thích vẽ tranh về mái nhà
Có cánh đồng, có luỹ tre, bóng mẹ già
Còn em thì thích vẽ một cánh cò thiết tha
cò trắng xoải cánh bay...
-Đẹp lắm chị hai ơi!
Tháng năm hồng, chị em nàng lớn rồi
Cò bay... cò bay...thời hiếu nữ xinh tươi
Cò bay...cò bay...vẫn còn giấc mơ cười
Cò bay...cò bay...ngưòi lạ đứng chơi vơi
Người trở laị, nắng mùa xuân ấm áp
Nhưng điệu lý buồn man mác đem nàng xa
-Chị gì ơi, em gái chị đâu?
-Đã bước qua cầu
Khoác áo cô dâu
Chị hai nàng u hoài lần trên trang nhật ký
Cánh cò trắng và giấc mơ thủa nào
Em gái tôi... lệ sầu... ra đi
Người đớn đau ôm nặng khối tình si
Trở về
Viết nên bài hát
Giấc mơ cánh cò...cò bay...cò bay
Mối tình đầu khó quên
Ký ức nhẹ tênh
Người ấy chết theo giấc mơ của nàng
12/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.phinhung.net/sang55.jpg
Cành Ti gôn trắng
Trường Phi Bảo
Mỗi độ thu về tôi ngẩn ngơ
Nhớ thương, thương nhớ mộng vô bờ
Tóc dài không còn cài sắc thắm
Vô tư như thuở những ngày thơ
Gió heo may thổi nghiêng cành lá
Chiều vắng buồn thiu bóng ai qua
Chồng tôi mang tới cành hoa trắng
Bảo rằng hoa vỡ tựa tim mà
Giật mình, sợ hãi, nhớ tình xưa
Đi bên người ấy lúc trời trưa
Nắng chói len vào muôn sợi tóc
Người sầu như thể sắp tiễn đưa
Nào hiểu gì đâu lời người nói
Bao mùa thu trước rất xa xôi
Thấy Ti Gôn rụng tựa tim vỡ
Anh e tình ta cũng lỡ đôi
Ngượng ngùng, run rẫy đứng trước chồng
Nâng cành hoa trắng hết trắng trong
Buồn đau bởi lời ai ứng nghiệm
Nên giờ như chim nhốt trong lồng
Duyên lỡ, đời tôi lắm bão giông
Lễ giáo niêm phong phận má hồng
Công - Ngôn - Dung - Hạnh - Tam - Tòng - Đức
Giết chết tình tôi những hoài mong
Ép dòng dư lệ giữa tin yêu
Cố quên càng nhớ, nhớ càng nhiều
Làm sao xóa tuyệt bóng hình cũ?
Làm sao kỷ niệm khỏi chắt chiu?
Chắc gì người ấy sẽ qua sông
Sẽ buồn khi hay tôi lấy chồng
Tội lắm nếu người thầm hờn trách
Hiểu nhầm rằng tôi kẻ bội vong
14-5-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://img466.imageshack.us/img466/1015/nuthan10vs.png
Phận bạc
Trường Phi Bảo
Chị đây cũng đành lòng mang phận bạc
Đi suốt cuộc đời cũng không trách em đâu
Dẫu là anh yêu em có đậm sâu
Có nồng nàn hơn cả thời yêu chị
Em đừng hiểu nhầm "tình yêu" chị bố thí
Chị chẳng dư dã gì mà tặng của quý cho em
Cái suốt đời thiên hạ mãi đi tìm
Là một nửa này trộn lẫn một nửa kia
Nên chị vui khi anh tìm thấy em kìa
Bởi em trong sáng và dịu dàng hơn chị
Mạnh mẽ, khôn ngoan dễ được chú ý
Chị có ghen hờn thì rốt cuộc vẫn đau
Thà chịu nhìn nhận rồi dễ dàng buông nhau
Trong anh ấy chị còn đáng hoài niệm
Biết rằng buồn khi cuộc tình đem liệm
Bỏ lại tro tàn một quá khứ khó tin
Người đàn bà nào chẳng ích kỷ riêng mình
Sao với chị, anh không làm chị hận
Và với em chị không hề hờn giận
Bởi tình yêu đẹp phải biết sồng vì nhau
Em đừng đa sầu khi nghĩ mình tới sau
Mà đa cảm với tình thơ ý mộng
Món nợ thi nhân trả hoài, trả chửa xong
Dù tới sau, hay trước chị tin anh yêu em thật lòng
Hứa với chị đi em "em sẽ mãi thủy chung,
Sẽ yêu anh muôn kiếp... chẳng đổi dời"
Chị hy sinh cho em hạnh phúc trọn đời
Chỉ thầm mong anh hạnh phúc trong những ngày sắp tới
16/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://images.vietnamnet.vn/dataimag...761_7ngay2.jpg
Hai lần mất nhau
Trường Phi Bảo
Mất nhau rồi phải không anh?
Yêu nhau nồng thắm cũng đành chia ly
Đôi dòng lệ nóng hoen mi
Lỗi thề, bội ước từ khi theo chồng
Tình anh em giũ, em hong
Bao mùa nắng cháy tình hồng héo khô
Tình chưa nỡ chít khăn sô
Ba sinh ai nhớ, ai chờ đợi ai
Một chiều mưa lất phất bay
Bỗng dưng anh tới trao tay thiệp hồng
Em cười, khẽ hỏi: vui không?
Đâu hay nước mắt nghẹn lòng nơi anh
Trả thù giấc mộng không thành
Anh về rét mướt ngày xanh tủi hờn
Bỏ cho em những vết thương
Mong rằng "hạnh phúc" ngập đường anh qua
Ngày tân hôn, em ghé nhà
Pháo hồng lã tả người ta...thế nào?
Cô dâu nào thấy trước sau
Chú rễ anh đứng nhìn nhau buồn buồn
Dại gì đánh tiếng "yêu thương"
Nắm tay em để thất thường nụ hôn
Cài lên tóc sắc ti gôn
Mà ngày xưa lỡ vùi chôn cuộc tình
Đám cưới chỉ có chúng mình
Tình chết sao dễ hồi sinh...khó ngờ
Thôi anh đừng làm em mơ
Chồng em còn đó...đành chờ kiếp sau
Thêm một lần nữa mất nhau
Con chim sáo lại bay vào lồng son
Em đâu khoá chặt tâm hồn
Mà sao năm tháng chỉ toàn hư vô?
20/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.ngoisaoblog.com/data/image/n1/love1_287.jpg
Ngớ ngẩn
Trường Phi Bảo
Em ngớ ngẩn trước điều anh định nói
Lời nói ngớ ngẩn sắp tuột khỏi đôi môi
Bao ngớ ngẩn chỉ có lúc này thôi
Anh khẽ bảo: đừng chia tay em nhé!
Ôm ngớ ngẩn, ôm đầu anh hôn nhẹ
Sợ bão giông, em mới nghiêng đầu che
Xin tình yêu hãy lặng im nghe
Đôi người ngớ ngẩn đang tìm vào lẩn thẩn
Chàng trai rồi một ngày kia dửng dưng
Bỏ ra đi nở phụ tình cô gái
Cô gái buồn mang lời chia tay
Lại đem nói với một chàng trai khác
Em lo sợ khi nghĩ mình đen bạc
Tình yêu kết cuộc chỉ có thế thôi sao?
Không anh ơi đừng lầm lỗi với nhau
Thì sẽ không đón lấy ngày ly biệt
Điều ngớ ngẩn chẳng bao giờ là thiệt
Anh chớ dại mà rũ bỏ đời em
Chẳng tốt lành gì cho cả hai trái tim
Nên anh cứ vì em yêu thắm thiết
24-5-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.swordinthestonerecords.com/love/hand.jpg
Tình Yêu và Công Giáo
Trường Phi Bảo
Con không tin điều xót xa
Chúa yêu anh ấy hơn là con yêu
Sự thật dù thật bao nhiêu
Con không tin nổi tình yêu của ngài
Tạo hoá thiệt khéo an bày
Kết nên oan trái đoạ đày tình con
Anh đâu hẹn biển, thề non
Mà con yêu tới đá mòn - sông vơi
Lặng lẽ anh tới một nơi
Lặng lẽ con khóc chơi vơi cuộc tình
Con sa vào cõi u minh
Anh quỳ bên chúa cầu xin yên lành
Chúa dang tay đón đời anh
Tâm hồn từ đó không hình bóng con
Trong sạch chẳng chút bụi nhờn
Áo dòng anh khoác...con hờn chúa thêm
Chúa đan tâm nỡ nhấn chìm
Mối tình vô vọng muộn phiền trần ai
Cho anh lần chuỗi trên tay
Nhiệm mầu chỉ có phút này... than ôi!
Bao năm ngọt đắng bờ môi
Anh yêu chúa để thiệt thòi con mang
(Chuông rung mấy nhịp lỡ lang
Tim ôm sầu hận cho nàng bâng khuâng)
Cánh cửa lòng khép sau lưng
Ước gì có thể dửng dưng cho đành
Trông anh dáng vẻ hiền lành
Lần chuỗi tràng hạt chân thành hơn xưa
Con người ngoại đạo xin thưa
Chúa chọn anh ấy con chua chát lòng
Chúa dạy anh tin áo dòng
Sao chúa quên mất nỗi lòng thế nhân
Chữ tình đè nặng châu thân
Con yêu anh ấy mà dần quên con
Rồi mai anh ấy chẳng con
Khối tình con giữ vẫn còn thiên thu
27/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.xinhxinh.com.vn/___admin/...-hoa-dai-2.jpg
Mai em về, không còn anh ra đón
Trường Phi Bảo
Mai em về, không còn anh ra đón,
Sau mỗi trận đường dài, sau mỗi chuyến đi xa
Cánh chim bay mỏi cánh trở lại nhà
Em có mệt cũng chẳng người săn sóc
Nắng rát mặt, gió dẫu làm rối tóc
Chân bết bùn, áo lấm bụi phong sương
Anh không còn để chảy tóc soi gương
Em xinh mấy cũng khó bằng cô ấy
Mai em về, đâu còn ai đứng đấy
Góc phố buồn, lối cũ thiếu niềm vui
Ngọn đèn vàng hiu hắt chút ngậm ngùi
Bước chân đơn nghe hồn mình rét mướt
Em còn giữ nơi tim lời hẹn ước
Sao anh đành bôi xoá mộng trăm năm
Mai em về chỉ một bóng âm thầm
Cố gượng cười sao mây mù che mắt
Mai em về giấu giọt buồn trong vắt
Vào yêu đương đắng ngắt vị cà phê
Pha kỷ niệm sầu giăng kín tứ bề
Môi chưa nhấp đã nghẹn ngào, tê tái
Mai em về anh không còn trở lại
Biết tìm ai kể nốt chuyện tâm tình
Gian phòng trống, và nỗi nhớ tái sinh
Ngồi lặng lẽ mới thương mình - côi cút.
28/5/2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://www.ngoisaoblog.com/data/image/n5/mecon_429.jpg
Mẹ Của Anh (*)
Trường Phi Bảo
Mẹ về lấy bố sinh anh
Bao năm dưỡng dục giờ thành chồng em
Nói sao cho thoả nỗi niềm
Nghĩa tình quý mến rộng thêm biển trời
Mẹ chỉ có một trên đời
Riêng em may mắn nhất đời có hai
Làm sao ôm trọn vòng tay
Nỗi cơ cực tháng năm dài mẹ mang
Cho anh cuộc sống an khang
Manh áo ấm, giấc mộng vàng mai sau
Tuổi thơ chẳng nhuộm sầu đau
Vì anh mẹ đổi nghẹn ngào mua vui
Tương lai anh hết ngậm ngùi
Mẹ giờ tóc bạc, da mồi, mắt nheo
Buông gánh lưng đã còng queo
Chợ xa dốc nắng gieo neo sớm chiều
Thanh xuân mẹ có bao nhiêu
Hết buồn rồi khổ đong nhiều đắng cay
Tụi mình yêu nhau hôm nay
Phải nhớ công mẹ chóng chày bão giông
Sinh anh cho em làm chồng
Thấy anh hiếu thảo mà lòng em thương
Một thời dãi nắng dầm sương
Nhớ ơn mẹ lời ru thường xót xa
Mẹ là mẹ của chung mà
Nhờ mẹ em mới chung nhà cùng anh
29-5-2005
(*) Ý thơ Xuân Quỳnh
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://img464.imageshack.us/img464/4...ge3hwexiw8.jpg
Không đề (19)
Trường Phi Bảo
Cơn mộng yêu đương đã xa rồi
Mê đắm chỉ còn mỗi mình tôi
Tình người đen bạc phôi pha quá
Ái ân...cũng khuyết nửa môi cười
Trường đời ai học được chữ ngờ
Phi xứ tôi như cánh chim mơ
Bảo giông không chỗ dừng chân nấp
Cho nên mỏi cánh một đời thơ
30-5-2005
-
Re: Ngoảnh Lại Chặng Đường Thơ
http://chipcoithiensu.info/ChipCoi/I...ochokethu3.jpg
Kẻ thứ ba
Trường Phi Bảo
Sợi chỉ hồng thít chặt ba chúng ta
Anh và em cả hai đều không muốn
Sự lựa chọn khác với trong tưởng tượng
Tình yêu sau này vẫn có kẻ thứ ba
Kẻ thứ ba mang anh rời xa
Kẻ thứ ba tranh nhau từng hạnh phúc
Những nhớ thương dụm dành, những dự tính nghiêm túc
Đổi bằng lời sáo rỗng lúc chia tay
Kẻ thứ ba làm nên chuyện đổi thay
Em chắc chắn! sao anh còn do dự?
Kẻ thứ ba chính thực con sóng dữ
Đã cuốn phăng ngày tháng - hẹn hò - yêu!
Làn mắt biếc, đôi môi mọng, vẻ nuông chiều
Cướp hồn anh từ phút giây xao nhãng
Kẻ thứ ba thâu tóm sự quên lãng
Khiến lòng em khắc khoải chuỗi đa mang
Kẻ thứ ba làm lỗi một cung đàn
Vị tha nhé, trái tim đừng trách hận
Tình yêu chỉ như là cơn địa chấn
Mất nhau rồi xa lắc...vạn mùa đau.
2/6/2005