Vĩnh hằng
Sông cứ chảy
Hết mình
Sông chảy
Bàng hoàng chạm biển
Vỡ tan...
Sóng cứ vỗ
Hết mình
Sóng vỗ
Bàng hoàng chạm cát
Vỡ tan...
Và em nữa
Nghìn năm sau vẫn thế
Tự biết mình
Chẳng thể
Khác mình đâu!...
(Vân Anh )
Printable View
Vĩnh hằng
Sông cứ chảy
Hết mình
Sông chảy
Bàng hoàng chạm biển
Vỡ tan...
Sóng cứ vỗ
Hết mình
Sóng vỗ
Bàng hoàng chạm cát
Vỡ tan...
Và em nữa
Nghìn năm sau vẫn thế
Tự biết mình
Chẳng thể
Khác mình đâu!...
(Vân Anh )
NGƯỜI GO? PHỤ LẦN ?ÊM RA BÃI BIỂN
Ngư?i góa phụ lần đêm ra bãi biển
Nơi chị từng đẩy mạn thuy?n tiễn chồng ra khơi
Nơi không thấy cánh buồm trở v? như l?i anh hẹn
Khi cơn bão mang nỗi đau ập xuống cuộc đ?i.
Giá biển đừng quá mênh mông, sâu thẳm, xa v?i
Giá bước chân không phải dừng lại nơi mép nước
Anh đang nằm ở đâu, làm sao chị tìm đến được
Anh đừng mãi một mình như đèn chài ẩn hiện suốt đêm khuya.
Giá biển trả v? cho chị chút gì đó dưới chân đê
Một chút gì đó của Anh dù chỉ là ván thuy?n, mảnh lưới
Biển đã trao tặng chị chàng trai nồng nàn và rắn r?i
Sao bây gi? biển lại lấy đi?
Những bạn chài của Anh vẫn giong buồm thả lưới ngoài kia
Rồi chi?u tối neo thuy?n vào ni?m vui sum h?p
Con sóng kiên trì dạt vào b? l?i thì thầm đau xót
?ể đêm đêm chị không phải nói chuyện một mình…
Chị chẳng muốn tin trên đ?i có đá V?ng phu
Chẳng muốn hát câu ca ngư?i ta vẫn hát (*)
Chẳng muốn tin biển mặn hơn nước mắt
Sao anh chưa trở v?… dù chỉ chốc lát thôi!
Con trai Anh đã ngủ say rồi!
Anh hãy ru bằng l?i ru của gió nồm, l?i của tôm của cá
Anh hãy ru bằng l?i của mênh mông biển cả
?ể mai sau con sẽ yêu tr?i nước máu thịt đ?i mình.
Có thể rồi đây tr?i mãi mãi bình yên
Những trận bão tr?ng lòng chị vẫn còn xô ra biển
Con sóng như nấm mồ đêm đêm cứ muốn nhoài vào ngư?i goá phụ
Mà chị chẳng thể nào ôm và giữ lại được bao gi?.
(*) Ca dao: ?àn ông đi biển có đôi
?àn bà đi biển mồ côi một mình.
(Trần Văn Lợi)
SÓNG NGẦM
Có bao gi? ta sẽ mất nhau không
Chẳng đợi khi hai mái đầu đã bạc
Con sóng ngày xưa hi?n hòa nhút nhát
Gi? sao muốn nghiến nát cả đại dương.
Chẳng phải là em thật đã hết thương
Anh biết đấy ... nhịp tim em rất rõ
(Nơi anh thư?ng áp đầu mình vào đó
Lắng nghe từng hơi thở của tình yêu).
Tr?i hôm nay sáng nắng lại mưa chi?u
(Nước mắt em có thêm ngư?i làm bạn)
Anh vẫn cứ mù xa như cánh nhạn
Có bao gi? thèm dỗ lúc em mưa!
Em vẫn là con sóng của ngày xưa
Theo đại dương đi nghìn muôn vạn dặm
Mà biển thì vẫn muôn đ?i hấp tấp
Chẳng bận lòng trước đợt sóng ngầm ...
(Cát Nhu )
RONG CHƠI BIỂN
B? núi xa rừng em xuống biển
Theo trăng bì bõm giữa trùng khơi
?em thân kh?a bến đ?i khô kiệt
Căng buồm say gió thuở rong chơi...
Ta xưa làm khách trên sông ái
Sương núi v? giăng lạnh mấy mùa
Cát trắng đổi dòng theo bão nổi
Mây chùng che lấp ánh sao khuya
Nửa đêm thức giấc sầu cô xứ
Khép mắt tha hương chạnh nỗi nhà
Em có thương gì hình bóng cũ
Một th?i áo trắng ngẩn ngơ ta...
B? núi xa rừng em xuống biển
Rong chơi chán biển em v? rừng
Ta mốc th?i gian buồn đứng lặng
?ành lòng đuối trước biển rưng rưng.
(Phan Thanh Minh)
? TRỜI
Hoàng Yến
Duyên tr?i chẳng buộc thì thôi
? tr?i đã thế ... mình tôi lỡ làng
Em gi? đây đã sang ngang
Thuy?n không v? bến, nhỡ nhàng duyên xưa...
L?i Mị Châu
Xin đừng g?i Mị Châu là " giặc"
Vì yêu chồng nên thiếp hoá phụ cha.
?nh ng?c trai bao năm chẳng thể già
Bởi nước mắt, bởi tình yêu trong trắng...
Lông ngỗng nhẹ mà nghĩa tình thì nặng
Tr?ng Thuỷ ơi ! Thiếp đợi đến bao gi? ?
Lông ngỗng trắng phập phồng như hơi thở
Cứ lạc vào ám ảnh cả cơn mơ
Tình yêu ư? Ngư?i chẳng đẹp như thơ
Sự phản bội - Tr?i ơi! - Là có thật
Giữa dòng đ?i biết đâu mi?n được - mất
Chỉ một ni?m tin trao tr?n vẹn cho ngư?i.
Mang trái tim đi suốt d?c cuộc đ?i
Không tìm thấy nơi bến b? bình lặng
Trong hạnh phúc là tột cùng cay đắng
Ta nhận ra mình giữa khắc khoải ni?m đau..........
sưu tầm
Ngỡ Như Bình Yên
Bình Nguyên Trang
Bình yên ngày em xa anh
Gió thổi hút tri?n cát l?ng
Cái vẫy tay hoà vào sóng
Miên man ch? đợi quên rồi
Và em không khóc đấy thôi
Dửng dưng như là xa lạ
Những l?i chúc dài nghiêng ngả
Níu nhau tìm chút chân thành
Thế rồi phía ấy là anh
Tình yêu hoá thành ký ức
Ng?t ngào xưa gi? bỗng lạnh
Nhớ nhau chỉ để tiếc thầm
Thế rồi em cũng sẽ quên
Ném anh v? xa xôi lắm
Buồn rơi tận cùng sâu thẳm
Tưởng rằng chốn ấy bình yên
Và thương ngày ta chia tay
Buồn vui đuổi tìm ta mãi
Nguyện cầu bình yên trở lại
Nghe tim tựa sóng cồn cào
Thơ Cho Biển
Diệp Sương
?a mang làm chi hỡi biển
Mà ôm tất cả con thuy?n
Dẫu biết trái tim chật hẹp
Mà có lúc nào bình yên.
Nếu như mà biển biết thuy?n ở đâu
Em van đấy - biển ơi hãy nói
Sóng đã từng bạc đầu mòn m?i
?ợi thuy?n v? đến nát cả trái tim.
Biển ồn ào. Em lặng lẽ trước anh
Biển cuồng nhiệt. Em cô đơn nh? bé
Trái tim anh mênh mông như biển
Mà suốt đ?i liệu có chứa nổi em?
CA-DAO CHO TÌNH ?ẦU
Bãi xưa xanh ngắt ngàn dâu
ngư?i xưa áo lụa tình đầu chưa phai
tơ xưa sợi vắn sợi dài
chi?u nay mây trắng Xứ ?òai còn không
Em v? áo lụa Hà-?ông
tôi v? thơ thẩn ngồi trông bốn mùa
đông trông nắng hạ trông mưa
xuân xanh lỡ dỡ v? chưa thu vàng
đưa ngư?i nắng ngã đò ngang
tôi v? chở cả tình sang bên nầy
sông dài trôi một tr?i mây
đò tôi chở một thuy?n đầy hoàng-hôn
chi?u đầy chở một hoàng-hôn
buồn tôi ngơ ngẫn nửa hồn với thơ
trăm năm trang-trãi đợi ch?
còn không tình cũ đôi b? ngư?i xưa
Lê Thư?ng Nhiên
TRONG BÀI GIẢNG
THANH HẢI
(?HSPNN?À NẴNG KHO? 2000-2004)
Yêu nước Nga trong bài giảng của thầy
Thấy đàn sếu cõng mùa thu " sương mù khói toả"
Sông Vôn - ga tự tình đôi khúc
Như cung trầm bản nhạc Mat-xcơ-va.
Dẫu chưa một lần đăt chân đến nước Nga
Mà tôi đến cả trái tim nồng nhiệt,
Mà tôi biết Xanh Pê-tec-bua huy?n thoại,
Thăm lâu đài hoành tráng mấy ngàn năm.
Chếch choáng say trong men rượu đất tr?i
Cứ ngất ngư, cứ liêu xiêu, bổi hổi
Trái tim tôi - trái tim hoàng tử
?ốt lửa tìm công chúa một sớm mai.
Chi?u Mát-xcơ-va duyên dáng như một cái nguýt dài
Của cô gái hai mươi ,mư?i tám
Tôi thành kẻ si tình xếp lá
Xếp tên nàng lộng lẫy Mát-xcơ-va.
Yêu nước Nga trong bài giảng của thầy
Bằng tâm hồn, bằng trái tin cộng sản
Bằng dòng máu, bằng tình yêu nhân loại
Nhiệt huyết thấm nhuần trong từng chữ, từng câu.
Yêu nước Nga cháy b?ng thiết tha
Chỉ nh? nhoi một phần tình yêu thầy dành cho nước bạn
Lửa rực cháy sáng trong từng bài giảng
Nước Nga huy hoàng - triệu triệu trái tim yêu.
ANH NÓI VỚI EM
Gia Dũng
Anh nói với em đi?u này lạ lắm
Giữa ngày thắng trận
Một cánh tay gởi lại chiến trư?ng
Anh v? bâng khuâng nhớ thương
Mư?i năm em ch?, em đợi
Mư?i năm
Em có e Trư?ng Sơn cao xanh
Em có e Trư?ng Sơn dài rộng
Em có e Trư?ng Sơn làm xanh nước da anh
Em có e mái tóc anh nhuộm màu mưa nắmg
Em có e
?i?u này lạ lắm
Ngày anh v?
Như hôm nay
Mất rồi cánh tay trái
Ôm em bằng nửa vòng tay phải
Nửa vòng tay không tròn
Nửa vòng tay nửa mảnh trăng non
Tình em ch? đợi mư?i năm nối lại
Hai cuộc đ?i bù đắp yêu thương
Anh nói với em đi?u này lạ lắm
Mư?i năm anh chưa nghĩ ra
Mư?i năm anh cứ lặng thinh
Mư?i năm anh tự trách mình
?âu biết mư?i năm
Em thành sự sống trong anh
Nối hai mi?n xa thẳm
Nối ngày anh đi
Nối bước anh v?
Nối ni?n tin chiến thắng
Anh nói với em đi?u này lạ lắm
Mư?i năm bằn bặt tin thư
Mư?i năm sương giây gió lạnh
Gì khiến lòng anh ch? đợi?
Gì cho tình ta đôi cánh?
Nguyễn Khoa ?i?m
Tình ca
?ừng yêu ai, em nhé
Chỉ yêu mình anh thôi
Dẫu tất cả con trai
Bên em đ?u tốt đẹp
?ừng thương ai, em nhé
Chỉ thương v? anh thôi
Dẫu anh không còn trẻ
Không có chi hơn ngư?i
?ừng nhớ ai, em nghe
Ngoài anh ngư?i bạn cũ
Dẫu ngàn ngày quyến rũ
Là ngàn ngày chưa qua
Chỉ một lần thiết tha
Chỉ một đi?u mơ mộng
Như chỉ một bài ca
Hãy vì anh đồng v?ng
Yêu anh từ nước mắt
Rơi trong ngày biết yêu
Yêu anh từ tiếng hát
Khi sao xanh những chi?u
Yêu anh không lỗi hẹn
Một bông hoa đợi ch?
Nở trong lòng thầm kín
Mặc tháng ngày vụt qua
Yêu anh từ rất xa
Chiến trư?ng anh gối ngủ
Tóc em cùng suối đổ
Trong giấc mơ nhớ thương
Yêu hơn m?i yêu thương
Mà cuộc đ?i đã có
Nhớ trước m?i nẻo đư?ng
?ã thổi từng trận gió
Từ tháng ngày chiến đấu
Ta ch?n tình yêu ta
Em ơi em đồng chí
Ng?n c? và tình ca
Những gì ta đã có
Là em hay cánh đồng
Là mây trên thành phố
Hay trăng treo cuối rừng
??u cũng là lửa máu
Của đồng đội đồng bào
Những gì ta phải đổi
?ến tận cùng gian lao...
Nên vì sao em ơi
Môi anh đau tiếng nói
Lòng anh vò tiếng g?i
Anh muốn nói một l?i
Yêu anh luôn em ơi
Vì không ai có được
Như anh, một tấm lòng
Càng đi vào mặt trận
Càng sáng bừng thủy chung
Càng lao lên lửa b?ng
Càng yêu em tận lòng
Trên ng?n nguồn sông núi
Biến yêu thành mênh mông....
(1978)
?êm
Lê Vĩnh Tài
...đ?c những câu thơ không biết của ai
chỉ có lửa mưa và chớp
trên bàn một t? giấy nháp
gạch xóa cơn mơ sau cơm áo bơ ph?
cuộc tình vẳng xa tiếng chuông chùa rơi muộn
giá mà yêu như mới đầu đ?i
một gã trai phất phơ râu tóc
cũng bồng b?nh trôi với lẻ loi
ta đã yêu lẽ nào em không biết
mắt đêm đen gai nh?n và buồn
bình minh bây gi? buốt từng tia sáng
cam vàng bay lay màu tím cô đơn
đòi lại câu thơ ngày xưa cho em mượn
cái ngày xưa như hơi thở của mình
cái ngày xưa có lửa mưa và chớp
vén đêm lên cùng nhau ngắm lung linh
đêm chẳng bình yên khi vì sao đau chết giấc
tóc rối vào mây xõa cả lên tr?i
ta đã hồn nhiên đến không bay được nữa
lặng im rơi cùng nước mắt rơi
quên lãng như ngư?i
dịu dàng như gió
những âm thanh như c?
vang dài
ngôi sao mắt nai bây gi? đang ngủ
xanh vô cùng trong vắt một ban mai
Dấu H?i
-Nguyễn Thị Hồng Vinh-
Tại sao chiếc lá màu xanh mà nắng lại vàng thế?
Sao mặt trăng ban đêm mà mặt tr?i lại m?c vào sớm mai?
Cùng một nhịp chân sao còn đư?ng lúc ngắn lúc dài
Cùng là tình yêu sao tim mỗi ngư?i mỗi khác?
Cầm trên tay những nỗi mùa xao xác
Em tự h?i mình những mùa ngớ ngẩn của dương gian
Ký ức vẫn gò mãi điệp khúc lòng hoang mang
Em lại h?i:... làm sao cho quên lãng?
?nh mắt ấy sao từng quá dịu dàng
Vòng tay ấy sao nhẹ nhàng che chở
?ôi môi ấy từng thốt ngàn l?i nhớ
Cuối cùng...sao tim ấy lại dối gian?
Sao em khong thoát kh?i những ký ức ngỡ ngàng
Những ánh mặt tr?i chiếu vào nắng chói
Những vì sao đêm ẩn mình mệt m?i
Còn lại giữa nốt đ?i...dấu h?i của riêng em!
Ngư?i
Ra đi
Trong một đêm
Mưa buồn hưu hắt
Tình
Chia ly
Cho ngàn thu
Mãi mãi vương sầu
??i
Gian lao
Như đại dương
?êm ngày u uất
Chợt
Suy tư
Trong vần thơ
Chớp lóe muôn màu
(SuuTam)
Thơ tình cho anh
Khuơng Hà
Dù vẫn biết một ngày nào đó
không còn nhau
Em vẫn cứ yêu…
Trăm năm sau
và nghìn năm sau nữa
Loài thiêu thân vẫn đam mê ng?n lửa
Sông còn miệt mài trôi v? biển cả
Ngư?i còn quỳ gối trước trái tim ngư?i
Em còn yêu anh
Mỗi khoảnh khắc bên nhau sẽ đi vào cõi vĩnh hằng
Mỗi khoảnh khắc xa nhau rồi cũng thế
Như từng gi?t lệ
rơi vào thiên thu
Và thiên thu đ?ng vào anh đáy mắt
Như từng nụ cư?i
giữa hoàng hôn nắng tắt
Gió vô tư cư?i nghiêng ngả đất tr?i
Anh vô tình
nghiêng ngả
đ?i em…
Tất cả sẽ vĩnh hằng, tất cả, anh ơi
cả tình yêu dành cho anh sâu nặng
Ng?n lửa còn cháy bừng lên
đam mê và im lặng
Con thiêu thân - em - còn li?u lĩnh
lao mình vào ánh sáng
?ể được sống một lần - tr?n vẹn
trong ni?m hạnh phúc
đầu tiên…
KH?T VỌNG
Thuan Yen
Gởi tình yêu vào đất
?ược hoa trái đầy cành
Gởi lên tr?i cao rộng
Sẽ được ng?n sao xanh
Em trao cả cho anh
Một tình yêu nồng cháy
Như một cánh buồm xinh
Hiến mình ra biển rộng
Em đã gởi cho anh
Cả con tim dào dạt
Anh lại trả cho em
Nỗi buồn đau tan nát
Em muốn ôm cả đất
Em muốn ôm cả tr?i
Mà sao anh ơi, mà sao anh ơi
Không ôm nổi trái tim một con ngư?i
?ƯỜNG TIỆM CẬN
( LÊ KIM GIAO )
?ừng là đư?ng cắt nhau
Gặp mặt một ngày,
chia tay vĩnh viễn.
?ừng là đư?ng song song
Khoảng cách suốt đ?i
không l?i ước hẹn.
Xin làm ?ƯỜNG - TIỆM - CẬN
mỗi ngày một gần thêm.
Rồi một chi?u
Giông bão sẽ lặng êm.
Nơi vô-định
Thuy?n hai ta hoà một.
Ai có biết đâu ... Anh có biết đâu
Một khoảng trống
kiêu sa
đơn độc
Vẫn bướng bỉnh lạ lùng
len l?i
giữa tim nhau...
HOA BẤT TỬ
Trương Nam Hương
Hẳn có ngày ngư?i sẽ b? ta đi
May mắn quá câu thơ còn ở lại
Núi cô đơn sám hối trăng th?...
Rồi câu thơ nguội lạnh b? ta đi
Vớt vát mãi chỉ nỗi buồn ở lại
Biển bơ vơ lạc lối buồm v?...
Cuối cùng buồn cũng lén b? ta đi
Hoe hoét nắng hoang hoa chi?u c? dại
Thơm như không hay biết đi?u gì...
Hình như gió
Ngược tìm năm tháng đấy
Hát dông dài
Hoa Bất Tử ơi...
MAI SAU
(?inh Phạm Thái)
Em ơi chi?u đã muộn rồi
Hoàng hôn xin tím một tr?i biệt nhau
Chỉ là cát bụi mà đau
Nói chi muôn triệu tinh cầu chơi vơi
Ước mai sau nước mắt tr?i
Lại buông hai gi?t ra đ?i hai ta