Sư Phụ tới Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn là tin vui nhất cho các đệ tử vùng Virginia . Như vậy có nghĩa là họ sẽ được gặp Sư Phụ một lần nữa . Không có một lời nào có thể diễn tả được sự vui mừng của họ . Sư Phụ cũng đã làm hài lòng mỗi người một cách tối đa qua nhiều hình thức khác nhau qua tình yêu thương vô bờ bến của Ngài .
Gặp Sư Phụ Là Món Quà Quý Giá Nhất
Một vị đồng tu thấy Sư Phụ tỏa hào quang vàng và bạc sáng cả hội trường . Mỗi lần chị được cơ hội quý báu để gặp Sư Phụ , chị cảm nhận được sự gia trì của Ngài rất nhiều . Chị thật vô cùng sung sướng cảm thấy lúc nào Sư Phụ cũng đang ở với chị , và bên trong chị . Chị cảm thấy Sư Phụ hiện hữu trong tất cả mọi vật , trên nền trời xanh , trong cây cỏ , trong những chiếc lá vàng bay , và ngay cả trong những âm thanh phát ra từ những bước chân của chị . Trong nhiều ngày chị đã không cầm được nước mắt mỗi khi nghe tiếng Sư Phụ từ máy ghi âm hoặc nhìn hình Sư Phụ , vì chị quá ư xúc động , ngụp lặn trong bể tình thương và sự vui mừng khôn tả . Chị cảm thấy đồng một thể với toàn vũ trụ , hòa đồng với vạn vật .
Anh đồng tu Lữ cho biết mỗi khi anh gặp Sư Phụ , Ngài đều âm thầm ban cho anh những món quà quý giá nhất , mà phải một thời gian sau , có khi tới hai tháng , anh mới nhận ra . Sau khi thọ Tâm Ấn , Sư Phụ đã cho anh một đời sống hoàn toàn đổi mới , cho anh thấy hào quang và vẻ đẹp của thế giới cũng như của chính anh mà chưa bao giờ anh biết đến .
Khi gặp Sư Phụ lần đầu tiên tại Denver , Colorado , anh đã thể nghiệm được đại lực lượng từ Sư Phụ và sự sung sướng cũng như trên thiên đàng vậy . Khi gặp Sư Phụ lần thứ hai tại tiểu bang Hawaii , Ngài đã mang linh hồn anh ra khỏi mùa đông lạnh lẽo . Trong những ngày Thiền Tam tại Chicago , Sư Phụ đã ban cho anh một lực lượng tuyệt vời khiến anh làm được nhiều việc mà anh không bao giờ tưởng tượng được . Lần này tại tiểu bang Virginia , anh không đòi hỏi hay nghĩ đến điều gì cả , chỉ chăm chú nhìn mắt Ngài như một đứa trẻ thơ và cảm thấy thật đầy đủ . Khi về đến nhà , anh mới nhận thấy rằng Đức Mẹ đã ban cho anh một món quà quý giá nhất , đó là sự bình yên của tâm hồn !
Trưởng Thành Trong Tình Thương Của Mẹ
Đồng tu Pi là hộ pháp tại khách sạn nơi Sư Phụ ở , anh không được nghe những lời khai thị của Sư Phụ . Tuy nhiên , đó cũng là sự an bài tốt đẹp của Sư Phụ . Anh hay khóc như một đứa trẻ bị lạc mỗi khi gặp khó khăn lúc thiền định , trong đời sống hàng ngày , hoặc khi nhớ Sư Phụ . Lần này như ý muốn , anh đã có cơ hội chuyện trò vui vẻ với một vị Sứ Giả Quán Âm . Hơn nữa , Sư Phụ còn nhìn anh khi Ngài rời khách sạn , cái nhìn mà anh không thể nào quên được . Chỉ có vậy thôi mà anh cũng thể nghiệm được sức gia trì vô cùng vĩ đại từ Sư Phụ . Sư Phụ không hề quên bất cứ một đệ tử nào ! Mặc dù có những lúc Ngài không được khỏe , mệt mỏi , và vô cùng bận rộn , Ngài vẫn luôn luôn và mãi mãi trông nom săn sóc con cái của Ngài . Anh vô cùng xúc động và sau đó nhận ra rằng đây là lúc anh phải trưởng thành . Những đồng tu khác cũng nhận thức được như vậy .
Đồng tu Wu luôn luôn sung sướng khi gặp Sư Phụ . Tuy nhiên ngoài sự vui mừng khôn tả đó , anh cũng đau lòng khi thấy Sư Phụ phải mệt mỏi lo cho đồng bào tỵ nạn Âu Lạc và được biết Ngài bị ngược đãi vì muốn lo cho họ . Anh hiểu thêm hơn về sự đau khổ không thể lường được mà những vị minh sư thời trước đã phải chịu đựng để cứu rỗi chúng sanh .
Khi Sư Phụ rời khỏi hội trường , các đồng tu tụ tập trước đài để lấy trái cây , kẹo , và hoa gia trì . Lúc bấy giờ anh đang đứng rất gần , có thể lấy bao nhiêu cũng được . Tuy nhiên , nhận thấy là mình đang làm hộ pháp , anh không nên lợi dụng chức vị cho bất cứ quyền lợi riêng tư nào . Trong lòng anh chỉ hy vọng vợ anh sẽ lấy giùm . Như hiểu được ý muốn của anh , vợ anh lấy gấp đôi số lượng . Khi ra đến ngoài hội trường , vợ anh cùng với một chị đồng tu khác gặp hai vị chuẩn đồng tu từ Chicago đến mà không có quà gia trì . Họ đã chia cho hai vị này không chút do dự .
Thấy vậy , anh Wu bỗng nhiên cảm nhận được lòng từ bi và tình yêu thương vô ngã của Phật Bồ Tát . Anh cảm thấy như chính Sư Phụ đang cho quà vậy . Sau đó anh hỏi vợ điều gì đã khiến cho chị làm như thế . Nhưng chị không nhớ gì cả . Chị không nghĩ ngợi gì mà chỉ biết làm theo như Sư Phụ . Từ điều này , chúng ta nhận thức được rằng , trong một tinh thần như vậy , linh hồn chúng ta được nâng cao đẳng cấp và trở thành đồng nhất thể với Sư Phụ .
Được Trả Lời Mà Không Cần Hỏi
Một chị đồng tu đã có thể nghiệm rất tốt vào ngày đầu tiên của Thiền Tam tại Los Angeles , nhưng hai ngày sau thì không có nữa . Chị định hỏi Sư Phụ chuyện này trong buổi họp mặt . Kết quả khi Sư Phụ khai thị , Ngài đã trả lời tất cả những câu hỏi của chị .
Những lời nói của Ngài thật trôi chảy tự nhiên . Ngài trả lời như đã biết những câu hỏi trong tâm của từng người đang hiện diện . Hầu như mọi người đều cảm thấy không cần phải hỏi nữa . Đồng thời họ biết rằng thời gian của Sư Phụ ở thế gian này vô cùng quý báu , chúng ta không nên làm phiền Sư Phụ qua những câu hỏi thấp kém . Tất cả những câu trả lời sẽ đến nếu chúng ta chăm chỉ tọa thiền , và những khó khăn sẽ được hóa giải một cách âm thầm , tự nhiên , nếu chúng ta thành tâm cầu nguyện .
Hãy Trưởng Thành , Để Cho Sư Phụ Bên Trong Làm
Trên đường trở về nhà , chúng tôi cùng nhau hàn huyên trên xe . Câu chuyện có đề cập đến buổi thuyết pháp của Sư Phụ vào tháng 9 năm 1994 tại Nhật Bản : "Phương Pháp Cứu Vãn Ngày Tận Thế". Mọi người đều nhận thấy đúng là chúng ta đến thế giới này là để củng cố tâm linh của chúng ta và để hoàn thành một số nhiệm vụ , nhất là vào thời điểm cuối thế kỷ , lúc mà địa cầu chúng ta đang gặp nhiều biến cố trọng đại nhất . Những điều mà Sư Phụ đang làm và dẫn dắt chúng ta làm bây giờ không phải chỉ cho những người tỵ nạn mà còn cứu độ chính chúng ta , giúp chúng ta trưởng thành và cuối cùng trở về Thiên Quốc . Nếu chúng ta hoàn thành bất cứ nhiệm vụ gì mà Sư Phụ giao phó , chúng ta sẽ gặt hái được tình thương yêu và sự gia trì vĩ đại nhất của Thượng Đế . Không những chúng ta nên thi hành chăm chỉ , mà còn phải làm một cách vô ngã , có nghĩa là , làm bất cứ những gì Ngài hướng dẫn mà không thắc mắc , nghi vấn , suy nghĩ , và phê bình bằng đầu óc của chúng ta .
Muốn được như vậy , cách duy nhất là tu hành chăm chỉ hơn , để trở thành đồng nhất thể với Ngài . Khi chúng ta trưởng thành trên con đường tu hành , ngã chấp của chúng ta sẽ giảm bớt , rồi Sư Phụ bên trong chúng ta mới có thể dùng trí huệ hoàn mỹ bên trong để hoàn thành công tác của chúng ta . Chúng ta cũng cần phải tận dụng khả năng thiên phú , kiến thức , và địa vị xã hội của chúng ta trong thế gian này để làm tròn thiên ý .
Hãy Quý Trọng Cơ Duyên Của Chúng Ta Với Sư Phụ
Chúng ta thật may mắn được sống cùng thời với Sư Phụ trên thế giới này để được Ngài dẫn dắt chúng ta về Thiên Quốc . Chúng ta cần Ngài ; quả địa cầu này cần Ngài . Là đệ tử , cách duy nhất để bày tỏ tình thương của chúng ta đối với Ngài là làm một đệ tử tốt , tu hành chăm chỉ hơn , trưởng thành mau hơn , làm việc cho Sư Phụ một cách vô ngã . Chỉ có như vậy chúng ta mới có thể giữ Ngài ở thế giới này lâu hơn . Ngay từ bây giờ hãy bắt đầu , khi ngồi thiền hãy thành tâm cầu nguyện cho sức khoẻ của Ngài .