BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tú-Uyên cùng Giáng-Kiá»?u kết duyên (câu 401 - câu 428)
Yến tân chuốc chén năm ba,
Ngư�i còn vui tiệc, khách đà cáo say.
Kẻ ra nương bánh xe mây,
Ngư�i và o trong gấm vui-vầy bạn loan.
Lả-lơi cư�i với hoa-nhan,
Trải chăn thúy-vũ, buông mà n phù-dung.
Phòng tiên dìu-dặt chén đồng,
Rèm tương giủ thấp, trướng hồng treo cao.
Ngẩn-ngÆ¡ hé cá»a động đà o,
Mây tuông bể ái, mưa rà o sông ân.
Mấy và ng đổi được khắc xuân.
Xưa nay tà i-tá», giai-nhân lạ gì?
Cho hay thiên tải giai kỳ,
Trăng già xe đã phải thì đà o non.
Cũng là môt mốt tơ son,
Năm-trăm năm cũng vuông tròn từ đây.
Ä?à n cầm từ thá»§a bén dây,
Khi đằm thắm đã, b� ngà y nhớ nhung!
Khi gió mát, lúc trăng trong,
Bầu tiên chuốc rượu, tơ đồng nối dây.
Khi tuyết xuống, lúc hương bay,
Câu thơ trên gác, bà n vây bên bình.
Tà i hoa-quốc, sắc khuynh thà nh,
Cầm, kỳ, thi, tá»u, đủ và nh trần duyên.
Ngươi tao-nhã, khách thuy�n-quyên,
Phong, hoa, tuyết, nguyệt, là tiên trên đ�i.
Nhà lan sum-h�p ban mai,
Ä?ã trong tần-tảo, lại ngoà i ty-ca.
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tú-Uyên say đắm rượu chè, Giáng-Kiá»?u can ngăn không nổi (câu 429 -
Dần dần năm đã kể ba,
Hạnh và độ thắm, liễu và phần son.
Duyên ai tÃnh đã vuông tròn,
Nà o hay nợ trước chút còn dở-dang.
Trần-sinh từ thủa gặp nà ng,
Vui-vầy mê-mả nên cà ng quá xưa.
Môt ngà y say mấy canh thừa,
Khuyên can nà ng má»›i ngá»? thưa Ãt nhiá»?u.
Rằng: "Xin gá»i má»™t hai Ä‘iá»?u,
"Thân trăm-năm nỡ b� li�u thế ư!
"Thiếu gì những chuyện ngà y xưa,
"Còn bia miệng đó trơ trơ chưa mòn!
"?ấy ai dỗi gót bên non,
"Bóng trăng Thái-thạch là hồn ai say!
"Và còn lầm trước chưa hay,
"Thì đem gương ấy sau nà y mà soi."
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Giáng-Kiá»?u bị ngược-đãi giáºn bá»±c bá»? Ä‘i (câu 445 - câu 476)
Ngán thay khuyên-nhủ đến l�i,
Nưóc kia dội đá có mùi gì đâu.
Thôi ngà y tr�n, lại đêm thâu,
Cạn chung Lý-Bạch, nghiêng bầu Lưu-Linh.
Ma men quanh-quẩn bên mình,
Cho đà n trá»… phÃm, cho bình nhạt hương.
Mải-mê say tỉnh tâm-trư�ng,
Liệu bà i nà ng lại tìm đư�ng van-lơn.
Trái tai vả lại ngứa gan,
Ä?ang tay nỡ dáºp hoa tà n tả-tÆ¡i.
Dây đồng đứt hẳn là m đôi,
Cánh bèo theo ng�n nước trôi cũng rầu!
Nà ng cà ng tầm-tả tuôn châu,
Ngán nhân tình khéo ra mà u thắm phai.
Rằng: "Thôi, tôi đã quá l�i,
"Xui lòng nghĩ lại một hai kẻo mà ..."
Sinh đang vui chén la đà ,
Vẩn-vÆ¡ tÃnh qá»§i hồn ma biết gì.
Nói thôi, nói cũng chi chi,
Nghe ra tiếng nặng như chì, gi�ng say!
Nà ng rằng: "Duyên-nợ bấy nay,
"Thương ôi nước đổ bốc đầy được đâu
"Tiếc cho nỗi vợ chồng Ngâu,
"Doà nh thu nên để bắc cầu mấy phen!
"Sá chi nữa, cái hoa hèn,
"Nghĩ là m chi nữa cái duyên cũ-cà ng.
"Ä?ã lòng rẻ thúy chia hương,
"Ä?à nh lòng rẫy ngá»?c, ruồng và ng thì vâng.
"Thôi thôi, thôi cũng cầm bằng,
"Tơ hồng phó trả bà trăng cho rồi."
Lạy rồi, đứng lại sân ngoà i,
Bên bà n say tỉnh mặc ngư�i ngồ trơ
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Sau khi tỉnh ra Tú-Uyên hối-háºn (câu 477 - câu 516)
Sinh còn đương cuộc nà o ng�,
Tỉnh dần dần lại, bây gi� biết sao?
Biết phương nà o, biết chước nà o.
Có chăng còn lúc chiêm bao h�a là !
Non thần mấy dặm đư�ng xa,
Khói mây man-mác dễ mà h�i, vay!
Cát và ng bụi bạc xa bay,
Mây trên mặt đất, non xây chân tr�i.
Ngắt chừng bể thẳm doà nh khơi,
Ä?ưá»?ng xa bao nả tình dà i bấy nhiêu.
Buồn trông quãng vắng đư�ng queo,
Gió lay nhẹ lá, sương gieo nặng cà nh.
Buồn trông cá»a bể mông-mênh,
Con thuy�n thấp-thoáng cuối gh�nh ngổn-ngang.
Buồn trông cuối phố hà ng Ä?ưá»?ng,
Cánh hồng man-mác, hạt sương đầm-đìa.
Buồn trông theo giải Tô-khê,
Chim kêu bụi ráºm, trâu vá»? đồng không.
Cảnh buồn như giục tấm lòng,
Lại thêm vấn-vÃt mấy vòng tÆ¡ vương.
?ấy ai phải vÃa chà ng Trương,
Non tiên cách một bước đư�ng nên xa.
Hay là lỗi sổ Hằng-Nga,
Ä?êm đông vò-võ bóng tà sao thưa.
Nghĩ tình nên những ngẩn-ngơ,
Ai lên đư�ng ấy, ai ch� đợi ai?
Dần dần trăng tối gió may,
Nghĩ sao cho xiết sự đ�i phôi-pha!
Trêu ngươi chi bấy trăng già ,
Xe dây m�ng-mảnh ỡm-� mà chơi.
Cho nên cách trở đôi nơi,
Hoa trôi cá»a động, nước xuôi cõi trần.
Nghĩ riêng, riêng những ăn-năn,
Phấn hồ, còn đó, tinh-thần nà o đâu?
Cà ng thêm ngao-ngán trăm chi�u,
Giấc nà o nà o nhắp, bữa nà o nà o ngon.
Xác ve ngà y một héo mòn,
Xác gan con vượn, mơ hồn cái quyên.
Tả lòng tay thảo mư�i thiên,
Mấy câu mấy chữ, mấy nghìn câu rơi.
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Hà -Sinh khuyên-giải Tú-Uyên (câu 517 - câu 536)
Hà -sinh phải buổi sang chơi,
Xót tình khế-hữu liêu bà i giải-khuyên:
"Biết đâu rằng quỉ rằng tiên,
"Một may một rủi thôi phi�n não chi.
"Dù tiên duyên đã mãn kỳ,
"Ch� cho duyên hợp châu v� mõn hơi!
"Hãy xin gắng-gượng là m tươi,
"Gánh sầu trút cả cho ngư�i phải nao!
"Lỡ ra khi đến thế nà o,
"Mà cho mắt tục trông và o sao nên."
Rằng: "Xưa trót đã nặng nguy�n,
"Phải đem và ng đá mà đ�n mới xuôi.
"Cũng đà nh cho thế-gian cư�i,
"Còn hơn cam phụ với ngư�i tri-âm.
"Duyên xưa âu chẳng xe lầm,
"Bao gi� kéo hêt tơ tằm mà hay!
"Công đâu nghĩ mướn lo vay,
"Dẫu mòn bia đà khôn lay tấc lòng."
Xem chi�u nói cũng như không,
Hà -sinh ra ý sượng-sùng cáo lui.
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Tú-Uyên toan tá»±-ải, Giáng-Kiá»?u bá»—ng hiện vá»? (câu 437 - câu 570)
Khách đà v� chốn tây-trai,
Một mình một bóng đứng ngồi sao yên.
Quyết tìm khắp nước non tiên,
Ä?em duyên giai lão Ä‘Ãnh nguyá»?n lai sinh.
Giải là giủ sẵn bên mình,
Cũng li�u trắng nợ, trần tình thỠxem!
Gió hương đâu bỗng lai rèm,
Bóng hoa đâu đã trước th�m lả-lơi.
Ä?ương khi rằng má»™t rằng hai,
Sịch hà i nà ng đã tớ nơi bao gi�!
Mặt trông mặt, hãy ngẩn ngơ,
Nà o hay đã tỉnh còn ng� rằng mê.
May sao may khéo đi v�,
Cháºm chân chút nữa còn gì là ai!
Mắt nhìn chung cả con ngươi,
Bên lòng mừng tủi, bên l�i hợp tan,
Sinh rằng: "Từ vắng phương-nhan.
"Lòng theo trăng, bể, mây ngà n thiếu đâu.
"Quản bao bể rộng sông sâu,
"Ä?ã toan quên cả cái cầu tư-sinh.
"Dám đâu riêng phụ với tình,
"Dưới và ng có đất, trên xanh có tr�i.
"Kể chi những sự đã rồi,
"Sắt son ghi tạc một l�i từ đây."
Thưa rằng: "Cầm đã bén dây,
"Có tri âm đó, cuốn dây sao đà nh.
"CÅ©ng công hương lá»a ba sinh,
"Nguồn ân chưa cạn, sóng tình còn xao."
Ä?inh ninh gắn bó tất giao,
Trước sau nối gót trướng đà o song song.
Vư�n xuân hoa đã quen ong,
Từng xa-xôi lắm, lại nồng nà n thêm.
Mấy thu gối ấm chăn êm,
Cá»a cà i then nghÄ©a, phòng niêm khoá tình.
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Sau khi tái hợp, vợ chồng Tú-Uyên sinh Chân-Nhi (câu 571 - câu 576)
Trên đà o vừa thấy tinh oanh,
Gốc giao sớm đã nối cà nh quế Yên.
Chân Nhi rơi chút dấu tiên,
Một mai dà nh để dõi truy�n thi thư.
Sinh cà ng chăm-chút sớm trưa,
Cá mong rẽ sóng, rồng ch� tung mây.
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Giáng-Kiá»?u khuyên chồng tòng tiên (câu 577 - câu 608)
Ä?ưá»?ng trá»?i chưa má»?i cánh bay,
Thung-dung nà ng lại giãi-bà y một hai.
Rằng: "Coi cho thấu sụ đ�i,
"Giam danh khoá lợi, những ngư�i thế-gian.
"Tr�i thu mây hợp, lại tan,
"Ngà y xuân hoa nở, hoa tà n mấy lăm.
"Gẫm trong tám, chÃn mươi năm,
"Bóng câu cá»a sổ, dá»… cầm mãi ru!
"Thịt xương gá»i đám Diêm-phù,
"Sinh sinh hóa hóa trong lò hồng-quân.
"Ä?ố ai vượt khá»?i lòng trần,
"Sông mê chìm nổi, thế-nhân đã đầy.
"Anh hùng những mặt xưa nay,
"Trăm năm nát vớt c� cây cũng là .
"Dần dần tháng tr�n ngà y qua,
"Má hồng mấy chốc đã ra bạc đầu.
"Thôn hoang mấy nắm cổ khâu,
"ấy ná»?n Ä?ồng-tước, hay lầu Nhạc-dương.
"Chưa đầy một cuộc tang thương,
"Non đồng cũng lở, núi và ng cũng nghiêng.
"Sao bằng ngà y tháng cung tiên,
"Vui chung tám cõi, xuân riêng bốn mùa.
"D�c ngang bốn bể, năm hồ,
"Khắp trong ba cõi chÃn châu mặc dầu.
"Ra và o kim khuyết quỳnh-lâu,
"Treo tranh yên-thủy, giắt bầu ki�n-khôn.
"Ä?i vá»? tuyết Ä‘iếm hoa thôn,
"Thông r�n nhịp phách, suối tuôn ngón đà n.
"Một nà y trong thú thanh-nhà n,
"Mấy trăm mươn cảnh nhân-hoà n đ� sao!
"Khuyên chà ng sớm nghĩ lấy nao,
"Gà lồng, hạc nội, bên nà o là hơn?"
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Nghe Giáng-Kiá»?u thuyết vá»? tiên Ä‘ao, Tú-Uyên tỉnh ngá»™ dần (câu 609 -
Mảnh riêng sinh những bà ng hoà ng,
Tuy say cõi tĩnh, chưa tan lòng phà m.
Trót xưa túi sách con gươm,
Và ta Sà o, Hứa, ai là m Y, Chu?
Thưa rằng: "Ä?ã tiếng trượng-phu,
"Sụ Ä‘á»?i vinh nhục chi cho báºn lòng.
"Và ham nghìn tứ, muôn chung,
"Con chim bay mãi cũng trong khuôn tr�i.
"Là m chi cho bạn tiên cư�i,
"Ai vui viên hạc, ai vui yên-hà ,
"Vẩn-vơ trong đám phồn hoa,
"Ba mươi sáu động, ai là chủ nhân?"
Sinh nghe tỉnh chuyện ti�n-nhân,
Rá»a dần bụi tục, tá»? dần lối mê.
Rằng: "Xưa Hoà ng-Ä?ế, An-Kỳ,
"Nà o phương thoát hoá tu từ sao đây?"
Nà ng rằng: "Thiên đạo nhiệm thay,
"Ki�u, Tùng xưa cũng thế nà y chứ sao!
"Vả chà ng dá»± báºc thanh-tao,
"Mà xem trong sổ Tiên-tà o có tên.
"H�c sao cho hết chân truy�n,
"Tu sao cho hết tinh-huy�n thì tu."
BÃch Câu Kỳ Ngá»™ - Sau khi trao nháºn tiên-phù, hai ngưá»?i cùng cỡi hạc lên tiên (câu 63
Tay trao một đạo tiên-phù,
Môt phương h�a-tảo, một lò kim-đan.
Ä?ưá»?ng tu sẵn cách khảo bà n,
Rượu sen thắm gi�ng, trà lan thơm lòng.
Dần theo gió liễu, trăng đồng,
Thân phà m như chấp cánh lông nhẹ nhà ng.
Ä?ương khi lốt trắng Ä‘iểm và ng,
Tỉnh say Vương-mẫu, mơ-mà ng Lão-quân.
Mây đưa năm sắc tư�ng vân,
Hạc đâu đôi chiếc, trước sân đón ngư�i.
Dang tay cỡi hạc cả cư�i,
Nhủ Chân-Nhi lại nối l�i th� xưa:
"Còn kỳ dáºy gió tuôn mưa,
"Mai sau gặp gỡ bấy gi� sẽ hay!"
Nói rồ thẳng rẽ đư�ng mây,
Trông theo cánh hạc v� tây tuyệt v�i.
Bồng lai riêng một bầu tr�i,
Mà n hoa, cầu đá, mấy nơi thiên thà nh.