Re: Nhịp bước hoang vu
Tôi thấy hoa lan tháºt là đẹp, đẹp lạ lùng, lúc còn nhá»? tôi còn nhá»› mẹ tôi nói là ở VN có những ngưá»?i há»? thương thức hoa lan bằng cách mua vá»? trồng trong nhà , chăm sóc tháºt kỹ lưỡng như là nuôi súc váºt. Lúc đó, tôi chỉ nhìn thấy hoa lan từ những hình ảnh trên sách báo mà thôi. Có má»™t lần, má»™t ngưá»?i bạn ra rá»§ tôi đến nhà xem hoa Quỳnh Hương nở, hoa nà y chỉ nở vá»? đêm và lúc ấy và o khoảng 10 giá»? 30 đêm. Tôi rất thÃch chụp hình, vì váºy tôi đã không bá»? lỡ cÆ¡ há»™i ấy, tôi Ä‘em theo máy hình để chụp. Tôi ngỡ là tôi nhìn thấy má»™t nụ hoa đẹp nhất trên Ä‘á»?i, ngưá»?i tình trong má»™ng chắc cÅ©ng chỉ đẹp đến thế mà thôi. Cho đến khi tôi có dịp viếng thăm vừa hoa "Longwood" ở bên ngoà i thà nh phố Philadephia, gần Wilmington, tôi tưởng là mình Ä‘i lạc và o cõi thiên thai như Lưu Nguyá»…n ngà y xưa. Ở đây có hÆ¡n 117 loà i hoa lan, đủ mà u, nhìn mãi cÅ©ng không chán mắt, tôi tá»± nhá»§ vá»›i lòng: hoa gì mà đẹp đến thế, không trách sao những ông vua thá»?i xưa ở trong cÅ©ng có tá»›i cả trăm cung nga mỹ nữ, ước gì mình được là m vua, chắc là phải Ä‘em hết những hoa nà y vá»? trồng để tô Ä‘iểm cho nhan sắc cá»§a những cung phi nà y.
NghÄ© cÅ©ng tháºt là buồn cưá»?i, nhưng mà là ngưá»?i ai cÅ©ng có những ước mÆ¡, có những ước mÆ¡ tháºt giản dị, có những ước mÆ¡ tháºt cao sang, nhưng mà đối vá»›i tâm hồn ngưá»?i nghệ sÄ©, thì những ước mÆ¡ ấy là những ước mÆ¡ vượt khá»?i tầm tay vá»›i. Tôi còn nhá»› là ở Philadelphia có má»™t tiệm ăn rất ngon và nổi tiếng (City Tavern), đã ăn ở đó má»™t lần là nhá»› đến cả Ä‘á»?i. Ở tiệm ăn nà y có má»™t cái lạ là những ngưá»?i hầu bà n há»? mặc trang phục cá»§a thá»?i xưa :â€?colonialâ€? và há»? nấu những thức ăn tháºt là khác lạ, má»—i má»™t lần há»? Ä‘em thức ăn ra chẳng hạn như là món ăn mở đầu, món ăn chÃnh, món ăn tráng miệng, thì há»? diá»…n như là má»™t mà n kịch sống ở trên sân khấu. Thưá»?ng thưá»?ng những món ăn Pháp, nhất là món ăn tráng miệng như món “crème buleeâ€? thì ngon hết chá»— chê, ngon tuyệt cú mèo, ăn ngon đến chảy nước mắt, quên hết chuyện Ä‘á»?i. Tôi còn nhá»› rõ, lần viếng thăm thà nh phố ấy là và o tháng 10, được Ä‘i dưới đưá»?ng phố ăn món ăn “tay cầmâ€? nổi tiếng như là món hotdog cá»§a đưá»?ng phố New York, món nà y gá»?i là món Philly steak, uống má»™t ly chanh đưá»?ng, rồi xem football ở Veteran stadium thì tháºt là tuyệt, thiên đưá»?ng cÅ©ng biến mất. Buổi tối thì đến Chinatown ăn “Dimsumâ€?, mấy ngà y hôm đó tôi quên hết quá khứ, chẳng nhá»› gì vá»? tình yêu, tôi vá»? ngá»§, sáng dáºy tôi tướng là tôi quên mất tên cá»§a mình luôn.
Những ngà y hè cá»§a vùng đông nam cÅ©ng tháºt là vui, bước dà i trên những bãi cát cá»§a bá»? biển Wilmington cá»§a tiểu bang North Carolina là những ká»· niệm không bao giá»? quên, biển ở đây có phần thÆ¡ má»™ng hÆ¡n là biển ở bên Cali, tôi Ä‘i ngang rồi lại Ä‘i dá»?c, lá»™i dá»?c vá»›i mây trá»?i dùng những ngá»?n sóng biển là m những trò chÆ¡i thú vị, vui như má»™t đứa trẻ thÆ¡. Nhá»› những lần xếp hà ng để được là những ngưá»?i đầu tiên thá» những trò chÆ¡i (rides) ở trong vùng Disneyworld ở thà nh phố Orlando, FL, tôi thấy mình như trẻ lại. Epcot center có lẽ là nÆ¡i hợp vá»›i tất cả má»?i lứa tuổi. Ä?ang Ä‘i dạo trên bá»? hồ cá»§a vùng International, tá»± nhiên má»™t cÆ¡n mưa à o đổ xuống, ướt như chuá»™t lá»™t, chẳng có cÆ¡ há»™i để mà tránh mưa. Ước gì có ngưá»?i tình Ä‘i bên cạnh, dù lúc không có áo mưa, chắc là tôi cÅ©ng sẽ là m ngưá»?i hùng cởi áo để che mưa cho ngưá»?i yêu...chắc cÅ©ng chẳng có ai ở đó để mà cuá»?i mình vì ai cÅ©ng báºn rá»™n để tránh mưa, beside...only fools are falling in love... Tôi không có thiên tà i vá»? đánh golf, má»™t lần đánh, thì trái banh bay mất tiêu, chẳng bao giá»? tìm thấy, lại thêm cái tá»™i là háo nước, há»… trái banh nhìn thấy nước là nhảy xuống dưới trốn cho nên tôi bá»? nghá»? đánh golf để Ä‘i xem football. Má»—i ngưá»?i có những sở thÃch khác nhau, lúc má»›i sang bên nà y và lúc đó còn nhá»?, lúc đó tôi ghét football, ghét cay ghét đắng, chẳng biết vì sao mà há»? cứ xô đẩy để mà đánh giết nhau vì má»™t trái banh, cho đến lúc Ä‘i há»?c ở đại há»?c, tá»›i cuối tuần ai cÅ©ng ngồi lại ở phòng khách cá»§a dormitory để xem football. Tôi bá»±c mình vì không hiểu và thấy ai cÅ©ng xem rất là hà o hứng, mùa hè năm ấy, thay vì ra ngoà i để tìm việc là m, tôi ở lại trong trưá»?ng, xin là m work study, lấy má»™t khoá há»?c (selective) vá»? football. Kể từ sau dạo ấy, tôi mê football, mê còn hÆ¡n là mê ngưá»?i tình, những ngà y cuối cá»§a mùa football là tôi không Ä‘i đâu cả, chỉ ngồi dán mắt để mà xem football, lúc đó mùa giáng sinh và mùa Tết đối vá»›i tôi không quan trá»?ng bằng football, football là trên hết...
Tôi là má»™t ngưá»?i công giáo, theo tiếng Việt nam thì ngưá»?i ta gá»?i là ngưá»?i có đạo, bố mẹ tôi là ngưá»?i Bắc di cư và o Nam sau 1954, cho nên lúc nhá»? mẹ tôi thưá»?ng hay gá»?i tôi là thằng "bắc kỳ". Vì gia đình tôi rất là sùng đạo, cho nên chá»§ nháºt nà o tôi cÅ©ng theo mẹ và anh chị để Ä‘i lá»… ở nhà thá»?. Ä?i xem lá»… Việt Nam cho nên từ đầu đến cuối là bằng tiếng VN, thú tháºt lúc ấy tôi còn nhá»? lắm, vừa má»›i ở VN sang Mỹ, tôi Ä‘i há»?c tiểu há»?c, há»?c tiếng Mỹ rất nhanh, nhưng vá»? chữ VN thì tôi mù tịt, chẳng biết gì hết, mẹ tôi và anh chị tôi dạy tiếng VN cho tôi, cà ng há»?c tôi cà ng thấy khó, nhưng mà má»—i lần Ä‘i lá»…, không hiểu gì tôi bá»±c mình lắm, cho nên tôi cố gặng há»?c, Ãt nhất còn hiểu được đôi chút. Dần dà rồi cÅ©ng quen Ä‘i, hÆ¡n 8 năm trau dồi đèn sách tôi đã bắt đầu biết Ä‘á»?c và biết viết, nói ra nói cho suông thôi chứ cái tà i viết lách cá»§a tôi lúc đó chẳng khác nà o "múa rìu qua mắt thợ" mà thôi. Cứ má»—i lần khi đến nhà tôi chÆ¡i, cáºu cá»§a tôi (uncle) lúc nà o cÅ©ng muốn thá» bà i vở cá»§a tôi cho nên ông ta rất là khắt khe đối vá»›i tôi vá»? vấn Ä‘á»? há»?c vấn, nhất là há»?c tiếng VN.
Lúc đó tôi rất là sợ cáºu, tôi sợ cáºu tôi hÆ¡n là mẹ và anh chị tôi. Tôi còn nhá»›, có má»™t lần, cáºu tôi nói vá»›i tôi là , nếu như cháu muốn há»?c tiếng VN cho giá»?i, thì cáºu muốn cháu Ä‘á»?c cho xong Truyện Kiá»?u cá»§a Nguyá»…n Du trong vòng 3 tháng, nói thì tháºt là dá»…, bởi vì Ä‘á»?c thì dá»…, mà phân tÃch thì tháºt là khó vô cùng, nà o là mở Ä‘á»?, thân Ä‘á»?, kết luáºn rồi bố cục và ná»™i dung, cà ng Ä‘á»?c cà ng chóng mặt, chẳng hiểu gì hết, chẳng hạn như là 2 câu thÆ¡ lục bát:
Ä?ầu lòng hai ả tố nga
Thuý Ki�u là chị em là Thuý Vân
Lúc đó tôi khoảng 12 tuổi, Ä‘á»?c xong 2 câu thÆ¡ đó, câu thứ 2 thì hiểu, câu đầu tôi chẳng hiểu, 2 ả tố nga là cái quái gì, Thuý Kiá»?u là chị thì dá»… hiểu quá, em là Thuý Vân thì cÅ©ng dá»… thôi, đầu lòng là cái quái gì, sao mà tiếng VN cá»§a mình khúc mắc quá chừng, tôi nghÄ© thầm trong lòng lúc đó chắc là ông trá»?i muốn trêu ghẹo mình... đúng là số pháºn không may mắn, sinh ra giữa má»™t ngôi sao xấu cho nên má»›i gặt lấy kết quả nà y, nhìn qua nhìn lại, lúc đó các bạn VN cá»§a tôi, đâu có ai phải há»?c thÆ¡ bao giá»?. Sau nà y nghÄ© lại, tôi nghÄ© tôi là má»™t ngưá»?i rất là may mắn, nếu không giá»? nà y, tôi đâu có trở thà nh má»™t ngưá»?i VN thuần tuý, đâu có cÆ¡ há»™i để mà yêu thÆ¡, yêu nhạc cá»§a Ä?à m VÄ©nh Hưng, Mỹ Tâm??? Tôi đã trách nhầm cáºu tôi, tháºt sá»± ra mà nói, tôi phải mang Æ¡n cáºu tôi rất nhiá»?u. Ä?úng là trong cái may cÅ©ng có cái rá»§i, tất cả má»?i thứ trên Ä‘á»?i có thể chúng ta Ä‘á»?u có thể có nếu chúng ta cố gắng.
Tôi không tá»± hà o hay tá»± hãnh diện gì cả, tôi nghÄ© là trên Ä‘á»?i nà y không có sá»± tuyệt đối, mình giá»?i sẽ có ngưá»?i giá»?i hÆ¡n mình, nhưng mà Ãt nhất mình cÅ©ng phải tá»± đặt cho mình má»™t tiêu chuẩn, vạch má»™t con đưá»?ng để mà đi, chứ đừng có tốn thì thá»? để biện luáºn, để rồi không biết tương lai sẽ Ä‘i vá»? đâu? Thá»±c sá»± mà nói, có nhiá»?u lúc tôi thấy mình dốt tệ, há»?c mưá»?i mấy năm trá»?i mà chẳng Ä‘á»?c và viết bằng ai hết, tuy nhiên có má»™t Ä‘iá»?u tôi biết là tôi đã có má»™t cÆ¡ há»™i tốt để mà giá»? đây tôi tá»± hà o tôi là má»™t ngưá»?i VN, và nhá»? váºy mà sau những lần trở vá»? VN, tôi đã không gặp phải những trở ngại nà o vá»? vấn Ä‘á»? ngôn nữ (đấy là những chuyến Ä‘i kỳ thú, tôi sẽ nói rõ trong phần sau)...
Thà nh phố Seattle là nÆ¡i đã nuôi tôi lá»›n lên theo mùa mưa mùa nắng, mùa mưa ở nÆ¡i nà y thì nhiá»?u hÆ¡n mùa nắng nhiá»?u lắm, có thể nói là nhiá»?u hÆ¡n tá»›i bốn lần, mưa hoà i không dứt. CÆ¡n mưa nà y chưa Ä‘i thì cÆ¡n mưa khác đã kéo tá»›i, nếu như nói và dụ như là mưa như những giá»?t nước mắt cá»§a ngưá»?i tình thì có lẽ ngưá»?i tình ấy sẽ biến thà nh "hiệp sÄ© mù nghe gió kiếm", cả Ä‘á»?i chắc sẽ không bao giá»? có dịp nhìn thấy mặt mÅ©i cá»§a ngưá»?i yêu mình. Tuy là mưa nhiá»?u nhưng thà nh phố nà y tháºt là thÆ¡ má»™ng. Lá»›n lên ở đây từ thuở nhá»?, tôi thấy thà nh phố nà y nhìn cái gì cÅ©ng đẹp hết, từ cảnh đẹp cá»§a má»™t hải cảng sầm uất vá»›i những ánh chim biển bay lượn trên không trung, giống như bà i "bay Ä‘i cánh chim biển" cá»§a Ä?ức Huy váºy, cho đến những cảnh hùng vÄ© núi non, trá»?i may và biển cá»§a vùng Northwest, tôi ghét cay ghét đắng cái Kingdome cÅ© kỹ cá»§a thà nh phố nà y, cứ má»—i lần nhìn thấy là tôi cứ hình dung đến hình ảnh cá»§a thằng gù trên mặt cá»§a Hằng Nga, tôi thấy tháºt là không may cho thằng cuá»™i ngồi dưới gốc cây Ä‘a, trông tháºt là vô duyên. Cho đến lúc sau khi tôi trở vá»? thà nh phố cách đây và i năm, ngưá»?i ta tháºt sá»± đã Ä‘uổi thằng gù ra khá»?i thà nh phố, há»? Ä‘áºp đổ cái Kingome nà y và hai stadiums má»›i đã được xây xong, đứng ngạo nghá»… trên thà nh phố mưa bay, rồi những thương xá cá»§a Nháºt và Ä?ại Hà n được khánh thà nh, Purple dot restaurant được ra Ä‘á»?i, bây giá»? Seattle nhìn xuống trong ban đêm tháºt là tuyệt đẹp, có những lần trong những chuyến bay đêm trở vê thà nh phố thân yêu nà y, nhìn xuống từ khung cá»a sổ cá»§a phi cÆ¡, thà nh phố đẹp tuyệt vá»?i, đẹp hÆ¡n tất cả những cung phi mỹ nữ cá»§a vua chúa ngà y xưa, thà nh phố sáng rá»±c trên những ánh đèn đêm, nổi báºt lên khung trá»?i là m cho tôi thấy tháºt hồi há»™p, má»—i lần đáp xuống sân bay, má»—i lần Ä‘i, má»—i lần trở vá»? là những ká»· niệm, buồn và vui Ä‘á»?u là những ká»· niệm, và những ká»· niệm cá»§a thà nh phố nà y đối vá»›i tôi là má»™t ká»· niệm không bao giá»? quên, má»™t ká»· niệm gởi ghém trá»?n tuổi thÆ¡, tuổi thần tiên, tuổi ngá»?c, tuổi cá»§a những Ä‘am mê chất ngất, cá»§a những xót xa, những phôi pha Ä‘ang sống dáºy trong tôi.
Tôi rất thÃch bà i hát "Và mùa xuân trong đôi mắt em" cá»§a Ä?ức Huy vì ná»™i dung cá»§a bà i hát nà y rất thÃch hợp vá»›i khung cảnh cá»§a thà nh phố mưa bay... "và mùa xuân trong đôi mắt em... là mùa xuân anh mãi Ä‘i tìm..." tìm hoà i vẫn chưa tìm thấy, mặc dù đã lang thang khắp bốn phương trá»?i, ròng rã từng ngà y vá»›i những nhịp bước hoang vu vá»›i má»™t ước mÆ¡ tháºt giản dị, đưa quá khứ trở vá»? vá»›i hiện tại, Ä‘em thá»?i gian trở thà nh những liá»?u thuốc nhiệm mầu để xoa dịu trái tim, má»™t trái tim vẫn mãi Ä‘i tìm má»™t trái tim...
Sao không h�i anh còn yêu em mãi?
Cho tơ lòng hoà khúc nhạc yêu đương
Mùa lá rụng lá và ng rÆ¡i ngáºp lối
Lối ta vá»? cháºp chững dấu yêu xưa
Bao năm dà i em vẫn còn nơi đó
Ngỡ hoà ng hôn buông mái tóc em dà i
B� vai nh� ấp vòng tay ch� đợi
Ä?ôi môi hồng lấp lánh nụ tình xanh
Ch� anh đến nụ hồng vương trong gió
Cánh bướm tình ngây ngất đoá hoa xinh
Bao năm qua tình vẫn còn lưu luyến
Thuở ban đầu rộn rã đón ch� nhau
Trao nụ hôn em khao khát tình đầu
Mùa hoa nở mãi vẫn cà i trên tóc
Anh mong m�i hôn nụ mai và ng ấy
Cho xuân v� thay thế nỗi mong ch�
Cho tim nồng hát khúc hát mùa xuân
Cho dấu yêu thấy đêm dà i khao khát
Ch� ngư�i đến cơn mơ dà i vụt tắt
Vẫn còn yêu anh mong m�i từng đêm
Mùa đông đến đêm vẫn dà i vô táºn
Xuân qua rồi anh vẫn đợi nơi đây
Em yêu dấu anh vẫn còn yêu mãi
Phương tr�i nà o em có nhớ đến anh?...