Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu -Tăng Tá»
Tăng Tá»
Tăng-Tá» tên là Sâm, tá»± là Tá» Dư, ngưá»?i ấp VÅ©-thà nh nước Lá»—, sinh và o thá»?i Xuân-thu, là há»?c-trò và o báºc giá»?i cá»§a đức Khổng-Tá», sau được liệt và o báºc tứ-phối (bốn ông phối hưởng vá»›i đức Khổng-tá»). Ông thá»? cha mẹ rất hiếu, bữa ăn nà o cÅ©ng có rượu thịt. Khi cha mẹ ăn xong, còn thừa lại món ăn, ông há»?i cha mẹ bảo để cho ai, thì ông vâng theo lá»?i mà cho ngưá»?i ấy. Má»™t hôm ông Ä‘i và o rừng kiếm cá»§i vắng, ở nhà có khách đến chÆ¡i, mẹ ông không biết là m thế nà o cho ông vá»? ngay, bèn cắn ngón tay mình, để cho động lòng con, quả-nhiên ông ở trong rừng thấy quặn Ä‘au trong dạ, ông vá»™i gánh cá»§i vá»? ngay.
Mẫu chỉ tà i phương khiết,
Nhi tâm thống bất căm,
Phụ táºn quy vị vãn,
Cốt-nhục chà tình thâm.
Dịch Nghĩa:
Mẹ vừa cắn ngón tay,
Con thấy đau trong dạ,
Vội và ng đội củi v�,
Tình cốt-nhục cảm-ứng chóng như thế.
Dịch Thơ:
Mong con vừa cắn ngón tay,
Trong rừng con bỗng dạ nà y quặn đau.
Vội-và ng đội củi v� mau,
Cho hay cốt-nhục tình sâu lạ như�ng.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Mẫn Tá» Khiên
Mẫn TỠKhiên
Tên chữ là Tổn, sinh và o Ä‘á»?i Xuân-thu, há»?c-trò đức Khổng-tá», mẹ ông mất sá»›m, cha ông lấy ngưá»?i vợ sau (tức là mẹ kế) sinh được 2 con. Mẹ kế đối vá»›i ông rất cay nghiệt, nhưng ông vẫn thá»? cha và thá»? mẹ kế rất hiếu . Mùa rét, mẹ kế cho hai con mình mặc áo bông dà y, cho ông mặc áo bằng hoa lau, chứ không có bông. Ông tuy thấy không đủ ấm, nhưng kgông há»? nói gì. Má»™t hôm ông đẩy xe cho cha Ä‘i chÆ¡i, vì rét quá cóng tay, rá»?i tay xe ra. Cha ông suy-xét mãi má»›i biết là ông bị mẹ kế để cho mặc rét, cha ông tức lắm định Ä‘uổi ngay ngưá»?i vợ kế Ä‘i, ông khóc và cố kêu van vá»›i cha, xin đừng Ä‘uổi mẹ kế, vì rằng: có mẹ kế thì chỉ má»™t mình ông bị rét thôi, nếu Ä‘uổi mẹ kế Ä‘i thì cả ba anh em ông cùng phải khổ-sở cả. Cha ông nghe lá»?i ông không bá»? ngưá»?i vợ kế nữa. Ngưá»?i mẹ kế nghe biết chuyện, vá»? sau đối-đãi vá»›i ông rất tốt, thà nh ra má»™t ngưá»?i mẹ hiá»?n.
Mẫn thị hữu hi�n lang,
Hà tằng óan vãn nương,
Ä?ưá»?ng tiá»?n lưu mẫu tại,
Tam tỠmiễ phong sương.
Dịch Nghĩa:
Nhà h� Mẫn có ngư�i con hi�n,
Không bao gi� oán-trách mẹ sau,
Trước mặt bố xin cho mẹ sau ở lại,
Ä?ể ba con khá»?i phải khổ sở.
Dịch Thơ:
Tá»-Khiên hiếu-thảo tình sâu,
Không h� oán trách mẹ sau nồng-nà n.
Xin cha chớ dứt dây loan,
Cho con kh�i phải cơ-hà n cả ba.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Tá» Lá»™
Tá» Lá»™
Tá» Lá»™ tên là Trá»?ng Do, ngưá»?i ấp Biện, nước Lá»—, sinh và o Ä‘á»?i Xuân-thu, là há»?c-trò đức Khổng-tá». Thá»? cha mẹ rất hiếu, nhà nghèo, thưá»?ng phải Ä‘i đội gạo đưá»?ng xa trăm dặm vá»? nuôi cha mẹ; bữa ăn không có thức ăn, phải ra vưá»?n hái rau dá»?n rau muống vá»? nấu canh cho cha mẹ ăn. Sau cha mẹ ông chết cả, ông má»›i Ä‘i sang nước Sở, được vua nước Sở dùng, cho là m quan sang, bổng-lá»™c nhiá»?u. NghÄ© đến công cha mẹ, ông lấy là m Ä‘au tá»§i, muốn lại được Ä‘i đội gạo và nấu canh rau để phụng-dưỡng cha mẹ, thì không được nữa.
Phụ mễ cung cam chỉ,
Ninh từ bách lý lao,
Thân hoà n thân dĩ một,
Do niệm cựu cù-lao.
Dịch Nghĩa:
Ä?á»™i gạo để cung-cấp cha mẹ miếng ngá»?t miếng bùi,
Không n�-hà đư�ng xa trăm dặm,
Ä?ến lúc được sung-sướng thì cha mẹ chết rồi,
Vẫn nhớ đến công khó nh�c của cha mẹ.
Dịch Thơ:
Dốc lòng phụng-dưỡng mẹ cha,
Ä?ưá»?ng Ä‘i đội gạo dù xa cÅ©ng gần.
Ä?ến khi nhẹ bước thanh-vân,
Muốn mong báo-đáp, hai thân đâu còn ?
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Diá»…m Tá»
Diá»…m Tá»
Diễm tỠsinh và o đ�i nhà Chu, th� cha mẹ rất hiếu; cha mẹ tuổi già , mắt lòa, thèm uống sữa hươu, Diễm tỠlấy da hươu khô là áo mặc, giả là m hươu con, và o rừng lân-la đến gần những con hươu mẹ để vắt lấy sữa. Một hôm gặp b�n ngư�i đi săn, tưởng là hươu con, dương cung toan bắn, Diễm tỠvội b� lốt hươu con ra và bà y-t� cho ngư�i đi săn biết, ngư�i ấy mới thôi không bắn nữa.
Thân lão tư lộc nhũ,
Thân phi lộc bì y,
Nhược bất cao thanh ngữ,
Sơn trung đới tiến quy.
Dịch Nghĩa:
Cha mẹ già thèm uống sữa hươu,
Mình mặc áo da hươu,
Nếu không vội kêu to lên,
Thì bị trúng phải tên bắn ở trong núi.
Dịch Thơ:
Sữa hươu tuổi-tác ước-ao,
Da hươu đội lốt lần và o rừng xanh.
Gặp ngư�i nếu chẳng kêu nhanh,
Ắt là gặp sự chẳng là nh xảy ra.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Lão Lai Tá»
Lão Lai Tá»
Lão Lai-tá» ngưá»?i nước Sở, sinh và o Ä‘á»?i Xuân-thu, đã 70 tuổi hãy còn cha mẹ. Ông thá»? cha mẹ rất hiếu. Không muốn để cho cha mẹ thấy ông đã già mà lo-buồn, ông thưá»?ng mặc áo sặc-sỡ, nhởn-nhÆ¡ múa hát trước mặt cha mẹ, lại có khi ông bưng nước hầu cha mẹ, ông giả cách ngã, rồi khóc oa oa, là m như đứa trẻ lên 7 lên 3 váºy. Ã? ông là cốt để là m cho cha mẹ lúc nà o cÅ©ng vui-vẻ trong lòng.
Hý vũ h�c ki�u sy,
Xuân phong động thái y,
Song thân khai khẩu tiếu,
Hỷ sắc mã đình-vi.
Dịch Nghĩa:
Chơi đùa như thể trẻ em,
Gió xuân lay động áo hoa sặc-sỡ,
Hai cha mẹ cùng mở miệng cư�i,
Cảnh vui đầy cả cá»a nhà .
Dịch Thơ:
Chơi đùa h�c lối trẻ-thơ,
Thấp cao điệu múa, phất-phơ áo mùi,
Hai thân cùng nở nụ cư�i
Gió xuân đầm-ấm, cảnh vui đầy nhà .
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Ä?ổng VÄ©nh
Ä?ổng VÄ©nh
Ä?ổng VÄ©nh sinh và o Ä‘á»?i Háºu-Hán, nhà nghèo, tÃnh rất hiếu, cha chết không có tiá»?n chôn cất, phải đến má»™t nhà già u ở là ng khác, vay tiá»?n công dệt non, hẹn sau sẽ dệt trả 300 tấm lụa. Khi vay được tiá»?n vá»? chôn cất cha xong rồi, định Ä‘i đến nhà già u để dệt trả lụa, Ä‘i được ná»a đưá»?ng, thì gặp má»™t ngưá»?i con gái xin kết là m vợ chồng, nhưng giao hẹn hãy cùng Ä‘i đến nhà già u kia dệt lụa trả nợ đã, rồi má»›i vá»? ăn-ở cùng nhau. Khi đã dệt đủ 300 tấm lụa, trả nợ xong rồi, hai ngưá»?i cùng vá»?, đến chá»— gặp nhau khi trước, thì ngưá»?i con gái ấy biến mất . Vì Ä?ổng VÄ©nh có lòng hiếu-thảo cảm động đến trá»?i. nên Trá»?i sai tiên-nữ xuống giúp.
Táng phụ thải khổng phương,
Tiên-cô lộ thượng phùng,
Chức khiêm thư�ng trái chủ,
Hiếu cảm-động phương-khung.
Dịch Nghĩa:
Vay ti�n để chôn cất cha,
Giữa đư�ng gặp nà ng tiên,
Dệt lụa trả chủ nợ,
Lòng hiếu cảm-động đến tr�i.
Dịch Thơ:
Vay ti�n lo-liệu tang cha,
Giũa đư�ng gặp ả tiên-nga giúp cùng,
Dệt lụa đủ, trả nợ xong,
Cho hay hiếu-thảo động lòng tr�i xanh.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Quách Cá»±
Quách Cự
Quách Cá»± sinh và o Ä‘á»?i nhà Hán, cá»a nhà sa-sút, thá»? mẹ rất hiếu. Hai vợ chồng má»›i sinh được má»™t đứa con lên 3 tuổi, ông thưá»?ng thấy bữa ăn mẹ ông không dám ăn no, cứ bá»›t lại để phần cho con mình ăn, vợ chồng bà n nhau rằng : vợ chồng mình đương-thì sinh-đẻ, mẹ già chỉ có má»™t lần, đã chẳng phụng-dưỡng mẹ được sung-túc, lại để cho con mình xẻ ngá»?t chia bùi cá»§a mẹ, thì không phải đạo. Bèn bà n nhau đà o hố Ä‘em chôn đứa con Ä‘i; vợ cÅ©ng nghe theo lá»?i ông. Khi đà o hố má»›i được đâu độ 3 thước, thì thấy có má»™t hÅ© và ng, trên có chữ Ä‘á»? là ; "hiếu-tá» Quách Cá»±, hoà ng kim nhất hÅ©, dụng dÄ© tứ nhữ " Nghia là ; "ngưá»?i con hiếu là Quách Cá»±, má»™t hÅ© và ng đây để cho mà y ". Hai vợ chồng lại Ä‘em con vá»?.
Quách Cự tư cung cấp,
Mai nhi nguyện mẫu tồn.
Hoà ng kim thiên sở tứ,
Quang thái chiếu hà n-môn.
Dịch Nghĩa:
Quách Cự chỉ nghĩ việc phụng-dưỡng mẹ,
Chôn con đi mong cho mẹ sống,
Tr�i cho được hũ và ng.
Ä?ương nghèo được nên già u có.
Dịch Thơ:
Nhà nghèo hiếu-thảo dốc lòng,
Chôn con nuôi mẹ vợ chồng bà n nhau.
Hũ và ng dà nh dưới hố sâu,
Tr�i cho phút chốc nên già u lạ thay.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Khương Thi
Khương Thi
Khương Thi sinh và o đ�i nhà Hán, vợ là Bà ng-thị; hai vợ chồng đ�u hiếu-thảo cả. Mẹ chồng muốn uống nước sông, Bà ng thị hà ng ngà y đi gánh nước ở sông xa v�. Tr�i rét, mẹ muốn ăn g�i cá tươi, vợ chồng cố đi tìm kiếm cho được đủ thứ đem v�. Lại sợ mẹ có một mình buồn, thư�ng thư�ng m�i các bà già ở hà ng xóm sang chơi với mẹ cho vui. Sau tự nhiên ở bên cạnh nhà có suối nước ng�t chảy ra, đúng như vị nước sông và ở suối ấy hà ng ngà y lại có hai con cá chép, đủ dùng là g�i ghém. Từ đấy vợ chồng không phải đi quảy nước sông và đi kiếm cá nữa.
� trắc cam-tuy�n xuất,
Thất triêu song lý-ngư,
TỠnăng tri sự mẫu,
Phụ cánh hiếu ư cô.
Dịch Thơ:
Bên nhà có suối nước ng�t chảy ra,
Mỗi ngà y có hai con cá chép,
Con trai đã biết đạo th� mẹ,
Nà ng dâu lại hiếu với mẹ chồng.
Dịch Thơ:
Bỗng đâu suối chảy bên nhà ,
Ngà y đôi cá chép nhảy ra lệ thư�ng.
Chồng mà lấy hiếu là m cương,
Ắt là vợ phải noi gương theo chồng.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Ngu Thuấn
còn Hoà ng Hương, Lục TÃch... nhiá»?u lắm mà , đăng luôn cho trá»?n bá»™ Ä‘i bạn.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Thái Thuáºn
Thái Thuáºn
Thái-Thuáºn sinh và o Ä‘á»?i nhà Hán, nhà nghèo, mồ côi cha từ thuở bé, thá»? mẹ rất có hiếu. Bị năm loạn lạc kém đói, phải Ä‘i và o rừng tìm kiếm những quả dâu chÃn Ä‘em vá»? ăn cho đỡ đói. Tìm được quả nà o chÃn Ä‘em để ra má»™t bên. Gặp ngưá»?i tướng giặc XÃch-my Ä‘i qua, trông thấy há»?i: "Vì cá»› gì để là m hai nÆ¡i như thế ?" Ông trả lá»?i: "Quả nà o chÃn Ä‘en thì ngá»?t, để riêng để biếu mẹ tôi, còn quả nà o Ä‘á»? thì chua, để riêng tôi ăn." Ngưá»?i tướng giặc khen là có hiếu, bèn truyá»?n quân lấy ra má»™t thúng gạo và má»™t cái đùi trâu để tặng ông.
Hắc thầm phụng huyên vy,
Ä?á»? cÆ¡ lệ mãn y,
XÃch-My tri hiếu thuáºn,
Ä?ẩu má»… tặng quân quy.
Dịch Nghĩa:
Quả dâu chÃn Ä‘en để biếu mẹ,
Bụng đói nước mắt chảy thấm cả áo.
Giặc XÃch-my biết là ngưá»?i có hiếu,
Tặng cho thúng gạo mang v�.
Dịch Thơ:
Quả dâu đen, dà nh mẹ xơi,
Lòng cam chịu đói, lệ rơi thấm bà o,
XÃch-my giặc ấy cÅ©ng hà o,
Tặng cho gạo trắng một bao đem v�.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Ä?inh Lan
Ä?inh Lan
Ä?inh Lan sinh và o Ä‘á»?i nhà Hán, mồ côi cha mẹ từ lúc bé, đến khi lá»›n lên, nhá»› Æ¡n cha mẹ thuê thợ tạc tượng cha mẹ bằng gá»— để phụng-thá»?, ngà y thì dâng hai bữa cÆ¡m, tối thì sá»a-soạn chăn-gối, hầu-hạ chăm nom như lúc cha mẹ còn sống váºy. Phụng-thá»? như thế hằng mấy mươi năm, sau ngưá»?i vợ ông sinh ra nản lòng, có má»™t hôm ngưá»?i vợ lấy kim châm và o kẽ tay tượng gá»—, tức thì có máu tươi chảy ra. Ä?ến bữa cÆ¡m, ông bưng cÆ¡m và o cúng, thấy tượng gá»— rá»›m-rá»›m nước mắt, ông xét kỹ má»›i biết là vì vợ ông châm kim và o tay tượng gá»—, ông tức thì Ä‘uổi bá»? ngay ngưá»?i vợ ấy Ä‘i.
Khắc mộc vi phụ mẫu,
Hình dưng tại nháºt thần,
Ký ngôn chư tứ điệt,
Các yếu hiếu song thân.
Dịch Nghĩa:
Tạc gỗ là m tượng cha mẹ,
Th�-phượng giống như lúc còn sống.
Nhắn bảo các con cháu,
Ai ai cũng nên hiếu với cha mẹ cả.
Dịch Thơ:
Tạc hình cha mẹ như y,
Ä?em ngà y thá»?-phụng tá»±a khi sinh thá»?i,
Nhắn khuyên con trẻ mấy l�i,
Là m con phải hiếu, ai ơi ghi lòng.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Lục TÃch
Lục TÃch
Lục TÃch sinh và o Ä‘á»?i Ä?ông-Hán, má»›i lên 6 tuổi, đã biết hiếu-thảo. Có má»™t hôm theo cha sang quáºn Cá»u-giang vá»›i Viên Thuáºt; Thuáºt là m tiệc thết đãi. TÃch thấy trong tiệc có quÃt ngon, bèn lấy giấu 2 quả bá»? và o tay áo, khi ra vá»? cúi chà o Viên Thuáºt không may quÃt ở trong tay áo rÆ¡i ra, Thuáºt nói đùa: "Sao lấy quÃt giấu như thế ? TÃch trả lá»?i: "Vì mẹ tôi thÃch ăn quÃt, nhân thấy quÃt ngon, giấu Ä‘i và i quả Ä‘em vá»? biếu mẹ tôi". Thuáºt khen là ngưá»?i có hiếu.
Hiếu đễ giai thiên tÃnh,
Nhân-gian lục tuế nhi,
Tụ trung hoà i lục quất,
Dị máºu sá»± kham kỳ.
Dịch Nghĩa:
Lòng hiếu đễ do trá»?i phú tÃnh cho,
Ä?ứa trẻ con lên 6 tuổi trong thế gian nà y,
Giấu quÃt và o trong tay áo,
Ä?em vá»? biếu mẹ cÅ©ng đáng lấy là m lạ.
Dịch Thơ:
Cho hay phú giữ thiên chân,
Lên sáu tuổi, biết hiếu thân mới kỳ,
QuÃt ngon mấy quả giấu Ä‘i,
Ä?em vá»? biếu mẹ, những thì ước-ao.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Giang Cách
Giang Cách
Giang Cách sinh và o đ�i nhà Hán, mồ côi cha từ lúc bé, th� mẹ rất hiếu, nhà nghèo, gặp buổi loạn-lạc, cõng mẹ đi lánh nạn, giữa đư�ng gặp b�n giặc toan bắt ông đi, Ông khóc van với giặc nói là ông còn mẹ già , chỉ có 2 mẹ con nương-tựa nhau, nay bị bắt đi, thì không có ai nuôi mẹ già . B�n giặc nghĩ thương tình, tha không bắt ông đi nữa, Ông cõng mẹ chạy v� Hạ-bì, rồi ông cố sức là m thuê là m mướn, cũng nuôi mẹ được no đủ qua cơn loạn-lạc.
Phụ mẫu đà o nguy gian,
Trung đồ tặc phạm tần,
Ai cầu câu hoạch miễu,
Dung lực dĩ cung thân.
Dịch Nghĩa:
Cõng mẹ đi tránh nạn,
Giữa đư�ng gặp giặc bắt luôn luôn,
Kêu van đ�u được tha,
Cố sức là m thuê để nuôi mẹ.
Dịch Thơ:
Tránh nà n cõng mẹ gian-truân,
Giũa đư�ng gặp giặc toan phần bắt đi,
Giãi tình van lạy nằn-nì,
Thoát vòng loạn-lạc, tới khi yên-là nh.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Hoà ng Hương
Hoà ng Hương
Hoà ng Hương sinh và o Ä‘á»?i Ä?ông-Hán, năm lên chÃn tuổi mẹ chết, thương khóc thảm-thiết, trong là ng ai cÅ©ng khen là ngưá»?i có hiếu. Ở vá»›i cha, sá»›m khuya hầu-hạ, không lúc nà o rá»?i, mùa đông thì nằm á»§ và o chăn-chiếu cá»§a cha để lấy hÆ¡i nóng cá»§a mình và o chăn-chiếu cho cha khá»?i lạnh, mùa hè thì lấy quạt quạt mà n gối cá»§a cha cho hết hÆ¡i nóng, vì thế cha lúc nà o cÅ©ng được vui-vẻ, quanh năm không biết có mùa đông mùa hè. Quan thái-thú quáºn ấy thấy Hương là ngưá»?i hiếu-thảo, là m sá»› tâu lên vua Hán ban cho Hương tấm biển chữ và ng là ngưá»?i con hiếu-hạnh.
Ä?ông nháºt ôn khâm noãn,
Viên thiên phiến chẩm lương,
Nhi đồng tri tỠchức,
Thiên cổ nhất Hoà ng Hương.
Dịch Nghĩa:
Mùa đông thì ủ cho ấm chăn,
Mùa nực thì quạt cho mát gối,
Trẻ thơ đã biết đạo là m con,
Nghìn xưa chỉ có một Hoà ng Hương mà thôi.
Dịch Thơ:
Ä?ông thì á»§ ấm chiếu-chăn,
Hè thì quạt mát m�i phần nồng-oi,
Trẻ thơ đã biết hiếu rồi,
Nghìn thu chỉ có một ngư�i không hai.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Vương Thôi
Vương Thôi
Vương Thôi ngư�i nước Ngụy (đ�i Tam-quốc) cha ông là m quan tri�u Ngụy, sau Tây-Tấn diệt Ngụy, thống nhất thiên-hạ, cha ông bị Tây-Tấn giết hại, ông thương xót quá, phục ở bên mộ mà khóc mãi, đến nỗi nước mắt của ông chảy ra thấm xuống gốc cây trắc bên mồ tươi lại. Cả đ�i ông không bao gi� ngồi ngảnh mặt v� hướng tây (vì Tây-Tấn ở v� phương tây ), để t� ý ông không là m tôi nhà Tây-Tấn. Mẹ ông lúc sinh th�i hay sợ sấm, nên khi mẹ ông chết rồi, hễ khi nà o mưa có sấm, ông lại ra áp mồ và khấn rằng: " có con ở đây rồi", để cho vong hồn mẹ kh�i sợ. Ông là ngư�i tà i gi�i, vua nhà Tây-Tấn thư�ng m�i ra là m quan, ông nhất định không chịu ra, ở nhà mở trư�ng dạy h�c, mỗi khi ông giảng sách cho h�c-trò, đến thiên Lục-nga trong Kinh Thi có câu rằng : phụ h� sinh ngã thì ông lại thương cha chảy nước mắt khóc. Vì thế, h�c-trò cũng cảm-động, b� thiên Lục-Nga không dám đ�c đến nữa.
Từ mẫu phạ văn lôi,
Băng hồn túc dạ đà i,
�t hương th�i nhất chấn,
Ä?áo má»™ nhiá»…u thiên hồi,
Dịch Nghĩa:
Mẹ hi�n sợ nghe sấm
Hồn thơm nằm dưới suối và ng,
Khi thấy có tiếng sấm động,
Ä?ến mồ mẹ di quanh nghìn lần.
Dịch Thơ:
Mẹ xưa tÃnh sợ sấm vang,
Hồn thơm ở dưuới suối và ng những lo.
Mỗi khi mưa gió sấm to,
Thân ra ấp mộ quanh-co nghìn và ng.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Ngô Mãnh
Ngô Mãnh
Ngô Mãnh sinh và o đ�i nhà Tấn, lên 8 tuổi, th� cha mẹ rất hiếu, nhà nghèo, mùa hè nhi�u muỗi, không có ti�n mua mà n, ông sợ cha mẹ bị muỗi đốt không ngủ được, ông cởi trần nằm cho muỗi đốt, không dám xua, sợ rằng nếu mình xua đi thì muỗi lại đến đốt cha mẹ chăng ?
Hạ dạ vô văn trướng,
Văn đa bất cảm huy,
Tứ cừ bão cao huyết,
Miá»…n sá» nháºp thân vi.
Dịch Nghĩa:
Ä?êm mùa hè không có mà n,
Muỗi nhi�u không dám xua,
Cho nó đốt no máu của mình,
Ä?ể nó khá»?i đến chá»— cha mẹ nằm.
Dịch Thơ:
Ä?êm hè lắm muá»—i không mà n,
Tha hồ muỗi đến hà ng đà n vo ve,
Trần mình cho muỗi no-nê,
Hai thân được ổn giấc hòe là hơn.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu -
Vương Tư�ng
Vương Tư�ng sinh và o đ�i nhà Tấn, mẹ chết sớm, ở với cha, bị mẹ kế cay nghiệt, ngà y thư�ng xúi-giục, là m cho cha ông ghét b� ông, nhưng ông vẫn dốc lòng hiếu-thảo với cha và mẹ kế. Mùa đông nước đóng váng, mẹ kế muốn ăn cá tươi, ông cởi trần nằm trên váng nước, để tìm cá, bỗng tự nhiên váng nước nứt đôi ra, có hai con cá chép nhảy lên, ông đem v� cho mẹ kế xơi. Thấy ông hiếu-thảo như thế, sau cha và mẹ kế ông cảm-động, lại yêu-quý ông lắm.
Kế mẫu nhân-gian hữu
Vương Tư�ng thiên-hạ vô,
Chà kim hà thượng thủy,
Nhất phiến ng�a băng vô.
Dịch Nghĩa:
Mẹ kế thì nhân-gian thư�ng có.
Hiếu như Vương Tư�ng thì thiên-hạ không có ai,
Ä?ến bây giá»? ở trên sông
Chả có ai nằm trần mình trên váng nước cả.
Dịch Thơ:
Nhân-gian mẹ kế là thư�ng,
Lòng con hiếu tựa Vương Tư�ng có đâu !
Gẫm xem từ đấy v� sau,
Nằm trên váng nước sâu mấy ngư�i.
Re: Nhị Tháºp Tứ Hiếu - Dương Hương
Dương Hương
Dương Hương sinh và o Ä‘á»?i nhà Tấn, má»›i 14 tuổi, tÃnh rất hiếu, cha Ä‘i đâu cÅ©ng theo Ä‘i hầu. Có má»™t hôm, hai cha con cùng Ä‘i thăm ruá»™ng đưá»?ng xa, giữa đưá»?ng gặp con hổ nhảy sổ đến định vồ cha ông, ông tay không, quyết xông và o dánh nhau vá»›i hổ, hổ phải bá»? chạy, cha con Ä‘á»?u được vô sá»± cả.
Thâm sơn phùng bạch ngạch,
Nỗ lực bác tinh phong,
Phụ tỠcâu vô dang,
Thoát ly hổ khẩu trung.
Dịch Nghĩa:
Chốn rừng sâu gặp con hổ trắng má,
Cố sức đánh đuổi giống hôi-tanh,
Cha con đ�u vô sự cả,
Kh�i được tai-nạn bị hổ ăn thịt.
Dịch Thơ:
Giữa rừng gặp c�p tay không,
Dù rằng thú dữ quyết xông đánh li�n,
Cha con đ�u được bình-yên,
Miệng hầm đã thoát đoà n viên cùng v�.