Bạch Cư Dị (772-846): Tên chữ là Lạc Thiên, hiệu là Hương SÆ¡n cư sÄ©, ngưá»?i Hạ Thà nh (nay là Thiểm Tây). Ông là má»™t trong những nhà thÆ¡ hà ng đầu cá»§a lịch sá» thi ca Trung Quốc. Ngưá»?i ta chỉ xếp ông sau Lý Bạch và Ä?á»— Phá»§. Mưá»?i lăm tuổi ông đã bắt đầu là m thÆ¡, thuở nhá»? nhà nghèo, ở thôn quê, đã am tưá»?ng ná»—i vất vả cá»§a ngưá»?i lao động.
Năm Trinh Nguyên, ông thi Ä‘áºu tiến sÄ© được bổ là m quan trong triá»?u, giữ chức Tả tháºp di. Bởi mâu thuẫn vá»›i tể tướng Lý Lâm Phá»§, ông chuyển sang là m Há»™ Tà o Tham Quân ở Kinh Triệu rồi lại được triệu vá»? kinh lo răn dạy Thái Tá».
Năm Nguyên Hòa thứ 10 (Ä?ưá»?ng Hiến Tông ), do hạch tá»™i việc tể tướng VÅ© Nguyên Hà nh bị hà nh thÃch và ngá»± sá» Bùi Ä?á»™ bị hà nh hung, đám quyá»?n thần cho là ông vượt qua quyá»?n hạn, đà y là m Tư Mã Giang Châu. Ông chá»§ trương đổi má»›i thÆ¡ ca. Cùng vá»›i Nguyên Chẩn, Trương Tịch, Vương Kiến, ông chá»§ trương thÆ¡ phải gắn bó vá»›i Ä‘á»?i sống, phản ánh được hiện thá»±c xã há»™i, chống lại thứ văn chương hình thức.
Ông nói: "Là m văn phải vì thá»?i thế mà là m... Là m thÆ¡ phải vì thá»±c tại mà viết", mục Ä‘Ãch cá»§a văn chương là phải xem xét chÃnh trị mà bổ khuyết, diá»…n đạt cho được tình cảm cá»§a nhân dân.
ThÆ¡ ông mang Ä‘áºm tÃnh hiện thá»±c, lại hà m ý châm biếm nhẹ nhà ng kÃn đáo. Trưá»?ng háºn ca để nói mối tình đẹp cá»§a Ä?ưá»?ng Minh Hoà ng và Dương Quý Phi, nhưng Ä‘á»?c kỹ thì những ý châm biếm, mỉa mai kÃn đáo Ä‘á»?u có. Ông cùng Nguyên Chẩn Ä‘á»? xướng phong trà o Tân Nhạc Phá»§, nên trong thÆ¡, ông luôn công kÃch Ä‘á»?i sống xa hoa dâm dáºt cá»§a bá»?n quý tá»™c, bóc trần sá»± bóc lá»™t cá»§a bá»?n quan lại, thông cảm vá»›i ná»—i thống khổ cá»§a dân chúng (Tần Trung Ngâm, Tân Nhạc Phá»§).
ThÆ¡ ông thấm nhuần tư tưởng nhân đạo, nhân văn. Ông hòa đồng cùng dân chúng, không coi việc là m quan cá»§a mình là gì, mà thấy mình cÅ©ng bị cuá»™c Ä‘á»?i là m cho bảy nổi ba chìm chẳng khác gì ngưá»?i Ä‘á»?i (Tỳ bà hà nh). Ông thông cảm vá»›i những thân gái chịu bao táºp tục há»§ bại và cảnh nghèo túng mặc dù sắc đẹp thì chẳng thua ai (Nghị hôn).
Bạch Lạc Thiên chá»§ trương thÆ¡ ca phải giản dị để dân chúng Ä‘á»?u hiểu được. Không những thế, tình cảm, tư tưởng phải già u tÃnh nhân dân, nói được ná»—i lòng cá»§a má»?i ngưá»?i trước thế sá»±.
ThÆ¡ ông già u tÃnh trữ tình. Khi ông bị Ä‘i đà y từ Trà ng An đến Tây Giang, ba bốn ngà n dặm, dá»?c đưá»?ng thấy trưá»?ng há»?c, chùa chiá»?n, quán trá»?.... Ä‘á»?u có Ä‘á»? thÆ¡ cá»§a mình, nên cà ng tá»± tin ở chá»§ trương cá»§a mình hÆ¡n.
Riêng hai bà i Tỳ Bà Hà nh và Trưá»?ng Háºn Ca đã đủ tá»? tà i thÆ¡ cá»§a Bạch Cư Dị. Bằng lối kể chuyện miêu tả, vá»›i chá»§ Ä‘á»? khác nhau, hai bà i thÆ¡ dà i cá»§a ông, bà i thì bay bướm, hình ảnh đẹp, lá»?i bình trầm lắng, ý ngoà i lá»?i, ca tụng, mỉa mai Ä‘á»?u kÃn đáo; bà i thì hoà đồng và o cảnh ngá»™ cùng nhân váºt, viết lên những tâm trạng gá»i gắm cá»§a cả hai, ngưá»?i gẩy -ngưá»?i nghe, và o tiếng đà n trên bến Tầm Dương, bà i thÆ¡ da diết, buồn thấm thÃa mà ná»—i Ä‘á»?i thì vá»?i vợi mênh mang.
Ngoà i ra ông còn là m má»™t số bà i thÆ¡ vá»? thiên nhiên, nhà n tản. Lối nói u hoà i, vương má»™t ná»—i buồn riêng kÃn đáo. Ông thÃch đà m đạo vá»? thiá»?n, vá»? Lão Trang, cÅ©ng như là biểu hiện trốn Ä‘á»?i, sau khi đã quá ngán vá»? nhân tình thế thái.
Ông để lại hà ng ngà n bà i thơ.