-
Ranh Ngôn
Giao Duyên
*Em biết không? giữa anh và em
Không nói được nhiều hơn là nói được
Tế Hanh
*Trái tim nói bằng lời của mắt
Đêm âm thầm vùi nắng vào trăng
Hòang Trần Cương
*Khi con trai gần nhau, họ lắng nghe, còn con gái thì nhìn nhau
Tục ngữ Trung Quốc
*Không gì đẹp bằng nụ cười khi đôi mắt e lệ nhìn xuống.
....Không phải căp mắt ngây thơ chất phát của trẻ con, nhưng một cái vực thẳm huyền bí
thoáng mở rồi khép lại. Trong đời mỗi thiếu nữ đều có một lần đôi mắt nhìn như vậy.
Tai hoạ cho người nào đứng gần đó.
Hugo
*Thấy anh như thấy mặt trời
Chói chang khó ngó trao lời khó trao.
Ca dao Việt Nam
* Trăng lên khỏi núi trăng tà
Mình yêu nhau thật hay là yêu chơi?
Ca dao Việt Nam
*Tôi cầm mùi dạ lan hương
Trong tay đi dến người thương cách trùng
Dạ hương thơm phức lạ thường
Tưởng như đi mãi không cùng mùi hương
Xuân Diệu
*Tình yêu biến kẻ đang yêu thành thi sĩ
Shakespeare
*Em đưa tiễn bước chân gìn giữ lắm
Hạt mưa dùng dằng ngọn cỏ ven đê
Yêu mến ạ, xin đừng buồn em nhé
Dòng nước trôi xuôi, giọt nước lại trôi về
Nguyễn Duy
*...mắt em như lá liễu
Đã cắt lòng anh một nhát dao.
Tế Hanh - Chế Lan Viên
*Người ơi !
Trăng ơi !
Cái rừng ơi !
chỉ thấy gọi mà không ai lên tiếng
mưa ngoài ngàn ngoài ruộng
Hạt mưa nào là em ?
Vũ Quần Phương
*Trái tim nói những điều hệ trọng
Cả những điều ta tưởng rất vu vơ
Thạch Quỳ
*Tình yêu là điều bí ẩn dẫu đã được nói đến rất nhiều.
Tagor
*Trong mỗi cánh hoa
Anh tặng em
Quá nhiều những lời chưa dám nói
Em lo cánh hoa không chịu nỗi
Sức nặng của tình anh.
KD ( Nhật Bản)
*Lời yêu mỏng manh như làn khói
Ai biết lòng anh có đổi thay
Xuân Quỳnh
*Xa xôi chi đó mà lầm,
Phải duyên duyên bén, phải trầm trầm thơm
Ca dao Việt Nam
*Kẻ sĩ ra tay với người tri kỷ. Con gái làm dáng với kẻ yêu mình.
Tư Mã Thiên
*Đường xa thì thật là xa
Mượn mình làm mối cho ta một người
Một người mười chin đôi mươi
Một người vừa đẹp vừa tươi như mình
Ca dao Việt Nam
*Gần đây mà chẳng sang chơi
Để anh mắc ngọn mùng tơi bắc cầu
Mùng tơi chả mắc được cầu
Em cởi giải yếm bắc cầu anh sang.
Nguyễn Bính
*Cổ tay em trắng lại tròn
Đã cho ai gối mà mòn một bên
Gối chăn gôi chiếu không êm,
Gối lụa không mềm bằng gối tay em
Ca dao Việt Nam
*Anh ơi, đừng khen hoa đẹp
Sớm mưa chiều nắng chóng tàn
Anh ơi, đừng khen em đẹp
Thời gian cơn lốc phũ phàng
Trần Anh Trang
*Sớm mai chàng đã đi chưa
Xin đem nước mắt làm mưa giữ chàng
K D ( Trung Quốc)
*Họ ngồi im không biết nói năng chi
Mắt chợt tìm rồi lại quay đi
Nào ai đã một lần dám nói?
Hoa bưởi thơm cho lòng bối rối
Anh không dám xin
Cô gái chẳng dám trao
Chỉ mùi hương đầm ấm thanh tao
Không giấu được cứ bay dịu nhẹ
Phan Thị Thanh Nhàn
*Cô kia đi đường này với ta,
Trồng đậu, đậu tốt, trồng cà, cà sai
Cô kia đi đàng ấy với ai
Trồng bông , bông héo, trồng khoai, khoai hà
Ca dao Việt Nam
*Mắt em thiếu nữ nhìn qua gió
Bỗng thấy đời vô đầy cả nhà
Nguyễn Xuân Sanh
*Áo đỏ em đi giữa phố đông
Cay xanh như cũng ánh theo hồng
Em đi lửa thắp trong bao mát
Anh đứng thành tro em biết không?
Vũ Quần Phương
*Uống xong lại khát là tình
Xuân Diệu
*Ái tình không nhìn bằng ánh mắt, mà bằng tâm trí. Vì thế mà người ta vẽ thần Ái tình
có cánh nhưng mắt bị mù
Shakespeare
*Phaỉ duyên thì dính như keo,
Trái duyên chổng chểnh như kèo đục vênh
Tục ngữ Việt Nam
*Gái không trai đỗ lâu ngày cũng xiêu.
Tục ngữ Việt Nam
*Trăng còn đợi gió chưa lên
Hay là trăng đã tròn trên mái rồi
Hằng ngày em nói bao lời
Với cha với mẹ mới người xung quanh
Với đường phố với cây xanh
Sao em không nói với anh một lời?
Xuân Diệu
*Phải chi anh giữ mối tình câm
Bởi anh nói bây giờ tan vỡ hết
Khi em hiểu những lối mòn xa tắp
Dấu chân người gió thổi hết còn đâu
Vũ Quần Phương
*Trân đầu lồng lộng trời xanh
Hình như hai đứa chúng mình tìm nhau
Phố ngang như ngững nhịp cầu
Phố dọc như những dài lâu đợi chờ
Lý Phương Liên
*Con thuyền nói với dòng sông
Cánh cò nói với mênh mông nắng chiều
Thời gian nói với tình yêu
Buồn vui lại nói những lời buồn vui
Phạm Ngà
*Biết bao ngôn ngữ trên đời
Làm sao nói hết những lời trái tim
Lâm Thị Mỹ Dạ
*Nhà mình có rặng xoan đào
Năng tìm trái rụng lách rào ta sang
Những chiều nhặt giúp trái xoan
Cho nên hàng xóm ngờ oan chúng mình
Bao giờ xoan giống lên xanh
Cho ta gỡ tiếng để mình giải oan
Nguyễn Ái Mộ
*Người ta câu bể ở sông
Tôi đây câu lấy con sông cháu bà
Có chồng em hãy tránh xa
Chưa chồng me cắn, em tha lấy mồi
Ca dao Thanh Hóa
*Ôi trái tim tôi êm ái
Cũng không sánh được với trời chiều
Trời không thể nào no được
Trong nỗi đói những màu yêu
Tagor
*Kìa ai chúm chím một mình
Làm chân tôi vấp đổ đình, vênh sân
Vấn vương là nụ cười tình
Riêng tôi gỡ mãi một mình không xong
Nguyễn Ngọc Oánh
*Trái tim anh máu rỏ ngày đêm
Trong lòng ngực vì nỗi niềm xa cach
Nhận lấy đi em dù vụn nát
Tim vì em nên đâu thể lành nguyên.
Phan Hồng Khánh
*Ai đưa đò tình
Buộc vào bến lở
Hữu Thỉnh
*Ai đi đâu đấy hỡi ai
Hay la trúc đã nhớ mai đi tìm
Ca dao Vịêt Nam
*Trong tay có cả đất trời
Vẫn chưa có trái tim người cạnh
Ước gì có một lời em
Để trong muôn vạn tiếng chim ngỡ ngàng
Để trong muôn vạn tiếng đàn
May ra một điệu nhịp nhàng lòng anh
Hoang Tố Nguyên
*Trái tim ta quen đập thùng thình
Lại xui đôi mắt lặng thinh ngõ lời
Nguyễn Ngọc Oánh
-
Re: Ranh Ngôn
Thương Nhớ
*Thôn đoài ngối nhớ thôn đông
Một người chín nhớ mười mong một người
Gió mưa là bệnh của trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng
Nguyễn Bính
*Lòng thương la con đường ngắn nhất trong mọi con đường đưa đến trái tim người
phụ nữ
Bairon
*Tương tư không biết cái làm sao
Muốn vẽ mà chơi vẽ được nào
Khi đứng khi ngồi khi nói chuyện
Lúc say lúc tỉnh lúc chiêm bao
Trăng soi trước mặt ngờ chân bước
Gió thổi bên tai ngỡ miệng chào
Một nước một non người một ngã
Tương tư không biết cái làm sao?
Nguyễn Công Trứ
*Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh,
Anh nhớ em. Anh nhớ lắm em ơi.
Xuân Diệu
*Vì yêu mà buồn thì lòng người buồn làm sao !
Người yêu là tất cả thế giới. Vắng người yêu mới trống trải làm sao
Hugo
*Nhớ nhung màu gì là mắt em xanh
Hoang Trần Cương
*Trái tim nhỏ nằm trong lồng ngực
Giây phút nào tim chẳng đập về anh.
Xuân Quỳnh
*Thiếu em anh thấy vắng cả chính mình
Hugo
*Nhớ ai em những khóc thầm
Hai hàng nước nước mắt đầm đầm như mưa
Nhớ ai ngơ ngẩn ngẩn ngơ,
Nhớ ai, ai nhớ bây giờ nhớ ai?
Nhớ ai bổi hổi bồi hồi
Như đứng đống lửa như ngồi đống than
Ca dao Việt Nam
*Anh nhớ em mỗi thước đường em bước,
Mỗi tối anh nằm mỗi miếng anh ăn
Nguyễn Đình Thi
*Sông sâu cá lội biệt tăm
Chín tháng cũng đợi, mười năm cũng chờ
Chờ anh chờ ngẩn chờ ngơ
Chờ hết mùa mận mùa mơ mùa đào
Chờ anh cho tuổi em cao,
Cho duyên em muộn má đào em phai
Ca dao Việt Nam
*Em mang cho tiến đàn bầu trong mắt
Để nên nỗi đêm thu anh dìu dặt
Em mang chi màu trắng dưới làn da
Cho tình anh như tái chín say ngà
Nguyễn Mỹ
*Một thương là sự đã liều
Thì theo cho đến xế chiều chứ sao
Nguyễn Đình Thư
*Những giọt lệ chứa chan hạnh phúc tuôn trào...
Đa cảm thế mà sống nổi
Nguyễn Thị Hồng Ngát
*Anh xa em
Trăng cũng lẻ
Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn
Gió không phải là roi mà vách núi cũng phải mòn
Em không là chiều mà nhuộm anh đến tím
Sóng chẳng đi đến đâu nếu không đưa em đến
Dù sóng đã làm anh
Nghiêng ngã
vì em
Hữu Thịnh
*Thương em chẳng biết để đâu
Để quán quán đổ, để cầu cầu xiêu
Ca dao Việt Nam
*Thà rằng chẳng biết cho xong
Biết ra như đấu mà đong lấy sầu
Ca dao Việt Nam
*Cười chim cợt gió nào ai biết
Chua chát lòng anh biết mấy tình
Lưu Trọng Lư
*Tình nhân xa nhau có trăm nghìn cách huyễn hoặc nhung vẫn thực tế để được gần
nhau. Người ta cấm họ gặp nhau, họ tìm ra phương páhp để tin được nối lại. Họ gửi
cho nhau tiếng chim ca, mùi hoa thơm, giọng cười son trả, ánh sáng mặt trời, lời gió
than thở, ánh sao sáng dịu, tất cả tạo vật. Tại sao lại như không thể được. Hết thảy
các cônng trình của Thượng Đế là để phục vụ cho tình yêu - tình yêu đủ quyền lực
bắt hết thảy tạo vật phải làm con chim nhạn đưa thư.
Hugo
*Xa em , gió it lạnh nhiều
Lửa khuya tàm chậm, mưa chiều đổ nhanh
Bóng đơn đi giữa Kinh thành
Nhìn duyên thiên hạ, nghe tình người ta
Đêm dài chợp mắt thiên nga
Vo Chân mấy bận vẫn là chiêm bao
Trần Huyền Trân
*Chiêm bao bừng tỉnh giấc
Biết là em đã xa
Trên tường một tia nắng
Biết là đêm đã qua
Tế Hanh
*Thương em không biết để đâu
Để trong tay áo lâu lâu lại dòm
Ca dao Việt Nam
*Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi cơn sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức
...
Làm sao đựơc tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ
Xuân Quỳnh
*Nhớ - thành cây cho đất
Thương - thành hoa cho đời
Đoàn Thi Lam Luyến
*Có đêm ngắm bóng trăng tàn
Tiếng quyên hót sớm, trận nhàn bay khuya.
Ngổn ngang cảnh nọ tình kia,
Nỗi riêng riêng biết dãi dề cùng ai ?
Vui xuân chung cả một trời,
Sầu xuân riêng nặng một người tương tư !
Vũ Tuấn Trân
*Em yêu anh chỉ nhớ anh thôi
Lúc đứng lúc ngồi, lúc nào cũng nhớ
Tình yêu ơi
Sao người khắc nghiệt
Giữa muôn hoa chỉ nhớ chậu bìm bìm
Phạm Thị Sửu
*Thuyền yêu không ghé bến sầu
Như đêm thiếu nữ lên lầu không trăng.
Lưu Trọng Lư
*Anh thương em anh giắt
Gương trăng vào nón trời
Bốn mùa riêng nét mặt
Khi thương nhớ em soi.
Huy Cận
*Cách nhau ngàn vạn dặm
Nhớ chi đến trăng thề
Dầu ai không mong đợi
Dầu ai không lắng nghe
Tiếng buồn trong sương đục
Tiếng hờn trong luỹ tre.
Hàn Mặc Tử
*Những ngày buồn nghĩ tới thấy vui vui
Những ngày vui sao lại thấy bùi ngùi.
Tế Hanh
*Xa anh nói nhớ làm sao
Chân đứng tổ kiến lòng chao gió cành
Lẽ nào em buộc cánh anh
Buộc cánh anh
Buộc cánh anh cũng chẳng thành tình yêu
Lý Phương Liên
*Đói lòng ăn nữa trái sim
Uống lưng bát nước đi tìm người thương.
Người thương ơi hỡi người thương,
Đi đâu mà để buồng hương lạnh lùng
Ca dao Việt Nam
*Cái thương anh để trong lòng
Cái đau, anh đẻ cho dòng lệ trôi
Cái yêu là đất là trời
Là con sông, với bãi bồi phù sa
Nguyễn Trọng Oánh
*Người về chiếc bóng năm canh
Kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in chiếc gối, nửa soi dặm đường
Nguyễn Du
*Người yêu ta để trên cơi
Nắp vàng đậy lại để nơi giường thờ
Đêm qua ba bốn lần mơ
Khi mơ thì thấy khi sờ thì không !
Ca dao Việt Nam
*Em là đá xin hãy làm đá nam châm. Em là cây thì xin em hãy làm cây trinh nữ. Em là
người thì xin hãy là người của yêu thương.
Hugo
*Thương anh vô giá quá chừng
Trèo truông quên mệt ngậm gừng quên cay
Nhác trông thấy bóng anh đây
Ăn chín lạng ớt ngọt ngay như đường.
Ca dao Việt Nam
*Sầu đong càng lắc càng đầy,
Ba thu dọn lại một ngày dài ghê
Nguyễn Du
*Trời còn có bữa sao quên mọc
Tôi chẳng đêm nào chẳng nhớ em
Nguyễn Bính
*Cũng sầu song cũng vừa vừa
Riêng người gối chiếc tương tư là sầu
Nguyễn Huy Tự
*Bông cúc nhỏ nơi vườn khuya lặng lẽ
Có còn là nỗi nhớ của người chăng ?
Ý Nhi
*Cơm chiều em về muộn
Anh ăn trái mơ màng
Hoàng Minh Châu
*Tương tư lá vàng rụng
Lý Bạch
*Đến bây giờ trãng vẫn cứ còn xanh
Cứ một nữa, như đời anh, một nữa
Như trăng tròn sẽ đầy , trăng sẽ....
Trăng viên mãn cuối trời đêm đêm em có nhớ
Mảnh trăng tròn từng khuất nữa trong nhau
Hòang Hữu
*Thế giới không có một người biết yêu thì mặt trời sẽ tắt
Hugo
*Đợi bạn từ hoa sữa
Bây giờ thơm hoa cau
Đoàn Thị Lam Luyến
*Vắt tay nằm nghĩ cơ trần
Nước dương muốn rẩy nguội dần lửa nguyên
Nguyễn Gia Thiều
*Cám ơn nỗi nhớ như chiếc răng sâu
Nhức nhối hoài làm anh khó ngủ
Nguyễn Nhật Ánh