Văn Hóa Ä?ông SÆ¡n (tiếp theo)
Những ngưá»?i gá»?i là Ngưá»?i Vượn hay là Linh-trưởng nà y khác vá»›i Ngưá»?i Hiện-đại ở các Ä‘iểm sau: Thứ nhất, thân thể há»? cà ng cổ thì cà ng lá»›n hÆ¡n so vá»›i ngưá»?i hiện đại. Thứ hai, bá»™ óc cá»§a há»? cà ng cổ lại cà ng nhá»?, thà dụ ngưá»?i Viá»…n Cổ bá»™ óc chỉ khoảng 900cm3, ngưá»?i Thái Cổ bá»™ óc khoảng trên 1000cm3, và ngưá»?i Thượng cổ, bá»™ óc khoảng 1450cm3 mà thôi. Việc Ngưá»?i Hiện-đại (Homo-Sapiens) có phải do những Ngưá»?i Vượn kể trên biến chuyển dần mà thà nh ra không, vẫn còn là tranh cãi cá»§a các nhà khoa há»?c. Cho đến nay chưa có câu trả lá»?i dứt khoát. Những ngưá»?i không đồng ý vá»›i thuyết cho Ngưá»?i Vượn không thể biến thà nh Ngưá»?i Hiện-đại chá»§ trương Ngưá»?i Vượn đã mất Ä‘i vì tuyệt chá»§ng như rất nhiá»?u loại động váºt khác đã từng tuyệt chá»§ng (loại khá»§ng long, loại chim có cánh lá»›n, loại voi khổng lồ ...). Hai loà i Ngưá»?i Vượn và Ngưá»?i Hiện-Ä?ại có những nhiá»…m sắc thể khác nhau. Theo há»?, phái chá»§ trương cho có sá»± biến chuyển dần từ Ngưá»?i Vượn sang Ngưá»?i Hiện-đại đã láºp luáºn trên hai Ä‘iểm gá»?i là bước nhẩy biện chứng và đột biến di truyá»?n là hai Ä‘iểm chỉ có trên lý thuyết chứ chưa được chứng minh trong thá»±c tế. Vì váºy, khi nà o chưa được khoa há»?c chứng minh vá»? hai Ä‘iểm căn bản kể trên thì thuyết Ngưá»?i Vượn (Homo-Erectus) biến chuyển dần dần thà nh Ngưá»?i Hiện-đại (Homo-Sapiens) chỉ có giá trị thuần lý thuyết.
Mặt khác, các há»?c giả vá»? nhân chá»§ng há»?c chưa có sá»± đồng ý vá»›i nhau vá»? nÆ¡i phát sinh ra loà i ngưá»?i. Ä?ại khái có hai thuyết: thuyết nhiá»?u trung tâm và thuyết má»™t trung tâm. Thuyết nhiá»?u trung tâm, đại diện bởi nhà nhân chá»§ng há»?c Weidenreich F. 1950, nhà nhân chá»§ng há»?c C. S. Coon 1963, A. Thomas 1962, và thuyết má»™t trung tâm, đại diện bởi Raghieski.
Nay tạm không bà n đến lý thuyết.
Thá»±c tế cho thấy nếu chỉ kể con ngưá»?i hiện đại được khoa há»?c xác minh má»™t cách chắc chắn như ta thấy ngà y nay thì đã xuất hiện ở nhiá»?u nÆ¡i cùng má»™t lúc và cách ngà y nay khoảng 40.000 năm mà thôi. Ä?ó là : ở Châu Âu, tại Pháp, ở miá»?n Combe Capelle, có niên đại C14 là 34.000 năm cùng vá»›i ná»?n văn hóa Satenperon; ở Tiểu Ã? Tế Ã? tìm thấy sá»? má»™t trẻ em có niên đại là 28.840 năm; ở Phi Luáºt Tân có má»™t sá»? ngưá»?i trong hang Tabon có niên đại C14 là 30.500 năm; ở Úc Châu tìm thấy sá»? ngưá»?i ở hồ Menin, Ä?ông Nam Úc Châu có niên đại C14 là 26.300 năm. Cho đến nay sá»? ngưá»?i có niên đại C14 cổ nhất tìm thấy ở hang Nia vá»? phÃa bắc đảo Kalimantan ở Indonesia thuá»™c Ä?ông Nam Ã? là sá»? má»™t thiếu niên 15 tuổi có niên đại C14 là 39.600 năm cách ngà y nay. Vá»? Ä‘iểm nà y, há»?c giả Howells W. 1973 đã lý giải rằng trong khi Tây Âu, Tây Ã? có những dạng ngưá»?i cổ Ä‘ang chuyển biến để trở thà nh ngưá»?i hiện đại thì ở Ä?ông Nam Ã?, ngưá»?i Homo-Sapiens đã thà nh hình. Vì váºy, Ä?ông Nam Ã? có thể là cái nôi đầu tiên cá»§a nhân loại.
Ngưá»?i ta thấy cùng má»™t lúc có ba loại Ä?ại chá»§ng khác nhau: loại da và ng ở Ã? Châu tức Mongoloid. Ä?ại chá»§ng nà y lại chia là m hai: Nam Mongoloid ở từ Ä?ông Nam Ã? đến Trung Hoa, Ä?ại Hà n, Nháºt Bản và Bắc Mongoloid ở vùng từ hồ Balkan trở lên Sibérie. Loại da trắng ở Âu Châu tức Europoid. Và loại da Ä‘en chá»§ yếu ở Phi Châu gá»?i là Netroid. Riêng nhánh ngưá»?i da Ä‘en ở các hải đảo Thái Bình Dương gá»?i là Australoid; nay được Ä‘á»? nghị hợp vá»›i Negroid gá»?i chung là Negro-Australoid. Vô hình chung trong thá»±c tế, thuyết nhiá»?u trung tâm có vẻ có ưu thế. Ngưá»?i viết bà i nà y cÅ©ng thiên vá»? thuyết nhiá»?u trung tâm và cÅ©ng thiên vá»? chá»§ trương cho rằng loà i ngưá»?i không phải từ loà i vượn ngưá»?i mà ra, nhưng đã được sinh ra như muôn loà i động váºt khác từ khởi thá»§y cá»§a nó. Bằng và o niá»?m tin đó, ngưá»?i viết đã biện giải lý do tại sao trong thá»?i đại đồ đá đã tìm thấy má»™t số những sá»? ở phần đất nay là bá»? biển miá»?n Bắc Việt Nam Ä‘a số là hắc chá»§ng và tại sao sau nà y ở thá»?i đại đồng thau, Ä‘a số những sá»? đó lại là những sá»? ngưá»?i da và ng thuá»™c Ä?ại chá»§ng Nam Mongoloid (NGUá»’N Gá»?C DÂN TỘC VIỆT NAM - TƯ TƯỞNG Sá»? 2). Lý do là vì trong thá»?i đồ đá tức là và o khoảng hÆ¡n 17.000 năm đến gần 30.000 năm cách ngà y nay, nước biển thấp hÆ¡n ngà y nay khoảng 100m, do đó đã có những cầu nổi giữa các hải đảo Thái Bình Dương, vốn là quê hương cá»§a ngưá»?i hắc chá»§ng, vá»›i đất liá»?n mà bá»? biển Việt Nam ngà y nay là phần địa đầu. Ngưá»?i Hắc Chá»§ng đã di và o đất liá»?n đã để lại di cốt ở bá»? biển đó. Từ 17.000 năm đến khoảng 7.000 năm trước, nước biển bắt đầu dâng lên má»—i năm 10mm và đã là m những cầu nổi chìm dưới là n nước biển, là m cho ngưá»?i vùng hải đảo khó và o đất liá»?n được. Do đó nguồn tiếp tế ngưá»?i đại dương và o đất liá»?n bị đứt quãng. Những ngưá»?i hải đảo nếu chưa kịp vá»? quê hương cÅ© cá»§a há»? đã dần dần lai giống Ä‘i và mang tên là Malanésien, Indonésien hay Nam Ã?, rồi hoặc là há»? mất hẳn hoặc là , há»? nếu còn sót lại cÅ©ng trở thà nh những nhóm thiểu số, xa lạ vá»›i đại chá»§ng Mongoloid, nên há»? đã di dần lên những miá»?n núi non hiểm trở sinh sống. Ä?ây là tổ tiên cá»§a những tá»™c thiểu số hiện vẫn còn sống rải rác ở các cao nguyên từ Kontum, Nam Mê Thuáºt đến Darlac, mang tên những tá»™c như Rhadé, Gia Rai, Ê-Ä?ê, Sê-Ä?ăng, MÆ¡-Nông ... Do đó, thá»?i đồng thau tức khoảng gần 5.000 năm đến 2.000 năm cách ngà y nay, 32 sá»? còn có được Ä‘em nghiên cứu, Ä‘a số đã thuá»™c Ä?ại chá»§ng Nam Mongoloid da và ng, chỉ còn thiểu số thuá»™c Hắc chá»§ng. Ä?à nh rằng đây cÅ©ng chỉ là giả thuyết, tuy nhiên giả thuyết nà y có lẽ gần vá»›i sá»± thá»±c hÆ¡n là giả thuyết ngưá»?i gốc ở miá»?n Bắc Việt Nam vốn là hắc chá»§ng rồi bị da và ng hóa Ä‘i mà trở thà nh ngưá»?i Việt Nam ngà y nay. Chúng ta đã có chứng cá»› rõ rệt là ngưá»?i hiện đại cổ nhất tìm thấy là ở đảo Kalimantan mà đảo đó vá»›i đất nay là Việt Nam, thá»?i đó 39.600 năm vá»? trước là má»™t giải đất liá»?n không bị ngăn cách bằng biển cả. CÅ©ng đừng quên rằng những ngưá»?i gần vá»›i Ngưá»?i Hiện-đại nhất cÅ©ng tìm thấy ở ngay vùng gần biên cương miá»?n Bắc nước Việt hiện nay là là ng Mã Bá thuá»™c tỉnh Quảng Ä?ông, đất xưa kia cÅ©ng thuá»™c cùng má»™t văn hóa, Văn hóa Hòa Bình hay Văn hóa Ä?ông SÆ¡n, như phần đất nay là miá»?n Bắc Việt Nam váºy. Việt Nam ngà y nay là má»™t giải đất nối liá»?n hai trung tâm cho đến nay đã tìm thấy Ngưá»?i Hiện Ä?ại sá»›m nhất được khoa há»?c chứng minh có thá»±c.
VÄ‚N HÓA Ä?ÔNG SÆ N TỨC VÄ‚N HÓA Ä?á»’NG THAU
Kể từ khi được phát hiện năm 1924 do há»?c giả R. H. Geldern đặt tên, Văn hóa Ä?ông SÆ¡n đã nhanh chóng lôi cuốn được sá»± nghiên cứu cá»§a nhiá»?u há»?c giả khác. Nhiá»?u tác phẩm lá»›n viết vá»? văn hóa nà y đã gây được tiếng vang rá»™ng lá»›n trên trưá»?ng quốc tế. Nhưng không may, bốn há»?c giả nổi danh nhất, viết những tác phẩm lá»›n vá»? Ä?ông SÆ¡n là V. Goloubew, R. H. Geldern, E. Karlgren, O. Jansé, Ä‘á»?u có khuynh hướng cho rằng ná»?n văn hóa nà y có nguồn gốc ngoại lai, có thể bắt nguồn từ Trung Hoa, và qua Trung Hoa là từ phương Tây; chá»§ yếu là từ nguồn văn hóa Hallstatt ở Châu Âu truyá»?n qua vùng thảo nguyên Âu Ã? đến Trung Hoa, rồi từ Trung Hoa truyá»?n và o Việt Nam. Có tác giả lại dá»±ng lên cả má»™t hà nh trình rất xa xôi là văn hóa nà y bắt nguồn từ văn hóa Mycèle Hi Lạp, qua trung gian các văn hóa Trung Âu truyá»?n qua Trung Ã? rồi chia hai ngả, má»™t theo ngả Tứ Xuyên, Vân Nam xuống Việt Nam và sinh ra Văn hóa Ä?ông SÆ¡n, còn má»™t ngả và o lưu vá»±c sông Hoà i sinh ra văn hóa đồng thau cá»§a Trung Hoa. Ảnh hưởng cá»§a những tác phẩm nà y đã tạo ra những ngá»™ nháºn đáng tiếc cho việc tìm hiểu ná»?n Văn hóa Ä?ông SÆ¡n nói riêng và cả thá»?i kỳ dá»±ng nước cá»§a vua Hùng nói chung. Cho đến táºn ngà y nay, ảnh hưởng đó hãy còn khá sâu Ä‘áºm, dù rằng sau hÆ¡n ba tháºp niên, từ năm 1960, các há»?c giả Việt Nam, nhá»? ná»— lá»±c muốn chứng minh thá»?i kỳ dá»±ng nước cá»§a vua Hùng là có thá»±c trong lịch sá», đã tìm ra được rất nhiá»?u di chỉ và chứng minh được rằng văn hóa Ä?ông SÆ¡n là ná»?n văn hóa bản địa, bắt nguồn từ văn hóa Phùng Nguyên, khoảng 2850 năm trước Ká»· Nguyên và kéo dà i đến những năm sau Ká»· Nguyên, cách đây khoảng 1700 năm. Vá»? thá»?i gian, văn hóa nà y đã tồn tại trên 3.000 năm. Vá»? không gian, địa bà n hoạt động trong tầm Văn hóa Ä?ông SÆ¡n bao gồm chá»§ yếu là lưu vá»±c sông Hồng. Nhưng vá»? phÃa Bắc, có giả thuyết cho văn hóa Ä?ông SÆ¡n đã lan ra đến táºn bá»? sông Dương Tá» gồm Quảng Ä?ông, Quảng Tây, Vân Nam mà di tÃch xa nhất có lẽ là chiếc trống đồng đã tìm được ở Triết Giang trong những năm gần đây. Vá»? phương Nam có thể đã lấn đến Sa Huỳnh, Óc Eo và má»™t phần Thái Lan. Tuy nhiên, trung tâm Ä‘iểm vẫn là đồng bằng sông Hồng, sông Mã và sông Lam ở Việt Nam. Nghiên cứu những di tÃch còn để lại, cà ng ngà y ngưá»?i ta cà ng thấy rõ tÃnh thống nhất và đa dạng cá»§a ná»?n văn hóa nà y. Việc ngá»™ nháºn cá»§a các há»?c giả phương Tây đã có lúc được hiểu là do quan Ä‘iểm thá»±c dân và do lý thuyết trung tâm Châu Âu, cho rằng má»?i hình thức văn minh cá»§a nhân loại Ä‘á»?u khởi phát từ Châu Âu. (Bản đồ 4)
Tuy nhiên, ý kiến nghiêm chỉnh nhất có lẽ là ý kiến cho rằng trước thá»?i Thế Chiến II, việc khám phá ra Văn hóa Ä?ông SÆ¡n chỉ má»›i thu gá»?n lại ở năm bẩy di chỉ. Những váºt dụng được tìm thấy bằng đồng thau ở những di chỉ nà y lại rất sắc sảo, rất tiến bá»™ mà trước đó không thấy có ở các di váºt tiá»?n thân cá»§a nó tại các di chỉ khảo cổ trong vùng. (Bản đồ 5)
Lại nữa, từ Văn hóa Ä?ông SÆ¡n đến Văn hóa Hòa Bình có má»™t khoảng cách rất xa. Giữa hai văn hóa nà y không có dấu ấn chứng tá»? có sá»± liên hệ nhân quả nên những há»?c giả kể trên cÅ©ng khó có giải thÃch nà o khác hÆ¡n kết luáºn Ä?ông SÆ¡n không phải là má»™t văn hóa bản địa. Ngay cả các há»?c giả Việt Nam ngà y nay, sau khi đã chứng minh được Văn hóa Ä?ông SÆ¡n đã trải dà i đến 3.000 năm, phát triển từ thá»?i Phùng Nguyên qua Ä?ồng Ä?áºu, Gò Mun, trước khi Ä‘i đến Ä?ông SÆ¡n, và đã chứng minh được sá»± liên hệ khắng khÃt cá»§a những ná»?n văn hóa kế tiếp nhau nà y, váºy mà cÅ©ng còn có ngưá»?i đặt nghi vấn rằng ngưá»?i Phùng Nguyên không biết từ đâu lại. Do đó, cÅ©ng khó có thể hoà n toà n phá»§ nháºn thiện chà cá»§a những há»?c giả đã có công phát minh ra Văn hóa Ä?ông SÆ¡n và giá»›i thiệu nó trên trưá»?ng quốc tế. Tưởng cần nói thêm nháºn xét cá»§a các há»?c giả nà y có vẻ không đúng trong trưá»?ng hợp Văn hóa Ä?ông SÆ¡n cá»§a Việt Nam, nhưng lại có vẻ khá đúng trong trưá»?ng hợp văn hóa Ngưỡng Thiá»?u và Long SÆ¡n cá»§a Trung Hoa như chÃnh các há»?c giả Trung Hoa đã công nháºn phần nà o. Nét mạnh cá»§a Văn hóa Ngưỡng Thiá»?u so vá»›i Văn hóa Ä?ông SÆ¡n có lẽ là ở chá»— Ngưỡng Thiá»?u đã tiếp thu được cả hai ná»?n văn hóa: cá»§a Ä?ông SÆ¡n và cá»§a phương Tây.
Ä?ể vấn Ä‘á»? được sáng tá»?, trước hết phải tìm hiểu niên đại vá»? đồng thau và sắt sá»›m tại Việt Nam, đồng thá»?i biết niên đại cá»§a đồng thau ở các phần đất khác tại Ã? Châu nữa. Ä?á»™c giả Ä‘á»?c bảng so sánh niên đại đồng ở Việt Nam và Trung Hoa ở cuối Táºp San nà y chắc cÅ©ng có ý niệm vá»? sá»± phát triển kỹ thuáºt đồng ở miá»?n đất nay là Việt Nam và miá»?n đất nay là Trung Hoa, đặc biệt là phÃa Nam Trung Hoa. Chúng ta thấy rằng niên đại tìm được đồng sá»›m nhất ở Phùng Nguyên là và o năm 1850 trong khi niên đại tìm được ở vùng Hải Môn Khẩu, Vân Nam là và o năm 1130 trước Ká»· Nguyên, ở có thể niên đại ở Phùng Nguyên đã có sá»›m hÆ¡n Hải Môn Khẩu má»™t chút.
Vá»? hình thức, đồ đồng Ä?ông SÆ¡n rất giống vá»›i những đồ bằng đá, bằng gốm cá»§a Phùng Nguyên, cả vá»? kiểu dáng lẫn vá»? hoa văn. So sánh vá»›i đồ đá, đồ gốm cá»§a Văn hóa Phùng Nguyên, chúng ta sẽ thấy có những Ä‘iểm rất giống nhau. Thà dụ cái rìu hình chữ nháºt bằng đá cá»§a Văn hóa Phùng Nguyên không khác bao nhiêu vá»›i những rìu bằng đồng thau cá»§a Văn hóa Tiá»?n Ä?ông SÆ¡n và Ä?ông SÆ¡n. (Hình 1)
Những mũi tên hình bút hay hình tam giác nh�n đầu ba cạnh, có chuôi chụm thư�ng được mệnh danh là tên đồng Cổ Loa cũng có dạng thức như những mũi tên có trước nó bằng đá th�i Văn hóa Phùng Nguyên. (Hình 2a, 2b,2c)
Nổi tiếng thứ nhì sau trống đồng cá»§a Văn hóa Ä?ông SÆ¡n (sẽ được trình bà y trong má»™t bà i riêng) là những thạp đồng như thạp đồng Ä?à o Thịnh tìm thấy năm 1960 và thạp đồng Hợp Minh năm 1995 Ä‘á»?u ở vùng đất xưa là Phong Châu, cố đô cá»§a các vua Hùng. Tuy cách cấu kết và hoa văn có vẻ tinh tế hÆ¡n, nhưng cÅ©ng cùng má»™t kiểu dáng, cÅ©ng má»™t lối vẽ như các thạp gốm trong thá»?i kỳ Phùng Nguyên (Xem hinh trang bia sau).
Văn Hóa Ä?ông SÆ¡n (tiếp theo)
Nay nếu cần phải tìm mối liên hệ giữa đồ đồng Ä?ông SÆ¡n vá»›i đồ đồng ở phần đất nay là Trung Hoa, ta có thể chá»?n má»™t số những váºt dụng tiêu biểu như dao găm, kiếm, mÅ©i tên đồng hay má»™t số các loại bình để có má»™t nháºn xét sÆ¡ lược vá»? kỹ thuáºt đồ đồng và ảnh hưởng hổ tương cá»§a nó giữa các phần đất chúng ta vừa kể ở trên. Và hi vá»?ng rằng từ những quan sát những váºt cụ thể nà y, chúng ta có thể có má»™t nháºn xét vá»? nguồn gốc các dân tá»™c, vá»? những chặng đưá»?ng hình thà nh, những giao lưu văn hóa cá»§a các tá»™c láng giá»?ng rồi từ đó tìm biết được phần nà o tư duy cá»§a ngưá»?i Việt Cổ, tổ tiên cá»§a chúng ta.
Trước hết, xin hãy cùng nhau quan sát những hình chụp và bản vẽ được liệt kê ở những trang sau vá»? các váºt dụng bằng đồng thau và bằng sắt tại những phần đất nay là Việt Nam và Trung Hoa để có má»™t khái niệm đại cương vá»? hai ná»?n văn minh đã từng có những mối liên hệ gần gÅ©i. (Xin xem hình ở các trang cuối Táºp San nà y).
Sá»± so sánh kiểu dáng cá»§a những dụng cụ kể trên cho ta má»™t khái niệm là váºt dụng ở hai ná»?n văn minh khác nhau nà y lại có những nét tương đồng lạ kỳ. Tất nhiên, Ä‘iểm đó cÅ©ng chưa nói được gì nhiá»?u ngoại trừ hai ná»?n văn hóa nà y có thể có cùng má»™t nguồn gốc hay Ãt ra cÅ©ng chịu ảnh hưởng cá»§a cùng má»™t nguồn gốc. Tuy nhiên, nếu chúng ta biết thêm được các chi tiết khác, thà dụ vá»? kỹ thuáºt chế tác các váºt dụng nà y, vá»? niên đại sản xuất ra chúng, vá»? thà nh phần cá»§a hợp kim ..., có thể ta sẽ có những kết luáºn chÃnh xác hÆ¡n, rõ rệt hÆ¡n vá»? mối liên hệ há»— tương giữa hai ná»?n văn hóa.
THÀNH PHẦN HỢP KIM, NGUỒN G�C KIM LOẠI VÀ KỸ THUẬT CHẾ T�C
Bằng phương pháp phân tÃch hóa há»?c, và cả phương pháp phân tÃch hóa há»?c kết hợp vá»›i phương pháp phân tÃch quang phổ, những há»?c giả ngưá»?i Việt đã tương đối thà nh công trong việc tìm hiểu thà nh phần hợp kim cá»§a những dụng cụ bằng đồng trong thá»?i đại Văn hóa Ä?ông SÆ¡n.
Nháºn xét đầu tiên mà ta sẽ có dịp nhắc lại nhiá»?u lần trong các phần dưới đây là có má»™t sá»± giống nhau lạ lùng cá»§a các thà nh phần hợp kim cÅ©ng như kỹ thuáºt chế tác các đồ đồng tại các phần đất nay là Việt Nam và miá»?n đất phÃa nam Trung Hoa ngà y nay, thưá»?ng được gá»?i dưới tên Hoa Nam hay xưa kia gá»?i là Giang Nam (phÃa nam sông Giang Tây) hay LÄ©nh Nam (phÃa nam núi NgÅ© LÄ©nh) nghÄ©a là phần đất bao gồm các tỉnh Quảng Ä?ông, Quảng Tây và Vân Nam ngà y nay, có thể có má»™t phần tỉnh Quý Châu và lên đến cả Phước Kiến, Triết Giang.
Ä?ồ đồng cổ nhất ở Việt Nam thuá»™c Văn hóa Phùng Nguyên, tìm thấy ở di chỉ Gò Bông có niên đại C14 = 1850 +/- 60BC (Bln-3081) đã là đồng thau nghÄ©a là đồng có pha thiếc. Chúng ta không thấy đồng nguyên chất tức đồng Ä‘á»? tại Việt Nam. Ä?iểm nà y ở vùng Hoa Nam cÅ©ng có hiện tượng tương tá»±. Ä?ồ đồng tìm thấy lần đầu tiên ở vùng nà y thuá»™c văn hóa Vân Nam, tại di chỉ Hải Môn Khẩu có niên đại C14 = 1130 +/- 90BC mà khi tÃnh niên đại nà y, các há»?c giả Trung Hoa đã tÃnh theo năm 1985 gá»?i là C14 = 3115 +/- 90BP tÃnh ra và o khoảng cuối Ä‘á»?i Thương, đầu Ä‘á»?i Chu ở Trung Quốc. Tại sao ngưá»?i Việt cổ không chế tác những dụng cụ bằng đồng nguyên chất gá»?i là đồng Ä‘á»? mà lại tiến thẳng lên giai Ä‘oạn hợp kim đồng thau? Ä?ó là câu há»?i mà nhiá»?u há»?c giả Việt Nam đã đặt ra, nhưng đến nay chưa có câu trả lá»?i thá»?a đáng (Hà Văn Tấn, Nguyá»…n Duy Hinh - Khảo Cổ Há»?c 1974:155). Cho đến giai Ä‘oạn Vưá»?n Chuối thuá»™c Văn hóa Ä?ồng Ä?áºu, có niên đại C14 = 1120 +/- 120BC (Bln-894) thì kỹ thuáºt đồng đã tiến thêm má»™t bước là ngoà i thiếc, hợp kim đồng có thể pha thêm vá»›i antimoine. Trong 33 váºt dụng được Ä‘em thà nghiệm để phân chất, có 27 loại cho biết hợp kim có antimoine (Trịnh Sinh 1990:49-58). Tuy nhiên, trong giai Ä‘oạn nà y, hợp kim vẫn chỉ giá»›i hạn và o hai thà nh phần mà thôi.
Cuối thá»?i Ä?ồng Ä?áºu, bắt đầu bước sang Văn hóa Gò Mun, ngưá»?i ta tìm thấy hợp kim đồng không phải chỉ có hai mà lác đác đã tìm thấy dụng cụ có đến ba thà nh phần ở di chỉ Vinh Quang, thuá»™c tỉnh Hà SÆ¡n Bình, có niên đại C14 = 1095 +/- 120BC (Bln-829). Trong giai Ä‘oạn nà y, 9 loại dụng cụ Ä‘em phân tÃch thì tuyệt đại Ä‘a số là đồng thiếc, chỉ có 1 là thuá»™c đồng antimoine và 1 thuá»™c đồng thiếc antimoine. Mẫu hợp kim duy nhất mà ngưá»?i ta cho rằng có cả thiếc và chì là má»™t chiếc giáo Ä‘ang để ở bảo tà ng VÄ©nh Phú, hiện chưa được các nhà khảo cổ Việt Nam đồng nhất vá»? ý kiến là thuá»™c giai Ä‘oạn Ä?ồng Ä?áºu vì chiếc giáo nà y khác vá»›i các loại giáo có hình búp Ä‘a tìm thấy trước kia ở Gò Mun, mà lại có hình dáng như những chiếc giáo sau nà y tìm thấy ở Văn hóa Ä?ông SÆ¡n. Vì váºy, ngưá»?i ta ngá»? rằng đây là má»™t dụng cụ cá»§a Văn hóa Ä?ông SÆ¡n sau nà y đã lẫn và o Văn hóa Gò Mun. Nói cách khác, hợp kim đồng, thiếc, chì, theo Ä‘a số các nhà khảo cổ, là má»™t phát minh đặc biệt độc đáo chỉ có từ thá»?i Văn hóa Ä?ông SÆ¡n trở vá»? sau mà thôi.
Váºy thì văn hóa đồng thau đến giai Ä‘oạn Ä?ông SÆ¡n má»›i, cá»±c kỳ phát triển và sản xuất ra những dụng cụ vô cùng tinh tế, đẹp đẽ. Thà dụ như loại trống đồng mà cho đến ngà y nay, vá»›i kỹ thuáºt đúc kim tiến bá»™ hiện đại, ngưá»?i ta cố gắng phục chế lại nhưng chưa bao giá»? đạt được mức tinh xảo như trống đồng thá»?i Ä?ông SÆ¡n. Trong 556 mẫu đồ đồng cá»§a thá»?i kỳ Ä?ông SÆ¡n được Ä‘em phân chất, ngưá»?i ta thấy rằng có đến 66% các kiểu loại trong có chì và 62,4% có đồng, chì và thiếc (Trịnh Sinh - Khảo Cổ Há»?c 92-55). Văn hóa Ä?ông SÆ¡n ở giai Ä‘oạn cá»±c thịnh nà y có những di chỉ rất nổi tiếng như tại Chùa Thông, Việt Khê, Chiá»?n Váºy (xim xem bảng so sánh niên đại đồ đồng ở trang cuối Táºp San nà y). Ä?ặc biệt trong giai Ä‘oạn nà y, kỹ thuáºt sắt đã phát triển và nhanh chóng chiếm địa vị quan trá»?ng trong việc chế tác các dụng cụ, nhất là các dụng cụ dùng trong nông nghiệp và binh nghiệp.
Tóm tắt sá»± tiến bá»™ cá»§a văn hóa đồng thau từ Phùng Nguyên đến Ä?ông SÆ¡n, ta có thể phân chia là m ba giai Ä‘oạn:
- Giai Ä‘oạn 1: Văn hóa Phùng Nguyên có váºt dụng là m bằng đồng thiếc khoảng thế ká»· 15 trước Ká»· Nguyên.
Văn Hóa Ä?ông SÆ¡n (tiếp theo)
Bây giá»? chúng ta xét đến phần căn bản cá»§a văn hóa đồ đồng Ä‘Ãch thá»±c là văn hóa đồ đồng Trung Quốc. Ä?ó là vùng gốc là Anyang và các tỉnh SÆ¡n Tây, Thiểm Tây. Ä?ồ đồng ở vùng nà y, như trên đã nói, theo Anderson có niên đại là 1300 năm trước Ká»· Nguyên và theo Lichi là 1384 năm. Niên đại nà y so vá»›i niên đại đồ đồng thá»?i Phùng Nguyên có sau đồ đồng tìm được ở Trà ng Kênh [có niên dại C14 = 1425 +/- 100BC (Bln-891)] độ gần 100 năm nghÄ©a là bằng vá»›i đồ đồng tìm được ở Gò Bông. So vá»›i đồ đồng sá»›m nhất tìm được ở miá»?n nam Trung Hoa, tại Hải Môn Khẩu có niên đại C14 = 1130 +/- 90BC thì sá»›m hÆ¡n đồ đồng ở Vân Nam hÆ¡n 200 năm. (Bản đồ 7)
Vá»? thà nh phần hợp kim cá»§a các dụng cụ nà y, các nhà khảo cổ Trung Hoa đã phân tÃch từng loại dụng cụ má»™t và thấy rằng thà nh phần hợp kim cá»§a má»—i loại dụng cụ lại không giống nhau. Ä?ại để như mÅ©i tên thì đồng nhiá»?u nhất, rồi đến dao găm, cái ko rồi đến các cháºu và đoản kiếm. Chì đã có ngay từ những dụng cụ tìm thấy ở văn hóa Hsiao Tun.
Xét đến thà nh phần hợp kim cá»§a má»™t loại chiến cụ đặc biệt nhất trong thá»?i Thượng cổ là cái ko (hình 7a, 7b, 7c) mà chúng ta sẽ có dịp phân tÃch và chứng minh đây là khà giá»›i là m chá»§ chiến trưá»?ng. Nhá»? đó nhà Tần đã thống nhất được Trung Quốc, cÅ©ng nhá»? đó nhà Hán đã bà nh trướng được vá»? phương Nam (Lichi - The Beginnings of china, Trương Quang Trá»±c - The Archaeology of Ancient china). Thà nh phần hợp kim cái ko nà y đã được nghiên cứu trong 5 cái ở các địa Ä‘iểm khác nhau từ Anyang cho đến Chun Hsien và Chi Hsien và trong các thá»?i đại khác nhau từ Ä‘á»?i Thương cho đến cuối Ä‘á»?i Chu. Ngưá»?i ta thấy rằng ở Ä‘á»?i Thương, thà nh phần đồng cá»§a cái ko là 88,98% mà chì có 2,59%. Ä?á»™t nhiên chì giảm xuống rồi đến cuối Ä‘á»?i Chu tăng lên đến 13,55% trong khi đồng chỉ còn có 66,27%. (xin xem bảng 17). Ta nhấn mạnh đến tá»· lệ giữa đồng và chì vì như đã nói ở trên, chì khi nháºp và o hợp kim nà y đã Ä‘em đến cho hợp kim những tác dụng đặc biệt lạ lùng mà không hiểu sao ngưá»?i xưa đã tìm biết được, đến nay những nhà hợp kim hiện đại cÅ©ng phải ngạc nhiên.
Có Ä‘iá»?u cần phải nhấn mạnh là tuy đồ đồng ở Việt Nam có thể phát triển rất sá»›m, có thể sá»›m hÆ¡n Trung Quốc má»™t chút, nhưng đồ sắt lại phát triển cháºm hÆ¡n. Dụng cụ bằng sắt đầu tiên đã thấy ở di chỉ Vưá»?n Chuối có niên đại C14 = 1120 +/- 120 BP nhưng đồ sắt chỉ phát triển từ khoảng 500 năm trước Ká»· Nguyên và cho mãi đến cuối thá»?i Ä?ông SÆ¡n, hiện váºt bằng sắt má»›i chiếm khoảng 34,5% (di chỉ Ä?ưá»?ng Mây). Vá»? Ä‘iểm nà y, nếu thá»?i đại đồng thau (500 BC vá»? trước) giữa miá»?n Bắc Việt Nam và Vân Nam có những liên hệ gần gÅ©i hÆ¡n là Bắc Việt Nam vá»›i Quảng Ä?ông, Quảng Tây thì ngược lại vá»? thá»?i kỳ đồ sắt (500 BC vá»? sau), sá»± liên hệ giữa Việt Nam vá»›i Quảng Ä?ông, Quảng Tây lại khắng khÃt hÆ¡n. Những cuốc sắt tìm được ở Chiá»?n Váºy (Hà Tây) khoảng 350 năm trước Ká»· Nguyên, cÅ©ng cùng má»™t loại vá»›i những cuốc sắt tìm được ở Thiệu Hưng (Quảng Ä?ông) cÅ©ng hình chữ U khoảng 475 năm trước Ká»· Nguyên hay ở Ngân SÆ¡n LÄ©nh (Quảng Tây) cùng thá»?i gian đó. Hầu hết những dụng cụ nà y Ä‘á»?u dùng cho nghá»? nông. (Bản đồ 8)
Chúng ta không lấy là m lạ, năm 43 sau Ká»· Nguyên, Hai Bà Trưng dá»±ng cá»? nghÄ©a, hô hà o chống nhà Hán, nhân dân gồm từ phÃa Bắc Trung Việt ngà y nay đến vùng Quảng Ä?ông, Quảng Tây, đảo Hải Nam Ä‘á»?u nhất tá»? khởi nghÄ©a trong khi vùng Vân Nam lúc đó vẫn giữ nguyên tÃnh cách độc láºp. Phải chăng đó là kết quả sá»± hợp nhất từ thá»?i nước Nam Việt cá»§a Triệu Ä?à , mà má»™t số các sá» gia thưá»?ng coi đó là thá»?i kỳ Việt Nam bị lệ thuá»™c nhà Triệu. Ä?ứng vá»? phương diện công pháp quốc tế ngà y nay, tuy Triệu Ä?à gốc ngưá»?i Hán, nhưng đã cai trị Nam Việt tức là từ vùng Quảng Ä?ông, Quảng Tây cho đến phÃa Bắc Trung Việt, dưới danh nghÄ©a là nước Việt cá»§a ngưá»?i Nam như tên quốc hiá»…u Nam Việt: cai trị bằng táºp tục, bằng luáºt pháp Việt, hoà n toà n độc láºp vá»›i Bắc phương, như váºy không thể coi là bị lệ thuá»™c. Nhất là chÃnh Triệu Ä?à đã lấy vợ ngưá»?i Việt, đã láºp triá»?u đình, dùng quan lại là ngưá»?i Việt, đã sống theo táºp tục Việt (tiếp sứ giả cá»§a vua Hán gá»i đến bằng cách ngồi xổm). Ta sẽ còn quay lại Ä‘iểm nà y để thảo luáºn thêm, nhưng tưởng có thể ghi nháºn ở đây là : Ä‘á»?c sỠÂu Châu thá»?i Trung cổ, nhiá»?u khi ta thấy quân vương má»™t nước do má»™t ngưá»?i ngoại quốc đảm nhiệm vì má»™t lý do nà o đó, nhưng không vì váºy mà nước đó bị đổi tên theo tên nước cá»§a ngưá»?i quân vương bao giá»?.
* * *
Bức tranh chúng ta vừa vẽ trên vá»? văn hóa đồ đồng má»›i chỉ là má»™t bức tranh chấm phá. Còn cần rất nhiá»?u dữ kiện để có thể có những kết luáºn chÃnh xác. Tuy nhiên, có thể tạm kết luáºn mà không sợ sai lầm lắm là : văn hóa đồ đồng tại Việt Nam là văn hóa bản địa, khởi xuất tại miá»?n Bắc Việt Nam hay má»™t nÆ¡i nà o đó ở phÃa Nam hay Ä?ông Nam Trung Hoa ngà y nay, thá»?i ấy, trước khi nhà Tần thống nhất Trung Hoa khoảng 223 năm trước Ká»· Nguyên, thuá»™c giòng giống đại tá»™c Bách Việt. Văn hóa đồ đồng đó có những kỹ thuáºt riêng lấy nguyên liệu từ ná»™i địa cá»§a mình và có thể có sá»± trao đổi giao lưu vá»›i kỹ thuáºt ở những nÆ¡i khác, nhưng nhất định không phải là má»™t văn hóa, má»™t kỹ thuáºt du nháºp từ ngoại quốc đến. Vá»? đồ đồng được chế tạo tại Trung Hoa, các há»?c giả trước kia cho là đã du nháºp từ nÆ¡i khác đến nhưng hoà n hảo không kém đồ đồng ở bất cứ nÆ¡i nà o trên thế giá»›i. Nghệ nhân thá»?i Thương đã góp phần hoà n chỉnh kỹ thuáºt mà há»? đã há»?c được từ các báºc sư phụ cá»§a há»?. NÆ¡i khác đó, trước kia theo má»™t số các há»?c giả phương Tây thì há»?c từ Tây phương Ä‘em lại (Creel H.G. - The Birth of China 1936). Nhưng gần đây ngưá»?i ta Ä‘a đổi hướng và đã có những lý luáºn cho rằng những kỹ thuáºt ở Trung Hoa gần những kỹ thuáºt ở miá»?n Ä?ông Nam Ã? hÆ¡n là kỹ thuáºt cá»§a Tây phương.(Noel Barnard, 1978).
***
Không ai phá»§ nháºn văn hóa Trung Hoa là má»™t ná»?n văn hóa lá»›n, và như bất cứ má»™t ná»?n văn hóa lá»›n nà o khác, nó phải đã thâu nháºp những tinh hoa cá»§a nhiá»?u ná»?n văn hóa hợp lại. Ông Trương Quang Trá»±c, má»™t trong những sá» gia hà ng đầu cá»§a Trung Hoa ngà y nay chắc hiểu rõ Ä‘iá»?u đó hÆ¡n ai hết nên không há»? phá»§ nháºn sá»± thá»±c lịch sá» nà y. Ông đã tóm lược má»™t cách hết sức thông minh sá»± thâu hóa nà y qua hai nháºn xét sau:
V� nguồn gốc chủng tộc: Nguồn gốc thực sự Hoa Hán chỉ là phần nh�, nhưng sau khi nhà Tần thống nhất thì dân tộc cả nước thống nhất ấy là dân tộc Trung Hoa.
Vá»? văn hóa: Những ná»?n văn hóa địa phương thá»?i tiá»?n sá», sau khi thống nhất, đã trở thà nh má»™t bá»™ pháºn cá»§a văn hóa Trung Hoa. (The Archaeology of Ancient China 1977:640).
Muốn tìm má»™t câu định nghÄ©a khác vá»? văn hóa Trung Hoa, tưởng không có câu nà o là m chúng ta phải báºn tâm suy nghÄ© hÆ¡n định nghÄ©a cá»§a há»?c giả ngưá»?i Nga: Trước nhà Thương, văn hóa Trung Hoa được hình thà nh vá»›i sá»± bảo trợ ?, (tác giả dùng chữ Patronage) cá»§a văn hóa phương Nam, và sau Thương, là do văn hóa phương Tây. (Chesnov, 1977: 133). Câu há»?i được đặt ra là : Văn hóa phương Nam, Chesnov nói ở đây thuá»™c văn hóa nà o? Từ đâu lại? Hình như câu trả lá»?i nà o khẳng định và o lúc nà y cÅ©ng có thể là câu trả lá»?i vá»™i vã. Tuy nhiên, ngưá»?i viết thấy không thể không nhắc đến ở đây má»™t nháºn xét vô cùng độc đáo dưới con mắt vô tư cá»§a má»™t há»?c giả ngoại quốc (H.Loof Wissowa 1982) khi ông cho trống đồng không phải là loại phẩm váºt trao đổi trong các cuá»™c buôn bán, mà nó tương tá»± như má»™t `Quyá»?n Trượng` hay má»™t `Vương Miện` cá»§a các vị Quân Vương ban cho các vua chư hầu hay má»™t hình thức thần phục nà o khác mà nhân loại Ä‘á»?i sau không biết đến hay không nhắc đến trong các sá» sách còn để lại. (Phạm Ä?ức Mạnh, KCH 1997/3, trg 50...). Ä?iá»?u nà y sẽ được nói đến chi tiết hÆ¡n trong bà i trống đồng. Ở đây, ngưới viết chỉ muốn nhấn mạnh rằng bà i nà y cÅ©ng như những bà i vá»? Văn hóa Hòa Bình ngưá»?i viết trình bà y trước đây, cho thấy sá»± đóng góp cá»§a văn hóa Ä?ông SÆ¡n và văn hóa Hòa Bình và o sá»± hình thà nh văn hóa Trung Hoa là rất có ý nghÄ©a. Phải chăng muốn tìm hiểu văn hóa Ä?ông SÆ¡n cho đến nÆ¡i đến chốn thì ngoà i phần đất nay là Việt Nam, ta có thể tìm thấy vết tÃch cá»§a nó trong sách sá», trong văn chương, trong triết há»?c, hay trong lòng đất (nhất là phần thuá»™c Hoa Nam) cá»§a Trung Hoa ngà y nay.
Văn hóa Ä?ông SÆ¡n quả là văn hóa đã lên đến đỉnh cao cá»§a nó trong thá»?i đại đồng thau, khi nhân loại bắt đầu thá»?i kỳ dá»±ng nước. Tại vùng đất nay là Việt Nam, văn hóa Ä?ông SÆ¡n đã tạo thà nh cái ná»?n vô cùng vững chắc, từ đó các vua Hùng đã dá»±ng lên nhà nước Văn Lang váºy.
CUNG Ä?ÃŒNH THANH