-
Thơ Hồ Dzếnh
Bà i Hát Ru Em
Ngủ đi, em bé anh yêu,
Phòng em gió sáng dặt dìu tiếng hoa .
Thu v�, mùa đã nghe xa ...
Hoà ng hôn nhân thế phai nhòa nhớ thương.
Riêng em tóc biếc, môi hư�ng
Vui say bên nỗi đoạn trư�ng là anh.
Chi�u đồi: cây tạ hồn xanh,
Sương the lảng đảng, hoa cà nh tả tơi .
Em vui, xuân sắc riêng tr�i,
Hồn say giấc bướm, miệng cư�i vẻ hoa .
Em ơi, chi�u thế đương nhòa,
Môi khô khôn nÃu, tên đà nhạt tên.
Bao nhiêu nguy�n cũ đương quên,
Bao nhi�u tình cũ đương r�n rĩ than.
Tiếng sầu mất giữa nhân gian,
Nà ng đi xa lắm và nà ng đã vui .
Anh v�, lòng góa, tim côi,
Lá»a thiêng Ä‘em sấy lại đồi lạnh khô .
Gá»i em, giấc má»™ng đầu mùa,
Hoa phai ghi dấu những gi� xót thương ;
Anh run, quỳ gối chân giư�ng:
- Em ơi! Cực lạc, thiên đư�ng là em!
-
Buổi Hẹn
Nắng và ng em mới lại
Ôi! ngóng trông sao buồn.
Tôi đi và đứng mãi,
Mắt tìm xa xôi luôn...
Tôi mơ chân trên đư�ng,
�o mà u trong lá thắm;
Ä?ưá»?ng và cây mát lắm,
Riêng lòng tôi đau thương.
Tôi không h� yêu đương,
Sao sầu tôi vương vương,
Sao tình tôi bát ngát,
Sao hồn tôi thê lương?
Nhẽ nà o trên Hà nội,
Ngà y và ng chia sáng, tối
Không thấy nắng bay reo,
Em quên gi đến nỗi ?
Ä?ây, em tôi đây rồi!
Mà u áo mơ da tr�i,
Mùa xuân bừng môi tươi,
Nắng dồn theo gót bước.
Ä?ôi mắt long lanh cưá»?i
- Ôi! đ�i hôm nay vui,
Chim gió đừng mách nhé!
Ta xé thơ đi rồi ...
-
Cảm Ä?á»?
Mẹ nh� của con ơi!
Máu chảy, xuân thơm, mắt lệ ng�i,
Vú mẹ đã khô nguồn sữa cũ,
Tình con còn lại bấy nhiêu thôi!...
Hoa Xuân đất Việt nghìn thu nở,
Gương cũ muôn đ�i rạng rỡ soi.
Uớc nh� như xưa mà nũng nịu:
"Coong nà coong mẹ, mẹ coong ơi!..."
-
Cảm Xúc
cô gái Việt Nam ơi!
từ thuở sÆ¡ sinh láºn Ä‘áºn rồi
tôi biết tình cô u uất lắm
xa nhau đà nh chỉ nhớ nhau thôi
cô chẳng bao gi� biết bướm hoa
má hồng mỗi tiết mỗi phôi pha (*1)
khi cô vui thú là khi đã
bồng bế con thÆ¡ đón tuổi giÃ
cô gái Việt Nam ơi!
ng�n gió th�i gian đổi hướng rồi
thế hệ huy hoà ng không đủ xóa
nghìn năm vằng vặc ánh trắng soi
tôi đến đây tìm lại bóng cô
trở v� đư�ng cũ hái mơ xưa
rau sam vẫn m�c chân rà o trước
son sắc lòng cô vẫn đợi ch�
dãi lúa cô trồng nay đã tươi
gió xuân ý nhị vÃt bông cưá»?i
ai hay lòng kẻ từng chăm lúa
trong một là ng con đã héo rồi
cô gái Việt Nam ơi!
nếu chữ "hy sinh" có ở đ�i
tôi muốn nạm và ng muôn cực khổ
cho lòng cô gái Việt Nam tươi
HỒ DZẾNH
(trong QUÊ NGOẠI, 1935-1942)
-
Chị Tôi
Ngà y xưa còn nh� ngà y xưa
Tôi đeo khách bạc lên chùa dâng nhang
Lòng vui quần áo xêng xang
Tay cầm hương nến đình và ng mới mua
Chị tôi và o lễ trong chùa
Hai chà ng trai trẻ khấn đùa hai bên
“Lòng thà nh lá»… váºt đầu niên
Cầu cho tiểu được ngoà i Giêng đắc chồng�
Chị tôi hai má đ� hồng
Vùng vằng súyt nữa quên bồng cả tôi
Tam quan mái ngói chị ngồi
Chị nghe đoán quẻ Chị cư�i luôn luôn
Quẻ Thần mắt thánh mà khôn
Số nà y chồng đắt mà con cũng nhi�u
Chị tôi nay đã xế chi�u
Chắc còn nhớ mãi những đi�u chị mơ
Hằng năm tôi đi lễ chùa
Chuông và ng khánh ng�c ngà y xưa vẫn còn
Chị ơi thấy vắng trong hồn
�t nhi�u hương phấn khi còn thơ ngây
Chân đi đếm tiếng chuông chùa
Tôi ng� năm tháng ngà y xưa trở v�
-
Chi�u Xuân Trung Kỳ
Chi�u xuân sang chuyến đò đông
Trai tơ khăn lục, gái hồng thắm môi .
Da sông mát rãi da tr�i,
Ä?ây mùa xuân bén trên loà i cá»? hoa .
Hiu hiu ... chi�u ngả tà tà ...
Buồn lên xóm vắng, cây nhòa khói xa .
Ä?á»?i em như má»™t lá»?i tranh
Và gần như tiếng bên đình trẻ reo .
Nghìn thu hội lại một chi�u,
Buồn hơn nhớ, nhẹ hơn đi�u trông mong.
Có tơ giăng mối hai lòng,
Có muôn quan gió luồn trong một ngư�i
-
Cỗ Bà i Tam Cúc
Ngà y Tết mải chơi tam cúc
Không hay anh tới sau lưng
Ghé lại gần em mách nước
Kết luôn xe pháo mã hồng
Ồ ván bà i em đ� quá
Ä?á»? như đôi má ngà y xuân
Em có ăn trầu đâu nhỉ
Mà sao ngư�i thấy bâng khuâng?
Nắng má»›i rá»?i và o song cá»a
Rung rinh bóng lá cà nh doi
Năm ấy em mư�i sáu tuổi
Trăng tròn – anh chẵn đôi mươi
Từ đó mỗi mùa đà o nở
Pháo xe lại rộn cây bà i
Có độ anh v�, có độ
Vắng anh, em nhớ mong hoà i
Mấy chục mùa xuân thấm thoát
Nhá»› thương há»?n giáºn chen nhau
Một bức tranh thơ bát ngát
Quý thay cái thuở ban đầu!
Nay tóc đ�i ta điểm bạc
Bể đâu th�i thế phôi pha
Em ạ, cỗ bà i tam cúc
Vẫn thơm nguyên vẹn tình ta.
-
CÆ¡n Giáºn
Có những cơn điên xé được đ�i,
Những cơn quằn quại máu tanh hôi,
Mà hồn rÃt lại rồi căng thẳng,
Ch� nuốt không gian xuống khắp ngư�i.
Ôi! những bà n tay cấu lấy tay,
Và vò nát ngực, sóng lung lay
Nghìn muôn tia lá»a ngầu trong mắt,
Rung cả thân mình, chuyển cả mây.
Rồi răng, rồi lợi, rồi tim huyết
Tất cả xô dồn... tất cả run...
Gió cát xông lên, mưa bão rÃt...
Hằng muôn con thác trút căm h�n!
Một phút điên cuồng phá th�a thuê,
Cho sông đau khổ bớt trà n tr�,
Ai hay hơi máu hồn khi tắt
Cả một tr�i thương lẳng lặng v�.
Hối háºn, Cay, Chua đứng sững bên.
Gi�ng cư�i mai mỉa buốt qua tim:
Tôi mê, châm lá»a cho nhà cháy,
Lá»a giáºn nguôi rồi, than tối Ä‘en.
-
Ä?ợi ThÆ¡
phút linh cầu mãi không v�
phân vân giấy trắng chưa n� mực đen
khói trầm bén giấc mơ tiên
bâng khuâng trăng giãi qua mi�n quạnh hiu
Tô Châu lớp lớp phù ki�u
trăng đêm Dương TỠmây chi�u Giang Nam
rạc r�i vó ngựa quá quan
c� treo ý cũ mây già n mộng xưa
biển chi�u vang tiếng nhân ngư
non xanh tha thiết tr�i thu rượi sầu (*1)
nhá»› thương bạc ná»a mái đầu
lòng nương quán khách nghe mà u tà huân
buồn Tư Mã nhớ Chiêu Quân
nét hoa thấp thoáng ý thần đê mê
phút linh cầu mãi không v�
phân vân giấy trắng chưa n� mực đen
-
Duyên �
Ä?ừng buồn nhưng cÅ©ng đừng vui,
Êm êm nắng nhẹ qua tr�i rộn mưa .
Hỡi ngư�i, tôi nói gì chưa ?
Tôi đương sắp nói, hay vừa nói ra ?
Tr�i đừng cho búp lên hoa,
Cho khi gần đến, tôi xa mãi nà ng ;
Cho tôi thoáng cảm mùi nhang,
Hình dung xa vắng cung đà n rồi thôi .
Cháºp chá»?n bướm ná»a, hoa đôi
Tình nên chỉ mộng khi đ�i sẽ thơ .
Ước gì bạn mãi là cô
Ä?ể duyên hai đứa bao giá»? cÅ©ng tươi .
Ä?ừng buồn nhưng cÅ©ng đừng vui,
Êm êm nắng nhẹ qua tr�i rộn mưa
-
Giản Dị
Em ăn, em nói, em cư�i,
Kiếp nà y không có hai ngư�i như em.
Kinh thà nh: quần nhiễu, hà ng len,
Em tôi: aó trắng, quần đen sơ sà ị
Ai mà để ý và o ai,
Quần đen lẫn bóng, áo gai lẫn mầu.
Trên đ�i hai đứa yêu nhau
Quần đen hóa đẹp, áo sầu hóa vui.
Tình là hạnh phúc chia đôi,
Hương lan kẽ đá, trăng soi dáºm trưá»?ng...
Ä?ừng mong ước cả Thiên Ä?ưá»?ng,
Hãy xin lấy ná»a tấc vưá»?n vắng hoa.
Tình ngư�i bướm lại, ong qua,
Tình tôi con nước, canh gà hắt hiu.
Sầu tôi b� bến bao nhiêu,
Nếu đ�i em để sắc đi�u gây nên...
-
Giang Tây
Chị v� là m dâu nhà tôi,
Từ ngà y má chị hồng đôi trứng gà .
Nắng trần chưa nhuộm mà u da,
Chị còn già y nhiễu, quần hoa như ngà y,
Chị ngư�i ở mãi Giang-tây
Thi thuy�n kết lá, chăng dây đèn cầu.
Nhưng từ chị v� là m dâu,
Da tơ nắng sạm, mái đầu gối giăng.
Ôm tôi, chị bảo luôn rằng:
"Chấp trăm Hà -nội chưa bằng quê ta!"
Giang-tây hồ, đất bao la,
Non ngây nước tóc, mà u da rợn tr�i.
Quan hà , từ nhấp ly bôi,
Lòng đau nhớ nước qua ngư�i chị dâu.
Năm năm mơ hội đèn cầu!...
-
Giữ Gìn
Một câu ấy nói lên là lá rụng,
Là mây chìm, là gió sẽ thay xanh,
Là cây tươi sẽ mở nụ trên cà nh
Và chim chóc sẽ bồi hồi nghe ngóng.
Anh thấy gió một chi�u thu xao động,
Nghe mơ mà ng vin nặng mái mây cao,
Tr�i trở buồn -- ai hiểu nghĩa là m sao ? --
Mây lạc nẻo, tim nghe chừng thất v�ng.
Một câu ấy nói lên là rợn sóng
Cả má»™t mà u mây kÃn bốn phương xa;
Trên bao lơn của năm tháng sầu qua,
Anh ngáºm miệng để chết dần theo Má»™ng !
Một câu ấy nói lên là tuyệt v�ng,
Cây chÃnh mùa, nhưng lá đã quên xanh
Bướm đương vui, nhưng bướm sẽ xa cà nh,
Một câu ấy nói lên là ... hết sống
-
Háºn Chinh Phu
Ai đã sống như ta th�i chói lói,
Lưỡi gươm và ng đâm suốt bản đồ Âu,
Khúc chiến thắng cao lừng tr�i vòi v�i,
C� nguyên nhung mừng đóng gió Tây-châu.
Thuở ấy, quân Nguyên áo giáp, nhung,
Tay hươi hoa kÃch, đẹp vô cùng,
Ngá»±a phi nuốt chá»ng ngà y trăm dặm,
Nắng chảy bồi hôi loáng khắp lưng.
Tướng Nguyên mồm thét ra hÆ¡i lá»a,
Tay chỉ thà nh xa, kiếm rạch tr�i,
Giấc mộng chinh biên hừng máu đ�,
Tâm hồn nung nấu vạc dầu sôi.
Sa mạc mênh mông, ngư�i thấy đâu,
Gió sương lạnh lẽo, giá băng sầu,
Muôn hồn chiến sĩ trơ như đá,
Ä?em quẳng ân tình xuống vó câu.
Trăng lạ bao lần soi cảnh lạ,
Mây và ng quan ải, gió biên cương,
Lòng kiêu tham v�ng, trà n cao cả
Vẫn rõi, huy hoà ng mộng bá vương.
Vua Nguyên trong chÃn lần cung cấm,
Ä?ốt nến ngồi xem bức cáo thư,
MÆ¡ bước quan quân ngoà i vạn dáºm
Vang lừng ngựa hý gió Ba-tư...
"Chiến sĩ một đi không trở lại",
Chiến mã một đi không h� v�,
Giáo chỉ đư�ng xông tên vút lối,
Hồ đông máu tÃm lạnh ngồi tê...
Khúc hát chinh phu rộn khắp đư�ng,
"Ta say tr�i lạ, khát trùng dương,
Tay ta vÃu cả và o thiên hạ,
Cháºn dưới ngai rồng má»™t Bắc phương."
Nhưng... khúc quân ca bỗng chốc ngừng.
Chiến kỳ vấy máu đắp binh nhung,
Phải chăng sông Bạch, tr�i Âu hẹp,
Không đủ gươm thần rộng lóe vung?
-
Mẫu đơn nở cạnh nhà th�
Ä?ôi ta trinh tiết đợi chá»? lấy nhau.
Em ạ, quê ta tháp giáo đư�ng
Sáng chi�u vẫn v�ng những hồi chuông
Ai đi xem lễ tôi đi với
Gió dạo l�i kinh toả vấn vương
Con gái nhà Chung xinh đẹp lạ
Ä?ẹp hÆ¡n cpn gái phố phưá»?ng bên
Ngà y ngà y hai buổi xưa đi h�c
Mượn lối vư�n hoa để gặp em
Tôi nhớ từng viên đá lát th�m
Từng hà ng ngói nh� mái nhà êm
Cây doi* đứng cạnh hòn non bộ
Toả mát đư�ng đi gạch lát nem
Ôi váºt vô tri cÅ©ng có hồn
Những ngà y nắng mới những hoà ng hôn
Tình yêu sau trước Ä‘á»?u như váºy
Những thoáng vui xen những nét buồn
Chá»§ Nháºt tá»± nhiên thà nh buổi hẹn
Gió bay tà áo trắng như thơ
Mẫu đơn nở giữa hai l�i nguyện
Phảng phất còn thơm đến bây gi�
Ä?êm Giáng Sinh nà y em ở đâu
Nghe chuông có nhớ thuở ban đầu
Ước chi sống lại th�i xưa nhỉ
Ä?ể trẻ ra và để hẹn nhau
-
Hoa Xuân Ä?ất Việt
Ta biết Ngươi là Hoa Xuân Ä?ất Việt!
Tuổi xanh thắm nhưng lòng sôi chÃnh huyết,
Tóc bừng bừng nhưng ngút chà Non sông,
Ngươi thèm say vũ bão, khát xung phong,
Mơ chinh chiến vỡ tung lòng tủi cực.
Ôi Nam-Việt! Ôi h�n Non nước nhục,
Tám mươi năm đau xót, tám mươi năm!...
Một Giang sơn lầy lụa dấu thương tâm,
Cả Thế kỷ vằn đen mà u bại liệt!
Niên thiếu hỡi, hỡi hồn trai đất Việt,
Ä?ứng lên Ä‘i, vì Tổ quốc vinh quang,
Máu Ngươi bồi lên lớp máu lênh lang,
Ä?á»?i Ngươi há»?a nhịp Ä‘á»?i mãnh liệt.
Mùa xuân sáng bừng reo trong khà tiết,
�nh lê minh chói l�i nạm sơn hà ,
Ngươi đứng lên, là n mắt đắm phương xa,
Tim rung động, tay lần trang SỠđẹp!...
Ngươi phải chết, Ngươi cần tha thiết chết,
Trở v� chi, hoa bướm rụng từ lâu.
Sau lưng Ngươi, r�n rĩ vạn mồ đau,
Gót đã trở, đây là giá»? Ä?oạn tuyệt!...
Niên thiếu hỡi, hỡi hồn trai đất Việt,
Ta cầu mong một buổi sáng tinh sương,
Nến cháºp chá»?n, hoa lạnh suốt âm dương,
Ä?em cung kÃnh đặt lên mồ Chiến sÄ©,
Nghe phÆ¡i phá»›i khắp năm trá»?i ChÃnh khÃ
Tiếng Sơn hà vang nhịp khúc Quân ca!
Vì máu thần, Ngươi tưới đã lên hoa,
Mùa Vinh hạnh kết khung đ�i rực rỡ!
Ta đứng lặng, mỉm cư�i trong lệ nh�,
Lòng bâng khuâng thầm v�ng bóng ai xa...
Mắt rung rinh ánh Ä?ẹp cá»§a SÆ¡n hà !
-
Lặng Lẽ
Tôi không ch�n nắng, cầu mưa,
Nhớ ngư�i không cứ v� trưa hay chi�u .
Tôi yêu vì nắng cây reo,
Bướm bay vô cớ, gió vèo tự nhiên.
Ä?á»?i tình: hoa thắm thêu duyên,
Tóc mây vắt mộng, mắt huy�n gợi mơ .
Em là "ngư�i ấy" hay cô
Sầu chung duyên kiếp là m thơ, đủ rồi .
Tôi tin ngư�i để tin tôi,
Ä?ể tin tưởng mãi rằng Ä‘á»?i dá»… tin.
Tôi vui lòng sống trong im,
Hồn nương bóng gió, l�i chim đến ngư�i .
- Yêu là khó nói cho xuôi,
Bởi ai hiểu được sao tr�i lại xanh ?
-
Lỡ Ä?ò
Nhà em ở cách hai sông,
Muốn qua bên ấy, phải vòng phÃa non.
Lúa xanh sóng lúa reo cồn,
Cây xanh dẫn lối, lối mòn c� tươi .
Chân đi mắt ngoảnh trông tr�i,
Khấn thầm: "Thượng-đế phù tôi kịp đò,
Cho tôi mang tấm tình thơ,
Gởi ngư�i xa mấy lần đò ngắm trông,
Sông xuân hẹn chở hết lòng,
Ä?ò xuân Ä‘em hết chá»? mong tá»›i bá»?."
Em ơi, anh lỡ chuyến đò,
Chuyến đò thứ nhất, chuyến đò đ�i anh.
Sông xuân thao thiết mà u xanh,
Sông xanh xanh quá, lòng anh lại tà n
-
L�i Ru Của Mẹ
Khi con còn ngủ trong thai
Cuống rau(1) mẹ chắt đêm ngà y thức ăn
Nôi êm nâng giấc con nằm
Sữa thơm mẹ lại vắt phần nuôi con
Bùn mà u thắm nước nâu non
Biết bao nghĩa cả tình son với đ�i
Kiếp sau xin lại là m ngư�i
Ä?ể nghe non nước vá»?ng lá»?i mẹ ru
có nơi còn g�i là cuống nhau(1)
-
Ngáºp Ngừng
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé,
Ä?ể lòng buồn tôi dạo khắp trong sân.
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần...
Tôi nói khẽ: gớm, là m sao nhớ thế!
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé.
Em tôi ơi, Tình có nghĩa gì đâu,
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu ?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa,
Hoa bướm ngáºp ngừng, cá»? cây lần lữa,
Hẹn ngà y mai mùa đến sẽ vui tươi,
Chỉ ngà y mai mới đẹp, ngà y mai thôi!
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé,
Tôi sẽ trách -- cố nhiên -- nhưng rất nhẹ;
Nếu trót đi, em hãy gắng quay v�,
Tình mất vui lúc đã vẹn câu th�
Ä?á»?i chỉ đẹp những khi còn dang dở.
Thơ viết đừng xong, thuy�n trôi chớ đỗ,
Cho nghìn sau... lÆ¡ lá»ng... vá»›i nghìn xưa..