-
Khi sắc .... đi qua
Những chùm hoa phượng rá»±c rỡ. Sắc bằng lăng tÃm... Tất cả cùng hòa và o những đợt gió lồng lá»™ng phóng khoáng. Váºy là mùa hè đã vá»?.
Tôi không còn ở cái tuổi há»?c trò nữa. Sáng sáng vá»™i vã đến văn phòng, bất chợt ngẩn ngÆ¡ trước chùm hoa phượng lá»a cháy. Gợi nhá»› thá»?i há»?c trò thiết tha.
Ai đã trải qua tuổi h�c trò thì không thể không có xúc cảm trước những chùm hoa phượng mà ta vô tình bắt gặp ở đâu đó, dù đang ở lứa tuổi nà o.
Thá»?i há»?c trò be bé, cấp 1, cấp 2, hoa phượng được biết đến vá»›i tÃn hiệu má»™t mùa vui - mùa hè. Suốt cả mùa hè chỉ rong ruổi theo cái nắng. Những buổi trưa lén lén bò dáºy khá»?i giưá»?ng, trốn mẹ Ä‘i quanh ngõ bắt chuồn chuồn. Những con chuồn chuồn ngô Ä‘á»? chót, luôn Ä‘áºu trên cao. Những con chuồn chuồn nước bé xinh xinh, Ä‘áºu sà mặt nước, nhanh thoăn thoắt. Chỉ cần đưa tay gần tá»›i nÆ¡i là nó vụt bay lên như chiếc trá»±c thăng. Những con chuồn chuồn ông cá»±c kỳ khôn ngoan và vô cùng khó bắt, nên trước khi bắt cứ phải ngoáy ngoáy tay cho nó chóng mặt má»›i bắt được. Những chú chuồn kim, bé đúng như chiếc kim, trên ngưá»?i chở 2 chiếc cánh to hÆ¡n cả thân mình. Chú chuồn kim yếu á»›t thế thì chẳng ai muốn bắt là m gì. Nắng chang chang, nóng ná»±c quấn và o đôi chân trần nhon nhón quanh ngõ nghêu ngao hát: “Chuồn chuồn có cánh thì bay. Có thằng chuá»™t chà thò tay bắt mà yâ€?. Cái nắng nóng ôm lấy cả ba gian nhà ngói cùng gian chái để tránh mưa nắng, là m cho những viên ngói, rui mè thỉnh thong lại răng rắc rạn nứt, khô khốc.
Buổi chiá»?u, khi ánh nắng đã tắt, tôi gánh nước đổ đầy lên hè, nước trà n xuống cái sân gạch đã được quét sạch sẽ, nhưng cÅ©ng chỉ dịu mát được đôi chút. Ngà y đó, không có Ä‘iện như bây giá»?. Buổi tối mấy mẹ con cùng ra hè đón cái gió hiếm hoi. Tay mẹ sà sã quạt mà đầu và lưng tôi cứ mướt mồ hôi. Thi thoảng má»›i có má»™t cÆ¡n gió ngang qua, mẹ gá»?i đó là cÆ¡n gió mồ côi. Mẹ tháºt tà i tình biết cả cÆ¡n gió nà o là cÆ¡n gió mồ côi !
Thế rồi, năm há»?c cuối cùng cá»§a thá»?i há»?c sinh cÅ©ng đến. Ngay từ mùa hè năm trước, chúng tôi đã vá»™i vã ôn thi và đến năm nay là mùa thi vá»›i những kỳ thi lá»›n, thi tốt nghiệp, thi đại há»?c. Mùa hè đã đến rất gần. Cả lá»›p vá»›i không khà ôn thi căng thẳng nhưng cái buồn, trầm lắng vẫn len lá»?i và o tâm trà cả những cái đầu cứng rắn nhất lá»›p, vốn không hợp vá»›i cái “lá»›p mÆ¡ má»™ngâ€? (lá»›p chuyên văn) như lá»›p tôi. Má»™t và i cuốn lưu bút đã xuất hiện. Rồi cả lá»›p xuất hiện... lưu bút. Chúng tôi chuyá»?n tay nhau viết, viết vá»? những ká»· niệm, những xúc cảm, những ná»—i buồn chia xa. Chúng tôi sắp phải chia xa tháºt rồi. Chia xa cả má»™t thá»?i ngây thÆ¡ cắp sách đến trưá»?ng.
Ngà y chia tay, sân trưá»?ng vắng hoe. Lá»›p chúng tôi là lá»›p cuối cùng rá»?i sân trưá»?ng trong mùa hè chia xa đó. Sân trưá»?ng tôi, tịnh không có má»™t cây phượng nà o, chỉ có những gốc xà cừ sần sùi, sừng sững lắng nghe những ná»—i niá»?m cá»§a chúng tôi, thâm trầm nhìn những hà ng nước mắt cá»§a bá»?n há»?c trò. Chúng tôi khóc, đứa nà o cÅ©ng khóc, ôm nhau mà khóc. Bá»?n con trai không khóc nhưng lầm lì, lặng im không nói. Chúng tôi ký lên giấy, lên áo, lên tay. Ký như thể nÃu kéo má»™t thá»?i đẹp đẽ nhất cá»§a Ä‘á»?i ngưá»?i, nÃu kéo những gì thân yêu nhất. Rồi cÅ©ng từ mùa hè đó, có ngưá»?i đã vá»™i vã ra Ä‘i cùng sắc Ä‘á»?.
Ä?ến thá»?i sinh viên, mùa hè đã nhuốm mà u cá»§a tuổi trưởng thà nh, cá»§a những lo toan thưá»?ng nháºt. Sinh viên ngoại tỉnh, lo đủ thứ. Những há»?c trình, há»?c phần lấn qua cả mùa hè. Nhìn hoa phượng, nhìn bá»?n trẻ chia tay lại thấy buồn cưá»?i. Tôi cÅ©ng không thể lý giải được vì sao.
Ngà y hôm nay, tôi lại hối hả cuốn theo tiếng ồn động cÆ¡, theo bụi đưá»?ng, à o theo dòng ngưá»?i xuôi ngược, chẳng rõ mặt; theo dòng Ä‘á»?i nghiệt ngã, bươn chải chốn đô thà nh. Những ná»—i lo cÆ¡m áo gạo tiá»?n, những danh lợi bổng lá»™c, ái tình cuốn cả sắc Ä‘á»? Ä‘i qua năm tháng. Rồi lại bất chợt thẫn thá»?, ngây dại trước sắc Ä‘á»? giục giã lấp sau vòm lá thể như e thẹn, thể như vẫy gá»?i. Những cánh hoa rÆ¡i rÆ¡i, rá»±c rỡ trên phố. Tôi Ä‘au đáu, rồi run rẩy vá»? má»™t thá»?i chia xa. Thá»?i con trai còn chút nông nổi, ngô nghê vá»›i Ä‘á»?i; thá»?i con gái kÃn đáo, yêu thương mà không dám ngá»?. Những cảm giác khôn tả, không thể cắt nghÄ©a mà chỉ có thể để nó gặm nhấm trong tâm khảm mình giữa má»™t sắc Ä‘á»? chÆ¡i vÆ¡i…
-
Cám ơn bạn đã đăng tải