Ăn mà y trúng số - Trần Quang Nghiệp
Một con sông rộng, cầu săÌ?t băÌ?t ngang. Người qua kẻ laÌ£i trong caÌ?i buổi sÆ¡Ì?m mai nầy kể coÌ? hằng chuÌ£c, hằng trăm maÌ€ không ai để yÌ? lão ăn maÌ€y kia Ä‘ang dựa miÌ€nh vaÌ€o lan can vừa cuÌ?i đầu suy nghĩ. Không một ai để yÌ? đêÌ?n lão, maÌ€ chẳng deÌ€ lão laÌ€ người Ä‘oÌ?ng vai tuồng trong chuyện naÌ€y. Không một ai tưởng rằng lão mừng lão vui maÌ€ chẳng ai deÌ€ lão đương mừng vui hÆ¡n cả mâÌ?y trăm người Ä‘ã qua laÌ£i trươÌ?c mặt lão từ sÆ¡Ì?m mai cho đêÌ?n bây giờ.
Hôm nay gương mặt lão không theÌ€m laÌ€m bộ Ä‘au đơÌ?n, thảm khổ; caÌ?i miệng của lão không theÌ€m noÌ?i tiêÌ?ng than vãn rên xiêÌ?t. Ai Ä‘i ngang qua trươÌ?c mặt lão thiÌ€ mặc hoÌ£, lão cũng chẳng buồn đưa tay ra xin từng đồng xu lÆ¡Ì?n nhỏ như moÌ£i bữa nữa.
Một người ăn maÌ€y, quần aÌ?o lang thang thuÌ?i hôi raÌ?ch rươÌ?i maÌ€ hôm qua xin từng đồng xu, lượm từng đồng Ä‘iêÌ?u maÌ€ hôm nay Ä‘ã thâÌ?y taÌ?nh yÌ? đổi xa. Ai Ä‘i ngang qua trươÌ?c mặt, lão cũng cho rằng người âÌ?y laÌ€ không bằng lão, lão tưởng như vậy laÌ€ coÌ? lyÌ? lăÌ?m chÆ¡Ì? chẳng phải không viÌ€ hôm nay lão chẳng coÌ€n phải như moÌ£i bữa nữa, lão không coÌ€n ăn xin ăn maÌ€y nữa.
Lão coÌ? mua một tâÌ?m giâÌ?y sôÌ? maÌ€ tâÌ?m giâÌ?y sôÌ? âÌ?y laÌ£i truÌ?ng độc đăÌ?c mười ngaÌ€n đồng! Mười ngaÌ€n đồng baÌ£c! Một triệu xu!
Theo yÌ? tưởng của lão vaÌ€ những người như lão thiÌ€ mười ngaÌ€n đồng baÌ£c laÌ€ một sôÌ? tiền to taÌ?t, một sôÌ? tiền nhiều không biêÌ?t laÌ€ bao nhiêu maÌ€ kể. Lão đưÌ?ng dựa lan can cầu tự hồi hừng đông cho tÆ¡Ì?i bây giờ. BuÌ£ng lão suy, triÌ? lão nghĩ, suy nghĩ nghĩ suy mãi maÌ€ không biêÌ?t phãi chi duÌ€ng sôÌ? baÌ£c 10.000 Ä‘ maÌ€ lão sẽ đặng lãnh vaÌ€o việc giÌ€?
Lão đưÌ?ng ngoÌ? mông laÌ£i đằng xa kia thiÌ€ thâÌ?y một toaÌ€ nhaÌ€ ngoÌ?i, vaÌ?ch tường râÌ?t laÌ€ Ä‘eÌ£p măÌ?t. Gương mặt của lão bổng lộ vẻ vui mừng. Lão nhiÌ€n ngay laÌ£i toaÌ€ nhaÌ€ âÌ?y mãi. Lão Ä‘ã thâÌ?y chỗ duÌ€ng sôÌ? baÌ£c 10.000 Ä‘ của lão rồi. TrươÌ?c hêÌ?t lão phải lo cho lão một chỗ ở. Lão muôÌ?n một caÌ?i nhaÌ€ rộng, thật kheÌ?o, thật Ä‘eÌ£p, chung quanh coÌ? vườn tược, coÌ? Ä‘ủ thưÌ? cây ăn traÌ?i vaÌ€ Ä‘ủ thưÌ? bông hoa kiểng vật. BâÌ?y giờ đưÌ?ng dựa lan can maÌ€ lão Ä‘ã tưởng rằng đương đưÌ?ng trong ngôi nhaÌ€ tôÌ?t Ä‘eÌ£p âÌ?y rồi. Một chiêÌ?c xe mui kiêÌ?n sÆ¡n laÌ?ng boÌ?ng chaÌ£y ngang qua cầu, trươÌ?c mặt lão laÌ€m cho lão chôÌ?ng hai con măÌ?t ngoÌ? theo không nhaÌ?y, maÌ€ buÌ£ng bảo daÌ£ rằng: - Rồi đây miÌ€nh cũng sẻ phải coÌ? một xe hÆ¡i cũng Ä‘eÌ£p cũng tôÌ?t như caÌ?i xe Ä‘oÌ?, mÆ¡Ì?i cho laÌ€ sươÌ?ng. MiÌ€nh ở trong một caÌ?i nhaÌ€ lÆ¡Ì?n tôÌ?t maÌ€ nêÌ?u như không coÌ? săÌ?m xe hÆ¡i không khaÌ?c giÌ€ laÌ€ một người con gaÌ?i liÌ£ch sự maÌ€ queÌ€ chÆ¡n. Phải! Lão ăn maÌ€y ta truÌ?ng sôÌ? độc đăÌ?c 10.000 Ä‘ thiÌ€ thật laÌ€ coÌ? truÌ?ng nhưng vậy tiền chưa lãnh đồng naÌ€o, nhaÌ€ cữa chưa câÌ?t, xe hÆ¡i cũng chưa săÌ?m, thêÌ? maÌ€ lão ta nghiễm nhiên laÌ€m bộ tiÌ£ch như một bực giaÌ€u sang, phong lưu, quyền quiÌ? đâu tự mâÌ?y đời rồi. Dầu cho coÌ? lầu cao cửa rộng, xe hÆ¡i, ca nôÌ?t, thiÌ€ cũng chưa đầy Ä‘ủ caÌ?i loÌ€ng ham muôÌ?n của lão đâu. Lão cũng như ai, phải cây cỏ chi chi maÌ€ chẳng coÌ? tiÌ€nh. NgoaÌ€i những chuyện moÌ?n ăn, nhaÌ€ ở, xe Ä‘i, lão coÌ€n tiÌ?nh cần phãi coÌ? một cô vợ vừa non vừa Ä‘eÌ£p Ä‘ẻ cuÌ€ng nhau trong luÌ?c canh văÌ?n chia caÌ?i buồn vui. Lão tiÌ?nh tÆ¡Ì?i tiÌ?nh lui, tưởng xa tưởng gần rồi guÌ£c mặt xuôÌ?ng sông, nhâÌ?m xem hiÌ€nh boÌ?ng của miÌ€nh dươÌ?i doÌ€ng nươÌ?c chảy. Bộ tươÌ?ng xâÌ?u xa, thân hiÌ€nh dÆ¡ daÌ?y laÌ€m cho lão coÌ? một Ä‘iểm buồn cho lão rồi. Nầy laÌ€ cây gậy, nầy laÌ€ caÌ?i biÌ£, hôm nay lão cần giữ lâÌ?y noÌ? maÌ€ laÌ€m giÌ€ đây nữa. Lão Ä‘ã coÌ? 10.000 Ä‘ baÌ£c laÌ€ tâÌ?m giâÌ?y sôÌ? trong miÌ€nh thiÌ€ lão Ä‘ã thaÌ€nh một ông nhaÌ€ giaÌ€u rồi, lão phải mau mau cỗi caÌ?i lÆ¡Ì?p ăn maÌ€y Ä‘i.
Lão cầm cây gậy quăng ngay xuôÌ?ng sông, noÌ? trôi lờ đờ trên mặt nươÌ?c. Lão cầm caÌ?i biÌ£ maÌ€ quăng theo luôn cho nươÌ?c chảy. Cây gậy trôi trươÌ?c, caÌ?i biÌ£ trôi sau, lão đưa măÌ?t nhiÌ€n theo maÌ€ loÌ€ng khoan khoaÌ?i. Lão đưa tay lên xuôÌ?ng laÌ€m như muôÌ?n xô Ä‘uổi hai caÌ?i moÌ?n vật âÌ?y trôi Ä‘i cho mau, cho xa lão. ThiÌ€nh liÌ€nh gương mặt lão vuÌ€ng biêÌ?n săÌ?c, lão nhÆ¡Ì? laÌ£i rằng tâÌ?m giâÌ?y sôÌ? của lão đương nằm trong biÌ£ maÌ€ caÌ?i biÌ£ âÌ?y Ä‘ang lờ đờ đằng xa kia.
NoÌ?ng quaÌ? maÌ€ quên rằng miÌ€nh không biêÌ?t lội nên lão vuÌ€ng nhãy xuôÌ?ng sông yÌ? muôÌ?n vÆ¡Ì?t caÌ?i biÌ£ laÌ£i, nhưng vậy không được, caÌ?i biÌ£ cưÌ? trôi lần lần xa ra coÌ€n lão thiÌ€ chiÌ€m lần lần xuôÌ?ng Ä‘aÌ?y.
Than ôi! NhaÌ€ lầu, xe hÆ¡i, gaÌ?i Ä‘eÌ£p, những những đều thâÌ?y trôi theo doÌ€ng nươÌ?c, coÌ€n lão ăn maÌ€y ta thiÌ€ nằm dươÌ?i Ä‘aÌ?y sông laÌ€m cho giâÌ?y sôÌ? mười ngaÌ€n không ai lãnh được.