Ä?á bèo chÆ¡i - Trạng Quỳnh
Trong phủ Chúa có má»™t bà quáºn, tÃnh hay là m duyên lại thÃch tò mò . Ä?i đâu, ở đâu, bà cÅ©ng muốn má»?i ngÆ°á»?i phải chú ý đến mình . Thấy gì, nghe gì bà cÅ©ng muốn rõ táºn ngá»?n ngà nh .
Má»™t trÆ°a hè, biết quáºn Chúa sắp qua nhà mình, Quỳnh ra bá»? ao, bÆ°á»›c xuống báºc đá xâm xấp mặt ao bèo, má»™t chân đứng ngâm Æ°á»›t, chân kia té nÆ°á»›c: té Ä‘i, té lại, Ä‘u Ä‘Æ°a ...
Bà quáºn đến nÆ¡i, trông thấy lạ mắt, không nÃn được:
- Trạng là m gì thế ?
Quỳnh v� mải chăm chú, không hay biết .
Bà quáºn cất tiếng to hÆ¡n .
- Ông đang là m gì đấy hả ông Trạng ?
Quỳnh vẫn chăm chú té nước, miệng đáp:
- Vâng, chà o bà . Tôi chẳng có việc gì thì ra đứng b� ạo
Bà quáºn lại há»?i:
- Không việc gì, sao cái chân ông cứ phải đá đi đá lại thế kia?
Bấy gi� Trạng mới ngẩng mặt lên, chặc lưỡi:
- Chà , nắng cá»±c lắm, bà quáºn Æ¡i, chịu không nổi nên phải ra đây đá bèo chÆ¡i.
Ngư�i nghe, mặt đ� rừ .
Thẹn chết đi được còn dám căn vặn thêm đi�u gì nữa .