Vịnh XÃch BÃch 1 - Nguyá»…n Công Trứ
Gió trăng chứa một thuy�n đầy,
Của kho vô táºn biết ngà y nà o vÆ¡i?
Nói:
Ông Tô tá» qua chÆ¡i XÃch BÃch,
Một con thuy�n với một túi thơ.
Gió hiu hiu mặt nước như t�,
Trăng chênh chếch đầu non mới ló.
Thuy�n một lá xông ngang gh�nh bạch lộ,
Buông chèo hoa len l�i giữa sơn cương.
Ca rằng: quế trạo h� lan tương,
KÃch không minh há»? tố lÆ°u quang,
Diểu diểu h� dư hoà i
V�ng mỹ nhân h� thiên nhất phương.
Ngư�i ỷ ca réo rắt khúc cung thương,
Tiếng tiêu lẩn tiếng ca vang mặt nước.
Sực nhớ kẻ cầm ngang giáo vịnh câu thơ thuở trước
Nghĩ sự đ�i thêm cảm nỗi phù du.
�à nh hay tr�i đất dà nh cho
Hai kho phong nguyệt nghìn thu hãy còn.
Còn tr�i còn nước còn non.
Vịnh XÃch BÃch 2 - Nguyá»…n Công Trứ
Sông XÃch BÃch vừng trăng sáng tá»?,
Ông Tô tìm thú cũ dạo chơi.
Bóng quang âm nà o đã mấy mươi,
Mà non nÆ°á»›c xui nên lòng cảm kÃch.
Thi thà nh nhất bức thiên sơn tịch
Cô hạc hoà nh giang lược tiểu chu.
Suốt năm canh bên gối mơ hồ,
Chiếc thuy�n luống đi v� trong bóng nguyệt.
Khách cư�i nói h�i tên gì chẳng biết,
Liếc trông ra nà o thấy đâu nà o.
Ấy ngư�i hay hạc xinh sao.