Tại bệnh viện tâm thần, một bệnh nhân xin v� nhà . Bác sĩ nói:
- Anh muốn vá»? nhà cÅ©ng được thôi, nếu anh tháºt sá»± khá»?i bệnh.
- Ồ! Em kh�i lâu rồi thưa bác sĩ!
- Váºy khi ra viện anh sẽ là m gì?
- Em sẽ lấy ná thun bắn bể hết bóng đèn bệnh viện.
Bệnh nhân láºp tức được nhốt lại để Ä‘iá»?u trị tiếp. Má»™t tháng sau, anh ta tiếp tục đòi vá»?. Bác sÄ© lặp lại câu há»?i:
- Khi ra viện anh sẽ là m gì?
- Em sẽ lấy ná thun bắn bể hết bóng đèn bệnh viện.
Bệnh nhân lại được nhốt lại đi�u trị. Ba tháng sau, anh ta lại đòi v�. Bác sĩ kiểm tra sự tỉnh táo của anh ta:
- Ra kh�i viện anh sẽ là m gì?
- Dạ... em v� nhà thưa bác sĩ.
- À, khá lắm!. Rồi sao nữa?
- Dạ, em tắm rá»a sạch sẽ, há»›t tóc, cạo râu Ä‘Ã ng hoà ng.
- Tốt, sau đó thì sao?
- Dạ, em đi chơi phố, là m quen với một cô gái xinh đẹp. Em sẽ m�i cô ấy đi ăn kem, nghe nhạc hoặc khiêu vũ.
- Tuyệt! Anh hết bệnh tháºt rồi đấy. NhÆ°ng sau khi khiêu vÅ© thì sao?
- Dạ! Em sẽ m�i cô ấy v� nhà , xin cởi áo...
- Anh quá lắm nhé! Anh cần phải giữ gìn sức khoẻ đấy, anh chỉ mới vừa hồi phục thôi đó nghe.
- Bác sĩ yên tâm. Em đ� nghị cô ấy cởi áo rồi xin các sợi dây thun của nịt ngực cô ấy để là m ná và em sẽ quay lại - anh ta gà o lên - bắn bể hết bóng đèn của bệnh viện.