PDA

View Full Version : C - Của Thiên Chúa trả về cho Thiên Chúa



Dan Lee
10-13-2011, 06:00 PM
Của Thiên Chúa trả về cho Thiên Chúa

Biết lấy gì cảm mến,
biết lấy chi báo đền Hồng ân Chúa cao vời,
Chúa đã làm cho con.
Thương con từ ngàn xưa, một tình yêu chan chứa,
và chọn con đi làm đuốc sáng chiếu soi trần gian,
cho con say tình mến, và này con xin đến,
một đời trung trinh làm muối đất ướp cho mặn đời…
( Oanh Sông Lam, Tâm Tình Hiến Dâng)

Trình thuật Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã hóa giải rất ngoạn mục cái bẫy tinh vi của nhóm Pharisiêu, hòng bắt lỗi Ngài. Không những Chúa Giêsu khôn khéo đối đáp, mà còn muốn dạy chúng ta nghĩa vụ sống ở đời.

Ngoài nghĩa vụ đời, như đóng thuế cho chính quyền, chúng ta còn nghĩa vụ Đạo với Thiên Chúa. Rõ ràng đời và Đạo hoàn toàn tách biệt, tuy nhiên, nhiều lúc vẫn đan xen vào nhau, liên quan đến nhau, buộc chúng ta phải dứt khoát chọn lựa. Dù khó khăn thế nào, thách đố thế nào, chúng ta cũng không thể không ưu tiên cho nghĩa vụ Đạo. Vì nghĩa vụ đời chỉ nhắm vào vật chất, tiền bạc, của cải phù phiếm, còn nghĩa vụ Đạo có tầm mức cao hơn, nhắm vào tinh thần, vào tâm hồn linh thiêng.

Như thế, lời ca trong Tâm Tình Hiến Dâng của nhạc sĩ Oanh Sông Lam phía trên, đã phần nào nhắc đến nghĩa vụ thiêng liêng cao cả này. Chúa đã dạy:“Của Xêda trả cho Xêda. Của Thiên Chúa trả về Thiên Chúa”(Mt 22, 21)

Vậy của Thiên Chúa là chi đây? Nếu không phải một Tình Yêu vô biên của Thiên Chúa dành cho con người. Ngài đã tạo dựng chúng ta, ban cho chúng ta tự do chọn lựa cách sống. Khi thấy chúng ta tội lỗi, phản nghịch, Ngài ban Chúa Giêsu nhập thế, cứu chuộc chúng ta. Hơn nữa, Chúa Giê su còn ở lại cùng chúng ta trong Bí Tích Thánh Thể nhiệm mầu, hầu dưỡng nuôi chúng ta, luôn kết hợp với Ngài.

Như thế, nghĩa vụ đời đóng thuế thì luôn có định mức thuế cụ thể, có thể tăng giảm tùy hoàn cảnh, tùy tình hình thu nhập, tùy giai cấp, hay chế độ. Nhưng nghĩa vụ Đạo lại không thể nào định mức được. Làm sao thống kê, làm sao đo lường được Tình Yêu. Nhất là Tình Yêu của Thiên Chúa dành cho loài thọ tạo chúng ta?

Cụ thể, làm sao báo hiếu cho đủ công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ? Làm sao báo đáp đủ công lao giáo huấn thầy cô? Làm sao đền đáp cho vừa tình yêu lứa đôi? Huống chi đây là Tình Yêu tuyệt đối, bao la của Thiên Chúa, thì “biết lấy gì cảm mến, biết lấy chi báo đền Hồng ân Chúa cao vời, Chúa đã làm cho con.”

Lạy Chúa, chúng con phàm hèn, chẳng thể nào báo đáp nổi bao nhiêu Hồng ân Chúa ban. Chúng con chỉ biết cảm tạ, ngợi khen và cố gắng làm sao trở nên thực sự là chứng nhân Tình Yêu vĩ đại của Chúa. Amen.

BomBo