PDA

View Full Version : N - Người Công Giáo suy niệm về Nam Mới



Dan Lee
02-12-2010, 06:42 PM
Người Công Giáo suy niệm về Nam Mới


Sau nhiều năm vắng bóng, giờ đây, con CỌP, con DẦN, lại đến. Một Năm Mới bắt đầu: Năm canh Dần, và trong ngày Chúa Nhật nầy, ngày 14 tháng hai, năm 2010 sau Thiên Chúa Giáng Sinh, chúng ta bước vào Năm Mới Canh Dần.

Năm mới! Cái gì cũng phải mới. Nhưng trong đức tin, người công giáo chúng ta nói đến những cái mới không bao giờ cũ, những cái mới đầy lạ lùng, những cái mới vô tiền khoáng hậu, vô cùng hấp dẫn!

Trước hết, chúng ta nói đến Đức Chúa Trời của chúng ta luôn mới mẻ!

Người Công giáo chúng ta tuyên xưng Đức Chúa Trời trước hết: “Tôi tin kính Một Đức Chúa Trời.”

Đức Chúa Trời là Đấng hằng có đời đời, không bao giờ chết, không bao giờ hết. Như đã có trước vô cùng, và bây giờ, và hằng có, và đời đời chẳng cùng. Amen.

Chính Đức Chúa Trời đã mặc khải cho chúng ta biết Ngài là Đấng đời đời: "Ta là Đấng tự hữu” (Xh 3,14).

Thiên Chúa không có khởi đầu như mọi loài mọi vật trong vũ trụ nầy.
Thiên Chúa không có kết thúc như mọi loài mọi vật trong vũ trụ nầy.
Thiên Chúa không có trở nên như mọi loài mọi vật trong vũ trụ nầy.

Mọi loài, mọi vật trong vũ trụ nầy, phải đi từ cái ít đến cái nhiều, phải đi từ cái nhỏ đến cái lớn, phải đi từ cái bắt đầu đến cái kết thúc, phải đi từ cái sinh đến cái tử.

Thiên Chúa là Đấng vô thủy vô chung, không bao giờ cũ, không bao giờ tàn, là Đấng luôn luôn mới mẻ.

Trong Thiên Chúa, không có quá khứ, không có tương lai, không có thời gian đã qua hoặc sẽ đến.

Thiên Chúa chỉ có hiện tại luôn mới mẻ, luôn rõ ràng, không bao giờ lu mờ, phai lạt. Mọi cái đều đang có rõ ràng và mới mẻ trước mắt Thiên Chúa. Cái gì cũng đang có rõ ràng trước mặt Thiên Chúa, dẫu cái đó đã xảy ra trong thời gian hằng ức triệu năm. Cái gì cũng đang mới mẻ trước mặt Thiên Chúa, dẫu cái đó đã xảy ra trước đây hằng tỷ tỷ năm.

Sự mới mẻ của Thiên Chúa, thật là điều quá sững sốt đối với chúng ta!

Giờ đây, là năm mới trước mặt tôi, nhưng năm củ của tôi vừa rồi, đối với Thiên Chúa, vẫn là năm mới. Và năm tôi sinh ra cách đây đã lâu, cũng là năm mới trước mặt Thiên Chúa. Và năm tôi sẽ chết, - năm nào tôi chưa biết - năm chết nầy của tôi cũng đang rõ ràng, cũng đang hiện ra mới mẻ trước mặt Thiên Chúa.

Ôi, lạ lùng thay sự mới mẻ của Thiên Chúa!

Hiện nay, tôi đang sống thế nào, sau nầy, tôi sẽ chết ra sao, tất cả những gì quá khứ, hiện tại và tương lai của đời tôi, của gia đình tôi, của các dân nước, của toàn thể nhân loại, đều đang rõ ràng, đang mới mẻ trước mặt Thiên Chúa.

Mà Thiên Chúa là Đấng toàn năng, làm gì cũng được. Mà Thiên Chúa lại yêu tôi một cách đặc biệt, với một tình yêu luôn mới mẻ. Vì thế, tôi hoàn toàn tin tưởng vào Thiên Chúa là Đấng toàn năng, Đấng hoàn toàn mới mẻ, hằng yêu tôi với một tình yêu không bao giờ tàn, không bao giờ cũ.

Khi buồn phiền, khi đau khổ và đổi thay của cuộc đời đè nặng lên tôi, lên gia đình tôi, lên cộng đoàn tôi, lên giáo xứ tôi, lên Giáo Hội tôi, lên Đất Nước tôi, tôi vẫn bình tĩnh an vui vì tôi biết tôi tin vào ai? Tôi tin vào Thiên Chúa luôn luôn mới mẻ, hằng có đời đời, quyền phép vô biên: Ngài lo lắng, quan phòng, sắp đặt, hướng dẫn tất cả cuộc đời tôi, từ một sợi tóc trên đầu tôi rơi xuống, cũng do Thánh Ý Ngài cho phép.

Hoàn toàn tin tưởng vào Thiên Chúa như vậy, lòng tôi luôn luôn cảm thấy vô cùng êm dịu ngọt ngào! Tôi không bao giờ mất Chúa vì Chúa hằng có đời đời. Chúa không bao giờ để mất tôi vì Chúa hằng yêu tôi luôn mãi.

Tiếp theo, chúng ta nói đến Chúa Giêsu của chúng ta luôn mới mẻ!

Con người chúng ta: sinh ra, khóc la, cười vui đôi chút, rồi chết.

Trên đời nầy, không gì cũ kỹ, úa tàn bằng cái chết: cũ kỹ, úa tàn quá chóng, đến đỗi người ta phải liệm cho mau, phải đưa vào hòm cho vội, phải chôn xuống đất cho sâu. Và mặc dầu trên mộ có tô màu đẹp đẽ, nhưng ở dưới mộ, xác chết bị phá hoại ghê gớm: các thứ nước hôi thối trong xác chết, còn lại, nay vỡ chảy tứ tung; các bắp thịt trở nên nhão nhẹt, tím bầm, phồng lên, thúi tha, tan rã, làm mồi cho giòi bọ đục khoét; rồi lần lần, xương khô cũng biến tan; rồi tất cả trở thành một đống bùn sầy sụa, nhơ nhớp, không tên.

Cái chết làm cho mọi người chúng ta ra cũ kỹ, úa tàn. Cái chết cũng làm cho mọi nhân vật lịch sử, dù danh tiếng đến đâu mặc lòng, như Ông nọ Bà kia..., cũng chỉ để lại trên đời nầy họa hiếm lắm, là một cái tên mà thôi!

Trái lại, Chúa Giêsu của chúng ta đã toàn thắng sự chết, đã sống lại, sống mãi muôn đời, và luôn luôn mới mẻ: "Thầy ở với các con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20).

Một người thợ mộc vô danh, sinh sống nơi thôn quê nghèo khổ Nadarét, tại nước Do Thái xa xôi nhỏ bé, nằm chìm trong đế quốc rộng rãi bao la Rôma, một ngày đẹp trời của tháng 4 cách đây hơn 2000 năm, bị quân lính vây bắt, dẫn đi, bị Chính Quyền đế quốc Rôma ra lệnh đánh đòn, xử án đóng đinh vào thập giá, bị hành quyết chung với hai tên trộm cướp ác ôn, và chết cô độc lạnh lùng trên hai miếng gỗ.

Nếu sự kiện chỉ chấm dứt một cách oan ức và lạnh lùng như thế, trên đồi Gôngôta hiu quạnh cách đây hơn 2000 năm, thì làm sao giải thích được hiện tượng ngày nay đang làm sững sốt nhân loại: toàn thể nhân loại đều biết đến GIÊSU một cách trực tiếp hoặc gián tiếp; toàn thể nhân loại ngày nào cũng nhắc đến GIÊSU một cách trực tiếp hoặc gián tiếp; toàn thể nhân loại đều nhận lấy năm sinh của GIÊSU làm cái mốc lịch sử cho mình, và sau hơn hai ngàn năm thật dài trôi qua, một phần lớn nhân loại đang quỳ thờ lạy Nguời bị đóng đinh chết trên thập giá. Và thập giá nầy trở thành Thánh Giá được suy tôn, thờ lạy!

Các môn đệ của Chúa Giêsu, những người đầy sợ sệt nầy, làm sao dựng lên nổi một tôn giáo siêu phàm, vượt trên tất cả các tôn giáo danh tiếng nhất của nhân loại, gây uy tín trên khắp thế giới, làm đảo lộn cả lịch sử thế giới và chi phối tất cả lịch sử loài người?

Các môn đệ của Chúa Giêsu, những người đầy kém cõi và bất lực nầy, đã đưa Đạo Chúa Giêsu vào được thế giới đầy văn minh của Hy Lạp và Rôma, là những dân tộc từng có nhiều nhà tư tưởng siêu việt, nhiều nhà chinh phục lừng danh, nhiều nghệ sĩ tài ba, nhưng nhiều người nầy cũng đã trở thành những tín đồ đầu tiên trong Giáo Hội sơ khai, bất chấp mọi khó khăn nguy hiểm vì đã theo một Đạo hoàn toàn mới mẻ và bất lợi cho mình, một Đạo bắt buộc nhiều hy sinh, chủ trương yêu thương tha thứ, và chỉ biết rao giảng niềm tin vào Người Bị Đóng Đinh Chết trên hai miếng gỗ.

Và làm thế nào cắt nghĩa được hiện nay, Chúa Giêsu vẫn còn lôi cuốn nhiều người thuộc mọi dân tộc, thuộc mọi tầng lớp xã hội, thuộc mọi thành phần trí thức, thuộc mọi ngôn ngữ?

Chúa Giêsu phải mới mẻ, mới mẻ lắm, mới mẻ độc nhất, mới hấp dẫn và lôi cuốn được như vậy.

Chúa Giêsu hằng ở với lịch sử nhân loại, hằng ở với mọi người cho đến tận thế, cho đến đời đơi. Lời thiên thần báo tin Phục Sinh vào sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần cách đây hơn 2000 năm, chứng minh điều nầy: "Ngài đã sống lại như lời Ngài đã nói ” (Mt 28,6).

Ôi! sung sướng biết bao khi Chúa Giêsu hằng mới mẻ, hằng ở với người Công giáo chúng ta luôn mãi. Ngài xâm nhập cuộc đời chúng tôi. Ngài làm cho đời chúng ta luôn mới mẻ, luôn tươi trẻ. Ngài chiếm đoạt cuộc đời chúng ta và làm cho đời chúng ta trở nên giàu sang quý báu. Đời chúng ta giống như những cọng rơm nằm trên bùn đất, tựa như những bình nước lã đặt trong xó vắng, nhưng có Chúa Giêsu đến, và những cọng rơm trong hang đá Bêlem đã tràn đầy ánh sáng của trời cao, và những bình nước lã tại Cana đã biến thành những hũ rượu ngon nhất thế giới.

Với Chúa Giêsu, cuộc đời những người Công giáo chúng ta luôn mới mẻ. Chúa Giêsu biến đổi tội lỗi chúng ta thành công nghiệp, biến đổi cái chết của chúng ta thành sự sống đời đời.

Với Chúa Giêsu, ích kỷ của chúng ta biến thành tình yêu cao thượng, mệt mõi của chúng ta trở nên hy vọng sung mãn, sự tầm thường của đời sống hằng ngày của chúng ta biến thành bài ca thanh thót.

Với Chúa Giêsu, gia đình thanh cao của chúng ta – vì chúng ta không sống bất công, không sống tham nhũng - cộng đoàn hiệp nhất của chúng ta, giáo xứ an vui của chúng ta như Loan Lý, Đồng Chiêm, vân vân...., trở thành thiên đàng hạnh phúc trên trần gian nầy.

Với Chúa Giêsu, đời chúng ta không còn tầm thường và lạt lẽo nữa.
Với Chúa Giêsu, đời chúng ta luôn mới mẻ, mới tinh.
Thật, không ai mới mẻ bằng Chúa Giêsu của chúng ta!
Thật, không ai tươi trẻ như Chúa Giêsu của chúng ta!
Chúa Giêsu hằng sống mãi với chúng ta cho đến tận thế.
Chúa Giêsu hằng sống mãi với chúng ta cho đến muôn đời.

Chúng ta nào có sợ gì ai? Ma quỷ rất mạnh mẽ. Chúng khống chế dễ dàng nhiều kẻ theo chúng. Nhưng khi nghe Danh Giêsu, ma quỷ te cò bỏ chạy! Huống hồ là những đồ đệ của ma quỷ!

Sau nửa, chúng ta nói đến Giáo Hội Công Giáo chúng ta luôn mới mẻ!

Chúa Giêsu hoàn toàn mới mẻ. Chúa Giêsu mãi mãi tươi trẻ. Vì thế, Giáo Hội của Ngài lập ra, - vì Chúa Giêsu là Ông Tổ Đạo Công Giáo chúng ta - cũng luôn luôn mới mẻ, luôn luôn tươi trẻ.

Giáo Hội Công Giáo, một tổ chức tôn giáo đã có mặt trên quả địa cầu nầy hơn hai ngàn năm rồi. Trong hơn hai mươi thế kỷ qua, bao nhiêu ngai vàng sụp đổ, bao nhiêu tổ chức tiêu tan, bao nhiêu đảng phái biến dạng, bao nhiêu nhân vật danh tiếng không còn, bao nhiêu công trình đã lu mờ, thế mà Giáo Hội Công Giáo chúng ta vẫn luôn luôn mới mẻ, vẫn luôn luôn tươi trẻ.

Giáo Hội công giáo chúng ta, mà trong quá khứ cũng như trong hiện tại, thường bị bắt bớ, bị hiểu lầm, bị xâu xé, nhiều phen xem ra sắp ngã xuống hố diệt vong, nhưng lạ thay, vẫn luôn vững đứng, vì cũng như Thầy Giêsu của mình, Giáo Hội Công Giáo luôn tái sinh, luôn phục sinh, luôn mới mẻ.

Có thể có kẻ cho Giáo Hội Công giáo chúng ta là già nua, là lỗi thời. Đối với họ, Giáo Hội Công giáo là một tổ chức tuy đáng kính, nhưng điều nầy đã thuộc về quá khứ, đã thuộc về đời trước, vì hiện nay, Giáo Hội không còn hợp thời nữa, vì hiện nay, Giáo Hội đã hết thời rồi. Những kẻ chủ trương như vậy là lầm vì Giáo Hội Công Giáo vẫn luôn tươi trẻ, vẫn luôn mới mẻ, vẫn luôn có mặt khắp nơi, có mặt tại Việt Nam cũng như tại Trung Quốc, có mặt tại Mỹ cũng như tại Nga, vẫn luôn hăng say hoạt động khắp chốn, vẫn thu hút nhiều kẻ trở lại đó đây, đây đó.

Có thể có kẻ cho Giáo Hội Công Giáo chúng ta là một tổ chức mà thế nào thời gian cũng làm cho ra úa tàn, kiệt quệ và tiêu tan. Họ giống như những Napôlêôn, những Vônte,. ...Nhưng họ đã thất vọng! Vì sao? Vì càng đi sâu vào thời gian, kẻ khác thì tan, tổ chức nọ thì tàn, còn Giáo Hội Công Giáo chúng ta thì bất chấp sức tiêu diệt của thời gian, vì càng lâu trong thời gian, Giáo Hội Công Giáo càng trẻ thêm trong thời gian; vì càng nhiều trong thời gian, Giáo Hội Công Giáo càng rực rỡ thêm mãi trong thời gian. Thời gian không làm cho Giáo Hội Công Giáo trở nên già cỗi, héo khô; trái lại, với thời gian, Giáo Hội Công Giáo càng sinh động, càng lột xác, càng có nhiều Công Đồng như Công Đồng Vatican II để làm cho mình luôn ở trong một mùa xuân tươi trẻ. Vì thế, hoàng đế Napôlêôn, sau khi đã ngạo nghễ tuyên bố: "Trẫm sẽ nghiền nát Giáo Hội Công Giáo! ”, thì cuối cùng, trước khi chết, cũng đã phải thú nhận: "Trẫm đã xây dựng một nước trên gươm giáo, và nước đó đã sụp đổ. Đức Giêsu đã xây dựng nước Ngài trên tình yêu, và nước đó vẫn còn”. Và không ai nghịch đạo và vô thần bằng Vonte. Nhà văn hào người Pháp nầy vung tay múa ngón ngăm đe Giáo Hội Công Giáo: "Ta đã chán nghe câu chuyện 12 tông đồ bành trướng nước ông Kitô. Một mình ta, ta sẽ tiêu diệt Giáo Hội của ông”. Lúc đó là năm 1758. Vônte hãnh diện nói tiên tri: "Còn 20 năm nữa, Giáo Hội Công Giáo sẽ bị tiêu diệt.”. Và lịch sử đã chứng minh một cách lạ lùng, lời tiên tri ba xạo của ông: đúng vào năm 1778, là 20 năm sau, Vônte già, yếu, chết, còn Giáo Hội công giáo vẫn trẻ, mạnh, và sống mãi.

Giáo Hội Công Giáo là Người Mẹ luôn luôn tươi trẻ của chúng ta. Giáo Hội Công Giáo luôn ôm ấp chúng ta vào lòng, dạy chúng ta biết Chúa, dạy chúng ta biết lẽ sống chết, dạy chúng ta biết số phận đời đời của mình, dạy chúng ta biết chắp tay chạy đến cầu nguyện cùng Thiên Chúa toàn năng, toàn tri, toàn ái, dạy chúng ta biết trông cậy chạy đến với Chúa Giêsu đầy lân tuất, dạy chúng ta biết thỏ thẻ với Mẹ Maria đáng yêu, đáng kính.

Giáo Hội Công Giáo sai các linh mục đến săn sóc chúng ta, tha tội cho chúng ta, trao ban cho chúng ta những kho tàng Bí Tích vô cùng quý giá. Trong lòng Giáo Hội Công Giáo luôn mới mẻ, chúng ta được lớn lên bằng sự sống sung mãn của Thiên Chúa. Trong cánh tay Giáo Hội Công Giáo luôn tươi trẻ, chúng ta sẽ được nhắm mắt bình an, lìa cõi thế tạm nầy mà về Quê Trời đời đời bất diệt. Chúng ta không bao giờ lìa bỏ Giáo Hội Công Giáo. Chúng ta thề quyết luôn sống trong Giáo Hội Công Giáo và chết trong Giáo Hội Công Giáo.

Thiên Chúa luôn mới mẻ!
Chúa Giêsu luôn mới mẻ!
Giáo Hội Công Giáo luôn mới mẻ!
Năm mới, nói chuyện mới, mới quá lạ lùng!

Người công giáo chúng ta, trong năm mới nầy, hãy hết lòng tin tưởng vào Thiên Chúa, hết sức yêu mến Chúa Giêsu, hết tâm phụng sự Giáo Hội Công Giáo, sống đời cầu nguyện sốt sắng, đại độ hy sinh, yêu thương mọi người, tha thứ tất cả, luôn treo cao gương tốt, dồn sức xây dựng Giáo Hội và Tổ Quốc cho thật tốt đẹp, không kỳ thị, không tiểu tâm, không bất công, không ích kỷ, không tham nhũng, không dối trá, không xiêng xẹo, không gian xảo, không độc ác, không hại người,. ..

Với Thiên Chúa luôn mới mẻ, với Chúa Giêsu luôn mới mẻ, với Giáo Hội Công Giáo luôn tươi trẻ, cuộc đời người công giáo chúng ta hiện nay, đầy mới mẻ, và sau nầy, trên thiên đàng, luôn mới mẻ trong Thiên Chúa Ba Ngôi, đời đời, chẳng cùng! Amen.

LM Emmanuen Nguyễn Vinh Gioang