PDA

View Full Version : Động lực vô hình



Nhím Hoàng Kim
01-24-2010, 08:01 PM
Động lực vô hình

– Câu chuyện sau đây được trích trong cuốn “Đường mây qua xứ tuyết” (hay “Con đường mây trắng“) của Lạt ma Analarika Govinda, bản dịch từ tiếng Anh ra tiếng Việt của Nguyên Phong.

“Sự hiện diện của Lạt ma Phiyang tại Poo được đồn đại khắp làng. Gần như lúc nào cũng có người kéo đến làm lễ, xin được cúng dường và sau cùng có đại diện cho dân làng là Namgyang xin ngài làm lễ ban phép lành cho cả làng Tsewang.

Để chuẩn bị cho nghi lễ này, Lạt ma Phiyang đã phải tĩnh tu ít hôm... Đến giờ hành lễ, Lạt ma Phiyang oai nghiêm xuất hiện trong bộ y phục đặc biệt dành riêng cho các nghi lễ. Không ai có thể nhận ra vị Lạt ma già trong bộ quần áo rách mướp khi trước nữa. Tiếng chuông trống đồng loạt nổi lên, âm thanh của những bài thần chú vang rền. Lạt ma Phiyang khởi sự các nghi thức một cách trang nghiêm, kính cẩn...

Buổi lễ đang diễn ra một cách trang nghiêm thì bỗng có sự ồn ào náo loạn phía sau. Đám đông hầu như bị xáo trộn bởi một cái gì đó, rồi một người cao lớn, khuôn mặt dữ dằn xô đẩy mọi người để xông lên phía trước. Cặp mắt người này trợn ngược lên như mất hồn. Đám đông xì xầm:

- Ngài đã về đấy! Các Ngài đã về đấy!

Dân chúng đang nói về một động lực vô hình nào đó nhập vào người đàn ông. Người nọ nhảy ngay vào giữa đàn tràng, trợn mắt nhìn Lạt ma Phiyang nhưng ông vẫn thản nhiên vừa trì tụng thần chú, vừa tiếp tục nghi thức như không hề hay biết sự hiện diện của người đàn ông. Đám đông sợ hãi kêu rú lên vì nếu y làm xáo trộn nghi lễ ban phép lành như vậy thì không biết tai họa gì sẽ xảy đến cho dân làng đây?

Lạt ma Phiyang vẫn thản nhiên bắt ấn quyết, miệng đọc thần chú và vẫn tiếp tục nghi lễ bất chấp người nọ hầm hầm đứng trước mặt ông.Y cũng giơ tay làm cử chỉ như đang bắt ấn quyết, miệng y gầm gừ như một con thú, lưỡi y thè dài ra trông rất ghê rợn. Bất cứ Lạt ma Phiyang làm gì thì người đó cũng bắt chước làm y hệt để chế nhạo ông, khiến đám đông sợ hãi không dám kêu lên một tiếng. Sau cùng y nhặt những mảnh vải rách và những miếng giấy dưới đất dí vào mặt Lạt ma Phiyang, nhưng ông vẫn thản nhiên nhận lấy và thả vào đống lửa đang cháy giữa sân. Người nọ bỗng hét lớn một tiếng, rồi lùi lại. Dường như động lực vô hình nào đó nhập vào y đã thoát ra ngoài. Y lảo đảo như người say rượu, rồi nhảy vọt đến bên một ngọn tháp gần đó đập mạnh đầu vào bia đá. Máu trên đầu y phun ra xối xả, nhưng dường như y không dừng được nữa mà cứ tiếp tục đập đầu vào bia đá lia lịa. Khi đó, một vài thanh niên can đảm trong làng vội nhảy ngay đến đè chặt y xuống, không cho y tiếp tục đập đầu như vậy nữa. Một tình trạng khác chợt diễn ra trong đám đông. Một người đàn bà, có lẽ là vợ y, ở đâu xông đến ôm chặt lấy y khóc miết.

Cũng may đúng lúc đó chuông trống dừng lại, buổi lễ chấm dứt và Lạt ma Phiyang nghiêm trang chắp tay đọc bài chú nguyện để kết thúc. Mọi người thở phào nhẹ nhõm. Nhưng sự việc không kết túc dễ dàng như vậy. Người đàn ông nọ chợt ngồi nhổm dậy, hất tung những thanh niên đang đè y xuống. Y gầm lên một tiếng, nhảy đến giá binh khí gần đó, rút ra một thanh gươm nhọn đâm luôn vào mặt mình. Nhiều tiếng rú lên sợ hãi, nhưng người nọ vẫn không chịu dừng tay. Điều lạ lùng là tuy vậy, nhưng mặt y không hề chảy máu. Bất chấp thanh gươm nhọn đang xuyên qua gò má, y rút thêm một thanh giáo dài cắm xuống đất, đầu nhọn chĩa ngược lên trên, rồi tung mình nhảy lên, chìa cổ đâm mạnh vào ngọn giáo. Đó là một cảnh tượng hãi hùng. Lạ thay, thân hình y bỗng cứng đơ như một khúc gỗ nằm chênh vênh trên ngọn giáo nhọn hoắt mà vẫn không sao. Toàn thể đám đông nằm rạp cả xuống đất do quá sợ hãi, nhiêu người bật khóc râm ran. Đến lúc đó, dường như đã phô trương được quyền năng của mình, động lực vô hình kia mới bắt đầu lên tiếng qua người đàn ông đang nằm lơ lửng trên ngọn giáo nhọn.

Mọi người không thể hiểu là tại sao một người có thể nói được khi gò má bị xuyên qua bởi một lưỡi gươm nhọn và cổ họng thì lún sâu trên ngọn giáo nhọn hoắt. Bằng một giọng trầm trầm, động lực vô hình cho biết đây là nơi y vẫn cư ngụ bao lâu nay, tại sao Lạt ma Phiyang dám đến làm lễ, đã thế lại không dâng cúng gì cho y hết. Lạt ma Phiyang bình tĩnh bước đến trước gã thanh niên nọ. Bằng một giọng thản nhiên, ông bắt đầu hỏi lý lịch của động lực kia, đã cư ngụ tại đây bao lâu và và đã làm gì để giúp ích cho dân làng chưa! Lạt ma cho biết việc hành lễ có mục đích cầu nguyện, mang lại điều tốt lành cho tất cả mọi chúng sinh và dĩ nhiên nếu ông biết y hiện diện tại đây thì đã mời y cùng hành lễ chung. Vị Thần nọ dường như nguôi giận, y nhảy xuống đất, đứng nghiêm chỉnh nghe Lạt ma Phiyang nói và sau cùng thì y chấp nhận lời giải thích này...”

Nguyễn Bảo (Sưu tầm và giới thiệu)