PDA

View Full Version : H - Huyền Nhiệm của Tình Yêu



Dan Lee
10-06-2009, 06:22 PM
Huyền Nhiệm của Tình Yêu


Có ai cắt nghĩa được tình yêu? Cho được rành mạch cho được tỏ tường? Tưởng tượng từ ngàn xưa cho đến ngày nay, bao nhiêu bộ sách, bao nhiêu bộ phim, bao nhiêu thơ, bao nhiêu ngòi bút đã được viết về tình yêu, nhưng có phải tình yêu trên chỉ cho chúng ta cảm nhận một phần mà thôi, không đầy đủ ý nghĩa và cảm xúc chính xác cho bằng con tim của chúng ta cảm nhận được, thưa có phải không anh chị em!?? Công nhận Đấng Thượng Đế là Thiên Chúa Cha của chúng ta Ngài vô cùng toàn năng, đã ban tặng cho nhân loại của chúng ta có được trái tim có khả năng Yêu có cường độ thật mãnh liệt, hơn bất cứ mọi trái tim của các loài thọ tạo mà Thiên Chúa đã dựng nên.

Ai đã từng yêu và được yêu tôi thiết nghĩ là đều hiểu được rằng, trái tim ấy sẽ có thể làm được tất cả, cho người mình yêu. Vâng, thưa tình yêu ấy cao quý và cao đẹp lắm! Một tình yêu chỉ biết hy sinh, chịu thiệt thòi, chịu nhịn nhục, chịu bị người đời xỉ vả bảo rằng mình ngu ngốc và khờ dại. Một tình yêu có thể thật trong trắng cho một lý tưởng mà trên trần gian này không thiếu người đã từng sống cho nhau. Một tình yêu mà có thể không dựa trên một điều kiện nào cả! Như bài hát mà chúng ta thường được nghe trước 75 và cho đến bây giờ là "Tình cho không biếu không". Phải đấy, thưa anh chị em, khi chúng ta yêu nhau thật tình, thì quả tình yêu ấy đã thật sự có giá trị hơn mọi thứ trên đời mà có tiền cũng không có thể mua được. Tôi dám chắc điều đó! Vì thật sự bây giờ trên thế giới có biết bao nhiêu người là tỷ phú và triệu phú, mà không có tiền để mua được tình yêu mà họ ao ước. Chúa ban cho chúng ta quả có một trái tim rất đặc biệt và rất là nhiệm mầu. Mọi thứ trên trần gian người giầu có đều có thể mua được, nhưng họ lại không thể mua được trái tim của người mà họ yêu say đắm. Yêu khùng yêu điên. Yêu ngây dại. Yêu như thể thôi miên họ được, mà tâm trí như không thể nào làm được việc gì, nếu một ngày mà không trông thấy người họ yêu. Nhưng có phải người quân tử thì phải làm sao để cho người mình yêu đáp trả lại tình yêu của mình mà không dùng bạo lực, không dùng đồng tiền, không dùng mánh mung hay sự nham hiểm của mình để mà chiếm đoạt, thì đấy mới gọi là tình yêu đích thực, vì tình yêu của mình được đáp trả, và là tự nguyện.

Cuộc đời của chúng ta ai cũng trải qua ở lứa tuổi của yêu đương, của mơ mộng, của thơ thẩn vì tình yêu. Khi yêu, bất cứ người nào cũng có thể trở thành một thi sĩ bất đắc dĩ. Khi yêu không biết làm thơ, thì làm thơ con cóc để gởi cho người mình yêu mà chẳng biết xấu hổ là gì!? Nhưng có phải khi yêu chẳng mấy ai để ý lắm về sự vụng dại của người kia, mà chỉ tiếc rằng nếu mình không được nhận thơ con cóc ấy thì đêm về lại thiếu miếng giấy của người, để mà ủ ấp, để mà mộng mơ. Ấy! Yêu ai thì anh có nói năng cà lăm hay vấp chữ cũng chẳng sao!? Tôi không biết cái thời nay các bạn trẻ yêu nhau ra sao, chứ cái thời xưa mấy cô làm bộ làm rớt sách để được các chàng nhặt dùm lên, để khi nhận sách thì có sự cố ý đụng chạm nhau, cũng thật thú vị anh chị em nhỉ! Mắt nhìn mắt, rồi thì hay tay của mỗi người cứ cầm đó mà không ai muốn buông cả! Ôi chao, sự trao đổi ấy, tôi thiết tưởng chàng và nàng chẳng ai mà tối đó về nhà mà ngủ được cả! Rồi thì sau đó là những lần hẹn hò thật kín đáo để trao đổi nhau cuốn sách, để về trao đổi những lời thơ tràn ngập những yêu đương, nhưng thơ chỉ là thơ mượn của những nhà thơ nổi tiếng, chứ chẳng dám viết gì trái tim của mình muốn nói, nhưng phải hiểu là nàng và chàng đã thuận lòng nhau!?

Tình yêu của tuổi trẻ là thế! Còn tình yêu khi lấy nhau khi tuổi các con còn nhỏ thì sao nhỉ!? Ấy, cũng mơ mộng lắm chứ thưa phải không anh chị em!? Còn gì bằng khi đã cho các con chúng lên giường thì vợ chồng có những phút chia sẻ với nhau, chuyện trong sở, chuyện con cái đứa này đứa kia chúng làm được gì!? Tình yêu vợ chồng càng trở nên thật đằm thắm khi cả hai cùng được chia sẻ với niềm vui trẻ thơ của các con. Có phải con cái là hạnh phúc Chúa ban!? Có phải con cái là sự ràng buộc của tình yêu vợ chồng mà cả hai đã cầu khẩn mới có được!? Có phải nếu không có chúng thì chúng ta sẽ buồn chán lắm không!? Nhất là các ông đi làm về, có chúng con chạy thi ra mà đón bố. Các ông dù làm việc mệt nhọc thân xác và tâm trí cỡ nào, thì không thể không vui nhộn lên, khi được các con chúng ra đón. Một căn nhà hạnh phúc không thể thiếu tiếng trẻ con trong nhà được. Chúng là niềm vui. Chúng là sự thơ ngây và trong trắng. Có chúng, chúng sẽ chia sẻ với chúng ta tất cả sự trẻ thơ, giúp chúng ta quên đi cuộc sống mạnh bạo và gian dối ngoài đời. Chúng giúp chúng ta bớt đi sự căng thẳng, giành giựt, bon chen, tranh đấu, chộp giựt, thù hận, ghen ghét với người. Có chúng, giúp chúng ta phải sống làm sao để noi gương cho con cái. Nhờ sự có mặt của chúng trong đời, mà đã giúp chúng ta rất nhiều về sự ăn ở sử thế với người và với đời. Có chúng, giúp chúng ta trở về nguồn cội là Thiên Chúa, bởi nếu chúng ta yêu con thật sự, chúng ta không muốn con cái chúng sau này trở nên con người xấu xa trong gia đình và ngoài xã hội. Chúa ban cho chúng ta có con cái thứ nhất là giúp cho chúng ta có một cuộc sống hạnh phúc như một gia đình Thánh Gia. Thứ hai Chúa muốn giao trách nhiệm cho chúng ta để dậy dỗ chúng nên người, để khi chúng lớn, Chúa sẽ giao cho chúng trách nhiệm mà khả năng riêng của mỗi trẻ sẽ làm gì sau này, để giúp ích cho xã hội, cho tha nhân. Tưởng tượng xem một đứa trẻ là một tương lai sáng lạng cho bao nhiêu người chung quanh chúng. Nào là bác sĩ, dược sĩ, y tá, kỹ sư, linh mục, sơ, thương gia tốt lành, các ngành nghề,. ... Mỗi người lãnh một chức vụ, mỗi người có một trọng trách, mà tất cả đều phải nhờ vào sự hướng dẫn và dậy dỗ của cha mẹ. Mà sự vừa dậy và vừa dỗ dành các em đây, không phải là chửi mắng và đánh đập chúng đâu! Đấy không phải là thượng sách và thích hợp cho ngày nay.

Còn Tình Yêu cao siêu mà Chúa ban dành riêng cho các linh mục, các sơ, và các tu sĩ nam nữ, lại càng đặc biệt hơn nữa cơ! Đó là Tình Yêu các ngài được lãnh nhận từ Trên của Chúa Thánh Linh. Tình Yêu ấy, luôn rực nóng, luôn cháy bỏng, nên các ngài mới có thể làm được mọi sự việc cho tha nhân, mà không một sức mạnh của con người thường có thể gánh vác được. Tưởng tượng các ngài cao quý này, ai cũng phải có cha mẹ thưa có phải không anh chị em? Nếu các ngài không có cha mẹ, biết hy sinh cuộc sống riêng của mình, thì làm sao chúng ta có thể có được các ngài để trở thành những chủ chiên tốt lành, hướng dẫn, chèo lái, dậy dỗ, đem Lời của Chúa đến cho chúng ta, và Thánh Thiện nhất là đem lại cho chúng ta của ăn nuôi dưỡng linh hồn, là Mình và Máu Thánh Chúa Kitô, Chúa chúng ta!???

Vâng, Tình Yêu muôn mầu, muôn hình thức, muôn sắc, muôn vẻ, của một trái tim siêu nhiên, mà Thiên Chúa đã ban cho con người, thật là nhiệm mầu, mà chính Chúa Giêsu Ngài cũng có một trái tim như chúng ta vậy! Chỉ khác là Trái Tim của Ngài Giêsu luôn khao khát để yêu tất cả mọi người trên thế gian, không chừa một ai. Nhưng chúng ta đã đang tâm từ chối lãnh nhận Tình Yêu độ lượng của Ngài mà Trái Tim của Ngài đã bị đổ máu, đã toác rộng ra, và đã không còn một giọt máu vì cây giáo đã đâm thủng sâu, vì tội lỗi của chúng ta.

Nguyện xin Chúa Giêsu ban cho tất cả chúng con có Trái Tim giống Chúa. Trước Kính Yêu và thờ phượng một Thiên Chúa Ba Ngôi toàn năng và hằng hữu, sau Yêu người như mình ta vậy! Ngoài Tình Yêu vợ chồng, con cái, những người họ hàng thân thuộc mà chúng con phải có trách nhiệm với. Amen.

Tuyết Mai