PDA

View Full Version : AÂ - ÂM THANH CỦA CÁI GÀU (tát nước)



Dan Lee
07-09-2009, 05:10 PM
ÂM THANH CỦA CÁI GÀU (tát nước)

http://www.vietcatholic.net/pics/content_1991_thumb.gif

Người Ấn Độ thời cổ thường dùng cái gàu để múc nước từ trong giếng lên, cũng là dụng cụ rất là tiện lợi về mọi phương diện, khuyết điểm duy nhất là khi múc nước thì âm thanh rất lớn đến kinh người.

Một hôm, có một kỵ sĩ đi vào trong nông gia muốn cho ngựa uống nước, nông dân vội vàng đi thao tác cái gàu, nhưng con ngựa chịu không nổi âm thanh của cái gàu, nên không dám đến gần giếng.

- “Anh đừng làm cho có âm thanh được không ? Ngựa của tôi không cách gì uống nước được.”

- “Thưa ông, điều đó làm không được ạ, chúng tôi ở đây có liên quan đến âm thanh và nước ạ, ngựa muốn uống nước thì phải tiếp nhận âm thanh đáng sợ này.”

(Trích: Bài ca của loài ếch)

Suy tư:

Nước múc từ dưới giếng lên thì nhất định phải có âm thanh, ngoại trừ nước máy, âm thanh này có khi cọt kẹt, có khi ầm ầm, có khi ào ào làm cho một số người khó tính cảm thấy khó chịu, nhưng âm thanh của cái gàu va chạm thành giếng hay rơi tỏm xuống nước thì không quan trọng, mà quan trọng là có nước để dùng trong cuộc sống hằng ngày.

Thiên Chúa muốn chọn ai thì Ngài luôn gởi thử thách đến cho họ, thánh Augustin đã xác tín điều này, khi mà nếu ngày nào ngài không gặp thử thách thì ngài nói rằng Chúa đã quên ngài rồi. Do đó, thử thách, đau khổ là những âm thanh ghê rợn khó chịu đối với những người chưa nhận ra hồng ân của Thiên Chúa dành cho họ, ân sủng là bởi Chúa như nước ở trong giếng, càng gặp đau khổ thử thách thì ơn sủng Chúa càng tuôn tràn trên chúng ta, đó là điều mà các thánh của Chúa đã nghiệm ra và vui sướng chấp nhận khi gặp thử thách và đau khổ trong cuộc sống của các ngài.

Âm thanh của cái gàu không đáng sợ, nhưng đáng sợ là: vì sợ âm thanh mà không dám múc nước từ giếng lên cho nên dễ bị chết khát và sống trong dơ bẩn. Cũng vậy, nếu sợ đau khổ và thử thách thì không đáng hưởng ân sủng của Chúa Giê-su hứa ban cho những ai vì Ngài mà chấp nhận đau khổ và thử thách...

Ai hiểu thì hiểu !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.