PDA

View Full Version : M - Mười truyện đơn sơ về Giáo lý và Giáo dục (81)



Dan Lee
04-11-2009, 11:08 AM
Mười truyện đơn sơ về Giáo lý và Giáo dục (81)

811. Chuyện lạ nhất đời!

Và đây là chuyện lạ hơn nữa, bạn có thể không tin, nhưng hàng trăm triệu người đã tin, đang tin và sẽ tin mãi mãi: Chúa Giêsu đã chết và đã sống lại.

Hằng năm, đến độ lễ Phục Sinh trở về với thế giới, lòng người xôn xao rộn rã với một niềm vui khôn tả.

Trong các rừng xanh Phi Châu, từng gia đình phải đi bộ bằng ba, bốn chục cây số đến nhà thờ mừng biến cố lịch sử ấy.

Ở Saigon cũng như ở Ba-lê, ở Đông Kinh cũng như ở Nữu Ước, hàng ngàn vạn người canh thức để hát lên khúc ca khải hoàn của ngày Phục sinh.

Ở Mạc Tư Khoa, trong những ngôi thánh đường nhỏ bé, cũng như rải rác ở các quốc gia đóng kín sau bức màn sắt, muôn vạn người công giáo âm thầm lặng lẽ giữa bao nỗi thống khổ ray rứt, lẩm nhẫm cầu kinh Alleluia, tiếng ca của hy vọng và chiến thắng trong ngày Phục Sinh (Nguyệ San Đức Mẹ La Vang – Hoàng Ngũ Phúc)


812. Chúa Giêsu Kitô của chúng ta thật quá lạ lùng !

Người ta có thể mạt sát Ngài đủ cách, -khi công khai dữ tợn, khi thầm lén xảo quyệt, - nhưng quên Ngài đi, chối Ngài hẳn, diệt Ngài tiêu, thì không ai trên trần gian nầy đủ sức làm được việc nầy, không quyền lực nào trong nhân loại có thể thi hành nổi công tác nầy, vì Chúa Giêsu Kitô của chúng ta đã phục sinh, đã sống lại, và sống mãi muôn đời, vì Chúa Giêsu Kitô của chúng ta là Nguyên Thủy và là Cùng Đích của muôn loài.

813. Làm thế nào cắt nghĩa được sự kiện nầy?

Sau hai ngàn năm dài dẳng trôi qua, một phần lớn nhân loại hiện nay đang thờ lạy Người bị đóng đinh chết trên thập giá. Điều nầy không thể nào cắt nghĩa được nếu không có một biến cố lịch sử không làm sao chối cải được, và biến cố lịch sử nầy phải gây xúc động thật mãnh liệt: đó là biến cố Chúa Giêsu Kitô Phục Sinh, Sống Lại.

Làm thế nào cắt nghĩa được sự việc GIÊSU, cách đây hai ngàn năm, từ một người thợ mộc vô danh, sinh sống nơi thôn quê nghèo khổ, tại xứ Do-Thái xa xôi nhỏ bé, nằm chìm trong đế quốc riộng rãi bao la Rôma, một ngày đẹp trời của tháng tư, bị quân lính bắt đi, đánh đập, bị Chính quyền xử án và cho đem đi hành quyết chung với hai tên trộm cướp, rồi chết lạnh lùng tất tưởi trên hai miếng gỗ thập giá. Nếu sự việc chỉ kết thúc một cách thê thảm nơi đây, thì làm sai giải thích được hiện tượng ngày nay đang làm sửng sốt nhân loại: một phần lớn nhân loại đang quỳ thờ lạy Người bị đóng đinh chịu chết trên cây thập giá cách đây hai ngàn năm?

Làm thế nào cắt nghĩa được sự việc các tông đồ sợ sệt kia, bị gán là đầy ảo giác, phóng tưởng và mê sảng, bị gán là gian manh vì ăn trộm xác chết của Thầy rồi phao vu Thầy sống lại, lại có thể dựng nên được một tôn giáo siêu phàm như Đạo Công Giáo, vượt trỗi tất cả các tôn giáo danh tiếng nhất của loài người, gây uy tín trên khắp thế giới và chi phối tất cả lịch sử nhân loại ?

Làm thế nào cắt nghĩa được các tông đồ mù chữ, ít học, chưa kịp học thêm bổ túc văn hóa thì đã bỏ cuộc vì Thầy bị bắt, lại lôi kéo được Saolô, một kẻ học thức uyên bác và đầy cuồng tín vì chỉ biết Do-Thái Giáo của mình là trên hết, và những tông đồ kém cỏi và bất lực nầy lại đem được vào Đạo Công Giáo những người ngoại giáo Hy-lạp và Rôma, là những người thuộc dân tộc từng có nhiều nhà tư tưởng siêu việt, nhiều nhà chinh phục lừng danh, nhiều nghệ sĩ đại tài, những người nầy đã trở thành những tín đồ đầu tiên trong Giáo-Hội sơ khai, bất chấp mọi khó khăn nguy hiểm để sống theo một Đạo hoàn toàn mới mẻ và bất lợi: vì theo Đạo nầy thì phải mất quyền công dân, phải bị tịch thu gia sản, phải bị mất chức mất tước, phải bị tù đày, xử tử. ...; vì Đạo nầy đòi buộc nhiều hy sinh, không chịu dùng sức mạnh trần gian để bành trướng, nhưng chỉ biết rao truyền lòng tin vào Người bị đóng đinh chết trên thập giá.

Làm thế nào cắt nghĩa được sự việc Đạo Công giáo hiện nay vẫn còn lôi cuốn nhiều người thuộc mọi dân nước, mọi giai cấp, mọi ngôn ngữ, mọi hạng người, mọi màu da sắc tộc, mọi tầng lớp xã hội, mọi trình độ văn hóa.

Làm thế nào cắt nghĩa được sự việc Đạo Công giáo hiện nay, tuy bị đàn áp bắt bớ đủ cách tại nhiều nơi, nhưng vẫn luôn bành trướng mãnh liệt và không thể nào bị tiêu diệt được !

Chìa khóa cắt nghĩa được tất cả những sự lạ lùng nầy của Đạo Công giáo, là biến cố Phục Sinh, biến cố Sống Lại của Chúa Giêsu Kitô.

814. Chúa Giêsu Phục Sinh mang lại hạnh phúc cho chúng ta.

Có thể trong chúng ta, có kẻ tiếc rằng, vì đã qua hai ngàn năm rồi, nên mình không được hạnh phúc sống đồng thời với Chúa Giêsu để gặp Ngài, để nhìn Ngài, để nói chuyện với Ngài, để ăn uống với Ngài, để đi cùng một đường với Ngài. ...Nhưng, với biến cố Phục Sinh, mỗi người trong chúng ta gặp được Chúa Giêsu một cách dễ dàng, và gặp được Ngài bất cứ đâu và bao lâu cũng được.

Nếu chúng ta muốn có mặt trong đám đông dân chúng Do Thái ngày xưa để nghe Chúa Giêsu ban bố Tám Mối Phước Thật và nghe những Lời hằng sống của Ngài, thì đây, bất cứ ai cũng có thể nghe tiếng Chúa Giêsu Phục Sinh qua những vị kế thừa các Tông Đồ khi các vị nầy rao giảng Lời Chúa: "Ai nghe các con là nghe Ta” (Lc 10,16).

Nếu chúng ta muốn như Mađalêna và người trộm lành kia khiêm nhượng thú tội để lãnh ơn tha thứ từ miệng Chúa, thì đây, chính Chúa Giêsu Phục Sinh đang nghe chúng ta thú tội trong tòa cáo giải, và xuyên qua con người của linh mục, Chúa Giêsu Phục Sinh thứ tha tội lỗi cho chúng ta.

Nếu chúng ta muốn có mặt trong nhà Tiệc Ly, và như Gioan kia, được dựa đầu vào ngực Chúa, thì đây, trong Bí Tích Thánh Thể, khi chúng ta rước Chúa Giêsu vào lòng, hoặc khi chúng ta quỳ chầu Ngài trước Nhà Tạm, Trái Tim Chúa Giêsu đập cùng nhịp với trái tim chúng ta, và Chúa Giêsu Phục Sinh trở nên một với chúng ta.

Nếu chúng ta muốn có mặt trên núi Canvariô, đứng sát bên cạnh Đức Trinh Nữ Maria dưới cây Thánh Giá, thì đây, Thánh Lễ là sự tái diễn hằng ngày biến cố Thứ Sáu Tuần Thánh trên đồi Gôngôta, Thánh Lễ đưa chúng ta đến dưới chân Thập giá cùng với Đức Trinh Nữ Maria, được nghe lời Chúa trối Đức Mẹ làm mẹ của mình, và được ăn Bánh Trường Sinh là Thân Thể Phục Sinh của Chúa Giêsu.

Thật, Chúa Giêsu Phục Sinh mang lại hạnh phúc cho chúng ta biết chừng nào!

815. Chúa Giêsu Phục Sinh mang lại nguồn vui cho chúng ta.

Khi Chúa sống lại, các thiên thần mặc áo trắng đón chào Chúa trong niềm hân hoan, và các phụ nữ cũng như các tông đồ, môn đệ, khi biết rõ Thầy mình đã sống lại, liền nhảy mừng sung sướng Allêluia !

Niềm vui Phục Sinh: vui vì Chúa đã sống lại và sẽ làm cho thân xác chúng ta cũng sống lại; vui vì Chúa sống lại đã đánh bại Tử Thần; vui vì Chúa sống lại đã chiến thắng tội lỗi và ban xuống tràn ơn tha thứ!

Nếu Đạo Công Giáo chúng ta được định nghĩa một cách xác đáng là Đạo Phục Sinh, Đạo Sống Lại, thì những ai theo Đạo nầy như chúng ta, phải được định nghĩa là Những Kẻ Phục Sinh, Những Kẻ Sống Lại!

Không gì buồn bằng cái chết: khi một xác chết, chúng ta buồn biết bao!

Không gì vui bằng sự sống: nhìn một em nhỏ đầy tràn sự sống, em tung tăng, nhảy múa, ca hát, thật vui biết bao!

Huống nữa, đây không phải là sự sống mà thôi, mà còn là sự sống lại nữa!

Với Chúa Giêsu Phục Sinh, người công giáo chúng ta luôn sống vui vẻ: "Dù khi ăn, dù khi uống, dù khi làm việc gì, cũng hãy làm cho sáng danh Chúa, cũng hãy làm với tinh thần cám ơn Chúa”. (1 Cr 10,31)

Với Chúa Giêsu Phục Sinh, người công giáo chúng ta vui nhận tất cả mọi giá trị ở trên đời nầy: "Tất cả những gì là chân thật, đáng kính, công bằng, trong sạch, đáng yêu, đáng khen, tốt lành, tất cả những điều đó, các con hãy suy nghĩ đến. ” (Pl 4,8 )

816. Hãy tin rằng bạn sẽ thành công.

Cách đây vài mùa hè, tôi (Dale Carnegie) đã tiến hành đo đạc độ cao của một ngọn núi trong dãy núi Alps Australia. Ngọn núi đó có tên là Kaiser hoang dã.

Baedeker cho biết việc trèo lên ngọn núi đó là khá khó khăn và một người leo núi không chuyên thì phải cần đến sự hướng dẫn.

Chúng tôi, tôi và một người bạn của tôi, lại không có người hướng dẫn nào, và tất nhiên, chúng tôi là dân nghiệp dư, và một người lạ đã hỏi liệu chúng tôi nghĩ là chúng tôi sẽ thành công.

Câu trả lời của chúng tôi là: “Tất nhiên rồi.”

Ông khách lạ tỏ ra nghi ngờ, liền hỏi tiếp: “Điều gì khiến các bạn nghĩ vậy?”

Tôi nói:

- “Những người khác đã thành công mà không cần đến sự chỉ dẫn. Do đó, tôi biết chắc rằng chúng tôi hoàn toàn có thể làm được, và tôi không bao giờ chấp nhận một suy nghĩ thất bại.”

Xét về khả năng leo núi, tôi là người mới, biết rất ít kỹ năng, nhưng tôi đã chuẩn bị tâm lý trước cho mình rồi. Và đó là tâm lý cần thiết để làm bất cứ điều gì, từ việc diễn thuyết trước công chúng đến trèo lên đỉnh Everest.

Hãy nghĩ đến sự thành công.

Hãy tưởng tượng là bạn đang nói chuyện trước mọi người với một sự tự chủ tuyệt vời.

Bạn hoàn toàn có thể làm được như vậy một cách dễ dàng.

Hãy tin rằng bạn sẽ thành công.

Hãy tin chắc vào điều đó, và sau đó, bạn sẽ làm những công việc cần thiết để mang lại thành công đó. (Nghệ Thuật Nói Trước Công Chúng – Dale Carnegie)

817. Có đi có lại

Khi bạn đem đến cho người khác những điều tốt đẹp nhất, bạn sẽ được nhận lại những điều tương tự từ phía họ.

Bạn càng hay giúp đỡ người khác, thì ngược lại, họ cũng sẽ giúp đỡ bạn hết mình.

Còn khi bạn càng keo kiệt, thì bạn càng không có bất cứ thứ gì cả.

Một vài năm trước đây, có người đã phân tích rằng: trong một trăm người dựng nên cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng, với độ tuổi từ 21 đến hơn 70 tuổi, trình độ văn hoá từ tiểu học cho đến giáo sư tiến sĩ. Trong họ, có đến 70% người đến từ những thị trấn nhỏ với số dân chỉ có hơn 15.00 dân, nhưng ngược lại, họ lại có cùng một điểm chung, đó là họ đều là những nhà khám phá rất tài ba; họ có thể nhìn thấy được những mặt tốt của người khác - bất luận dưới hình thức nào, đều là như vậy. (10 Suy Nghĩ Không Bằng Một Hành Động – Hoàng Văn Tuấn)

818. Hãy biết mình muốn gì và quyết tâm thực hiện ước muốn đó đến cùng

Một trong bốn thông điệp mà Bill Gates muốn gởi đến thế hệ trẻ hôm nay, là: “Hãy theo đuổi một việc bạn thích và quyết tâm đi đến cùng.”

Bill Gates cho rằng nếu bạn phải học một nghành mà mình không hề yêu thích, thì thà không học còn hơn.

Bản thân Bill Gates là một nhà khoa học lớn, một doanh nhân giàu nhất thế giới, thế nhưng ông lại không có một mảnh bằng nào, ngoài tấm bằng tốt nghiệp phổ thông, cùng với một bộ óc thông minh và một quyết tâm rất cao.

Bill Gates từng phát biểu:

- “Lựa chọn một chuyên ngành theo đúng lĩnh vực mình yêu thích sẽ góp phần làm nên sự thành công của bạn. Còn nếu bạn cảm thấy mình chưa được thành đạt, thì có thể chuyên ngành nầy rốt cuộc sẽ đi vào ngõ cụt, hoặc bạn thật sự không đủ khả năng.”

Để thành công, điều quan trọng là bạn cần biết mình muốn gì và quyết tâm thực hiện ước muốn đó đến cùng. (Bí Quyết Của Thành Công – David Niven, Ph.D.)

819. Đừng để mình căm ghét một ai.

Bạn hãy ngoảnh mặt đi trước những ghen ghét của mọi người.

Bạn đừng bao giờ phản ứng tức giận với những ganh tị và sự căm ghét của họ.

Bạn cần nhớ rằng khi bạn mồi lửa cho kẻ thù, thì việc đó cũng chẳng khác nào việc bạn tự đốt cháy ngôi nhà của mình để xua đuổi lũ chuột.

Booker T.Washington đã cho chúng ta một bài học ý nghĩa để sống một đời sống tốt đẹp khi ông viết:

- “Tôi sẽ không để ai có thể hạ thấp giá trị tinh thần tôi. Tôi sẽ không bao giờ để mình căm ghét anh ta.”

Lần tới, nếu có ai công kích bạn, bạn hãy nghĩ đến ý nghĩa sâu xa của những lời nầy. (Hướng Đến Cuộc Đời Tươi Đẹp – Og Mandino)

820. Thành công nhờ chia ra từng mục tiêu nhỏ

Năm 1984, Yamada Moto, một tuyển thủ Nhật, có vóc dáng thấp bé, đã đoạt giải Marathon quốc tế ngoài dự đoán của mọi người. Anh nói: “Dựa vào trí tuệ mà chiến thắng đối thủ.” Không một ai hiểu được câu nầy có ý nghĩa gì.

. .. Mười năm sau, câu nói nầy cuối cùng cũng đã được giải đáp trong tự truyện anh kể lại:

“Trước mỗi lần thi đấu, tôi đều đạp xe một vòng quanh đường thi đấu, xem một cách tỉ mỉ và đem những cái mốc, ký hiệu bắt mắt trên dọc đường đi, vẻ ra. Ví dụ như cột mốc đầu tiên là ngân hàng; cột mốc thứ hai là một cái cây to lớn; cột mốc thứ ba là một ngôi nhà màu hồng...Và cứ như vậy đến cột mốc cuối cùng của lộ trình thi đấu.

Khi cuộc thi đấu bắt đầu, tôi ra sức chạy nhanh đến mục tiêu đầu tiên cách điểm xuất phát 100 mét. Sau khi đạt được mục tiêu đầu tiên, tôi lại dồn sức hướng về mục tiêu thứ hai. Lộ trình thi đấu hơn 40 km, đều được tôi phân chia thành những mục tiêu nhỏ như vậy, và chạy đến nó một cách dễ dàng.

Lúc đầu, tôi không hề hiểu nguyên tắc nầy, tôi đem mục tiêu đặt ở lá cờ về đích ngoài lộ trình 4o km. Kết quả là khi tôi mới chạy được mười mấy km, đã cảm thấy vô cùng nhọc mệt, không thể chạy tiếp tục được nữa. Tôi bị lộ trình xa xôi trước mắt xô ngã.” (Lựa Chọn Để Quyết Định Cuộc Sống – Tri Thức Việt)

Linh mục Emmanuen Nguyễn Vinh Gioang