PDA

View Full Version : DĐ - "Đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán"



Dan Lee
03-13-2009, 07:29 PM
"Đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán"


Lễ Vượt Qua của dân Do-thái gần đến, Chúa Giêsu lên Giêru-salem. Người thấy ở trong Đền thờ có những người bán bò, chiên, chim câu và cả những người ngồi đổi tiền bạc, người chắp dây thừng làm roi, đánh đuổi tất cả bọn cùng với chiên bò ra khỏi đền thờ. Người hất tung tiền của những người đổi bạc, xô đổ bàn ghế của họ và bảo những người bán chim câu rằng: "Hãy đem những thứ này đi khỏi đây, và đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán". (Ga 2, 13-25).

Bài Đọc của tuần này làm tôi liên tưởng liền đến Bàn Thờ Tâm Hồn của chúng ta. Có phải tâm hồn của chúng ta hiện giờ y như là nơi buôn bán và đổi chác hằng ngày mà ít ai chịu để ý đấy hay không? Hay nói một cách khác là chúng ta cố tình không muốn nhắc đến để động đến tội lỗi của chúng ta, mà vô hình chung, chúng ta đã dần dần mời Chúa ra ngoài và thần dữ đã chễm chệ đột ngột đổi ngôi lúc nào trong tâm hồn chúng ta cũng không hay biết?? Vâng, thưa quả thật là y như thế! Bản tánh của con người thì ở thời đại nào cũng chỉ có thấy thờ Thiên Chúa ở trên môi trên miệng chứ Đền Thờ của Thiên Chúa không qua khỏi được chuyện lo làm tiền và làm giầu.

Tâm hồn của chúng ta mỗi ngày phải bận rộn, nhọc nhằn, suy nghĩ, lo lắng, bận tâm, bương chải, chạy ngược chạy xuôi, cũng chỉ mong cho được có bấy nhiêu. Lúc thật nhỏ còn ngồi mài đũng quần ở nhà trường thì được trong gia đình và thầy cô dậy dỗ cho là phải học thật giỏi thật xuất sắc để lớn lên làm được thật là nhiều tiền để muốn gì được nấy. Dậy dỗ con cái phải biết sống khôn ngoan để không thua thiệt bất cứ ai khi ra ngoài đời ngoài xã hội. Cho nên hễ ai khoẻ thì áp bức kẻ yếu không biết trên kính dưới nhường là gì. Và cái câu mà chúng ta thường được nghe thiên hạ những ai có tánh bi quan khi mình là người đến trễ hay là người đến sau người ta, than thân trách phận rằng: "Trâu chậm uống nước đục". Tôi không thích câu nói này mấy khi nghe ai nói, bởi nó làm cho tôi có cảm tưởng cuộc sống quả tranh dành và bon chen. Một là thuộc loại người làm biếng nên không thích mất thời giờ ra đứng xếp hàng chờ để mua bán, để nộp đơn, để ghi danh, để xin việc làm, để .... mà chần chờ lai vãng đâu đó cho qua thời giờ và đến chậm trễ nên thường là bị đóng cửa, hết đồ tốt, không nhận đơn nữa vì đã đủ, hết hàng, v.v....; sau đó quay qua than với người này rồi than với người kia .... Hai là thuộc loại người bon chen lấn lướt không biết trên dưới trước sau là gì, miễn là mình được có trước là được. Mà không những có trước là được là xong là đủ đâu! Chẳng những có trước mà lại còn muốn tranh dành hết của những người đứng sau hay tới sau. Tận cùng mà xét ra thì không biết cái lỗi và cái tật xấu tranh dành, bon chen, lấn lướt này, bắt nguồn từ đâu mà có? Cho nên con trẻ được học từ nơi cha mẹ, cô chú bác, anh chị em, bạn bè, học đường, và ngoài xã hội, những bản tánh thật xấu xa mà không nghĩ rằng đó là Tội. Cho nên chúng ta đã quen sống như thế từ nhỏ thì hình như mình và Đền Thờ Chúa là hai vấn đề hẳn là khác nhau!?

Khi nào tôi đến Nhà Thờ (Nhà Chúa) thì tôi khoác lên chiếc áo đến thăm Chúa một cách rõ ràng cho thiên hạ thấy rằng tôi nghiêm trang và đúng đắn, không quay ngang quay dọc, không nói chuyện riêng, theo dõi thật kỹ những gì vị Linh Mục làm trên Bàn Thờ. Đến giờ thì tôi cũng Rước Lễ như ai. Tôi cũng ráng ở lại cho đến khi Cha ban bình an của Chúa xong tôi mới ra về, và đó là những gì tôi đã làm những ngày Chủ Nhật tôi mang tâm tình để đến với Chúa của tôi!???? Còn ngoài ngày giờ tôi đi dự Thánh Lễ ra thì con người thật của tôi và của anh chị em ra sao? Có phải diễn ra y như những sự việc buôn bán và đổi chác mà Chúa Giêsu đã phải giận dữ, quát mắng, và dùng roi mà quất ngả mọi thứ trong Đền Thờ đấy không? Ai bảo con người là hiền lành, đạo đức, và thánh thiện? Thưa duy nhất chỉ có Chúa Giêsu mà thôi! Còn con người của chúng ta thì muôn đời là tội lỗi và đớn hèn trước mặt Thiên Chúa. Con người tội lỗi truy lại từ đời của ông bà tổ phụ Adong và Eva kia cơ mà, thì làm sao chúng ta khác hơn hai ông bà được cơ chứ!?

Có phải tâm hồn của chúng ta luôn rối rắm, như cái tổ vò, như len rối, như mắc cưởi, như muôn ngàn sợi tơ ngang dọc của màng nhện giăng để giăng mắc những điều không muốn được nên Thiện nên lành thánh hay nên Thánh? Như thế thử hỏi Chúa Giêsu không giận dữ sao cho được cơ chứ!? Ngài muốn vào Đền Thờ của Ngài mà Ngài không sao vào cho được trong khi bao nhiêu chướng ngại vật ngăn cản con đường Ngài vào Đền Thờ của Ngài trong Tâm Hồn của chúng ta? Ngài không giận sao được khi cái bản thân này chính Cha Ngài đã ra công tác tạo nên chúng ta cho nên giống hình ảnh thương yêu rất dấu ái của Cha Ngài, mà nhìn xem cái công trình ấy! Con người mặc nhiên muốn quên lãng, thật vô tình, và vô ơn không dành cho Chúa được một ít thời giờ trong ngày để ca tụng. Để ca khen, tôn vinh, chúc tụng Thiên Chúa là Đấng vô song, là Thiên Chúa, là Chủ Tể của muôn loài trên khắp cùng vũ trụ. Ngài không giận sao được khi hiểu lý do Ngài được Chúa Cha sai xuống trần để chết cho nhân loại tội lỗi này hay sao!? Cho những con người mà mở miệng lại còn đòi Con Thiên Chúa cho xem Dấu Lạ để làm Tin hay sao!? Hay cho những con người mà lòng dạ chúng không khác nào lòng lang dạ sói. Chúa không giận dữ sao được cơ chứ, hỡi nhân loại con người luôn sống vô ơn và bội phản??

Vâng, Chúa Giêsu Ngài đã làm một việc rất là phải vì Ngài muốn Đền Thờ của Cha Ngài được nhân loại Tôn Thờ chứ không phải là một nơi để buôn bán và đổi chác. Ngài đã đuổi tất cả những con buôn này ra khỏi Đền Thờ Cha Ngài. Thưa những con buôn này là ai?? Có phải những con buôn này là những gì dơ bẩn đang chất chứa trong tâm hồn của chúng ta hay không? Có những khi chúng ta quá tội lỗi, quá u mê, quá chạy theo những gì mà ma quỷ chúng giăng trước mắt, chúng kiên nhẫn mà chiêu dụ chúng ta khi đã ăn quen thì linh hồn của chúng ta chúng sẽ lấy một cách dễ dàng mà thôi!

Hỡi những ai còn đang ngủ mê, hãy tỉnh dậy mà canh thức, kẻo Chủ trở về mà không còn thời giờ để kịp hối cải và ăn năn đền tội. Nhờ bài đọc của tuần này, Chúa Giêsu đã cảnh tỉnh chúng ta, Ngài muốn chúng ta cùng dọn dẹp tâm hồn cho trong sạch để cùng với Ngài chuẩn bị con đường Hiến Tế và Hy Sinh. Con đường của Thập Giá. Con đường mà Ngài đã chọn để chết cho nhân loại tội lỗi bất xứng của chúng ta.

Lậy Chúa Giêsu! Con người nhân loại chúng con là chi? Sao Chúa lại yêu thương chúng con quá đỗi!? Ngài buồn phiền nhân loại chúng con, Ngài yêu thương chúng con cả khi chúng con tội lỗi ngập lụt. Luôn sống trong thù hận, gian manh, lừa đảo, bội phản, tham ô, mà Ngài chỉ có thể thốt lên được câu: "Đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán". Trong Mùa Chay Thánh, xin cho chúng con cùng bắt chước Ngài Giêsu sống trong chay tịnh, để kiểm điểm lại chính mình và trở về hòa giải cùng với Thiên Chúa. Kính mến Một Đức Chúa Trời trên hết mọi sự. Yêu Chúa hết lòng, hết linh hồn, và hết trí khôn. Yêu thương anh chị em như yêu chính mình. Tha thứ mọi người để được Chúa thứ tha. Để chúng con cũng xứng đáng được lê những bước chân theo Chúa, mang theo Thánh Giá của đời mình cho nên được giống Chúa hơn. Để có những chặng đường chúng con vấp ngã vì tội lỗi, xin Chúa ban thêm sức mạnh để chúng con có thể tiếp tục vác Thánh Giá đời mình theo Chúa cho đến cùng và được chết với Chúa trên Đồi Can-vê hay cho đến khi được Chúa thương gọi về "Nhà Chúa" là Nơi chúng con khao khát chờ đợi và mong được Tìm Về Chúa ơi!. Amen.

** Xin Bấm Vào Mã Số Dưới Đây Để Cùng Hát Theo:
http://www.youtube.com/watch?v=fvXn8gspMmo

Y Tá Của Chúa,
Tuyết Mai